[Funland] Hệ thống phòng thủ tên lửa hoạt động thế nào ?

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Khám phá pháo phòng không tối tân Rapidfire

Dân Việt - Tại Paris Air Show vừa qua, Pháp đã trình làng hệ thống pháo phòng không thế hệ mới mang tên Rapidfire với khả năng phản ứng mục tiêu chỉ 4,5 giây.

Trong khuôn khổ triển lãm hàng không Paris Air Show 2013 vừa qua, Thales-tập đoàn chế tạo vũ khí lớn nhất nước Pháp, đã trình làng hệ thống pháo phòng không tối tân Rapidfire. Loại pháo này được kỳ vọng sẽ mở ra kỷ nguyên mới của pháo phòng không.
Rapidfire được kỳ vọng sẽ mở ra kỷ nguyên mới của pháo phòng không.
Sự phát triển nhanh chóng của các loại máy bay chiến đấu với tốc độ nhanh hơn, tầm hoạt động cao hơn cùng với đó là bước tiến thần tốc của các loại tên lửa mới, khiến cho vai trò của pháo phòng không ngày càng trở nên bị lu mờ. Thậm chí, nhiều chuyên gia nhận định pháo phòng không sắp hết thời trên chiến trường.
Tuy nhiên, khi sự phát triển rầm rộ của các loại phương tiện bay không người lái (UAV) có tốc độ chậm, trần bay thấp, lực lượng quân sự các nước trên thế giới lại “lau bụi” những khẩu pháo của mình với hy vọng đối phó với mối đe dọa mới này.
Rapidfire là một modun pháo phòng không tích hợp được thiết kế để chống lại các mục tiêu nhỏ như vậy. Cụ thể hơn, mục tiêu của loại pháo phòng không này bao gồm: máy bay chiến đấu cánh cố định bay thấp, trực thăng, UAV, tên lửa hành trình và vũ khí dẫn đường chính xác như bom thông minh...
Rapidfire là sản phẩm của Liên doanh giữa Thales (Pháp) và Nexter (Anh). Do được đặt trên khung gầm xe tải chuyên dụng, loại pháo này có tính cơ động rất cao.
Rapidfire được trang bị một pháo 40mm do Nexter phát triển. Điểm đặc biệt là loại pháo này được trang bị một loại đạn hoàn toàn mới. Được thiết kế đặc biệt cho các ứng dụng trong pháo phòng không, loại đạn này có khả năng tạo ra vụ nổ trên không rất độc đáo.
Đạn pháo mới có chứa một lượng các viên vonfram được kiểm soát bởi một ngòi nổ hẹn giờ. Kích hoạt vài giây sau khi bắn, ngòi nổ hẹn giờ này sẽ phát nổ tương ứng với khoảng cách đến mục tiêu do các hệ thống cảm biến ghi nhận. Vụ nổ sẽ tạo ra một đám mây thép có khả năng tiêu diệt bất kỳ mục tiêu nào bay vào nó.
Tháp pháo của Rapidfire được điều khiển từ xa cùng hệ thống đạn dược. Hệ thống cảm biến quang-điện của pháo có khả năng phát hiện một máy bay chiến đấu ở cự ly 30km, phát hiện trực thăng ở khoảng cách 15km.
Pháo sử dụng hệ thống kiểm soát CONTROL Master 60, bao gồm: 1 radar giám sát, hệ thống kiểm soát và modun điều khiển. Hệ thống được cung cấp bởi tập đoàn Thales này, có thể kiểm soát 6 pháo phòng không tự hành Rapidfire cùng lúc.
Trước khi vào trạng thái chiến đấu, xe tự hành sẽ dừng lại, 4 chân trụ thủy lực sẽ cố định xe phóng nhằm tăng độ ổn định khi bắn. Pháo tự hành sẽ tiến hành kết nối thông tin với hệ thống kiểm soát bắn. Việc thiết lập hệ thống thông tin liên lạc mất khoảng 1 phút.
Theo giới thiệu từ tập đoàn Thales, pháo phòng không tự hành Rapidfire có thể khai hỏa tiêu diệt mục tiêu trong vòng 4,5 giây từ khi mục tiêu bị phát hiện bởi hệ thống radar. Pháo có tầm bắn hiệu quả 4.000 mét với các mục tiêu đường không và 2.500 mét với các mục tiêu mặt đất.
Pháo có tốc độ bắn 200 phát/phút. Số lượng đạn pháo để tiêu diệt một mục tiêu chỉ từ 1-10 đạn pháo. Khả năng này làm tăng giá trị sử dụng của pháo lên gấp nhiều lần. Ngoài ra tháp pháo cũng có thể gắn thêm 6 đạn tên lửa Starstreak.
Đặc tính thiết kế của Rapidfire có nhiều đặc điểm tương đồng với hệ thống pháo tích hợp tên lửa phòng không của Nga như 9K22 Tunguska, Pantsir-S1. Tuy khả năng cung cấp hỏa lực của Rapidfire không mạnh bằng các hệ thống của Nga nhưng nó có điểm độc đáo về đạn pháo mà hệ thống của Nga không có được.
Rapidfire đã trải qua thử nghiệm trong Không quân Pháp vào năm 2011 với kết quả rất khả quan. Loại đạn pháo mới cũng đã được thử nghiệm trong năm 2012 với kết quả tối ưu. Dự kiến thời gian tới Rapidfire sẽ trở thành loại pháo phòng không chủ lực cho quân đội Pháp nhằm thiết lập chiếc ô bảo vệ cho lực lượng mặt đất hoạt động.


http://danviet.vn/146597p1c32/kham-pha-phao-phong-khong-toi-tan-rapidfire.htm
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Phi công Nga học khắc chế Stinger Mỹ

(ĐVO)- Các phi công Nga được huấn luyện vượt qua hệ thống phòng không của đối phương khi đối phương sử dụng tổ hợp tên lửa vác vai Stinger của Mỹ.



Hồi cuối tháng Sáu vừa qua, Nga đã tiến hành cuộc thao diễn mang tên Aviadarts tại sân bay Baltimor ở tỉnh Voronezh.

Trong cuộc thao diễn này, các phi công thuộc lực lượng không quân lục quân và không quân tiền phương của Nga sử dụng các máy bay Su-25 và trực thăng Mi-28H.
Hình ảnh binh sĩ Nga sử dụng tên lửa Stinger để huấn luyện các phi công được chiếu trên kênh truyền hình quân đội Nga
Trong cuộc thao diễn này, các phi công Nga phải thực hiện tất cả các khoa mục bay lý thuyết và thực hành, đáp ứng các tiêu chuẩn về hướng dẫn bay đối với phi công, khắc chế hệ thống phòng không và thực hành tấn công mục tiêu mặt đất.

Trong số các nội dung trên, đáng chú ý có nội dung khắc chế hệ thống phòng không đối phương. Với nội dung này, các phi công Nga đã phải học cách vượt qua tổ hợp tên lửa phòng không vác vai FIM-92 Stinger của Mỹ.

Trong đoạn video tường thuật về cuộc thao diễn Aviadarts được phát trên kênh truyền hình quân đội Nga, một tên lửa FIM-92 Stinger của Mỹ đã được sử dụng cho nội dung khắc chế hệ thống phòng không. Căn cứ vào cáp nối, các chuyên gia cho rằng Stinger đã được sử dụng kết hợp với thiết bị huấn luyện tiêu chuẩn M134 hoặc một thiết bị tương đương nào đó của Nga.
Tên lửa Stinger trong quân đội Mỹ
Stinger là loại tên lửa vác vai của Mỹ, tương tự như các tên lửa phòng không mang vác thế hệ đầu Redeye hoạt động theo nguyên lý tầm nhiệt.
Tuy nhiên, hạn chế của Redeye là khả năng dễ bị “mù” hoặc lạc hướng do các nguồn nhiệt khác ngoài máy bay như mục tiêu giả do máy bay đối phương phóng ra. Tốc độ bay của tên lửa do Redeye phóng ra cũng dễ bị đối phương phát hiện và chạy thoát.

FIM-92 Stinger khắc phục nhước điểm của Redeye nhờ khả năng dò tìm mục tiêu được nâng cao. Tên lửa Stinger dài 1,52m, đường kính 70mm và nặng 10,1kg. Stringer có thể tấn công mục tiêu ở khoảng cách 4,8 km và độ cao từ 180 - 3.800m.
Tên lửa được phóng ra nhờ một động cơ nhỏ để tạo khoảng cách an toàn cho xạ thủ trước khi hệ thống cung cấp nhiên liệu rắn 2 tầng được kích hoạt, giúp Stinger đạt tốc độ 2,2M.
Đầu nổ của tên lửa nặng 3kg, hoạt động theo nguyên lý chạm nổ, được gắn kíp nổ và đồng hồ hẹn giờ tự hủy.
Cuối những năm 1980, Mỹ đã chuyển cho Taliban khoảng 2000 tên lửa Stinger để chống lại Liên Xô
Phiên bản đầu tiên của Stigner là FIM-92A được phóng thử vào năm 1975. Sau đó, Mỹ tiếp tục phát triển các phiên bản FIM-92B, FIM-92C (còn gọi là Stinger-RMP)…với các cải tiến về dầu dò, hệ thống điều khiển, phân biệt mục tiêu.

Stinger-RMP Block II hiện là phiên bản hiện đại nhất được phát triển từ năm 1996. Đầu dò hồng ngoại được cải tiến nhằm tăng độ chính xác và tầm bắn trong điều kiện bị gây nhiễu và áp dụng các biện pháp đối phó.

Stinger được vận dụng hết sức linh hoạt, cho một người, hoặc phối hợp với các hệ thống phòng không khác như ATAS (Stinger không đối không) dùng trên trực thăng OH-58C/D Kiowa, AH-64 Apache hoặc RAH-66 Comanche; Avenger M998 HMMWV(xe đa chức năng); xe chiến đấu Bradley, xe M6 Linerbacker.

Quân đội Nga (thời Liên Xô) đã từng chịu thiệt hại nặng nề do Stinger gây ra tại Afghanistan. Sau khi Mỹ chuyển giao loại tên lửa này cho Taliban năm 1986, mỗi năm Liên Xô đã phải chịu tổn thất từ 150-200 máy bay các loại. Theo thống kế, trong 10 tháng đầu khai triển, 187 tên lửa Stinger được phóng ra đã bắn rơi 140 máy bay (hiệu suất khoảng 75%).
Stinger thậm chí còn đủ sức đe dọa cả các tiêm kích MiG của Liên Xô, làm thay đổi đáng kể cục diện chiến trường. Không ít ý kiến cho rằng Stinger là một trong những yếu tố khiến Liên Xô sau đó quyết định rút quân khỏi Afghanistan.

Công bố thao tác phóng tên lửa đạn đạo
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Nhái radar Nga, S-300 Trung Quốc như 'hổ thêm cánh'

(Soha.vn) - Dựa trên những bức ảnh đăng tải trên một số trang mạng của Trung Quốc gần đây, tờ Want China Times của Đài Loan kết luận rằng nhiều khả năng Trung Quốc đã ao chép thành công radar giám sát và cảnh báo sớm 64N6E Big Bird do Nga sản xuất để tăng cường khả năng phát hiện và đánh chặn tên lửa đạn đạo của hệ thống tên lửa đất-đối-không S-300PMU2 của nước này.

Kết hợp hệ thống tên lửa đất đối-không-S-300PMU2 với radar cảnh báo sớm 64N6E và phương tiện chỉ huy 54K6E2, quân đội Trung Quốc có thể thành lập một hệ thống chỉ huy 83M6E2 riêng, chỉ kém hệ thống tên lửa đất đối không S-400 của Nga.
Ngoài kết hợp với tên lửa đất đối không S-300PMU2, hệ thống 83M6E2 của Trung Quốc được cho là có thể được sử dụng với các loại tên lửa nội địa như HQ-9 và HQ-19.

Hệ thống radar cảnh báo sớm được cho là 64N6E Big Bird mà Trung Quốc nhái của Nga.​

Với khả năng phát hiện mục tiều từ khoảng cách 300 km, hệ thống tên lửa đất-đối-không S-300 đóng vai trò quan trọng trong hệ thống phòng không của Trung Quốc. Khoảng 15 hệ thống tên lửa S-300 đã được công ty Almaz-Antey của Nga bán cho Bắc Kinh với tổng trị giá hợp đồng lên tới 2,25 tỷ USD.
Các nguồn tin phương Tây nhận định rằng hệ thống tên lửa S-300 có thể theo dõi 100 mục tiêu trên không và tấn công 12 mục tiêu cùng một lúc. Nó cũng có thể được sử dụng để chống lại máy bay tàng hình.
Từ năm 2007 đến 2009, quân đội Trung Quốc đã thành lập 15 tiểu đoàn tên lửa S-300 và 4 trạm chỉ huy 83M6E2 với sự giúp đỡ của Nga. Trung Quốc hiện tại là khách hàng mua tên lửa S-300 lớn nhất thế giới. Sau khi Nga đồng ý bán hệ hệ thống tên lửa S-400 cho Trung Quốc, Bắc Kinh sẽ nhận được nhiều công nghệ hiện đại hơn trong tương lai.
 

tranhuyphong89

Xe tăng
Biển số
OF-158761
Ngày cấp bằng
30/9/12
Số km
1,528
Động cơ
365,525 Mã lực
Vài bữa là lại trùm mền , nhanh hư hỏng .
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
'Kẻ báo thù' của Mỹ đả bại 'rồng lửa' S-300 Nga

(Soha.vn) - Hệ thống vũ khí của Predator C Avenger đã khiến tên lửa do hệ thống phòng không S-300 phóng đi nổ tung trên bầu trời...

Đó là một phần nội dung trong tình huống chiến tranh giả định giữa máy bay không người lái tàng hình Predator C Avenger của Mỹ và hệ thống phòng không S-300 của Nga.
Nhằm quảng bá cho sản phẩm của mình, tập đoàn General Atomics Aeronautical Systems (Mỹ) đã tung ra video cho thấy tính năng ưu việt của Predator C Avenger, được mệnh danh là "Kẻ báo thù", trước hệ thống S-300 vô cùng uy lực của Nga.


Hệ thống tên lửa phòng không S-300 của Nga được giao nhiệm vụ bảo vệ một căn cứ trên cao nguyên.


Đến lúc này, radar của hệ thống phòng không S-300 của Nga mới phát hiện Predator C Avenger xâm nhập không phận và đội chỉ huy bắt đầu điều khiển phóng tên lửa để tiêu diệt UAV của Mỹ.​


Bom thông minh do UAV Predator C Avenger thả xuống đã tiêu diệt mục tiêu do S-300 bảo vệ.

Cùng lúc đó, tên lửa của hệ thống S-300 mới bắt đầu rời khỏi bệ phóng.



Phát hiện bị tên lửa S-300 tấn công, máy bay không người Predator C Avenger đã kích hoạt hệ thống vũ khí laser.


Tên lửa do hệ thống phòng không S-300 của Nga phóng đi nổ tung trên bầu trời.​


Sau đó, Predator C Avenger tiếp tục di chuyển và xác định vị trí radar của hệ thống tên lửa phòng không S-300...

