- Biển số
- OF-111
- Ngày cấp bằng
- 7/6/06
- Số km
- 8,203
- Động cơ
- 542,368 Mã lực
Nhìn ở đại cục thì đầu tư cho giáo dục không bao giờ lỗ.
Cụ nói chính xác này. Nhà có điều kiện dư thừa thì cho con du học ok chứ nhà bình thường có mấy đồng đem đặt cả vào món du học thì quá sai. Chả giải quyết gìTrong các ví dụ của cụ thì a Đức dòng ít học nhất, kiếm tiền kiểu đường phố. Ví dụ về lãnh đạo thì đa số học các course ngắn em k nghĩ hàm lượng kiến thức lớn và giả như có lớn thì nền văn hoá - chính trị khác nhau khả năng cao cũng chả áp dụng được, có lẽ lãnh đạo ở ta cần nhiều skill khác Ví dụ về nhóm Đông Âu rất hay, nó gợi lên 1 vấn đề rất triết học gà - trứng là: du học thì thành người giỏi hay là người giỏi thì đi du học hoặc cách hiểu khác là hoàn cảnh hay con người tạo ra kết quả!? Họ ngay từ khi ở trong nước đã thuộc nhóm khá giỏi, sang Đông Âu vào thời kì nhạy cảm rồi tận dụng được, quay về nước cũng tạo dựng được nghiệp lớn vậy do bản thân họ khá hay do môi trường - thời điểm đó tạo nên? Hay đủ cả thiên thời - địa lợi - nhân hoà? Tại sao team đi Âu - Mỹ sau này có khi còn xuất sắc hơn mà k được như vậy? Việc này cũng giống trường phổ thông có tỉ lệ đỗ đại học cao thì do trường dạy tốt hay bản thân học sinh vào được trường cũng khá sẵn Tôi nghĩ đây cũng là điều các phụ huynh nên cân nhắc vì du học theo kiểu gì cũng chỉ là 1 quãng thời gian ngắn trong cuộc đời, được mất tuỳ thuộc vào: nghành học, tố chất, thời điểm và cả nhân sinh quan từng người! Đừng đặt quá nặng chuyện thành - bại, lãi - lỗ vì mọi thứ chỉ là tương đối. Ngay cả việc có nhiều cụ nói em mong sau này cháu nó chỉ cần thế này thế kia… vấn đề ở đây là đấy là “em mong”, còn phải tính cả việc “cháu nó mong” nữa, và rồi thành hay bại, hạnh phúc hay không cũng là việc chỉ có “cháu nó” là người cảm nhận rõ nhất, bản thân mình chỉ là người hướng chứ đừng đứng ở vị trí quyết định. Chính vì vậy tôi nghĩ việc “bán nhà cho con đi du học” chỉ đúng khi nó là 1 việc k quá ảnh hưởng đến cuộc sống cũng như kinh tế của 1 gia đình, cuối cùng cũng vẫn là đời cua cua máy đời cáy cáy đào thôi Đừng tất tay mang danh “hy sinh”, “đầu tư” để rồi hy vọng hay thất vọng Đơn giản nó cũng chỉ là 1 bước đệm nhỏ trong hành trình dài của cả đời người thôi!
Ôi thế tại cụ ko học VN rồi, em thậtThực ra cụ ấy nói hơi quá nhưng ko sai lắm đâu.
Em đỗ trường top VN, sau 1 năm thì du học. Về toàn làm cho top FDI.
Đến giờ sau khi trải nghiệm đầy đủ em nhận ra đại học là 1 trò kiếm tiền, vẽ ra khá nhiều các khoá, các hoạt động để moi tiền của du học sinh, nhiều khi chiếm đến 1/3 học phí.
Trừ các trường dạy chuyên ngành sâu kĩ thuật, y khoa, hội hoạ...thì còn lại đào tạo cũng khá chung chung. Em tốt nghiệp về nước đi làm cũng phải học lại hết.
Cái được lớn nhất là trải nghiệm thời sinh viên sướng, nghỉ hè nghỉ đông là vác balo du lịch khắp nơi.
Suy cho cùng, quan trọng nhất là đầu vào, đứa nào thông minh nó vẫn cứ ok dù học ở đâu, đứa dốt thì ở đâu cũng hoàn dốt.
Vâng, tuỳ quan điểm thôi mà cụ, có người làm những việc mà theo logic của mình thì mình ko bao giờ làm và ngược lại.Đang trăn trở mất ngủ vì tiền bạc cho con cái thì gặp thớt này.
Em có 2 F1 là trai đang theo học ở Canada. Đứa lớn học năm 4 ở Van, đứa em học năm 2 ở To.
