[Funland] Vu vơ nhân đọc topic Gái Hải phòng!

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,599
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Hè năm 1991, khi ấy đường Hoàng Quốc Việt vẫn chỉ là một con đường cấp phối nhỏ chưa có tên, đường Cầu Giấy/Xuân Thuỷ/Hồ Tùng Mậu nhỏ bằng ¼ bây giờ - gọi là quốc lộ 32. Hai bên đường Hoàng Quốc Việt toàn ruộng rau muống, ruộng lúa và bãi tha ma còn đưòng 32 chưa điện, chưa vỉa hè, lác đác mấy nhà dân lụp xụp. Tiếng Anh bắt đầu thay tiếng Nga chiếm thế thượng phong, giáo trình Streamlines, Headways tràn lan quầy sach. Thằng bạn học song ngữ Pháp/Anh đại học nên tối tối tranh thủ đi “cua” trong khu giảng đường B ĐHSPNN, thằng còn lại – là gã này - tiếng Anh cũng tạm nên dịp nghỉ hè cứ hôm nào thằng kia bận là nó lại gí dạy thay. Lớp mấy chục học viên, đa phần sinh viên cố kiếm cái bằng A/B/C cho dễ xin việc. Có mấy cô sinh viên trường Thương nghiệp học, người Hải Phòng thì phải vì thấy đi xe mini Nhật màu đỏ (sau này mới biết người Hải Phòng gọi là màu đỏ đun “vỏ bao thuốc Dulhill đỏ ấy mà”). Con gái Hải phòng dạn dĩ có tiếng, thằng bạn trông cũng được, rồi chuyện gì đến cũng đến, tình-yêu-sinh-viên khi đó tuyệt không nhuốm bụi trần. Có cái này chưa giải thích được: con gái HP thường rất có ấn tượng tốt về con trai HN; con trai HP thì phần lớn gặp con gái HN là bồ kết. NHƯNG không hiểu sao con trai HP lại ghét con trai HN????


Gần đây hay thấy mấy câu “đa dạng trong sự thống nhất”, “phát triển là trọng tâm, xây dựng là then chốt”, “xây dựng nền văn hoá tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc”, “tái cơ cấu, hoạt động theo mô hình công ty mẹ, công ty con”, “phát triển thương hiệu”, “đào tạo, bồi dưỡng tài năng”, “phát triển nguồn nhân lực”... Trúc trắc, đúng kiểu dân tập-toẹ-trí-thức học làm sang, hay đám mới-có-tí-tiền-bán-đất vội phủi đít quá-khứ-nhọc-nhằn ngồi chồm hỗm vào nhóm trưởng-giả-học-làm-sang. Chưa quá hai mươi năm, sáng có bát cơm nguội rang với mấy cọng tóp mỡ quắt queo đã là đỉnh, nhà ai có cân mì tôm nấu với nửa bó rau muống chan cơm đã đủ cho thằng nhóc đi khoe với đám bạn làm bọn kia thèm rỏ dãi. Kem que đựng trong thùng, đi bán có cái kèn bíp bo bíp bo ở cổng trường dụ dỗ trẻ con, hai ba đứa bạn cả trai cả gái chung nhau mút một que kem chuối ngon đến tận bây giờ.
 

Mickey35

Xe buýt
Biển số
OF-304448
Ngày cấp bằng
9/1/14
Số km
733
Động cơ
308,800 Mã lực
Em cũng hay về Phòng. Hôm nào về, em xin thỉnh cụ chén rượu hoặc ta làm vài vại bia hơi HP ngay cổng nhà máy:D
Chủ thớt tập trung nào,em đọc xong cứ đi ra đi vào chưa thấy đoạn mới,nhâm nhi quá cơ
 

Vulq71

OFer Tích cực
Biển số
OF-160636
Ngày cấp bằng
13/10/12
Số km
9,300
Động cơ
436,681 Mã lực
Em cũng hay về Phòng. Hôm nào về, em xin thỉnh cụ chén rượu hoặc ta làm vài vại bia hơi HP ngay cổng nhà máy:D
Dạ, rất vui cụ ơi. Mà em cũng ở ngay gần sân vận động LT cụ ạ. Về cứ nhắn em là ngon cụ nhé.
 

