[Funland] Ảnh cuộc chiến biên giới Việt-Trung

taplai2012

Xe trâu
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-150015
Ngày cấp bằng
21/7/12
Số km
30,284
Động cơ
517,598 Mã lực
Vâng nếu biết rõ vậy sao phỏng thủ sơ sài vậy, vẫn mơ ngủ vào tình hữu hảo ah. Các anh cảnh giác và mưu cao nhỉ. Nếu ko có LX lập cầu hàng ko chắc các anh chạy bộ từ K về chiến đấu nhỉ. Tài trí mưu lược vậy đấy.
TQ tuyên bố với thế giới thế nào họ làm như vậy. Các anh giỏi tìm ra bằng chứng họ muốn tiến xuống HN. Chém gió là giỏi thôi, tự sướng coi thường giặc thì ngu ngốc vô cùng.
Không thể tập trung binh lực lên biên giới phía bắc cụ nhé, mặc dù biết trước họ sẽ đánh. Lý do 1 là đang tập trung đánh Polpot; hai là việc đưa lực lượng lớn lên biên giới là hành động chuẩn bị chiến tranh hoặc thậm chí là xâm lược TQ. Mình phải chủ động đặt vào thế bị động để TQ không có lý do chính đáng để tiến hành chiến tranh.
Việc không vận và điều quân đã có trong các phương án từ trước, chiến sự đến đâu thì ứng phó đến đó. VN thậm chí được LX tài trợ và huấn luyện sử dụng vũ khí hạt nhân rồi. Sẵn sàng chơi lớn luôn.
Quân đội Việt Nam lúc đó khoảng 1.5 triệu người, thiện chiến, trang bị hiện đại. Thừa sức đè bẹp quân TQ bằng vũ khí thông thường. Quân đội TQ khi đó cũng chỉ tầm 2 triệu, nhưng không có kinh nghiệm chiến trường, trang bị vũ khí nghèo nàn (họ cũng không đủ nguồn lực trang bị vũ khí nếu tăng quân số). Nhưng TQ có vũ khí nguyên tử rồi nên mới không dám đánh quá mạnh. Quân chủ lực miền nam ra hầu như vẫn chưa tham chiến là vì vậy, vẫn phải tùy theo độ chơi của TQ.
 

ChomKing

Xe buýt
Biển số
OF-550689
Ngày cấp bằng
15/1/18
Số km
566
Động cơ
162,760 Mã lực
Tuổi
106
Nơi ở
Phố Phạm Phú Thứ, Hà Nội
Giống sao cụ: nhang nhác thôi: bọn nó cao to hơn, mắt híp mũ luwoix trai, có bọn còn quấn xà cạp nữa, quân phục cũng khác.....
Nếu là quân Lưỡng Quảng thì không phân biệt được Cụ ạ, đặc trưng mặt bẹt, to ngang, mắt hơi xếch hùm hụp, mũi tẹt răng hơi hô.
 

ChomKing

Xe buýt
Biển số
OF-550689
Ngày cấp bằng
15/1/18
Số km
566
Động cơ
162,760 Mã lực
Tuổi
106
Nơi ở
Phố Phạm Phú Thứ, Hà Nội
Cụ nói đúng! Nó ngu nó mới đánh nhau với Việt Nam bằng lối đánh biển người. Toàn địa hình đồi núi mà nó chơi chiến thuâtj này thì nó có nướng quân. Nếu Leo thang không quân thì nó còn chết nữa. trừ trường hợp nó lôi bom nguyên tử ra thì mình sợ chứ tầm nó khoảng 1 triệu quân sang nó cũng hết.
Chính vì rút kinh nghiệm nên trong các giao tranh xung đột biên giới những năm 80 chúng tập trung xây dựng lực lượng sơn cước, lấy quân từ các tỉnh Vân Quý đa phần người dân tộc để tổ chức các toán thám báo đánh bắt con tin lấy thông tin vị trí chỉ điểm pháo binh.
 