...trước khi sử dụng vũ khí laser

... phá hủy hệ thống radar.
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Israel triển khai hệ thống Iron Dome sát biên giới Ai Cập

Thứ bảy 20/07/2013 12:41
ANTĐ - Ngày 19-7, Israel đã triển khai hệ thống phòng thủ tên lửa Iron Dome gần khu nghỉ mát Eilat bên bờ biển Đỏ, gần đường biên giới với Ai Cập.

"Một khẩu đội Iron Dome đã được triển khai sáng nay tại Eilat," một nữ phát ngôn viên Lục quân Israel cho biết.
"Các khẩu đội tên lửa này được triển khai ở nhiều khu vực của đất nước và được luân chuyển theo những thay đổi liên quan đến tình hình (an ninh)," bà nói nhưng không cho biết thêm thông tin chi tiết.
Tuy nhiên, các phương tiện truyền thông Israel cho rằng việc triển khai này có liên quan đến tình hình bất ổn ở Ai Cập, nơi mà quân đội đang tiến hành một chiến dịch đẩy lùi các tay súng ra khỏi bán đảo Sinai, giáp với khu nghỉ mát Eilat.
Đợt triển khai này cũng diễn ra đúng vào mùa du lịch cao điểm ở miền nam Israel, và Eilat đã từng là một mục tiêu của các cuộc tấn công bằng tên lửa từ bán đảo Sinai.

Hệ thống phòng thủ tên lửa Iron Dome của Israel

Hôm 18-7, Hãng thông tấn chính thức MENA của Ai Cập đưa tin, 10 tay súng Jihad đã bị tiêu diệt tại bán đảo Sinai 2 ngày trước đó trong cuộc tấn công của quân đội, nhằm ngăn chặn bạo lực gia tăng kể từ khi Tổng thống Hồi giáo Mohamed Morsi bị lật đổ vào ngày 3-7, trong một cuộc đảo chính do quân đội lãnh đạo.
Việc triển khai hệ thống phòng thủ tên lửa Iron Dome cũng diễn ra vài giờ sau khi 2 quả rocket được bắn từ dải Gaza vào miền nam Israel đêm hôm 18-7, nhưng không gây thương vong hay thiệt hại gì, cảnh sát cho biết.


Trung Quốc lo ngại “sát thủ máy bay tàng hình” ở biển Đông

Thứ tư 17/07/2013 14:35
ANTĐ - Ngày 16/07, trang mạng Đông Phương của Trung Quốc có bài viết mang tiêu đề: “Radar chống tàng hình trên biển Đông có thể bắt chết J-20 của Trung Quốc”, phân tích về tính năng chống máy bay tàng hình của loại radar RV01/VOSTOK-E mà Việt Nam hiện đang sở hữu.

Cuối thế kỷ 20, các loại máy bay và tàu chiến tàng hình đã bắt đầu xuất hiện làm cho cuộc chiến tàng hình và chống tàng hình trên thế giới trở thành một cuộc đuổi bắt giữa các cường quốc công nghệ. Bước sang thế kỷ 21, Nga không ngừng cho ra mắt các loại radar dải tần VHF thế hệ mới, chuyên dụng để chống các phương tiện bay tàng hình như radar RV01/VOSTOK-E.
Đơn vị chuyên đảm nhận lĩnh vực này của Nga là nhà nghiên cứu, chế tạo radar cực kỳ nổi tiếng - Viện nghiên cứu trang bị kỹ thuật vô tuyến điện Nizhny Novgorod, tên đầy đủ là Công ty cổ phần hữu hạn, Viện nghiên cứu trang bị kỹ thuật vô tuyến điện Nizhny Novgorod thuộc Trung tâm sản xuất và nghiên cứu khoa học Liên bang. Viện này có tên viết tắt là ОАО ФНПЦ ННИИРТ, tên giao dịch quốc tế là NNIIRT.
Hệ thống radar RV01/VOSTOK-E của Nga

Loại radar mới của Nizhny Novgorod được áp dụng công nghệ phần mềm máy tính COTS rất tiên tiến, bên trong mỗi chấn tử của an-ten đều có 1 thiết bị thu và 1 thiết bị phát siêu nhỏ. Hiện Nga có ít nhất 2 thiết kế radar áp dụng công nghệ quét mảng pha điện tử AESA, có khả năng thay đổi phương hướng quét của chùm sóng một cách linh hoạt (agile beam-steeringcapabilities).
Các radar này được đánh giá là không hề thua kém radar SPY-1 thuộc hệ thống phòng thủ tên lửa Aegis của Mỹ. Công nghệ xử lý sóng tạp (sóng nhiễu) của nó rất tiên tiến, có thể so sánh được với công nghệ xử lý tín hiệu tự động theo không gian và thời gian trên máy bay cảnh báo sớm (máy bay dự cảnh - AWACS) E-2D/D của không quân Mỹ.
Gần đây một loạt các tạp chí quân sự nổi tiếng của Nga như “Bình luận quân sự”, “Cán cân quân sự”… đều khẳng định, một số nước Đông Nam Á đã mua một số lượng lớn các hệ thống radar phòng không RV01/VOSTOK-E từ Belarus. Loại radar này của Belarus tính năng còn ưu việt hơn các nguyên mẫu của Nga, nếu bố trí trên biển Đông có thể phát hiện và bắt chết các máy bay chiến đấu tàng hình.
Cơ chế tán xạ sóng của máy bay tàng hình đối với radar bước sóng 2m (tán xạ theo cơ chế phân cực và cộng hưởng)

Trung Quốc lo ngại nếu loại radar này được bố trí trên biển Đông có thể khắc chế được máy bay chiến đấu tàng hình J-20 của Trung Quốc trong tương lai.

Mô hình quét mục tiêu của radar VHF

Trạm Vostok E phát sóng VHF với tần số trung tâm 175 MHz, đổi tần linh hoạt với trên 50 kênh, sử dụng 1 trong 2 tần số nhảy ngẫu nhiên, Vostok E khó bị phương tiện trinh sát điện tử của đối phương phát hiện ở tầm ngoài 200km. Sai số đo xa của trạm này chỉ là ± 25m; sai số phương vị ± 1 độ; sai số tốc độ ± 1,8m/giây.
Khi triển khai trên thực địa, do có 4 chân kích mở rộng chân đế, nên anten Vostok E chịu được sức gió tốc độ lên đến 35m/s, hoạt động tốt cả khi tuyết rơi, nhiệt độ xuống thấp. Radar Vostok E có thể điều khiển từ xa ở khoảng cách 500m. Toàn bộ trạm anten được lắp trên một xe quân sự nên tính việt dã cao.
Hệ thống radar RV01/VOSTOK-E được chuyên chở trên các xe vận tải kiểu 6x6, khi triển khai tác chiến, đội hình bố trí theo hình tam giác hoặc đa giác với ít nhất 3 hệ thống RV01/VOSTOK-E trở lên. Thời gian triển khai hoặc thu hồi 1 trạm chỉ trong vòng 6 phút.
Mô hình phối hợp giữa radar RV01/VOSTOK-E với tên lửa phòng không S-300.
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Israel cười mỉm sức mạnh phòng không hoàn hảo của Syria?

(ĐVO) - Syria có khoảng 25 lữ đoàn phòng không cùng khoảng 150 dàn tên lửa đất đối không. Sức mạnh phòng không này đã và đang không ngừng được hiện đại hóa.


David Richards, Tổng Tham mưu trưởng Quân đội Anh hôm 18/7, đúng ngày ông chính thức nghỉ hưu sau gần 42 năm phục vụ trong quân đội, đã lên tiếng cảnh báo rằng những nỗ lực để thiết lập vùng cấm bay trên lãnh thổ Syria sẽ chỉ dẫn đến chiến tranh và gần như vô ích.

Trong cuộc phỏng vấn với tờ Daily Telegraph, vị tướng 61 tuổi của quân đội Anh đã lên tiếng cảnh báo về những hậu quả của một vùng cấm bay trên lãnh thổ Syria. Việc mà Mỹ cùng đồng minh đang tính đến để nhanh chóng kết thúc cuộc nội chiến dai dẳng tại đất nước này.

David Richards, Tổng tham mưu trưởng Quân đội Anh chính thức nghỉ hưu từ hôm 18/7

Tướng Richards đã phân tích: Để không quân có thể tiêu diệt được các mục tiêu trên mặt đất thì trước tiên cần phải hạ hệ thống phòng không của đối phương, giống như trường hợp liên quân tấn công Lybia trước đây.

Tuy nhiên, để đáp ứng được điều kiện này không phải là dễ dàng khi chính phủ Syria có một hệ thống phòng không do Nga chế tạo mạnh mẽ gấp 5 lần của Libya hồi năm 2011. Thậm chí, nó không ngừng được nâng cấp, cải tiến tinh vi và dầy đặc hơn rất nhiều lần, chưa kể đến sự hỗ trợ của S-300 nếu được Nga bổ sung như kế hoạch.

Theo các chuyên gia, hệ thống phòng không của Syria hiện nay hoạt động hiệu quả hơn bất kỳ hệ thống phòng không nào mà quân đội Mỹ từng phải đối mặt kể từ khi họ tổ chức một chiến dịch oanh kích Serbia hồi năm 1999.

Theo ước tính của các nhà phân tích phương Tây trước khi cuộc nội chiến nổ ra, Syria có khoảng 25 lữ đoàn phòng không cùng khoảng 150 dàn tên lửa đất đối không. Các hệ thống này đã liên tục được củng cố trong những năm gần đây và mức độ suy giảm do chiến sự vẫn chưa được xác nhận.

Syria hiện vẫn có nhiều hệ thống tên lửa phòng không di động và điều này có nghĩa là quân đội của ông Assad có thể di chuyển đến những vị trí mà Mỹ không thể ngờ tới.

Việc Syria dễ dàng bắn hạ máy bay do thám F4 Phantom của Thổ Nhĩ Kỳ khi nó tiến vào gần bờ biển Syria năm ngoái có thể là bằng chứng cho thấy mức phản ứng nhanh chóng của hệ thống phòng không Syria.

Trung tâm nghiên cứu chiến lược và quốc tế cho rằng, nếu thực sự muốn hạ gục được sức mạnh của hệ thống phòng không Syria, cuộc tấn công này cần kết hợp sức mạnh của ít nhất 2 tàu sân bay Mỹ.

Hệ thống phòng không Pechora của Syria, được phát triển từ huyền thoại SAM-3

Báo chí Nga cũng hết lời ca ngợi hệ thống phòng không của Syria. Đồng thời, tại Hội nghị Thượng đỉnh G8 hồi tháng 6, Tổng thống Nga đã khẳng định sẽ bán S-300 cho chính quyền Damascus. Các nhà phân tích quân sự cho rằng với S-300, Syria sẽ hoàn thiện sức mạnh phòng không của mình.

Tuy nhiên, với sức mạnh phòng không được ngợi ca đủ sức thách thức “Mỹ và đồng minh” như vậy, Syria vẫn bị Israel không kích liên tiếp và lần nào cũng gây ra nhiều thiệt hại.

Gần đây, đêm ngày 4, rạng sáng ngày 5/5, Israel không kích trực tiếp căn cứ quân sự tại Damascus, đầu não của chính quyền Tổng thống Assad.

Sau đó, ngày Ngày 5/7, tên lửa của Israel đã không kích một kho vũ khí của Chính phủ Damascus tại Safira, gần thành phố cảng Latakia - một trong những thành trị vững chắc nhất của quân chính phủ.

Vụ tấn công này đã phá hủy khoảng 50 tên lửa chống hạm Yakhont do Nga sản xuất, vốn đã được vận chuyển cho chính quyền của Tổng thống Syria Bashar al-Assad hồi đầu năm.

Những cuộc không kích này đã cho thấy hai tình huống, hoặc không lực Israel quá mạnh, hoặc sức mạnh phòng không của Syria không tương xứng với những ngợi ca mà nó nhận được.
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
S-300 của Nga có cứu được Assad?

Quyết định của Nga trong việc cung cấp hệ thống tên lửa phòng không tối tân S-300 cho Syria đã làm dấy lên một loạt những cuộc bàn luận về việc liệu thứ vũ khí hiện đại hàng đầu đó có giúp tăng vị thế quân sự của chính quyền Syria và giúp Tổng thống Bashar al-Assad tiếp tục duy trì quyền lực hay không?

Israel dường như đang làm tất cả những gì có thể để thuyết phục Moscow không thực hiện kế hoạch cung cấp S-300 cho Syria như đã cam kết. Tuy nhiên, giới lãnh đạo Nga vẫn kiên quyết theo đuổi quyết định của mình với mục tiêu được tuyên bố là để ngăn chặn sự can thiệp của nước ngoài vào cuộc nội chiến ở đất nước Trung Đông.
Nhiều nhà phân tích tin rằng, S-300 có thể làm “thay đổi cuộc chơi” ở Syria. Theo nhận định của những người này, những khẩu đội tên lửa phòng không S-300 sẽ giúp “thay đổi cán cân quyền lực” trong khu vực và khiến cho một cuộc can thiệp vào cuộc nội chiến ở Syria sẽ “cực kỳ khó khăn”. Một số nhà phân tích cho hay, khả năng của S-300 trong việc phá hủy các mục tiêu ở Israel và ở các nước đồng minh khác của Mỹ trong khu vực có thể sẽ làm tăng nguy cơ bùng nổ một cuộc chiến tranh khu vực.
Bất chấp những nhận định trên, có 4 lý do để có người cho rằng việc Nga chuyển giao S-300 cho Syria không thể thách thức được năng lực của Mỹ nếu nước này thực sự muốn can thiệp vào cuộc chiến ở Syria bằng một chiến dịch không kích.
Thứ nhất, mặc dù Mỹ chưa từng phải đối mặt với hệ thống vũ khí tối tân S-300 của Nga trong một cuộc chiến nhưng một loạt đồng minh của nước này gồm Bulgaria, Hy Lạp và Slovakia hiện đang sử dụng các biến thể của loại vũ khí thiện chiến đó.
Qua các đồng minh của mình, Mỹ chắc chắn là đã có thể tiếp cận được những hệ thống S-300, thu thập dữ liệu để từ đó có thể dễ dàng vạch ra kế hoạch đối phó. Điển hình như gần đây, vào năm 2012, NATO đã thực hiện một cuộc tập trận nhằm thử thách khả năng của các loại máy bay chiến đấu khác nhau trong việc tiến hành chiến dịch truy tìm tên lửa chống lại hệ thống S-300 PMU của Slovakia – một trong những biến thể mới ra đời của S-300.
Các đồng minh khác của Mỹ đều tham gia vào nỗ lực thu thập thông tin tình báo riêng về hệ thống vũ khí S-300 nhằm xác định các điểm yếu, dễ tổn thương của loại vũ khí này với mục đích nhằm vào đó để tìm kiếm "kế sách" đối phó. Kết quả của hoạt động này hầu hết đều được các đồng minh chia sẻ với phía Mỹ. Năm 2008, Israel từng tiến hành cuộc tập trận chung với Hy Lạp để thu thập thông tin tình báo về hệ thống S-300PMU-1 hiện đại hơn – biến thể hiện đại thứ hai của S-300.
Không quân Israel sau đó đã bắt tay cùng với các công ty quốc phòng để phát triển những biện pháp nhằm đối phó với năng lực của hệ thống S-300. Thậm chí hiện giờ, giới quan chức quốc phòng Israel vẫn thừa nhận S-300 có thể gây rắc rối cho họ nhưng sẽ không phải là thứ vũ khí “thay đổi cuộc chơi” như một số nhà phân tích miêu tả.