datcub

Xe buýt
Biển số
OF-64899
Ngày cấp bằng
25/5/10
Số km
540
Động cơ
440,175 Mã lực
Website
www.facebook.com
em lẳng cục gạch hóng tiếp ạ :D

Em thặc với các cụ,là ngoài các cụ ngoài đi Đồ sơn ra cụ chén gái HP xịn bao giờ chưa?
em được 2 vé ạ, mất trinh vé đầu ở Cát Bà, em nhớ năm đó con bé mới hết lớp 10 hè sang 11, giả vờ cầm sách tiếng anh sang bên e ... :))
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,599
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Chủ thớt tập trung nào,em đọc xong cứ đi ra đi vào chưa thấy đoạn mới,nhâm nhi quá cơ
Vâng, em tập trung đơi:D


Nhà ấy có hai anh em, có cân đường Tết mẹ cất để dành, bị chảy nước nên gần hè mẹ đem ra nấu chè đậu đen(cũng hơi mọt) cho 2 anh em. Thêm tí tinh dầu chuối, mấy cọng dừa nạo nhỏ (đúng thói cảnh giả Hà thành). Con em đợi thằng anh đi đá bóng (giẻ rách quấn tròn) về ăn chung. Khát nước quá, lại thèm nên thằng anh lừa con em “mày ăn ít thôi, ăn nhiều răng nó đen sì ra đấy”. Nhà có cái đài cassette Sanyo xuất xứ từ chế độ Saigon cũ, thằng bạn con ông tổ trưởng dân phố kiếm đâu được cái băng nhạc vàng Chế Linh “nếu nếu ngày ấy chúng mình xa nhau, anh anh xin muôn kiếp yêu em mà thôi” nhét vào. Thế là đóng kín cửa cả bọn mải mê nghe quên cả giờ nấu cơm trưa. Khổ, nhà tập thể cánh cửa vênh váo gấp mấy lần nhạc-phụ-xơi-đấm-bốc, ở trong không nhìn thấy ngoài nhưng tiếng động thì hiển-nhiên-là-vẫn-lọt.

Cựu-đại-tá-lục-quân tìm thằng-cháu-đít-soong khắp khu tập thể để lấy chìa khoá vào nhà không thấy, chợt vẳng tiếng động lạ, nỉ non, run rẩy nhất quyết không phải là Diệt-phát-xít của cố nhạc sỹ/nhà văn/nhà thơ/nhà triết học Nguyễn Đình Thi nên đẩy cửa xô vào(mất lịch sự quá, mà chiếu theo luật dân/hình sự bây giờ là vi phạm quyền tự do công dân rồi đấy). Gì thế này, thằng-cháu-nội-độc-nhất, niềm hy vọng của cả đời quân ngũ quần đùi xanh chéo, phất phơ cá rô đớp gấu (vì rách, chứ không thời trang như lũ 8x, 9x quần jeans đang yên đang lành xé te tua) chân vắt chéo nằm quây quần với đám con-nhà-tuyền-trí-thức, miệng lẩm bẩm nhập lời (chắc là phê quá). Một tiếng thét, chắc ngày xưa xung phong vào trận cũng chỉ ở-tầm-âm-vực ấy là cùng. Cán chổi đót rõ vừa tay, còn bé tí ranh đã lung-lay-tư-tưởng thế này thì lớn lên có mà mất nước, mỗi ông-mãnh xơi 2 phát ngang mông, rồi thông báo cho phụ huynh từng nhà bắt viết bản kiểm điểm về trọng tội vi phạm quy định không-được-nghe-đài-địch.

Cuối năm ngoái về thăm khu nhà cũ, gặp lại cựu-đại-tá ngày xưa “ừ, công nhận là cái thằng rượu Tây uống nó không đau đầu như cái anh Vodka Hà nội. Mà chúng mày là phải lăn lộn, cái hay cái dở cũng nên (kinh) qua cả rồi mới trưởng thành”. Cụ ơi, 2 phát cán chổi hè 1982 con chưa quên đâu cụ ạ!!!!!!
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,599
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3

tuongminhtsc

Xe tăng
Biển số
OF-180039
Ngày cấp bằng
5/2/13
Số km
1,463
Động cơ
545,468 Mã lực
Chuyện này em nhớ không nhầm, em đã đọc lâu lắm rồi của 1 cụ có nick là Vu Vơ bên SV thì phải.
 

