Không bán cho Iran, Nga phá dỡ tên lửa S-300
Nga sẽ phá dỡ hoàn toàn và tái chế một phần hệ thống tên lửa phòng không S-300PMU-1 dự định cung cấp cho Bộ Quốc phòng Iran.
Hãng thông tấn
Interfax dẫn lời Tổng Giám đốc Tập đoàn Almaz-Antey Vladislav Menshikov bên lề triển lãm hàng không MAKS 2013 ở sân bay Zhukovsky.
"Phương tiện kỹ thuật cho Iran không còn nữa. Chúng tôi phá bỏ nó hoàn toàn. Các yếu tố phần riêng lẻ nào có thể sử dụng thì sẽ được sử dụng. Một phần đã thanh lý tái chế. Đây là thông tin hoàn toàn đáng tin cậy”, ông này nói.
Ông Menshikov nói thêm rằng bất kỳ sản phẩm nào cũng được thực hiện theo yêu cầu của hợp đồng cụ thể và không thể chuyển cho khách hàng khác.
“Ở đây hệ thống yêu cầu có cấu trúc đặc biệt và các phần mềm cũng khác”, ông này nói thêm.
Nga sẽ phá dỡ hệ thống S-300PMU1 dự định cung cấp cho Iran thay vì bán chúng cho khách hàng khác.
Hợp đồng cung cấp các hệ thống tên lửa S-300 cho Iran được ký kết vào năm 2007 với tổng trị giá 800 triệu USD. Tuy nhiên, do Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc áp đặt lệnh trừng phạt với Iran 3 năm sau đó nên Tổng thống Nga khi đó là ông Medvedev đã ban hành sắc lệnh cấm cung cấp cho Iran một loạt các loại vũ khí trong đó có S-300.
Vì việc này mà Iran đã kiện Tập đoàn Rosoboronexport (Nga) lên tòa án ở Geneva đòi bồi thường 4 tỷ USD cho hợp đồng S-300.
Theo một số nguồn tin, Nga đề nghị cung cấp hệ thống phòng không – phòng thủ tên lửa S-300V như một phương án thay thế. Tuy nhiên điều này chưa được sự xác nhận từ chính phủ 2 nước.
Pháp điều chiến hạm phòng không mạnh tới gần Syria
(Kienthuc.net.vn) - Theo tờ tuần báo
Le Point, Hải quân Pháp đã triển khai một trong 2 chiếc tàu khu trục phòng không lớp Horizon tới phía Đông Địa Trung Hải.
Khu trục phòng không Chevalier Paul (D621) sẽ tham gia đội 4 chiếc tàu khu trục tên lửa dẫn đường của Hải quân Mỹ cũng như một số lượng không được tiết lộ tàu ngầm của Mỹ và Anh trong khu vực.
Nhiệm vụ của tàu khu trục Pháp là cung cấp khả năng phòng không cho hạm đội cũng như yểm hộ lực lượng không quân.
Khu trục phòng không Chevalier Paul (D621).
Tàu khu trục lớp Horizon là tàu chiến tối tân được làm chuyên biệt cho các nhiệm vụ phòng không. Đây cũng là lớp tàu chiến tên lửa lớn nhất của Hải quân Pháp với lượng giãn nước hơn 7.000 tấn.
Chevalier Paul (D621) được trang bị 32 tên lửa đánh chặn tầm xa Aster 30 và 16 tên lửa đánh chặn tầm trung Aster 15. Chevalier Paul (D621) cũng được trang bị 8 tên lửa chống tàu MM 40 Exocet Block III.
Để dẫn đường cho tên lửa, Chevalier Paul được trang bị hệ thống radar có khả năng phát hiện mục tiêu từ khoảng cách 200km. Nhiệm vụ chính của lớp tàu này là bảo vệ tàu sân bay, soái hạm hoặc các cơ sở hạ tầng vùng duyên hải khỏi các mối đe dọa trên không.
Trong chiến dịch tấn công Libya 2011, tàu Chevalier Paul thực hiện nhiều nhiệm vụ hỗ trợ ở bờ biển với 2 pháo Oto Melara 76mm. Tuy nhiên, Chevalier Paul sẽ khó có khả năng thực hiện các nhiệm vụ tương tự tại Syria do nước này sở hữu tên lửa hành trình chống tàu siêu thanh đặc biệt nguy hiểm, P-800 Yakhont.