Vợ chồng em thu nhập rất thấp, sống ở SG thuộc dạng đủ ăn, đủ mặc, ít dư giả. Nhưng hai đứa con nó tham vọng và quyết tâm đi du học. Hoàn toàn tự túc, không học bổng. Làm thủ tục du học phải bùa phép các kiểu mới đậu visa.
Hai năm nay dịch bệnh, khó khăn bội phần, giật gấu vá vai, vay mượn để đóng tiền cho con ăn học. Thực sự áp lực. Vợ chồng gần như trắng tay, căn hộ đang sống cũng cầm cố ngân hàng. Tài sản đã hoá thành tiền bạc đóng góp cho đất nước Canada.
Nhưng bù lại, hai đứa chịu học, chịu làm thêm để hỗ trợ bố mẹ. Và chúng nó quyết tâm ở lại làm việc tìm cơ hội định cư.
Với em, những thứ của cải mất đi chẳng thấy tiếc. Sự trưởng thành, tự lập của hai đứa con mới là thứ vô giá. Mặc dù em còn phải vất vả thêm vài năm nữa.
Mỗi người một quan điểm sống, không ai giống ai và tuyệt nhiên đừng áp cách nghĩ, cách sống của mình vào người khác như vậy sẽ khập khiễng.
Hoàn cảnh của cụ thì em lại thấy hơi cố quá và ko khuyến khích mọi người theo, vì gánh nặng và sức ép tài chính quá lớn. Là em thì ko biết em có đủ dũng cảm như cụ ko. Tuy nhiên với nhà cụ thì có vẻ là quyết định đúng, chúc nhà cụ vượt qua thời điểm khó khăn và hai cháu sớm đỡ đần đc bố mẹ.Đang trăn trở mất ngủ vì tiền bạc cho con cái thì gặp thớt này.
Em có 2 F1 là trai đang theo học ở Canada. Đứa lớn học năm 4 ở Van, đứa em học năm 2 ở To.
Vợ chồng em thu nhập rất thấp, sống ở SG thuộc dạng đủ ăn, đủ mặc, ít dư giả. Nhưng hai đứa con nó tham vọng và quyết tâm đi du học. Hoàn toàn tự túc, không học bổng. Làm thủ tục du học phải bùa phép các kiểu mới đậu visa.
Hai năm nay dịch bệnh, khó khăn bội phần, giật gấu vá vai, vay mượn để đóng tiền cho con ăn học. Thực sự áp lực. Vợ chồng gần như trắng tay, căn hộ đang sống cũng cầm cố ngân hàng. Tài sản đã hoá thành tiền bạc đóng góp cho đất nước Canada.
Nhưng bù lại, hai đứa chịu học, chịu làm thêm để hỗ trợ bố mẹ. Và chúng nó quyết tâm ở lại làm việc tìm cơ hội định cư.
Với em, những thứ của cải mất đi chẳng thấy tiếc. Sự trưởng thành, tự lập của hai đứa con mới là thứ vô giá. Mặc dù em còn phải vất vả thêm vài năm nữa.
Mỗi người một quan điểm sống, không ai giống ai và tuyệt nhiên đừng áp cách nghĩ, cách sống của mình vào người khác như vậy sẽ khập khiễng.
Em cũng đồng ý với cụ. Học đại học là cơ bản bố mẹ nên cố, du học là xa xỉ, nên chọn khi kinh tế ko có khó khăn.Vâng, tuỳ quan điểm thôi mà cụ, có người làm những việc mà theo logic của mình thì mình ko bao giờ làm và ngược lại.
2 bạn nhà cụ quyết tâm thế là tốt. Em tin là nếu 2 bạn ấy có học ở VN thì với cùng quyết tâm ấy cũng vẫn tốt, chả kém gì đâu mà bố mẹ đỡ khổ, đỡ vất vả.
Cuộc sống của con cái quan trọng nhưng cuộc sống của bố mẹ cũng quan trọng ko kém. Quan điểm của em là ko nên hy sinh đời bố củng cố đời con. Đời nào cũng xứng đáng đc sống một cách thoải mái vì đời gì thì cũng chỉ có 1 lần.
Không cụ ạ! Nếu ở SG học hành thì hai nhóc nhà em chúng nó không biết làm bất cứ việc gì, chỉ ăn ngủ và đến trường. Mọi thứ có bố mẹ lo. Ăn, uống, giặt giũ...Vâng, tuỳ quan điểm thôi mà cụ, có người làm những việc mà theo logic của mình thì mình ko bao giờ làm và ngược lại.
2 bạn nhà cụ quyết tâm thế là tốt. Em tin là nếu 2 bạn ấy có học ở VN thì với cùng quyết tâm ấy cũng vẫn tốt, chả kém gì đâu mà bố mẹ đỡ khổ, đỡ vất vả.