dell2dell

Xe buýt
Biển số
OF-36371
Ngày cấp bằng
29/5/09
Số km
889
Động cơ
480,935 Mã lực
Cụ làm tận lữ phó, còn ra quân em chỉ leo tới cấp hạ sỹ nên em không thể biết cụ khi ở trên đó,
Nhưng lính công binh HN lên làm đường từ làng Ping lên 812 (thực ra họ chỉ tu sửa) thì em gặp hàng ngày, vì có 1 nhóm nhận lại hầm của các C tụi em.
Thực ra số họ cũng rất không may, con đường ấy nằm bên này rìa của các dãy núi, không bị phơi mình ra dưới con mắt tụi tầu, nhưng ngay hôm đầu tiên vừa nhận hầm của C7 tụi em thì 1 quả pháo đã nổ ngay cửa hầm của chỉ huy.
Tụi em em là quân tăng cường, trận đầu tham gia do sai lầm của chỉ huy nên không thành công, chỉ huy bị kỷ luật, lính tụi em làm nhiệm vụ vận tải đạn, cơm cho đến bao cát, cây,... hàng ngày cho anh em trên hầm. Thiếu đâu thì bị điều lên đấy nên lính D em nằm gần hết khu vực quanh Thanh Thủy cả Tây và Đông sông Lô, chỗ mấy cái hầm bên ngoài này (mà chưa bàn giao cho ĐV công binh HN ấy) tụi em coi là cứ, rất an toàn.
Nhưng lĩnh của ĐV công binh ấy cũng bị thương và hy sinh không ít, em cũng chẳng hiểu tại sao. Có vẻ họ không tỉnh táo, vì pháo tầu bắn được vào chỗ nào phụ thuộc vào chỗ chúng đặt trận địa, chỉ bắn hơi chéo đạn mới rơi được xuống sườn mỏm núi, còn không vượt qua và rơi hết xuống khe. Nghe tiếng đề pa (tiếng đề pa đến nhanh hơn đầu đạn pháo cầu vòng) tụi em biết nó rơi được xuống chỗ mình hay không để cần trốn hay kệ chúng.
Rât tiếc là gần như gặp họ thường xuyên, nhưng lại không hỏi tên ai cả!
Bố em cụ ơi, em còn nhớ cụ mang về rất nhiều vỏ đạn pháo cho cả xóm làm đỉnh đồng, gáo nước. Đúng là lữ đoàn công binh khi ấy rất nhiều lính Hà Nội. Giờ họ vẫn gặp nhau hàng năm.
 

coolpix8700

Xe ngựa
Biển số
OF-33715
Ngày cấp bằng
22/4/09
Số km
28,144
Động cơ
893,386 Mã lực
Hải Hoà nói:
Giống sao cụ: nhang nhác thôi: bọn nó cao to hơn, mắt híp mũ luwoix trai, có bọn còn quấn xà cạp nữa, quân phục cũng khác.....
Nếu là quân Lưỡng Quảng thì không phân biệt được Cụ ạ, đặc trưng mặt bẹt, to ngang, mắt hơi xếch hùm hụp, mũi tẹt răng hơi hô.
Tụi quấn xà cạp là tụi sơn cước,
Tụi này chủ yếu là người dân tộc ít người ở gần biên giới, leo trèo, lội suối rất thành thạo!
 

ChomKing

Xe buýt
Biển số
OF-550689
Ngày cấp bằng
15/1/18
Số km
566
Động cơ
162,760 Mã lực
Tuổi
106
Nơi ở
Phố Phạm Phú Thứ, Hà Nội
Họ Đặng cố tình lùa lính trang bị kém lên để giảm bớt gánh nặng nhân khẩu? Còn về kế hoạch tác chiến, chuẩn bị thì họ Đặng hơn các lãnh đạo chúng ta vài cái đầu. Biết là sẽ bị tấn công mà ta bị động toàn phần , hoàn toàn bất ngờ trước các hướng tấn công. Giai đoạn đầu phòng thủ hoàn toàn mất sự kiểm soát, phó mặc cho các đơn vị địa phương tự chống trả.
Sai, lính tham chiến ở giai đoạn 70-80 của Tầu là lính của các Đại Quân Khu, là lính chủ lực của Quân đội Trung Quốc.
Các đơn vị địa phương quân, dân công chỉ phục vụ phòng thủ các điểm chiếm được hoặc thồ hàng hoá cho tiền tuyến.
 

ChomKing

Xe buýt
Biển số
OF-550689
Ngày cấp bằng
15/1/18
Số km
566
Động cơ
162,760 Mã lực
Tuổi
106
Nơi ở
Phố Phạm Phú Thứ, Hà Nội
Tụi quấn xà cạp là tụi sơn cước,
Tụi này chủ yếu là người dân tộc ít người ở gần biên giới, leo trèo, lội suối rất thành thạo!
Giai đoạn 1979 chúng vẫn quấn xà cạp. Chẳng qua không phải đơn vị nào cũng quấn.
Còn sơn cước hẳn là phải sau 84.
 

