[Funland] Tin tức kỹ thuật quân sự quốc tế

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,558
Động cơ
138,349 Mã lực
Hệ thống "Vòm Vàng" bao trùm nước Mỹ của ông Trump: Có khả thi về mặt chiến lược và kinh tế?
Huyền Chi

Huyền Chihuyenchi@viettimes.vn
23/03/2025 14:00

0:00/0:00
0:00

Do mới chỉ dừng ở khái niệm, việc dự đoán chi phí phát triển hệ thống "Vòm Vàng" của ông Trump trong tương lai gần như là không thể, mặc dù có khả năng sẽ tốn hàng tỷ USD để xây dựng và bảo trì nó.

Mới chỉ dừng ở khái niệm
Các quan chức quân sự Mỹ đang chạy đua để phát triển một hệ thống phòng thủ tên "Golden Dome" có thể bảo vệ toàn bộ đất nước khỏi các cuộc tấn công bằng tên lửa tầm xa. Nhà Trắng đã thông báo rằng đây là một trong những ưu tiên hàng đầu của Tổng thống Donald Trump về mặt quân sự, nên không cần phải tiết kiệm ngân sách.
"Golden Dome" (Vòm Vàng) là nỗ lực của chính quyền Trump nhằm đổi tên những kế hoạch mơ hồ về việc phát triển một hệ thống phòng thủ tên lửa tương tự như Iron Dome (Vòm Sắt) của Israel.
Vào thời điểm Lầu Năm Góc đang tìm cách cắt giảm ngân sách, chính quyền Trump đã ra lệnh cho các quan chức quân sự đảm bảo rằng nguồn tài trợ trong tương lai cho "Golden Dome" được nêu rõ trong các ước tính ngân sách mới cho giai đoạn 2026 đến 2030. Tuy nhiên, bản thân hệ thống này vẫn chưa được xác định ngoài tên gọi của nó.
"Hiện tại, Golden Dome thực sự chỉ là một ý tưởng", một nguồn tin quen thuộc với các cuộc thảo luận nội bộ về dự án cho biết, đồng thời nói thêm rằng có thể có công nghệ đang được triển khai, nếu được mở rộng quy mô, có thể áp dụng cho dự án này. Nhưng cho đến nay các cuộc thảo luận chỉ mang tính khái niệm.
Nguồn tin này cho biết thêm rằng điều đó khiến việc dự đoán chi phí trong tương lai gần như là không thể, mặc dù có khả năng sẽ tốn hàng tỷ USD để xây dựng và bảo trì nó.
Ông Trump đã nhiều lần nhấn mạnh rằng Mỹ cần một chương trình phòng thủ tên lửa tương tự như Vòm Sắt của Israel, nhưng các hệ thống này lại khác biệt hoàn toàn về quy mô. Xét trên thực tế, việc so sánh như vậy là rất khập khiễng.
2.pngMột người lính Israel ngồi trước một khẩu đội hệ thống phòng không Iron Dome gần Jerusalem vào ngày 15/4/2024. Ảnh: AFP.Israel “rất nhỏ” nên không thể so sánh
Hệ thống phòng thủ tên lửa Vòm Sắt của Israel bảo vệ một cách có chọn lọc các khu vực đông dân khỏi các mối đe dọa tầm ngắn ở một quốc gia có diện tích chỉ bằng bang New Jersey của Mỹ. Trong khi đó, ông Trump muốn hệ thống Vòm Vàng phải là một hệ thống phòng thủ tên lửa trên không gian có khả năng bảo vệ toàn bộ lãnh thổ Mỹ khỏi các tên lửa đạn đạo và siêu thanh tiên tiến.
Một điều nữa là, "Israel rất nhỏ", nguồn tin quen thuộc với các cuộc thảo luận nội bộ đang diễn ra về dự án Vòm Vàng cho biết. "Vì vậy, việc bao phủ Israel bằng những thứ như radar và kết hợp các tên lửa đánh chặn di động và cố định là hoàn toàn khả thi".
"Bạn sẽ làm điều đó như thế nào ở Mỹ? Bạn không thể chỉ làm điều đó ở biên giới và bờ biển, vì tên lửa đạn đạo liên lục địa có thể tái nhập bầu khí quyển bên trên vùng trời Kansas", một đoạn thảo luận có nội dung.
Tuy nhiên, ông Trump vẫn ban hành một sắc lệnh hành pháp trong tuần đầu tiên nhậm chức, yêu cầu Bộ trưởng Quốc phòng Pete Hegseth đệ trình kế hoạch phát triển và triển khai lá chắn phòng thủ tên lửa thế hệ tiếp theo trước ngày 28/3.
Và một quan chức cấp cao của Lầu Năm Góc đã nhấn mạnh vào đầu tuần này rằng công việc đó đang được tiến hành.

"Nhất quán với việc bảo vệ quê hương và theo lệnh hành pháp của Tổng thống Trump, chúng tôi đang làm việc với cơ sở công nghiệp và xem xét những thách thức về chuỗi cung ứng liên quan đến việc dựng lên Vòm Vàng", Steven J. Morani, hiện đang đảm nhiệm nhiệm vụ của Thứ trưởng Quốc phòng phụ trách mua sắm và duy trì, cho biết trong tuần này.
Đồng thời, các quan chức Lầu Năm Góc đã sắp xếp lại đề xuất ngân sách năm 2026 của Bộ Quốc phòng để đáp ứng các ưu tiên của ông Hegseth, được nêu trong bản ghi nhớ gửi cho các nhà lãnh đạo cấp cao vào tuần trước. Bản ghi nhớ này chỉ đạo cụ thể ban lãnh đạo Lầu Năm Góc tập trung vào việc tăng cường phòng thủ tên lửa thông qua hệ thống Vòm Vàng mà ông Trump đề xuất.
"Có một quá trình phân tích nghiêm ngặt đang được tiến hành để xem xét lại ngân sách", ông Morani nói thêm. "Đây là thông lệ tiêu chuẩn đối với bất kỳ chính quyền mới nào nhậm chức".
5.pngCác hệ thống NASAMS được phân bố khắp khu vực thủ đô của nước Mỹ. Ảnh: Kongsberg.“Không thể bảo vệ mọi thứ”
Nhưng vẫn chưa rõ Lầu Năm Góc sẽ yêu cầu bao nhiêu tiền cho dự án Vòm Vàng của ông Trump trong đề xuất ngân sách của mình, hoặc các quan chức sẽ xác định số tiền tài trợ cần thiết như thế nào?
Chuẩn đô đốc đã nghỉ hưu Mark Montgomery tin rằng việc tạo ra một hệ thống phòng thủ tên lửa đạn đạo có thể khả thi trong 7-10 năm, nhưng ngay cả như vậy, nó vẫn sẽ có những hạn chế nghiêm trọng, có khả năng chỉ bảo vệ được các tòa nhà liên bang quan trọng và các thành phố lớn.
"Bạn càng muốn nó gần 100% thì nó sẽ càng tốn kém", ông Montgomery, giám đốc cấp cao của Trung tâm Đổi mới Công nghệ và Không gian mạng tại Quỹ Bảo vệ Dân chủ, cho biết.
Một hệ thống toàn diện sẽ yêu cầu các bộ vệ tinh khác nhau để liên lạc, phát hiện tên lửa đang bay tới và phóng tên lửa đánh chặn, ông Montgomery nói. Ông cho biết những loại hệ thống đó đều là các dự án dài hạn, bởi vậy đòi hỏi các biện pháp phòng thủ hiện có để lấp đầy khoảng trống trong thời gian chờ đợi hoàn thiện.
"Bạn phải có trách nhiệm ở đây", Montgomery nói. "Bạn sẽ không thể bảo vệ mọi thứ bằng những tên lửa trên mặt đất này. Chúng bảo vệ một vòng tròn xung quanh chúng, nhưng không lớn".
3.pngTổng thống Ronald Reagan phát biểu trước toàn quốc về Sáng kiến Phòng thủ Chiến lược năm 1983. Ảnh: Getty.“Mỏ vàng” cho các công ty vũ khí
Các nhà sản xuất vũ khí của Mỹ đã ngửi thấy mùi tiền từ dự án này. Cơ quan Phòng thủ Tên lửa đã tổ chức Ngày Công nghiệp vào giữa tháng 2 để mời thầu đối với các công ty quan tâm đến việc giúp lập kế hoạch và xây dựng Vòm Vàng.
Cơ quan này đã nhận được hơn 360 bản tóm tắt bí mật và chưa được phân loại về các ý tưởng về cách lập kế hoạch và xây dựng hệ thống.
Lockheed Martin thậm chí còn đi xa hơn, tạo ra một trang web cực kỳ chi tiết về dự án Vòm Vàng, tuyên bố rằng nhà thầu quốc phòng lớn nhất thế giới có đủ "năng lực đã được chứng minh, thử nghiệm trong nhiệm vụ và thành tích tích hợp để đưa dự án này vào cuộc sống".

Vào những năm 1980, Tổng thống Ronald Reagan đã công bố Sáng kiến Phòng thủ Chiến lược nhằm tạo ra một hệ thống phòng thủ trên không gian chống lại tên lửa hạt nhân đạn đạo. Hệ thống này được đặt biệt danh một cách chế giễu là "Star Wars" (Chiến tranh giữa các vì sao) và tiêu tốn hàng chục tỷ USD để rồi cuối cùng bị hủy bỏ, do phải đối mặt với những rào cản kỹ thuật và kinh tế không thể vượt qua.
6.pngHệ thống Vòm Vàng sẽ đòi hỏi một mạng lưới dày đặc các chiến đấu cơ đánh chặn. Ảnh: Getty.Thách thức về kỹ thuật và kinh tế
Laura Grego, Giám đốc Nghiên cứu Cấp cao của Chương trình An ninh Toàn cầu tại Liên minh các Nhà khoa học Quan tâm, cho biết những thách thức tương tự vẫn tồn tại và đã được biết đến trong nhiều năm.
"Từ lâu người ta đã hiểu rằng việc phòng thủ chống lại một kho vũ khí hạt nhân tinh vi là không khả thi về mặt kỹ thuật và kinh tế", bà Grego cho hay.
Hệ thống phòng thủ tên lửa đạn đạo hiện tại của Mỹ được thiết kế để ngăn chặn một số lượng nhỏ tên lửa từ một quốc gia mà họ coi là địch thủ như Triều Tiên hoặc Iran. Hệ thống này dựa vào Hệ thống Phòng thủ Giai đoạn giữa Trên mặt đất (GMD), đã không vượt qua được gần một nửa số cuộc thử nghiệm, theo Hiệp hội Kiểm soát Vũ khí. Điều này khiến nó không có khả năng ngăn chặn một cuộc tấn công lớn từ Nga hoặc Trung Quốc.
Nhưng trong lệnh hành pháp của mình, ông Trump đã kêu gọi một hệ thống phức tạp và mạnh mẽ hơn nhiều – các máy bay đánh chặn được triển khai trên không gian có khả năng bắn hạ mục tiêu ngay sau khi phóng.
Theo Hiệp hội Vật lý Hoa Kỳ (APS), một hệ thống như vậy sẽ cần hàng nghìn máy bay đánh chặn trên quỹ đạo thấp của Trái đất chỉ để đánh chặn một vụ phóng tên lửa duy nhất của Triều Tiên. Một máy bay đánh chặn duy nhất trên quỹ đạo hầu như không bao giờ ở đúng vị trí và thời điểm để nhanh chóng đánh chặn một vụ phóng tên lửa đạn đạo, vì vậy cần có số lượng nhiều hơn theo cấp số nhân để đảm bảo phạm vi phủ sóng đầy đủ.
“Chúng tôi ước tính cần một mạng lưới gồm khoảng 16.000 tên lửa đánh chặn để cố gắng chống lại một loạt 10 tên lửa đạn đạo liên lục địa (ICBM) nhiên liệu rắn như Hwasong-18 của Triều Tiên”, APS viết trong một nghiên cứu hồi đầu tháng này.
Những vấn đề chưa dừng ở đó, Grego cho biết một hệ thống phòng thủ tên lửa trên không gian vẫn dễ bị tấn công bởi các hệ thống chống vệ tinh của đối phương từ các hệ thống trên mặt đất vốn có giá rẻ hơn nhiều.
Ở Biển Đỏ, Mỹ đã bắn hàng chục tên lửa đánh chặn trị giá hàng triệu USD vào máy bay không người lái và tên lửa của Houthi có giá chỉ bằng một phần nhỏ. Theo John Tierney, cựu nghị sĩ đảng Dân chủ, người đã tổ chức nhiều năm điều trần về phòng thủ tên lửa đạn đạo, tình trạng mất cân bằng tài chính trở nên tồi tệ hơn nhiều khi hệ thống này ở trong không gian.
“Đó là một trò đùa. Về cơ bản, đó là một trò lừa đảo”, ông Tierney nói thẳng thừng. Hiện là giám đốc điều hành của Trung tâm Kiểm soát Vũ khí và Không phổ biến Vũ khí hạt nhân, Tierney chỉ trích ông Trump vì "sẵn sàng chi hàng tỷ, hàng tỷ, hàng tỷ USD cho một thứ không hiệu quả".
7.pngTên lửa đạn đạo liên lục địa Yars được phóng trong cuộc tập trận của lực lượng răn đe chiến lược tại Nga vào ngày 26/10/2022. Ảnh: Reuters.Đối thủ có khả năng phản ứng
Khi Mỹ đổ tiền vào nghiên cứu và phát triển Vòm Vàng, các đối thủ của Mỹ có khả năng sẽ mở rộng kho vũ khí tên lửa đạn đạo của riêng họ để cố gắng đi trước.

