[Funland] [Dáng và Da] Những câu chuyện bên lề chưa kể

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Em cầm trên tay một nửa mùa Thu
Còn một nửa ai người đem giấu mất
Em thẹn thùng giấu vào Thu điều bí mật
Có anh về trọn vẹn mùa Thu em

Sớm mùa Thu nghe gió lao xao, nghe nắng vàng ươm vờn trên vòm lá sau vườn, nghe mùi món ăn thơm lừng toả ra từ còm của mợ Red, chỉ thèm trốn việc ngồi ở nhà nhâm nhi 1 ly trà pha từ những bông cúc hái sau vườn và đợi “ai đó” về là trọn vẹn 1 mùa Thu :P

B7DA4D75-A68B-44CC-B23C-68F798669BFD.jpeg
"Em giấu mùa Thu trong tóc lá
Tôi mải mê tìm vạt nắng hoàng hôn"...


Đọc thơ của mợ Mưa và của cụ chuot08 , tự thấy thẹn với lòng mình, vì bao nhiêu những điều đẹp đẽ về Thu, cụ và mợ đã thay lời muốn nói hết cả...Mà em thì lại chỉ nghĩ đến món ăn...

Xôn xao là một tiếng nói từ sâu thẳm, muốn được say trong những vạt nắng vàng và những điều bình dị, đặt những ồn ào và bon chen ở lại. Mùa của những xao động, đến một cách rất nhẹ nhàng, mỗi ngày. Cứ quấn quýt lấy người ta, không để cho áo cơm giành chỗ mà sân si ấy. Mùa gì mà kỳ...!

"Thôi trả về anh đoá đại vàng
Sân chùa lộng gió nắng mênh mang"

mà nhìn trời Thu, lại muốn giữ lấy cái "mênh mang" đó quá...
 

Xe bo 4 banh

Xe cút kít
Biển số
OF-26089
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
18,443
Động cơ
165,891 Mã lực
Nơi ở
Thanh Xuân Bắc
Thu về sắc lá chuyển vàng
Anh đi để lại trong nàng thằng cu :P
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Em góp tí con cóc cũ theo mạch mùa Thu của thớt. Có lẽ bao nhiêu tử tế đàng hoàng nhất của em đặt cả đây rồi; giờ kiểu gì cũng đục ngàu! :D

Em ơi
Nắng vàng ngọt lịm, trời xanh trong
Hoài niệm tay thơm cốm làng Vòng
Thu về bao mắt buồn man mác
Chẳng biết nhớ gì, cứ đợi mong.

Mùa thu như cô gái kiêu kỳ
Năm trước dùng dằng dỗi anh đi
Cà phê góc phố anh đợi mãi
Bên gốc me già, mấy cội si.

Thu đã về đây, rất nhẹ nhàng
Heo may len lỏi phố lang thang
Anh muốn chạm tay mà chỉ sợ
Sợ thu rơi mất, tựa lá vàng.

Thu đã về rồi, sữa nở chưa?
Những chiều thả gió rắc hoa mưa
Em đi, đi mãi vào phố Phái
Nắng rơi hè phố, nắng đung đưa.

Sữa vẫn xanh rì, chửa bung hoa
Lòng riêng ai đó vẫn thật thà
Trời Thu man mác, chiều Thu vắng
Đêm nặng tình ai giữa ánh trăng

Anh có nhớ ngày Thu rất trong
Tay em thơm mãi cốm làng Vòng
Gói hương trong lá, Sen bọc Cốm
Mang cả tình ai những đợi mong

Thu đến bên nhà, Thu rất Thu
Vẳng nghe đâu đó tiếng chim gù
Màu Thu nhuộm tím trong thương nhớ
Ai thả giữa đời một lời ru?

Em vẫn se sua với lụa là
Vẫn hay phù phiếm với muôn hoa
Vẫn thường hay hát như ngày trẻ
Sợ một sớm mai, em sẽ già...
 