Cuộc sống của con cái quan trọng nhưng cuộc sống của bố mẹ cũng quan trọng ko kém. Quan điểm của em là ko nên hy sinh đời bố củng cố đời con. Đời nào cũng xứng đáng đc sống một cách thoải mái vì đời gì thì cũng chỉ có 1 lần.
Không giấu gì cụ, em có tiêu chuẩn ưu tiên cho con vào học trường đại học của LLVT (quân đội hoặc công an) nhưng hai đứa con em không đứa nào muốn vào. Học lớp 11 là chúng nó đã xin bố mẹ đi du học. Khi thi Tốt nghiệp c3 xong là chúng nó cũng có visa đi du học.Hoàn cảnh của cụ thì em lại thấy hơi cố quá và ko khuyến khích mọi người theo, vì gánh nặng và sức ép tài chính quá lớn. Là em thì ko biết em có đủ dũng cảm như cụ ko. Tuy nhiên với nhà cụ thì có vẻ là quyết định đúng, chúc nhà cụ vượt qua thời điểm khó khăn và hai cháu sớm đỡ đần đc bố mẹ.
Em chỉ cho con nhà em nó đi nếu nó thực sự muốn và phải đạt đc 1 số tiêu chí em đề ra ví dụ trường Top 40 NU trở lên, Top 30 ngành, và có hỗ trợ 50% chi phí, còn ko thì cho học Rmit ạ, học tốt thì năm 2 cho đi Úc nếu muốn.
Nhà cô bạn em bán luôn biệt thự trong Vin Riverside đi lấy tiền để 3 mẹ con sang Canada, chồng là chuyên viên kiếm được tiền thì vẫn ở lại trong nước. Tiền chỉ đủ mua căn chung cư cho chồng còn mang hết tài sản đi.Mợ này có mấy nhà liền nên tính bán bớt đi lấy tiền chi tiêu mục đích lớn. Nếu mợ ấy chỉ có duy nhất một bất động sản đang ở thì chắc là không bán rồi.
Học nhiều ngành ra trường chỉ là vé vào cửa, còn phát triển như thế nào phụ thuộc vào nỗ lực và nhanh nhạy , yêu nghề sau này. Bây giờ thế giới phẳng, ở vn cũng học đx nhiều nghề, nhiều kiến thức. Nếu có ý định cư nước ngoài thì ko nói, còn để có cái nghề thì ko nên chi quá nhiều tiền vào đh mà nên để dành để tu nghiệp sau này. Cũng rất nhiều trường hợp quanh tôi nhìn thấy đa số đầu tư đi học Anh Mỹ cách đây 15-20 năm là thất bại, Vài lời chia sẻ..
Kiến thức học ở nước ngoài hay trong nước hơn kém thế nào thì cũng tùy trường.E trực tiếp hướng dẫn công việc cho một số bạn du học về rồi mà, các bạn ý cũng ngoan, trình độ cũng tạm khá, nhưng nhìn chung không vượt hơn các bạn học ở VN, cụ làm gì mà ca ngợi các bạn du học ghê quá
Việc này mợ đã nói rõ là thế giới quan và phông VH, mục tiêu khác nhau nên ko thể thảo luận đc đâu.Em hỏi cụ chút:
1. Khi đầu tư thì có ai chắc chắn là lãi hay lỗ ko? Đầu tư con ng thì càng khó khẳng định. Vậy có nên đầu tư ko?
2. Về VN làm việc sao mọi ng chỉ nghĩ là chỉ có quan chức mới tốt hay xứng đáng? các cty tư nhân lớn như Vin, Sun, VNG, khối Bank, cty nhà nc như Viettel, Petro vẫn có rất nhiều vị trí tốt, khối DN FDI, đại diên cty nc ngoài tại VN... đều có thể phù hợp để xem xét
Em ko biết nhiều cụ làm gì nhưng có cái nhìn khá phiến diện với thị trường lao động VN.