Nhưng vì tên lửa đạn đạo tấn công rẻ hơn nhiều so với tên lửa đánh chặn cần thiết để ngăn chặn chúng, ông Tierney cho biết hệ thống Vòm Vàng sẽ nhanh chóng trở nên bất khả thi về mặt tài chính.
Các quan chức quân sự Mỹ cũng đang đánh giá cách mà Vòm Vàng có thể phá vỡ sự ổn định hiện tại do răn đe hạt nhân mang lại, theo nguồn tin quen thuộc với các cuộc thảo luận lập kế hoạch nội bộ liên quan đến dự án.
Nguồn tin cho biết ngày nay, biện pháp răn đe chính của Mỹ để ngăn chặn một quốc gia khác phát động đòn tấn công hạt nhân phủ đầu là khả năng tấn công trả đũa ngay cả sau khi chịu đựng một cuộc tấn công hạt nhân ban đầu.
“Nếu bạn thực hiện một điều gì đó khiến các đối thủ sở hữu vũ khí hạt nhân tin rằng là một biện pháp vô hiệu hóa kho vũ khí hạt nhân của họ, thì giờ bạn đã xóa bỏ sự ổn định răn đe, vì bạn đã cải thiện khả năng tấn công hạt nhân của Mỹ nhằm vào họ mà không bị trừng phạt”, nguồn tin nói thêm.
“Về mặt chiến lược, hệ thống này không có ý nghĩa gì cả. Về mặt kỹ thuật, nó không có ý nghĩa gì cả. Về mặt kinh tế, nó cũng không có ý nghĩa gì cả”, ông Tierney nói thêm.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,558
Động cơ
138,349 Mã lực
Tiêm kích F-16 đóng vai trò tình báo điện tử, thành “tai mắt” của Ukraine
Thứ Năm, 11:43, 27/03/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Sau 7 tháng tham gia chiến đấu tại Ukraine, máy bay F-16 do Mỹ chế tạo đã thực hiện nhiều phi vụ mỗi ngày, nhằm giúp Kiev cải thiện lợi thế trên không. Thời gian gần đây, Kiev được cho là đã triển khai tiêm kích này cho nhiệm vụ tình báo điện tử [ELINT].

Cất cánh từ những đường băng nhỏ tại Ukraine, chiến đấu cơ F-16 đôi khi kết hợp với máy bay chiến đấu Dassault Mirage 2000 mà Kiev mới tiếp nhận, để thực hiện nhiều nhiệm vụ như bắn hạ máy bay không người lái, gây nhiễu radar của Nga bằng hệ thống tác chiến điện tử, thả bom chính xác vào các mục tiêu Nga cũng như sử dụng các hệ thống bảo vệ của chúng để xác định vị trí phòng không Nga.
tiem kich f-16 dong vai tro tinh bao dien tu, thanh tai mat cua ukraine hinh anh 1

Phi công Ukraine điều khiển tiêm kích F-16. Ảnh cắt từ video.
"Chúng tôi liên tục thực hiện các chuyến bay để trinh sát trên không, trinh sát điện tử", một phi công giấu tên của Ukraine cho biết.
Trong số hàng nghìn chiếc F-16 đang phục vụ trên toàn thế giới, có nhiều chiếc được trang bị đặc biệt để thực hiện nhiệm vụ trinh sát—với camera hoặc radar ở phần dưới.

Nhiệm vụ tình báo điện tử
Phi công F-16 của Ukraine xác nhận, các máy bay chiến đấu F-16 do phương Tây tài trợ đang tích cực tham gia vào nhiệm vụ tình báo điện tử [ELINT] trên bầu trời Ukraine. Phi công này cho biết thêm, tiêm kích F-16 cũng tiến hành nhiều hoạt động chiến đấu và hộ tống các máy bay khác của Ukraine trong giao tranh. Tiết lộ này cung cấp cái nhìn hiếm hoi về cách Ukraine sử dụng chiến đấu cơ hiện đại mà NATO cung cấp để củng cố lực lượng không quân của họ.
Việc sử dụng F-16 cho nhiệm vụ tình báo điện tử đánh dấu bước tiến quan trọng trong nỗ lực của Ukraine nhằm chống lại ưu thế trên không và ưu thế tác chiến điện tử của Nga, nêu bật khả năng thích ứng cũng như vai trò của F-16 trong một cuộc chiến đã bước sang năm thứ 4. Điều này diễn ra trong bối cảnh Ukraine ngày càng phụ thuộc vào viện trợ quân sự của phương Tây để duy trì khả năng phòng thủ trước các lực lượng Nga.
F-16, máy bay chiến đấu đa năng do tập đoàn Lockheed Martin chế tạo, là phương tiện chiến đấu mà Ukraine đã mong muốn tiếp nhận từ lâu, khi phải đối mặt với một đối thủ đáng gờm được trang bị hệ thống phòng không và khả năng tác chiến điện tử tinh vi.
Theo phi công của Ukraine, máy bay F-16 không chỉ tham gia chiến đấu trực tiếp mà còn thu thập thông tin tình báo điện tử quan trọng, một nhiệm vụ đòi hỏi chặn và phân tích tín hiệu từ radar, hệ thống liên lạc và các hệ thống điện tử khác của đối phương. Vai trò kép này cho thấy chiến lược không quân của Ukraine khi họ đang tìm cách tối đa hóa hiệu quả các nguồn lực hạn chế của họ.
ELINT, hay tình báo điện tử, liên quan đến việc thu thập dữ liệu về phát xạ điện tử, thường là từ radar hoặc hệ thống liên lạc, để đánh giá khả năng và ý định của đối phương. Theo giới phân tích, tiêm kích F-16 có khả năng được sử dụng để phát hiện và định vị các hệ thống phòng không của Nga, chẳng hạn như S-400 vốn gây ra mối đe dọa đáng kể đối với máy bay Ukraine. Bằng cách xác định tần số, vị trí và mô hình hoạt động của các hệ thống này, lực lượng Ukraine có thể lập kế hoạch tốt hơn cho các nhiệm vụ của họ, nhằm tránh bị phát hiện hoặc bắn hạ hệ thống phòng không của Nga.
Việc phi công Ukraine đề cập đến các nhiệm vụ ELINT, cho thấy tiêm kích F-16 mà họ tiếp nhận có thể đã được trang bị các cảm biến hoặc radar chuyên dụng có khả năng thu nhận và xử lý thông tin, giúp đánh giá chính xác tình huống trên chiến trường.
Mặc dù F-16 nổi tiếng về tính linh hoạt, nhưng lại không được thiết kế chuyên biệt cho ELINT. Các máy bay như RC-135 của Không quân Mỹ hoặc EP-3 của Hải quân Mỹ thường thực hiện nhiệm vụ này, vì chúng có những hệ thống giám sát điện tử chuyên dụng.
Để F-16 của Ukraine có thể thực hiện nhiệm vụ ELINT, chúng cần phải được trang bị thêm radar hoặc các hệ thống điện tử gắn dưới cánh, chẳng hạn như AN/ALQ-131. Hệ thống AN/ALQ-131 được ví như "lá chắn điện tử", chuyên phát hiện tín hiệu radar của đối phương, sau đó thực hiện các biện pháp gây nhiễu và tạo giả mục tiêu để đối phó.
Thách thức đối với F-16 khi thực hiện ELINT
Tuy vậy, F-16 sẽ gặp nhiều thách thức lớn khi thực hiện nhiệm vụ tình báo điện tử do sự hiện diện dày đặc của mạng lưới phòng không tiên tiến của Nga. Các hệ thống phòng không như S-400 và S-300 có thể phát hiện máy bay ở tầm xa và tấn công chúng bằng tên lửa dẫn đường chính xác, khiến phi công Ukraine đối mặt với rủi ro cao.
Phi công Ukraine không giải thích rõ cách F-16 né tránh các biện pháp phòng thủ của đối phương, nhưng các chuyên gia cho rằng, việc bay ở độ cao thấp, sử dụng biện pháp đối phó điện tử và chia sẻ thông tin tình báo với các đồng minh phương Tây sẽ giúp ích đáng kể cho họ.
Khả năng hộ tống các máy bay khác của F-16, chẳng hạn như Su-27 hoặc MiG-29, cho thấy một cách tiếp cận phối hợp, trong đó tiêm kích này vừa bảo vệ vừa hỗ trợ trinh sát cho các máy bay kém tiên tiến hơn.
Việc tích hợp khả năng ELINT vào phi đội F-16 làm nổi bật cách điều chỉnh chiến thuật khéo léo của Ukraine khi các nguồn lực bị suy giảm. Không giống như không quân NATO có rất nhiều máy bay chuyên dụng, Ukraine phải điều chỉnh số lượng máy bay chiến đấu hạn chế của họ để thực hiện nhiều vai trò khác nhau.
Tuy nhiên, sự điều chỉnh này buộc Kiev phải đánh đổi. Việc trang bị cho F-16 các thiết bị để thực hiện nhiệm vụ tình báo điện tử có thể làm giảm khả năng mang vũ khí hoặc nhiên liệu dự phòng, hạn chế tầm hoạt động và hiệu quả chiến đấu của máy bay.
Hơn nữa, kích thước nhỏ và thiết kế một động cơ của máy bay F-16 khiến nó khó có khả năng thực hiện nhiệm vụ trinh sát kéo dài giống như các máy bay chuyên dụng. Bất chấp những hạn chế này, tiết lộ của phi công Ukraine cho thấy họ đã tìm ra cách tận dụng tính linh hoạt của F-16 để đáp ứng nhu cầu trước mắt.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,558
Động cơ
138,349 Mã lực
Tiết lộ UAV có thể bay 3.000km của Ukraine khiến Nga phải dè chừng
Thứ Năm, 06:45, 27/03/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Tuần trước, Ukraine công bố bước tiến mới nhất trong cuộc đua máy bay không người lái đang diễn ra với Nga, cho biết phiên bản UAV mới của họ có tầm bay xa nhất trong kho vũ khí và đã hoàn thành thử nghiệm thành công.

