[Funland] CCCM đừng bao giờ phó mặc hoàn toàn cho bác sĩ

Vietcuong1902

Xe tăng
Biển số
OF-199084
Ngày cấp bằng
20/6/13
Số km
1,241
Động cơ
315,628 Mã lực
Nơi ở
D'Capitale or Nam AK or Vinhomes Smart City
Em xin chân thành chia sẻ với cụ và ga đình, kính mong cụ nhà sớm hồi phục. Cụ cũng đừng quá dằn vặt vì quan trọng nhất bây giờ là cụ phải giữ sức và tính táo để lo liệu mọi việc cho cụ bà.
Nếu là em thì cũng không có lựa chọn nào khác ngoài việc tin vào tay nghề và lương tâm của bác sĩ.
Nhưng dẫu sao thì trình độ và thiết bị ở các bệnh viện đầu ngành vẫn cao hơn, nên đây sẽ là bài học để mình chọn nơi chữa trị khi gặp phải ạ.
 

thanhvn8020

Xe buýt
Biển số
OF-544981
Ngày cấp bằng
8/12/17
Số km
551
Động cơ
168,241 Mã lực
Chia sẻ với cụ. Chuyện đã thế này rồi, có trách cũng chả giải quyết được gì. Từ giờ phải cố gắng lo cho bà cụ nhà được cái gì tốt nhất trong khả năng thì lo thôi. Chúc mẹ cụ sớm khỏi và mong một ngày nào đó cụ lại lập thớt báo mẹ cụ đã bình phục.
 

chuthoongc4

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-26254
Ngày cấp bằng
23/12/08
Số km
3,418
Động cơ
512,366 Mã lực
Học hành nhưng kg hẳn là hiểu biết sự đời. Nên chi dù có học hành tốt, nhưng sự đời nó kém thì nên phát huy cái tốt mà hạn chế cái chưa tốt. Đó là phải biết lắng nghe và huy động trí tuệ tập thể. Rồi sau đó tổng hợp lại. Người có học nên thế, chứ kg phải học cho nhiều rồi dùng cái đó để định hướng xung quanh. Dẫn dắt cả một tập thể như vậy, trước là tự đặt gánh nặng lên vai mình, sau là kg biết phát huy tính dân chủ và sức mạnh tập thể. Có thể ta tài giỏi nhưng ta sống chưa đủ lâu để hiểu hết nhân gian thế bằng một cụ già lưng khòm răng rụng, có những cái chỉ có thời gian mới quyết định được, mà thời gian thì kg thể tuy nhanh như những bộ phim hay chỉnh tới chỉnh lui như cái đồng hồ được.
Ấy là chia sẽ với cụ chủ mà góp ý với các cụ trẻ học cao hiểu rộng về cách thức làm sao để giảm nhẹ các nguy cơ bất ổn trong cuộc sống.
 

Huthasa

Xe lăn
Biển số
OF-45753
Ngày cấp bằng
7/9/09
Số km
10,968
Động cơ
541,016 Mã lực
Em đang chăm sóc mẹ tại bệnh viện Chợ Rẫy. Bệnh tình mẹ em rất nặng. Em ko dám nói nhiều với người nhà, lo mọi người lại rối lên (nhà em ở tỉnh). Em lên đây chia sẻ với cccm, hy vọng là kinh nghiệm cho mọi người.

Mẹ em bị tai nạn xe, mổ ở viện cấp tỉnh, có nẹp vít trong người. Sau khi mổ, dưỡng ở viện 2 tuần vết thương khô rồi thì về nhà nghỉ. Về nhà nghỉ, thuốc thang đầy đủ, bắt đầu đi lại dc rồi, em alo hỏi bác sĩ. Bác sĩ nói thế là ổn nên em rất yên tâm, tin hoàn toàn bác sĩ, đó là sai lầm thứ nhất của em.

Gần như 1 tháng sau khi mổ, mẹ em có dấu hiệu đau chỗ mổ. Alo hỏi bác sĩ thì bác sĩ kêu do cơ thể chưa thích ứng với nẹp vít, sẽ phải vài tháng mới hết đau. Khi em đau quá, em đưa lên bác sĩ đã mổ để khám, bs chỉ định chụp X-Quang chỗ mổ rồi vẫn kết luận: đau do cơ thể chưa thích nghi với nẹp vít. Và thêm thuốc giảm đau. Em vẫn tin bs hoàn toàn.