Ảnh minh họa
Thứ hai, một hệ thống có tính phức tạp cao về kỹ thuật như S-300 sẽ là một thử thách cực kỳ khó khăn cho quân đội Syria nếu muốn sử dụng thành thạo nó. Nhân lực sẽ cần phải được đào tạo nhiều tháng trước khi muốn vận hành và sử dụng S-300. Nhiều chuyên gia khẳng định, sẽ phải mất gần một năm để nguồn nhân lực Syria có thể thực sự triển khai được hệ thống tên lửa phòng không S-300.
Cho đến lúc đó, việc Syria cần quan tâm nhất vẫn là làm sao suy trì được sức mạnh phòng không của họ để có thể tiếp tục giành được quyền kiểm soát trên mặt đất. Đào tạo nhân lực và phát triển cơ sở hạ tầng cho việc vận hành và có thể sửa chữa hệ thống S-300 đòi hỏi phải có lực lượng binh lính tinh túy và các nguồn lực.
Trong khi đó, S-300 vẫn rất dễ bị phe nổi dậy tấn công như phần lớn hệ thống vũ khí phòng không khác của Syria. Hơn nữa, để tối đa hóa sức mạnh của S-300, quân đội Syria sẽ cần phải tích hợp hệ thống vũ khí này vào toàn bộ mạng lưới phòng không của đất nước họ. Điều đó không phải là dễ. Vì vậy, khả năng Syria có thể nhanh chóng triển khai S-300 đối phó với phe nổi dậy và phương Tây là rất nhỏ.
Thứ ba, những phân tích gần đây đã thổi phồng lên về khả năng hủy diệt máy bay của các hệ thống S-300. Ví dụ như Bộ trưởng Tình báo Israel Yuval Steinitz từng tuyên bố, S-300 có thể bắn trúng các mục tiêu máy bay từ khoảng cách lên đến gần 300km, vì thế nó là mối đe dọa rất lớn đối với các máy bay bay trong không phận Israel. Trong khi đó, có những người khẳng định tầm bắn tối đa của S-300 chỉ là khoảng 150km.
Tuy nhiên, điều mà nhiều nhà phân tích bỏ qua là S-300 không thể truy tìm và tiêu diệt tất cả các loại máy bay như nhau. Năng lực của S-300 không chỉ phụ thuộc vào tầm bắn mà còn phụ thuộc vào cả chức năng tàng hình và độ cao của máy bay mà nó truy tìm. Những chiến đấu cơ có khả năng tàng hình cao như U.S. F-22A có thể dễ dàng xâm nhập sâu vào không phận Syria hơn các máy bay chiến đấu khác như F-16.
Và S-300 có thể phát hiện máy bay ở phạm vi nhỏ hơn nếu chúng bay ở độ cao thấp. Trong khi S-300 có thể được trang bị các hệ thống radar tầm thấp thì việc triển khai thiết bị này trong một khẩu đội tên lửa S-300 sẽ hạn chế tính cơ động của hệ thống này. Vì thế, bất kỳ hệ thống S-300 nào mang theo radar tầm thấp đều rất dễ bị tấn công.
Thứ tư, bất chấp tầm bắn của S-300, chính quyền của Tổng thống Assad cũng không thể đơn phương bắn máy bay Mỹ bên ngoài không phân Syria. Trong khi chính quyền Assad từng bị cáo buộc đã làm điều tương tự với máy bay Thổ Nhĩ Kỳ hồi tháng 6 năm ngoái thì họ cũng tự biết nguy cơ sẽ nghiêm trọng thế nào nếu thực hiện hành động khiêu khích kiểu đó.
Chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ từng tính đến chuyện đáp trả bằng quân sự đối với hành động của Syria, buộc Tổng thống Assad phải thú nhận là ông rất lấy làm tiếc về quyết định bắn hạ máy bay Thổ Nhĩ Kỳ. Qua sự việc này, bất kỳ một vụ việc nào tương tự xảy ra cũng sẽ tạo thêm động lực để các nước can thiệp Syria – đây là viễn cảnh mà chính quyền Assad đang nỗ lực một cách tuyệt vọng để ngăn cản.
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Mua HQ-9 của Trung Quốc, Thổ Nhĩ Kỳ tự đánh sập hệ thống phòng không của mình?

Chủ nhật 21/07/2013 06:32
ANTĐ - Gói thầu mua sắm các hệ thống tên lửa phòng không của Thổ Nhĩ Kỳ đã gây ra những tranh cãi kịch liệt trong nội bộ Thổ Nhĩ Kỳ và nội khối NATO. Nguyên nhân chính chỉ vì HQ-9 của Trung Quốc đang chiếm ưu thế một cách đáng ngờ.


HQ-9 chiếm ưu thế một cách đáng ngờ
Trang mạng Tổng hợp Công nghiệp quốc phòng Nga cho biết, Thổ Nhĩ Kỳ rất mong muốn mua được hệ thống phòng không HQ-9 của Trung Quốc, nhằm nâng cao năng lực phòng không của nước mình. Tuy nhiên, thương vụ này đang đe dọa phá vỡ mối quan hệ bền vững giữa Thổ Nhĩ Kỳ và các nước thành viên NATO, vì họ không muốn cho hệ thống phòng không Trung Quốc tích hợp vào hệ thống phòng không theo tiêu chuẩn của khối này.
Bài viết còn cho biết, mục đích gọi thầu của Thổ Nhĩ Kỳ là để nâng cao khả năng phòng không cho đất nước, trước mối đe dọa từ các phương tiện tấn công từ trên không, nhưng ngoài yếu tố không tương thích trên, việc mua sắm HQ-9 có thể mang lại những hệ lụy khôn lường cho khả năng phòng không Thổ Nhĩ Kỳ, vì HQ-9 không hề được kiểm nghiệm tính năng thực tế.
Trang mạng Defence News của Mỹ từng viện dẫn tuyên bố của 1 quan chức quốc phòng Thổ Nhĩ Kỳ là Chính phủ nước này đã đưa ra kết luận cuối cùng: Kiến nghị hơp tác của Trung Quốc đưa ra xét về góc độ kỹ thuật là có thể chấp nhận được, không chỉ giúp Thổ Nhĩ Kỳ nắm được các công nghệ tương ứng mà còn có giá rẻ hơn rất nhiều, so với phương án đề xuất của các nước khác.
Vị quan chức này cũng cho biết, hiện nay các quyết định có liên quan đến hợp đồng mua bán này và hiệp định hợp tác với Trung Quốc vẫn đang chờ Bộ trưởng quốc phòng Ismet Yilmaz và Thủ tướng Thổ Nhĩ Kỳ Recep Tayyip Erdogan phê duyệt chính thức.
Hệ thống phòng khôngHQ-9của Trung Quốc


Tham gia đấu thầu bao gồm 4 công ty với các sản phẩm sau: Hệ thống tên lửa phòng không Aster-30 SAMP/T của Công ty tên lửa phòng không châu Âu (EUROSAM); hệ thống tên lửa phòng không “Patriot” do công ty Lockheed Martin và công ty Raytheon Mỹ hợp tác phát triển; hệ thống tên lửa phòng không S-300 của công ty xuất khẩu sản phẩm quốc phòng Nga Rosoboronexport và cuối cùng là hệ thống tên lửa phòng không HQ-9 (Hồng Kỳ-9) của Công ty xuất nhập khẩu cơ giới chính xác Trung Quốc (CPMIEC).
Một số chuyên gia kỹ thuật quân sự cho biết, không hiểu HQ-9 của Trung Quốc sử dụng những công nghệ nào, khả năng đánh chặn ra sao mà họ có thể bỏ thầu với mức giá quá thấp, dưới 3 tỷ USD như vậy? Với mức giá như vậy, Các công ty của của Mỹ và châu Âu sẽ lỗ to chứ không thể hoàn vốn, đừng nói là có lãi, nếu muốn thắng thầu thì phải chấp nhận lỗ.
Nguyên nhân chính xuất phát từ vấn đề chính trị?
Lý do chủ yếu mà Thổ Nhĩ Kỳ đưa ra là mua sản phẩm của Trung Quốc sẽ góp phần nâng cao trình độ nền công nghệ quốc phòng nước mình. Trong khi các đối tác phương Tây không muốn chia sẻ công nghệ, không đáp ứng yêu cầu cấp giấy phép sản xuất trong nước cho Thổ Nhĩ Kỳ thì Trung Quốc sẵn sàng làm điều đó. Thế nhưng trên thực tế không phải như vậy, tất cả các công ty trên đều hứa sẽ dành cho Thổ Nhĩ Kỳ những ưu đãi đặc biệt theo ý của Ankara.

Hệ thống phòng không S-300 của Nga

Công ty Raytheon của Mỹ tuyên bố sẽ dành một phần lớn phân ngạch sản xuất Patriot-3 cho Thổ Nhĩ Kỳ. Lãnh đạo dự án này của Raytheon là ông Robert cho biết: “Nếu như Thổ Nhĩ Kỳ lựa chọn Patriot-3, khoảng 2 tỷ USD giá trị hợp đồng, tương đương với gần 80% số tên lửa sẽ được chuyển giao cho phía Thổ Nhĩ Kỳ sản xuất”.
Còn EUROSAM quay lại Thổ Nhĩ Kỳ lần này với tiêu chí nhấn mạnh về hợp tác phát triển kỹ thuật chứ không phải là hợp tác sản xuất. Người phát ngôn của công ty này cho biết: “Hiện nay, mục đích chủ yếu của chúng tôi là tìm thấy ở Thổ Nhĩ Kỳ một đối tác để hợp tác làm ăn chân chính, có thể là một công ty cỡ lớn hoặc ít nhất là từ tầm trung trở lên”.
Người phát ngôn của EUROSAM còn có một phát ngôn đầy ẩn ý: “Công ty tên lửa phòng không châu Âu (EUROSAM) là một liên doanh cực mạnh, bao gồm 2 công ty hàng đầu châu Âu là Thales của Pháp và MBDA của Italia. Về sau, liên doanh này có thể sẽ bao gồm thêm 1 công ty của Thổ Nhĩ Kỳ”.
Còn Nga sẵn sàng tham gia gói thầu này bằng một sản phẩm liên doanh giữa họ với Thổ Nhĩ Kỳ dựa trên hệ thống phòng không Antey-2500 (phiên bản xuất khẩu của hệ thống phòng không S-300). Công ty xuất khẩu quốc phòng Nga Rosoboronexport cũng đã đề xuất khả năng Nga và Thổ Nhĩ Kỳ cùng hợp tác để phát triển và đưa hệ thống phòng không liên doanh của họ xuất khẩu ra thị trường các nước thứ 3 trên thế giới.

Hệ thống phòng không Patriot-3 của Mỹ


Như vậy không hề có chuyện là các công ty Nga, Mỹ và châu Âu không đáp ứng các đòi hỏi của Thổ Nhĩ Kỳ. Defence News cho biết, xét đến vấn đề gần đây người Thổ đã đạt được địa vị “đối tác đối thoại” của Tổ chức hợp tác an ninh Thượng Hải (SCO), thì lí do ký kết một hợp đồng giao dịch vũ khí lớn với Trung Quốc sẽ làm tăng vị thế địa - chính trị của Thổ Nhĩ Kỳ đối với Tổ chức này là hợp lý nhất.
Thổ Nhĩ Kỳ sẽ tự tay đánh sập hệ thống phòng không nước mình?
Rất nhiều chuyên gia quân sự phương Tây đã đưa ra lời khuyên với Thổ Nhĩ Kỳ là hệ thống phòng không HQ-9 và S-300 của Trung Quốc và Nga không tương thích với hệ thống phòng không/phòng thủ tên lửa theo chuẩn Mỹ và NATO. NATO sẽ phải điều chỉnh lại một số tham số bảo mật kết nối mạng chia sẻ thông tin của các hệ thống Patriot hiện có của Thổ Nhĩ Kỳ.
Hơn nữa, họ cũng phải cung cấp các tham số cho Nga hoặc Trung Quốc để cho phép S-300 và HQ-9 tham gia vào hệ thống phòng không/phòng thủ tên lửa Thổ Nhĩ Kỳ, dẫn đến NATO không thể bảo mật các thông tin của mình, đe dọa trực tiếp đến khả năng che chắn của lá chắn phòng thủ tên lửa Mỹ và NATO triển khai ở châu Âu. Đó là chưa tính đến những hệ lụy xấu đến vấn đề ngoại giao nội khối NATO.
Một quan chức quốc phòng Mỹ cho biết, để tích hợp 1 hệ thống phòng không Trung Quốc hoặc liên doanh Trung Quốc - Thổ Nhĩ Kỳ vào hệ thống phòng không/phòng thủ tên lửa của NATO là vấn đề không hề đơn giản. Nếu Ankara cứ nhất định mua HQ-9 của Trung Quốc họ sẽ tự làm suy yếu tổng thể hệ thống phòng không nước mình.

Hệ thống phòng không Aster-30 SAMP/T của công ty tên lửa phòng không châu Âu (EUROSAM)


Kết luận này còn xuất phát từ 1 nguyên nhân quan trọng khác là chúng không thể sử dụng chung các hệ thống radar dự cảnh do NATO chế tạo, sử dụng phổ biến trong quân đội Thổ Nhĩ Kỳ. Kể cả trường hợp người Thổ tự chế tạo hoặc mua hệ thống radar dự cảnh từ Trung Quốc thì cũng cần nhiều thời gian. Hơn nữa, với 1 hệ thống phòng không “lộ cộ” sẽ không phát huy được hết năng lực phòng không tổng thể.
Một quan chức quân sự Thổ Nhĩ Kỳ tại Istanbul cho biết, kế hoạch thiết kế một hệ thống phòng thủ tên lửa (bao gồm cả giám sát không gian) mà Thổ Nhĩ Kỳ đang theo đuổi là vô cùng lớn và không có tính khả thi. Hơn nữa, hệ thống phòng không HQ-9 của Trung Quốc là phiên bản “nhái” của hệ thống phòng không S-300 của Nga, tính năng chưa hề được kiểm chứng thực tiễn.
Ông bày tỏ thái độ nghi ngại về khả năng phòng không và đánh chặn tên lửa đạn đạo tầm xa của HQ-9 và khẳng định, vấn đề Thổ Nhĩ Kỳ định dựa vào Trung Quốc để nâng cao năng lực phòng không và khả năng sản xuất quốc phòng là rủi ro vô cùng lớn, thậm chí nó có thể dẫn đến hệ quả là Thổ Nhĩ Kỳ tự làm suy yếu hệ thống phòng không nước mình.
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
S-300 tới Syria: NATO gặp ác mộng, Nga cũng... mất ngủ

(Soha.vn) - Tờ Russia & India report vừa đăng tải bài viết phân tích sự đe dọa của S-300 với Israel, NATO nhưng cũng đồng thời chỉ ra sự bất an của Nga khi cân nhắc chuyển giao S-300 cho Syria.

