- Biển số
- OF-29999
- Ngày cấp bằng
- 25/2/09
- Số km
- 14,092
- Động cơ
- 1,519,361 Mã lực
HayThì em nguyện làm mắc áo cho các mợ treo, đc chưa?
HayThì em nguyện làm mắc áo cho các mợ treo, đc chưa?
Xúc động quá bác thớt ơi.Bác sĩ M. ( tiếp theo )
Sau gần chục năm gắn bó với BV PSQT SG, anh M. Xin nghỉ việc, về mở phòng khám đa khoa tư nhân rộng hàng nghìn mét vuông ở mặt tiền đường Phan Huy Ích Q.GV. Anh mua hẳn một dàn âm thanh khủng, đặt phía sân trong phòng khám. Mỗi dịp lễ tết, anh mời cả trăm quan khách tới ăn nhậu hát hò. Và dĩ nhiên là em không thể vắng mặt trong những dịp như vậy được. Anh rất thích Bố Tòng Sơn ( Nghệ sĩ thổi kèn Harmonica - vừa thổi kèn vừa uống bia, ăn chuối ). Anh thường mời Bố đến biểu diễn, và luôn " lì xì " Bố rất đậm ( NS Tòng Sơn đã qua đời cách đây vài năm ).
Rồi cơn đại dịch Covid ập đến. Khi vừa có lệnh dỡ bỏ phong toả được ít lâu, anh là người gọi em show đầu tiên sau mùa dịch. Đó là Ngày Thầy thuốc VN 27/2. Nhưng không phải làm ở Phòng khám của anh, mà ở một phòng khám khá bề thế ở Q.3. Tối đó làm xong, anh giữ em ở lại. Bên chai bia trên quán cóc lề đường, anh bùi ngùi tâm sự :
- Đời anh coi như hết rồi D...
- Ủa sao vậy anh ?
- Anh dính vào đá gà và qua Campuchia đánh bài...Càng thua càng " lậm ", càng cố gỡ..Bây giờ anh phá sản, nhà cửa bán hết, gia đình ly tán...Anh xin vào làm công cho phòng khám này, và thuê một phòng trọ 12 m2 gần phòng khám để ở đó D...Bây giờ anh đi xe đạp đi làm....
Những dòng nước mắt lăn dài trên khuôn mặt anh. Em thấy bàng hoàng, vừa thương vừa giận anh. Ôi một đại gia, từ năm 2000 đã đi làm bằng xe hơi riêng có tài xế lái, bây giờ thê thảm thế này ư...Móc túi gom hết được gần 5 triệu đồng, em nhét vào tay anh :
- Đại ca cầm đỡ mà xài...Em chỉ còn nhiêu đây...
Anh gạt phắt tay em ra và nói :
- Cất đi D. Có chết anh cũng không lấy tiền của mày đâu. Mày muốn giúp anh, thì hỏi bạn bè xem có ai có cây đàn cũ nào tầm 3,4 triệu giới thiệu cho anh. Tối tối về phòng trọ anh buồn lắm, nhớ vợ nhớ con. Có cây đàn organ, anh sẽ lại tập tành sáng tác như xưa cho đỡ buồn ...
Không cần một giây suy nghĩ, ngay sáng hôm sau em mang cây đàn YAMAHA còn mới tinh, mà thằng con trai 10 tuổi " cả thèm chóng chán ", bây giờ đầu óc chỉ toàn nhớ tên Ronaldo, Messi chứ không thèm nhớ nốt nhạc, đem tặng anh. Một thời gian sau, không biết bằng một cách thần kỳ nào đó, anh qua được Hoa Kỳ, tiếp tục công việc " chẩn bệnh cứu người ".
Anh Minh. Nhìn những tấm ảnh anh gửi qua Zalo, cho em, anh đang đứng cô đơn giữa trời tuyết trắng xoá. Chắc anh nhớ nhà lắm phải không anh ? Nhớ thằng con trai cũng đang học bác sĩ, mà anh cưng như trứng mỏng. Nhớ phòng khám mỗi dịp Xuân về đầy ắp tiếng cười, tiếng hát. Nhớ thằng em kết nghĩa này, mà mỗi khi chia sẻ status trên Zalo, anh luôn là người Like sớm nhất. Ở bên đó, nếu còn có thể được bắt đầu lại từ đầu, xin anh hãy tránh xa khỏi con Ma cờ bạc. Nhe Anh.....
