- Biển số
- OF-184910
- Ngày cấp bằng
- 12/3/13
- Số km
- 90
- Động cơ
- 335,200 Mã lực
cụ giống em quá!Em có cái cty nhỏ, tự làm tự ăn và phải nuôi thêm mấy chục nhân viên nữa nên khó túc tắc cụ ạ! Hoặc làm hoặc nghỉ chứ túc tắc là bị văng ra khỏi vòng quay ngay! Áp lực lo dòng tiền trả lương nv nên tuổi này em bắt đầu mệt.
Đi lên thiên đường hoặc cõi Niết Bàn mợ nhácụ giống em quá!
KD thì ko dừng lại được, như ngồi trên lưng hổ thôi...
Nhiều khi cũng mệt mỏi, nhưng rồi lại phấn chấn đi tiếp, đi tiếp, chả biết đi đâu, hahaa
Nhất trí với cụ về quan điểm này, nhà cháu cũng ko thích nghỉ, đầu óc chân tay trì trệ lắm. Nhà cháu sẽ làm đến khi nào không còn minh mẫn, không vận động chân tay được nữa thì thôi. Còn làm gì thì tuỳ thuộc từng giai đoạn, và chỉ làm những việc mình thích làm, không áp lực.Tâm đắc comment này quá.
Cá nhân em, tài chính để hưởng hưu nhàn giờ tạm coi là đủ nhưng vẫn mắc ở tư duy phương Đông là mình phải làm việc chỉn chu để con cái nhìn vào. Em cho đó không sai vì chả ai biết trước thời cuộc thế nào!
Thôi thì ráng gắng vậy, dù chả vì cái gì ghê gớm về tài chính, danh vọng!
Người cùng chí hướng đây rồi kkk!E sẽ ko nghỉ hưu. E chỉ cần cái đầu ko đơ thì cụ WB là mẫu cho e. Nếu trời cho 90 minh mẫn thì e vẫn lên sàn
An ủi là ko cần tập thể dục cụ ah, heheee!Cụ hơi nhầm đấy ạ, mọi người sang Can chủ yếu là để tận dụng cho con vụ học phí, nhiều người sẽ về khi tuổi già, chứ bảo sang Can để dưỡng già là hơi ngược, cuộc sống bên đó với người già thì rất buồn, còn an sinh với ngừoi nhập cư thì ko như ở đây các cụ vẽ ra là cứ sang đó, hàng tháng tự dưng người ta phát cho tiền trợ cấp đâu ạ (mà ko hiểu sao dân V mình rất hay xây dựng hình ảnh Tây lấp lánh kiểu mọi thứ có nhà nước lo, hang tháng ko làm gì là họ tự phát tiền " . Nó vẫn có rất nhiều điều khoản đi kèm, và nếu mình phrải nhận tiền đó thì nói thật là đời sống của mình cungx chẳng tốt đẹp gì.
Như ở Úc, hồi em quen một bác sang, ở VN cũng được, nhưng lúc sang lại chưa đến 68 tuổi, nên tất nhiên chẳng có chế độ mẹ gì, thế là hàng ngày vẫn đi làm waiter ở nhà hàng, mà cụ biết làm ở nhà hàng nó vất và cường độ cao như thế nào rồi, nó ko slow motion như ở VN đâu. Nói chung khổ, ở VN thì thoải mái lương hưu thừa sống, ham hố sang tự dưng ngày nào cũng làm 8 - 10 tiếng chân tay cường độ cao.
Vâng mợ ạ, ưu tiên hàng đầu của em là học hành của bọn trẻ, còn đương nhiên khi trưởng thành con em nếu có khả năng start up mà thiếu vốn thì em sẽ hỗ trợ 1 tay. Em k coi việc cho con tài sản là làm cho con ỷ lại, tại sao bố mẹ có mà để con phải vật vã khổ sở nhiều năm để tích luỹ tiền, sẽ mất đi nhiều cơ hội và lãng phí thời gian k cần thiết, cái quan trọng chủ yếu ở đây là tố chất f1 như thế nào thôi.Em nghĩ nếu có điều kiện, mợ đầu tư học hành và vốn khởi nghiệp ( có thể lúc đầu ở dạng cho vay), em nghiệm rồi, vốn nước đầu cực quan trọng.
Đi lên thiên đường hoặc cõi Niết Bàn mợ nhá
Bỏ ra 10%-25% thu nhập để vào tay thằng khác chỉ để trông mong khi hữu sự thì quả là "khôn ngoan". Thà rằng cụ làm tí Au theo lộ trình đó ăn chắc hơn nhiều.Cụ cứ tính hợp đồng bảo hiểm như là kênh đầu tư thì mới thế, cháu tính đường nhỡ chẳng may ốm đau mất sức lao động thì có phần nào tiền bảo hiểm nó đền cho.
Cụ nói tiền bạc chả ý nghĩa gì thì hơi sai sai , nó vẫn có ích khi cần thiết nhưng ko vì nó mà bất chấp tất cả cụ ạ, nên cân bằng hài hoà hợp lý vẫn tốt hơn.Tôi năm nay 54 gần như đã nhỉ hưu vì 4 năm trước bị huyết áp cao suýt toi nên nghĩ tiền bạc chả ý nghĩa gì nếu ko có sức khoẻ nên quyết đinh nghỉ việc kinh doanh, chỉ làm freelancer cho nhẹ đầu.