UAV mới nhất của Ukraine có tầm hoạt động 3.000km

"Máy bay không người lái của chúng tôi với tầm hoạt động 3.000km đã vượt qua thử nghiệm", Tổng thống Volodymyr Zelensky phát biểu tối 17/3 và cho biết: "Tôi biết ơn các nhà phát triển và nhà sản xuất. Chúng tôi đang phát triển một dòng vũ khí tầm xa sẽ giúp đảm bảo an ninh của mình".
Đó là tất cả những gì chúng ta biết về máy bay không người lái này của Ukraine, không có thêm thông tin về loại máy bay, tên gọi, kích thước, đầu đạn hoặc thời điểm được đưa vào sản xuất hàng loạt.
tiet lo uav co the bay 3.000km cua ukraine khien nga phai de chung hinh anh 1

UAV lai tên lửa Palianytsia do Ukraine sản xuất. Ảnh: Reuters
Federico Borsari, một thành viên của Trung tâm Phân tích Chính sách Châu Âu (CEPA), nói với tờ Kyiv Independent rằng có khả năng máy bay không người lái mới có cấu trúc cánh cố định và động cơ phản lực tua-bin. Theo ông, máy bay không người lái này "tương tự như một tên lửa hành trình giá rẻ".

Nếu nhận định của ông Borsari là đúng thì đây sẽ là phiên bản tầm xa hơn của UAV lai tên lửa Palianytsia do Ukraine sản xuất được tiết lộ vào năm ngoái và được cho là có tầm bắn từ 500 - 700km.
Tuy nhiên, tầm bắn 3.000 có thể mở ra cho Ukraine một vùng tấn công rộng lớn với nhiều mục tiêu của Nga.
"Điều đó sẽ tạo ra rất nhiều vấn đề cho Nga", ông Borsari nói.
Các mục tiêu tiềm năng
Fabian Hoffmann, một chuyên gia quốc phòng, đồng thời là nghiên cứu sinh tại Đại học Oslo nhận định với Kyiv Independent rằng tần bắn xa hơn sẽ cho phép Ukraine mở rộng đáng kể chiến dịch UAV hiện tại của mình và ông hy vọng các loại mục tiêu vẫn sẽ như vậy.
"Nhiều cơ sở hạ tầng quan trọng hơn, các nhà máy lọc dầu và các cơ sở chế biến dầu sẽ bị nhắm tới", chuyên gia này nói, đồng thời cho biết: “Một mục tiêu khác ngay lập tức xuất hiện trong đầu tôi là các cơ sở sản xuất các loại thiết bị khác nhau của Nga từng nằm ngoài bán kính mục tiêu của các hệ thống máy bay không người lái trước đây".
Cho đến nay, căn cứ không quân Olenya ở vùng Murmansk của Nga là cơ sở xa nhất của Nga từng bị máy bay không người lái tấn công. Căn cứ không quân này nằm cách biên giới Ukraine 1.800km về phía Bắc.
Mặc dù không rõ loại máy bay không người lái nào được sử dụng trong cuộc tấn công nhưng thiệt hại tối thiểu mà nó gây ra và thực tế là nó không được sử dụng lại kể từ đó cho thấy đây là một máy bay không người lái chỉ được trang bị đầu đạn nhỏ hoạt động giới hạn trong khả năng của nó.
Tuy nhiên, căn cứ không quân trên rõ ràng nằm gọn trong phạm vi của máy bay không người lái mới của Ukraine, cùng với căn cứ không quân hải quân Severomorsk-1 ngay phía Bắc - nơi đóng quân của Phi đội UAV độc lập 216 cũng như Trung đoàn Trực thăng Chống ngầm độc lập 830 của Nga.
Chiến dịch tấn công của Kiev nhằm vào các cơ sở hạ tầng năng lượng và quân sự của Nga để làm gián đoạn nỗ lực chiến đấu của Moscow có thể sẽ được tăng cường, với một số cơ sở nằm trong phạm vi 3.000km.
Những cơ sở này gồm các nhà máy lọc dầu Strezhevsk và Nizhnevartovsk, cả hai đều nằm bên trong lãnh thổ Nga khoảng 2.600 km. Ukraine cũng có thể chọn nhắm vào các nhà máy của Moscow đang đóng góp vào nỗ lực tiến hành chiến dịch quân sự đặc biệt. Trong phạm vi đó có nhà máy cơ khí JSC Serov ở vùng Sverdlovsk - nơi sản xuất vỏ đạn cho đạn pháo cỡ nòng 152mm, cùng các thiết bị khoan và sản xuất dầu cho một số công ty dầu khí lớn của Nga. Nhà máy này hiện đang bị Mỹ và EU trừng phạt.
4b45e269877bf9bc2752a94852a422f8.jpg

Lữ đoàn thiện chiến của Ukraine dùng UAV nhái Shahed săn tìm mục tiêu Nga

VOV.VN - Ukraine vừa trình làng một máy bay không người lái chiến đấu mới giống với loại UAV Shahed mà Nga đã sử dụng trong suốt cuộc chiến. Đây được cho là vũ khí lợi hại giúp Lữ đoàn thiện chiến Azov của Ukraine dễ dàng tìm kiếm mục tiêu Nga.
Tác động của máy bay không người lái mới
"Dĩ nhiên, câu hỏi lớn là tất cả các hệ thống máy bay không người lái sở hữu đầu đạn lớn đến mức nào? Bởi vì cuối cùng, điều đó sẽ thực sự xác định thiệt hại mà nó có thể gây ra", ông Hoffman nói.
Đầu đạn càng lớn thì máy bay không người lái càng nặng và phạm vi hoạt động càng hạn chế. Vì vậy, Ukraine có thể phải đánh đổi những đặc điểm nhất định để có thể đạt được phạm vi hoạt động 3.000km.
Tuy nhiên, ông Hoffman cho biết, ngay cả với đầu đạn nhỏ 20kg thì máy bay không người lái vẫn có hiệu quả chống lại các mục tiêu không được bảo vệ như các cơ sở lọc dầu - nơi phần lớn máy móc quan trọng và vật liệu dễ cháy được đặt ngoài trời thay vì dưới lòng đất hoặc được bảo vệ bằng các hầm trú ẩn kiên cố.
"Các cơ sở hạ tầng dầu khí rất dễ bị tấn công, ngay cả với đầu đạn nhỏ", ông Hoffman nói. Theo ông: "Tuy nhiên, nếu bạn muốn các mục tiêu nhắm tới linh hoạt hơn thì tôi nghĩ ít nhất chúng ta nên hy vọng đầu đạn nặng khoảng 100kg nhưng tôi sẽ không quá lạc quan về điều đó".
Thách thức phòng thủ của Nga
Ukraine sở hữu lợi thế đáng kể trong cuộc đua máy bay không người lái đang diễn ra do các hệ thống phòng không của Nga chưa đủ mạnh.
"Nga có một trong những mạng lưới phòng không toàn diện nhất thế giới nhưng ngay cả như vậy thì họ cũng phải đối mặt với một số thách thức trong việc chống lại máy bay không người lái của Ukraine", Mattias Eken, chuyên gia quốc phòng và an ninh tại tập đoàn RAND Châu Âu nói với tờ Kyiv Independent.
"Lãnh thổ rộng lớn của Nga và bản chất phân tán của cơ sở hạ tầng quân sự cũng như năng lượng khiến việc cung cấp phạm vi phòng không toàn diện bằng các tài sản hiện có của Nga trở nên khó khăn", chuyên gia này đánh giá.
Ukraine đã nhiều lần tấn công các mục tiêu quan trọng đối với ngành công nghiệp dầu mỏ và năng lực quốc phòng của Nga. Các căn cứ không quân như Engels và các nhà máy lọc dầu như ở Tuapse đã bị tấn công nhiều lần, chứng tỏ hệ thống phòng không của Nga đang đị bị kéo căng.
"Nga sẽ cần ưu tiên các khu vực và tài sản nào cần bảo vệ, xét đến phạm vi địa lý rộng lớn của Nga, vốn có khả năng để lại một số lỗ hổng trong cơ sở hạ tầng của mình", chuyên gia Eken cho biết.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,558
Động cơ
138,349 Mã lực
Súng AK-47 của Nga so với súng M4 của Mỹ: Cuộc tranh luận lại nổ ra khi quân đội Ukraine vật lộn với súng trường của Mỹ: Loại súng nào chiếm ưu thế hơn?
Qua
Bàn làm việc của EurAsian Times
-
Ngày 28 tháng 3 năm 2025


Chia sẻ

Facebook


Twitter


WhatsApp


ReddIt


Trong bối cảnh Ukraine đang tìm cách hiện đại hóa quân đội và tuân thủ chặt chẽ hơn các tiêu chuẩn của phương Tây, việc áp dụng súng carbine M4, phiên bản ngắn hơn, nhẹ hơn của súng M16, đánh dấu một bước tiến tới khả năng tương tác với lực lượng NATO.
Quân đội Ukraine từ lâu đã dựa vào súng trường Kalashnikov do Liên Xô thiết kế, chẳng hạn như AK-47 và AK-74. Những loại vũ khí này nổi tiếng vì độ bền và tính đơn giản.
Tuy nhiên, sự thay đổi này không phải là không có khó khăn. Một thách thức đáng kể là nguồn cung cấp đạn dược hạn chế trong quá trình huấn luyện.
Các báo cáo chỉ ra rằng ban đầu, binh lính chỉ nhận được khoảng 100 viên đạn M4 mỗi ngày để luyện tập, ít hơn nhiều so với nhu cầu phát triển kỹ năng hiệu quả. Ngược lại, không hề thiếu hụt súng trường Kalashnikov đáng tin cậy của họ.
Vấn đề này là một phần của thực tế lớn hơn, cấp bách hơn đối với quân đội Ukraine.
Hội đồng Đại Tây Dương báo cáo rằng trong khi năng lực của ngành công nghiệp quốc phòng Ukraine dự kiến đạt 35 tỷ đô la Mỹ vào năm 2025, tăng đáng kể so với mức chỉ 1 tỷ đô la Mỹ trước khi chiến tranh nổ ra, thì hiện tại chỉ có một phần ba nhu cầu của lực lượng vũ trang được đáp ứng bằng sản xuất trong nước, cho thấy sự phụ thuộc liên tục vào viện trợ nước ngoài.
AK 47 so với M4. Hình ảnh đã chỉnh sửa.
Theo Viện Nghiên cứu Hòa bình Quốc tế Stockholm (SIPRI), Ukraine đã trở thành nước nhập khẩu vũ khí lớn nhất thế giới từ năm 2020 đến năm 2024, chiếm 8,8% lượng nhập khẩu vũ khí toàn cầu.
Sự gia tăng này thể hiện mức tăng gần gấp 100 lần so với giai đoạn bốn năm trước. Hoa Kỳ là nhà cung cấp chính của Ukraine, cung cấp 45% lượng hàng nhập khẩu này.
Sự phụ thuộc vào viện trợ của phương Tây vẫn rất quan trọng và Ukraine phụ thuộc vào nguồn cung cấp tên lửa tầm xa, hệ thống phòng không tiên tiến và các loại vũ khí thiết yếu khác.

Tổng thống Volodymyr Zelensky đã công khai thừa nhận rằng sự hỗ trợ quân sự của Hoa Kỳ là không thể thiếu, đồng thời nhấn mạnh rằng Ukraine "có rất ít cơ hội tồn tại" nếu không có sự hỗ trợ này.
Khi chính quyền của Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump khởi xướng các cuộc thảo luận hòa bình với Nga, khả năng cắt giảm hỗ trợ quân sự của Hoa Kỳ đã trở thành mối quan ngại cấp bách đối với Ukraine.
Điều gì đã thúc đẩy sự thay đổi?
Sự chuyển đổi từ súng trường Kalashnikov sang súng carbine M4 trong lực lượng đặc nhiệm của Ukraine phần lớn là do nhu cầu hiện đại hóa quân đội và tuân thủ các tiêu chuẩn của NATO của Ukraine.


