- Biển số
- OF-24207
- Ngày cấp bằng
- 15/11/08
- Số km
- 2,736
- Động cơ
- 517,787 Mã lực
Ý các cụ ờ trển là "It's time to change your car"
Chuyện thật không ạ, em dự là cụ mà không cho bà cụ đi nhờ chắc giờ này ... rồiEm đang dị ứng mẩn hết cả ngợm đây , dưng e cũng hầu các cụ dăm chuyện xảy ra với e mà ko giải thích nổi :
1/Chuyện 1: Có lần e cũng đi đoạn Khuất Duy Tiến, gần chỗ cụ Mr ken 1 nói, nhưng ở chiều về LVL, e đang thong dong thì tự nhiên thấy lành lạnh và thói quen liếc gương hậu thì cũng thoáng qua chả nghĩ gì. Nhưng cứ cảm giác mình đã nhìn thấy gì. Em nhìn lại thấy ngay ghế sau chỗ lái thấy có cái gì đen đen , tròn tròn như đầu ng. E cũng nghĩ chắc thầng nào để quên mũ, à mà, mấy hôm nay toàn đi 1 mình có chở ai đâu, chả nhẽ lại bóng của mình. e tự dung chột dạ khi nghĩ chả bao giờ có thể nhìn thấy bóng của mình trong guơng ntn đc. Ối giời,e tấp xe vào lề, tắt máy, trấn tĩnh 1 lúc và nhìn lại thì không có gì. Khiếp vía. Giữa ban ngày ban mặt mà có chuyện thế này . E cũng đoán là có vấn đè rồi. Vì e ở đoạn KDT từ hồi còn là đng bê tông, từ khi mở đng e gặp khá nhiều TNGT chết ng ở đấy rồi. E nghĩ cũng may, vì từ hồi lấy xe đc mấy thằng e tặng lá bùa của ngài Đức Thánh Trần nên ngài phù hộ chăng?
2/Chuyện 2 : Chuyện này thì chỉ có e và thằng e e chứng kiến mà 2 thằng bây h ko thể hiểu và tin vào thế giới thứ 3 lắm. Chuyện hơi dài dòng chút.
Số là cuối năm 2008, gần Tết . E và thằng em có đi quyết toán 1 số việc ở Thái Bình về. Mọi việc rồi cũng xong và tất nhiên có màn nhậu nhẹt, quà cáp các xếp cuối năm luôn. E phân công thằng e chỉ ăn và lái còn e uống. Trên đường về,e nhớ đoạn đường từ Nam định để vào đường quốc lộ 1A ( chỗ đoạn cong cong đi vòng vòng ). Lúc ấy tầm khoảng 10 -11h đêm, sau khi đi hết đoạn cong cong, thì gặp đường sắt cắt ngang thì bọn em thấy có bóng ng đứng vẫy tay xin đi nhờ, dáng trông như bà cụ già, trời tối , đường văng + trên xe là tiền công việc vừa đòi về . Thằng e, thấy thế cứ đi thẳng nhưng cũng có giảm tốc. Sau khi nhìn thấy đúng là 1 bà cụ đội cái nón ( bây giờ nghĩ lại e vẫn còn kinh , chả hiểu bị ám hay sao mà e cũng chả nhìn rõ mặt ) e bảo thôi hỏi xem có chuyện gì và ngồi trong xe. Hỏi ra thì bà già xin đi nhờ xe để về nhà con bà cách đấy khoảng 1 - 2 km gì đó. Với tâm trạng hưng phấn vì xong việc và tính em cũng xởi lởi, liền mời cụ lên xe. Rồi, bà cụ lên xe, bọn e cũng hỏi han chuyện trò, nhưng hầu như cũng không thấy bà cụ nói gì lắm, e nghĩ chắc Tết nhất, đêm hôm chắc gia đình con cái bà có chuyện nên mới lỡ xe,đi đứng vào cái giờ này. Thế là trên xe bọn em tắt nhạc và cũng không hỏi han gì nữa. Đi khỏang 10-20p gì đó thằng e e cho xe đi chầm chậm và hỏi " bà ơi sắp tới chỗ bà đến rồi đấy. Bà xem chỗ nào chỉ cho con để con dừng xe ! " e cũng ko để ý lắm. Nhưng ko thấy có tiếng trả lời , e liền ngoảnh cổ lại hỏi, thì.. thôi %$^%#^ e đờ cả ng ( thiếu mỗi nước ướt sàn ). Thằng e e thấy thế cũng liếc mắt nhìn e rồi nó quay đầu lại. Thì ôi thôi trên xe chả có ai cả. 2 thằng nghệt mặt ra. E thú thật lần đầu tiên e nhìn thế nào là mặt xanh như tầu lá ở thằng e. Sau 5s gì đó, thằng e e đóng luôn một mạch về HN. 2 thằng về dng Giải phóng vào quán nước, làm điếu thuốc, chả nói với nhau câu nào. Chuyện chưa hết. Phải 3 - 4 ngày sau, thằng e nó gặp e đưa tờ 10.000 đồng tiền âm phủ, em hỏi chuyện gì. Nó bảo nó đi rửa xe thấy rơi dưới thảm ở ghế sau . e rút bật lửa ra đốt ngay. Chuyện này kể lại mà chả ai tin, bọn em chỉ tâm niệm là may mắn, cầu trời phù hộ cô thương.