Thêm thuốc giảm đau mà càng ngày càng đau. Đúng dịp nghỉ lễ Tết tây vừa rồi nên bs mổ ở viện tỉnh cũng nghỉ, em quyết định đưa mẹ đi Sài Gòn khám với tư tưởng là đi cho yên tâm. Vì đang là nghỉ lễ, mà tâm lý cũng muốn nhanh lên em đưa mẹ vào viện tư Saigon -ITO. Em mang hồ sơ của mẹ em xuống đầy đủ. Bs ở đây cũng X-quang, CT scan, MRI và kết luận y như bs ở tỉnh: do cơ thể chưa thích nghi với dị vật (nẹp vít) và cho thuốc đi về. Chỗ vết mổ có hơi sưng tấy, bs bảo không sao cả.

Bs ở cả 2 nơi (tỉnh và Sài Gòn) đều có kết luận như nhau khiến em càng tin tưởng, và đưa suy nghĩ của mình và người nhà theo hướng : mẹ đau do nẹp vít, một thời gian sẽ quen. Do đó em ko có chút nghi ngờ nào cả, lại còn có ý trách mẹ, hay là người già nhõng nhẽo, thích làm lẫy để dc con cháu quan tâm. Đây là sai lầm thứ hai, SAI LẦM LỚN NHẤT của em.

Sau khi đi Sài Gòn về, mẹ càng đau dữ. Alo cho bs khám ở SG thì bs nói do đi xe cứu thương một chặng đường dài, nên bị xóc, đau là phải, em cũng cho là hợp lý. Vẫn tiếp tục uống thuốc và chịu đau.

Đến chiều ngày cuối cùng đợt nghỉ lễ, mẹ em đau dữ dội, sốt cao, khó thở, chỗ vết mổ dù khô lâu rồi vẫn u lên 1 cục, nhìn đằng trong có mủ. Em alo ông bs ở SG, vẫn nói ok, ko sao, cứ uống hết thuốc đã kê. Em alo bs mổ trên tỉnh, bs kêu thôi mai cũng hết lễ rồi, đưa mẹ lên đây tái khám.

Sáng hôm sau em đưa mẹ lên tái khám. Lần này ngoài X Quang, bs cho xét nghiệm máu. Sau khi hội chẩn, kết quả rụng rời : mẹ em bị nhiễm trùng vết mổ, lâu ngày chuyển thành nhiễm trùng máu, đã lây lan khắp cơ thể, suy đa tạng.

Bs cho vào phòng hồi sức gấp và lên phác đồ tìm loại vi khuẩn gây bệnh. Mất 2 ngày, họ cũng tìm ra nguyên nhân là vi khuẩn tụ cầu vàng. Lúc này em lại mắc sai lầm thứ ba: không quyết tâm cho mẹ đi Sài Gòn luôn mà ở lại tỉnh điều trị. Phần vì lo mẹ quá yếu lỡ có chuyện xảy ra khi di chuyển, phần vì vẫn tin phác đồ bs chỉ định, vì bs kêu đã tìm ra vi khuẩn rồi thì ở đâu cũng điều trị như vậy. Em lại hy vọng.

Đến hôm qua, sau 1 tuần điều trị kháng sinh trên tỉnh, mẹ em chỉ khỏe hơn chút, em sốt ruột quá nên quyết định đi Sài Gòn bằng mọi giá. Lòng vòng và chờ mãi thì cũng chuyển viện dc. Xuống đây bs Chợ Rẫy nói: bệnh của mẹ em quá nặng, phát hiện trễ, suy đa tạng. Giờ có qua được không là do khả năng đáp ứng của thuốc với cơ thể mẹ.

Em nghe mà tan nát. Em học hành nhất nhà, cả nhà đều nghe theo, thế mà em ko sáng suốt, phạm quá nhiều sai lầm, quá tin và phó mặc cho bác sĩ. Giờ mẹ em mà có mệnh hệ gì, chắc em dày vò cả đời.