DaDieuchienxu

Xe container
Biển số
OF-436459
Ngày cấp bằng
12/7/16
Số km
8,106
Động cơ
346,949 Mã lực
Tình cờ đọc đc bài viết, lòng cứ thấy nao nao...Xin chia sẻ vs cả nhà:
Hãy cứ để cho thu Sài Gòn – Hà Nội nhớ nhau
(Tấm Gương)- Chiều Hà Nội về ngang con phố, sắc vàng nhuộm sáng một khoảng trời. Gió cuốn lá ướp nắng bay ngược chiều vòng xe. Đưa tay khẽ vén lại tóc, em thấy hoa sữa rơi cài lên tóc tự bao giờ.
Sài Gòn chắc bây giờ vẫn đôi cơn mưa còn vương màu nắng hạ. Nhưng anh à! Ở đây áo thu đã buông nửa mùa.
Sài Gòn vào thu đôi khi chỉ là một khoảnh khắc, nhưng Hà Nội vào thu trong biết bao nỗi nhớ dài… Ngày anh bảo em quên là lúc em chưa bao giờ thôi nhớ.
Chiều Hà Nội tan tầm,kéo em qua con đường nghẹn xe và ngập ngụa khói bụi… anh vòng xe đưa em qua Hồ Tây lộng gió.Em ghé cằm vào vai anh hỏi nhỏ “Con đường quanh hồ này, điểm mình bắt đầu cũng chính là điểm kết thúc phải không anh?”… Anh cười “Đặt chân đến nơi này cùng người thương, dẫu anh có băng qua nó hàng trăm lần đến thuộc thì vẫn không biết đâu là điểm dừng”. Nước Hồ Tây vẫn trong xanh và mênh mang như ngày ấy,chỉ có điều sóng vỗ vào đáy mắt em gợn buồn: Anh đã dừng chân nhưng bao giờ kết thúc ?
Hà Nội không đẹp trước mắt ai vội vàng.Phải! Câu cửa miệng của hai đứa vẫn là “Hà Nội không vội được đâu”. Là đôi lúc dành hẳn một buổi chiều để cùng đạp xe rong ruổi khắp những con đường trên chiếc xe đạp cũ màu xanh lá chuối, lang thang vào con hẻm yên bình có cây sấu già canh gác, như thể đi hẹn hò với ngõ nhỏ. Vào lại ra, ra lại vào như để nhắc U già mỗi khi rót cho ai cốc nhân trần ngòn ngọt thì đừng quên hai đứa. Ánh mắt ai hiền hòa và tĩnh lặng đến nỗi sự hối hả dòng người ngoài kia cũng phải thôi vội vàng.
Ngón tay đan chặt vào nhau cũng có lúc phải chia lìa.Anh rời Hà Nội.Còn ngõ và em.Chúng em vẫn có đôi, chúng em không khóc. Niềm thương vẫn ở đây, sao anh cứ vội vàng ...
Thu Hà Nội nồng nàn, Tháng Chín về nhắc nhớ “Mùa cốm xanh về thơm bàn tay nhỏ. Cốm sữa vỉa hè thơm bước chân qua”, em có thể tự tay mua cho mình thứ cốm xanh quý giá ấy - món quà quê xinh xinh bọc trong những lá sen xanh mướt vẫn còn chỗ đứng giữa cuộc đời sôi động . Nhưng biết bao giờ em lại được nhận gói cốm thơm gói ghém cẩn thận ấy từ anh, liệu anh có quay về đặt Thu vào đôi tay em một lần nữa,yêu thương gửi đi nhưng sao không giữ chặt …
Từ nửa kia đất nước, anh gọi về: “Nắng ở đây ngủ quên đến tận chiều em ạ,buồn lắm những cơn mưa” Em nhoẻn cười và nói bâng quơ như thói quen để che đi cảm xúc.Sài Gòn chào thu khi tờ lịch tháng 9 bị bóc vội vàng, hơi thở mùa mờ nhạt có làm anh nhớ đến thu Hà Nội và liệu rằng có bao giờ ngồi giữa thành phố hơn bảy triệu con người bất chợt nhìn thấy bóng em băng qua nỗi nhớ? Đâu đó trong lòng thu Hà Nội vẫn giữ một góc riêng đợi bước chân Sài Thành, cũng như những khung ảnh cũ kĩ của thời gian Thu cũng không nỡ cất riêng để ngắm mãi một mình.
Chơi vơi trong sự nhớ quên,giữa công việc và hoài bão của cả đời hai đứa theo đuổi,giật mình đặt tay lên ngực trái mới sực nhớ rằng con tim mình đã lạc nhịp từ lâu. Tại sao sự nhẹ nhàng và bao dung của lòng thu Hà Nội không thể nối hai nhịp lạc nhau ấy trở về thành một...Thôi đừng cố, hãy cứ để cho Sài Gòn – Hà Nội nhớ nhau…
 

