[Funland] Biên giới Tây Nam, hình ảnh và những mẩu chuyện

pain

Xe ba gác
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
20,420
Động cơ
128,016 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Tôi ngồi ăn cũng hô hào zô... zô nhấm nháp chút rượu, tôi vốn không uống được là bao, nhưng tôi không hề động đũa đến món thịt chuột hấp dẫn kia mặc dù biết rằng rất là ngon đấy. Lúc giúp má làm bếp, tôi đã mấy lần suýt chết sặc vì nuốt nước miếng. Thằng Minh, thằng Long thì cứ chén tì tì, xuýt xoa ra chiều thích thú.
Buổi chiều, ba thằng chúng tôi lang thang ra đầu xóm. Thì ra đây là nơi trú quân của một trạm quân y , tôi chẳng biết là của đơn vị nào. Những chiếc xe “Đốt” chở thương binh từ chiến tuyến về thỉnh thoảng lại rú còi ầm ĩ. Người ta khiêng thương binh xuống xong, chiếc xe lại quay đầu phóng đi ngay nghe chừng vội vã. Chúng tôi hiểu rằng, chiến sự xảy ra rất gần đây, rất khốc liệt và chúng tôi chắc cũng sắp tham gia vào những sự kiện khốc liệt ấy.
Hai ngày tiếp theo đó, toàn bộ tụi lính mới tò te chúng tôi tập trung lại để học chính trị và nghe về truyền thống của quân đoàn, sư đoàn và nhất là truyền thống anh dũng của trung đoàn 1, trung đoàn mang tên Bình Giã, cái địa danh nhắc tới trận đánh thử lửa đầu tiên giữa lực lượng viễn chinh tinh nhuệ của quân đội Mỹ với chủ lực của quân giải phóng miền Nam Việt Nam. Ngồi nghe mà thằng Minh càu nhàu với tôi:
- Sốt ruột, cứ làm như có mỗi trung đoàn này anh hùng. Lão này mà nghe truyền thống trung đoàn 36 của mình chắc là phải vãi *** !
Thì ra, trong tâm tưởng của nó, nỗi nhớ về trung đoàn cũ vẫn bao trùm tất cả. Cũng phải thôi, mới có hai ba ngày, làm sao đơn vị mới có thể gắn bó với chúng tôi như đơn vị cũ – Trung đoàn Bắc Bắc thân yêu của chúng tôi được.
 

pain

Xe ba gác
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
20,420
Động cơ
128,016 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Ngày hôm sau 27/5/1978, sau bữa cơm trưa, chúng tôi được lệnh chuẩn bị sẵn sàng để lên đường. Tụi lính mới chúng tôi tập trung lại nghe quân lực trung đoàn đọc danh sách phân chia tân binh về từng tiểu đoàn, từng đại đội. Thế là lại chia tay. Thằng Long về hoả lực C14 DK82 của D3, tôi và thằng Minh cùng về C11 – D3. Hai thằng mừng rú lên. Thế là “ tổ tam tam ” của chúng tôi đã chia thành hai mũi, nhưng vẫn còn may là cùng trong đội hình chiến đấu của tiểu đoàn 3. Chúng tôi, vai mang ba lô theo sự hướng dẫn của cán bộ tiểu đoàn về đơn vị mới. Tiểu đoàn 3 hiện đang trú quân ở một xóm nhỏ giữa cánh đồng, cách không xa trung đoàn là bao. Có lẽ đây chỉ là nơi trú quân tạm thời để nghỉ ngơi và bổ sung quân số sau những trận chiến ác liệt và hao binh tổn tướng. Chúng tôi đến một căn nhà nhỏ - căn nhà của Ban chỉ huy tiểu đoàn. Giữa cái sân nho nhỏ là một đống vũ khí bộ binh cũ rích.
Một đồng chí cán bộ tiểu đoàn nói với chúng tôi:
- Đây là vũ khí trang bị tạm thời cho các đồng chí, mỗi đồng chí, tuỳ theo khả năng sử dụng của mình hãy chọn lấy một khẩu rồi sau đó về luôn đơn vị của mình như đã được biên chế.
Tôi chọn đi chọn lại, cuối cùng nhặt lấy một khẩu AK47 còn tương đối tàm tạm. Thằng Minh cũng vậy, nó cũng tự trang bị một khẩu AK như tôi. Từ khi về đến tiểu đoàn, tôi không còn nhìn thấy thằng Long đâu nữa. Thằng Minh vừa kiếm ở đâu được một chiếc mũ sắt của lính nguỵ cũ, nó liền đội ngay lên đầu, nhe nhởn cười với tôi:
- Đội thứ này còn tốt chán so với cái mũ cối đểu của mày. Mũ này mảnh đạn văng vào chắc chẳng ăn thua gì đâu.
Lũ lính mới về bổ sung vào cho C11 chỉ khoảng 9, 10 đứa. Tôi với Minh về cùng một B. Lại được cùng hầm với mày rồi Minh ơi. Tôi thầm nghĩ như vậy.
 