Em ko biết nghi ngờ khi mẹ em đau, định hướng cả nhà suy nghĩ theo bs là mẹ đau do cơ thể chưa thích nghi với kim loại, lại còn có ý trách người già làm màu. Giá như em chịu khó tìm hiểu thêm về các lưu ý sau khi mổ, chịu nghi ngờ thêm thì đâu đến nỗi.

Đã đi Sài Gòn 1 lần, mà tâm lý lúc nào cũng muốn nhanh gọn, lại đi viện tư. Giá mà bữa đó em đưa mẹ em qua Chợ Rẫy hay Y dược.

Sau khi đã xác định ra bệnh, em vẫn mù quáng tin vào tuyến tỉnh, ko quyết tâm đưa mẹ đi SG sớm. Giá như tuần trc mà đưa mẹ đi luôn thì thêm hy vọng. Ở tỉnh thì các mối quan hệ quen biết kiểu của em là "nhờ ông A, B tác động, thêm chút quà cáp" thì 1 ngày bs chắc nhận cả trăm mối.

Giờ mẹ em nằm đây. Em vẫn vờ tỉnh táo, vững vàng an ủi người thân mà lòng rối bời. Em là trụ cột gia đình mà quá nát. Mang tiếng học hành nhất nhà mà ngu dốt.

Em phải làm sao đây cccm.
Không tin vào bs thì tin ai? Cụ có tin nếu giai đọan đầu đưa lên CR thì các bs ở đó cũng không phát hiện ra không? Còn ngay ông GĐ bệnh viên Ung bướu cũng chết vì ung thư. Vì thế cụ đã làm hết sức, không nên trách mình làm gì. Giờ chỉ tập trung lo cho cụ thôi.
 
Chỉnh sửa cuối:

Kem tươi

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-508190
Ngày cấp bằng
4/5/17
Số km
7,402
Động cơ
255,630 Mã lực
Bác sỹ - chữa đúng bệnh và người ta khỏi thì ai cũng nhìn ra. Công bác sỹ lớn lắm.

Bác sỹ, chẩn đoán sai và bắt bệnh nhân uống 1 lô thuốc (vô ích, thậm chí gây hại thêm) và bệnh nhân trở bệnh nặng hơn hoặc lặng lẽ từ giã cõi đời sớm hơn nếu chả cần chữa trị. Có trường hợp biết (nhu cụ chủ), có trường hợp không thể nhận biết. Tội này của bác sỹ được ẩn đi.
 

dalink

Xe điện
Biển số
OF-555588
Ngày cấp bằng
26/2/18
Số km
4,434
Động cơ
202,505 Mã lực
Nơi ở
noland
Cụ vững tâm chăm mẹ thôi chứ trách mình trách người thì làm được gì đâu.
 

cerat

Xe container
Biển số
OF-305308
Ngày cấp bằng
16/1/14
Số km
6,344
Động cơ
355,194 Mã lực
Nơi ở
năm châu bốn bể
Website
www.cerat.com.vn
Vâng cụ. Tin bác sĩ nhưng phải đồng hành, có trách nhiệm kiểm tra chứ ko được phó mặc hoàn toàn. Em thề là mẹ em mà tai qua nạn khỏi là em sẽ tự tìm học về Y theo khả năng. Bài học này quá đắt.

Sài Gòn mùa này nóng. Giường bệnh quá tải, mẹ em cũng như rất nhiều bệnh nhân phải nằm ngoài hành lang, chỉ có quạt trần ko đủ xua cái nóng. Nhìn mẹ mồ hôi nhễ nhại, ho yếu ớt liên tục, quá thương mà đành chịu.




cụ nào có fa tê boc của mợ Kim Tiêm gửi cho mợ ấy cái ảnh này
 

cusao

Xe lăn
Biển số
OF-382106
Ngày cấp bằng
10/9/15
Số km
11,845
Động cơ
379,393 Mã lực
Bác sỹ chữa khỏi bệnh cho bệnh nhân thì bênh nhân và người nhà coi là bình thường
Bác sỹ không tìm ra nguyên nhân gây bệnh và không điều trị hiệu quả thì bệnh nhân lên án
Bác sỹ có đủ trình độ từ dốt đến giỏi như mọi ngành nghề khác
Bác sỹ không phải là những ông thánh.