Xe bo 4 banh

Xe cút kít
Biển số
OF-26089
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
18,443
Động cơ
165,891 Mã lực
Nơi ở
Thanh Xuân Bắc
Tháng tám mùa thu lá khởi vàng chưa nhỉ?
Từ độ người đi em lên mấy cân liền...:D

E21FACF2-5281-4341-9242-3C03846E16BA.jpeg
Trong thời kỳ lên cân, mợ nên làm việc nhẹ nhàng, kết hợp bồi dưỡng và nghỉ ngơi tĩnh dưỡng:D
 

Xe bo 4 banh

Xe cút kít
Biển số
OF-26089
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
18,443
Động cơ
165,891 Mã lực
Nơi ở
Thanh Xuân Bắc

chuot08

Xe lăn
Biển số
OF-113030
Ngày cấp bằng
16/9/11
Số km
13,149
Động cơ
478,901 Mã lực
Sữa vẫn xanh rì, chửa bung hoa
Lòng riêng ai đó vẫn thật thà
Trời Thu man mác, chiều Thu vắng
Đêm nặng tình ai giữa ánh trăng

Anh có nhớ ngày Thu rất trong
Tay em thơm mãi cốm làng Vòng
Gói hương trong lá, Sen bọc Cốm
Mang cả tình ai những đợi mong

Thu đến bên nhà, Thu rất Thu
Vẳng nghe đâu đó tiếng chim gù
Màu Thu nhuộm tím trong thương nhớ
Ai thả giữa đời một lời ru?

Em vẫn se sua với lụa là
Vẫn hay phù phiếm với muôn hoa
Vẫn thường hay hát như ngày trẻ
Sợ một sớm mai, em sẽ già...
Thu về nhắc đến cốm, em nhớ 1 câu trong bài hát “Paris có gì lạ không em” phổ thơ Nguyên Sa, Elvis Phương hay hát bài này:
Ví thử lòng mình là hương cốm
Chả biết tay ai làm lá sen.
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Thu về nhắc đến cốm, em nhớ 1 câu trong bài hát “Paris có gì lạ không em” phổ thơ Nguyên Sa, Elvis Phương hay hát bài này:
Ví thử lòng mình là hương cốm
Chả biết tay ai làm lá sen.
[...]
"Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tay
Tóc em anh sẽ gọi là mây
Ngày sau hai đứa mình xa cách
Anh vẫn được nhìn mây trắng bay"...


Em cũng thích đọc thơ Nguyên Sa, vừa mộc mạc, nhưng lại có gì đó rất "thanh" rất "trong". Vẻ đẹp mà Nguyên Sa viết trong thơ, dung dị nhưng cảm tưởng có một ánh sáng phủ mờ lên chủ thể; đôi khi cảm thấy hơi liêu trai...

Em có một vài điều cần "Tháo gỡ" đây này:
..."Trời cao có núi bắc cầu
Trong ta vực thẳm cúi đầu nghe mưa"...


Trong "Paris có gì lạ không em", Nguyên Sa viết bản gốc là "ví thử" hay "vẫn hỏi lòng mình là hương cốm" vậy cụ Chuột? Như Tô Như Châu viết: "Tháng tá mùa thu lá khởi vàng chưa nhỉ?", mà em thấy nhiều người gõ lại là "tháng tám mùa thu lá rơi vàng chưa nhỉ?". Em đang bị nhầm lẫn ở đâu chăng?
 

chuot08

Xe lăn
Biển số
OF-113030
Ngày cấp bằng
16/9/11
Số km
13,149
Động cơ
478,901 Mã lực
[...]
"Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tay
Tóc em anh sẽ gọi là mây
Ngày sau hai đứa mình xa cách
Anh vẫn được nhìn mây trắng bay"...