Mickey35

Xe buýt
Biển số
OF-304448
Ngày cấp bằng
9/1/14
Số km
733
Động cơ
308,800 Mã lực
Chuyện này em nhớ không nhầm, em đã đọc lâu lắm rồi của 1 cụ có nick là Vu Vơ bên SV thì phải.
Lâu lắm rồi thì đọc lại cũng hay mà cụ,chủ thớt mất công mang về,ai chưa đọc,đang đêm rảnh thêm hoài niệm tí
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,599
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Đưòng 5 nâng cấp xong dịp 13/5/2000 bằng vốn ODA Nhật lùn nối thẳng HN với HP không còn sợ mấy thằng tàu hoả hôm nào vô phúc gặp bọn nó đi ngược chiều ở 2 cái cầu gì đó chỗ Hải Dương thì cứ là đợi dài cổ, vớ vẩn đói quá mà mua bánh chưng hay trứng luộc là hoặc xơi bánh chưng đất, hoặc khẩn trương kiếm Béc-ba-din vì trứng luộc từ mấy hôm trước, ế nên sáng nay hâm lại cho nó nóng!!!!! Những năm cuối 80, đầu 90 đi HN-HP and verse bằng ôtô hành-khách-hàng nhanh cũng mất 5 tiếng, lấy đâu xe 4 chỗ như bây giờ. Thế nên có cái quán cơm đoạn Hải Dương của lão chủ quán gì “xồm” ấy mới có khách.

Thực tình thì lão bán rất vừa phải, thức ăn đúng cảnh thanh bần đồng quê không màu mỡ riêu cua mà xét một cách toàn diện thì càng màu mè càng mất vị. Tàu hoả hú còi đón khách ở ga Hàng cỏ, ngày vài ba chuyến ghế gỗ cứng ngồi khoảng đến ga Long biên là đứng hết vì đau ấy quá. Cô bạn sinh viên trường Thương nghiệp về HP lấy viện trợ, đi chuyến tàu sáng lên đến Hanoi đã sắp hết chiều mang theo một thùng (nhỏ thôi) mực tươi ướp đá và hẹn thằng bạn gã (i.e người yêu của em) ra đón. Làm gì có di động, đến lắp điện thoại ở nhà còn phải đợi dài cổ mới có cáp nữa là. Tàu/xe chậm vài tiếng là thường, nhà thằng bạn cứ cuối tuần là hay tổ chức ăn tươi (luân phiên), bố/mẹ nó có-vẻ-ưng cô bạn V này nên hẹn đến ăn cơm luôn thể.

Hôm đưa nàng ra ga anh ả cưỡi mini Nhật (điểm này mini Nhật ăn đứt Mifa, hay nói cách khác là tư duy của người HP thực tế hơn dân HN: anh yên trước, nàng bóc-ba-ga sau đạp nhoay nhoáy, nhẹ bẫng; chứ Mifa mà anh/ả cùng ngồi thì cái-gọi-là bóc-ba-ga không quá 2 phút chuyển từ trạng thái mặt phẳng nằm ngang thành hình chữ V ngay tắp lự). ăn tươi Hà nội minh dịp ấy thì con vịt, mớ cá hay ít tôm tươi là hết cỡ. Tuần này thêm món mực tươi hấp gừng, râu xào cần tây sang trọng hẳn lên. “bố mẹ cháu gửi biếu hai bác chai rượu (ngâm bào ngư); gửi Q mang về biếu bác giúp V gói tôm khô”, con gái HP lúc đầu có vẻ hơi thô (vì họ sống thật quá) thôi chứ cũng biết lóp-bi tình cảm vãi. Cơm nước xong cũng đã đến lúc hết thời sự, anh ả xin phép đưa nhau về kí túc xá, gã cơm rượu no nê còn nán lại dán hộ một lô phong bì hồ sơ tuyển sinh(làm thêm) rồi mới về nhà. Dựa đánh oạch cái xe cuốc vào bếp, vứt dép lê chân đất vào nhà thì thấy ông bạn đang ôm đầu ngồi đợi. Bỏ mẹ rồi, chắc là chuyện dữ đây.
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,599
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
“V bị trấn mất xe rồi Q ạ”, thằng bạn thiểu não. ‘Sao lại bị trấn, ở đâu?”. “Bọn tao vào Bách thảo, thế là bị bọn quân khu dí dao doạ; xe của tao nó không lấy, no lấy xe của V”. Vắng quá, bọn tao sợ nên ko dám kêu. Giờ tính thế nào hả mày, mấy tuần nữa nghỉ hè V phải mang xe về HP chứ?”. Khốn nạn, lúc chúng mày sướng sao không thấy há miệng, giờ thì còn tính với toán cái nỗi gì (ấy là nghĩ thế chứ ai lại mắng nhau lúc ấy). Cũng tính đủ đường, mô hình SWOT bây giờ mấy ông học Em-Bi-Ây hay nhắc chứ có khi lúc ấy hai thằng cũng đã kẻ 2 nhát vuông góc rồi chứ lại. Ngẫm cái ông hoàng tử Lang Liêu nhà mình tài, cái bánh chưng vuông, 2 phát lạt buộc giữa nữa hoá chả là “tiên khởi” cho cái ý tương xuốt-siếc này còn gì????