Hệ thống tên lửa đất-đối-không S-300 mang ý nghĩa sống còn với hệ thống phòng không của Syria, tuy nhiên, Moscow luôn cảnh giác với những diễn biến phức tạp mà loại vũ khí này có thể gây ra cho Nga và Trung Đông.
Chỉ tính riêng trong năm nay, máy bay chiến đấu của Israel đã không kích Syria "đều đặn như cơm bữa", như thế không phận của Syria là một món mồi béo bở đối với họ.
Hệ thống tên lửa đất-đối-không (SAM) trong kho vũ khí của Syria đã quá già nua, không đủ sức ngăn nổi "bầy chim" Israel xâu xé, vì thế, Syria đã phải tuyệt vọng tìm kiếm hệ thống phòng không mới tiên tiến hơn là S-300.

Hệ thống tên lửa S-300
Những tính năng tuyệt vời của SA-2 và SA-6 được các thế hệ hậu duệ là S-300, S-400 và thậm chí S-500 tiếp tục kế thừa. Do có thể ảnh hưởng trực tiếp hoặc gián tiếp tới kết quả của một cuộc chiến nên hệ thống tên lửa SAM thế hệ mới được đánh giá là một loại vũ khí chiến lược.
Đó cũng là lý do khiến Israel và Mỹ kịch liệt phản đối Nga bán S-300 cho Syria và Iran.
Sức mạnh thật sự của S-300
Đứa con S-300 của gia đình SAM mang "gene" đặc biệt của tên lửa S-75 nổi tiếng, từng bắn hạ máy bay trinh thám U-2 của Mỹ trên bầu trời Liên Xô năm 1960 và làm bẽ mặt chính quyền Eisenhower.
Được nghiên cứu và phát triển từ những năm 1970 để thay thế cho hệ thống tên lửa SAM thế hệ đầu tiên, S-300 là một tổ hợp tên lửa di động, hoạt động theo nguyên tắc "bắn-quên", dễ sử dụng, được thiết kế để đẩy lùi các cuộc không kích lớn. S-300 có tầm bắn từ 5-150km, radar của hệ thống có khả năng theo dõi 100 mục tiêu và bám sát chặt 12 trong số đó. Xác suất đánh chặn thành công máy bay của S-300 được phía Nga đánh giá là đạt 80-93% trong một lần khai hỏa.
Hiện nay, vẫn chưa có một loại máy bay nào có thể bay nhanh hơn tên lửa này (tốc độ di chuyển 7.200 km/h). Không những thế, các phiên bản cải tiến mới nhất của S-300 còn có thể đánh chặn máy bay chiến đấu và tên lửa bay thấp, như ở độ cao 6.000m. Ngoài ra, tia chiếu hẹp giúp radar của S-300 không dễ lộ, đồng thời cũng khó bị gây nhiễu.

S-300PMU1 được thiết kế để đánh chặn các loại máy bay chiến đấu hiện đại, cũng như các loại tên lửa hành trình, tên lửa đạn đạo, tên lửa chiến thuật và tấn công tầm ngắn.
Tuy nhiên, phải thừa nhận là S-300 không hoàn toàn "miễn dịch" với các biện pháp điện tử chống lại hoạt động của sóng vô tuyến - một lĩnh vực mà Israel vượt trội hơn hẳn. Năm 1982, máy bay chiến đấu của Israel đã phá hủy 19 pin tên lửa của Syria sau khi làm mù chúng bằng phương pháp điện tử.
Trái với những gì mà truyền thông tung hô, bản thân S-300 không thể trở thành "kẻ thay đổi cuộc chơi". Nó chỉ trở nên nguy hiểm khi được kết hợp với pháo phòng không và máy bay chiến đấu. Bằng cách chiếm ưu thế về độ cao, các hệ thống tên lửa SAM sẽ dồn máy bay địch xuống một "bẫy hỏa lực", nơi pháo phòng không và các chiến đấu cơ đang đợi sẵn.
Các quốc gia sử dụng hệ thống tên lửa SAM nhìn chung đều xây dựng mạng lưới phòng không 3 lớp, trong đó SAM dành cho phòng không tầm cao, pháo phòng không bảo vệ ở độ cao thấp hơn và các máy bay chiến đấu thì di chuyển qua lại trong khoảng không gian giữa 2 lớp. Điều này sẽ khiến đối phương tốn kém rất nhiều khi muốn xuyên thủng mạng lưới này.
Có thể kể đến chiến tích lẫy lừng của hệ thống tên lửa SAM trong một số cuộc chiến trước đây:
Chiến tranh Việt Nam:
Bài viết đánh giá rằng Việt Nam đã tổ chức được một mạng lưới phòng không tinh vi nhất và vô cùng hiệu quả trong lịch sử, với sự kết hợp của hệ thống radar cảnh giới, tiêm kích MiG, hệ thống tên lửa SAM, pháo phòng không với nhiều cỡ nòng khác nhau.
Để đối phó với các tên lửa SAM, các máy bay của Mỹ được trang bị máy phát nhiễu điện tử. Tuy nhiên, điều này làm giảm khả năng cơ động của máy bay và khiến chúng dễ bị các tiêm kích MiG tấn công.
Để tránh tên lửa SAM, các phi công phải điều khiển máy bay bổ nhào xuống tầm thấp, tuy nhiên, chiến thuật này lại khiến chúng rơi vào trận địa của pháo phòng không.
Giữa năm 1964 và 1973, pháo phòng không của Việt Nam đã bắn rơi 740 máy bay chiến đấu của Mỹ. Ngoài ra, còn bắn hạ hàng trăm trực thăng, một số máy bay F-111 và 15 máy bay ném bom chiến lược B-52. B-52 thua trận thảm hại dù sử dụng các máy gây nhiễu và có đội máy bay hộ tống hùng hậu.
Chiến tranh Arab-Israel năm 1973:
Trong cuộc chiến giữa Arab-Israel năm 1973, với sự hỗ trợ từ phía Nga, hệ thống tên lửa SA-2 và SA-6 của Arab đã được bố trí với chiến thuật hệt như Việt Nam: dồn máy bay địch xuống độ cao thấp hơn để chúng rơi vào trận địa của pháo phòng không. Phía Israel thừa nhận họ đã mất 303 máy bay. Tuy nhiên, con số này có thể còn cao hơn.
Bước ngoặt lớn cho Syria

Màn thị uy sức mạnh với hàng chục tên lửa S-300​


S-300 tới Syria sẽ là một bước ngoặt vô cùng quan trọng. Lần đầu tiên trong lịch sử Trung Đông, một quốc gia Arab sẽ có khả năng bắn hạ máy bay của Israel. Một tên lửa S-300 phóng đi từ Damascus sẽ thổi bay bất kỳ chiến đấu cơ nào của kẻ địch trên bầu trời Tel Aviv (Israel) trong 107 giây, khiến Israel không kịp trở tay.
Thứ trưởng Ngoại giao Nga Sergei Ryabkov từng khẳng định rằng việc chuyển giao S-300 tới Syria có thể chặn những cái đầu nóng của phương Tây can thiệp vào Syria.
Trong khi đó, Bộ trưởng Quốc phòng Israel Moshe Yaalon lên tiếng cảnh báo rằng: "Quá trình chuyển giao vẫn chưa diễn ra và chúng tôi hy vọng điều đó sẽ không xảy ra. Nếu S-300 thực sự tới Syria, chúng tôi sẽ biết phải làm gì". Tuy nhiên, điều nguy hiểm cho Israel là máy bay chiến đấu của họ có thể rơi vào "bẫy hỏa lực". Trên thực tế, nỗ lực ngăn chặn hệ thống tên lửa SAM đã gây tổn hại lớn cho máy bay Mỹ và Israel 4 thập kỷ trước.
Nỗi lo của Nga
Bài viết nhận định quân đội Syria không được đào tạo bài bản, năng động và nhanh trí như người Việt Nam. Hệ thống phòng không của Syria dường như không thể ngăn chặn các cuộc tấn công từ Israel và không có gì đảm bảo họ sẽ sử dụng S-300 một cách hiệu quả.
Vì thế, Nga có lý do để lo lắng. Nếu Israel có thể phá hủy pin của S-300, nó sẽ khiến cho loại vũ khí đáng sợ nhất thế giới trở nên tầm thường hơn.
"Việc chuyển giao chậm trễ là do người Nga hiểu được khả năng của Israel và không muốn kích thích một phản ứng có thể tổn hại tới Nga" - Trang Strategy Page nhận định.
Hiện tại, Nga có 2 lựa chọn: Một là đẩy mạnh đào tạo đội ngũ tên lửa của Syria trước khi chuyển giao phiên bản mới nhất, chưa giản lược của S-300.
Một lựa chọn khác là người Nga sẽ trực tiếp can thiệp vào quá trình vận hành S-300, điều này không chỉ đảm bảo lợi thế cho Syria trong cuộc xung đột, mà sự hiện diện của họ còn có thể ngăn chặn một cuộc tấn công bất ngờ từ phía Israel. Một cuộc tấn công liều lĩnh của Israel nhằm phá hủy pin tên lửa do chính người Nga vận hành sẽ thúc đẩy phản ứng mạnh từ phía Moscow, bao gồm việc tăng cường hỗ trợ cho các đồng minh Iran-Syria-Hezbollah với số lượng cực lớn.
 

Mazspeed

Xe container
Biển số
OF-648
Ngày cấp bằng
6/7/06
Số km
6,349
Động cơ
641,331 Mã lực
Chả hiểu thế nào chứ thằng Israel nó cứ như muốn gì làm nấy, nào là bay sang ném bom, nào là bắn tên lửa mà chả thấy anh Assad làm được gì.
 

tranhuyphong89

Xe tăng
Biển số
OF-158761
Ngày cấp bằng
30/9/12
Số km
1,528
Động cơ
365,525 Mã lực
S300 phải phối hợp với Panstir-s1 nhưng Assad lại không có . Thành ra S300 thua F15E của không quân Do Thái .
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Vạch ý đồ Thổ Nhĩ Kỳ mua tên lửa HQ-9 Trung Quốc

(Kienthuc.net.vn) - Việc Thổ Nhĩ Kỳ muốn mua hệ thống tên lửa HQ-9 Trung Quốc ngoài giá cả rẻ còn là nhằm tìm kiếm việc chia sẻ công nghệ sản xuất.



Trang mạng Tổ hợp Công nghiệp Quốc phòng Nga gần đây đưa tin, Thổ Nhĩ Kỳ muốn mua được hệ thống tên lửa phòng không tầm xa HQ-9 (Hồng Kỳ-9) của Trung Quốc. Điều này chắc chắn sẽ làm xấu đi mối quan hệ hợp tác giữa Thổ Nhĩ Kỳ với các nước thành viên NATO trong lĩnh vực quân sự. Nhưng việc này có thể giúp họ thực hiện mục tiêu tăng quy mô mua trang thiết bị quân sự trong nước đã đề ra, nâng cao khả năng tự cung tự cấp quốc phòng. Trung Quốc có thể dễ dàng hơn so với các nhà thầu còn lại về việc chia sẻ công nghệ sản xuất tên lửa cho Thổ Nhĩ Kỳ.


Trang tin tức quốc phòng Mỹ dẫn lời của một quan chức cấp cao của dự án mua vũ khí quốc phòng Thổ Nhĩ Kỳ cho biết, chính phủ đã đưa ra kết luận cuối cùng cho rằng kiến nghị hợp tác mà Trung Quốc đề xuất xuất phát từ góc độ kỹ thuật có thể chấp nhận được. Điều này không chỉ có thể giúp Thổ Nhĩ Kỳ có được công nghệ tương ứng, mà chi phí cũng rẻ hơn nhiều so với phương án đề xuất của các quốc gia khác.


Hiện nay quyết định liên quan tới việc ký hợp đồng với đối tác Trung Quốc còn chờ Bộ trưởng Quốc phòng Thổ Nhĩ Kỳ Ismet Yilmaz và Thủ tướng Thổ Nhĩ Kỳ Recep Tayyip Erdogan phê chuẩn.


Xem xét đến việc Thổ Nhĩ Kỳ gần đây đã có vị trí nước đối tác đối thoại của Tổ chức Hợp tác Thượng Hải, vì vậy việc tiến hành thương vụ giao dịch lớn với đối tác Trung Quốc sẽ nâng cao vị trí địa chính trị của Thổ Nhĩ Kỳ.


Nhưng xét tổng thể, lý do tại sao Thổ Nhĩ Kỳ có xu hướng mạnh mẽ trong việc mua hệ thống vũ khí của Trung Quốc, không chỉ xuất phát từ mối quan tâm đối với vấn đề địa chính trị, mà còn là để nâng cao khả năng trình độ của ngành công nghiệp quân sự của nước này.

HQ-9 được Trung Quốc phát triển dựa trên công nghệ S-300 (Nga), và giờ đây nó lại đánh bại S-300 ở Thổ Nhĩ Kỳ.

Một quan chức ngoại giao Mỹ cho rằng, nếu mua tên lửa HQ-9 của Trung Quốc sẽ giúp cho Thổ Nhĩ Kỳ giải quyết được những khó khăn đối với trang thiết bị quân sự của NATO hiện có trong quân đội nước này.


Tuy nhiên, vị quan chức ngoại giao không thể đoán định chính phủ Mỹ sẽ đưa ra phản ứng gì về vấn đề này. Nhưng có thể nói, việc để Trung Quốc hay hệ thống chống tên lửa mà Trung Quốc và Thổ Nhĩ Kỳ cùng nghiên cứu được tích hợp vào hệ thống vũ khí của NATO không phải là một ý tưởng hay.


Điều này sẽ làm giảm khả năng của hệ thống phòng không Thổ Nhĩ Kỳ, vì nó không thể dùng với radar cảnh báo mà NATO chế tạo được sử dụng phổ biến trong Quân đội Thổ Nhĩ Kỳ.


Dù vậy, Thổ Nhĩ Kỳ đang nghiên cứu chế tạo hệ thống giám sát không gian sản xuất trong nước, về mặt lý thuyết có thể được sử dụng như phương thức cảnh báo sớm của hệ thống chống tên lửa Thổ Nhĩ Kỳ.


Theo một số nguồn tin, kế hoạch xây dựng hệ thống chống tên lửa của Thổ Nhĩ Kỳ rất lớn bao gồm cả thiết bị giám sát không gian. Trong khi hệ thống vũ khí của Trung Quốc chưa được trải nghiệm trong thực chiến, liệu nó có khả năng đánh chặn tên lửa tầm xa không, vẫn chưa có bất kỳ số liệu đáng tin cậy nào được công khai.


Các chuyên gia quốc tế cũng nghi ngờ khả năng của tên lửa HQ-9 Trung Quốc có thể đánh chặn chính xác tên lửa tầm xa. Nhưng đối với Thổ Nhỹ Kỳ thì Trung Quốc có thể giúp thực hiện việc tự cung tự cấp trong lĩnh vực quốc phòng.