pain

Xe ba gác
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
20,420
Động cơ
128,016 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Đại đội 11 trú quân trong một ngôi nhà nhỏ. Không, phải gọi là lều thì đúng hơn. Ba bề bốn bên trống hoác. Trong nhà chẳng có ai ngoài một bà má đang đun nấu nồi gì đó dưới bếp. Bên cạnh nhà, một con bò đang ung dung nằm nhai trệu trạo dưới gốc cây bông gòn lúc lỉu những quả là quả. Thỉnh thoảng, một cơn gió nhẹ thổi tới, những bông gòn được gió đưa đi bay vật vờ, thư thái. Đại đội 11 lúc ấy có chừng hai chục mạng, cả cán bộ lẫn chiến sỹ, cộng với chúng tôi mới bổ sung là thành khoảng ba chục. Tốp lính cũ đón chúng tôi cũng không lấy gì làm nồng nhiệt lắm. Có lẽ họ đã quá quen với những lần bổ sung như thế này rồi chăng. (Sau này tôi mới biết, trong năm 1978, đơn vị được bổ sung 12 đợt tất cả. Vậy mà chỉ qua vài trận, con số của đại đội chỉ còn đếm trên đầu ngón tay). Những người lính cũ, kẻ đứng, người ngồi đang kể chuyện gì cho nhau nghe mà cười nói rất rôm rả, chẳng tỏ ra cần để ý đến lũ chúng tôi. Tôi bắt đầu có cái cảm giác khó chịu cho cái thái độ “ bất lịch sự ” của những người đồng đội mới này. Lúc ấy, có hai anh lính cũ khiêng về đặt ở giữa sân một cái hòm gỗ dài và vô số những thùng đạn. Tốp lính cũ lúc đó mới xúm vào cùng chúng tôi dùng dao mở thùng đạn. Chúng tôi được phát mỗi người 150 viên đạn AK, những viên đạn vàng óng sáng lóng lánh như được mạ vàng, trông thật đẹp mắt. Chẳng bù cho hồi còn ở ngoài 308, tôi được phân công đi lên kho Lương Sơn nhận đạn về phục vụ bắn đạn thât. Tôi thó được 10 viên AK mà cứ phải dấu dấu diếm diếm mãi để dùng bắn linh tinh hồi tập huấn trinh sát ở Đà Bắc – Hoà Bình, tí nữa còn bị ăn một án kỷ luật.
 