Ai không tin bác sỹ thì có thể tự chữa bệnh bằng kiến thức của mình
Chưa có điều luật yêu cầu người hành nghề y phải đền mạng hoạc không khỏi bệnh không lấy tiền
 

hieukon

Xe container
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-448395
Ngày cấp bằng
25/8/16
Số km
5,934
Động cơ
290,116 Mã lực
Tuổi
34
cụ cũng đã cố gắng nh mà :(.
Chúc bác nhà cụ chóng khỏe
 

quiz

Xe tải
Biển số
OF-430126
Ngày cấp bằng
15/6/16
Số km
429
Động cơ
217,995 Mã lực
Tuổi
31
Chia buồn với cụ, giờ đừng nghĩ đến chữ "nếu " nữa, càng nghĩ sẽ càng rơi vào vòng luẩn quẩn. Cụ cố gắng chăm sóc mẹ cho thật tốt, giữ gì sức khoẻ trước mắt, cái gì còn trong tay còn giữ được cố mà nắm lấy....

Chuyện bác sĩ, ở đâu có có người này người kia. Bác sĩ giỏi cũng có, bác sĩ kém cũng có. Dẫu biết là vài năm nữa các thế hệ bác sĩ từ HG ra lò nhưng ngoài bác sĩ chúng ta cũng chẳng còn biết tin ai nữa rồi cụ à .............chỉ mong minh2 sống tốt gặp bác sĩ tốt.

P/S : Vừa thấy cụ nào đang hình ở chợ rẫy thì phải, ngày trước người nhà em cũng nằm ngoài hành lang giống thế y hệt hình .
 

quasin3000

Xe điện
Biển số
OF-1800
Ngày cấp bằng
5/10/06
Số km
2,373
Động cơ
586,788 Mã lực
Em đang chăm sóc mẹ tại bệnh viện Chợ Rẫy. Bệnh tình mẹ em rất nặng. Em ko dám nói nhiều với người nhà, lo mọi người lại rối lên (nhà em ở tỉnh). Em lên đây chia sẻ với cccm, hy vọng là kinh nghiệm cho mọi người.

Mẹ em bị tai nạn xe, mổ ở viện cấp tỉnh, có nẹp vít trong người. Sau khi mổ, dưỡng ở viện 2 tuần vết thương khô rồi thì về nhà nghỉ. Về nhà nghỉ, thuốc thang đầy đủ, bắt đầu đi lại dc rồi, em alo hỏi bác sĩ. Bác sĩ nói thế là ổn nên em rất yên tâm, tin hoàn toàn bác sĩ, đó là sai lầm thứ nhất của em.

Gần như 1 tháng sau khi mổ, mẹ em có dấu hiệu đau chỗ mổ. Alo hỏi bác sĩ thì bác sĩ kêu do cơ thể chưa thích ứng với nẹp vít, sẽ phải vài tháng mới hết đau. Khi em đau quá, em đưa lên bác sĩ đã mổ để khám, bs chỉ định chụp X-Quang chỗ mổ rồi vẫn kết luận: đau do cơ thể chưa thích nghi với nẹp vít. Và thêm thuốc giảm đau. Em vẫn tin bs hoàn toàn.

Thêm thuốc giảm đau mà càng ngày càng đau. Đúng dịp nghỉ lễ Tết tây vừa rồi nên bs mổ ở viện tỉnh cũng nghỉ, em quyết định đưa mẹ đi Sài Gòn khám với tư tưởng là đi cho yên tâm. Vì đang là nghỉ lễ, mà tâm lý cũng muốn nhanh lên em đưa mẹ vào viện tư Saigon -ITO. Em mang hồ sơ của mẹ em xuống đầy đủ. Bs ở đây cũng X-quang, CT scan, MRI và kết luận y như bs ở tỉnh: do cơ thể chưa thích nghi với dị vật (nẹp vít) và cho thuốc đi về. Chỗ vết mổ có hơi sưng tấy, bs bảo không sao cả.