Phòng không Syria có gì để đối phó với Mỹ?
(Kienthuc.net.vn) - Lực lượng Phòng không Syria được đánh giá là hùng hậu nhất khu vực Trung Đông với nhiều trang bị tên lửa, radar do Liên Xô (Nga) cung cấp.
Trang bị lớn nhưng chưa hiện đại
Lực lượng phòng không Syria là một bộ phận cấu thành của lực lượng vũ trang Syria, không trực thuộc Quân đội Syria mà có bộ tư lệnh riêng được lãnh đạo trực tiếp bởi Tổng thống Bashar al-Assad.
Đây được đánh giá là lực lượng phòng không hùng hậu nhất khu vực Trung Đông. Trước cuộ nội chiến, họ có quân số thường trực 40.000 người và dự bị 20.000, được tổ chức thành 25 lữ đoàn phòng không, trang bị và tổ chức chủ yếu dựa trên các hệ thống tên lửa và radar cảnh giới do Liên Xô (Nga) sản xuất.
Syria hiện có 5 tổ hợp phòng không tầm siêu xa S-200 Angara.
Các hệ thống tên lửa phòng không tầm trung - xa mà Syria đang sở hữu gồm: 37 tổ hợp S-75 Dvina (NATO định danh là SA-2); 39 tổ hợp S-125 Pechora (SA-3); 50 tổ hợp 2K12 Kub (2K12 KUB); Buk-M2E và 5 tổ hợp S-200 Angara (SA-5).
Mạng lưới phòng thủ tầm gần và cực gần có thể kể đến: hệ thống pháo – tên lửa phòng không Pantsir-S1; tên lửa phòng không tầm thấp 9K33 OSA và hơn 4.000 khẩu pháo phòng không đủ kích cỡ từ 23 đến 100 mm, trong số đó có gần 300 tổ hợp pháo tự hành ZSU-23-4. Đó là chưa tính Lục quân Syria có hơn 400 khẩu đội tổ hợp tên lửa phòng không vác vai Strela-2, Strela-2M (NATO định danh là SA-7) và Igla.
Trong đó, các hệ thống tên lửa đất đối không chiến lược như S-75, S-125 và S-200 đều là những hệ thống cố định, các hệ thống chiến thuật như 2K12 KUB đôi khi cũng được sử dụng ở những trận địa cố định nhằm bổ sung cho lực lượng chiến thuật. Syria có 131 trận địa phòng không như vậy trên cả nước mà chủ yếu tập trung dọc theo bờ biển phía Tây.
S-75 màu đỏ nâu, S-125 màu xanh, S-200 màu tím hồng, 2k12 màu xanh lá cây.
Về hệ thống radar cảnh báo sớm, giám sát, theo dõi, Syria có 22 đài đóng vai trò cảnh báo sớm. Một số trong chúng được trang bị hệ thống radar 36D6 TIN SHIELD EW tương đối hiện đại. Còn lại, đa phần sử dụng hệ thống radar thế hệ cũ của Liên Xô gồm: P-35/37, P-12/18, PRV-16, 5N87/P-80, và 5N84/P-14. Đây cũng có thể là một điểm yếu lớn của Syria khi phải đối mặt với chiến thuật chế áp điện tử mà Liên quân Mỹ thường sử dụng.
Những “Rồng lửa” tốt nhất Phòng không Syria
- S-200 Angara (NATO định danh là SA-5)
Hệ thống tên lửa phòng không mạnh nhất, tầm bắn xa nhất trong “lưới lửa phòng không” bảo vệ Syria là S-200. Nó được sử dụng trong nhiều nhiệm vụ chống lại những mục tiêu (máy bay, trạm chỉ huy trên không, chống nhiễu, các thiết bị quan sát và tấn công đường không) có hoặc không người lái, bay với tốc độ 1.200 km/giờ trên độ cao từ 300m đến 40km trong các điều kiện kháng nhiễu điện tử mạnh.
Hệ thống sử dụng đạn tên lửa có kích thước rất lớn, đạt tầm bắn xa tới 160km hoặc 250-300km với biến thể cải tiến, độ cao diệt mục tiêu 20-40km tùy biến thể. Tên lửa sử dụng hệ chiếu vô tuyến pha giữa để hiệu chỉnh đường bay, pha cuối dùng dầu tự dẫn radar bán chủ động tấn công mục tiêu.