pain

Xe ba gác
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
20,420
Động cơ
128,016 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Tốp lính cũ bật chiếc thùng gỗ dài dài ra. Chao ôi, một khẩu RPD Trung Quốc mới cứng cựa, khẩu súng được bọc trong một lớp giấy tẩm dầu, trong quét đầy mỡ “bò”. Một anh đi mượn bà má một chiếc nồi to rồi đun lấy một nồi nước sôi. Họ tháo tung khẩu trung liên rồi rửa kỹ từng bộ phận bằng nước sôi có hoà lẫn xà bông. Đến lúc lắp lại khẩu súng, tôi thấy họ cứ lúng ta lúng túng không lắp nổi hai má thép trượt trong ổ quy lát, tôi liền nhanh nhẩu:
- Các anh để em lắp giúp cho. Ở ngoài bắc, em toàn sử dụng loại RPD này mà.
Chỉ trong nháy mắt, tôi đã lắp xong khẩu súng. Roát...tạch...roát...tạch. Khẩu súng đã hoạt động trơn tru. Ôi, sau này tôi mới biết là tôi “dại”. Một anh, chắc là cán bộ đại đội thấy vậy liền nói:
- Hay lắm thằng em, anh giao luôn cho thằng em giữ khẩu này. Còn khẩu AK, em đưa đây để anh cho người mang trả về cho tiểu đoàn.
Thế là “toi”, thay vì tôi mang cơ số đạn 150 viên, bây giờ tôi đã phải mang thêm 150 viên nữa vì cơ số của RPD là 3 hộp đạn, mỗi hộp 100 viên. Trong mỗi hộp có 4 dây tiếp đạn, mỗi dây 25 viên. Cả đạn cả súng có lẽ phải hơn mười ki lô có lẻ. Trong khi chúng nó chỉ nhoáng một cái đã lắp xong đạn vào băng, còn tôi thì hì hục mãi mới xong vì dây tiếp đạn còn mới cứng, ấn đạn vào dây đau cả mấy đầu ngón tay. Có tiếng bà má gọi:
- Này mấy con, ra ăn mỗi đứa bát chè má vừa nấu rồi còn lên đường chứ.
 

pain

Xe ba gác
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
20,420
Động cơ
128,016 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Ơ, thế không ở đây nữa à, lại còn đi đâu nữa đây. Tôi thầm nghĩ. Không phải tôi sợ gì việc phải đi chiến đấu, nhưng tôi nghĩ rằng ít nhất phải cho chúng tôi từ từ làm quen đơn vị, làm quen đồng đội, làm quen... làm quen... đủ thứ, rồi mới đưa chúng tôi vào trận chứ. Mới chân ướt chân ráo thế này thì... quả là một cú sốc! Nồi chè bà má chiêu đãi chúng tôi trước khi ra trận chắc hẳn là ngon lắm. Nhưng nào tôi có húp được tí nào đâu. Mồm miệng nhạt thênh thếch, cái cảm giác buồn buồn, chan chán. Một chút lo lo, một chút nhơ nhớ gia đình, quê hương, thật là khó tả.
 

pain

Xe ba gác
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
20,420
Động cơ
128,016 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Nào, chúng ta lên đường ra trận.
Chúng tôi hành quân theo hàng một ra đến lộ, mấy cái xe Reo quân sự đã đợi sẵn ở đó. Cả tiểu đoàn lên xe nhằm biên giới thẳng tiến. Xe đi đến một ngôi chùa nhỏ ven đường thì dừng lại. Chính trị viên đại đội ( người Hải Phòng - tôi quên mất tên rồi ) nói lớn:
- Đây là “cứ ba lô” của đại đội ta tại Mộc Bài, các đồng chí tân binh đưa hết đồ đạc, tư trang không cần thiết xuống xe để cất vào “cứ”. Mỗi đồng chí chỉ nên mang theo những thứ thật cần thiết như: mùng, khăn mặt, bàn chải đánh răng, quần áo lót và một bộ quần áo dài. Còn những thứ khác không cần thiết thì để lại.
Tôi và thằng Minh nhanh chóng thống nhất bỏ nốt bộ quần áo dài ở lại, chỉ mặc duy nhất một bộ trên người cho nó nhẹ. Tôi cố đem theo thêm một quyển sổ tay ghi chép, một cái bút Trung quốc - cuốn sổ và chiếc bút kỷ niệm của người bạn thân tặng tôi trước lúc lên đường và mấy chiếc phong bì để viết thư. Đoàn xe lao nhanh. Biên giới là đây ư, một dải bờ đê mới đắp, bên trên trồng chi chít những cây tre gai chạy dài tít tắp. Mấy cái nhà đổ vỡ tan hoang, nơi đây chắc trước là nhà của đồn biên phòng. Bên kia biên giới, những cánh đồng mênh mông không một bóng người, những cây thốt nốt mọc men theo bờ ruộng, in bóng u buồn trên nền trời mây giăng xám xịt. Chiều đang dần buông, không khí vắng lặng hoang tàn, lạnh lẽo. Xe chạy khoảng vài chục phút thì dừng lại. Tôi nhẩm tính xe mới chạy được khoảng chục cây số là cùng.
- Tất cả xuống xe. Xe chỉ chở các đồng chí đến đây. Còn từ đây trở đi, các đồng chí hành quân bộ. Anh Hành – Lê Đại Hành ( tức Hành “chéc”) - chính trị viên tiểu đoàn lên tiếng.
Chúng tôi xuống xe. Đường hãy còn tốt sao không chở anh em đi một đoạn nữa, đến lúc nào đường không đi được nữa thì thôi. Tôi thầm thắc mắc. Như thấu hiểu suy nghĩ của tôi, một anh lính cũ ( sau tôi mới biết đấy là B trưởng B tôi – Anh Nhạn, Nhạn khùng ) nói để tôi hay:
- Thật ra xe có thể đi đến tận “cứ” anh nuôi, nhưng đù má mấy thằng lái xe D29 này nó sợ bị Miên nó phụt DK nên bắt anh em mình xuống đây đấy.
 