A Dưỡng thời khỏe cũng nhậu được mờ lão.NC thua anh Dưỡng mười mấy tuổi mà cụ. Và nhậu cứng hơn anh Dưỡng.
Vâng thời đá phủi chung với em năm 2009 anh D nhậu khá tốt. Nhưng không bằng NC đâu cụ.A Dưỡng thời khỏe cũng nhậu được mờ lão.
À như thế này Mợ à.Lạy cụ, đến lượt em không hiểu rồi ạ.
EM bằng tuổi cụ, cùng năm sinh. Em vào Sài gòn biệt phái hồi năm 1996-1997, cũng được dắt đi nhiều nơi. Có lần vào phòng hát KROK đi qua một hành lang dài những phòng hát mở cửa sổ, em ngạc nhiên hỏi cậu bạn giờ nó làm giám đốc nhà xb là : Mày ơi ! Bọn kia nó yêu nhau à ? Sao không ra chỗ công viên mà ôm hôn lại vào phòng đông người thế. Thằng kia đi nhiều há hốc mồm ra ngạc nhiên bảo tao biết đâu được, mày cứ tò mò.
Nguyên Chương đẹp trai hơn nhiều lão nhá. A Dưỡng nom hom hem như ô lão.
Nhớ pha vô lê từ ngoài vòng cấm của Nguyên Chương vào lưới Singapore, cũng là bàn thắng đem lại HCĐ Sea Games 1997 cho bóng đá VN.
Thời ở trong đó e cũng hay vô sân Thống Nhất xem 3 đội CA Tp, Cảng SG, Hải quan đá với Thể Công, CA HN.Hơn anh Dưỡng vài tuổi có anh Minh nhí ( Ng Hoàng Minh số 7 ). Lúc còn bé tí em đã đi sân Thống Nhất xem anh đá. Anh đá cánh tuyệt hay và lắt léo. Cách đây mười mấy năm anh mở quán nhậu ở Q.1, có gọi em mang đàn đến làm tiệc mấy lần. Năm ngoái em đá với đội Cựu Hải Quan còn gặp anh và anh Dưỡng, anh Lưu Tấn Liêm.
Cụ chuẩn ạ. Trận ấy chôn vùi sự nghiệp của anh Mùi. Hiện giờ anh Mùi đang đá chung đội FC Bằng Hữu với em, ra sân 4g chiều Chủ nhật mỗi tuần ạ.Thời ở trong đó e cũng hay vô sân Thống Nhất xem 3 đội CA Tp, Cảng SG, Hải quan đá với Thể Công, CA HN.
Năm 96, e xuống Cao Lãnh xem trận chung kết giữa CA Tp và chủ nhà Đồng Tháp. H1 CA Tp dẫn 1/0 nhưng Huỳnh Đức và Tấn Thành của ĐT cùng bị đuổi, sang H2 Liêm Thanh của CA Tp bị đuổi tiếp, Đồng Tháp ngược dòng thắng 3/1. Kết thúc trận, đội trưởng của CA Tp là Chu Văn Mùi, a Mùi trâu đuổi đánh trọng tài Nguyễn Tuấn Hùng, sau a Mùi bị cấm thi đấu hình như 8 tháng thì phải.
A Mùi k có duyên với ĐTQG vì cùng vị trí trung vệ thòng với a Nguyễn Mạnh Cường của Thể Công, sau khi a Cường nghỉ đến thời của Đỗ Khải.
Thời đó bóng đá Việt Nam các đội bóng, mà vai trò là trưởng đoàn, lãnh đội, HLV móc ngoặc, đi đêm với nhau như cơm bữa, dần dần dẫn đến cầu thủ bán độ.Trương Văn Dưỡng: "Lật kèo" và bị xã hội đen đòi cắt gân chân
Thuộc vào loại cầu thủ ít nói, tính tình hiền hòa, rất dễ nhận diện trên sân qua thể lực sung mãn và cường độ hoạt động không biết mệt cùng những cú đá má ngoài cực hiểm, thế nhưng Trương Văn Dưỡng lại có một đoạn kết buồn trong nghiệp quần đùi áo số.danviet.vn
A Mùi trâu trông vẫn mấu như xưa.Cụ chuẩn ạ. Trận ấy chôn vùi sự nghiệp của anh Mùi. Hiện giờ anh Mùi đang đá chung đội FC Bằng Hữu với em, ra sân 4g chiều Chủ nhật mỗi tuần ạ.
