- Biển số
- OF-144824
- Ngày cấp bằng
- 6/6/12
- Số km
- 3,780
- Động cơ
- 422,065 Mã lực
Chả là hôm nay đọc trên facebook có bài của anh Xoay, được các bạn trẻ vào comment loạn xạ, nhưng tựu trung lại thì có 2 luồng ý kiến sau ạ
1. Cho rằng bài viết hay, thấm thía, nhất là đối với những bạn trẻ, bị ảo tưởng và cứ nghĩ ra tuổi trẻ tài cao
2. Cho rằng bài viết sai, nhìn phiến diện, nếu cứ nghe lời bài viết thì sẽ an phận thủ thường, không chịu đấu tranh để vươn lên
Các cụ OF nhiều người làm sếp nhớn ở cả cơ quan NN lẫn doanh nghiệp thử vảo cho ý kiến em xem với ợ
Nội dung cái bài nó đây ạ
"Hồi sinh viên mình có chiếc quạt điện, chẳng hiểu sao đang yên đang lành nó lại quay rất chậm, rồi không quay nữa, nóng rực. Mà sinh viên thì lấy đâu ra tiền mua mới, thế là vác đi sửa. Ra hàng sửa quạt, bác thợ điện già tháo ra ngó nghiêng một hồi, rồi cầm cái búa gõ "cốp" một phát, thế là lại chạy ngon lành. Đến khi thanh toán, bác lấy mình 20K (thời đó một suất cơm là 5K). Mình tuy vẫn móc tiền
trả nhưng vẫn than thở: "Bác lấy búa gõ có mỗi một cái mà lấy cháu đắt thế ạ?". Ông bác thợ điện già cười nói kiểu nửa đùa nửa thật: "Để có một cái gõ búa đó, bác mày phải có đến 30 năm trong nghề rồi cháu ạ. Tại sao gõ búa? Gõ ở đâu? Mạnh nhẹ thế nào? Không hề dễ dàng đâu". Mình ngẫm cũng có lý nên trả tiền rồi về.
Ngày nay có nhiều bạn trẻ mới ra trường, nhìn những người đi trước kiếm nhiều tiền một cách khá đơn giản (thậm chí chẳng làm gì nhiều, thi thoảng ký một chữ) thì cho rằng mình đang bị đối xử không công bằng, đòi tăng lương, đòi giảm công việc, đưa ra yêu sách hoặc bức xúc bỏ việc... Rồi cũng lại vật vã khổ sở chẳng đâu vào đâu.
Ngẫm lại chuyện ông bác thợ điện già ngày nào, chắc chắn bác ấy cũng đã có một thời lao động miệt mài vất vả, tích lũy kinh nghiệm, tích lũy uy tín, mối quan hệ khách hàng, vốn liếng mở cửa hàng... mới có được cú gõ búa trị giá 20K đấy. Nên mình nghĩ cuộc sống cái gì cũng có giá của nó cả, vất vả trồng cây thì sẽ có một ngày ăn trái ngọt. Đừng có vừa trồng cây vừa ghen tức với người đã ngồi ăn trái, để rồi vội vã hỏng việc hoặc tệ hơn là trèo rào sang hái trộm thì sớm muộn cũng ăn đòn.
Thôi. Mình lại tiếp tục cày bừa trên cánh đồng chữ nghĩa và mong đợi tương lai đây. Hic"
1. Cho rằng bài viết hay, thấm thía, nhất là đối với những bạn trẻ, bị ảo tưởng và cứ nghĩ ra tuổi trẻ tài cao
2. Cho rằng bài viết sai, nhìn phiến diện, nếu cứ nghe lời bài viết thì sẽ an phận thủ thường, không chịu đấu tranh để vươn lên
Các cụ OF nhiều người làm sếp nhớn ở cả cơ quan NN lẫn doanh nghiệp thử vảo cho ý kiến em xem với ợ
Nội dung cái bài nó đây ạ
"Hồi sinh viên mình có chiếc quạt điện, chẳng hiểu sao đang yên đang lành nó lại quay rất chậm, rồi không quay nữa, nóng rực. Mà sinh viên thì lấy đâu ra tiền mua mới, thế là vác đi sửa. Ra hàng sửa quạt, bác thợ điện già tháo ra ngó nghiêng một hồi, rồi cầm cái búa gõ "cốp" một phát, thế là lại chạy ngon lành. Đến khi thanh toán, bác lấy mình 20K (thời đó một suất cơm là 5K). Mình tuy vẫn móc tiền
trả nhưng vẫn than thở: "Bác lấy búa gõ có mỗi một cái mà lấy cháu đắt thế ạ?". Ông bác thợ điện già cười nói kiểu nửa đùa nửa thật: "Để có một cái gõ búa đó, bác mày phải có đến 30 năm trong nghề rồi cháu ạ. Tại sao gõ búa? Gõ ở đâu? Mạnh nhẹ thế nào? Không hề dễ dàng đâu". Mình ngẫm cũng có lý nên trả tiền rồi về.
Ngày nay có nhiều bạn trẻ mới ra trường, nhìn những người đi trước kiếm nhiều tiền một cách khá đơn giản (thậm chí chẳng làm gì nhiều, thi thoảng ký một chữ) thì cho rằng mình đang bị đối xử không công bằng, đòi tăng lương, đòi giảm công việc, đưa ra yêu sách hoặc bức xúc bỏ việc... Rồi cũng lại vật vã khổ sở chẳng đâu vào đâu.
Ngẫm lại chuyện ông bác thợ điện già ngày nào, chắc chắn bác ấy cũng đã có một thời lao động miệt mài vất vả, tích lũy kinh nghiệm, tích lũy uy tín, mối quan hệ khách hàng, vốn liếng mở cửa hàng... mới có được cú gõ búa trị giá 20K đấy. Nên mình nghĩ cuộc sống cái gì cũng có giá của nó cả, vất vả trồng cây thì sẽ có một ngày ăn trái ngọt. Đừng có vừa trồng cây vừa ghen tức với người đã ngồi ăn trái, để rồi vội vã hỏng việc hoặc tệ hơn là trèo rào sang hái trộm thì sớm muộn cũng ăn đòn.
Thôi. Mình lại tiếp tục cày bừa trên cánh đồng chữ nghĩa và mong đợi tương lai đây. Hic"