Súng carbine M4 sử dụng đạn NATO 5,56×45 mm, giúp chúng tương thích với nguồn cung cấp đạn dược của phương Tây và đảm bảo khả năng tương tác tốt hơn với các lực lượng đồng minh
Ukraine từ lâu đã phụ thuộc vào vũ khí do Liên Xô thiết kế do mối liên hệ lịch sử với Liên Xô cũ. Những nỗ lực hiện đại hóa vũ khí quân sự nhỏ của nước này bao gồm cả quan hệ đối tác với các nhà sản xuất nước ngoài và sự phụ thuộc vào viện trợ quân sự của phương Tây.
Năm 2017, Ukroboronservice, một công ty quốc phòng nhà nước của Ukraine, đã hợp tác với Aeroscraft, một công ty có trụ sở tại Hoa Kỳ, để phát triển M4-WAC47, một loại súng trường mô-đun được thiết kế để bắn đạn 5,56×45 mm theo tiêu chuẩn NATO và đạn 7,62×39 mm thời Liên Xô.
Dự án này nhằm mục đích tạo điều kiện cho Ukraine chuyển đổi sang vũ khí đạt chuẩn NATO trong khi vẫn cho phép tiếp tục sử dụng nguồn cung cấp đạn dược hiện có từ thời Liên Xô.
Theo các báo cáo, Ukraine đã sản xuất một lô nhỏ súng trường M4-WAC47 vào năm 2018 để lực lượng vũ trang thử nghiệm; tuy nhiên, quy mô sản xuất và triển khai vẫn chưa rõ ràng.
Bất chấp những nỗ lực này, Ukraine vẫn tiếp tục phụ thuộc vào viện trợ quân sự của Hoa Kỳ để có được súng carbine M4 tiêu chuẩn.
So sánh AK-47 và M4
AK-47 được phát triển vào cuối những năm 1940 tại Liên Xô như một loại súng trường tấn công đơn giản, chắc chắn và có thể sản xuất hàng loạt. Nó được thiết kế để hoạt động đáng tin cậy trong điều kiện khắc nghiệt với mức bảo trì tối thiểu, khiến nó trở nên lý tưởng cho các đội quân lớn với nhiều cấp độ huấn luyện khác nhau.

Súng trường bắn đạn 7.62×39 mm, nặng hơn, cho phép xuyên thủng rào cản hiệu quả hơn. Tuy nhiên, sức mạnh bổ sung này phải trả giá bằng độ giật tăng lên và độ chính xác giảm ở khoảng cách xa hơn.
Ngược lại, súng carbine M4 được giới thiệu vào những năm 1980 như một sự thay thế hiện đại, nhẹ cho các loại súng trường cũ được lực lượng phương Tây sử dụng. Dựa trên M16, M4 được thiết kế để có tính cơ động, độ chính xác và khả năng thích ứng.
Nó bắn đạn NATO 5,56×45 mm, nhỏ hơn và nhanh hơn, cung cấp độ chính xác cao hơn và độ giật thấp hơn. Điều này khác với Kalashnikovs, được thiết kế để bắn đạn 7,62×39 mm. Điều này làm cho M4 hiệu quả hơn khi bắn tự động liên tục và cho phép binh lính mang nhiều đạn hơn.
Súng trường này cũng có tính mô-đun cao, nghĩa là nó có thể được tùy chỉnh bằng các phụ kiện như ống ngắm, báng súng và bộ giảm thanh, mang lại tính linh hoạt hơn cho các tình huống chiến đấu khác nhau.
Tuy nhiên, sự tương phản giữa đạn nặng hơn của AK-47 và đạn nhẹ hơn, chính xác hơn của M4 đã được thể hiện trong các tình huống chiến đấu thực tế.
Trong cuộc chiến tranh của Hoa Kỳ tại Afghanistan, những người lính Mỹ được trang bị súng carbine M4 thường chạm trán với các chiến binh Taliban sử dụng AK-47. Đạn 7,62×39 mm của AK-47 cho phép họ xuyên thủng các rào cản và áo giáp hiệu quả hơn, mặc dù phải trả giá bằng độ giật cao hơn. Điều này dẫn đến các cuộc tranh luận trong quân đội Hoa Kỳ về việc có nên sử dụng vũ khí cỡ lớn hơn để phù hợp với hỏa lực của đối thủ hay không.
Độ tin cậy
Một trong những điểm khác biệt lớn nhất giữa hai loại súng trường này là độ tin cậy. AK-47 được biết đến với khả năng hoạt động trong điều kiện khắc nghiệt, bao gồm bùn, cát và nhiệt độ đóng băng. Thiết kế đơn giản của nó có nghĩa là nó có thể tiếp tục hoạt động ngay cả khi tiếp xúc với bụi bẩn và mảnh vụn.
Độ tin cậy này đã khiến nó trở thành một trong những loại súng trường tấn công được sử dụng rộng rãi nhất trên thế giới. Mặt khác, M4 là một loại vũ khí tinh vi hơn, đòi hỏi phải vệ sinh và bảo dưỡng thường xuyên để hoạt động bình thường. Độ dung sai chặt chẽ hơn khiến nó dễ bị trục trặc hơn nếu không được bảo dưỡng đúng cách, đặc biệt là trong môi trường bụi bặm hoặc ẩm ướt.
Sự chính xác
Độ chính xác là một yếu tố quan trọng khác khi so sánh hai loại súng trường. AK-47 có hiệu quả lên đến 300 mét nhưng trở nên kém chính xác hơn ở khoảng cách xa hơn do đạn nặng hơn và hệ thống ngắm cơ bản. Nó được thiết kế cho chiến đấu tầm gần đến tầm trung, nơi sức mạnh và lượng hỏa lực quan trọng hơn độ chính xác.
Ngược lại, M4 có tầm bắn hiệu quả lên đến 500 mét và được thiết kế để bắn chính xác. Đạn nhẹ hơn và các tùy chọn quang học tiên tiến cho phép nhắm mục tiêu chính xác hơn, khiến nó phù hợp hơn cho các cuộc giao tranh đòi hỏi hiệu quả tầm xa.
Trọng lượng và Xử lý
AK-47 là loại vũ khí nặng hơn, nặng khoảng 4,3 kg khi nạp đạn, khiến việc mang theo trong thời gian dài trở nên khó khăn hơn. Độ bền và độ tin cậy của nó phải trả giá bằng trọng lượng tăng thêm.
Ngược lại, M4 nhẹ hơn đáng kể , chỉ khoảng 3,3 kg khi có đạn, giúp binh lính dễ dàng điều khiển hơn, đặc biệt là trong môi trường chiến đấu đô thị, nơi phản ứng nhanh và khả năng cơ động là rất quan trọng.
Trọng lượng nhẹ hơn cũng làm giảm mệt mỏi, cho phép binh lính hoạt động hiệu quả trong các cuộc giao tranh kéo dài. Tính linh hoạt này làm cho M4 thích ứng hơn với các vai trò chiến đấu khác nhau, từ các cuộc giao tranh bộ binh tiêu chuẩn đến các nhiệm vụ hoạt động đặc biệt.
Đối với những người lính, sở thích của họ thường thiên về những gì thiết thực và hiệu quả trong chiến đấu.
Nhiều binh lính thường ưa chuộng loại súng Kalashnikov quen thuộc vì độ tin cậy trong điều kiện khắc nghiệt và dễ bảo trì.
Tuy nhiên, những người khác lại nhận ra những lợi ích của súng carbine M4, chẳng hạn như trọng lượng nhẹ hơn, độ chính xác và khả năng tương thích với đạn dược NATO, có thể giúp việc hỗ trợ hậu cần được hợp lý hóa hơn trong thời gian dài.
Trong một cuộc phỏng vấn với Business Insider, một đặc nhiệm người Ukraine có biệt danh Harley thuộc Trung đoàn Biệt kích số 4 đã mô tả quá trình chuyển đổi từ súng trường Kalashnikov thời Liên Xô sang súng carbine M4 của Mỹ.
“Nhưng khi một khẩu súng trường cho thấy kết quả, nó sẽ nhanh chóng khiến bạn thay đổi suy nghĩ”, Harley nói.
Ông cũng nhấn mạnh những thách thức ban đầu do hạn chế về đạn dược phục vụ cho huấn luyện.
“Khi bạn không được huấn luyện tốt, bạn sẽ gặp khó khăn trong các hoạt động”, ông giải thích. “Tất nhiên, trong các hoạt động, không ai giới hạn chúng tôi về đạn dược, và chúng tôi có nhiều đạn dược như chúng tôi muốn. Nhưng trong quá trình huấn luyện, lúc đầu, chúng tôi không có đủ đạn dược để chuẩn bị đúng cách và nâng cao số lượng đạn bắn trúng lên mức cần thiết”.
Harley nói thêm rằng tình hình đã được cải thiện, ông nói, “Bây giờ tình hình đã thay đổi; chúng tôi có mọi thứ sẵn có. Chúng tôi đã nâng cao trình độ thành thạo của mình với vũ khí này.”
Bất chấp những thách thức ban đầu về đào tạo và đạn dược, lực lượng đặc nhiệm Ukraine đã thích nghi với M4 và hiện đã thành thạo. Tuy nhiên, sự phụ thuộc của Ukraine vào viện trợ quân sự phương Tây vẫn là một yếu tố quan trọng trong chiến lược phòng thủ của nước này.
Câu hỏi thực sự vẫn là liệu Ukraine có thể duy trì nỗ lực hiện đại hóa này hay không trong bối cảnh sự hỗ trợ của Hoa Kỳ ngày càng giảm sút và sự không chắc chắn về viện trợ quân sự trong tương lai.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,558
Động cơ
138,349 Mã lực
Một phát bắn, giết chết 100 người! Hoa Kỳ tung ra vũ khí HPM “mang tính cách mạng” có thể “chiên” UAV thù địch trong vòng vài giây
Qua
Thống chế Không quân Anil Khosla
-
Ngày 28 tháng 3 năm 2025


Chia sẻ

Facebook


Twitter


WhatsApp


ReddIt


Tin tức mới nhất và quan trọng nhất được công bố vào tháng 3 năm 2025 là Epirus Inc., một công ty khởi nghiệp về công nghệ quốc phòng có trụ sở tại Torrance, California, đã công bố hệ thống Leonidas, một vũ khí vi sóng công suất cao (HPM) được thiết kế để vô hiệu hóa các đàn máy bay không người lái (UAV).
Hệ thống cải tiến này phát ra các xung điện từ để vô hiệu hóa từng máy bay không người lái riêng lẻ hoặc trên một khu vực rộng lớn, mang đến giải pháp có thể mở rộng để chống lại các mối đe dọa từ máy bay không người lái.
Hệ thống Leonidas được ví như lá chắn "kiểu Star Trek" do khả năng vô hiệu hóa hoặc phá hủy máy bay không người lái trong vài giây. Ngoài khả năng chống máy bay không người lái, tính linh hoạt của hệ thống Leonidas cho phép nó vô hiệu hóa các thiết bị điện tử trên xe mặt đất và tàu biển, chứng minh tiềm năng của nó trên nhiều hệ thống phòng thủ khác nhau.
Trong bối cảnh chiến tranh hiện đại đang thay đổi nhanh chóng, hệ thống máy bay không người lái (UAS) đã nổi lên như một mối đe dọa đáng kể và đa dạng.
Do chi phí vận hành cao và sức chứa đạn dược hạn chế, các cơ chế phòng thủ truyền thống như tên lửa hoặc súng phòng không khó có thể theo kịp những kẻ thù nhanh nhẹn, đông đảo và thường có chi phí thấp này.
Hệ thống Leonidas giải quyết những thách thức này thông qua công nghệ năng lượng định hướng, cho phép tấn công đồng thời nhiều mối đe dọa một cách nhanh chóng, có thể tái sử dụng và tiết kiệm chi phí.

Được đặt theo tên của vị vua Sparta huyền thoại, người nổi tiếng với chiến công bất bại tại Thermopylae, hệ thống Leonidas thể hiện một cách tiếp cận táo bạo và có tư duy tiến bộ trong phòng thủ.
Tận dụng công nghệ HPM tiên tiến, hệ thống này cung cấp giải pháp thay thế phi động học cho các hệ thống thông thường, giải quyết một trong những thách thức cấp bách nhất của thế kỷ 21.