khanhchiii

Xe buýt
Biển số
OF-95868
Ngày cấp bằng
18/5/11
Số km
536
Động cơ
405,840 Mã lực
Tiếp đi cụ ơi, em đọc mà không dừng được, giọng văn nghe cảm động thật dù biết hồi ký từ lâu.
 

pain

Xe ba gác
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
20,420
Động cơ
128,016 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
À, thì ra là vậy. Có nghĩa là chúng tôi đã rất gần địch rồi. Chúng tôi đi khoảng một lúc là tới cứ anh nuôi của đại đội. Một căn nhà ở ngay ven lộ 1, chúng tôi tạt vào hạ súng xuống ngồi nghỉ. Mới có một đoạn đường mà sao tôi đã thấy oải vì khẩu súng quá nặng. Khi còn huấn luyện, tôi cũng giữ khẩu này nhưng chỉ giữ để lau chùi bảo quản thôi, làm gì có đạn. Còn bây giờ chỉ thêm 3 cơ số đạn nữa thôi mà sao nó nặng thế không biết. Chúng tôi được anh nuôi chia cơm, cơm nóng ăn với tép rang, lại tép rang - Tôi sợ tép rang từ hồi ấy cho đến tận bây giờ. và mỗi thằng hai nắm cơm vắt cùng một gói tép ( lại tép rang ), tiêu chuẩn để ăn cho đến chiều hôm sau. Ăn xong, chúng tôi ngồi nghỉ trên những khúc gỗ tròn nằm rải rác xung quanh ngôi nhà.
Bỗng ùng... ùng... ùng... vi... vi... vu... Tôi và thằng Minh nhanh như cắt, ôm súng lao cắm đầu vào cửa hầm chữ A ngay bên cạnh chỗ ngồi. Trong hầm đầy bùn và nước lõm bõm. Ầm... ầm... ầm tiếng pháo nổ từ phía rất xa vọng lại. Tiếng cười rộn lên khắp nơi. Tốp lính cũ đang cười ngả cười nghiêng. Anh Nhạn “khùng” B trưởng vội giải thích cho chúng tôi:
- Chúng mày phải lắng nghe để phân biệt, tiếng ùng... ùng đấy là tiếng nổ đầu nòng của cối 82 ly, còn tiếng vu...vu... là tiếng đạn nó bay trên đầu mình, vậy là nó sẽ rơi ở rất xa chỗ mình đứng. Lúc nào mày nghe thấy nó xẹt... xẹt chói tai thì phải lăn ngay xuống, dù đấy là rãnh nước hay hố nước. Nó sẽ lao xuống và nổ ngay bên cạnh mình đấy. Đù má, may thì mình sống, không may thì mình dính. Chúng mày lao vào hầm như lúc nãy là... đù má... không kịp đâu.
Thỉnh thoảng, trong câu nói của anh cứ kèm hai tiếng “đù má”. Nhưng tôi vẫn nhìn anh với tấm lòng biết ơn. Bài học đầu tiên của chúng tôi trên chiến trường thật sống động và dễ nhớ. Giáo cụ trực quan là quả pháo nhằm bắn thẳng vào chúng tôi, kết quả bài học là mạng sống của chúng tôi. Làm gì mà chẳng dễ thuộc. Anh còn hướng dẫn chúng tôi từ cách mắc tăng võng như thế nào vừa chắc chắn nhưng vừa dễ tháo khi cần mà lại không bị nước mưa hắt vào khi mưa to. Tôi biết những lời dặn dò của anh là sự đúc kết xương máu của biết bao thế hệ những người lính chiến chúng tôi. Anh nói: “Trên chiến trường, chúng mày nhanh 1/10 giây là chúng mày thắng, chúng mày chậm 1/10 giây là, đù má, chúng mày phải trả bằng mạng sống. Hãy nhớ lấy điều đó”. Nhưng anh ơi, học thì thuộc đấy nhưng hành thì thật là khó. Nào ai biết thế nào là nhanh, thế nào là chậm đây. Lúc biết ra thì tất cả đã là quá muộn rồi.
 