Em cũng thích đọc thơ Nguyên Sa, vừa mộc mạc, nhưng lại có gì đó rất "thanh" rất "trong". Vẻ đẹp mà Nguyên Sa viết trong thơ, dung dị nhưng cảm tưởng có một ánh sáng phủ mờ lên chủ thể; đôi khi cảm thấy hơi liêu trai...

Em có một vài điều cần "Tháo gỡ" đây này:
..."Trời cao có núi bắc cầu
Trong ta vực thẳm cúi đầu nghe mưa"...


Trong "Paris có gì lạ không em", Nguyên Sa viết bản gốc là "ví thử" hay "vẫn hỏi lòng mình là hương cốm" vậy cụ Chuột? Như Tô Như Châu viết: "Tháng tá mùa thu lá khởi vàng chưa nhỉ?", mà em thấy nhiều người gõ lại là "tháng tám mùa thu lá rơi vàng chưa nhỉ?". Em đang bị nhầm lẫn ở đâu chăng?
Em nhầm đấy ạ. Chuẩn gốc là “Vẫn hỏi lòng mình...” và câu kia là “... lá khởi vàng chưa nhỉ?” Nhiều khi đồng âm điệu dễ bị nhầm, nhưng giá trị thì chữ “khởi” rất hay và đắt giá hơn rơi rất nhiều!
Nguyên Sa có mấy bài phổ nhạc rất hay: Áo lụa Hà Đông và Tháng 6 trời mưa nữa; thơ Tương tư cũng đầy chất hoài cổ, kiểu như dòng tranh Đông Dương, màu sắc đầy hoài niệm tinh tuý.
 
Chỉnh sửa cuối:

chuot08

Xe lăn
Biển số
OF-113030
Ngày cấp bằng
16/9/11
Số km
13,149
Động cơ
478,901 Mã lực
Thơ ca, nhạc hoạ và cả dáng da thực ra đều xuất phát từ thẩm mỹ. Em góp 1 góc nhỏ trong nhà, hình như cũng có đủ mấy yếu tố trên. :D

 

chuot08

Xe lăn
Biển số
OF-113030
Ngày cấp bằng
16/9/11
Số km
13,149
Động cơ
478,901 Mã lực
Bài Tương tư của Nguyên Sa. Em nghĩ đúng là nên mặc cho các nhà thơ thất tình, hoặc đói rách khốn khổ khốn nạn đi thì chúng ta mới được đọc những tinh tế này! Chứ các cụ ý cơm no bụng béo chắc chả còn gì! :D
Tôi đã gặp em từ bao giờ
Kể từ nguyệt bạch xuống đêm khuya
Kể từ gió thổi trong vừng tóc
Hay lúc thu về cánh nhạn kia?

Có phải em mang trên áo bay
Hai phần gió thổi, một phần mây
Hay là em gói mây trong áo
Rồi thở cho làn áo trắng bay?

Có phải mùa xuân sắp sửa về
Hay là gió lạnh lúc đêm khuya
Hay là em chọn sai màu áo
Để nắng thu vàng giữa lối đi?

Có phải rằng tôi chưa được quen
Làm sao buổi sáng đợi chờ em
Hay từng hơi thở là âm nhạc
Đàn xuống cung trầm, mắt nhớ thương

Buổi tối tôi ngồi nghe sao khuya
Đi về bằng những ngón chân thưa
Và nghe em ghé vào giấc mộng
Vành nón nghiêng buồn trong gió đưa