Phương án tối ưu nhất là phải mua cái “đỏ đun” khác, rồi đưa lại V để còn kịp nghỉ hè. Lúc đầu định 2 thằng chịu thôi, nó nói vay mình “ra trường tao trả” vì đâu gần 2 chỉ vàng (lúc ấy là to kinh khủng), nhưng V nhất nhất chia 3, nếu không là sẽ báo mất xe cho nhà biết. Hậu duệ Nữ tướng Lê Chân tổng trấn Hải tần Phòng thuỷ gì chứ đã quyết thì trời xanh kia cũng chỉ bằng nửa cái vung xoong kho cá, huống gì ông bạn mặt còn đầy lông tơ đang in-đíp-lớp. Trước hôm cô bạn về HP nghỉ hè một ngày, hai thằng lọ mọ ra ga Hàng cỏ “xuống Phòng”, tiền 5 nghìn giấu trong áo lót cứ như buôn bạc giả. Bé đến giờ đã mua bán món gì to tiền như thế này đâu, dám đi HP là có ông anh làm ở Tổng hợp I biệt phái xuống HP mấy năm thành ma xó HP dẫn dắt. Xô lấn chen đẩy tàu chợ đến phát hãi, rồi tầm quá trưa cũng đến ga HP. Ơ cái ga này ổn, Việt nam mình còn mỗi cái ga Hải phòng + Ga Đà lạt là đậm dấu ấn kiến trúc Phú-lang-sa
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,599
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Cách đặt tên phố/cầu/đường dưới HP cũng lạ: cống Cái Tắc (đã cống cái, i.e to lắm đây, mà lại tắc thì nước chạy ngược về thủ đô à?); cầu Rào (ơ hay, làm cầu để thông thương, rào lại hoá xây làm cảnh???); ngõ Cấm (tên thế bố ai dám vào, nhà nào vô phúc có con gái ở ngõ này khéo ế sưng ế xỉa???); phố Cát Cụt (bắt nguồn từ tiếng Pháp casse-croute chăng vì thấy có bán đồ ăn).

HP những năm này phố xá có phần “vượng” hơn Hà nội. Xe máy CD125, DD, DM xanh đỏ dựng đâu cũng thấy, xe máy bãi rác nhập về xuống “công” nhìn hoa cả mắt. Ông anh họ quen cửa hàng xe đạp gì đó đường Lê Lợi dẫn 2 thằng em dại-thật-sự vào lựa màu sơn Người quen, nên chị chủ lệnh cho bác thợ tháo cái khung xe này lắp vào bánh cái kia, bỏ hộp này ra (vừa phụt sơn mông đấy, trông đẹp mã chứ đi 6 tháng là mốc thếch), thay cho nó cái gác-đờ-bu, cho nó nan (hoa) mới đi đại loại vậy. “Mày em anh Đ, chị nấy vốn chừng này tiền, trông sáng sủa gớm nhỉ, có người yêu chưa hay để chị nàm mối cho đứa em gái, nó cũng học ở Hà lội”, bà chị xởi lởi.