taplai2012

Xe trâu
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-150015
Ngày cấp bằng
21/7/12
Số km
30,284
Động cơ
517,598 Mã lực

coolpix8700

Xe ngựa
Biển số
OF-33715
Ngày cấp bằng
22/4/09
Số km
28,144
Động cơ
893,386 Mã lực
Bố em cụ ơi, em còn nhớ cụ mang về rất nhiều vỏ đạn pháo cho cả xóm làm đỉnh đồng, gáo nước. Đúng là lữ đoàn công binh khi ấy rất nhiều lính Hà Nội. Giờ họ vẫn gặp nhau hàng năm.
Em dùng từ cụ là đang nói về ông cụ.
Hồi đó em hay nói trêu các bác công binh ấy "Các ông lên đây để mà chết àh, muốn biết bọn tầu theo chúng tôi qua cái khe núi kia!". Qua cái yên ngựa 812 ấy là xuống con đường phản gương với các trận địa bắn thẳng của tụi tầu, nhiều người gọi chỗ đó là Cửa tử. Tụi em muốn mang được đạn vào tới hang Giơi thì còn phải luồn qua rất nhiều khe núi, sườn đồi nữa,...
Chỗ đó 1 lần em cũng bị 1 khẩu pháo bắn thẳng phía bên kia đuổi, vì lúc chuẩn bị qua khe chúng đang bắn đạn khoan xăm mấy khẩu bắn thẳng của ta, thấy em chúng mới đổi đạn nổ. Chỉ có chạy, nhưng quen vượt nhiều lần ở cánh đồng cửa hang Giơi nên em biết được nhịp nên vừa chạy vừa nằm,... rồi may mắn thoát được!
 

binhsu7273

Xe cút kít
Biển số
OF-191532
Ngày cấp bằng
26/4/13
Số km
15,069
Động cơ
479,093 Mã lực
Em không hiểu rõ về lịch sử nhưng nghe mọi người nói như này, không biết đúng không nhờ các bác thông não giùm :
Bản chất của chiến tranh biên giới nó không nổ ra nếu quân tình nguyện Việt nam không thọc sâu vào cứ điểm ponpot của Cam, trong khi PP được a Trung hỗ trợ ( theo e hiểu là áp dụng chế độ độc tài và cũng là phá tan cái tình bạn Đông Dương của 3 nước ae, sâu hơn là TQ muốn bóp nghẹt ta và muốn chiếm ta lâu rồi nhưng không làm được vì Quốc tế). 1 thông tin nữa là ta cũng muốn mở rộng đất đai về phía Cam hiểu như là mang quân đi giải phóng nhưng lấy đất luôn. Vậy nên a Trung nổ ra cuộc chiến này để kéo quân từ Cam của ta về.
và sử sách không ghi lại vì nhiều lí do nhạy cảm
Có gì chưa đúng xin các bác chỉ giáo! thanks!
Dư Luận thì đa chiều.
Nhưng bản chất thì pp đánh Mình trước, Tự vệ và Phản Công thì chắc Ai cũng làm vậy.
 

coolpix8700

Xe ngựa
Biển số
OF-33715
Ngày cấp bằng
22/4/09
Số km
28,144
Động cơ
893,386 Mã lực
Sai, lính tham chiến ở giai đoạn 70-80 của Tầu là lính của các Đại Quân Khu, là lính chủ lực của Quân đội Trung Quốc.
Các đơn vị địa phương quân, dân công chỉ phục vụ phòng thủ các điểm chiếm được hoặc thồ hàng hoá cho tiền tuyến.
Tụi em đánh nhau trên ấy được thông báo thường xuyên về các đv tầu.
Chúng đổi quân hàng tháng, còn tụi em nằm hàng năm,...
Qua cái bộ đàm, mấy đứa con gái (chắc hoa kiều) đọc vanh vách tên đơn vị, còn tụi em chỉ được thông báo tới cấp quân đoàn của tầu.
Nói chung thì trước khi tầu đánh mạnh tụi em (lính trơn) vẫn biết, ít nhất trước 1 tuần, vì ta sắp sửa mở chiến dịch diệt tụi tàn quân Polpot!
 

binhsu7273

Xe cút kít
Biển số
OF-191532
Ngày cấp bằng
26/4/13
Số km
15,069
Động cơ
479,093 Mã lực
Tây lông chụp đẹp thật.

Em cả đời lính ko được ai chụp cho cái ảnh nào. Khi biết sẽ đi biên giới, đành liều trốn ra hiệu ảnh ngoài thị xã chụp cái ảnh và nhờ gửi về cho bà già. Lỡ mình có bị tèo thì nhà còn có cái ảnh... thờ. Nhưng có khi nhờ "làm phép" thế mà giờ vẫn còn lên đây chém gió với các cụ được nhẩy. :)) (Liều thật chứ lúc trốn đi chụp ảnh mà bị vệ binh, KSQS túm được thì cũng tàn đời luôn vì bị coi là đào ngũ. Hic)