pain

Xe ba gác
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
20,420
Động cơ
128,016 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Anh đưa cho tôi và thằng Minh mỗi đứa một cái túi mìn claymo còn khá mới để đựng những đồ lặt vặt. Thằng Minh bây giờ ngoài khẩu AK còn có nhiệm vụ mang thêm quả claymo nữa.
Trời tối hẳn, chúng tôi bắt đầu di chuyển. Lúc đầu, cả tiểu đoàn còn di chuyển ngay trên mặt lộ. Đi được khoảng hơn 1 cây số, chúng tôi bắt đầu rẽ trái xuống đi men theo ven lộ. Hôm nay đã là hạ tuần rồi, trăng mọc rất muộn vả lại cũng nhiều mây nên trời tối đen. Tôi quan sát xung quanh mà chẳng nhìn thấy gì, chỉ thấy bóng những cây thốt nốt đen thui in bóng lên nền trời mờ ảo. Thỉnh thoảng, lệnh từ phía trên truyền xuống thì thào… im lặng... im lặng hoặc đi thấp xuống… cúi thấp xuống... Nghe lệnh đi thấp xuống, tôi lom lưng thấp xuống nhưng chỉ một đoạn ngắn lưng tôi đã mỏi nhừ. Khẩu RPD bây giờ mới tỏ rõ cho tôi biết sức nặng của nó, cái hộp tiếp đạn dự phòng cứ lách cách đập vào chiếc xanhtuyalông làm hông tôi càng mau mỏi. Mình thật là ngu. Tôi lầm bẩm. Bỗng một bàn tay ấn vào vai tôi:
- Đi thấp xuống chú em, nó nhìn thấy nó cho một tràng mười hai ly tám bây giờ.
Tôi cố nhìn xung quanh. Có thấy chó gì đâu, tối mù thế này ngay cả người bên cạnh còn chẳng nhìn rõ nữa là địch ở mãi tít tận đâu đâu. Tôi thầm nghĩ. Ngay lúc đó, cùng... cùng... cùng... cùng... Những cục lửa đỏ lừ to bằng nắm tay bay vèo vèo trên mặt lộ. Bỏ mẹ, nó nhìn thấy mình rồi à!!!? Khẩu 12.8 ly của địch đặt ngay trên mặt lộ từ tít phía trên bắn xối xả một lúc rồi im bặt. Anh Nhạn thì thào:
- Nó bắn hú hoạ đấy em ạ. Em chuẩn bị cùng anh vượt lộ nhé. Kiểm tra lại xem đã chắc chắn tất cả chưa?
Tôi xem lại súng đạn, tư trang. Trong lồng ngực, tim tôi đập thình thịch, hơi thở gấp gáp, bồn chồn. Không, chẳng phải tôi sợ đâu nhưng tôi hồi hộp quá. Lần đầu tiên trong đời, tôi phải đi trước một mũi súng cứ rình rập để bắn mình. Đừng cười, cứ thử đi rồi sẽ biết. Nó bắn mình thật chứ đâu phải trò đánh trận giả ngoài Bờ Hồ thời còn mặc quần thủng *** mà cười. Cùng... cùng... cùng... loạt đạn vừa dứt, anh Nhạn kéo tôi chạy băng qua mặt lộ rồi anh lại chạy lộn lại phía bên kia. Cứ như vậy, những anh lính cựu binh lần lượt hướng dẫn chúng tôi băng qua mặt lộ một cách an toàn. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Thì ra cũng không có gì ghê gớm lắm nhỉ. Chúng tôi đi men theo bên phải lộ rồi băng qua một khu vườn đào lộn hột ( đấy là sáng hôm sau tôi mới biết ). Trung đội tôi tới chiếm lĩnh một khu vườn rậm rạp. Một đơn vị của E209 - F7 được lệnh rút về tuyến sau bàn giao trận địa lại cho chúng tôi.
 