Cách đây vài năm, Thổ Nhĩ Kỳ đã đưa ra gói thầu cung cấp hệ thống phòng không mới cho nước này với các ứng viên gồm: hệ thống S-300 của Nga; hệ thống SAMP/T của châu âu; Patriot PAC-3 của Mỹ và HQ-9 của Trung Quốc. Cho đến nay, nước này vẫn chưa công bố chính thức “người chiến thắng” trong gói thầu.
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Tác chiến không hải trong chiến tranh hiện đại

August 31, 2011 By admin Leave a Comment
Các cuộc chiến tranh gần đây trên thế giới là minh chứng rõ ràng nhất sự quyết định thành bại của tác chiến đường không trong chiến tranh hiện đại.
Việc sử dụng các máy bay chiến đấu với nhiều tính năng ưu việt mang lại khả năng dành chiến thắng nhanh chóng cho các quốc gia tấn công: có thể triển khai lực lượng quân sự, gồm cả phương tiện cơ giới vào chiến trường trong thời gian tính bằng giờ; hoặc tấn công chính xác các mục tiêu trọng yếu từ tầm xa trong thời gian ngắn hoặc hỗ trợ hữu hiệu cho lục quân từ trên không…Với sự phát triển của các hệ thống phòng không trong chiến tranh hiện đại, đối với các nước có lực lượng quân sự hùng mạnh, kỹ thuật chế áp phòng không cũng có những tiến bộ vượt bậc nhằm đảm bảo “bầu trời sạch” cho lực lượng không quân tiến công tác chiến.

Tên lửa SA-2 (S-75 Dvina), vũ khí phòng không mạnh nhất của QĐND Việt Nam trong kháng chiến chống Mỹ. Ảnh: Tuấn Linh