Ồ! Chã trông Xinh trai nhể...?:-bd
 

coolpix8700

Xe ngựa
Biển số
OF-33715
Ngày cấp bằng
22/4/09
Số km
28,144
Động cơ
893,386 Mã lực
...
Em nhất trí với cụ, bối cảnh lịch sử khác nhau qua mỗi thời kỳ, xử trí mỗi lúc một khác, không thể dùng bàn phím thời nay để đánh giá lịch sử được. Những con người đã giành độc lập, bảo vệ đất nước không có lỗi gì cả mà đáng được tôn vinh. Lỗi là của cái bọn không biết đưa dân tộc này đi lên trong thời bình mà thôi
Bác nhận xét như vậy là rất đúng!
Khối ông LĐ trốn bộ đội, giờ phè phỡn rồi giảng giải đạo lý.
Người hiểu biết sẽ biết phân biệt được, đừng học, nghe rồi tin theo mấy ông cờ vàng, gắn tội lỗi của tụi tham quan hiện tại cho các cụ đã đổ xương máu để đánh đuổi giặc ngoại xâm, bảo vệ tổ quốc, đánh đồng tất cả với bọn bán nước cầu vinh!
 
Biển số
OF-49
Ngày cấp bằng
23/5/06
Số km
7,399
Động cơ
660,660 Mã lực
Nơi ở
Thừa Thiên Huế
Tóm lại vẫn mấy câu cũ rich, lải nhải suốt từ đầu đến giờ. Ông toàn nhét chữ và mang tư duy đặt lên lịch sử.
Một ông tư duy kiểu game thủ, đánh trận chỉ là trò chơi nhưng lại muốn"đạo diễn" lại thế sự theo cách của mình để mọi người phải nghe theo. Tiếc rằng, ông này không sống trong cái thời loạn lạc ấy, cũng ko phải con nhà binh nên càng tỏ ra nguy hiểm bao nhiêu thì càng lộ ra chân tướng bám đ. ít thằng Tầu mà thôi.
Để mọi người biết rõ hơn về cuộc chiến tranh vệ quốc 1979, em làm rõ mấy thứ mà XH rêu rao xem thực tế thế nào:

1/ VN có bị bất ngờ không?
Lịch sử chứng minh rằng, trong tất cả các cuộc chiến tranh trên thế giới, khi một bên động binh, phía còn lại sẽ biết và cũng có những phản ứng thích hợp theo. Tuy nhiên, thời điểm cụ thể mở màn trận chiến thì bên phòng thủ không thể biết chính xác. Đó là sự chủ động của bên tấn công mà ngày nay người ta hay dùng ngôn từ mỹ miều để nói đến là "đòn đánh phủ đầu". Phủ đầu mà biết chính xác ngày giờ thì phủ cái mẹ gì nữa.
Thế nên có thể nói, với tình hình điều binh ém quân sát biên giới. Với hoạt động ngoại giao dọn đường từ phía TQ. Việc gây hấn ngày càng tăng trên biên giới, đánh thử ở Lộc Bình... thì cái "giờ G" lúc nào điểm chỉ còn tính bằng tuần, bằng ngày mà thôi. Cũng xin nói thêm là các thông tin về việc TQ điều binh cũng được phía LX thông báo cho VN trước chứ ko phải mình mù tịt về cuộc chiến này cho đến khi nó xẩy ra mới biết.

