trước em đi hàn quốc vào nhà hàng buffet hướng đẫn viên họ cũng dặn rất kỹ lấy đò ăn hết thì lại lấy tiếp không sao còn để thừa nhiều đồ ăn là bị phạt tiền,họ đã báo trước mà khách vẫn lấy thừa thì phải chịu phạt la đúng
Em không tin đoạn cuốiMình ở SG, cty mình là đối tác của hệ thống ST Marximark (sau này đã sát nhập vào hệ thống Vinmark)
Năm 2000, họ mở CN Marximark Cộng Hòa, mời tất cả đối tác đến dự tiệc Buffet khai trương.
Từ thuở cha sinh mẹ đẻ mới chứng kiến 1 màn ăn uống như....ăn cướp. Tầm 15ph đầu còn từ tốn, sau có 1 nhóm đem dĩa đến xúc đồ ăn ào ào. Số người còn lại chưng hửng rồi cũng nhào vào hốt tương tự. Mình hỏi 1 bà đang trút hết dĩa thịt bò vào túi bóng: "Chị đem về thế này khỏi lo bữa chiều à?". Bà ấy rep tỉnh bơ: "Ko, tôi đem về cho con Milu!"
Cám cảnh nhất là cái bánh gateau đã đc NV PV cắt sẵn, 1 GĐ gồm toàn bộ các thành viên đem dĩa đến xúc đầy dĩa to (trong khi nhà hàng đã để sẵn nĩa & dĩa nhỏ đủ chứa 1 phần bánh). Kem mặt bị trây ra nhoe nhoét.
Ai nấy đang shock thì 1 nhân vật nhào tới bê luôn cái bánh còn lại về bàn mình.
Cũng có tiếng càu nhàu, nhưng cục diện vẫn ko thay đổi.
Chả còn gì để ăn nên bữa tiệc kết thúc sớm. Ai về nhà nấy.
Mấy hôm sau, mình đến ST giao hàng, đụng mặt cô Phó GĐ. Cô ấy chào & hỏi có đi dự tiệc ko? Mình kể chuyện, cô ấy ngậm ngùi rồi mời vào VP, tặng cho bộ bình trà.
Trải nghiệm khó quên bác nhỉMình ở SG, cty mình là đối tác của hệ thống ST Marximark (sau này đã sát nhập vào hệ thống Vinmark)
Năm 2000, họ mở CN Marximark Cộng Hòa, mời tất cả đối tác đến dự tiệc Buffet khai trương.
Từ thuở cha sinh mẹ đẻ mới chứng kiến 1 màn ăn uống như....ăn cướp. Tầm 15ph đầu còn từ tốn, sau có 1 nhóm đem dĩa đến xúc đồ ăn ào ào. Số người còn lại chưng hửng rồi cũng nhào vào hốt tương tự. Mình hỏi 1 bà đang trút hết dĩa thịt bò vào túi bóng: "Chị đem về thế này khỏi lo bữa chiều à?". Bà ấy rep tỉnh bơ: "Ko, tôi đem về cho con Milu!"
Cám cảnh nhất là cái bánh gateau đã đc NV PV cắt sẵn, 1 GĐ gồm toàn bộ các thành viên đem dĩa đến xúc đầy dĩa to (trong khi nhà hàng đã để sẵn nĩa & dĩa nhỏ đủ chứa 1 phần bánh). Kem mặt bị trây ra nhoe nhoét.
Ai nấy đang shock thì 1 nhân vật nhào tới bê luôn cái bánh còn lại về bàn mình.
Cũng có tiếng càu nhàu, nhưng cục diện vẫn ko thay đổi.
Chả còn gì để ăn nên bữa tiệc kết thúc sớm. Ai về nhà nấy.
Mấy hôm sau, mình đến ST giao hàng, đụng mặt cô Phó GĐ. Cô ấy chào & hỏi có đi dự tiệc ko? Mình kể chuyện, cô ấy ngậm ngùi rồi mời vào VP, tặng cho bộ bình trà.
Mợ là người thứ hai trong OF có cùng chungđối tác vs mìnhđấy.Trải nghiệm khó quên bác nhỉ
Maximart là chuỗi siêu thị cao cấp hồi những năm 2k, trước e hay vào đó shopping đồ gia dụng, có những cái móc inox e xài tới giờ vẫn bóng loáng, chắc chắn nên dù có chuyển nhà tới lui cả chục lần vẫn luôn nhớ mang theo . Đáng tiếc từ ngày bị Vin thâu tóm thì mất hẳn thương hiệu bán lẻ uy tín này
À, chị PGD có phải tên Thảo không ạ? Nếu đúng thì em cũng từng có duyên hợp tác với chị ấy trong giai đoạn 2007-2010 (lúc này đã lên GĐ rồi ạ).