Em không tin vào mấy chiện ma quỷ nhưng em cũng có xuy nghĩ như cụcó những chuyện nói ra không ai tin.nhưng em tâm niệm dân lái xe.nên kiêng và duy tâm 1 tý.chí ít làm thế mình cảm thấy thanh thản.và tự tin hơn.
Thế thì kiêng nhiều lắm cụ ợ: kiêng ái này, kiêng không ăn mực, ba ba.... mấy hết khoái khẩucó những chuyện nói ra không ai tin.nhưng em tâm niệm dân lái xe.nên kiêng và duy tâm 1 tý.chí ít làm thế mình cảm thấy thanh thản.và tự tin hơn.
Em dự là nên có duy tâm 1 chút thôi chứ chưa hẳn là kiêng cụ ợThế thì kiêng nhiều lắm cụ ợ: kiêng ái này, kiêng không ăn mực, ba ba.... mấy hết khoái khẩu
Những thứ cụ nói chẳng liên quan đến việc kiêng cữ ạ.Thế thì kiêng nhiều lắm cụ ợ: kiêng ái này, kiêng không ăn mực, ba ba.... mấy hết khoái khẩu
Trên táp lô xe em ko có bất cứ cái gì, kể cả lọ nước hoa. EM cũng chạ treo cái gì ở gướng chiếu hậu. Đằng sau xe em cũng chạ có cái gì cả.chúc mừng cụ chủ thoát nạn
đọc xong mấy chuyện của các cụ ghê bỏ xừ
sởn hết cả gai ốc
để tránh ảo giác, em k bao giờ để cái vật gì lên táp lô (cả trước và sau) đặc biệt là các vật sáng màu
Nói chung là không loại trừ khả năng này cụ ợTúm lại là do.... hồn phải k ạ, thế thì e phải :77: hồn thoai :77:
Em để mỗi 2 cái gối ôm đàng sau, lúc nào có ái thì cho nó ôm tạmTrên táp lô xe em ko có bất cứ cái gì, kể cả lọ nước hoa. EM cũng chạ treo cái gì ở gướng chiếu hậu. Đằng sau xe em cũng chạ có cái gì cả.
Mấy đứa bạn toàn bảo xe của em là xe cởi chuồng. Hehehe
Công nhận cũng lạ, trên xe em chạ có cái quái gì cả. Trong cốp xe có quyển luật GTDT, máy ảnh, giấy tờ xe, ngoài ra toàn thuốc lá, có hôm mua liền 2 cây, nhét chật cứng cốp luôn.Em để mỗi 2 cái gối ôm đàng sau, lúc nào có ái thì cho nó ôm tạm
(lại hết riệu òi)
Em sợ mỗi cái chữ ký của cụ. Gấu đạp cho phát lăn xuống giường 1 lần òiEm thường để ipad bên ghế phụ vì 99% là em đi 1 mình + tội nghiện OF. Có 1 lần đi đường quê qua cái bóng điện ven đường, nó phản chiếu nhoằng 1 phát lóa lên thành 1 cái hình thù rất quái như 1 bóng trắng vọt từ gầm ghế lên ngồi cạnh mình. Em cũng vãi lái mất 1 lúc khá hoang mang cho đến lúc lại bị 1 lần nữa thì bắt đầu để ý. Xong rồi cũng thở phào!
Em công nhận chữ ký này có thể coi là "Hiểm" nhất OF.Em sợ mỗi cái chữ ký của cụ. Gấu đạp cho phát lăn xuống giường 1 lần òi