Bs ở cả 2 nơi (tỉnh và Sài Gòn) đều có kết luận như nhau khiến em càng tin tưởng, và đưa suy nghĩ của mình và người nhà theo hướng : mẹ đau do nẹp vít, một thời gian sẽ quen. Do đó em ko có chút nghi ngờ nào cả, lại còn có ý trách mẹ, hay là người già nhõng nhẽo, thích làm lẫy để dc con cháu quan tâm. Đây là sai lầm thứ hai, SAI LẦM LỚN NHẤT của em.

Sau khi đi Sài Gòn về, mẹ càng đau dữ. Alo cho bs khám ở SG thì bs nói do đi xe cứu thương một chặng đường dài, nên bị xóc, đau là phải, em cũng cho là hợp lý. Vẫn tiếp tục uống thuốc và chịu đau.

Đến chiều ngày cuối cùng đợt nghỉ lễ, mẹ em đau dữ dội, sốt cao, khó thở, chỗ vết mổ dù khô lâu rồi vẫn u lên 1 cục, nhìn đằng trong có mủ. Em alo ông bs ở SG, vẫn nói ok, ko sao, cứ uống hết thuốc đã kê. Em alo bs mổ trên tỉnh, bs kêu thôi mai cũng hết lễ rồi, đưa mẹ lên đây tái khám.

Sáng hôm sau em đưa mẹ lên tái khám. Lần này ngoài X Quang, bs cho xét nghiệm máu. Sau khi hội chẩn, kết quả rụng rời : mẹ em bị nhiễm trùng vết mổ, lâu ngày chuyển thành nhiễm trùng máu, đã lây lan khắp cơ thể, suy đa tạng.

Bs cho vào phòng hồi sức gấp và lên phác đồ tìm loại vi khuẩn gây bệnh. Mất 2 ngày, họ cũng tìm ra nguyên nhân là vi khuẩn tụ cầu vàng. Lúc này em lại mắc sai lầm thứ ba: không quyết tâm cho mẹ đi Sài Gòn luôn mà ở lại tỉnh điều trị. Phần vì lo mẹ quá yếu lỡ có chuyện xảy ra khi di chuyển, phần vì vẫn tin phác đồ bs chỉ định, vì bs kêu đã tìm ra vi khuẩn rồi thì ở đâu cũng điều trị như vậy. Em lại hy vọng.

Đến hôm qua, sau 1 tuần điều trị kháng sinh trên tỉnh, mẹ em chỉ khỏe hơn chút, em sốt ruột quá nên quyết định đi Sài Gòn bằng mọi giá. Lòng vòng và chờ mãi thì cũng chuyển viện dc. Xuống đây bs Chợ Rẫy nói: bệnh của mẹ em quá nặng, phát hiện trễ, suy đa tạng. Giờ có qua được không là do khả năng đáp ứng của thuốc với cơ thể mẹ.

Em nghe mà tan nát. Em học hành nhất nhà, cả nhà đều nghe theo, thế mà em ko sáng suốt, phạm quá nhiều sai lầm, quá tin và phó mặc cho bác sĩ. Giờ mẹ em mà có mệnh hệ gì, chắc em dày vò cả đời.

Em ko biết nghi ngờ khi mẹ em đau, định hướng cả nhà suy nghĩ theo bs là mẹ đau do cơ thể chưa thích nghi với kim loại, lại còn có ý trách người già làm màu. Giá như em chịu khó tìm hiểu thêm về các lưu ý sau khi mổ, chịu nghi ngờ thêm thì đâu đến nỗi.

Đã đi Sài Gòn 1 lần, mà tâm lý lúc nào cũng muốn nhanh gọn, lại đi viện tư. Giá mà bữa đó em đưa mẹ em qua Chợ Rẫy hay Y dược.

Sau khi đã xác định ra bệnh, em vẫn mù quáng tin vào tuyến tỉnh, ko quyết tâm đưa mẹ đi SG sớm. Giá như tuần trc mà đưa mẹ đi luôn thì thêm hy vọng. Ở tỉnh thì các mối quan hệ quen biết kiểu của em là "nhờ ông A, B tác động, thêm chút quà cáp" thì 1 ngày bs chắc nhận cả trăm mối.

Giờ mẹ em nằm đây. Em vẫn vờ tỉnh táo, vững vàng an ủi người thân mà lòng rối bời. Em là trụ cột gia đình mà quá nát. Mang tiếng học hành nhất nhà mà ngu dốt.