Song hành cùng sự phát triển của không quân, hệ thống phòng không ngày càng phát triển với nhiều chủng loại: các hệ thống phòng không tầm xa, tầm trung, hệ thống phản ứng nhanh tầm gần… với khả năng tiêu diệt mục tiêu đường không cực lớn, đặc biệt khi chúng được sử dụng kết hợp với nhau qua mạng lưới chia sẻ thông tin. Chính vì thế, một trong những nhiệm vụ quan trọng cho thành bại của chiến trường hiên đại là chế áp các tổ hợp phòng không của đối phương, tạo hành lang an toàn để thực hiện nhiệm vụ tiếp sau, thường được gọi là S/DEAD (Suppression/ Destruction of Enemy Air Defense).
Thời kỳ đầu phát triển
Các chiến thuật S/DEAD manh nha hình thành từ Thế chiến thứ hai khi các loại máy bay chiến đấu được sử dụng phổ biến. Thời kỳ đó, hệ thống phòng không trong giai đoạn sơ khai, chủ yếu bằng các loại pháo, súng máy phòng không ngắm bắn bằng mắt thường nên SEAD/DEAD chưa hình thành rõ rệt, chủ yếu phụ thuộc vào kỹ năng tấn công của lực lượng không quân chiến trường.
Cuộc chiến đấu thật sự giữa máy bay chế áp đường không và hệ thống phòng không chính thức bắt đầu trên quy mô lớn trong chiến tranh Việt Nam, giữa lực lượng không quân Mỹ và các lực lượng phòng không Quân đội Nhân dân Việt Nam (người Mỹ gọi là NVA – North Vietnamese Army).
Để áp chế thành công hệ thống phòng không của đối phương, nhiệm vụ đặt ra là tiêu diệt “con mắt” của hệ thống phòng không đối phương các trạm radar, bệ phóng tên lửa. Một phiên bản cường kích với vai trò chuyên săn lùng các trạm radar, bệ phóng tên lửa lần đầu xuất hiện trong chiến tranh Việt Nam. Đó là phiên bản máy bay hai chổ ngồi của loại F-105G với biệt danh Wild Weasels “Chồn hoang” cùng sự xuất hiện tham chiến của tên lửa chống bức xạ AGM-45 Shrike. Sự xuất hiện của F-105G cùng với Shrike đã gây ra rất nhiều khó khăn cho lực lượng phòng không, nhiều trạm radar, bệ phóng tên lửa đã bị Shrike đánh trúng.
Cuộc chiến khốc liệt diễn ra giữa hệ thống tên lửa phòng không SAM-2 (S-75 Dvina), máy bay F-105, A-4, A-6 và tên lửa chống ra đa phòng không AGM-45 Shrike. AGM-45 Shrike là loại tên lửa diệt radar bị động. Khi phát hiện ra sóng ra đa phòng không đối phương, phi công sẽ “khóa” mục tiêu và phóng tên lửa. Khoảng cách từ tầm phóng xa nhất (25km) đến mục tiêu (ra đa phòng không) là 50 giây, trong suốt khoảng thời gian đó, để đảm bảo tên lửa trúng đích, ra đa phải liên tục phát sóng.
Trí tuệ thông minh của bộ đội tên lửa Việt Nam đã tìm được phương án tối ưu để chống lại loại tên lửa nguy hiểm này. Đó là chế độ bật, tắt radar phát sóng phối hợp với khả năng tự đeo bám mục tiêu sau khi bắt được mục tiêu của tên lửa.
Kỹ thuật S/DEAD tiêu diệt “mềm” (gây nhiễu) hay cứng (chủ động tiêu diệt ra đa) đều kém hiệu quả khi gặp phải chiến thuật “tắt” của trắc thủ ra đa đối phương.
Những radar dẫn bắn chỉ được bật lên trong một thời gian ngắn khi nhận được thông tin về mục tiêu và được tắt đi ngay sau khi tên lửa phòng không nhận dạng mục tiêu.
Kỹ thuật này khiến tên lửa chống ra đa mất khả năng “khóa” mục tiêu và công kích trượt. Đây không phải kỹ thuật mới và không phức tạp, nhưng đã phát huy hiệu quả trong chiến tranh Việt Nam, Iraq hay Balkan.
Năm 1972, bằng chiến dịch Linebacker II. Không quân Mỹ đã đưa một lực lượng tác chiến điện tử hùng mạnh vào chiến trường với mục đích tạo hành lang an toàn cho máy bay ném bom chiến lược B52 tiến công Miền Bắc. Nhưng Lực lượng không quân Mỹ đã gặp một đối thủ dày dạn kinh nghiệm vạch nhiễu tìm thù, và rất thành công trong phương pháp bật tăt Radar chống AGM-45 Shrike hiệu quả. Chiến dịch Linebacker gây tổn thất nặng nề cho lực lương không quân Mỹ
Kinh nghiệm thu được từ cuộc chiến đã giúp giới quân sự phát triển nhiều kỹ thuật phòng không và áp chế đường không sau này.
Tên lửa chống ra đa AGM-45 Shrike được phóng từ máy bay A-4 Skyhawk. Kỹ thuật áp chế phòng không đương đại.
Vào tháng 11/2009, không lực hải quân Mỹ chính thức bước được một bước tiến dài trong năng lực áp chế đường không: Bộ Quốc phòng Mỹ ký quyết định sản xuất hàng loạt máy bay chế áp điện tử EA-18G Growler.
Hiện, không quân hải quân Mỹ đã nhận được 17 máy bay loại này và sẽ nhận tiếp 85 chiếc trong tương lai.
Máy bay chế áp điện tử EA-18G Growler hứa hẹn sẽ đem lại sức mạnh mới cho khả năng chế áp phòng không của hải quân Mỹ
EA-18G có thể được trang bị với 5 thiết bị gây nhiễu chiến thuật ALQ-99, thêm 2 tên lửa để tự vệ AIM-120 AMRAAM, hai tên lửa chống bức xạ tốc độ cao AGM-88 HARM. EA-18G cũng sẽ sử dụng hệ thống Xóa bỏ gây nhiễu INCANS, hệ thống này cho phép truyền thông tin bằng tiếng nói trong nội bộ, trong khi hệ thống thông tin của đối phương bị nhiễu, một khả năng không có trên EA-6B.
Những chiếc EA-18G sẽ mang tên lửa AIM-120 AMRAAM để tự vệ và hai tên lửa AGM-88 HARM hoặc tên lửa AGM-88E AARGM (Advanced Anti-Radiation Guided) để tiêu diệt các đài radar của đối phương.
Mỹ hy vọng, với loại máy bay mới, họ sẽ đối phó được với các chiến thuật mới của hệ thống phòng không hiện đại dạng mạng, hệ thống nghi binh phức tạp là kỹ thuật “tắt” và “kết nối”.
Ngày nay, các hệ thống phòng không hiện đại được xây dựng dưới dạng mạng lưới. Qua đó, thông tin thu thập được qua ra đa hay trinh sát quang học thông thường đều có thể chia sẻ cho khẩu đội phòng không với tốc độ cao qua mạng lưới datalink.
Điều này cho thấy, việc tiêu diệt một vài hệ thống ra đa để đánh quỵ khả năng phòng không của quân địch ngay từ loạt đạn đầu gần như không thể thực hiện.
Nhất là tên lửa phòng không có thể được dẫn bắn từ một hay nhiều ra đa đặt cách xa nó.
Sự kết hợp của chiến thuật bật tắt ra đa hợp lý, những hệ thống phòng không được kết nối với nhau sử dụng tín hiệu số kép cùng những dàn tên lửa phòng không tầm xa cơ động (như S-300 PMU (SA-10 “Grumble”), S-300V (SA-12 Giant) hay S-400 Triumf (SA-21 Gargoyle)) và chiến thuật “Shoot and scoot” – bắn và di chuyển đã biến nhiệm vụ S/DEAD thành cơn ác mộng cho các phi công.
-Biện pháp thứ hai trong tác chiến SEAD đó là áp chế điện tử, hay tác chiến điện tử. Một phiên bản chuyên dụng cho vai trò tác chiến điện tử củng lần đầu tham chiến tại chiến trường Việt Nam EA-6B Prowler.
Được trang bị đậm đặc các thiết bị điện tử chuyên dụng EA-6B với vai trò gây nhiễu, đột phá mạng phòng không đối phương. Nó gây ra các loại nhiễu tích cực, tiêu cực, nhiễu chủ động, nhiễu bị động.
Nhiễu chủ động bao gồm phát sóng gây nhiễu hệ thống radar của đối phương, phá hoại tần số rãnh đạn của tên lửa, gây nhiễu bị động bao gồm rải các tấm kim loại mỏng dày đặc trên bầu trời làm cho radar không nhìn rỏ mục tiêu. Tất nhiên sẽ còn nhiều biện pháp khác, song hai phương pháp tác chiến trên vẫn đóng vai trò chủ đạo trong tác chiến SEAD.
Khái niệm tác chiến điện tử:
Nhiệm vụ tác chiến điện tử
Vô hiệu hoá hệ thống C3I (chỉ huy, điều khiển, thông tin liên lạc, trinh sát), C4IRS (chỉ huy, kiểm soát, truyền tin, máy tính, tình báo, cảnh giới và trinh sát) đối phương.
Duy trì khả năng tác chiến của hệ thống chỉ huy, điều khiển, trinh sát và TTLL của quân nhà.
Vai trò
Các nhà quân sự Mỹ cho rằng: “Trong chiến tranh, ai khống chế được việc sử dụng các dải sóng điện từ sẽ là người chiến thắng”; “Lịch sử chiến tranh chứng minh rằng chiếm ưu thế trong tác chiến điện tử dẫn đến thắng lợi trong các hoạt động quân sự”.
Trong thời đại ngày nay, khi công nghệ điện tử, thông tin, vật liệu mới đang phát triển mạnh mẽ, và trở thành yếu tố quyết định trong các hoạt động quân sự thì TCĐT trở thành nhân tố sống còn của chiến tranh hiện đại.
TCĐT là phương tiện nhân bội sức mạnh và là 1 trong 3 nhân tố then chốt của CTCNC, bao hàm cả tiến công và phòng thủ, vì thế để bảo vệ Tổ quốc, các lực lượng chức năng cần đầu tư phát triển để phục vụ trong thời bình và luôn sẵn sàng chuyển sang thời chiến
Các nội dung cấu thành tác chiến điện tử:
Các nội dung của tác chiến điện tử bao gồm các nhiệm vụ: trinh sát điện tử, bảo vệ hệ thống điện tử và chế áp hệ thống điện tử đối phương.
Trinh sát điện tử: Trinh sát quân sự dùng phương tiện điện tử, được tiến hành trên mặt đất, trên không, trên vũ trụ, trên và dưới mặt nước.
Trinh sát điện tử bao gồm 6 loại trinh sát sau: – Trinh sát vô tuyến điện – Trinh sát vô tuyến truyền hình – Trinh sát ảnh nhiệt – hồng ngoại) – Trinh sát rada – Trinh sát âm thanh – Trinh sát thủy âm
Bảo vệ hệ thống điện tử: Toàn bộ các hoạt động làm cho các phương tiện điện tử làm việc an toàn, ổn định, chống đối phương gây nhiễu và đánh phá, phân định hoạt động ổn định của các phương tiện điện tử. – Chống trinh sát điện tử – Chống chế áp điện tử – Kiểm soát điện tử – Dung hòa trường điện từ
Chế áp điện tử: Toàn bộ các biện pháp và hoạt động làm tê liệt hoặc hạn chế hiệu quả sử dụng các phương tiện điện tử của đối phương. Gồm hai loại là chế áp cứng và chế áp mềm.
- Chế áp cứng là Phá huỷ một phần hoặc hoàn toàn phương tiện điện tử bằng hỏa lực, bằng xung lực hoặc các năng lượng khác.
- Chế áp mềm là sử dụng năng lượng điện từ trường phát xạ hoặc phản xạ lại, đánh lừa điện tử để ngăn cản, loại trừ hoặc làm giảm hiệu quả hoạt động các phương tiện ĐT đối phương. Có các biện pháp như gây nhiễu, tao mục tiêu giả….
Có thể nhận thấy, Mĩ và các quốc gia có tiềm lực quân sự mạnh hiện nay, cùng với đó, khả năng tác chiến điện tử của Mĩ được sự hỗ trợ của các ngành khoa học kĩ thuật hàng đầu thế giới đem lại cho quân đội nước này khả năng lợi thế rất lớn. Các điểm mạnh yếu của các phương pháp trinh sát mà các nước có nền quân sự hiện đại, cũng như hướng phát triển của tác chiến điện tử đặc biệt là trinh sát điện tử trong thời đại ngày nay.
Như ta đã biết, trinh sát điện tử được thực hiện từ trên không, trên vũ trụ, trên mặt đất, và cả dưới mặt biển và dưới đại dương.
Trinh sát vệ tinh: Mĩ hiện là quốc gia đứng đầu về số lượng vệ tinh trên thế giới và đang chiếm ưu thế trong hoạt động trinh sát nhằm mục đích quân sự, bao gồm các vệ tinh địa tĩnh trinh sát tín hiệu SIGINT, các vệ tinh phát hiện các cuộc phóng tên lửa, các vệ tinh trinh sát chụp ảnh KH và các vệ tinh trinh sát bằng ra-đa. “Các vệ tinh gián điệp mới nhất của Mĩ có thể nhìn thấy các đường phố ở Bắc Kinh, thậm chí khi thời tiết đẹp có thể thấy tuyến đường dây cao áp của thành phố này”, vệ tinh đem lại khả năng tình báo rất cao cho quân đội Mĩ. Tuy nhiên hạn chế của phương thức này là độ chính xác thấp, chủ yếu dùng trinh sát các mục tiêu chiến lược, cố định; phụ thuộc điều kiện khí hậu, thời tiết; do bay theo những quĩ đạo có qui luật, dễ bị phán đoán, đề phòng trước; chỉ tối ưu trong báo động sớm nhưng hạn chế trong thu thập tin tức tình báo; dễ bị gây nhiễu và mất tác dụng.
Trinh sát bằng máy bay Mỹ đặc biệt đầu tư phát triển các máy bay trinh sát có và không người lái, hoạt động ở các độ cao khác nhau với nhiệm vụ và mục đích khác nhau, được hiện đại hoá về cả các phương tiện trinh sát, truyền thông cũng như khả năng tự vệ, gồm: MBTS và gây nhiễu EA-6B; Các MBTS báo động sớm AWACS (E-A3); MBTS tầm cao U-2, TR-1; RC-135 trinh sát chiến lược; Các MBTS chiến thuật EF-111, RF-4C, MBTS không người lái Predator, Global Howk… Hạn chế: phụ thuộc điều kiện thời tiết, khí hậu ở khu vực tác chiến; dễ bị đối phương phát hiện làm lộ ý đồ trinh sát hoặc bị tiêu diệt, cản phá; các MBKNL thường có đường bay ổn định, phụ thuộc nhiều vào địa hình, có thể bị đối phương đoán biết, tiêu diệt hoặc đề phòng…
Trinh sát trên tàu Trinh sát trên tàu là thế mạnh của Mỹ. Với lực lượng Hải quân hùng hậu, có trang bị hiện đại và có nhiều căn cứ trên biển, Mỹ có thể tiếp cận được vào mọi bờ biển trên thế giới. Trên biển Đông và TBD, thường xuyên Hạm đội 7 của Mỹ hoạt động, trong đó có trinh sát quân sự đối với Việt Nam.
Các tàu chiến chủ yếu của Mỹ đều được trang bị các hệ thống chặn bắt tín hiệu, định vị và TCĐT, giúp phát hiện các hoạt động điện tử của các tàu tuần tiễu, tàu tên lửa, tàu quét mìn của hải quân đối phương trong khu vực tác chiến Hạn chế: Khu vực hoạt động và cự ly phát hiện các mục tiêu trên biển bị ảnh hưởng của độ cong trái đất; khi tiếp cận vào trinh sát đối phương thường lệ thuộc vào điều kiện khu vực biển, khả năng vào được gần bờ…
Trinh sát trên mặt đất Mỹ và các nước phát triển có các trạm trinh sát SIGINT đặt tại các căn cứ mặt đất dùng chặn bắt từ xa các tín hiệu tên lửa, tín hiệu đặc biệt khác trong không gian và các trạm trinh sát ra-đa dùng phát hiện các đài ra-đa đối phương, đặt trên đất liền đảo các nước thân Mỹ. Mỹ có thể sử dụng hàng loạt thiết bị trinh sát và gây nhiễu sử dụng một lần, được nguỵ trang dưới các dạng thực vật ( Cây nhiệt đới ), rải vào khu vực tác chiến bằng máy bay các loại. Thông tin thu được sẽ truyền về trung tâm chỉ huy hoặc tự chúng lựa chọn phương án gây nhiễu theo chương trình đã được cài đặt trước.
Hạn chế: các thiết bị này có độ phân biệt thông tin thật, giả kém, dễ bị gây nhiễu và vô hiệu hoá khi bị phát hiện.
Mặc dù mỗi phương pháp đều có ưu nhược điểm riêng, vì vậy hiện nay Mĩ và các đồng minh, cũng như các nước có khoa học quân sự tiên tiến khác như Nga, Trung Quốc, Ấn Độ thường sử dụng tổng hợp nhiều thiết bị trinh sát gián điệp để chụp ảnh trên không, trinh sát trên biển, theo bám thiết bị hồng ngoại, theo dỗi thay đổi từ trường, trinh sát tín hiệu điện tử…
Việc tiến hành trinh sát và thu thập tin tức tình báo không những tập trung vào lĩnh vực quân sự mà còn mở rộng ra cả các lĩnh vực chính tri, kinh tế, khoa học công nghệ cả các góc độ cuộc sống của dân chúng. Trinh sát điện tử được hỗ trợ bởi các công nghệ hiện đại nhất hiện nay, nhưng không phải cứ hiện đại là có thể giành chiến thắng, lấy ví dụ trong cuộc chiến xung đột Israen- Hecbola vừa qua sự kiện tên lửa đối hạm C-802 của Hecbola bắn chìm tàu hộ tống Eliat Saaz 5 của Israen đã đặt ra nhiều câu hỏi, tại sao các phương tiện trinh sát hiện đại của Israen không phát hiện vị trí tên lửa C802, cũng như thời điểm phóng tên lửa.
Xu hướng phát triển của các hình thức trinh sát và tác chiến điện tử nói chung
a) Xu hướng chung:
Hiện đại hoá trang thiết bị gây nhiễu nhiều chủng loại, công suất lớn, gây nhiễu trên mọi phổ tần (phổ tần rộng, đa phổ), nhiều đối tượng chế áp.
Kết hợp các phương tiện tiến công đường không hiện đại; dùng kỹ thuật bức xạ điện từ, hồng ngoại, laze, nhiệt, vật liệu mới huỷ diệt các thiết bị điện tử của đối phương; tiến hành đồng bộ với cuộc chiến tranh không tiếp xúc.
Các phương tiện TCĐT không chỉ có khả năng phá hoại các hệ thống VTĐT mà cả các hệ thống cung cấp năng lượng bao gồm cả đường dây truyền tải…
Mục tiêu của TCĐT và VKCNC ngoài hệ thống điều khiển chiến tranh còn cả hệ thống quản lý nhà nước, phương tiện thông tin đại chúng, hệ thống năng lượng…
b) Một số hướng phát triển mới:
Chiến tranh sử dụng Công nghệ truyền thông và chiến tranh tâm lý truyền thống:
Chiến tranh truyền thông là cuộc chiến tranh liên tục, không có giới hạn thời bình, thời chiến, với mục tiêu của các chiến dịch thay đổi luôn, nhưng nhằm một mục đích cố đinh: Phục vụ lợi ích của nước phát hành các chiến dịch truyền thông. Trong việc thực hiện mục tiêu chiến tranh, mặt trận truyền thông sẽ là chiến trường đầu tiên đối phương khai thác sử dụng.
Phá hoại cơ sở truyền tin, phát thanh của đối phương, cắt các đường thông tin qua vệ tinh. Dùng các phương tiện phát sóng AM,FM và truyền hình với nội dung xuyên tạc sự thật, gây hoang mang cho quân đội và nhân dân, giảm lòng tin và ý chí chiến đấu cho đến thắng lợi cuối cùng.
Chiến tranh tâm lý là cuộc chiến tranh có mục đích, có mục tiêu rõ ràng, phục vụ cho một chủ trương, mục đích đạt được mục tiêu về chính trị tư tưởng tinh thần. Chiến tranh tâm lý diễn ra không có giới hạn về không gian, và thời gian, không giới hạn về đối tượng tác chiến, nó chỉ tập trung vào một mục tiêu cụ thể khi xẩy ra xung đột, chiến tranh với một quốc gia cụ thể.
Chiến trường không gian ảo và chiến tranh công nghệ
Chiến trường và chiến tranh trong không gian ảo là cuộc chiến tranh diễn ra thường xuyên, liên tục đối với khả năng xâm nhập và bảo mật mạng thông tin thời bình cũng như thời chiến. Trong không gian ảo, khái niệm khoảng cách không tồn tại, và cũng không có giới hạn về trình độ ứng dụng công nghệ, nó phụ thuộc nhiều vào trình độ phát triển khoa học lập trình của một người, một nhóm người hay một tập thể. Do thực tế hầu như Công nghệ thông tin đã có mặt hầu hết trong mọi lĩnh vực đời sống, mà mạng thông tin đã đi vào đến tận bếp ăn của mỗi gia đinh, đến mỗi góc phòng của văn phòng quản lý. Thông qua mạng thông tin Internet, các hacker đều có thể xâm nhập và thu thập thông tin, tấn công hệ thống của đối phương. Tổn thất thực sự không thể định được.
1- Sự phát triển mạnh mẽ về công nghệ
- Tốc độ phát triển của cách mạng khoa học công nghệ, sự bùng nỗ của công nghệ thông tin, truyền thông với các ứng dụng của truyền thông, của tự động hóa vào cuộc sống. Việc ứng dụng khoa học kỷ thuật công nghệ cao vào quân sự khiến cho việc tác chiến nói chung và tác chiến SEAD nói riêng trở nên phong phú, đa dạng hơn. Không gian tác chiến rộng hơn, xa hơn, chính xác hơn. Nói tóm lại vũ khí công nghệ cao sẽ đóng vai trò chủ đạo trong tác chiến nói chung và tác chiến SEAD nói riêng hiện tại và tương lai.
- Tác chiến SEAD bây giờ và tương lai được tổ chức thành một hệ thống phức tạp và khá chặt chẽ.
2- Những ứng dụng nỗi bật của khoa học công nghệ cao vào tác chiến SEAD
- Hệ thống định vị toàn cầu kiểu GPS của Mỹ, Glonass của Nga, gần đây là Bắc Đẩu của Trung Quốc, tương lai gần là Galileo của EU là một trong những ứng dụng nỗi bật nhất và khác biệt so 38 năm về trước. Việc sử dụng hệ thống định vị toàn cầu khiến cho việc xác định tọa độ mục tiêu cần tấn công trở nên dễ dàng hơn, chính xác hơn. Nó cũng được sử dụng để dẫn đường cho vũ khí tấn công từ xa.
- Tên lửa hành trình kiểu Tomahawk của Mỹ, dòng tên lửa SS-N của Nga, tên lửa hải quân và không quân Club, gần đây là thế hệ tên lửa Đong Phong của Trung Quốc là những bổ sung cho hệ thống tác chiến SEAD trở nên phong phú hơn. Sử dụng hệ thống định vị toàn cầu để dẫn đường cho tên lửa tấn công mục tiêu từ xa một cách chính xác hơn, với tầm tác chiến từ vài trăm đến hàng chục ngìn km. Có thể tấn công những mục tiêu quan trọng của đối phương mà không cần đưa các phương tiện hỏa lực tiếp cân vùng tác chiến. Với kích thước nhỏ gọn, độ phản xạ radar rất thấp nhờ ứng dụng các loại sơn có khả năng hấp thu sóng điện từ nên việc phát hiện ra nó rất khó khăn.
- Phương tiện bay không người lái UAV (Unmanned Aerial Vehicle) là một xu hướng mới cho tác chiến SEAD. Nó có thể bay lượn trên không hàng chục giờ đồng hồ và bất ngờ xuất hiện để tiêu diệt mục tiêu, khi cần nó củng sẽ biến thành một vũ khí tự hủy để hủy diệt mục tiêu.Việc phát hiện ra nó bằng radar cũng rất khó khăn.
- Bom tinh khôn hay bom thông minh kiểu JDAM của Mỹ, KAB-1500 của Nga cũng là những bổ sung mới cho tác chiến SEAD. Sử dụng hệ dẫn đường bằng GPS, lade hoặc bằng kênh TV, máy bay có thể thả bom từ độ cao an toàn mà không cần phải bổ nhào để cắt bom như trước nữa.
- Các loại tên lửa chống bức xạ ngày nay với đầu dò tinh vi hơn, tầm bắn xa hơn. Khi chúng ta đối đầu với AGM-45 Shrike tầm bắn của nó chỉ khoảng 10-15 km, trong khi đó SA-2 có tầm bắn khoảng 20-25km như vậy SA-2 vẫn có nhiều cơ hội hơn. Còn bây giờ AGM-88 Harm có tầm bắn tới 90km, Kh-31P của Nga có tầm bắn lến đến 110km( Kh-31P có trong biên chế của không quân nhiều nước).
Để đối phó với những thủ pháp của hệ thống tên lửa phòng không, hệ thống AN/ASQ-213 R7 HARM (High speed Anti Radiation Missile – Tên lửa chống bức xạ tốc độ cao) Targeting System (HTS – Hệ thống định vị mục tiêu cho HARM) có khả năng chống lại chiến thuật “bật – tắt” ra đa bằng cách xác định và ghi nhớ vị trí các dàn ra đa ngay khi chúng được bật và chuyển sang chế độ tác chiến bằng định vị GPS khi mất tín hiệu.
Loại tên lửa được sử dụng chính cho hệ thống AN/ASQ-213 R7 là tên lửa AGM-88 HARM. Từ khi được giới thiệu vào thời điểm giữa những năm 1980, AGM-88 đã rất nhiều lần ghi điểm.
AGM-88 HARM là loại tên lửa chống ra đa hàng đầu thế giới nhưng giá thành lại rất cao.
Tên lửa diệt radar AGM-88 HARM, mặc dù có hiệu suất khá cao nhưng giá thành tên lửa rất cao.​
Trong chiến dịch “Bão táp sa mạc”, Mỹ đã dùng 500 quả tên lửa AGM-88 HARM (chiếm 1/10 tổng số được trang bị). Với giá thành lên tới 200.000 USD/quả; chiến thuật này nhanh chóng vét sạch kho dự trữ tên lửa. Do đó, trong tương lai, nó sẽ được thay thế bằng chiến thuật khác hiệu quả hơn.
- Sự đa nhiệm là xu hướng mới của các loại máy bay chiến đấu thế hệ thứ 4 trở đi. Không cần phải thiết kế một phiên bản chuyên dùng cho một vai trò nào đó các máy bay chiến đấu thế hệ 4 trở đi có thực hiện nhiều nhiệm vụ cùng lúc, tuần tra không phận, tiêm kích , cường kích, áp chế phòng không, hổ trợ đổ bộ, F-16, F-15, F/A-18 của Mỹ, SU-27, 30, 35, Mig-35 của Nga, Typhoon, JAS-39, Rafale của EU, J-10, J-11 của Trung Quốc là những mẫu tiêu biểu cho vai trò đa nhiệm này. Đây đều là những mẫu máy bay mà chưa có cuộc chiến tranh nào được đánh giá được khả năng thực sự của nó.
- Úng dụng công nghệ tàng hình cũng là một xu hướng mới đầy hứa hẹn cho tác chiến SEAD. Các máy bay tàng hình có khả năng đột nhập không phận đối phương mà không bị phát hiện rồi bất ngờ tung ra đòn quyết định hủy diệt các mục tiêu quan trọng như sở chỉ huy trung tâm, các trạm radar dẫn đường, các bệ phóng tên lửa làm tê liệt một phần khả năng kháng cự của hệ thống phòng không đối phương. Tiêu biểu là các loại may bay như F-117 Nighthawk “ Chim ưng đêm”, B-2 Spirit, F-22 Raptor “chim ăn thịt” của Mỹ và gần đây là Sukhoi PAK FA T-50 là những đại diện cho kiểu không kích của tương lai . Tuy nhiên hiện tại chỉ có B-2 Spirit và F-22 Raptor đang ở thế sẳn sàng chiến đấu còn T-50 vẫn còn trong giai đoạn bay thử nghiệm, ít nhất phải đến năm 2015 loại tiêm kích thế hệ 5 này mới chính thức có trong trang bị của không quân Nga. Trung Quốc cũng đang tham vọng nghiên cứu chế tạo tiêm kích thế hệ 5 với tên gọi J-XX, tuy nhiên hiện nay Trung Quốc đang gặp rất nhiều khó khăn trong việc phát triển động cơ, radar cho loại tiêm kích này. Như vậy có thể nói ít nhất trong vòng 10-15 năm tới cường quốc này chưa thể sở hữu loại tiêm kích thế hệ 5 này.
Sử dụng các vũ khí phi sát thương.
- Bom điện từ, Bom xung điện từ (Electro-Magnetic Pulse – EMP) là loại vũ khí nhằm sử dụng để phá hủy các cơ sở vật chất điện và điện tử ở một mục tiêu nhất định. Do được tính đến thực tế rằng hầu hết các thiết bị ngày nay đều sử dụng điện, nên thật khó có thể tưởng tượng hết tác hại mà bom EMP sẽ gây ra lên những thiết bị này. Tất cả các thiết bị điện và điện tử như: máy vi tính, vô tuyến, tủ lạnh, xe hơi, điện thoại, xe ôtô chạy điện và rất nhiều thiết bị cần thiết cho cuộc sống khác sử dụng điện đều sẽ trở nên vô dụng nếu gặp phải sự phá hoại của bom EMP.
- Vũ khí lade cũng là một xu hướng mới trong tác chiến SEAD tương lai, mặc dù hiện nay nó đang thử nghiệm cho mục đích đánh chặn, tuy nhiên từ đánh chặn sang tấn công chỉ là vấn đề thời gian.
- Bom vi ba; Các chùm vi sóng hoặc các chùm có bước sóng milimét để xua đuổi kẻ thù mà không gây sát thương. Hệ thống này đặc biệt phát huy tác dụng trong việc tấn công mục tiêu đông người.
Các chuyên gia quân sự nhận định rằng, trong thế kỉ 21, con người có khả năng phải đối mặt với cuộc chiến tranh còn đáng sợ hơn cả chiến tranh hạt nhân đó chính là “chiến tranh gen”. Nhưng về bản chất vũ khí gen là loại vũ khí sinh học thế hệ mới – vũ khí sinh học thế hệ thứ 3.
Vũ khí plasma của Nga là sử dụng bức xạ lade hoặc bức xạ siêu cao tần cực mạnh, tạo ra một khu vực khí quyển bị plasma hoá chuyển động với tốc độ cực lớn trong khí quyển. Plasma là một trạng thái vật chất thứ tư của vật chất, cùng với ba trạng thái khác là chất khí, chất lỏng, chất rắn.
Thực chất, plasma là một môi trường bao gồm các điện tích (ion dương và điện tích âm), nhưng xét về mật độ toàn khối là trung hoà về điện. Điều đáng chú ý của plasma là tính chất khí động của nó khác hẳn với không khí. Bất kỳ một khí tài bay nào, dù đó là máy bay, tên lửa hoặc đầu đạn thông thường khi bay vào khu vực khí quyển bị plasma hoá sẽ bị lộn nhào như chong chóng và bị vỡ vụn thành nhiều mảnh ngay tức khắc. Ngay cả ở độ cao 50 km, chùm tia lade hoặc bức xạ siêu cao tần đều có thể làm cho khí quyển thay đổi căn bản về tính chất khí động để vô hiệu hoá khả năng bay bằng hiệu ứng khí động trong không khí của các khí tài bay.
II- Đánh thắng chiến tranh công nghệ cao, dành thắng lợi trong chiến tranh nhân dân bảo vệ Tổ quốc
1 .Khái niệm: Tác chiến điện tử trong chiến tranh công nghệ cao
- Tác chiến điện tử bây giờ diễn ra với mức độ cao hơn, tinh vi hơn, cường độ lớn hơn, loại hình tác chiến điện tử cũng đa dạng hơn. Tác chiến điện tử diễn ra trong cả thời bình và thời chiến, nó phục vụ cho mục đích cơ bản ban đầu là chiếm ưu thế trong hệ thống kinh tế thương mai toàn cầu, đạt được những mục đích chính trị trong các hoạt động đối nội, đối ngoại và cuối cùng, tác chiến điện tử tập trung trong mục tiêu đánh thắng đối phương trong một cuộc chiến tranh phi hạt nhân, xung đột vũ trang có mục tiêu chiến lược hoặc khủng bố.
- Tác chiến điện tử hiện nay đang được nâng lên thành thuật ngữ “Chiến tranh phi tiếp xúc”. Khái niệm này được hiểu như một cuộc chiến tranh không tuyên bố, một lực lượng tác chiến có thể tấn công nhiều đối phương trong cũng một thời điểm, hoặc nhiều đối tượng cùng tấn công một đối phương trong nhiều tầng không gian chiến tranh. Chiến tranh diễn ra trong không gian không giới hạn và gây tổn thất nặng nề cho đối phương trước khi cuộc xung đột xảy ra cụ thể.
2. Nhận định về phòng chống lại S/DEAD
2. 1- Vị trí địa lý, điều kiện tự nhiên, xã hội, trang bị hiện có của nước ta có thuận lợi và khó khăn gì trong tác chiến chống S/DEAD?
+ Thuận lợi:
- Vị trí địa lý nước ta trải dài hình chữ S với hơn 3000km đường bờ biển, án ngự Biển Đông nơi có 21/39 đường hàng hải quốc tế đi qua. Đường bờ biển dài với nhiều vùng vịnh có núi nhô ra biển bao phủ rất thuận lợi cho tàu thuyền neo đậu, trú ẩn.
- Trên các dãy núi nhô ra biển này rất thuận lợi cho ta đặt các trạm radar, các hệ thống trinh sát quang điện tử để quan sát biển. Bố trí các hệ thống tên lửa chống hạm cố định hoặc cơ động trên các dãy núi này sẽ tạo cho ta một khả năng tấn công rất lớn với tầm quan sát rất thuận lợi cho phòng thủ bờ biển.
- Trên các dãy núi này cũng rất phù hợp để đặt các hệ thống tên lửa đối không, đối hải.. Nếu radar của hệ thống S-300PMU đặt ở vị trí sát mực nước biển, khi đó giới hạn chân trời tương ứng với một mục tiêu ở độ cao 10m, là độ cao tối thiểu mà hệ thống có thể tác chiến là 13km. Còn để đạt được tầm bắn xa nhất, 150km, thì mục tiêu khi đó phải ở độ cao tối thiểu 2350m. Khi ta đặt bộ phát radar lên bộ giá đỡ thì các con số sẽ thay đổi. Ví dụ nếu ta sử xe tháp anten 40V6 ở độ cao 23.8m, thì hệ thống có thể nhắm bắn một mục tiêu ở độ cao 10m từ khoảng cách 33km, thay vì 13km. Nếu dùng 40V6M ở độ cao 38.8m thì con số này là 39km.Ngược lại, độ cao tối thiểu của mục tiêu để S-300PMU phát huy tầm bắn tối đa 150km của mình giảm từ 2350m xuống còn 1900 và 1800m. Như vậy có thể thấy rằng vị trí đặt hệ thống radar ảnh hưởng rất lớn đến tầm tác chiến của hệ thống.
- Khi đối phương tấn công áp chế phòng không thì không quân của hải quân sẽ là lực lượng đầu tiên mà đối phương sử dụng. Các phi đội tấn công của họ sẽ dùng chiến thuật bay là là sát mặt biển dưới tầm radar của ta để đột nhập không phận. Khi đó cao độ của trạm radar trinh sát và các lực lượng đang hoạt động trên biển quyết định khả năng sẵn sàng đánh chặn của hệ thống phòng không.
- Nước ta nằm trong vùng nhiệt đới gió mùa, khí hậu trong năm phân làm hai mùa mưa, nắng. Độ ẩm không khí ở mức cao, các vùng núi cao thường xuyên có sương mù bao phủ. Địa hình nhiều đồi núi, sông ngòi rất thuận lợi cho ta tiến hành các biện pháp ngụy trang che giấu mục tiêu.
- Nhân dân ta giàu lòng yêu nước, đất nước có truyền thống đánh giặc giữ nước và có nhiều kinh nghiệm, sáng tạo trong đấu tranh chống lại kẻ thù mạnh hơn gấp nhiều lần.
+ Khó khăn
- Với đường bờ biển dài hơn 3000km đây thực sự là một thách thức với công tác tác chiến chống S/DEAD của lực lượng phòng không nhà ta.
- Không quân đối phương sẽ sử dụng chiến thuật bay là là mặt biển dưới tầm radar để đột nhập không phận. Trong khi các loại radar có khả năng bắt siêu thấp như Kasta-2E2 còn quá ít chưa đủ để bao phủ một vùng biển rộng lớn với diện tích hơn 1 triệu km vuông.
- Các trạm radar quan sát biển của chúng ta còn thiếu và có nhiều hạn chế, các loại tàu tuần tra lãnh hải chưa nhiều. Đối phương có thể đột nhập sâu các vùng biển nơi có ít hệ thống trinh sát của ta để tiến hành các hoạt động.
- Các loại Sonar để định vị tàu ngầm đối phương còn thiếu về số lượng và yếu về chất lượng. Các loại tàu ngầm có độ ồn thấp như Kilo hoặc các tầu ngầm mini có thể áp sát các cảng biển quan trọng của ta để tiến hành do thám.
- Việc thiếu máy bay chỉ huy và cảnh báo sớm trên không khiến khả năng tác chiến và ngăn chặn từ xa của lực lượng phòng không gặp nhiều khó khăn.
- Việc địa hình phức tạp nhiều đồi núi, sông ngòi cũng gây khó khăn cho ta trong tác chiến chống SEAD. Các vùng núi cao có thể che khuất và hạn chế tầm hoạt động của radar và hỏa lực phòng không nhân dân của ta. Trong chiến tranh VN khi tấn công vào Hà Nội những chiếc F-105 của Mỹ thường bay vòng qua dãy núi Tam Đảo để tránh hỏa lực phòng không.
2. 2 Chiến tranh dồn nén thời gian và phương thức tấn công của đối tượng tác chiến.
Mục đích của cuộc chiến tranh, xung đột vũ trang có những thay đổi khác hẳn so với các cuộc chiến tranh xảy ra trước đây.
Kẻ địch thường có tiềm lực quân sự, tiềm lực kinh tế, khoa học công nghệ lớn hơn nhiều so với đất nước, đối tượng bị tấn công.
Mục đích của cuộc tấn công: Hủy diệt khả năng phòng thủ phản công của đối phương, vô hiệu hóa lực lượng vũ tranh và trang thiết bị lỹ thuật quân sự, tiềm lực quân sự, kinh tế của đối phương. Phá hoại tiềm lực công nghiệp và khả năng phát triển của đất nước đó. Từ đó làm thay đổi cục diện kinh tế chính trị, xã hội của đất nước đó theo hướng có lợi cho nước tấn công. Buộc đất nước đó thay đổi thể chế chính trị, kinh tế và xu hướng của xã hội,
Cuộc chiến tranh, xung đột sẽ có xu hướng phi hạt nhân, nhưng sử dụng vũ khí công nghệ hiện đại với hỏa lực rất mạnh, độ chính xác cao, tính phá hoại và hủy diệt rất lớn, tập trung chủ yếu vào trang thiết bị kỹ thuật quân sự, các khu công nghiệp hiện đại, các tuyết đường giao thông trên biển, trên không, trên bộ, các đơn vị hành chính sự nghiệp và truyền thông trong cùng một khoảng thời gian hạn chế.
Chiến trường diễn ra trên không gian, trên không, trên biển, trên bộ và dưới lòng biền, với các loại vũ khí tầm xa, tầm trung và tầm gần với mật độ hỏa lực rất cao, tập trung vào các mục tiêu trọng tâm, hỏa lực tấn công trên mọi hướng, một đơn vị chiến đấu ( tầu ngầm, tàu chiến, máy bay cường kích) có thể tấn công nhiều mục tiêu cùng một lúc, và một mục tiêu có thể chịu nhiều hướng tấn công, với áp lực tấn công gấp nhiều lần sức chịu đựng của mục tiêu.
Trong cuộc chiến tranh tương lai, vũ khí tầm trung và tầm xa đóng vai trò quan trọng, tác chiến điện tử đóng vai trò quyết định sự thành bại của chiến trường.
Chiến tranh diễn ra trong không gian rộng lớn, bao trùm toàn bộ đất nước và với giới hạn thời gian chiến tranh hạn chế.
 