Hôm nào cụ vào SG, đến nhà mình sẽ đc mời trà từ chính cái bộ ấm đó nhé, nhưng bể mất 2 cái chén rồi.Em không tin đoạn cuối
À lại nói Vin thâu tóm. Gần nhà tôi có cái siêu thị trước kia là Fivimart, từ hồi Vin thâu tóm hoạt động cầm chừng được một thời gian rồi trả mặt bằng rồi. Trước đó nó hoạt động được gần 2 chục năm. Bố anh Vin!Trải nghiệm khó quên bác nhỉ
Maximart là chuỗi siêu thị cao cấp hồi những năm 2k, trước e hay vào đó shopping đồ gia dụng, có những cái móc inox e xài tới giờ vẫn bóng loáng, chắc chắn nên dù có chuyển nhà tới lui cả chục lần vẫn luôn nhớ mang theo . Đáng tiếc từ ngày bị Vin thâu tóm thì mất hẳn thương hiệu bán lẻ uy tín này
À, chị PGD có phải tên Thảo không ạ? Nếu đúng thì em cũng từng có duyên hợp tác với chị ấy trong giai đoạn 2007-2010 (lúc này đã lên GĐ rồi ạ).
tàn dư của thời đói kém để lại chưa rũ hết được ==> trở thành văn hóa sống của một số người. Văn hóa chen lấn, xô bồ diễn ra khắp nơi chứ không riêng nhà hàng buffetNo bụng, đói con mắt.
Cũng không quá đáng trách cho lần đầu, lại từ năm 2002 nữa.Hồi cách đây phải 20 năm, em đưa thằng lớn nhà em đi ăn BF ở khách sạn số 1 đường Thanh niên, mà em quên tên ks đó rồi. Khách sạn 5 sao bày biện rất chừng mực tinh tế mà ở đó có những khách rất lịch sự ngồi ngoài sân hút thuốc uống rượu, đĩa ăn của họ em chỉ thấy có con cua với ít quả muối bên cạnh. Còn bàn em thì cứ khuân về kìn kìn đồ ăn mà không ăn hết được. Lần đó xấu hổ không chữa cháy nổi.
Thực tế thì cũng không hẳn như cụ nói, nhiều quá họ cũng phải có một số món đặc trưng để hút khách. Mô hình quán ăn này phù hợp với gia đình vì mỗi người một kiểu họ sẽ dễ ăn uống hơn... Thêm vào đó gia đình thường không nhậu nhẹt gì nhiều. Khi cả một gia đình đi thì sẽ có người ăn khoẻ, người ăn yếu nó bù nhau. Nhóm đối tượng thứ hai hay đến là cơ quan liên hoan hoặc sinh nhật... Do giá đã ấn định vì vậy mời mọi người đỡ phải lo gọi món và món này người này ăn được món khác người khác ăn được. Tóm lại, các nhóm đó thường gặp nhau ăn uống và không uống nhiều, không nói chuyện gì quan trọng cần yên tĩnh. Mời khách thì em thấy không hợp lắm vì khó nói chuyện khi mà cứ người này ngồi xuống thì có khi người khác lại đi lấy đồ ăn.... Kiểu mời khách đó nó hợp với dạng buffer kiểu Nhật.... Vẫn là ăn thoải mái trong thực đơn nhưng mình gọi đồ họ mang đến. Mô hình đó có nơi rất bẩn tưởi, khách gọi thì mang được một khay to đùng toàn thái lát mỏng tanh và bầy đủ thứ trang trí rồi các món khác nó từ từ mang lên, những món đệm thì mang rất nhanh như kiểu hành tây bao bột rán hay khoai bao bột rán rồi cơm cuộn (em dùng toàn tiếng Việt để các cụ khỏi bảo em mất gốc ạ)... Chén xong mấy cái đó nó ngang dạ rồi nên các em nó cứ từ từ mang ra. Có lần cơ quan em liên hoan cho một bố tây để bố đấy 2 tiếng sau phải về ra sân bay thì gọi đồ ăn sốt hết cả ruột.... Em thấy cái chỗ làm ăn láo đó giờ cũng đóng cửa rồi. Còn lại thì họ làm ăn tử tế mình ăn cũng hợp lý nhưng gần đây đều tăng giá ác liệt tầm 500-600k/1 người.em mà đi ăn bf thì nhà hàng nó quý lắm, chắc em ăn ko quá 30k, thường là cốc chè hay cốc kem, còn món ăn bf thì em gần như chẳng buồn gắp vì ko ưng mồm, nhậu ko ra nhậu, cơm ko ra cơm, uống cũng dở ko uống cũng dở, thuốc ko hút, đến tán phét cũng ko phải chỗ ..... Quán Bff nó cũng tính dồi, nó biện món nấu đồ sao cho ko đủ ngon để khách đớp nhiều mà cũng ko đến nỗi quá dở để khách nó chửi cho