Đợi gần 2 tiếng lắp ráp cái xem, chị chủ chạy ra chạy vào thay 3 lần váy ngủ vẫn còn nhớ xịn đẫm mùi nước hoa toàn thân Fa. Sao có người tốt thế không biết (mấy năm sau ông anh mới lộ “phỏm” đấy là phòng nhì, ông này đúng là Uốc-cờ-men, luôn đi trước thời đại khi mà mãi gần đây thằng em mới hiểu Rau/dưa là thế nào). Đâu thừa ra gần hai trăm (nghìn), mà đến mai cô bạn mới về. Ăn/ uống/ở thì ông anh “bánh bao”, xe pháo xong xuôi rồi nên cơm tối xong xin phép ông anh cho hai thằng em đi dạo phố. HP là thiên đường của đồ xe-cờn-hen điện tử Nhật bổn, nhà nào cũng mấy cái tivi nội địa điện 110V to đùng nhìn thèm rỏ rãi. Vào cái quán Caphê-Video gì ấy gần Nhà hát TP, “cho em xin 2 nâu”. “Ở đây không có cà phê LÂU, chỉ có đen với màu, uống gì”, một em cỡ U30 xoe xoé. Quái, có đen mà lại không bán nâu, dở hơi à, mình nghĩ. ‘Thế thì chị cho em 1 ca cao, một đen”, dân học toán vốn linh hoạt, trộn cốc ca-cao vào cốc cà phê đen, ngoáy mấi cái rót đều làm 2 không thành nâu thì cũng gần thế. “Đổi phim khác đi”, thực khách thỉnh cầu. “Tí nữa, còn sớm”, chủ quán nhấm nhẳng.

Hai thằng con-trai-Hà-nội; tuy đã biết yêu nhưng mới chỉ dám cầm tay bạn gái, mỗi lần kít-kiếc run bắn cả người, lấm la lấm lét như thằng ăn trộm; mặt đỏ bừng khi tự nhiên thấy màn (tiếng HP gọi màn hình TV) sáng loá rồi một em tóc vàng, một ông mũi lõ trong trang phục Adam+Eva thực hành cái món mà anh em ta bây giờ gọi là “ấy” đấy. Hơi ngượng, nói thật là thế, Kim Bình Mai cũng đã từng đọc qua nhưng giữa cả đám đông toàn giống đực, mỗi chị chủ là giống khác, mắt chữ A mồm chữ O mà cứ rên rỉ quằn quại bú mớm thì vẫn cứ hơi là xấu hổ. Nhưng mà 2 cốc nước nó vừa mang ra, không uống thì phí quá, với lại cũng tò mò xem cái thể loại này nó kết-thúc-có-hậu như phim rạp hay không nên mất gì của bọ, xem đến hết băng luôn. Cũng đếch dám đứng dậy ngay, giống chuyện ngày trước mấy chú bộ đội ở nhờ nhà dân có con gái đang tuổi cập kê ngủ dậy dậy là vớ ngay cái chổi, rồi cúi người quét đi quét lại mãi ấy :).
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,599
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Loanh quanh thế nào lại ra cái chỗ trụ sở của Ngân hàng Hồng kông Thượng hải thời Pháp thuộc, giờ thành Bảo tàng HP nếu không nhầm. Cái nhà ấy đẹp nhất thành phố, để mọi người dễ hình dung thì Nhà khách Chính phủ ở Ngô Quyền (Hà nội) thế nào cái nhà ở HP này cũng gần như thế, mỗi cái khuôn viên hơi nhỏ. Khu ấy toàn biệt thự cũ của Pháp để lại, đẹp mê hồn.