Trong ảnh là anh Mùi, anh Phúc CT CLB, em và anh Sỹ Thành ạ.
Nghe đồn sau khi LĐ lật kèo, xong trận đấu LĐ phải chạy ngay về LĐ, nếu không sẽ bị đội HP xin tý huyếtThời đó bóng đá Việt Nam các đội bóng, mà vai trò là trưởng đoàn, lãnh đội, HLV móc ngoặc, đi đêm với nhau như cơm bữa, dần dần dẫn đến cầu thủ bán độ.
Như vụ lật kèo nổi tiếng của BĐVN năm 1994 giữa 2 đội Lâm Đồng và CAHP dẫn đến CAHP cay đắng xuống hạng, mà nhân vật chính là 2 HLV Đoàn Phùng của LĐ và Trần Bình Sự của CAHP.
Một là NC trẻ hơn, hai là thời NC nghỉ đá làm HQ thì cao trào nhậu dữ rồi.Vâng thời đá phủi chung với em năm 2009 anh D nhậu khá tốt. Nhưng không bằng NC đâu cụ.
Trận đó diễn ra trên sân Phan Rang, Ninh Thuận.Nghe đồn sau khi LĐ lật kèo, xong trận đấu LĐ phải chạy ngay về LĐ, nếu không sẽ bị đội HP xin tý huyết
Ôi, con nai vàng ngơ ngác, đạp chiếc lá vàng rơi đây rồi.Lạy cụ, đến lượt em không hiểu rồi ạ.
EM bằng tuổi cụ, cùng năm sinh. Em vào Sài gòn biệt phái hồi năm 1996-1997, cũng được dắt đi nhiều nơi. Có lần vào phòng hát KROK đi qua một hành lang dài những phòng hát mở cửa sổ, em ngạc nhiên hỏi cậu bạn giờ nó làm giám đốc nhà xb là : Mày ơi ! Bọn kia nó yêu nhau à ? Sao không ra chỗ công viên mà ôm hôn lại vào phòng đông người thế. Thằng kia đi nhiều há hốc mồm ra ngạc nhiên bảo tao biết đâu được, mày cứ tò mò.
Dạ Mùi " tàu " chứ không phải trậu. Anh Bùi Sỹ Thành đến giờ vẫn đá cực hay cụ nhé.A Mùi trâu trông vẫn mấu như xưa.
A Bùi Sỹ Thành giờ hom hem thế nhỉ.
A Thành ngày xưa đá kỹ thuật hào hoa phết, mỗi tội cầu thủ xưa k rèn, giữ thể lực, bóng đá k chuyên nghiệp vì Lãnh đạo đá trên bàn là chủ yếu.
Theo như cụ chủ thớt DKeyboard thì ông nhà cụ í được nghỉ công việc chăm sóc LĐ nhớn ở ngoài HN để vào làm LĐ ở trong SG mà Mợ.Cụ kia giống em vì nghĩ bác ấy ở ngoài Hà nội là chính chỉ có công tác mới vào trong kia thôi.
E vẫn nhớ gọi là a Mùi trâu vì khỏe như trâu, đá dũi và băm bổ như trâu ạ.Dạ Mùi " tàu " chứ không phải trậu. Anh Bùi Sỹ Thành đến giờ vẫn đá cực hay cụ nhé.
Vậy à cụ. Thôi ôm cụ cái nháÀ như thế này Mợ à.
Em rất thích Thớt Những món ngon nhà làm. Em theo dõi thớt ấy từ tầng 1. Và em thích những bài của Mợ trong thớt ấy ạ.
Hồi đi vào đó công tác em đã có ny đâu cụ. Khổ vì mù tịt mọi thứ.Ôi, con nai vàng ngơ ngác, đạp chiếc lá vàng rơi đây rồi.