Công nghệ vi sóng công suất cao
Hệ thống HPM tạo ra sóng điện từ có tần số từ 300 MHz đến 300 GHz. Không giống như lò vi sóng dùng trong lò nướng gia dụng để làm nóng thức ăn bằng cách kích thích các phân tử nước, HPM tạo ra các xung năng lượng mạnh có khả năng tạo ra dòng điện trong mạch điện tử.

Khi hướng vào mục tiêu, các vi sóng này có thể phá vỡ hoặc làm hỏng vĩnh viễn các thành phần nhạy cảm, khiến các thiết bị như máy bay không người lái không hoạt động được.


Khả năng tác động đến một khu vực rộng hơn thay vì một điểm duy nhất của HPM khiến nó khác biệt so với các công nghệ năng lượng định hướng khác, chẳng hạn như laser. Điều này làm cho nó đặc biệt hiệu quả đối với nhiều mục tiêu hoặc bầy đàn, một lợi thế quan trọng trong các tình huống mà hàng chục hoặc hàng trăm máy bay không người lái có thể được triển khai cùng một lúc.
Theo truyền thống, các hệ thống HPM dựa trên công nghệ ống chân không, cồng kềnh, dễ vỡ và cần bảo trì nhiều. Tuy nhiên, những tiến bộ gần đây trong lĩnh vực điện tử thể rắn đã cách mạng hóa lĩnh vực này. Các hệ thống HPM thể rắn, như hệ thống cung cấp năng lượng cho Leonidas, sử dụng các thiết bị bán dẫn để tạo ra sóng vi ba, mang lại độ bền, hiệu quả và tính nhỏ gọn cao hơn, những đặc điểm giúp công nghệ này khả thi để triển khai trong thế giới thực.

Hệ thống Leonidas
Hệ thống Leonidas là đỉnh cao về chuyên môn của Epirus trong công nghệ HPM trạng thái rắn. Mặc dù các chi tiết độc quyền vẫn được bảo vệ chặt chẽ, nhưng các khía cạnh chính của thiết kế và chức năng của nó có thể dựa trên các nguyên tắc chung của HPM và thông tin công khai.
Về cơ bản, hệ thống có thể có một loạt các bộ khuếch đại trạng thái rắn tạo ra và khuếch đại tín hiệu vi sóng. Các tín hiệu này sau đó được phát qua một ăng-ten có thể điều khiển, cho phép người vận hành hướng chùm tia HPM đến các mục tiêu hoặc khu vực cụ thể.
Công suất đầu ra của hệ thống Leonidas sẽ là yếu tố quan trọng quyết định hiệu quả của nó. Mặc dù thông số kỹ thuật chính xác không được tiết lộ, nhưng hệ thống HPM thường tạo ra công suất cực đại từ hàng trăm kilowatt đến vài megawatt.
Năng lượng này đủ để vô hiệu hóa các thiết bị điện tử của máy bay không người lái trong một phạm vi cụ thể, tùy thuộc vào các yếu tố như mức công suất, tần số và điều kiện khí quyển. Không giống như tia laser, duy trì chùm tia hẹp trên khoảng cách xa, sóng HPM bị phân kỳ và có thể bị suy yếu bởi độ ẩm hoặc các hạt trong không khí, có khả năng hạn chế phạm vi của chúng.

Tuy nhiên, hạn chế này ít quan trọng hơn đối với các ứng dụng chống máy bay không người lái khi mối đe dọa thường chỉ cách vài km.

Hệ thống nhắm mục tiêu và điều khiển tiên tiến là một phần không thể thiếu của nền tảng Leonidas. Chúng có thể bao gồm radar hoặc cảm biến quang học để phát hiện và theo dõi máy bay không người lái, kết hợp với phần mềm tinh vi ưu tiên mục tiêu và điều chỉnh cường độ và hướng của chùm tia.
Kết quả là một hệ thống phản ứng cao có khả năng tấn công các mối đe dọa di chuyển nhanh với hiệu ứng gần như tức thời khi HPM di chuyển với tốc độ ánh sáng. Các hệ thống này cũng cho phép Leonidas phân biệt giữa máy bay không người lái thân thiện và thù địch, giảm nguy cơ hỏa lực thân thiện và tăng cường hiệu quả của nó trong các môi trường hoạt động phức tạp.
Epirus đã phát triển các phiên bản cố định và di động của hệ thống Leonidas, tăng cường tính linh hoạt của nó. Các cơ sở cố định có thể bảo vệ cơ sở hạ tầng quan trọng, trong khi các đơn vị gắn trên xe có thể hỗ trợ quân đội trên chiến trường, cung cấp khả năng phòng thủ linh hoạt chống lại các mối đe dọa động.
Hệ thống vi sóng công suất cao Leonidas (HPM)

Ứng dụng
Nhiệm vụ chính của hệ thống Leonidas là chống lại các mối đe dọa từ máy bay không người lái, một khả năng giải quyết mối quan tâm ngày càng tăng trong bối cảnh quân sự và dân sự. Hệ thống Leonidas vượt trội trong các tình huống như vậy, sử dụng hiệu ứng HPM diện rộng để vô hiệu hóa nhiều máy bay không người lái chỉ bằng một loạt.
Điều này khiến nó trở thành giải pháp lý tưởng để bảo vệ các cơ sở quân sự, đoàn xe vận tải hoặc tàu hải quân khỏi các cuộc tấn công bằng máy bay không người lái riêng lẻ và có sự phối hợp.
Ngoài các hoạt động chống máy bay không người lái, hệ thống Leonidas còn hứa hẹn cho chiến tranh điện tử. Việc nhắm mục tiêu vào hệ thống liên lạc, radar hoặc thiết bị điện tử khác của đối phương có thể làm giảm khả năng nhận thức tình huống hoặc khả năng hoạt động của đối phương mà không cần bắn một phát súng nào.
Ngoài ra, công nghệ này có thể được áp dụng để vô hiệu hóa các phương tiện hoặc máy móc dựa vào điều khiển điện tử, mặc dù điều này có thể đòi hỏi mức công suất cao hơn hoặc ở gần mục tiêu hơn.
Epirus cũng đã gợi ý về các ứng dụng rộng hơn, chẳng hạn như sử dụng không gây chết người cho an ninh chu vi hoặc kiểm soát đám đông. Trong các tình huống này, HPM có thể ngăn chặn sự xâm nhập hoặc vô hiệu hóa các thiết bị trái phép mà không gây ra tác hại vĩnh viễn, cung cấp một công cụ đa năng cho cơ quan thực thi pháp luật hoặc an ninh nội địa.