Ơ, em chả có mục tiêu gì ngoài cho con ra ngoài trải nghiệm, gặp nhiều ng khác nhau, sống ở nc khác có văn hóa khác. Đc vào trường tốt bạn tốt thầy tốt thì đi ko thì thôi.Tôi đồng ý nhất với đoạn này của cụ! Còn những thứ trên cụ nói thì bản thân cụ cũng đang ở “giả định” vì chẳng có gì chứng minh được lợi ích hay khác biệt của việc du học so với học trong nước đối với các “mục tiêu” mà cụ nhắm tới! Kiến thức hay thậm chí ngoại ngữ cũng k hẳn là ưu thế của du học trong thời đại 4.0 này. Còn phong cách sống, thẩm mỹ, kiến thức, nhân cách đều là những việc hình thành cả đời, từ khi nhỏ đến qua cả giai đoạn bản lề và trưởng thành chứ k chỉ đến trong vài năm du học, du học chỉ góp phần đa dạng hoá nó mà thôi! Đừng thần thánh hoá cũng như đừng so sánh tiêu cực việc du học vì nó chỉ là 1 quãng ngắn trong đời người. Việc nhiều “giả định” này làm em nhớ đến mấy người bạn mình chuyển định cư Âu- Mỹ khi con còn nhỏ, từ bỏ nhiều điều kiện tốt ở VN với “giả định”: hy sinh đời mình để con cái có điều kiện tốt hơn. Khi đứa trẻ trưởng thành thì việc thành công hay thế này thế khác thì chưa luận nhưng cũng chẳng có gì chứng minh là nếu đứa trẻ trưởng thành ở VN trong điều kiện khá giả thì có tốt hơn không vì thời điểm đó đã qua rồi, có còn đâu mà đối chứng Vì vậy em nghĩ mọi thứ chỉ là tương đối, cứ phù hợp hoàn cảnh, quan điểm của từng gia đình là ok, k có thang điểm nào chung cả!
Cụ lên kế hoạch thật chi tiết và có cả kế hoạch dự phòng nữa. Chúc cháu cụ thành công.Hoàn cảnh của cụ thì em lại thấy hơi cố quá và ko khuyến khích mọi người theo, vì gánh nặng và sức ép tài chính quá lớn. Là em thì ko biết em có đủ dũng cảm như cụ ko. Tuy nhiên với nhà cụ thì có vẻ là quyết định đúng, chúc nhà cụ vượt qua thời điểm khó khăn và hai cháu sớm đỡ đần đc bố mẹ.
Em chỉ cho con nhà em nó đi nếu nó thực sự muốn và phải đạt đc 1 số tiêu chí em đề ra ví dụ trường Top 40 NU trở lên, Top 30 ngành, và có hỗ trợ 50% chi phí, còn ko thì cho học Rmit ạ, học tốt thì năm 2 cho đi Úc nếu muốn.
Cái khác biệt đó là thời thanh xuân trải nghiệm nó khác mợ ơi.Nhà cô bạn em bán luôn biệt thự trong Vin Riverside đi lấy tiền để 3 mẹ con sang Canada, chồng là chuyên viên kiếm được tiền thì vẫn ở lại trong nước. Tiền chỉ đủ mua căn chung cư cho chồng còn mang hết tài sản đi.
Lý do cô ấy sang Canada là để con cái có điều kiện học tốt hơn, và dễ xin ở lại Mỹ. Hy sinh hết cả vì 2 đứa con và bọn nó học rất giỏi đạt nhiều thành tích bên đó. Mẹ thì xếp bằng tiến sỹ Úc cấp để đi bán hàng thuê. Thi thoảng có sự kiện gì ở trường thì bố mới sang.
Nhiều người bán hết tài sản đi cho con du học. Nhưng em không hiểu được họ, nếu con giỏi có nhiều cơ hội ở chính Việt nam hoặc đi đào tạo trong công việc do cơ quan bố trí. Ngay trong vp em các bạn học ở khoa chất lượng cao làm việc rất tốt, rất được tín nhiệm giao cho các công việc chủ chốt và đi đào tạo qua công việc ở Nhật, Sing, Angie, Nga.. nhìn lại thấy hơn hội du học.
Hihi, đúng là rất khó tranh cãi cụ ạ, tranh cãi cũng chỉ cho vui thôi. Còn ai cũng sẽ vẫn giữ suy nghĩ của mình.Việc này mợ đã nói rõ là thế giới quan và phông VH, mục tiêu khác nhau nên ko thể thảo luận đc đâu.
Chuyện với GĐ mợ thì là đầu tư cho trải nghiệm, kiến thức và 1 thế giới quan rộng hơn cho con trẻ thì bao nhiêu tiền cực kỳ khó đánh giá. Còn các cụ khác chỉ nghĩ về hiệu quả về tiền bạc. Ko lẽ đời người chỉ cho con ít vốn để nó đi buôn đất?
Em cũng dân tỉnh, nhờ ông bà già tiết kiệm cho đi học và kiếm tiền đc cũng nhờ cái gốc học hành nên em nghĩ chuyện đầu tư cho GD bao nhiêu cũng ko đủ, miễn là dkien cho phép
Nếu hỏi câu: Học để làm gì thì em trả lời không nổi.Ko ạ, học để kiếm tiền thì mới chỉ là học về lượng (ăn no kiến thức) gọi tắt là có học.
Mục tiêu của học là mở mang nhân sinh quan (học về chất) gọi là học thức.