Vâng cụ, chịu khó một vài tuần rồi lại tung tẩy, còn hơn lê lết hết năm như thế này. Qua vài hôm nữa là quyền quyết không nằm trong tay mình nữa đâu, lúc đó chỉ có buông thôi. Em đã nói mấy hôm trước và bị chửi tơi bời rồi nhưng nay em lại nói lại.
Được gửi từ iPhone 7 - Otofun
Đồng ý với cụ, em cũng muốn đóng cửa vài tuần để chống dịch.
Tuy nhiên cần hiểu rằng không phải cứ thích là đóng trong 2-3 tuần trên quy mô thành phố được.
Để làm thế thì cần có sự chuẩn bị hậu cần rất lớn. Vì rất nhiều những người bị cách ly thì hàng ngày họ vẫn làm nhiệm vụ phân phối những mặt hàng nhu yếu phẩm: thuốc men, đồ ăn, nước uống. Nếu đóng cửa thành phố tức là phải kiểm soát mà vẫn phải đảm bảo nguồn cung từ ngoài vào vài điểm đầu mối rồi từ đó đưa đến các trung tâm bán lẻ. Chỗ bán lẻ của ta, chợ cóc, thì làm sao kiểm soát? Như nước phát triển họ có siêu thị, nhà thuốc, cây xăng vẫn mở cửa khi hạn chế hoạt động. Nhưng ở ta thì chợ cóc là bài toán hoàn toàn khác.
Rồi chưa kể rất rất nhiều người phải chạy ăn từng bữa theo đúng nghĩa đen, cấm hoạt động tức là họ cũng có nguy cơ chết đói và nguy cơ bạo loạn. Mà để cung cấp tất cả nhu yếu phẩm cho một thành phố trong 3 tuần là con số khủng khiếp cả tài chính lẫn năng lực hậu cần. Mà ngân sách thì cụ biết rồi đấy, từ hồi có dịch đến giờ gần như làm gì có nguồn thu.
Em tin chắc là chính phủ cũng đang nhức đầu tìm cách giải quyết chứ không phải không. Vấn đề là chưa biết làm sao vì hệ lụy của lựa chọn nào cũng rất lớn chưa kể những chuyện chính trị hậu trường đâm chém nhau.
Khó lắm cụ ạ.