pain

Xe ba gác
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
20,420
Động cơ
128,016 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Chúng tôi ổn định lại đội hình, phân công nhau các hướng phải phụ trách. Tôi và thằng Minh được phân công gác một mũi. Tôi gác từ tối đến nửa đêm, thằng Minh gác từ nửa đêm đến sáng. Chao ôi, nhớ lại ngày còn đang huấn luyện ngoài 308. Cả đại đội mới có một vọng gác. Lần lượt từ trung đội nọ sang trung đội kia, mỗi trung đội gần 30 thằng. Tính ra cả 6, 7 tháng huấn luyện tôi mới phải gác có 3, 4 lần. Mỗi lần 1 tiếng đồng hồ mà đã thấy ngại. Đã có lần trời rét quá, trong phiên gác tôi tìm cái ổ rơm chuyên dùng để ủ thùng nước nóng cho đại đội uống, ngủ một mạch. Đến khi B trưởng thấy quá giờ mà chẳng thấy tôi gọi đổi gác, ra kiểm tra thấy tôi vẫn ôm súng nằm ngủ ngon lành. Kết quả là sáng hôm sau nhận một án kỷ luật là đào một hố chứa rác ngay đầu nhà đại đội. Bàn tay phồng rộp vì đào trên đất đá ong. Vậy mà bây giờ, đêm nào cũng phải gác mà lại chỉ có hai thằng một đêm. Mà mấy ông lính cũ lại cứ nằm ngủ chỏng *** trong hầm. Điên máu thật. Đúng là ma cũ bắt nạt ma mới.
- Thằng em gác đến nửa đêm, lúc nào thấy chòm Tua rua lên đến đỉnh đầu thì vào gọi thằng Minh ra thay gác. Nhớ là chỉ bấm vào chân nó thôi, đừng gọi ầm lên nhé.
Dặn dò xong chúng tôi, anh Vinh “heo” chui ngay vào hầm ngủ. Chòm sao Tua rua, cái chòm sao cong cong hình giống như cái dải đất hình chữ S Việt Nam ta đó, sao lúc này nó bò lên chậm chạp đến như vậy. Ngồi gác mà tôi cứ ngắm nhìn lên bầu trời. Nó xoay xoay nhích dần lên một cách chậm chạp vô cùng. Xung quanh tôi chỉ còn tiếng vo ve của đàn muỗi khổng lồ háu đói, tiếng côn trùng kêu rên rỉ, ộp oạp từ ngoài cánh đồng vọng vào. Vừa sốt ruột ngắm chòm Tua rua, tai tôi lại phải căng ra để nghe tiếng côn trùng rỉ rả. Lúc nãy, anh Nhạn đã dặn chúng tôi là nếu thấy côn trùng đang kêu mà bỗng im bặt thì phải gọi các anh dậy ngay. Có thể bọn trinh sát Miên nó bò vào tập kích đấy. Đầu óc tôi căng lên như sợi dây đàn. Thỉnh thoảng lại có chú chuột đồng chạy đâm bổ vào chỗ tôi ngồi. Chao ơi là sợ. Kiểu này ngày mai mình phải khâu cái khăn mặt lại thành cái mũ chùm vào đầu để chống muỗi mới được, kẻo sau mấy hôm thì sốt rét là cái chắc. Cái bọn muỗi này xoa thuốc chống muỗi cũng chẳng ăn thua gì. Các bạn hãy hình dung người lính như tôi ngồi gác đêm ra sao nhé. Đầu đội chiếc mũ cối, dưới là chiếc khăn mặt bông màu xanh lá được khâu lại, trùm lên phủ từ trên đầu xuống kín gáy, chỉ hở mỗi đôi mắt. Chân đi đôi giầy lính cao cổ, tất ( vớ ) kéo cao chùm ra ngoài ống quần. Tất cả chỉ để chống muỗi. Phần da thịt nào hở ra ngoài không trùm kín được thì xoa thuốc chống muỗi của Mỹ.
 