Tôi không biết rằng lạ hay quen
Chỉ biết em mang theo nghê thường
Cho nên cặp mắt mờ hư ảo
Cả bốn chân trời chỉ có em.
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Tình cờ đọc đc bài viết, lòng cứ thấy nao nao...Xin chia sẻ vs cả nhà:
Hãy cứ để cho thu Sài Gòn – Hà Nội nhớ nhau
(Tấm Gương)- Chiều Hà Nội về ngang con phố, sắc vàng nhuộm sáng một khoảng trời. Gió cuốn lá ướp nắng bay ngược chiều vòng xe. Đưa tay khẽ vén lại tóc, em thấy hoa sữa rơi cài lên tóc tự bao giờ.
Sài Gòn chắc bây giờ vẫn đôi cơn mưa còn vương màu nắng hạ. Nhưng anh à! Ở đây áo thu đã buông nửa mùa.
Sài Gòn vào thu đôi khi chỉ là một khoảnh khắc, nhưng Hà Nội vào thu trong biết bao nỗi nhớ dài… Ngày anh bảo em quên là lúc em chưa bao giờ thôi nhớ.
Chiều Hà Nội tan tầm,kéo em qua con đường nghẹn xe và ngập ngụa khói bụi… anh vòng xe đưa em qua Hồ Tây lộng gió.Em ghé cằm vào vai anh hỏi nhỏ “Con đường quanh hồ này, điểm mình bắt đầu cũng chính là điểm kết thúc phải không anh?”… Anh cười “Đặt chân đến nơi này cùng người thương, dẫu anh có băng qua nó hàng trăm lần đến thuộc thì vẫn không biết đâu là điểm dừng”. Nước Hồ Tây vẫn trong xanh và mênh mang như ngày ấy,chỉ có điều sóng vỗ vào đáy mắt em gợn buồn: Anh đã dừng chân nhưng bao giờ kết thúc ?
Hà Nội không đẹp trước mắt ai vội vàng.Phải! Câu cửa miệng của hai đứa vẫn là “Hà Nội không vội được đâu”. Là đôi lúc dành hẳn một buổi chiều để cùng đạp xe rong ruổi khắp những con đường trên chiếc xe đạp cũ màu xanh lá chuối, lang thang vào con hẻm yên bình có cây sấu già canh gác, như thể đi hẹn hò với ngõ nhỏ. Vào lại ra, ra lại vào như để nhắc U già mỗi khi rót cho ai cốc nhân trần ngòn ngọt thì đừng quên hai đứa. Ánh mắt ai hiền hòa và tĩnh lặng đến nỗi sự hối hả dòng người ngoài kia cũng phải thôi vội vàng.
Ngón tay đan chặt vào nhau cũng có lúc phải chia lìa.Anh rời Hà Nội.Còn ngõ và em.Chúng em vẫn có đôi, chúng em không khóc. Niềm thương vẫn ở đây, sao anh cứ vội vàng ...
Thu Hà Nội nồng nàn, Tháng Chín về nhắc nhớ “Mùa cốm xanh về thơm bàn tay nhỏ. Cốm sữa vỉa hè thơm bước chân qua”, em có thể tự tay mua cho mình thứ cốm xanh quý giá ấy - món quà quê xinh xinh bọc trong những lá sen xanh mướt vẫn còn chỗ đứng giữa cuộc đời sôi động . Nhưng biết bao giờ em lại được nhận gói cốm thơm gói ghém cẩn thận ấy từ anh, liệu anh có quay về đặt Thu vào đôi tay em một lần nữa,yêu thương gửi đi nhưng sao không giữ chặt …
Từ nửa kia đất nước, anh gọi về: “Nắng ở đây ngủ quên đến tận chiều em ạ,buồn lắm những cơn mưa” Em nhoẻn cười và nói bâng quơ như thói quen để che đi cảm xúc.Sài Gòn chào thu khi tờ lịch tháng 9 bị bóc vội vàng, hơi thở mùa mờ nhạt có làm anh nhớ đến thu Hà Nội và liệu rằng có bao giờ ngồi giữa thành phố hơn bảy triệu con người bất chợt nhìn thấy bóng em băng qua nỗi nhớ? Đâu đó trong lòng thu Hà Nội vẫn giữ một góc riêng đợi bước chân Sài Thành, cũng như những khung ảnh cũ kĩ của thời gian Thu cũng không nỡ cất riêng để ngắm mãi một mình.
Chơi vơi trong sự nhớ quên,giữa công việc và hoài bão của cả đời hai đứa theo đuổi,giật mình đặt tay lên ngực trái mới sực nhớ rằng con tim mình đã lạc nhịp từ lâu. Tại sao sự nhẹ nhàng và bao dung của lòng thu Hà Nội không thể nối hai nhịp lạc nhau ấy trở về thành một...Thôi đừng cố, hãy cứ để cho Sài Gòn – Hà Nội nhớ nhau…
Em vừa xem xong "Trọn đời trọn kiếp" của Trung Quốc cách đây mấy hôm. Thấy có nhiều điểm na ná với bài tản văn mà cụ Xù chia sẻ. Hai nhân vật, cũng ở cách xa nhau. Một ở Bắc Kinh, một ở Mỹ. Tuổi thơ lớn lên với sự "lẽo đẽo" của cậu bạn Triệu Vĩnh Viễn, An Nhiên mặc định họ sẽ đi cùng nhau đến khi trưởng thành, và sẽ có một kết thúc thật sự "trọn vẹn".