2/ Tại sao biết mà ko điều quân lên oánh bỏ mẹ chúng nó đi?
Cái này là chuyện của nhà binh. Cuộc chiến giống như ván cờ. Lúc đầu, các quân cờ chỉ nằm một chỗ, sau đó mới có sự dịch chuyển theo thế cờ (chủ động và bị động tùy diễn biến tình hình và ý chí của người chơi).
Trước thời điểm 17/02/1979; trên vùng biên giới, chỉ riêng quân khu 1 và quân khu 2, mỗi quân khu có 3 sư đoàn bộ bình; ngoài ra có một số trung đoàn độc lập; 2 3 sư xây dựng kinh tế. Sư đoàn 3 Sao vàng được điều từ quân khu 5 ra.... Chưa tính thêm bộ đội biên phòng, dân quân tự vệ... Như vậy, phía VN đã có sự tập trung một lượng quân khá lớn trên vùng biên giới (mà trong suốt cuộc chiến tranh chống Mỹ thì VN mình chưa bao giờ tập trung quân đông đến vậy trên một mặt trận).
Về dụng binh, các sư chủ lực cơ động, đội hình quân đoàn là lực lượng chiến lược. Nó không bao giờ xuất quân trước và khi đưa nó vào trận chiến luôn phải tạo ra bất ngờ cho đối phương, mang tính quyết định, làm thay đổi cục diện chiến trường (như năm 1975 chẳng hạn). Vì thế đừng có mơ đến chuyện các binh đoàn, sư đoàn chủ lực của mình chạy lung tung và tham chiến ngay từ ngày đầu. Các sư đoàn, quân đoàn đó nằm đâu thì vẫn nằm đấy thôi. Ở phía bắc, vào thời điểm này, quân đoàn 1 là đơn vị đứng chân bảo vệ thủ đô và mình ko đưa một phần quân đoàn này vào trận chiến dù rằng nó ở gần mặt trận trong khi vẫn đưa QĐ2 từ CPC về. Việc này cho thây QĐ2 từ CPC về không phải là bị động mà chỉ là đến lúc cần sự có mặt của nó trên bàn cờ chiến. Cũng nói thêm QD2 về thì có các đơn vị khác từ QK9 sang CPC thế chỗ chứ ko phải mình bỏ đất CPC để về mà có kẻ vội rêu rao "QĐ2 phải rút khỏi CPC là thắng lợi".
Thế trận phòng thủ năm 1979 là phòng thủ theo lớp. Ngay trong 1 quân khu (phòng thủ tại chỗ), nguời ta luôn để sư đoàn chủ lực nằm phía sau. Trong 1 sư, 1 trung đoàn thì chỉ huy sở cũng nằm tụt phía sau vài km, các đơn vị trực thuộc vây quanh và bao giờ cũng có thê đội 1, thê đội 2... thê đội dự bị (là thằng sẽ vào trận cuối cùng).
Trong trận chiến tháng 2/1979; với thế trận này; TQ hoàn toàn bất ngờ khi ko thể áp dụng chiến thuật "Mũi nhọn đuôi dài" sử dụng các quân đoàn chủ lực, dùng lượng lớn xe tăng, báo binh, quân cơ động bằng xe... đánh hành tiến thọc sâu vào đât Việt. Đội hình chính của chúng mỗi ngày chỉ tiến được 1km là một thất bại lớn về mặt quân sự. Và sau giai đoạn giằng co, khi VN bắt đầu tổ chức phản công thì quân Tầu lại phải học theo cha ông nhà chúng nó nếu ko muốn chui ống đồng tháo chạy về bên kia biên giới.
Còn những trận giằng co với "cái đuôi" nhà nó bao gồm cả tụi lính quân khu Quảng ... mẹ mẹ gì đó với đám dân binh, dân công tải đạn ... dùng chiến thuật biển người đánh đại để chiếm đất thì nói thật, lính tụi em thấy "thường thôi". Các trận chiến đó rất ác liệt nhưng rồi kết cục phần thắng sau cùng cũng về mình mà thôi.
Cũng xin nói thêm, việc thắng thua trong 1 trận đánh cụ thể là lẽ thường của chiến tranh nhưng cái đích cuối cùng phải là sự toàn thắng của cả một chiến dịch, mặt trận... Vì thế, đừng có nói giọng "tiếc thương cho các anh hùng liệt sỹ, dân quân du kích.... vì họ đã chết oan uổng vì ông này bà kia tính sai...". Trên thực tế, tất cả các lực lượng của mình đã chiến đấu ngoan cường trong một thế trận ác liệt và sự hy sinh của họ là để có ngày chiến thắng về sau.

3/ Sao không tổ chức cho dân di tản trước.
Trong tất cả các cuộc chiến trên thế giới, người dân chỉ đi tránh chiến sự chứ ko ai bỏ đất ra đi. Ra đi là mất đất. Ra đi là không có ngày về.
Thế nên, các phương án đưa dân đi tránh bom đạn là có. Những người dân di tản theo đường quốc lộ về phía sau chỉ là mảng nổi được báo chí đưa tin. Còn rất nhiều làng bản theo dân quân, du kích vào rừng, ở lại làng bản... Đừng nghĩ đến chuyện, chiến tranh thì sẽ vườn không nhà trống... Thế nên cũng đừng nói chuyện bất ngờ hay gì gì ở đây.

Bonus thêm tý: Hồi này, bên Siry, 2 bên bắn nhau tóe lửa mà dân vẫn chạy xe trên quốc lộ, lại còn dừng lại "lai chim" 2 bên bắn nhau kìa. Dân éo chịu chạy mới ghê chứ :))

Có lẽ, tôi phải gõ trên OF nhiều nhất từ đến nay, nhưng để hầu tất cả các cụ các mợ, để cho mọi người thấu hiểu hơn trang sử anh hùng của người dân Việt Nam trên mặt trận chiến đấu bảo vệ Tổ quốc chống quân Trung quốc xâm lược. Tôi xin sẵn lòng.

Cám ơn tất cả.
 
Chỉnh sửa cuối:

JAL

Xe tăng
Biển số
OF-352836
Ngày cấp bằng
29/1/15
Số km
1,227
Động cơ
278,145 Mã lực
Nơi ở
СССР
Mấy bạn Khựa thân mến, lòng nhân từ, tính nhân văn của người VN mà nhiều cha, ông các bạn còn lết mông chạy về đuợc bên kia biên giới, các bạn hãy biết tự nhục mà sống trong đàng hoàng.
Này thì bất ngờ
--------
Nguyên Tư lệnh pháo binh: Việt Nam đã tính tới sử dụng bão thép "Vua chiến trường" trong chiến tranh biên giới 1979

Trong hai chiến dịch quan trọng đánh tan quân Trung Quốc xâm lược, pháo binh Việt Nam đã tính tới việc sử dụng vũ khí hiện đại nhất, tung những cú đấm sấm sét mang tính quyết định.

