Ngày hôm sau 27/5/1978, sau bữa cơm trưa, chúng tôi được lệnh chuẩn bị sẵn sàng để lên đường. Tụi lính mới chúng tôi tập trung lại nghe quân lực trung đoàn đọc danh sách phân chia tân binh về từng tiểu đoàn, từng đại đội. Thế là lại chia tay. Thằng Long về hoả lực C14 DK82 của D3, tôi và thằng Minh cùng về C11 – D3. Hai thằng mừng rú lên. Thế là “ tổ tam tam ” của chúng tôi đã chia thành hai mũi, nhưng vẫn còn may là cùng trong đội hình chiến đấu của tiểu đoàn 3. Chúng tôi, vai mang ba lô theo sự hướng dẫn của cán bộ tiểu đoàn về đơn vị mới. Tiểu đoàn 3 hiện đang trú quân ở một xóm nhỏ giữa cánh đồng, cách không xa trung đoàn là bao. Có lẽ đây chỉ là nơi trú quân tạm thời để nghỉ ngơi và bổ sung quân số sau những trận chiến ác liệt và hao binh tổn tướng. Chúng tôi đến một căn nhà nhỏ - căn nhà của Ban chỉ huy tiểu đoàn. Giữa cái sân nho nhỏ là một đống vũ khí bộ binh cũ rích.
Một đồng chí cán bộ tiểu đoàn nói với chúng tôi:
- Đây là vũ khí trang bị tạm thời cho các đồng chí, mỗi đồng chí, tuỳ theo khả năng sử dụng của mình hãy chọn lấy một khẩu rồi sau đó về luôn đơn vị của mình như đã được biên chế.
Tôi chọn đi chọn lại, cuối cùng nhặt lấy một khẩu AK47 còn tương đối tàm tạm. Thằng Minh cũng vậy, nó cũng tự trang bị một khẩu AK như tôi. Từ khi về đến tiểu đoàn, tôi không còn nhìn thấy thằng Long đâu nữa. Thằng Minh vừa kiếm ở đâu được một chiếc mũ sắt của lính nguỵ cũ, nó liền đội ngay lên đầu, nhe nhởn cười với tôi:
- Đội thứ này còn tốt chán so với cái mũ cối đểu của mày. Mũ này mảnh đạn văng vào chắc chẳng ăn thua gì đâu.
Lũ lính mới về bổ sung vào cho C11 chỉ khoảng 9, 10 đứa. Tôi với Minh về cùng một B. Lại được cùng hầm với mày rồi Minh ơi. Tôi thầm nghĩ như vậy.
Một đồng chí cán bộ tiểu đoàn nói với chúng tôi:
- Đây là vũ khí trang bị tạm thời cho các đồng chí, mỗi đồng chí, tuỳ theo khả năng sử dụng của mình hãy chọn lấy một khẩu rồi sau đó về luôn đơn vị của mình như đã được biên chế.
Tôi chọn đi chọn lại, cuối cùng nhặt lấy một khẩu AK47 còn tương đối tàm tạm. Thằng Minh cũng vậy, nó cũng tự trang bị một khẩu AK như tôi. Từ khi về đến tiểu đoàn, tôi không còn nhìn thấy thằng Long đâu nữa. Thằng Minh vừa kiếm ở đâu được một chiếc mũ sắt của lính nguỵ cũ, nó liền đội ngay lên đầu, nhe nhởn cười với tôi:
- Đội thứ này còn tốt chán so với cái mũ cối đểu của mày. Mũ này mảnh đạn văng vào chắc chẳng ăn thua gì đâu.
Lũ lính mới về bổ sung vào cho C11 chỉ khoảng 9, 10 đứa. Tôi với Minh về cùng một B. Lại được cùng hầm với mày rồi Minh ơi. Tôi thầm nghĩ như vậy.