- S-125 Pechora và Pechora 2M (NATO định danh là SA-3)
Hệ thống tên lửa phòng không S-125 Pechora được thiết kế để tấn công mọi mục tiêu đường không. Nó được đánh giá là rất hiệu quả trong chống mục tiêu tầm ngắn, bay thấp, đối phó tốt với mục tiêu có tính cơ động cao. Đạn tên lửa hệ thống S-125 có thể bắn hạ mục tiêu ở cự ly tối đa 35km, độ cao 18km.
Hệ thống tên lửa phòng không S-125.
Trong quá khứ, hệ thống S-125 đã trải qua nhiều cuộc chiến và ghi được những dấu ấn đậm nét, tiêu biểu mùa hè khốc liệt của những năm 1970 ở Ai Cập. Trong một vài trận đánh giáp mặt, các tên lửa điều khiển từ S-125 đã bắn rơi 5 máy bay Israel.
Sau đó hệ thống này phục vụ trong Quân đội Nam Tư đã bắn hạ một chiếc máy bay tàng hình F-117 Nighthawk vào ngày 27/3/1999 và một chiếc F-16 trong chiến tranh Kosovo.
- 2K12 Kub (NATO định danh là SA-6)
Hệ thống tên lửa phòng không 2K12 Kub được thiết kế để thực hiện nhiệm vụ phòng không tầm trung bảo vệ mục tiêu chiến lược (thành phố, cơ sở công nghiệp – quân sự…) và nhiệm vụ phòng không lục quân (đi kèm đội hình xe tăng, xe bọc thép). Đạn tên lửa của hệ thống có thể diệt mục tiêu ở cự ly 3-24km, độ cao từ 50m tới 12km.
"3 ngón tay thần chết" 2K12 Kub của phòng không Syria.
2K12 Kub cũng từng gây được tiếng vang lớn trong Chiến tranh Yom Kippur 1973, với tổng cộng 64 máy bay của Israel bị bắn hạ chỉ bởi 95 tên lửa 2K12 Kub, tỷ lệ tiêu diệt là 1,4 tên lửa/máy bay - một con số quá ấn tượng đối với bất kỳ hệ thống tên lửa đối không nào.
Kể từ cuộc chiến này, 2K12 Kub đã được đặt cho biệt danh là “3 ngón tay của Thần Chết” bởi sự hiệu quả mà nó đã chứng minh, với "3 ngón tay ám chỉ" 3 quả đạn tên lửa đặt trên bệ phóng.
- Buk M-2E (NATO định danh là SA-11)
Hệ thống tên lửa phòng không tự hành Buk M-2E do Nga phát triển cải tiến từ mẫu Buk M-2 (có nguồn gốc từ 2K12) với nhiều tính năng hiện đại, ra đời năm 2008. Nó được thiết kế để chống lại các mục tiêu đường không tầm thấp và tầm trung gồm: máy bay, trục thăng, thiết bị bay có điều khiển và tên lửa hành trình với tốc độ đến 820m/s.
Tên lửa phòng không 9M317 trên bệ phóng hệ thống Buk M-2E khai hỏa trong cuộc tập trận của Quân đội Syria.
Buk M-2E có khả năng ngắm bắn cùng lúc 4 mục tiêu trong khi đang theo dõi 24 mục tiêu khác. Nó sử dụng đạn tên lửa 9M317 có tầm bắn 3-50km, độ cao tối đa 25km. Hệ thống này chỉ cần 5 phút để triển khai chiến đấu và rút khỏi trận địa sau khi phóng. Thời gian phản ứng của tổ hợp từ khi theo dõi mục tiêu tới khi phóng tên lửa là khoảng 22 giây. Lực lượng phòng không Syria đang sở hữu khoảng 48 hệ thống Buk M-2E.
- “Giáp trụ” Pantsir-S1
Tổ hợp phòng không tự hành Pantsir-S1 được sử dụng cho nhiệm vụ phòng thủ đường không bảo vệ công trình nhỏ, công trình quân sự và công nghiệp điểm, bộ phận các đơn vị binh chủng hợp thành thuộc Lục quân, đồng thời tăng cường khả năng của các cụm phòng không trên giới hạn tầm thấp khỏi các cuộc tấn công đường không ồ ạt có sử dụng vũ khí chính xác cao.