Nhân dịp kỷ niệm 40 Chiến tranh biên giới phía Bắc đánh thắng quân xâm lược Trung Quốc, Thiếu tướng Đỗ Quốc Ân - Nguyên Tư lệnh Binh chủng Pháo binh, một trong những người tham gia chỉ huy, chỉ đạo pháo binh Việt Nam trong suốt 10 năm trên biên giới bảo vệ từng tấc đất thiêng liêng của Tổ Quốc đã chia sẻ với chúng tôi về những kỷ niệm không thể nào quên.
Bên chiếc bàn trà đơn sơ có lẽ được đóng từ những năm 90 của thế kỷ trước, cảm xúc về những trận chiến khốc liệt mà mình trực tiếp tham gia trong chiến tranh biên giới phía Bắc chợt như tuôn chảy, vị tướng nguyên Tư lệnh Binh chủng "Chân đồng - Vai sắt - Đánh giỏi - Bắn trúng" rất xúc động.

Nhà cầm quyền Trung Quốc những tưởng huy động 60 vạn quân cùng nhiều xe tăng, thiết giáp, pháo binh ồ ạt tấn công trên toàn tuyến biên giới phía Bắc sẽ nhanh chóng giành thắng lợi, nhưng họ đã nhầm.
Mặc dù tương quan lực lượng rất bất lợi vì đối phương quá đông, nhưng Việt Nam, chỉ với công an vũ trang, bộ đội địa phương và một số đơn vị chủ lực của các quân khu biên giới, đã kiên cường giáng trả quân xâm lược, gây cho chúng thiệt hại lớn cả về người lẫn vũ khí trang bị.
Quân đoàn 1 - lực lượng dự bị chiến lược của ta lúc bấy giờ chưa cần xung trận, vẫn trấn giữ các vị trí hiểm yếu quanh Hà Nội, Hà Nam Ninh,...

Trước sự anh dũng kiên cường của quân và dân ta, 60 vạn quân Trung Quốc đã phải rút chạy khi mà quân chủ lực tinh nhuệ của Việt Nam mới chỉ hội quân, chuẩn bị chiến dịch phản công quy mô lớn, đánh trận quyết định, làm sụp đổ hoàn toàn âm mưu xâm lược của nhà cầm quyền Trung Quốc. Tuy nhiên, đúng lúc đó, đối phương tuyên bố rút quân.
Chúng ta có quyền tự hào rằng trong Chiến tranh biên giới phía Bắc, quân và dân ta đã thể hiện ý chí quật cường, không gì khuất phục nổi của dân tộc Việt Nam, tiếp tục giữ gìn phát huy truyền thống dựng nước và giữ nước của cha ông, bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ, quyết không để mất bất kỳ mét đất nào của Tổ quốc.

Ngay từ năm 1978, trước tình hình căng thẳng ở biên giới Tây Nam khi Quân Polpot dưới sự hà hơi tiếp sức của Trung Quốc liên tiếp gây hấn, các cấp chiến lược của ta đã dự báo tình hình rất chuẩn xác rằng Trung Quốc có thể động binh tấn công Việt Nam ở biên giới phía Bắc.