Tiết tấu phim vừa đủ, để khán giả hiểu và thông cảm với những éo le mà số phận đã sắp đặt cho họ. Khi không phải là "thanh mai trúc mã" như môtip thường thấy trong dòng phim mang hơi hướng ngôn tình. Nhưng một tình bạn đẹp, chân thành ngay từ những bước đi đầu tiên của tiểu học, đã gắn kết An Nhiên và Triệu Vĩnh Viễn lại. Cuộc đời là một chuỗi những trái ngang, và khi ở những hoàn cảnh bắt buộc, những đứa trẻ không có quyền chọn lựa. Nhất là, khi hoàn cảnh gia đình lại không đủ đầy. Số phận được định đoạt bởi người khác: "Sống là một bổn phận trời dúi vào tay, cầm thì khổ mà không cầm thì áy náy" - Nguyễn Ngọc Tư. Thế nên, rời xa ngôi trường mà cả hai có duyên gặp gỡ, Vĩnh Viễn theo cậu ruột bươn chải, buôn bán để kiếm sống. Chia tay An Nhiên, khi mà cô theo đuổi ước mơ sang Mỹ du học.
...
Rất nhiều khó khăn mà cả hai đã trải qua, nhưng ở khía cạnh tình yêu đã dành cho nhau ở một khoảnh khắc "thiêng liêng", thì sóng gió lại ập đến. Chỉ vì tham gia mua bán ngoại tệ trái phép, mà Triệu Vĩnh Viễn đã tuyệt tình với người con gái anh yêu - An Nhiên.
Diễn xuất của Cao Viên Viên ở phân đoạn này rất đi vào lòng người: Sụp đổ, sững sờ, hay chết điếng đi, vì mới vừa hôm qua, còn hẹn nhau nắm tay đi đến cuối đời; thì hôm nay, dưới mưa, một mình cô nhận bao nhiêu hờn tủi...

Rồi mọi chuyện đã được gói lại, sang Manhattan du học, làm phục vụ nhà hàng để có tiền trang trải cuộc sống. Ở đây, có một đồng hương cũng đem lòng yêu quý cô. Tình cảm nảy sinh từ những vất vả, khó khăn. Nhưng chưa có dịp để anh mở lời...

Số phận lại trêu ngươi một lần nữa, khi gặp lại Triệu Vĩnh Viễn, anh đã là một nhà kinh doanh nổi tiếng, có tiền, có mọi thứ. Đỉnh điểm, cao trào của tình yêu, là những uất ức, tủi hờn mà An Nhiên đã trải qua. Và khi cần anh, thì tìm đâu cũng không thấy...
....

Sự kiện 11/9/2001 của Mỹ, là cái kết khi cặp đôi vĩnh viễn không còn gặp lại. Phải chăng, khi đặt tên cho nhân vật "Vĩnh Viễn" và "An Nhiên", đạo diễn đã cố tình làm cho màu phim trở nên buồn bã, bi thương. Sự day dứt và thương cảm của độc giả, không chỉ bởi những tiết tấu chậm, nhẹ nhàng mà đau đớn. Còn là cái tên đeo đẳng mãi số phận một con người? An Nhiên - những mong cuộc đời cô thanh thuần như cỏ, nhưng cả một chuỗi những biến cố, khiến cho cô lại là một thiếu phụ chứng kiến những trái ngang suốt cả cuộc đời.
"Lúc đó anh đã hỏi em nghĩ gì, bây giờ em nói cho anh biết: Tuy đã để lỡ một kiếp người, nhưng đã từng yêu, là trọn đời trọn kiếp"...
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Thơ ca, nhạc hoạ và cả dáng da thực ra đều xuất phát từ thẩm mỹ. Em góp 1 góc nhỏ trong nhà, hình như cũng có đủ mấy yếu tố trên. :D