Thuận lợi
Hệ thống Leonidas có nhiều ưu điểm vượt trội so với các hệ thống phòng thủ động học thông thường, giúp nó trở thành giải pháp đột phá trong cuộc chiến chống lại các mối đe dọa mới nổi.
  • Hiệu quả về chi phí: Việc tấn công mục tiêu bằng HPM chỉ cần năng lượng điện, một phần nhỏ chi phí sử dụng tên lửa hoặc đạn dược. Điều này đặc biệt có lợi đối với máy bay không người lái giá rẻ, nơi sử dụng đạn dược đắt tiền là không bền vững về mặt kinh tế.
  • Độ chính xác và kiểm soát: Người vận hành có thể điều chỉnh hệ thống để tác động đến các khu vực hoặc mục tiêu cụ thể, giảm thiểu thiệt hại tài sản thế chấp. Điều chỉnh công suất đầu ra theo thời gian thực cho phép hệ thống phản ứng với các mức độ đe dọa khác nhau với độ chính xác được điều chỉnh.
  • Khả năng mở rộng: Từ máy bay không người lái tiêu dùng nhỏ đến UAS quân sự lớn hơn, hệ thống Leonidas có thể điều chỉnh công suất đầu ra để vô hiệu hóa nhiều mục tiêu khác nhau, mang lại sự linh hoạt trong nhiều bối cảnh hoạt động khác nhau.
  • Băng đạn không giới hạn: Không giống như súng hoặc bệ phóng tên lửa có số lượng đạn hữu hạn, hệ thống Leonidas có thể hoạt động liên tục miễn là còn năng lượng, khiến nó trở nên lý tưởng cho các cuộc giao tranh kéo dài hoặc tấn công theo bầy đàn.
máy bay không người lái laser
Hình ảnh để đại diệnThách thức
Bất chấp lời hứa hẹn, hệ thống Leonidas vẫn phải đối mặt với một số thách thức về kỹ thuật và vận hành cần được giải quyết để có thể áp dụng rộng rãi:
  • Yêu cầu về nguồn điện: Việc tạo ra sóng vi ba công suất cao đòi hỏi năng lượng điện đáng kể. Đối với các triển khai di động, điều này đòi hỏi các nguồn điện mạnh mẽ, chẳng hạn như pin lớn hoặc máy phát điện, có thể hạn chế tính di động của hệ thống hoặc yêu cầu sạc lại thường xuyên.
  • Giới hạn về phạm vi và môi trường: Hiệu quả của HPM giảm dần theo khoảng cách do chùm tia phân kỳ và hấp thụ khí quyển. Điều kiện thời tiết bất lợi, chẳng hạn như mưa hoặc sương mù, có thể làm giảm hiệu suất hơn nữa, có khả năng cần nhiều đơn vị để phủ sóng toàn diện.
  • Tích hợp với các hệ thống hiện có: Việc kết hợp một công nghệ mới như HPM vào các khuôn khổ phòng thủ đã thiết lập liên quan đến những rào cản đáng kể. Điều này bao gồm việc điều chỉnh phần cứng, đào tạo nhân sự và phát triển các chiến thuật để tối đa hóa tiện ích của nó cùng với các hệ thống truyền thống.
  • Sự gián đoạn ngoài ý muốn: Nếu không được quản lý cẩn thận, các tác động diện rộng của HPM có thể vô tình gây nhiễu các thiết bị điện tử, mạng lưới truyền thông hoặc cơ sở hạ tầng dân sự thân thiện. Các giao thức nhắm mục tiêu và an toàn mạnh mẽ là điều cần thiết để giảm thiểu rủi ro này.
  • Những cân nhắc về mặt chiến lược: Mặc dù chủ yếu mang tính phòng thủ, khả năng vô hiệu hóa các thiết bị điện tử ở khoảng cách xa đặt ra câu hỏi về các ứng dụng tấn công tiềm tàng hoặc leo thang trong xung đột. Luật pháp và hiệp ước quốc tế quản lý vũ khí năng lượng định hướng có thể cần phải phát triển để giải quyết những lo ngại này và đảm bảo sử dụng có trách nhiệm.
Tác động và triển vọng tương lai
Epirus đã thử nghiệm thành công hệ thống Leonidas, chứng minh khả năng vô hiệu hóa đàn máy bay không người lái một cách chính xác và nhanh chóng.
Những cuộc trình diễn này đã thu hút sự chú ý toàn cầu từ các tổ chức quân sự và quốc phòng, nhấn mạnh tiềm năng của hệ thống trong việc lấp đầy khoảng trống quan trọng trong các biện pháp đối phó.
Quan hệ đối tác với các nhà thầu quốc phòng hoặc cơ quan chính phủ cho thấy sự tin tưởng ngày càng tăng vào công nghệ HPM và tính sẵn sàng của công nghệ này trong triển khai hoạt động.
Nhìn về tương lai, Epirus có thể tăng cường hệ thống Leonidas với công suất đầu ra đáng kể hơn để giải quyết các mục tiêu nổi bật hơn hoặc bền bỉ hơn. Tích hợp với các công nghệ bổ sung, chẳng hạn như laser, có thể tạo ra một hệ thống phòng thủ nhiều lớp, kết hợp các hiệu ứng diện rộng của HPM với độ chính xác cực cao của laser.
Những tiến bộ trong trí tuệ nhân tạo và máy học cũng có thể cho phép hoạt động tự động, cho phép hệ thống phát hiện, ưu tiên và ngăn chặn các mối đe dọa trong môi trường phức tạp với sự can thiệp tối thiểu của con người.
Những hàm ý rộng hơn của hệ thống Leonidas vượt ra ngoài nhu cầu phòng thủ tức thời. Khi vũ khí năng lượng định hướng đạt được sức hút, chúng có thể ảnh hưởng đến các chiến lược quân sự toàn cầu, có khả năng gây ra một cuộc chạy đua vũ trang hoặc thúc đẩy các khuôn khổ quản lý mới. Hiện tại, việc tập trung vào việc chống lại máy bay không người lái định vị nó như một công cụ quan trọng trong một thế giới ngày càng bị máy bay không người lái thống trị.
AC-130 với 'Vũ khí Laser'Dự án DEW toàn cầu
Vũ khí năng lượng định hướng (DEW) là công nghệ tiên tiến sử dụng năng lượng tập trung, chẳng hạn như tia laser hoặc vi sóng, để vô hiệu hóa hoặc tiêu diệt mục tiêu mà không cần đạn vật lý. Nhiều quốc gia đang nghiên cứu và phát triển các loại vũ khí này, mỗi loại có các dự án và mục tiêu chiến lược riêng.
Hoa Kỳ: Hoa Kỳ là nước đi đầu trong phát triển DEW. Ngoài Leonidas, Bộ Quốc phòng (DOD) và các cơ quan như DARPA, Phòng thí nghiệm nghiên cứu Không quân và Phòng thí nghiệm nghiên cứu Hải quân đang nghiên cứu DEW để chống lại tên lửa đạn đạo và tên lửa hành trình siêu thanh.
Các dự án đáng chú ý bao gồm Sáng kiến mở rộng quy mô bằng tia laser năng lượng cao (HELSI) và các hệ thống như HELIOS, với các cuộc trình diễn bắn hạ máy bay không người lái thành công.
Trung Quốc: Trung Quốc đang có những bước tiến nhanh chóng trong việc phát triển DEW, tập trung vào các hệ thống laser năng lượng cao và vi sóng. Các phương tiện truyền thông nhà nước và các nhà sản xuất đã công bố hình ảnh của các hệ thống laser cầm tay và gắn trên xe, bao gồm LW-30, một laser năng lượng cao di động trên đường bộ (HEL) 30kW được thiết kế cho các hệ thống máy bay không người lái (UAS) và vũ khí dẫn đường chính xác.
Những nỗ lực của họ mở rộng sang các ứng dụng chống không gian, với DEW trên mặt đất có khả năng nhắm mục tiêu vào vệ tinh, như đã nêu trong các phân tích.
Nga: Nga đã phát triển DEW trong nhiều thập kỷ, với hệ thống vũ khí laser Peresvet đi vào hoạt động chiến đấu thử nghiệm vào năm 2018 và tuyên bố sẽ sử dụng trong cuộc xâm lược Ukraine năm 2022.
Một phiên bản tiên tiến hơn, "Zadira", có thể thiêu rụi mục tiêu cách xa tới ba dặm trong vòng năm giây. Nga cũng đang nghiên cứu pháo EMP và súng vi sóng cho các ứng dụng chống máy bay không người lái.
Vương quốc Anh: Bộ Quốc phòng Anh (MOD) đang đầu tư mạnh vào DEW, với các dự án như DragonFire, vũ khí năng lượng điều khiển bằng laser (LDEW) đã đạt được hỏa lực mạnh đầu tiên chống lại các mục tiêu trên không vào tháng 1 năm 2024 tại Hebrides Range.
LASER-Anh Quốc
Hình ảnh tập tin: Vũ khí Laser
DragonFire, có tầm bắn được phân loại nhưng có khả năng bắn trúng đồng xu 1 bảng Anh từ khoảng cách 1 km, dự kiến sẽ được triển khai vào năm 2027. Ngoài ra, Vũ khí năng lượng định hướng tần số vô tuyến (RFDEW) sẽ sớm được đưa vào sử dụng vào năm 2026 và tập trung vào việc chống lại các hệ thống không người lái.
Pháp và Đức: Pháp và Đức là những bên đóng vai trò chủ chốt trong việc phát triển DEW của châu Âu, thường thông qua các hoạt động hợp tác đa quốc gia. Pháp tham gia vào các dự án như TALOS-TWO, với sự tham gia của 21 đối tác trên tám quốc gia EU. Đức đang tập trung vào việc tích hợp DEW vào các nền tảng phòng thủ. Những nỗ lực này hướng đến mục tiêu triển khai hoạt động vào năm 2030, nhấn mạnh vào các hệ thống phòng thủ tên lửa và chống máy bay không người lái tiết kiệm chi phí.
Ấn Độ: Tổ chức Nghiên cứu và Phát triển Quốc phòng Ấn Độ (DRDO) đang tích cực theo đuổi DEW, với các dự án như Hệ thống súng bắn tia không giới hạn định hướng (DURGA II), một DEW hạng nhẹ công suất 100 kilowatt đang ở giai đoạn ý tưởng, dự kiến sẽ tích hợp với các nền tảng trên bộ, trên biển và trên không.
Các sáng kiến khác bao gồm máy gia tốc hạt KALI và vũ khí laser 1KW phục vụ hoạt động chống thiết bị nổ tự chế, với kế hoạch xây dựng hệ thống 25 kW và 100 kW.
Israel: Israel đang phát triển DEW dựa trên laser Iron Beam, được thiết kế để bổ sung cho hệ thống Iron Dome của mình. Một hợp đồng được ký vào tháng 10 năm 2024 để phục vụ hoạt động trong vòng một năm phản ánh tính hiệu quả về mặt chi phí của nó. Hoa Kỳ đã phân bổ 1,2 tỷ đô la cho việc mua sắm Iron Beam.
Iran và Thổ Nhĩ Kỳ: Họ tuyên bố DEW đang hoạt động, gây thêm tranh cãi cho các đánh giá toàn cầu. Iran đã công bố những phát triển trong hệ thống phòng không laser, trong khi Thổ Nhĩ Kỳ tuyên bố ALKA DEW đã được sử dụng trong chiến đấu ở Libya vào năm 2019. Tuy nhiên, thông tin chi tiết và xác minh còn khan hiếm, với các tuyên bố thường gặp phải sự hoài nghi do tính minh bạch hạn chế.
Hàn Quốc, Nhật Bản và Úc . Hàn Quốc và Nhật Bản có năng lực công nghệ tiên tiến, trong đó Hàn Quốc đang phát triển các hệ thống dựa trên tia laser để chống máy bay không người lái, mặc dù không nổi bật bằng các cường quốc khác.
Nhật Bản tập trung nhiều hơn vào công nghệ hạt nhân và vũ trụ, với các dự án DEW công cộng hạn chế. Úc đang đầu tư vào công nghệ DEW, đặc biệt là để chống lại máy bay không người lái, với thỏa thuận trị giá 13 triệu đô la với QinetiQ cho một nguyên mẫu laser phòng thủ.
Phần kết luận
Hệ thống Leonidas của Epirus đánh dấu bước tiến mang tính chuyển đổi trong phòng thủ hiện đại. Hệ thống này khai thác công nghệ vi sóng công suất cao để giải quyết mối đe dọa ngày càng tăng của máy bay không người lái và các mối nguy hiểm dựa trên điện tử.
Cách tiếp cận phi động học của nó cung cấp một giải pháp hiệu quả về chi phí, chính xác và có thể mở rộng quy mô, vượt trội hơn các hệ thống truyền thống trong các lĩnh vực chính, từ chống lại bầy đàn đến cho phép chiến tranh điện tử. Mặc dù vẫn còn những thách thức như nhu cầu về điện, hạn chế về môi trường và tích hợp, nhưng các cuộc trình diễn thành công của hệ thống và việc áp dụng ngày càng tăng báo hiệu sự sẵn sàng tạo ra tác động lâu dài.
Tương lai của Vũ khí năng lượng định hướng (DEW) rất hứa hẹn, với những tiến bộ trong công nghệ laser, vi sóng và chùm hạt giúp nâng cao hiệu quả của chúng.
Những vũ khí này có khả năng tác chiến nhanh, nhắm mục tiêu chính xác và tiết kiệm chi phí, khiến chúng trở nên vô cùng hữu ích cho phòng thủ tên lửa, vô hiệu hóa máy bay không người lái và chiến tranh điện tử.
Tuy nhiên, những rào cản như lưu trữ năng lượng, hạn chế về môi trường và các mối quan ngại về mặt pháp lý-đạo đức phải được khắc phục. Khi các quốc gia đầu tư vào nghiên cứu DEW, vai trò của họ trong chiến tranh hiện đại sẽ mở rộng, định hình thế hệ năng lực phòng thủ tiếp theo.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,558
Động cơ
138,349 Mã lực
3100% BOOM! Hanwha Aerospace nổi lên là cổ phiếu quốc phòng “hoạt động tốt nhất” thế giới khi các công ty Hoa Kỳ trượt dốc
Qua
Sumit Ahlawat
-
Ngày 28 tháng 3 năm 2025


Chia sẻ

Facebook


Twitter


WhatsApp


ReddIt


Cổ phiếu quốc phòng trên toàn thế giới đang chứng kiến một đợt tăng giá chưa từng có. Từ châu Âu đến châu Á, cổ phiếu quốc phòng đang tăng vọt lên những tầm cao mới. Tuy nhiên, Hanwha Aerospace Co. của Hàn Quốc đã nổi lên là cổ phiếu quốc phòng có hiệu suất tốt nhất thế giới.
Cổ phiếu Hanwha Aerospace đã tăng hơn 3.100% trong năm năm qua, hơn 175% trong năm ngoái và hơn 7% trong tháng trước, trở thành cổ phiếu quốc phòng có hiệu suất hoạt động tốt nhất trên chỉ số WORLD của Bloomberg .
Cùng với đối thủ nhỏ hơn là Hyundai Rotem, hai cổ phiếu quốc phòng này là hai cổ phiếu tăng giá mạnh nhất trên thị trường chứng khoán châu Á trong năm nay, với giá trị tăng gấp đôi.
Vào ngày 30 tháng 12 năm 2024, cổ phiếu của Hanwha Aerospace đạt mức 326.500 KRW (won Hàn Quốc). Vào ngày 18 tháng 3, cổ phiếu đã đạt mức 764.000 KRW, tăng gấp đôi giá trị trong vòng chưa đầy ba tháng.
Tương tự, cổ phiếu Hyundai Rotem đạt mức 49.700 KRW vào ngày 30 tháng 12 năm 2024. Vào ngày 21 tháng 3 năm 2025, cổ phiếu này đạt mức cao nhất là 1.15.700 KRW, một lần nữa tăng gấp đôi giá trị trong vòng chưa đầy ba tháng.
Tương tự như vậy, nhà sản xuất quốc phòng Đức Rheinmetall cũng đang chứng kiến một đợt tăng giá. Cổ phiếu này đứng ở mức 614 euro vào ngày 30 tháng 12 năm 2024. Vào ngày 18 tháng 3, cổ phiếu đã đạt mức cao nhất là 1445 euro. Một lần nữa, giá trị tăng gấp đôi trong năm nay.
Nguyên nhân nào khiến cổ phiếu quốc phòng tăng vọt
Nhiều yếu tố đang gây ra đợt tăng giá cổ phiếu quốc phòng chưa từng có trên toàn thế giới: cuộc chiến kéo dài ba năm giữa Nga và Ukraine, chương trình tái vũ trang trị giá 832 tỷ đô la của châu Âu, căng thẳng địa chính trị gia tăng ở Trung Đông và cuộc chiến của Israel với Hamas, Hezbollah và Houthis.
Cuộc xung đột ở Syria và sự tham gia của các cường quốc khu vực như Iran, Thổ Nhĩ Kỳ và Nga, căng thẳng giữa Azerbaijan và Armenia có thể bùng phát thành xung đột bất cứ lúc nào, căng thẳng gia tăng trên bán đảo Triều Tiên và sự cạnh tranh giữa Mỹ và Trung Quốc ở Châu Á - Thái Bình Dương.