Thôi cụ ơi, cụ bán BHNT nhưng cũng ko biết hết sản phẩm trên thị trường đâu. Thôi, việc của bọn em cứ để bọn em tự làm tự tính, ko phiền cụ ý kiến ạ.Bỏ ra 10%-25% thu nhập để vào tay thằng khác chỉ để trông mong khi hữu sự thì quả là "khôn ngoan". Thà rằng cụ làm tí Au theo lộ trình đó ăn chắc hơn nhiều.
P/s : Em từng là thằng bán BHNT nên quá hiểu về nó.
Hn và sg thì cũng chỉ 2h bay, đời chúng về sau đi lại nó khác.Nhà cháu có hai thằng, từ bây giờ cháu luôn tiêm vào trong tư tưởng của chúng nó là anh em nên ở gần nhau, cùng thành phố hoặc cùng lắm 1-2 giờ lái xe. Ko nên ở quá xa mà tình cảm phai nhạt. Đến đời các cháu mà đứa HN đứa Sài Gòn chắc chúng nó coi nhau như người dưng mất.
em có cùng quan điểm...Cháu thì chả có mà cho, và ko có ý định cho mặc dù bản thân cháu các cụ thân sinh cũng hứa cho mảnh đất ở quê.
Giờ cháu vẫn nghĩ là nuôi ăn học đến khi chán thì thôi, còn sau ra đời thì tự kiếm. Phụ huynh sẽ về quê chăn lợn nuôi gà và ấp thêm rổ chứng khoán. Mua thêm vài cái chứng chỉ quỹ nữa nếu có tiền. Tức là, tiền chỉ để ăn chơi thôi chứ nhà đất cháu chịu ko mua nổi. Mua chohai đứa mỗi đứa 2 cái hợp đồng bảo hiểm là coi như xong. À, mỗi đứa một sổ tk nữa,18 tuổi cho giữ muốn tiêu gì thì tiêu.( có 18 triệu thôi).
Bạn lớn đã nhận sổ tk và hình như lên kế hoạch mua máy tính, bạn bé đang nhờ mẹ chuyển sổ tk qua chứng khoán.
Em cũng mua 2 hợp đồng BHNT của Bảo Việt (1 cái được 10 năm, 1 cái được 8 năm rồi). Đến giờ em coi đó là quyết định sáng suốt, tất nhiên là em không bao giờ mong "lãi" tiền đóng BH. Đơn giản đó là chi phí dự phòng rủi ro thôi.Thôi cụ ơi, cụ bán BHNT nhưng cũng ko biết hết sản phẩm trên thị trường đâu. Thôi, việc của bọn em cứ để bọn em tự làm tự tính, ko phiền cụ ý kiến ạ.
Chẳng nói gì xa, 2014 em mua cho ông cậu 1 hợp đồng vì cậu em hơi khó khăn, hợp đồng 15 năm, năm rồi là mới đóng được 7 năm thì cậu em phát hiện K, Bảo Việt chi luôn 50% hợp đồng, là đã cao hơn mức đóng khá nhiều, chi phí viện phí thì BV lo, thế là cả nhà có tiền trông vào để chữa, bồi dưỡng thêm, 50% sau khi nào rủi ro mức cao nhất thì được lĩnh, lúc ý mợ và em ko phải lo những chi phí đó và em có 1 khoản coi như là bước đầu.
Nhưng đúng là bảo hiểm nhân thọ các gói an gia thì cứ nên mua của mấy hãng trong nước Bảo Việt, BM thật, mấy hãng nước ngoài tách ra mất không phần quản lý phí.
Thì mỗi người một quan điểm mà, cháu thì ko biết làm ăn gì nên cứ tiểu nhân phòng bị gậy.Thôi cụ ơi, cụ bán BHNT nhưng cũng ko biết hết sản phẩm trên thị trường đâu. Thôi, việc của bọn em cứ để bọn em tự làm tự tính, ko phiền cụ ý kiến ạ.
Chẳng nói gì xa, 2014 em mua cho ông cậu 1 hợp đồng vì cậu em hơi khó khăn, hợp đồng 15 năm, năm rồi là mới đóng được 7 năm thì cậu em phát hiện K, Bảo Việt chi luôn 50% hợp đồng, là đã cao hơn mức đóng khá nhiều, chi phí viện phí thì BV lo, thế là cả nhà có tiền trông vào để chữa, bồi dưỡng thêm, 50% sau khi nào rủi ro mức cao nhất thì được lĩnh, lúc ý mợ và em ko phải lo những chi phí đó và em có 1 khoản coi như là bước đầu.
Nhưng đúng là bảo hiểm nhân thọ các gói an gia thì cứ nên mua của mấy hãng trong nước Bảo Việt, BM thật, mấy hãng nước ngoài tách ra mất không phần quản lý phí.
Cụ có đủ tiêu chuẩn chuyên gia rồi thì mới thế được. Với lại còn tùy ngành nghề nữa. Nhưng em thấy những người về hưu mà không làm gì thêm, giai đoạn đầu khá hụt hẫng,. Những người có chuyên môn thì đi làm thêm, vừa nhúc nhắc có thu nhập vừa cân bằng tâm lý tốt hơn.Hiz, chả biết cụ làm việc gì và yc lương lậu thế nào chứ em u60 vẫn nhảy việc ầm ầm. Ngay cả bây giờ u60 quá bán nếu thích em vẫn chuyển việc sang cty khác được. Quan trọng là hưu rồi thì làm thêm chỗ giờ giấc thoải mái, chủ tôn trọng mình. Dich dã thế này làm ít thu nhập đủ xăng pháo cafe cà pháo giao lưu ae và đưa gấu tháng chục củ là được rồi.