Đi thêm một đoạn thì cái gì thế này, sao lắm các chị các em đứng ở hè, ngồi trên xe thế??? Tan lớp ngoại ngữ ca 2 buổi tối à, về nhà cơm nước tắm rửa cho nó mát. Thì suýt-nữa-là-2-ông-giáo Thứ cứ luận ra là vậy, hơi nhiễm tí bệnh nghề nghiệp mà. Không phải ông ạ, nhầm to rồi “này, đi bộ ơi”, “chơi không anh”, “em này”. Lại thêm cái lần đầu biết đến loại ma-két không có trong giáo trình quản trị của bất cứ trường kinh doanh nào nữa. Nhấp nhoáng mấy cái đèn xe, Cúp tôm thì phải, không 81 đời chót kim vàng giọt lệ chả hiểu nghịch hay tìm hoa thật đi qua. Có em, hay chị muốn gây ấn tượng mạnh còn tốc cả áo lên cho các anh xe cúp nhìn. Choáng thật sự, đến chỗ ngã tư là rẽ phải luôn rồi nhảy xích lô về chỗ ông anh tá túc- lúc ấy còn kịp nhìn biển tên phố là Hồ Xuân Hương “Hề hề, các chú thấy thế nào, nếu không thích cho anh mấy đồng anh đưa đến chỗ này đảm bảo quên sấu luôn”, ông xích lô nhăn nhở - chắc hồi ấy Đồ sơn chưa có dịch vụ 90K???? Dạ xin anh, bọn em đang méo mặt với quả “đỏ đun” rồi, còn phải kéo cày trả nợ độ năm nữa mới xong, anh cho em khất.

Làm bát canh bánh đa cua gần vườn hoa cho ấm bụng, kể hơi bẩn đấy nhưng lạ miệng. À, dưới này gọi tương ớt là Chí Trương, bột gia vị là Súp; cũng hay. Thật thà kể chuyện đi lúc tối, ông anh cười ngất!
 

Mickey35

Xe buýt
Biển số
OF-304448
Ngày cấp bằng
9/1/14
Số km
733
Động cơ
308,800 Mã lực
Khả năng còn dài,e làm ấm trà đã
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,599
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Hải Phòng có nhiều tên gọi trìu mến khác nhau “thành phố Hoa phượng đỏ”, “thành phố nơi đầu sóng”, “thành phố cảng’... Gã thì khác, sao không ai gọi là “thành phố mini Nhật” nhỉ vì thấy đâu đâu cũng dập dìu xe đạp mini Nhật. Hà nội sau đợt sóng Mifa, SK của đội xuất khẩu lao động Đông Đức, Tiệp Khắc gửi về những chuyến cuối cùng vì Đông/Tây Đức thống nhất, Tiệp khắc thì tách đôi thành Czech và Slovakia bắt đầu thấy Phượng hoàng Tàu/Thái tung cách bay trở lại làm bẩn cả phố. Xe đếch gì mà vừa to, vừa nặng lại thêm quả xấu. Pơ giô Pháp cũng chẳng hơn mấy, may ra là bền, không có cái cảnh đang đi khung đứt làm hai vì thép đểu như phưọng hoàng Tàu. Kem đánh răng bột của Ngọc lan chẳng có, có ông Sơn Hải miền Nam lần đầu tiên khuyến mại treo giải Tivi 14 inch làm náo động thị trường.

Thôi dùng đỡ kem đánh răng tàu thơm mùi hoa Ngọc lan vậy. Bàn chải đánh răng cước to như que tăm, cứng quèo chọc phát nào men răng mòn đi nhát ấy. Bác sỹ thì vô trách nhiệm, hay dốt, hay là thiếu kháng sinh mà con gái nhà người ta hơ hơ thế kia cứ bệnh gì thì bệnh cũng phải là Tê-tờ-ra-xi-lin đầu vị.

Cái răng cái tóc là góc con người, bàn chải đểu, kem đánh răng tàu làm lợi dân Nam ta thâm xì giờ thêm quả Tê-tờ-ra-xi-lin này vào thế là men răng ứ hự bai-bai, để lại quả răng-lợi tông suyệc tông một màu nâu nhạt. Chị em đang hô hố nói cười rổn rẳng bỗng sáng mai thức dậy chợt thuỳ mị hẳn đi, vui cỡ gì cũng chỉ mỉm cười ý nhị. Tuần trước đưa vợi đi cờ-lin-tít, liếc trộm thấy cái hoá đơn bọc-lại-men-răng của một cô nàng tầm trạc tuổi mình mà choáng, sơ sơ đâu mỗi ba triệu bọc một cái răng.
 