Đẹp quá! Em nhớ là tranh của cụ Chuột rất đẹp từ lâu rồi. Có bức hoa mai với hai chú chim nữa, đơn giản nhưng mà nhiều ý. Bố cục bức đó em mê mẩn lắm, màu cũng nhã. Nhớ năm Tết nào đó, nhà cụ Chuột có Bạch Trà, màu hoa này lâu lắm rồi em không thấy nữa. Vì năm đó, em đi xem hoa, chỉ gặp Hồng Trà. Mưa xuân lất phất, lá Trà run rẩy, hoa rung rinh rung rinh. Rất nhiều nụ căng tràn đợi đủ ngày để bung lụa. Hai mệnh phụ phu nhân, dáng vẻ nhiều tiền đứng thưởng hoa. Em chân lấm tay bùn, vừa lùn vừa béo, cũng xí xớn chen chân xem người ta chọn hoa. Ban đầu, hai chị định mua Hồng Trà, tần ngần trả giá. Ở đâu, chủ vườn bưng một gốc Bạch Trà đầy hoa ra chào mời. Em cứ mải mê ngắm nhìn, vì không đủ tiền mua, nên đề xuất hai chị rinh Bạch Trà về chơi Tết. Coi như là trọn ý...

Từ Tết năm đó đến năm nay, em vẫn phải lách mình sao cho vừa cửa để đi vào nhà. Cụ Xù lẽ ra nên nói sớm, để cụ Xe đỡ phải gợi ý ngày tháng rộng dài cho em giảm cân. Vì béo tốt, nghe đâu là tướng vượng phu lắm đới, :D...
 

chuot08

Xe lăn
Biển số
OF-113030
Ngày cấp bằng
16/9/11
Số km
13,149
Động cơ
478,901 Mã lực
Đẹp quá! Em nhớ là tranh của cụ Chuột rất đẹp từ lâu rồi. Có bức hoa mai với hai chú chim nữa, đơn giản nhưng mà nhiều ý. Bố cục bức đó em mê mẩn lắm, màu cũng nhã. Nhớ năm Tết nào đó, nhà cụ Chuột có Bạch Trà, màu hoa này lâu lắm rồi em không thấy nữa. Vì năm đó, em đi xem hoa, chỉ gặp Hồng Trà. Mưa xuân lất phất, lá Trà run rẩy, hoa rung rinh rung rinh. Rất nhiều nụ căng tràn đợi đủ ngày để bung lụa. Hai mệnh phụ phu nhân, dáng vẻ nhiều tiền đứng thưởng hoa. Em chân lấm tay bùn, vừa lùn vừa béo, cũng xí xớn chen chân xem người ta chọn hoa. Ban đầu, hai chị định mua Hồng Trà, tần ngần trả giá. Ở đâu, chủ vườn bưng một gốc Bạch Trà đầy hoa ra chào mời. Em cứ mải mê ngắm nhìn, vì không đủ tiền mua, nên đề xuất hai chị rinh Bạch Trà về chơi Tết. Coi như là trọn ý...