Em phải làm sao đây cccm.
Cụ chia sẻ bên thớt y tế của diễn đàn này là gạch đá đầy nhà. BS bảo thủ lắm, mỗi ông gàn một kiểu. Đành biến mình thành BS của mình và trở thành bệnh nhân thông thái, để tự cứu mình và người thân.
 

Trung

Xe điện
Biển số
OF-8065
Ngày cấp bằng
15/8/07
Số km
3,307
Động cơ
563,508 Mã lực
Chia buồn với cụ chủ.

Với tình trạng quá tải như giờ, nguy cơ nhiễm trùng vết mổ trong các bệnh viện là quá lớn.

Em tai nạn tận trên vùng cao, gãy tay, mổ đóng nẹp vít ở bệnh viện tỉnh xa tít. Mổ đêm, sáng sau em trốn viện lên huyện vùng cao hơn vì nhiều việc không có em ở đó không được. Bác sĩ mổ gọi điện theo chửi òm òm, em kệ.

Rồi uống kháng sinh đúng 1 tuần, tự thay băng, rút ống xông sau đúng 1 tuần là vết mổ khô đét.

Có lẽ môi trường bệnh viện vùng cao quá vắng, không khí vùng cao quá trong lành, cũng có thể do em trẻ khỏe, đề kháng tốt.

Em vẫn để nẹp đến bây giờ, chỉ chụp lại 1 lần để xem, không tháo. Vì chẳng sao, với lại cứ nghĩ mổ là kinh.

Mà đận em mổ, em kiên quyết không cho gây mê, đích thân phó GĐ viện tỉnh phải châm tê tủy sống cho em :D
 

quasin3000

Xe điện
Biển số
OF-1800
Ngày cấp bằng
5/10/06
Số km
2,373
Động cơ
586,788 Mã lực
Ông chú em cũng mới mất vì gia đình chủ quan không kiếm tra bác sĩ. Bị thay đổi huyết áp có lúc tụt xuống mạnh mà bác sĩ chỉ trị mỗi bệnh đó. Kèm theo là bị đau bung nhưng không kiểm tra. Đến khi tụt huyết áp quá mới đưa sang Bạch Mai cấp cứu chụp chiếu thì phát hiện viêm tụy đã hoại tử rồi. Bác sĩ đề nghị mổ và nói không mổ thì chết, mổ thì có 20%. Gia đình quyết định mổ nhưng cũng không cứu được. Vậy nên nghĩ mình không nên nghi ngờ nhưng cũng không nên tin hoàn toàn.
Xin chia buồn. Bệnh nhân mắc bệnh này, không có cơ hội sống. Chẳng bác sĩ nào dám chuẩn đoán đó là bệnh tuỵ, vì sẽ chết, 3-6 tháng dù có mổ hay không mổ.
 

DAEWOO_LABO

Xe tải
Biển số
OF-92842
Ngày cấp bằng
24/4/11
Số km
338
Động cơ
406,140 Mã lực
Hồi bé em ngã gẫy tay, bó bột kín mít, mấy hôm sau ra viện khám lại thì bác sĩ lấy kìm cắt dọc chỗ bó bột để nới ra, do lúc đó gần thi tốt nghiệp cấp 2 nên mẹ em suốt ruột cho em đi bó lá cho nhanh khỏi, lúc đến chỗ thầy bó lá cắt bỏ bột ra thì da tay ơ chỗ cắt dọc bó bột trước kia đen xì, do lúc cắt bột ở bệnh viện, bác sỹ cắt luôn vào da của em, may mắn là đi bó lá nên phát hiện ra, ko thì cũng hoại tử cái tay đấy luôn
 

Ngonghinh

Xe tăng
Biển số
OF-52438
Ngày cấp bằng
8/12/09
Số km
1,980
Động cơ
570,262 Mã lực
Cảm thông vs cụ thớt. Ân hận cũng không để làm gì được. Vào viện thì tin tưởng hết vào bác sỹ chứ mình có phải là bac sỹ đâu. Chuyên môn mỗi người mỗi nghề. Ở mình nó khổ luôn phải đồng hành cùng mọi phát sinh chứ không tin tưởng tuyệt đối vào bác sỹ được.
Nhiều khi do số phận mỗi người.
Chúc mẹ cụ chóng bình phục. Cảm ơn cụ đã chia sẻ để thêm kinh nghiệm
Nhà cháu cũng như cụ trên. Chúc mẹ cụ chóng bình phục, nhà cháu nghĩ cụ có Tâm và có Hiếu nên sẽ có kết quả tốt đẹp ạ
 