Vì thế, pháo binh ta đã tiến hành trinh sát kỹ, xây dựng mạng lưới tọa độ, dấu mốc để sẵn sàng tác chiến nếu nhà cầm quyền Bắc Kinh liều lĩnh xua quân xâm lược Việt Nam.
Vì thế, tới năm 1979 và những năm tiếp sau, khi chiến đấu với quân Trung Quốc, pháo binh Việt Nam rất đĩnh đạc, chủ động mọi tình huống.
Thực tế cho thấy, pháo binh đã phát huy được sức mạnh hỏa lực, trực tiếp đánh địch và chi viện hiệu quả, đắc lực cho các lực lượng ta chiến đấu trên biên giới.
Nguyên Tư lệnh pháo binh: Việt Nam đã tính tới sử dụng bão thép Vua chiến trường trong chiến tranh biên giới 1979 - Ảnh 5.
Ông kể, "khi chiến tranh biên giới phía Bắc nổ ra, lúc ấy tôi đang công tác Trường sĩ quan Pháo binh thì được trên điều về làm trợ lý tác chiến của Binh chủng Pháo binh.
Và thế là từ đó, tôi có 10 năm liền (1979-1989) trực tiếp tham gia chỉ huy, chỉ đạo pháo binh ta chiến đấu trên khắp các mặt trận ở biên giới phía Bắc. Cuối những năm 1980, tôi được bổ nhiệm làm Phó Tư lệnh Tham mưu trưởng Binh chủng Pháo binh.
Từ Móng cái Quảng Ninh cho tới Lào Cai, Lai Châu, không có nơi nào mà tôi và các đồng chi trong cơ quan tham mưu Binh chủng Pháo binh chưa từng đặt chân tới và trong những giai đoạn quyết định nhất, không có tháng nào mà chúng tôi không có mặt trực tiếp ở biên giới để cùng bộ đội đánh địch".
Ông nhớ lại, khi Trung Quốc xâm lược Việt Nam tháng 2 năm 1979, khi đó Liên Xô vừa viện trợ pháo phản lực BM-21 Grad rất hiện đại và uy lực đồng thời cử chuyên gia sang trực tiếp huấn luyện cho bộ đội ta sử dụng.
Để chuẩn bị cho chiến dịch phản công quy mô lớn, Trung đoàn 204 - đơn vị được trang bị loại pháo này được lệnh lên biên giới, sẵn sàng giội bão thép vào đầu thù.
Nguyên Tư lệnh pháo binh: Việt Nam đã tính tới sử dụng bão thép Vua chiến trường trong chiến tranh biên giới 1979 - Ảnh 6.
Pháo phản lực BM-21 trong biên chế QĐND Việt Nam.
"Lúc bấy giờ, một nửa biên chế của Trung đoàn 204 với 24 xe hỏa lực (mỗi xe 40 ống phóng, chưa kể còn tiếp thêm nhiều đạn) đã chuẩn bị xong, chỉ chờ lệnh là khai hỏa.
Các bạn có hình dung là 960 quả đạn phản lực chỉ trong vòng vài chục giây, cùng lúc chụp xuống mục tiêu thì kẻ địch sẽ phải hứng chịu hậu quả khủng khiếp đến thế nào. Đó là chưa kể hàng trăm khẩu pháo khác cũng đã sẵn sàng, chắc chắn quân xâm lược sẽ thực sự phải hứng chịu đòn tập kích hỏa lực sấm sét chưa từng có của Việt Nam".
Ông trầm ngâm, "Đánh kẻ chạy đi không ai đánh kẻ chạy lại" khi họ đã rút quân, ta cũng không cần thiết phải đuổi cùng giết tận để gây thêm đổ máu, hận thù, thể hiện lòng hiếu sinh từ ngàn đời của dân tộc Việt Nam mặc dù quân Trung Quốc xâm lược đã gây không biết bao nhiêu tội ác với nhân dân ta".

Nhắc tới Hà Giang, vị tướng pháo binh như chùng hẳn xuống. Trong suốt chiến tranh biên giới phía Bắc, sau năm 1979, trong khi Quảng Ninh, Lạng Sơn và nhiều tỉnh biên giới khác tương đối yên ắng thì mặt trận Vị Xuyên - Hà Giang vẫn ầm ầm tiếng súng, pháo. Không ở đâu gian khổ và ác liệt như ở đây.
Ông nói: "Tôi và cơ quan tham mưu pháo binh đã trực tiếp lên từng chốt kiểm tra, tận mắt thấy Trung Quốc sử dụng pháo quy mô lớn đến như thế nào.
Núi đá vôi Hà Giang liên tiếp bị đạn pháo Trung Quốc cày xới, họ bắn không tiếc đạn, nhiều đến mức chân chúng tôi như đi trên một lớp bột dày xen lẫn các mảnh thép, nhưng bộ đội ta vẫn kiên cường bám chốt, giữ vững trận địa.
Nhằm hạn chế sức sát thương của pháo địch, tất cả pháo đều được đưa vào hầm. Gỗ ở Hà Giang thì sẵn, cứ việc chặt rồi đào, xây công sự thôi. Các hầm pháo của ta đều có lớp che chắn dày hàng mét kết hợp gỗ, đất. Ta ngụy trang rất kỹ, chỉ khi nào bắn thì mới mở nắp".

Để giáng trả, Binh chủng Pháo binh đã được lệnh nghiên cứu đưa pháo tự hành M107 175mm "Vua chiến trường" vốn chiến lợi phẩm do Mỹ chế tạo, lên tham gia đánh địch ở mặt trận Vị Xuyên nhằm phát huy hỏa lực rất mạnh (mỗi quả đạn nặng 79 kg có bán kính sát thương hơn 50 mét) và tầm bắn xa (khoảng 34 km).
"Các bạn có thể hình dung như thế này: Muốn đưa được những khẩu pháo nặng gần 30 tấn này lên biên giới quả là gian nan, ngay như chúng tôi hành quân lên Hà Giang bằng ô tô con hồi đó cũng phải mất tới 2 ngày.
Đường hành quân vừa nhỏ, hẹp lại nhiều cầu cống, mà hầu hết là cầu yếu, xe con mà còn đi khó khăn như thế thì chắc chắn pháo vừa to, vừa nặng không thể qua được. Muốn sang sông phải làm ngầm, mà như thế thì cần phải có lực lượng công binh cùng địa phương giúp đỡ, rất khó có thể huy động được một lực lượng lớn đến như vậy.
Bên cạnh đó, pháo chiến lợi phẩm do Mỹ sản xuất, số đạn vét ở tất cả các kho còn không nhiều, không đảm bảo chiến đấu lâu dài được. Vì thế, cuối cùng kế hoạch đưa "Vua chiến trường" lên tham chiến ở Vị Xuyên đã phải dừng lại".

