- Biển số
- OF-53557
- Ngày cấp bằng
- 24/12/09
- Số km
- 37,407
- Động cơ
- 667,041 Mã lực
Mụ pain dạo này rảnh rỗi nhể, chịu khó mổ cò bàn phím, dài quá để khuya eim đọc vây.
Em rảnh được vài hôm xả hơi và đang chờ tài liệu. Thấy thớt kia hay hay chợt ngẫm về ...một thời cũng kha khá xaMụ pain dạo này rảnh rỗi nhể, chịu khó mổ cò bàn phím, dài quá để khuya eim đọc vây.
Dê ! ơi có ng nhắc mợ nàyGái 16 em va rồi, cũng hay.
Thẳng thắn, thông minh nhưng cũng hơi tưng tửng, đó là ca em gặp
Bao xinh luôn gái Hp thường to cao và xinh, mỗi tội giọng ồm ồm thôi
Từ hồi phòng khám Lien Thanh ở Cửa Đông thì cách đây phải 15 năm rồi.6 giờ chiều, phòng khám răng Liên Thanh phố Cửa Đông hơi hơi vắng. Hẹn trước (mẹ khỉ, biết vắng thế này hẹn làm chó gì, cứ làm vẻ quan trọng-reservation is recommended) nên kệ con sư-tử-chưa-già leo lên tầng 2, mình tót ra quán Cafe bên cạnh ngồi chờ. Y tá xấu thế này, thảo nào các ông vào đây đã sưng răng lại chả thêm món nhăn mặt, rõ chán. Ông ACHN nào đi cấp cứu gặp y tá xấu cấp độ này thì có khi bất động luôn là cái chắc. “Tít”, quái sao hôm nay lấy cao răng nhanh thế nhỉ, vừa vào được độ 10 phút đã nhắn tin thế này. “Em ơi tính tiền”, đúng là ngày đen, đến uống cốc nước không xong. Sải dăm bước ra ngoài, chả thấy bóng dáng nàng đâu cả. Mà “súng” này chỉ để liên lạc với gia đình, ai nhắn nhỉ. “Cảm ơn anh về bữa trưa thú vị, hy vọng sẽ có dịp sớm gặp lại anh. H.”; thôi chết tôi rồi!!!!!!!
Im lặng thì cũng dở, mà chẳng lẽ lại nhắn em ơi đúng số máy nhưng nhầm người thì lại kém, và cứ phải nói thật là hơi tiếc. “Mỹ nhân tự cổ như danh tướng”, gọi lại có vẻ khả dĩ hơn. “Em chào anh, anh đã về nhà chưa ạ? Em mới về đến HP, tranh thủ đi mua sắm ở trên ấy một lúc-con gái mà anh”. Hỏi đùa “shopping thì trên này cũng nhiều chỗ lắm, em đi được đâu?”. “Dạ, em tìm mua vải may áo dài thêu tay ở La Hằng mà không có. Mẫu khác thì em không thích lắm, dưới em cũng có mà. Lúc đậu xe ở 17 Ngô Quyền lại còn bị phạt nữa chứ, may mà mấy bạn bán mỹ phẩm ra xin hộ. Hồi làm ở đấy em hay đi ăn trưa với một bạn bán mỹ phẩm dưới trệt mà anh”.
Ái chà, áo dài La Hằng, mỹ phẩm Clé de Peau Beauté ... cũng là đội “sành” đây, không biết có “điệu” không thôi. Trong toà nhà 17 Ngô Quyền thì gã biết nhiều, nhưng chịu không thể đoán H. làm ở đâu: Citibank, Vilaf HĐ, PwC, Fujibank, Caltex, Cliford... Thôi cứ thật thà, “anh xin lỗi nhé, anh nghĩ mãi mà không nhớ đã gặp em ở đâu”. Một tiếng cười rất nhẹ, “em cũng đoán thế, senior như anh làm sao lại nhớ đến junior level như bọn em”. “Ối giời, xin-xỏ gì đâu, làm công ăn lương ấy mà. Anh nói thật đấy”. “Vâng, ngay lúc nhìn thấy anh em đã nhận ra ngay, ở mình ít người mặc áo cổ phối như anh lắm”. Bỏ mẹ, kiểu này chiều tối về khéo phải thay hết cổ và măng-sét áo mất thôi. “Em vẫn giữ món quà mua cho anh ở Hong Kong mà không có dịp gửi, bốn năm rồi còn gì. Anh còn hay đi Tokyo nữa không? Chắc không gặp ai nào ngố như em hồi xưa đâu nhỉ?”. À, té ra là em, đúng là quả đất tròn!!!!
Vấng, một thời đã xa mà lãTừ hồi phòng khám Lien Thanh ở Cửa Đông thì cách đây phải 15 năm rồi.
Với em thì nhẹ nhàng thanh thoát! "Anoo anh Mết Nớp ơi" là câu em ấn tượng nhấtBao xinh luôn gái Hp thường to cao và xinh, mỗi tội giọng ồm ồm thôi