Pantsir-S1 trong cuộc tập trận của Quân đội Syria.
Pantsir-S1 trang bị tổ hợp pháo – tên lửa cho phép tạo ra khu vực bắn phá trực triếp dày đặc với tầm bắn xa 18-20km và tầm gần nhất 200m trong giới hạn độ cao từ 5-15km.
Hệ thống điều khiển vũ khí bằng ra đa định vị quang học thích ứng nhiều chế độ, hoạt động trong các phạm vi desimet, centimet và hồng ngoại với bước sóng dài, bảo đảm khả năng kháng nhiễu và sống còn cao trong các điều kiện chế áp điện tử và hỏa lực với sự tiếp nhận các khí tài chế áp điện tử và tên lửa chống radar dạng AGM-88 HARM, đồng thời tạo ra khả năng hoạt động tin cậy cho tổ hợp.
Pantsir-S1 có thể được xem là tổ hợp phòng không tầm thấp tốt nhất, hiện đại của lực lượng phòng không Syria hiện tại.
“Mổ xẻ” cách bố trí mạng lưới phòng không của Syria
(Kienthuc.net.vn) - Lực lượng phòng không Syria được bố trí theo 6 khu vực phòng thủ chiến lược, trong đó Thủ đô Damascus được bảo vệ nghiêm ngặt nhất.
Theo trang mạng
Aus Airpower, đầu tiên là những vùng xung quanh các thành phố lớn Homs, Halab, và Thủ đô Damascus. Sau đó đến căn cứ không quân Tiyas, khu vực ven biển Địa Trung Hải, và các khu vực tiếp giáp với cao nguyên Golan.
Các trận địa phòng không được bố trí ở những địa điểm này nhằm mục tiêu ngăn chặn các cuộc tập kích đường không bất ngờ từ các hướng tấn công tiềm tàng. Mà mối đe dọa lớn nhất theo quan điểm của chính quyền Syria là không quân Israel. Syria có mối quan hệ tin cậy với Iraq nên trong khi đó khu vực biên giới phía Đông của nước này với Iraq hầu như không bố trí tổ hợp phòng không nào. Khu vực này được tuần tra bởi các máy bay MiG-23, MiG-25, MiG-29 và có thể huy động thêm máy bay đánh chặn nếu có sự cố xảy ra.
Khu vực Damascus
Trong các khu vực phòng không chính thì thủ đô Damascus là nơi được bảo vệ nghiêm ngặt nhất.
Theo trang mạng Aus Airpower, Damacus được bảo vệ bởi 10 trận địa tên lửa phòng không S-75, 8 trận địa S-125 và 28 trận địa tên lửa tầm trung 2K12. Hai trong 5 trận địa phòng không S-200 cũng là một lá chắn phòng không ở đây.
Bố trí lực lượng phòng không bảo vệ Damascus: S-75 màu đỏ nâu, S-125 màu xanh, 2K12 màu xanh lá cây.
Về lực lượng radar cảnh giới thì có 12 đài trong đó có đài 36D6 được đánh giá là mạnh nhất, hiện đại nhất của Syria. 36D6 được cho là có khả năng phát hiện theo dõi mục tiêu có độ phản xạ sóng radar thấp và bay tầm thấp.
Các trận địa S-125 và 2K12 được sắp xếp đan chồng lên nhau, trận địa S-75 đóng vai trò hỗ trợ. Ngoài ra còn 48 trận địa dự phòng, sẵn sàng dựng lên một bầu trời lửa tại nơi đây.
Khu vực Tây Nam
Ngoài Damascus, thì khu vực phía Tây Nam cũng là nơi trọng yếu được bố phòng chặt chẽ, một phần vì đây là nơi tiếp giáp với cao nguyên Golan mà Israel kiểm soát. Khu vực này có 7 trận địa S-75, 6 trận địa S-125 và 9 trận địa 2K12 và một trạm radar cảnh báo sớm.
Bố trí phòng không bảo vệ khu vực Tây Nam.
Một trong những tổ hợp S-200 ở phía Nam thủ đô Damascus có thể bao quát cả khu vực này. Có 16 trận địa phòng không dự bị của ở khu vực Tây Nam, tuy nhiên với hệ thống trận địa dày đặc như trên thì đây là một khu vực phòng không được đánh giá là kiên cố.