tranhuyphong89

Xe tăng
Biển số
OF-158761
Ngày cấp bằng
30/9/12
Số km
1,528
Động cơ
365,525 Mã lực
Chắc chắn anh Assad không có Panstir , hạ F4 bằng Buk. Còn vụ con máy bay như thêm cái cớ để phương Tây can thiệp . F15E rcs cũng khá lớn vẫn tránh được radar S300.
 

heocon0504

Xe tải
Biển số
OF-130305
Ngày cấp bằng
10/2/12
Số km
477
Động cơ
378,202 Mã lực
Chắc chắn anh Assad không có Panstir , hạ F4 bằng Buk. Còn vụ con máy bay như thêm cái cớ để phương Tây can thiệp . F15E rcs cũng khá lớn vẫn tránh được radar S300.
Có S-30000 giời cũng chết nếu không có 1 hệ thống radar cảnh báo sớm ( early-warning radar ) và hệ thống phòng không đa tầng kết hợp trinh sát hiệu quả .
Ở đây IDF sử dụng chiến thuật bay thấp đi vòng từ Lebanon và không kích các mục tiêu nằm rìa biên giới thì rất khó có thể đánh hạ được , mặc dù vậy Syria có vẻ kém cỏi và ko sẵn sàng chiến đấu
Còn radar S-300 loại tầm xa chả khác gì 1 cái radar cảnh báo sớm , nó có thể báo động chứ ko thể ngay lập tức bắn hạ được , chưa kể Syria có thể trực chiến 24/24 và suốt 365 ngày thế không ?
Những quốc gia Trung Đông để ý rất ko chịu đầu tư vào các hạng mục phụ trợ hoặc phối hợp tác chiến C3I ... Như Iraq ngày xưa hoàn toàn phó mặc vào 1 hệ thống cảnh báo sớm cổ lỗ sĩ của Pháp KARI cuối cùng thất bại thảm hại , mặc dù vậy hệ thống phòng không của Liên Xô sẽ phải chịu trách nhiệm chính .
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Việt Nam có kế hoạch mua “sát thủ máy bay tàng hình”

Tukumilitarychina, trang mạng quân sự hàng đầu Trung Quốc đăng bài “J-20 phải đối mặt với radar phát hiện máy bay tàng hình”. Nội dung bài đặc biệt quan tâm đến thông tin Việt Nam mua 20 hệ thống radar Vostok-E từ Belarus.