Dr Thanh Bùi

Xe lăn
Biển số
OF-46445
Ngày cấp bằng
14/9/09
Số km
10,488
Động cơ
83,732 Mã lực
Nơi ở
Nam Định
Chia buồn với cụ chủ.

Với tình trạng quá tải như giờ, nguy cơ nhiễm trùng vết mổ trong các bệnh viện là quá lớn.

Em tai nạn tận trên vùng cao, gãy tay, mổ đóng nẹp vít ở bệnh viện tỉnh xa tít. Mổ đêm, sáng sau em trốn viện lên huyện vùng cao hơn vì nhiều việc không có em ở đó không được. Bác sĩ mổ gọi điện theo chửi òm òm, em kệ.

Rồi uống kháng sinh đúng 1 tuần, tự thay băng, rút ống xông sau đúng 1 tuần là vết mổ khô đét.

Có lẽ môi trường bệnh viện vùng cao quá vắng, không khí vùng cao quá trong lành, cũng có thể do em trẻ khỏe, đề kháng tốt.

Em vẫn để nẹp đến bây giờ, chỉ chụp lại 1 lần để xem, không tháo. Vì chẳng sao, với lại cứ nghĩ mổ là kinh.

Mà đận em mổ, em kiên quyết không cho gây mê, đích thân phó GĐ viện tỉnh phải châm tê tủy sống cho em :D
Chắc cụ ở Yên Bái và anh PGĐ kia chắc anh Sơn Diêm rồi
P/s của cụ ko gọi là châm tê tủy sống đâu nhá .
 
Chỉnh sửa cuối:

Dr Thanh Bùi

Xe lăn
Biển số
OF-46445
Ngày cấp bằng
14/9/09
Số km
10,488
Động cơ
83,732 Mã lực
Nơi ở
Nam Định
Hồi bé em ngã gẫy tay, bó bột kín mít, mấy hôm sau ra viện khám lại thì bác sĩ lấy kìm cắt dọc chỗ bó bột để nới ra, do lúc đó gần thi tốt nghiệp cấp 2 nên mẹ em suốt ruột cho em đi bó lá cho nhanh khỏi, lúc đến chỗ thầy bó lá cắt bỏ bột ra thì da tay ơ chỗ cắt dọc bó bột trước kia đen xì, do lúc cắt bột ở bệnh viện, bác sỹ cắt luôn vào da của em, may mắn là đi bó lá nên phát hiện ra, ko thì cũng hoại tử cái tay đấy luôn
Chắc cụ đi bó lá là may chứ bao bài học từ bó lá rồi . Chính em chứng kiến bố đưa con đi bó lá ngón tay cái , cuối cùng phải cắt bỏ ngón đấy , bàn tay đó coi như vất
 

echnikj

Xe container
Biển số
OF-448979
Ngày cấp bằng
28/8/16
Số km
6,406
Động cơ
259,387 Mã lực
Nơi ở
Ngay đây
Tình huống éo le, cái đen nó rơi vào mình.
Mong mẹ cụ chủ qua khỏi.
 

DAEWOO_LABO

Xe tải
Biển số
OF-92842
Ngày cấp bằng
24/4/11
Số km
338
Động cơ
406,140 Mã lực
Chắc cụ đi bó lá là may chứ bao bài học từ bó lá rồi . Chính em chứng kiến bố đưa con đi bó lá ngón tay cái , cuối cùng phải cắt bỏ ngón đấy , bàn tay đó coi như vất
em ko biết là bó lá là may hay ko nhưng may đi bó lá lúc bỏ bột ra thì thấy da dọc dưới tay đen xì ra cụ à, nếu cứ để bó bột thì ko biết như thế nào cụ à, nói chung là may hơn khôn cụ à:)
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top