Từ Tết năm đó đến năm nay, em vẫn phải lách mình sao cho vừa cửa để đi vào nhà. Cụ Xù lẽ ra nên nói sớm, để cụ Xe đỡ phải gợi ý ngày tháng rộng dài cho em giảm cân. Vì béo tốt, nghe đâu là tướng vượng phu lắm đới, :D...
Bạch trà đó em mua phiên chợ Nủa trong Thạch Thất quê em. Chợ này vẫn dáng dấp chợ phiên, đủ thứ thập cẩm.
Hoa màu sắc e cũng thích nhưng nhất vẫn là trắng. Khoe cccm hoa nhà e vừa chụp chiều nay:
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Bạch trà đó em mua phiên chợ Nủa trong Thạch Thất quê em. Chợ này vẫn dáng dấp chợ phiên, đủ thứ thập cẩm.
Hoa màu sắc e cũng thích nhưng nhất vẫn là trắng. Khoe cccm hoa nhà e vừa chụp chiều nay:
Hoa màu trắng nhìn tinh khôi, không tạp niệm. Nhất là những loài có cánh kép. Từng lớp, từng lớp đan xen nhau, tạo cho người nhìn sự kích thích. Không đơn giản như những loài có cánh đơn. Nhìn là thấy nhuỵ hoa, vòng cánh chỉ cần thoáng là thấy. Đặc biệt, em thấy những loài màu trắng, nở vào mùa Xuân, cùng với tiết trời miền Bắc se se lạnh, khiến cho người ta sự quyến luyến, bên cạnh vẻ yên bình mà chỉ riêng màu trắng mới có thôi ấy.
Vì nói cho cùng, ai chẳng muốn được an yên, được thư thả khi ngắm hoa hay lá. Mặc dù, các màu khác, đều có vẻ đẹp riêng, hàm ý cũng không kém phần sâu sắc, nhưng chỉ riêng màu trắng của hoa Mai, hoa Trà, hoa Mận, hoa Sen,...mới cho chúng ta sự vô ưu như vậy.

Cụ Chuột ở đây chơi cùng chúng em, dù tạp niệm hay không tạp niệm, cũng mạo muội nói rằng: Em và các cụ/mợ ở đây, rất muốn ngắm nhìn những tinh tuý mà cụ Chuột dày công sưu tập/tìm kiếm/trải nghiệm. Chủ đề này, không phải của riêng em - của Tất Cả mọi người. Có những ngày em bận, không vào để trả lời mọi người được, nhưng đọc và hiểu thêm những khía cạnh khác về những điều mọi người chia sẻ, em cũng thấy an nhiên hơn bao nhiêu. Cuộc sống chưa bao giờ là dễ dàng, phải không ạ?!:D
 

Xe bo 4 banh

Xe cút kít
Biển số
OF-26089
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
18,443
Động cơ
165,891 Mã lực
Nơi ở
Thanh Xuân Bắc
Hoa màu trắng nhìn tinh khôi, không tạp niệm. Nhất là những loài có cánh kép. Từng lớp, từng lớp đan xen nhau, tạo cho người nhìn sự kích thích. Không đơn giản như những loài có cánh đơn. Nhìn là thấy nhuỵ hoa, vòng cánh chỉ cần thoáng là thấy. Đặc biệt, em thấy những loài màu trắng, nở vào mùa Xuân, cùng với tiết trời miền Bắc se se lạnh, khiến cho người ta sự quyến luyến, bên cạnh vẻ yên bình mà chỉ riêng màu trắng mới có thôi ấy.
Vì nói cho cùng, ai chẳng muốn được an yên, được thư thả khi ngắm hoa hay lá. Mặc dù, các màu khác, đều có vẻ đẹp riêng, hàm ý cũng không kém phần sâu sắc, nhưng chỉ riêng màu trắng của hoa Mai, hoa Trà, hoa Mận, hoa Sen,...mới cho chúng ta sự vô ưu như vậy.

Cụ Chuột ở đây chơi cùng chúng em, dù tạp niệm hay không tạp niệm, cũng mạo muội nói rằng: Em và các cụ/mợ ở đây, rất muốn ngắm nhìn những tinh tuý mà cụ Chuột dày công sưu tập/tìm kiếm/trải nghiệm. Chủ đề này, không phải của riêng em - của Tất Cả mọi người. Có những ngày em bận, không vào để trả lời mọi người được, nhưng đọc và hiểu thêm những khía cạnh khác về những điều mọi người chia sẻ, em cũng thấy an nhiên hơn bao nhiêu. Cuộc sống chưa bao giờ là dễ dàng, phải không ạ?!:D
Mợ mời lão chuot08 ở chơi thì phải có rượu mợ ạ, rượu tuôn chảy thơ tuôn rơi :))
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top