Nhóm quân nhân Việt Nam đã được đào tạo tại Belarus từ tháng 6 năm nay. Giới chuyên gia cho rằng, việc tăng cường hợp tác quân sự – kỹ thuật với Belarus sẽ cho phép Việt Nam đa dạng hóa các nước cung cấp thiết bị quân sự.
Vostok-E, được mệnh danh là sát thủ của máy bay tàng hình, là loại radar cảnh giới 2 tọa độ hoạt động ở băng tần VHF, bước sóng mét, hoạt động ở dãi tần 175Mhz được phát triển bởi Văn phòng thiết kế Agat/KB Radar, CH Belarus.
Thông số về mục tiêu trên màn hình hiện sóng của radar Vostok trong phòng điều khiển

Radar được thiết kế để phát hiện tất cả các mục tiêu đường không. Đặc biệt radar có khả năng phát hiện máy bay tàng hình rất mạnh mẽ.
Các máy bay tàng hình được thiết kế với kỹ thuật tán xạ sóng radar làm cho nó khó bị phát hiện hơn, tuy nhiên kỹ thuật tán xạ sóng radar chỉ hiệu quả đối với những radar sử dụng bước sóng ngắn và tần số cao. Kỹ thuật tán xạ sóng radar lại tỏ ra vô dụng đối với các radar sử dụng bước sóng dài, tần số thấp, đặc biệt là những radar hoạt động ở băng tần VHF và UHF luôn là “kẻ thù” đối với máy bay tàng hình.
Vostok sử dụng ăng ten mạng pha hoạt động phát – thu bằng cách bức xạ tín hiệu kỹ thuật số thông qua các mô-đun. Radar có tần số trung tâm 175 MHz, đổi tần linh hoạt với trên 50 kênh, sử dụng 1 trong 2 tần số nhảy ngẫu nhiên, Vostok có khả năng kháng nhiễu rất cao.
Vostok có tổ hợp cập nhật và xử lý phần tử số hoá giúp phát hiện và bám bắt cùng lúc trên 120 mục tiêu. Sai số đo xa của trạm radar này chỉ là +/- 25m; sai số phương vị +/- 1độ; sai số tốc độ +/- 1,8m/giây.
Đài radar Vostok-E ở trạng thái chiến đấu. Radar này có khả năng phát hiện tiêm kích tối tân nhất thế giới F-22 ở cự ly 57 km.

Theo thông số kỹ thuật do nhà sản xuất cung cấp, Vostock có khả năng phát hiện máy bay tàng hình F-117A ở cự ly 72 km trong môi trường nhiễu nặng. Đặc biệt, đài radar Vostok-E có thể “vạch mặt” tiêm kích tàng hình hiện đại nhất thế giới F-22 Raptor ở cự ly 57 km.
Truyền thông Malaysia từng nhận định, sự ra đời của radar Vostok-E đã trực tiếp thách thức sự thống trị bầu trời của tiêm kích F-22.
Radar có thể phát hiện các máy bay chiến đấu khác ở cự ly 350 km trong môi trường không nhiễu. Nó cũng có khả năng phát hiện cùng lúc không dưới 120 mục tiêu.
Một hệ thống bản đồ số cho phép radar hoạt động thuận tiện, hiển thị các tham số về mục tiêu. Vostock có thể dễ dàng được tích hợp với các hệ thống thông tin tình báo chỉ huy C3I (C4I) nhờ hệ thống truyền dữ liệu số.
Đài radar Vostok-E ở trạng thái hành quân, ăng ten đặt trên khung gầm xe việt dã nên có khả năng cơ động rất cao.

Toàn bộ cơ cấu radar được đặt trên khung gầm xe tải chuyên dụng MZKT 65273-020 6×6 bánh nên có khả năng cơ động rất cao. Radar này rất thích hợp với chiến thuật “bắn-chuồn” do có thời gian triển khai và thu hồi chưa đầy 6 phút với kíp chiến đấu chỉ có 2 người.
Một hệ thống Vostock bao gồm, 1 xe mang ăng ten, trạm điều khiển tự động từ xa và một máy phát điện diesel, tất cả đều được đặt trên khung gầm xe việt dã. Trạm điều khiển tự động có thể triển khai cách xe antenna và thiết bị tới 500m. Để bảo vệ radar khỏi các tên lửa tầm nhiệt, máy phát điện có thể đặt cách radar tới 50m.
Vostock được sản xuất với 2 biến thể khác nhau, Vostock-D dành cho nội địa và Vostock-E dành cho xuất khẩu. Một chi tiết khá thú vị là sau khi nhập khẩu hệ thống Vostock-E từ Belarus, các kỹ sư Việt Nam có thể tiến hành nghiên cứu cải tiến loại radar này nhằm phù hợp với điều kiện sử dụng tại Việt Nam. Biến thể do Việt Nam cải tiến được gọi là RV-01.
Trang mạng Ausairpower từng tiết lộ, một biến thể Vostok được thiết kế theo công nghệ quét mạng pha điện tử chủ động AESA đang được phát triển. Biến thể Vostok AESA được xem là một đối thủ cạnh tranh với biến thể Nebo-SVU AESA của Nga.
Với tính năng kỹ thuật được giới thiệu như trên, đài radar Vostok-E có thể vạch mặt bất cứ loại máy bay tàng hình nào ngay cả những máy bay tàng hình tối tân nhất thế giới. Điều đó lý giải cho việc tại sao các trang mạng Trung Quốc lại tỏ ra quan tâm đến thông tin Việt Nam mua tổ hợp radar tối tân này từ Belarus.
(BNZ)
 

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Có S-30000 giời cũng chết nếu không có 1 hệ thống radar cảnh báo sớm ( early-warning radar ) và hệ thống phòng không đa tầng kết hợp trinh sát hiệu quả .
Ở đây IDF sử dụng chiến thuật bay thấp đi vòng từ Lebanon và không kích các mục tiêu nằm rìa biên giới thì rất khó có thể đánh hạ được , mặc dù vậy Syria có vẻ kém cỏi và ko sẵn sàng chiến đấu
Còn radar S-300 loại tầm xa chả khác gì 1 cái radar cảnh báo sớm , nó có thể báo động chứ ko thể ngay lập tức bắn hạ được , chưa kể Syria có thể trực chiến 24/24 và suốt 365 ngày thế không ?
Những quốc gia Trung Đông để ý rất ko chịu đầu tư vào các hạng mục phụ trợ hoặc phối hợp tác chiến C3I ... Như Iraq ngày xưa hoàn toàn phó mặc vào 1 hệ thống cảnh báo sớm cổ lỗ sĩ của Pháp KARI cuối cùng thất bại thảm hại , mặc dù vậy hệ thống phòng không của Liên Xô sẽ phải chịu trách nhiệm chính .
Theo em nghĩ, tốt nhất là Syri sắm AWACS như A-50, sau đó kèm với Mig 31BM có BVR bắn hạ từ xa bọn F-15I/E/16E, E-3, Su-27/35, Mig-29 sẽ cố gắng lo nốt bọn F-15C/F-18E. Đó là Mỹ-Ị liên thủ, chứ nếu cả NATO + Thổ + Ị thì Rip Assad
 
Chỉnh sửa cuối:

vietminh9x

Xe điện
Biển số
OF-138332
Ngày cấp bằng
13/4/12
Số km
2,331
Động cơ
390,417 Mã lực
Tên lửa S-300PMU2 Trung Quốc vượt trội Patriot PAC-3?

(Kienthuc.net.vn) - Hiện nay, Trung Quốc có trong biên chế khoảng 4 tiểu đoàn S-300PMU2, loại vũ khí phòng không được đánh giá dưới cơ S-400 nhưng vượt xa Patriot PAC-3 (Mỹ).



S-300PMU2 Favorit là biến thể nâng cấp cuối cùng của đại gia đình tên lửa phòng không S-300P. Quá trình nâng cấp S-300PMU2 Favorit được nhà sản xuất Almaz-Antey khởi xướng vào năm 1995, đến năm 1997 quá trình nâng cấp được hoàn thành.
Hệ thống tên lửa phòng không tầm xa S-300PMU2 Favorit được giới thiệu xuất khẩu vào năm 2001. Đến năm 2003, Trung Quốc trở thành khách hàng nước ngoài đầu tiên của S-300PMU2 Favorit, Bắc Kinh đã ký hợp đồng mua 4 tiểu đoàn(gồm 16 khẩu đội, 64 xe phóng) với tổng giá trị lên đến 980 triệu USD.
Đến cuối năm 2008, Trung Quốc có tổng cộng 10 tiểu đoàn S-300 (40 khẩu đội) trong đó có 32 xe phóng S-300PMU, 64 xe phóng S-300PMU1, 64 xe phóng S-300PMU2 Favorit. Tổng số đạn tên lửa các loại hơn 1.000 quả đưa Trung Quốc trở thành quốc gia ngoài Nga sử dụng nhiều S-300 nhất.
Quân đội Trung Quốc tập trận với tên lửa S-300PMU2.


Mặc dù Trung Quốc đã sao chép thành công S-300 thành HQ-9 nhưng thực tế thì S-300 mới chính là nòng cốt của lực lượng phòng không Trung Quốc. Trong tổng số 10 tiểu đoàn S-300 có đến 5 tiểu đoàn được triển khai để bảo vệ Thủ đô Bắc Kinh.
S-300PMU2 Favorit được thiết kế để bảo vệ các mục tiêu cực kỳ quan trọng cấp nhà nước, các căn cứ quân sự chiến lược trước các cuộc tập kích bằng đường không hàng loạt bằng vũ khí công nghệ cao, máy bay, tên lửa hành trình, tên lửa đạn đạo và các vũ khí tấn công đường không khác.
S-300PMU2 Favorit là biến thể nâng cấp mạnh nhất của gia đình S-300P, nó là một đối thủ cạnh tranh đối với S-300VM. Hệ thống được nâng cấp toàn diện từ radar điều khiển hỏa lực cho đến đạn tên lửa.
Đài radar tìm kiếm mục tiêu 30N6E2.


Các thành phần của S-300PMU2 Favorit bao gồm:
- Radar tìm kiếm mục tiêu nâng cấp 30N6E2 Tomb Stone hoạt động ở băng tần X. Hệ thống radar tự động hóa hoàn toàn trong quá trình phát hiện, bám bắt, xử lý mục tiêu. Radar được trang bị bộ vi xử lý kỹ thuật số tốc độ cao cho phép phản ứng với mục tiêu nhanh hơn, khả năng kháng nhiễu cao hơn.
Đài 30N6E2 Tomb Stone có phạm vi phát hiện mục tiêu 300km, số mục tiêu theo dõi cùng lúc không dưới 100 mục tiêu, có thể kiểm soát tới 72 đạn tên lửa.
- Radar điều khiển hỏa lực 64N6E2 Big Bird hoạt động ở băng tần S, có khả năng dẫn hướng cho tên lửa đánh chặn mục tiêu trong phạm vi tới 300km. Trong một số trường hợp có thể tùy chọn thêm radar nhìn vòng mọi độ cao 96L6E.
Đài điều khiển hỏa lực 64N6E2.


- Xe chỉ huy 54K6E2 được thiết kế lại gần như toàn bộ các hệ thống phần cứng bên trong tương tự như xe chỉ huy của S-400. Hệ thống hoạt động trên môi trường kỹ thuật số hoàn toàn giúp kiểm soát được nhiều tên lửa hơn.
- Bộ khí tài chỉ huy đồng bộ 83M6E2, hệ thống này có nhiệm vụ đồng bộ hóa tất cả các thành phần như radar điều khiển hỏa lực, radar tìm kiếm mục tiêu, xe phóng trong môi trường chiến thuật thống nhất.
Nó có khả năng kiểm soát tới 12 xe phóng cùng lúc, ngoài ra còn có khả năng điều khiển hoạt động cho các hệ thống cũ hơn như S-300PMU1, S-200, S-75 và S-125.
- Đạn tên lửa 48N6E2 được thiết kế với khả năng chống tên lửa đạn đạo tốt hơn, phạm vi tác chiến của đạn tên lửa lên đến 200km. Ngoài ra, xe phóng của S-300PMU2 Favorit có thể sử dụng các loại đạn tên lửa cũ hơn như 46N6E, 5V55K hoặc 5V55R.
Ngoài những nâng cấp về phần cứng, hệ thống điều khiển hỏa lực của S-300PMU2 Favorit cũng được nâng cấp toàn diện. Hệ thống ứng dụng các thuật toán mới trong bám bắt, phân loại và xử lý mục tiêu giúp hệ thống đối phó hiệu quả hơn với các mục tiêu là tên lửa đạn đạo.
Đạn 48N6E2 được nâng cấp hệ thống dẫn hướng “track-via-missile” TVM (Bám theo đạn tên lửa) tiên tiến. Công nghệ dẫn hướng này tương tự như cơ chế dẫn hướng của hệ thống phòng không Patriot của Mỹ. Công nghệ TVM cho phép tên lửa đối phó hiệu quả hơn với các mục tiêu tên lửa đạn đạo hay tên lửa hành trình.
Đạn tên lửa phòng không 48N6E2 rời bệ phóng.


Các tính năng cơ bản của S-300PMU2 Favorit bao gồm:
- Tăng cường hiệu quả tiêu diệt các mục tiêu tên lửa đường đạn, đặc biệt là khả năng chống tên lửa đạn đạo (ABM). Các thử nghiệm cho thấy tỷ lệ tiêu diệt mục tiêu như tên lửa hành trình tấn công mặt đất kiểu Tomahawk đạt từ 80-98%.
- Tăng cường khả năng tiêu diệt các mục tiêu có quỹ đạo bay phức tạp, các mục tiêu đường không bay ở độ cao thấp trong môi trường chiến thuật phức tạp và trong môi trường nhiễu nặng. Tỷ lệ tiêu diệt máy bay chiến thuật đạt từ 80-93%.
- Bộ khí tài chỉ huy đồng bộ 83M6E2 có khả năng theo dõi đồng thời cả tên lửa đạn đạo và các mục tiêu đường không khác. Hệ thống kết nối vô tuyến kỹ thuật số 15Ya6ME có thể kết nối các khẩu đội với nhau trong phạm vi tới 90km tạo nên một mạng lưới phòng không trên diện rộng. Hệ thống có khả năng tham chiến với 6 mục tiêu cùng lúc, radar điều khiển hỏa lực có thể dẫn hướng cho 12 tên lửa cùng lúc với tỷ lệ phân bổ 2 đạn tên lửa/mục tiêu để tăng xác suất tiêu diệt.
- Mức tiêu thụ điện năng của hệ thống giảm 3-4 lần so với hệ thống cũ.
Ngoại trừ S-400 Triumf thì S-300PMU2 Favorit là hệ thống phòng không tối tân hàng đầu thế giới hiện nay, nó vượt xa hệ thống PAC-3 của Mỹ ở gần như mọi chỉ số. S-300PMU2 Favorit là một hệ thống vũ khí phòng không mang tầm chiến lược.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top