Số lượng tên lửa tầm trung 2K12 lớn như thế là nhằm mục đích ngăn chặn các tiêm kích của không quân Israel. Hệ thống 2K12 có khả năng tốt hơn các hệ thống S-75 và S-125 trong việc ngăn chặn các tiêm kích cơ động.
Khu vực Biển Địa Trung Hải
Màu đỏ nâu là S-75, màu xanh là S-125.
Kéo dài từ Al Lathqiyah đến Tartus có 5 trận địa S-75, 12 trận địa S-125 và được hỗ trợ bởi 2 hệ thống cảnh báo sớm. Ngoài ra còn có hai hệ thống phòng không tầm xa S-200 và 16 trận địa phòng không dự bị. Đây chính là bức tường thành vô hình ngăn với biển của Syria
Khu vực Homs – Halab
Bố phòng khu vực Homs - Halab.
Sau hàng rào phòng không ven biển, Syria bố trí một bức tường nữa chạy dọc từ Homs ở phía Nam lên Halab ở phía Bắc với 7 trận địa S-75, 10 trận địa S-125 và 7 trận địa 2K12. Tất cả được hỗ trợ bởi 3 hệ thống radar cảnh báo sớm và một tổ hợp S-200 nằm ở vùng cực nam của Homs, có 30 trận địa phòng không dự bị chủ yếu nằm ở phía Nam thành phố Homs.
Vùng Tiyas
Tiyas AB được phòng thủ bởi 4 trận địa S-75 và 3 trận địa S-125, được hỗ trở bởi một hệ thống cảnh báo sớm cùng 7 trận địa phòng không dự bị xung quanh. Mạng lưới phòng không ở khu vực này không nhiều nếu xét trên tổng thể lưới phòng không của Syria nhưng nó đáng được tin tưởng bởi mật độ dày.
Màu đỏ nâu là S-75, màu xanh là S-125.
Đã có rất nhiều đồn doán xung quanh việc Syria có trong tay 2 hệ thống phòng không tầm xa siêu hiện đại là S-300 của Nga và HQ-9 của Trung Quốc. Nhưng không thể tìm thấy một bằng chứng xác thực nhất.
Tuy nhiên, dù chính quyền ông Assad không có trong tay S-300 (hay bản nhái HQ-9) thì khả năng phòng không của Syria cũng thực sự rất đáng gờm. Và nếu có thêm những hệ thống như S-300 thì khả năng này chuyển thành mức đe họa nghiêm trọng đến sự thành công trong những mưu đồ của Tây phương. Nó có thể gây ra nhiều khó khăn cho việc triển khai chiến thuật SEAD (Suppression of Enemy Air Defenses) tức chiến thuật “áp chế phòng không đối phương” của Mỹ và liên quân nếu thực sự Mỹ quyết định can thiệp trực tiếp.
Syria có cực nhiều các hệ thống đánh chặn tên lửa hành trình từ tầm xa đến tầm gần. Một chi tiết đáng lưu ý là phần lớn các hệ thống phòng không của Syria đều là những hệ thống di động được thiết kế theo chiến thuật “bắn-chuồn”. Đây là một lợi thế rất lớn trong việc chống lại chiến thuật SEAD. Một khi các hệ thống phòng không liên tục di chuyển qua nhiều địa điểm khác nhau thì việc xác định vị trí phóng trở nên rất khó khăn.
Lầu Năm Góc ước tính hơn Syria số lượng hệ thống phòng không gấp 5 lần Lybia cũng như có tầm xa và phức tạp hơn nhiều.
Các tướng lĩnh Mỹ biết rõ điều này, bất chấp sự kiện không quân Israel thực hiện thành công phi vụ tập kích nhắm vào kho vũ khí trong lãnh thổ Syria hồi tháng 7 vừa qua cũng như nhiều lần họ đã làm trước kia với quốc gia A Rập. "Những sự kiện gần đây đã không thay đổi đánh giá của chúng ta về sự sắc bén của các hệ thống phòng không Syria", một quan chức cấp cao Mỹ cho biết.
"Có một sự khác biệt rất lớn giữa thực hiện một phi vụ tấn công với việc lập một vùng cấm bay", một quan chức khác đồng tình.