trauxanh

Xe cút kít
Biển số
OF-321342
Ngày cấp bằng
28/5/14
Số km
17,905
Động cơ
427,802 Mã lực
Hay đấy!
Cuốn hút phết! =D>
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,599
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Đang ở tình trạng sáng làm bánh mì tôm (túi một cân, chia mười mấy bánh) là đủ sức đọc sách đến trưa mới dậy châm bếp dầu kim khí Thăng long hay Quốc phòng; giờ được thả rông nên khoan khoái lắm. Gần biển, cây cối nhiều nên rất thoáng, hai thằng nằm li bì đến “mặt trời trưa đã quá đỉnh đầu, vách đá chắn ngang điều muốn nói” mới lồm cồm bò dậy. Chị chủ cửa hàng xe chắc được ông anh phím “đây là em con cậu ruột” nên nghỉ hẳn nửa buổi bán hàng đến chăm sóc thằng chắc-sẽ-là-em-chồng.

Nhất trí thôi, nếu em đây mà được dự biểu quyết chọn ứng viên bà chị với những vài ai đó thì chắc chắn sẽ không phải là phiếu chống. “đi ăn quà sáng, phở hay bún gà” bà ứng-cử-viên-chị-dâu nhà bác hỏi. Phở thì chắc ở nhà mỗi lúc ốm hay đau đầu em cũng được một cặp lồng, nước phở thì 200 đồng là đủ chan cơm nguội bữa trưa rồi, “đi ăn bún gà chị ạ, phở ở Hanoi có nhiều mà” - lại mắc bệnh sĩ diện, sáng bụng réo bỏ mẹ mà ra đường vẫn ngậm cái tăm cho thiên hạ nó biết ông nhà ông ngày đủ ba bữa!!!! Cái này phải rất khách quan, quán phở/bún gà gì đó trong ngõ nhỏ thôi, không nhớ tên dưới HP rất được – nghe nói quán ấy ngon và đắt nhất HP?

Đúng điệu ăn sáng xong là phải làm quả cà phê, chắc bà chị nghĩ thế nên lại dẫn 2 thằng em dại ra đầu phố tráng miệng. Mẹ, thế mới biết cái gọi là Power of love mà ca sĩ Cellin Dion dạo trước thể hiện kinh thật. Một thằng thì thề từ giờ sẽ dạy 2 sô ngoại ngữ/ngày để đập cho quả “đỏ-đun”; một nàng thì hì hục tay xách thùng cá mực ướp đá lạnh, tay kia lỉnh kỉnh rượu bào ngư, tôm khô, quần áo từ HP lên HN giữa trời hè nắng chang chang; một bà chị chưa kịp thân quen chỉ mới nghe nói đây-là-em-con-cậu-ruột đã nghỉ cả buổi hàng chăm sóc.

Đang tắm xà phòng Hoa hồng của bọn chả hiểu Đức hay Nga, xuống đây thấy thằng-anh cứ Zest (không biết viết đúng không, mười lăm năm rồi còn gì, chỉ nhớ ruột nó màu vàng, vỏ hồng, hồi đấy là thơm rất rất ngoại) mà xát cả quần sịp nên bà chị hỏi muốn mua gì không thì thật thà chị biết ở đâu bán xà phòng Zest ấy đưa em đi mua mấy bánh về làm quà. “Tưởng gì, khỏi, chiều về chị cho một túi, nhà chị đầy”, bà có-triển-vọng-là-chị-dâu khoát tay khảng khái. Mình khoái nhất tính cách này của người HP, thẳng thắn và mạch lạc.


Quán vỉa hè khấp khểnh nhưng cà phê Hói hay gì ấy ngon, chả mấy khi được bà chị tốt bụng đi cùng, đem thắc mắc “chị ơi sao ở HP chỉ bán cà phê đen mà không bán cà phê nâu hả chị?”. Bà chị nghe chưa thủng “em bảo cái gì cơ?”, ri-pít câu hỏi, bà chị ôm bụng cười “dưới LÀY gọi LÀ MÀU”. Quái, cách nhau có trăm cây số mà đã khác cả “nhời ăn tiếng lói”, thử phát nhỉ “bác ơi cho cháu xin một cà-phê màu”. Bà chị cười rung rinh ghế mây “màu thôi, ai LÓ gọi cà phê màu”. =))
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top