Ngoài ra, hành vi quyết đoán của Trung Quốc ở Biển Đông đang thúc đẩy các quốc gia ở Châu Á - Thái Bình Dương, như Philippines, Úc và Đài Loan, tăng chi tiêu quốc phòng. Tất cả các yếu tố này đang góp phần làm tăng chi tiêu quốc phòng của các quốc gia này và thúc đẩy đà tăng giá cổ phiếu quốc phòng.
Cổ phiếu quốc phòng Hoa Kỳ bỏ lỡ đợt tăng giá
Tuy nhiên, bất chấp đợt tăng giá cổ phiếu quốc phòng trên toàn thế giới, cổ phiếu quốc phòng Hoa Kỳ không được hưởng lợi nhiều như cổ phiếu quốc phòng châu Âu và châu Á.
Mặc dù thực tế là Hoa Kỳ vẫn là nước xuất khẩu thiết bị quốc phòng lớn nhất thế giới. Theo báo cáo gần đây của SIPRI , Hoa Kỳ cũng là nước xuất khẩu vũ khí lớn nhất thế giới, chiếm 43% lượng vũ khí xuất khẩu toàn cầu trong giai đoạn 2020-2024.


Bây giờ, hãy so sánh điều này với hiệu suất của cổ phiếu quốc phòng Hoa Kỳ trong năm nay. Lockheed Martin, một trong những nhà sản xuất quốc phòng lớn nhất của Hoa Kỳ và là nhà phát triển máy bay chiến đấu tàng hình như F-22 Raptor và F-35 Lightning II, đã chứng kiến giá trị cổ phiếu của mình giảm trong năm nay.
Giá trị của đồng tiền này là 483 đô la vào ngày 30 tháng 12 năm 2024 và 435 đô la vào ngày 24 tháng 3 năm 2025, chứng kiến mức giảm gần 10% giá trị trong năm nay.
Tương tự như vậy, Boeing, một nhà sản xuất quốc phòng lớn khác của Hoa Kỳ gần đây đã giành được giải thưởng cho việc thiết kế và phát triển F-47, máy bay chiến đấu thế hệ tiếp theo của Hoa Kỳ, đã có cổ phiếu của mình chủ yếu trì trệ về giá trị trong năm nay. Nó đứng ở mức 176,5 đô la vào ngày 30 tháng 12 năm 2024 và 181 đô la vào ngày 24 tháng 3, mặc dù nó đã giành được một hợp đồng trị giá nhiều tỷ đô la cho F-47.
Điều gì giải thích cho hiệu suất đáng thất vọng của cổ phiếu quốc phòng Hoa Kỳ mặc dù cổ phiếu quốc phòng trên toàn thế giới tăng giá?
Đáng ngạc nhiên là nhiều tuyên bố của Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump về an ninh châu Âu, cách tiếp cận được cho là mềm mỏng của ông đối với Nga, quyết định tạm thời dừng viện trợ quốc phòng của Hoa Kỳ cho Ukraine và lời đe dọa sáp nhập Canada và Greenland có thể đã góp phần khiến cổ phiếu quốc phòng Hoa Kỳ hoạt động yếu hơn dự kiến.
Những mối đe dọa này đã khiến các đồng minh châu Âu của Hoa Kỳ phải tìm kiếm nguồn cung cấp thiết bị quốc phòng thay thế để giảm sự phụ thuộc vào Hoa Kỳ.
Các quốc gia như Canada và Bồ Đào Nha đang xem xét lại đơn đặt hàng máy bay chiến đấu F-35 của họ. Pháp đang định vị Rafale của mình như một sự thay thế cho máy bay chiến đấu của Hoa Kỳ. Nhiều quốc gia châu Âu đang xem xét các công ty quốc phòng như Hanwha Aerospace để mua vũ khí cũng rẻ hơn vũ khí của Hoa Kỳ.

Hanwha Aerospace đang cung cấp cho Ba Lan 368 pháo tự hành K9 (bao gồm các biến thể K9A1 và K9PL) theo hai hợp đồng, với thời gian giao hàng dự kiến sẽ tiếp tục đến năm 2027.
Trong khi đó, Quân đội Úc đã chính thức tiếp nhận lô xe Huntsman đầu tiên của Hàn Quốc, đồng thời quá trình sản xuất hệ thống pháo tiên tiến này trong nước hiện đang được tiến hành.
Hanwha Defense Australia (HDA), một công ty con của Hanwha Aerospace của Hàn Quốc, đã cung cấp hai pháo tự hành bánh xích AS9 155mm/52 cỡ nòng (SPH) và một xe tiếp tế đạn dược bọc thép AS10 (AARV) cho Quân đội Úc vào tháng 3 năm nay.
Hanwha sẽ sản xuất 28 AS9 SPH và 14 AS10 AARV trong ba năm tới theo một phần của hợp đồng trị giá 1 tỷ đô la Úc (622 triệu đô la Mỹ) được ký vào năm 2021.
Kỳ vọng tăng trưởng ở nước ngoài đã giúp vốn hóa thị trường của tập đoàn Hanwha tăng gần gấp đôi kể từ đầu năm lên khoảng 73 nghìn tỷ won Hàn Quốc (50 tỷ đô la Mỹ).
“Chúng ta đang chứng kiến những dấu hiệu của một cuộc Chiến tranh Lạnh mới khi mọi quốc gia đều tìm cách củng cố an ninh của chính mình”, Choi Kwangwook, giám đốc đầu tư tại TheJ Asset Management với 3,8 nghìn tỷ won tài sản đang quản lý, được Fortune trích dẫn . “Nhu cầu về vũ khí đang bùng nổ ngay lúc này”.
Đầu tháng này, Hanwha đã công bố kế hoạch cho mảng kinh doanh hàng không vũ trụ huy động 3,6 nghìn tỷ won (2,5 tỷ đô la Mỹ) để tăng sản lượng trong và ngoài nước cũng như đáp ứng nhu cầu quốc tế ngày càng tăng.
Lockheed Martin Châu Á Đang Trong Quá Trình Hình Thành
Trong những năm gần đây, công ty có trụ sở tại Hàn Quốc này đã đạt được sự công nhận đáng kể về thành công trên thị trường vũ khí quốc tế, thậm chí nhiều người còn gọi công ty này là "Lockheed Martin phiên bản Hàn Quốc".
Ban đầu được thành lập là một nhà sản xuất thuốc súng, Tập đoàn Hanwha đã phát triển thành một công ty quốc phòng toàn diện và là một trong những tập đoàn công nghiệp lớn nhất Hàn Quốc.
Được thành lập vào năm 1952 trong Chiến tranh Triều Tiên, công ty đã đặt nền móng cho Tập đoàn Hanwha hiện nay, một thế lực thống trị trong cả ngành công nghiệp quốc phòng trong nước và quốc tế.
Với các cơ sở sản xuất tại Hàn Quốc, Hoa Kỳ, Đức, Úc và Việt Nam, Hanwha đã khẳng định mình là một nhà sản xuất quốc phòng thực sự toàn cầu. Ngoài các địa điểm sản xuất, công ty còn duy trì hoạt động tiếp thị và bán hàng tại các quốc gia như Canada và Nhật Bản.
Sự vươn lên trở thành công ty quốc phòng hàng đầu thế giới của Hanwha có thể là nhờ vào thiết bị quân sự tiên tiến và dây chuyền sản xuất công suất cao, cho phép công ty đáp ứng nhu cầu quốc tế ngày càng tăng.
Khả năng sản xuất của nó đặc biệt được nhấn mạnh sau khi chiến tranh Ukraine bùng nổ, thúc đẩy một số quốc gia tăng chi tiêu quốc phòng.
Một bước đột phá lớn đã diễn ra vào tháng 7 năm 2022 khi Ba Lan ký một thỏa thuận quy mô lớn với Hàn Quốc để mua hàng trăm xe tăng chiến đấu chủ lực K2, pháo tự hành K9 và Hệ thống tên lửa phóng loạt Chunmoo (MLRS). Trong số này, pháo K9 và MLRS Chunmoo được sản xuất bởi các công ty con của Hanwha.
Thỏa thuận này được coi là một chiến thắng lớn cho Hanwha và thậm chí buộc công ty phải mở rộng lực lượng lao động và mở rộng quy mô sản xuất. Hơn nữa, lô pháo K9 đầu tiên đã được giao chỉ vài tháng sau khi hợp đồng được ký kết, chứng minh khả năng đáp ứng nhanh chóng các đơn hàng lớn của công ty.
Pháo tự hành K9 vẫn là sản phẩm chủ lực của Hanwha và là một trong những hệ thống pháo binh được triển khai rộng rãi nhất trên toàn thế giới. Với hơn 1.800 đơn vị hoạt động trên 11 quốc gia, bao gồm Thổ Nhĩ Kỳ và Ai Cập, K9 chiếm hơn 50% thị trường pháo tự hành toàn cầu.
Một trong những lợi thế chính của Hanwha là khả năng lắp ráp K9 trong khoảng 180 ngày, nhanh hơn hai đến ba lần so với các đối thủ cạnh tranh. Ngoài ra, lựu pháo này có giá thành phải chăng, với giá mỗi đơn vị khoảng 3,5 triệu đô la Mỹ, rẻ hơn đáng kể so với các lựa chọn thay thế tương đương của phương Tây.
Ngoài K9, Hanwha Aerospace còn sản xuất nhiều loại nền tảng quân sự tiên tiến, bao gồm Hệ thống tên lửa phòng không K30 Hybrid BiHo, Xe chiến đấu bộ binh (IFV) Redback, hệ thống pháo phản lực đa nòng Chunmoo và Xe chiến đấu mặt đất không người lái (UGV) Arion-SMET.
Mặc dù chủ yếu được biết đến với các hệ thống phòng thủ trên bộ, Hanwha cũng đã có những đóng góp lớn cho công nghệ hàng không vũ trụ và hàng không. Công ty cung cấp các thành phần quan trọng cho máy bay chiến đấu FA-50 và T-50, đã được xuất khẩu sang các quốc gia bao gồm Indonesia, Iraq, Philippines, Ba Lan, Thái Lan và Malaysia.
Hanwha cung cấp các hệ thống điện tử và thiết bị hàng không thiết yếu, chẳng hạn như máy ảnh kỹ thuật số (ACCTVS), hệ thống liên lạc nội bộ (ICS) và màn hình đa chức năng thông minh (SMFD).
Trong 50 năm qua, Hanwha cũng đã sản xuất hơn 10.000 động cơ máy bay, cung cấp năng lượng cho các nền tảng quan trọng của Không quân Hàn Quốc, bao gồm máy bay chiến đấu F-15K và máy bay huấn luyện phản lực tiên tiến T-50.
Công ty cũng sản xuất động cơ bản địa cho KUH Surion, trực thăng tiện ích chính của Hàn Quốc. Hợp tác với GE, công ty Hàn Quốc đang đi đầu trong việc phát triển động cơ tích hợp cho máy bay phản lực chiến đấu KF-21 của Hàn Quốc đồng thời nội địa hóa các thành phần quan trọng.
Tập đoàn Hàn Quốc này cũng tích cực tham gia vào phát triển hệ thống vũ trụ. Vào tháng 12 năm 2022, Hanwha Aerospace được chỉ định là đơn vị tích hợp hệ thống để nâng cấp chương trình Korea Space Launch Vehicle (KSLV), một sự công nhận về chuyên môn công nghệ và năng lực kinh doanh của công ty.
Năm 2023, công ty đóng vai trò chủ chốt trong vụ phóng thành công lần thứ ba của tên lửa KSLV-II sau khi triển khai các nâng cấp quan trọng cho tàu vũ trụ nội địa.
Nhìn về phía trước, Hanwha Aerospace có kế hoạch phóng thêm bốn tàu vũ trụ nữa vào năm 2027, một cột mốc sẽ cải tiến các công nghệ hiện có và củng cố thêm vị thế của công ty trong ngành vũ trụ toàn cầu.
Tăng trưởng doanh thu chưa từng có
Đợt tăng giá chưa từng có của cổ phiếu Hanwha được phản ánh rõ ràng qua hiệu suất doanh thu của công ty, liên tục tăng vọt trong hai năm qua.
Năm 2024, công ty quốc phòng Hàn Quốc ghi nhận năm thứ hai liên tiếp đạt doanh số phá kỷ lục, đạt được cột mốc lịch sử khi doanh số bán hàng ở nước ngoài vượt doanh số bán hàng trong nước lần đầu tiên trong lịch sử công ty.
Theo hồ sơ nộp lên cơ quan quản lý của Hanwha Aerospace được công bố vào đầu năm 2025, công ty đã ghi nhận tổng doanh thu là 11,25 nghìn tỷ won (7,74 tỷ đô la Mỹ) vào năm 2024, tăng 43% so với cùng kỳ năm trước.
Lợi nhuận hoạt động của công ty tăng vọt 190% so với năm trước, đạt 1,72 nghìn tỷ won (1,18 tỷ đô la Mỹ). Với những con số này, Hanwha Aerospace đã trở thành công ty quốc phòng đầu tiên của Hàn Quốc vượt qua 10 nghìn tỷ won (6,88 tỷ đô la Mỹ) doanh thu hàng năm và 1 nghìn tỷ won (688 triệu đô la Mỹ) lợi nhuận hoạt động.
Công ty cho rằng thành công về mặt tài chính chủ yếu là nhờ vào bộ phận quốc phòng, tạo ra doanh thu khoảng 7 nghìn tỷ won (4,82 tỷ đô la Mỹ) và lợi nhuận hoạt động là 1,57 nghìn tỷ won (1,08 tỷ đô la Mỹ).
Nhu cầu lớn đối với các hệ thống phòng thủ đất liền tiên tiến của Hanwha, bao gồm pháo tự hành K9, hệ thống pháo phản lực đa nòng Chunmoo và hệ thống súng cối tự hành Skyfall 120 mm, đã thúc đẩy hiệu suất.
Điểm nổi bật chính của năm 2024 là sự gia tăng mạnh mẽ trong xuất khẩu của Hanwha Aerospace, đạt 4,4 nghìn tỷ won (3,03 tỷ đô la Mỹ), vượt qua doanh số bán hàng trong nước là 4 nghìn tỷ won (2,75 tỷ đô la Mỹ).
Lợi thế chính của việc mua từ Hanwha
Mặc dù nhỏ hơn nhiều so với các công ty hàng đầu trong ngành như Lockheed Martin hay BAE Systems, nhà sản xuất Hàn Quốc này lại nổi tiếng về việc cung cấp vũ khí nhanh hơn và với giá thấp hơn so với các đối thủ.
Tổng thống Ba Lan Andrzej Duda gần đây đã lưu ý đến vấn đề này.
“Tại sao chúng ta lại mua vũ khí của Hàn Quốc? Lý do rất đơn giản,” tổng thống phát biểu trong chuyến thăm NATO đầu tháng này . “Chúng tôi nghĩ rằng các đối tác Hàn Quốc sẽ có thể cung cấp vũ khí chất lượng cao trong vòng vài tháng.”
Trong khi mức tăng trưởng của Hanwha trong năm năm qua là ấn tượng theo mọi tiêu chuẩn, các nhà phân tích vẫn thấy có cơ hội tăng trưởng hơn nữa nếu công ty Hàn Quốc này có thể khai thác thị trường đóng tàu của Hoa Kỳ.
Năm 2024, Hanwha Ocean đã mua Philly Shipyard ở Philadelphia trong một thỏa thuận trị giá 100 triệu đô la Mỹ. Công ty đã thành công trong việc thâm nhập thị trường bảo dưỡng, sửa chữa và đại tu tàu (MRO) của Hoa Kỳ.
Năm ngoái, Hanwha Ocean thông báo rằng họ đã được trao hợp đồng đại tu một tàu chở hàng khô và đạn dược 40.000 tấn của Hải quân Hoa Kỳ. Do đó, Hanwha Ocean đã trở thành nhà máy đóng tàu đầu tiên của Hàn Quốc đảm bảo được hợp đồng bảo dưỡng, sửa chữa và đại tu (MRO) tàu từ Hải quân Hoa Kỳ.
Công ty quốc phòng Hàn Quốc có một danh sách đơn hàng dài. Nếu căng thẳng địa chính trị hiện tại vẫn tiếp diễn và Hanwha có thể giao thành công các đơn hàng hiện tại đúng hạn, công ty có thể chứng kiến sự tăng trưởng thậm chí còn lớn hơn trong những năm tới.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,558
Động cơ
138,349 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,558
Động cơ
138,349 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,558
Động cơ
138,349 Mã lực
Iran “phản công” việc triển khai B-2 của Hoa Kỳ bằng cách phô trương tên lửa mà họ tuyên bố có thể xuyên thủng THAAD và Patriot
Qua
Sumit Ahlawat
-
Ngày 27 tháng 3 năm 2025