B30TT9

Xe tải
Biển số
OF-133900
Ngày cấp bằng
9/3/12
Số km
351
Động cơ
374,307 Mã lực
Em cũng phải oánh dấu phát, nao rảnh qua ngâm cứu!
 

vietnammor

Xe máy
Biển số
OF-160921
Ngày cấp bằng
15/10/12
Số km
63
Động cơ
349,530 Mã lực
đọc hay quá .
 

khanhchiii

Xe buýt
Biển số
OF-95868
Ngày cấp bằng
18/5/11
Số km
536
Động cơ
405,840 Mã lực
Tiếp đi cụ.
 

khongtinhjp

Xe buýt
Biển số
OF-188287
Ngày cấp bằng
4/4/13
Số km
645
Động cơ
338,230 Mã lực
Nơi ở
411 Kim Mã
Em đang đọc bên thắng cuộc ko thấy nói về vấn đề này kỹ!
 

mit mat

Xe đạp
Biển số
OF-105483
Ngày cấp bằng
11/7/11
Số km
30
Động cơ
395,400 Mã lực
Ông già em cũng qua đây vài năm ,may ổng ở bên pháo binh :D
 

pain

Xe ba gác
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
20,420
Động cơ
128,016 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Rồi thì cuối cùng, đêm gác đầu tiên trên chiến tuyến cũng đã trôi qua một cách yên bình. Mấy ngày hôm sau, chúng tôi khi thì kiểm tra sửa sang lại công sự, khi thì ngồi tán tào lao. Các anh lính cũ đã nhìn chúng tôi bằng ánh mắt thân thiện. Các anh tận tình chỉ bảo tỉ mỉ cho chúng tôi từng tí một. Sáu tháng huấn luyện có lẽ chẳng có tác dụng sát sườn bằng những cuộc nói chuyện tào lao xung quanh ấm trà Blao và gói thuốc rê lúc này. Thằng Minh ngồi tỷ mẩn khắc tên Minh Nguyệt bằng tiếng Trung Quốc lên quả da láng M26. Cái thằng đến là tài hoa. Chơi đàn ghita cũng được, hát cũng được, vẽ vời cũng không đến nỗi nào. Nó được thừa hưởng cái gien tài hoa của bố nó, hoạ sỹ Quang Mộng Goòng. Dáng cao cao, mặt mũi sáng sủa, nếu không có chiến tranh thằng này mà đi cưa gái thì khối em “chết” với nó. Khắc xong nó thầm thì với tôi: “Quả này tao sẽ dùng để chia đôi với tụi nó. Chúng nó không bao giờ bắt sống được thằng Minh này”. Có lẽ những câu chuyện bên bàn trà về sự dã man của lính Pôn Pốt đối với tù binh đối phương khi rơi vào tay chúng đã tác động đến thằng Minh. Nó lau chùi quả M26 đến là cẩn thận. Chắc nó lo rằng khi cần sử dụng đến mà quả lựu đạn này lại không nổ chăng? Các bữa ăn buổi sáng và buổi trưa vẫn diễn ra như thưòng lệ, cơm nắm và tép rang. Riêng buổi chiều, anh nuôi mang trực tiếp... tép rang và cơm nóng lên trận địa. Ôi, cái món tép chết tiệt ấy. Vừa mặn chát, sạn ngấm sạn ngầm lại còn có mùi tanh tanh, thum thủm. Thật khó mà nuốt được. Tôi thuộc vào cái loại “ phàm phu tục tử ” mà cũng thấy chối. Được cái, đơn vị đang hoạt động tĩnh tại, các anh em trong các B cũng rất chịu khó cải thiện. Nào thì rau tập tàng nấu canh, vài ngọn lá ớt, vài ngọn rau dền, mùng tơi, vài ngọn rau muống mọc hoang và cả cái thứ rau gì lá hơi tim tím, nhơn nhớt hình giống như ba ngón tay xoè ăn chua chua, ngọt ngọt như có mì chính mà tôi quên mất tên ( nấu canh cá thì tuyệt vời - ở Việt Nam tôi không thấy có ), thế là được một nồi canh hoàn hảo, nào thì ớt xanh bằm trộn bột canh và ....thịt chuột đồng.
 