Là xô phi teo chị. Em có đối tác lớn đóng ở ks này, hàng năm tiệc lớn tiệc nhỏ đều ở nhà hàng trên tầng nên biết BF của mấy thằng 5* Âu rất ngon. Mum xong lại xuống sảnh t1 nghe nhạc công mổ piano kiểu jazz. Có năm Ốc to be phét em đả hết chai vang, can tội vang ngon quáHồi cách đây phải 20 năm, em đưa thằng lớn nhà em đi ăn BF ở khách sạn số 1 đường Thanh niên, mà em quên tên ks đó rồi. Khách sạn 5 sao bày biện rất chừng mực tinh tế mà ở đó có những khách rất lịch sự ngồi ngoài sân hút thuốc uống rượu, đĩa ăn của họ em chỉ thấy có con cua với ít quả muối bên cạnh. Còn bàn em thì cứ khuân về kìn kìn đồ ăn mà không ăn hết được. Lần đó xấu hổ không chữa cháy nổi.
Chính xác là em điên cái loại buffet gọi vô tư trong thực đơn nhưng chạy bàn thì cứ như điếc ấy. Còn kiểu buffet cầm đĩa đi lang thang thì em chào lâu rồi vì chất lượng thực phẩm của họ không đạt chuẩn của em và gia đình.Thực tế thì cũng không hẳn như cụ nói, nhiều quá họ cũng phải có một số món đặc trưng để hút khách. Mô hình quán ăn này phù hợp với gia đình vì mỗi người một kiểu họ sẽ dễ ăn uống hơn... Thêm vào đó gia đình thường không nhậu nhẹt gì nhiều. Khi cả một gia đình đi thì sẽ có người ăn khoẻ, người ăn yếu nó bù nhau. Nhóm đối tượng thứ hai hay đến là cơ quan liên hoan hoặc sinh nhật... Do giá đã ấn định vì vậy mời mọi người đỡ phải lo gọi món và món này người này ăn được món khác người khác ăn được. Tóm lại, các nhóm đó thường gặp nhau ăn uống và không uống nhiều, không nói chuyện gì quan trọng cần yên tĩnh. Mời khách thì em thấy không hợp lắm vì khó nói chuyện khi mà cứ người này ngồi xuống thì có khi người khác lại đi lấy đồ ăn.... Kiểu mời khách đó nó hợp với dạng buffer kiểu Nhật.... Vẫn là ăn thoải mái trong thực đơn nhưng mình gọi đồ họ mang đến. Mô hình đó có nơi rất bẩn tưởi, khách gọi thì mang được một khay to đùng toàn thái lát mỏng tanh và bầy đủ thứ trang trí rồi các món khác nó từ từ mang lên, những món đệm thì mang rất nhanh như kiểu hành tây bao bột rán hay khoai bao bột rán rồi cơm cuộn (em dùng toàn tiếng Việt để các cụ khỏi bảo em mất gốc ạ)... Chén xong mấy cái đó nó ngang dạ rồi nên các em nó cứ từ từ mang ra. Có lần cơ quan em liên hoan cho một bố tây để bố đấy 2 tiếng sau phải về ra sân bay thì gọi đồ ăn sốt hết cả ruột.... Em thấy cái chỗ làm ăn láo đó giờ cũng đóng cửa rồi. Còn lại thì họ làm ăn tử tế mình ăn cũng hợp lý nhưng gần đây đều tăng giá ác liệt tầm 500-600k/1 người.
Buffet thì bản thân nó là nhà hàng tự phục vụ. Các biến thể khác, kiểu gọi nhân viên phục vụ, không như ý cụ thì đành chịu thôi.Chính xác là em điên cái loại buffet gọi vô tư trong thực đơn nhưng chạy bàn thì cứ như điếc ấy. Còn kiểu buffet cầm đĩa đi lang thang thì em chào lâu rồi vì chất lượng thực phẩm của họ không đạt chuẩn của em và gia đình.