Em kể chuyện của em cho các cụ nghe,năm 1992 em nhờ người mai mối tìm mua được con xe Cup 81 kim vàng giọt lệ bãi rất đẹp,ông bán xe có một chân,( cụ nào ở Sao đỏ ,chí linh đều biết ) thương binh thật hay không em cũng không biết,hai bên giao tiền làm giấy,có người làm chứng đầy đủ ( xe giấy tờ hải quan ) hai hôm sau em sang csgt Hải dương đăng ký,cán bộ bảo giấy tờ giả ,bắt em mang xe và giấy tờ vào lập biên bản,em xin mãi,nhờ cả người quen xxx mới lấy ra được,về em gọi ông môi giới nói chuyện và yêu cầu đi trả xe,vào đến nơi ông một chân giở giọng thuận mua vừa bán,ông xem xét kỹ rồi,và tôi tiêu hết tiền rồi ,...nói chung là giọng rất khắm chắc cậy có tý công thần...em bảo cả nhà tôi tài sản có mỗi hơn chục triệu mua xe của ông,nếu ông không trả khác gì ông giết tôi,anh tôi cũng đang làm trong trại thương binh 2 để tôi gọi ông ấy nói chuyện với ông,vẫn không ăn thua,em về hôm sau vào gặp ông anh thương binh nói chuyện,ông ấy bảo thằng đấy cụt chân chứ thương binh gì,mà kể cả thương binh,mày bảo nó thích nói chuyện với bao nhiêu thương binh tao đáp ứng đủ.ba hôm sau em vào đọc đúng bài...mới biết tay này chuyên mua xe hải quan đểu về bán,nếu ông nào phát hiện ra mang trả đều bị nó trừ tiền.em bảo tôi biết hết bài ông rồi giờ ông tính sao,nếu hôm nay không xong mai tôi trình công an huyện,lúc đấy nó mới xuống giọng đồng ý trả tiền nhận lại xe,nhưng không trả đủ ,em bảo ông làm *** gì có niềm tin mà tôi để xe lại mà không lấy hết tiền,bọn tôi ngồi đây đợi bao giờ có tiền đủ thì về,bằng không ông đưa cái xe Của ông đây,bao giờ có tièn vào thanh lý,sau đén tối mịt nó mới chịu trả hết tiền,