pain

Xe ba gác
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
20,420
Động cơ
128,016 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Anh B phó họ Quách ( tôi quên mất tên ) người dân tộc Mường – Hoà Bình làm bẫy bắt chuột rất nghề. Chỉ một vài đoạn lõi dây dù, vài thanh tre là có được ngay dăm cái bẫy. Bỏ một ít hạt cơm vào cái hốc khoét ở bờ ruộng là sáng hôm sau, tôi đã thấy 2 ống đựng đạn DK82 đầy nhóc toàn chuột. Sợ xanh mắt!!! Những bữa ăn như vậy, tôi thường chuồn sang B bên cạnh ngồi ăn với chúng nó để khỏi phải thưởng thức cái món thịt chuột dù rằng rất ngon lành kia. Thỉnh thoảng, anh Nhạn lại kiếm ở đâu mang về cho chúng tôi một vài mầm ngọn cây dừa. Ngọt và ngon ra phết. Ăn ngon hơn khoai lang sống rất nhiều.
Lại nói một chút về nơi chúng tôi đứng chân. B tôi chiếm giữ một vị trí ở đầu phum, ngay phía sau lưng là một con đường nhỏ nối phum với lộ 1 khoảng cách chừng 100 m, chếch sang bên trái, phía sau con đường là nơi đặt khẩu DK82 của C14 thằng Long ngay cạnh vườn trồng đào lộn hột. Phía trước băng qua một cánh đồng hẹp rộng chừng 250 mét là phum Ang Kunh địch đang chiếm giữ. Bên tay phải là chốt của B1 trong cùng đại đội. B của tôi nằm ngoài cùng, hơi chếch phía trên so với khẩu DK của C14. Chếch bên tay phải là một khoảng rừng tràm thấp nhưng rất rậm rạp. Bọn địch thường lợi dụng khu rừng tràm này để lẻn vào tập kích đơn vị tôi. Chốt của tôi, thằng Minh, anh Nhạn là một khu vườn nhỏ nằm ngoài cùng. Trên chốt có hai cái hầm, một hầm chữ Z là hầm chiến đấu, một hầm thùng dùng để ngủ. Trên nóc hầm thùng có lát bằng ba tấm gỗ tốt, dày khoảng 15 phân to như chiếc phản. Mặt gỗ bóng nhẩy. Chiều nào yên tĩnh, tôi và thằng Minh cũng leo lên nóc hầm nằm gác chân lên nhau nói chuyện chơi. Chuyện gia đình, chuyện quê hương, bạn bè, chuyện về “Trăng sáng” của nó. Nó cứ nhớ mãi hình ảnh đôi chân trắng nõn của nàng khi đi gánh nước. Cái màu trắng nõn nà, huyền diệu lấp lánh chập chờn khi ẩn khi hiện trong dòng hồi tưởng của nó. Rồi nó kể nó làm quen với cô nàng ra sao, chuyện tình của nó với cô nàng đến đâu rồi... Còn tôi, tôi cứ nằm trên tấm phản, vừa nghe chuyện của nó, vừa ngắm nhìn những đàn ngỗng trời bay miệt mài lên hướng bắc. Ôi, giá mà mình được là con ngỗng này nhỉ. Chắc chỉ một hai hôm sau là mình có thể chao cánh bay lượn trên bầu trời Hà Nội thân thuộc rồi. Cứ như vậy...
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top