Chỗ ngủ của chúng tôi là những dẫy giường 2 tầng bằng sắt. Không chăn màn, không chiếu. Chúng tôi nằm lăn ra trên những tấm ván gỗ co ro chịu rét, chịu đói. Sáng hôm sau, sau khi vệ sinh cá nhân xong tôi mới nhận thấy cả doanh trại hầu như vắng tanh, chẳng còn thằng lính mới nào. Tất cả chúng nó đã chuồn hết trong đêm, chỉ còn lác đác vài thằng mỗi đại đội. Hồi ấy tôi ngơ ngáo và dát lắm nên chẳng dám chuồn. Phải đến gần một tuần sau, các đơn vị mới tập trung đủ quân và bắt tay vào học tập, huấn luyện. Những buổi đầu tiên trong quân ngũ sao mà buồn chán và dài lê thê. Suốt ngày chỉ thấy học chính trị, học truyền thống và tập đi đều mốt hai mốt. Phải gần một tháng sau chúng tôi mới được dự lễ tuyên thệ chiến sỹ mới. Buổi lễ có duyệt đội ngũ và hôn quân kỳ trên tận sư đoàn ở thị trấn Xuân Mai.
Bước đầu tiên để rèn lũ lính mới chúng tôi là khoa mục...vác đá ong để xây doanh trại. Chà chà ! Nặng ơi là nặng. Mỗi viên đá ong nặng có dễ đến hai ba chục ký chứ chẳng chơi. Công trường khai thác đá nằm phía trên cầu Vai réo, cách chỗ chúng tôi chừng 2,3 cây số. Mỗi buổi sáng, toàn đại đội chạy tập thể dục xuống công trường và lúc về mỗi thằng vác một viên. Chạy đến nơi đã bở cả hơi tai, hí húi chọn đi chọn lại để tìm viên nhỏ nhất rồi vác chạy về, mệt ơi là mệt. Mười một chế độ trong ngày, suốt từ 5 giờ sáng đến 9.30 giờ tối hôm nào cũng kín mít, trừ mỗi ngày chủ nhật. Mà nào có được nghỉ ngon lành đâu. Tối hôm trước, sinh hoạt trung đội, B trưởng đã nhắc :
- Ngày mai, mỗi đồng chí nộp hoặc 100 kg phân xanh hoặc 50 kg phân chuồng hoặc 30 kg phân bắc để tăng gia. Xong sớm nghỉ sớm.
Nói thì đơn giản nhưng để đạt được mức ấy thì tôi phải đi kiếm bở cả hơi tai. Phân xanh thì chặt mãi cũng hết, muốn lấy được nhiều chỉ còn cách là lên rừng cách đơn vị 5, 7 cây số. Phân chuồng thì đâu có nhiều, trâu bò có ị ra bãi nào thì dân cắm que đánh dấu hết cả. Vào dân xin mãi cũng ngượng, lúc đầu dân còn cho, sau họ chẳng cho nữa. Phân bắc thì .... hố xí đại đội nào, đại đội ấy giữ còn hơn “ ông Từ giữ oản “. Nào rấp cành tre gai chống lấy cắp, nào phân công trực nhật canh gác. Vậy mà vẫn bị mất cắp như thường. Vậy là được bãi phân nào phải thu luôn bãi ấy. Lắm hôm, đang ngồi ị phía trên, ngó xuống đã thấy có cái xẻng thập thò hứng phía dưới rồi. Rồi nhiều trò ranh mãnh được giở ra. Phân chuồng, phân bắc lấy về trộn thêm với đất cho được nhiều. Cán bộ tiểu đội, trung đội đâu có kiểm tra, cân kẹo gì? Cứ thấy mang về sọt to, sọt nhỏ là ...OK. Bố bảo chúng nó cũng không dám đến gần mà cân với kẹo. Thối khủng khiếp!