Khi được hỏi có ý kiến cho rằng Trung Quốc là thầy dậy về tác chiến pháo binh nên bộ đội Việt Nam gặp nhiều khó khăn, vị tướng 10 năm chỉ huy pháo binh ở biên giới nói ngay, "khó khăn đúng là rất nhiều, nhưng chỉ là ở chỗ phía Trung Quốc có nhiều pháo, nhiều đạn hơn mà thôi. Còn trong tác chiến, làm sao pháo binh Trung Quốc có thể hơn được chúng ta".

Dù khó khăn gian khổ nhưng công tác bảo đảm hậu cần kỹ thuật về cơ bản vẫn đáp ứng được yêu cầu chiến đấu bảo vệ Tổ quốc của bộ đội ta trên biên giới phía Bắc.
Đến đây ông sôi nổi hơn hẳn. "Pháo binh ta đã đánh rất xuất sắc trong chiến tranh giải phóng miền Nam thống nhất đất nước, nhiều lần khiến pháo binh Mỹ cường quốc số 1 thế giới lúc bấy giờ cũng phải nể sợ, thì Trung Quốc, sau chiến tranh Triều Tiên, hơn 30 năm không đánh đấm gì sao có thể bằng ta được.
Hầu hết các cán bộ chỉ huy pháo binh ta lúc bấy giờ đều trưởng thành từ kháng chiến chống Mỹ, có rất nhiều kinh nghiệm cộng với sự thông minh, sáng tạo và linh hoạt thì chẳng có gì phải ngán ngại Trung Quốc.
Trong những trận đấu pháo, khi ta bắn Trung Quốc phản pháo rất nhanh chỉ sau chừng 10-15 phút, nhưng ta đâu có kém, cũng mất bấy nhiêu thời gian là trận địa pháo địch cũng được ăn đạn của ta.
Nói vậy để thấy được rằng trình độ tác chiến của pháo binh Việt Nam không hề thua kém Trung Quốc. Chúng ta thậm chí còn hơn họ ở chỗ là pháo gì cũng dùng được và dùng giỏi, từ pháo chiến lợi phẩm cho tới pháo do Liên Xô, Tiệp Khắc, Ba Lan và các nước viện trợ.
Chẳng có gì khó khăn trong công tác đảm bảo kỹ thuật, hậu cần đạn dược vì ta quá quen với truyền thống lấy vũ khí địch đánh địch trong suốt chiều dài chiến tranh. Năm 1975, chúng tôi ở Quân đoàn 3 khi giải phóng Tây Nguyên, thu được xe - pháo địch là lấy để sử dụng ngay, hành quân thần tốc vào giải phóng Sài Gòn, vừa đi vừa huấn luyện vẫn đánh giỏi bắn trúng.
Chiến tranh đã lùi xa nhưng nhắc lại như vậy để nhớ một thời chúng tôi đã chiến đấu oanh liệt như thế nào. Nhiều đồng đội của chúng tôi đã ngã xuống hay mất một phần xương máu để giữ vững từng tấc đất thiêng liêng của Tổ quốc".

Nguồn
http://m.soha.vn/nguyen-tu-lenh-phao-binh-viet-nam-da-tinh-toi-su-dung-bao-thep-vua-chien-truong-trong-chien-tranh-bien-gioi-1979-20190214143703343.htm
 
Chỉnh sửa cuối:

taplai2012

Xe trâu
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-150015
Ngày cấp bằng
21/7/12
Số km
30,284
Động cơ
517,598 Mã lực
Do chủ quan, xem thường nguy cơ. Chúng ta bị động phải gấp rút kéo quân về và kêu gọi tổng động viên.
Riêng chiến trường K đã phải tập trung nhiều binh lực thì ko lấy đâu ra thừa quân được đâu.
TQ đánh là điều chắc chắn chứ ko phải đợi 1 cái cớ.
Không có việc chủ quan nhé. Chủ yếu thế VN không chủ động tập hợp binh lực lên biên giới được. Nó là hành động gây chiến. Còn khi điều quân đương nhiên phải gấp rút để theo kịp chiến sự.
Cụ suy nghĩ khá đơn giản kiểu 1+ 1 = 2
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top