Về đến phà Đúng, tôi và ba thằng nữa nhận lệnh trở về C18 thông tin trung đoàn để học sử dụng máy 2W. Mấy thằng hành quân dọc đường 6 về Xuân mai dưới sự chỉ huy của thằng Lợi " bọ " là lính cùng đợt với chúng tôi. Suốt từ khi nhập ngũ đến bây giờ, tôi chưa một lần về thăm nhà. Tôi gạ thằng Lợi :
- Mày cho tao đi tranh thủ hai ngày. Tao muốn về thăm nhà.
Dù thằng Lợi là lính như tôi nhưng trước khi đi, đại trưởng C21 đã giao cho nó " lãnh đạo " nhóm nên tôi tôn trọng và xin phép nó rất đàng hoàng. Nó ngần ngừ rồi lắc đầu :
- Tao rất muốn cho mày đi nhưng mày thông cảm là tao cũng như mày, chẳng có quyền gì cả. Mày nên trở lại trung đoàn rồi xin phép về Hà nội sau.
- Tao biết vậy, nhưng mẹ tao đang ốm. Mày không cho thì tao cũng cứ về. Mày về lựa lời mà báo cáo với đơn vị. Ngày kia tao lên sớm.
Tôi nhớ nhà, nhớ người mẹ đang ốm đau bệnh nặng. Tôi nhớ cô bạn gái thủa còn đi học mà tôi đang thầm yêu, trộm nhớ. Vậy là vừa đến Xuân mai, tôi nhảy lên xe khách về thẳng Hà đông. Đây là lần đâu tiên tôi “ tuột xích “.
- Mày cho tao đi tranh thủ hai ngày. Tao muốn về thăm nhà.
Dù thằng Lợi là lính như tôi nhưng trước khi đi, đại trưởng C21 đã giao cho nó " lãnh đạo " nhóm nên tôi tôn trọng và xin phép nó rất đàng hoàng. Nó ngần ngừ rồi lắc đầu :
- Tao rất muốn cho mày đi nhưng mày thông cảm là tao cũng như mày, chẳng có quyền gì cả. Mày nên trở lại trung đoàn rồi xin phép về Hà nội sau.
- Tao biết vậy, nhưng mẹ tao đang ốm. Mày không cho thì tao cũng cứ về. Mày về lựa lời mà báo cáo với đơn vị. Ngày kia tao lên sớm.
Tôi nhớ nhà, nhớ người mẹ đang ốm đau bệnh nặng. Tôi nhớ cô bạn gái thủa còn đi học mà tôi đang thầm yêu, trộm nhớ. Vậy là vừa đến Xuân mai, tôi nhảy lên xe khách về thẳng Hà đông. Đây là lần đâu tiên tôi “ tuột xích “.