- Biển số
- OF-54785
- Ngày cấp bằng
- 12/1/10
- Số km
- 736
- Động cơ
- 456,500 Mã lực
Chuyện kụ nghe quen quen... hơi giống chuyện Ma Nguyễn Ngọc Ngạn !Em đang dị ứng mẩn hết cả ngợm đây , dưng e cũng hầu các cụ dăm chuyện xảy ra với e mà ko giải thích nổi :
1/Chuyện 1: Có lần e cũng đi đoạn Khuất Duy Tiến, gần chỗ cụ Mr ken 1 nói, nhưng ở chiều về LVL, e đang thong dong thì tự nhiên thấy lành lạnh và thói quen liếc gương hậu thì cũng thoáng qua chả nghĩ gì. Nhưng cứ cảm giác mình đã nhìn thấy gì. Em nhìn lại thấy ngay ghế sau chỗ lái thấy có cái gì đen đen , tròn tròn như đầu ng. E cũng nghĩ chắc thầng nào để quên mũ, à mà, mấy hôm nay toàn đi 1 mình có chở ai đâu, chả nhẽ lại bóng của mình. e tự dung chột dạ khi nghĩ chả bao giờ có thể nhìn thấy bóng của mình trong guơng ntn đc. Ối giời,e tấp xe vào lề, tắt máy, trấn tĩnh 1 lúc và nhìn lại thì không có gì. Khiếp vía. Giữa ban ngày ban mặt mà có chuyện thế này . E cũng đoán là có vấn đè rồi. Vì e ở đoạn KDT từ hồi còn là đng bê tông, từ khi mở đng e gặp khá nhiều TNGT chết ng ở đấy rồi. E nghĩ cũng may, vì từ hồi lấy xe đc mấy thằng e tặng lá bùa của ngài Đức Thánh Trần nên ngài phù hộ chăng?
2/Chuyện 2 : Chuyện này thì chỉ có e và thằng e e chứng kiến mà 2 thằng bây h ko thể hiểu và tin vào thế giới thứ 3 lắm. Chuyện hơi dài dòng chút.
Số là cuối năm 2008, gần Tết . E và thằng em có đi quyết toán 1 số việc ở Thái Bình về. Mọi việc rồi cũng xong và tất nhiên có màn nhậu nhẹt, quà cáp các xếp cuối năm luôn. E phân công thằng e chỉ ăn và lái còn e uống. Trên đường về,e nhớ đoạn đường từ Nam định để vào đường quốc lộ 1A ( chỗ đoạn cong cong đi vòng vòng ). Lúc ấy tầm khoảng 10 -11h đêm, sau khi đi hết đoạn cong cong, thì gặp đường sắt cắt ngang thì bọn em thấy có bóng ng đứng vẫy tay xin đi nhờ, dáng trông như bà cụ già, trời tối , đường văng + trên xe là tiền công việc vừa đòi về . Thằng e, thấy thế cứ đi thẳng nhưng cũng có giảm tốc. Sau khi nhìn thấy đúng là 1 bà cụ đội cái nón ( bây giờ nghĩ lại e vẫn còn kinh , chả hiểu bị ám hay sao mà e cũng chả nhìn rõ mặt ) e bảo thôi hỏi xem có chuyện gì và ngồi trong xe. Hỏi ra thì bà già xin đi nhờ xe để về nhà con bà cách đấy khoảng 1 - 2 km gì đó. Với tâm trạng hưng phấn vì xong việc và tính em cũng xởi lởi, liền mời cụ lên xe. Rồi, bà cụ lên xe, bọn e cũng hỏi han chuyện trò, nhưng hầu như cũng không thấy bà cụ nói gì lắm, e nghĩ chắc Tết nhất, đêm hôm chắc gia đình con cái bà có chuyện nên mới lỡ xe,đi đứng vào cái giờ này. Thế là trên xe bọn em tắt nhạc và cũng không hỏi han gì nữa. Đi khỏang 10-20p gì đó thằng e e cho xe đi chầm chậm và hỏi " bà ơi sắp tới chỗ bà đến rồi đấy. Bà xem chỗ nào chỉ cho con để con dừng xe ! " e cũng ko để ý lắm. Nhưng ko thấy có tiếng trả lời , e liền ngoảnh cổ lại hỏi, thì.. thôi %$^%#^ e đờ cả ng ( thiếu mỗi nước ướt sàn ). Thằng e e thấy thế cũng liếc mắt nhìn e rồi nó quay đầu lại. Thì ôi thôi trên xe chả có ai cả. 2 thằng nghệt mặt ra. E thú thật lần đầu tiên e nhìn thế nào là mặt xanh như tầu lá ở thằng e. Sau 5s gì đó, thằng e e đóng luôn một mạch về HN. 2 thằng về dng Giải phóng vào quán nước, làm điếu thuốc, chả nói với nhau câu nào. Chuyện chưa hết. Phải 3 - 4 ngày sau, thằng e nó gặp e đưa tờ 10.000 đồng tiền âm phủ, em hỏi chuyện gì. Nó bảo nó đi rửa xe thấy rơi dưới thảm ở ghế sau . e rút bật lửa ra đốt ngay. Chuyện này kể lại mà chả ai tin, bọn em chỉ tâm niệm là may mắn, cầu trời phù hộ cô thương.