Chia sẻ

Facebook


Twitter


WhatsApp


ReddIt


Giữa lúc có nhiều báo cáo về việc Hoa Kỳ sẽ tập trung quân sự ồ ạt tại vùng lãnh thổ Diego Garcia của Anh để chuẩn bị cho một "chiến dịch quân sự" tiềm tàng ở Trung Đông, Iran đã công bố một "thành phố tên lửa ngầm khổng lồ" chứa những tên lửa mới nhất của nước này.
Sư đoàn Hàng không Vũ trụ thuộc Lực lượng Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran (IRGC) đã công bố "siêu thành phố tên lửa" vào ngày 25 tháng 3, tuyên bố rằng đây chỉ là một trong số hàng trăm cơ sở như vậy ở nước này.
Cơ sở này được khánh thành với sự tham dự của Tổng tham mưu trưởng Lực lượng vũ trang Iran, Thiếu tướng Mohammad Bagheri và Tư lệnh Sư đoàn Hàng không vũ trụ, Chuẩn tướng Amir Ali Hajizadeh.
Nhiều cơ quan thông tấn của Iran đã công bố đoạn video cho thấy các quan chức cấp cao đi tham quan trung tâm rộng lớn, nơi chứa hàng nghìn tên lửa đạn đạo tấn công phẫu thuật như Kheybar Shekan, Martyr Haj Qassem, Qadr-H, Sejjil và Emad.
Iran phô diễn sức mạnh hỏa lực
Trong số nhiều tên lửa được trưng bày tại cơ sở này, tên lửa Kheybar Shekan-1 của Iran là một trong những tên lửa có khả năng nhất. Đây là tên lửa đạn đạo tầm trung đất đối đất (MRBM) di động, một tầng, sử dụng nhiên liệu rắn (SP), nổ mạnh (HE) đã đi vào hoạt động vào năm 2022.
Vào thời điểm đó, cái tên độc đáo của tên lửa đã thu hút sự chú ý. 'Khaybar' ám chỉ cuộc chiến nổi tiếng giữa người Hồi giáo và người Do Thái trong những năm đầu của Hồi giáo và chiến thắng của người Hồi giáo trước người Do Thái. Khaybar, nằm cách Medina khoảng 150 km về phía tây bắc, là nơi sinh sống của một cộng đồng lớn các bộ lạc Do Thái.
Sư đoàn Hàng không Vũ trụ thuộc Lực lượng Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran (IRGC) đã công bố một "thành phố tên lửa khổng lồ". (Ảnh chụp màn hình từ video)
Cấu hình đầu đạn tên lửa Kheybar Shekan thuộc loại Tri Conic, giúp duy trì độ ổn định của đầu đạn trong các động tác cơ động mạnh.
Do thiết kế đầu đạn, khả năng điều khiển tên lửa này trong giai đoạn dẫn đường cuối cùng chống lại các hệ thống phòng thủ tên lửa đã được tăng cường. Trên thực tế, phương tiện truyền thông Iran tuyên bố rằng tên lửa này thậm chí có thể vượt qua các hệ thống phòng thủ tên lửa mới nhất của Hoa Kỳ, chẳng hạn như THAAD và Patriot được ca ngợi rất nhiều, cũng như David's Sling của Lực lượng Phòng vệ Israel.
“Khi Đầu đạn có thể tháo rời cơ động (MaRV) đi vào bầu khí quyển của Trái đất, chúng cơ động với sự trợ giúp của cánh. Trong quá trình cơ động, động năng của chúng và tất nhiên là tốc độ của chúng đều giảm. Vì lý do này, tại thời điểm đầu đạn chạm vào mục tiêu, không có dấu hiệu nào cho thấy cánh bị cháy hoặc đầu đạn bị tan chảy, điều này giúp có thể thực hiện các động tác cơ động mạnh để vô hiệu hóa hệ thống phòng không của đối phương. Tại thời điểm va chạm, tốc độ của đầu đạn được ước tính vào khoảng Mach 2 đến 3.”

Nhân tiện, Iran đã từng sử dụng tên lửa này chống lại Israel một lần. Vào tháng 10 năm 2024, trong Chiến dịch “True Promise 2”, khi Tehran bắn hơn 180 tên lửa vào Israel, một trong những tên lửa được sử dụng là Kheibar Shekan.
Một tên lửa khác được trưng bày tại cơ sở này là Martyr Haj Qassem. Tên lửa này lần đầu tiên được công bố vào tháng 8 năm 2020 như một phần của Ngày Công nghiệp Quốc phòng Iran. Trong một thông báo trên truyền hình nhà nước, các quan chức Iran đã tiết lộ cảnh quay về "Martyr Hajj Qassem", một tên lửa đạn đạo nhiên liệu rắn được đặt theo tên của vị tướng Iran đã thiệt mạng Qassem Soleimani.
Tên lửa Qadr-H có thể bay xa tới 1.700 km và tên lửa Emad và Sejjil cũng được giới thiệu.


“Nắm đấm sắt của Iran mạnh hơn nhiều [ngày nay] so với trước đây. Tất cả các chiều kích (phòng thủ) cần thiết để tạo ra năng lực mạnh hơn gấp mười lần (so với) năng lực được triển khai trong Chiến dịch True Promise II đã được tạo ra”, Bagheri phát biểu trước các nhân viên của cơ sở trong chuyến tham quan.
Sự chuẩn bị chiến tranh của Iran
Kể từ ngày 7 tháng 10 năm 2023, các cuộc tấn công vào Israel của Hamas, một cuộc chiến tranh trực tiếp giữa Israel và Iran là một khả năng rất thực tế. Kể từ đó, cả hai nước đã tiến hành các cuộc không kích và tên lửa vào nhau nhưng đã tránh được một cuộc chiến tranh trực tiếp trên diện rộng.
Iran đã phát động "Chiến dịch True Promise", bắn hơn 300 máy bay không người lái, tên lửa hành trình và tên lửa đạn đạo từ lãnh thổ của mình vào ngày 13 tháng 4 năm 2024. Các cuộc không kích của Iran là để đáp trả vụ đánh bom của Israel vào lãnh sự quán Iran tại Damascus, Syria vào ngày 1 tháng 4, khiến 16 người thiệt mạng, bao gồm cả chỉ huy IRGC Mohammad Reza Zahedi.
Tuy nhiên, hầu hết các máy bay không người lái và tên lửa này đã bị liên quân bao gồm Israel, Hoa Kỳ, Anh, Pháp và Jordan đánh chặn, với 99% số đầu đạn bị bắn hạ.
Israel đã phản ứng trong vòng vài ngày. Vào ngày 19 tháng 4 năm 2024, Israel đã tiến hành một cuộc tấn công trả đũa có giới hạn sau cuộc tấn công ngày 13 tháng 4 của Iran. Cuộc tấn công được cho là đã làm hỏng một hệ thống phòng không S-300 gần Natanz, một địa điểm quan trọng trong chương trình hạt nhân của Iran. Các quan chức phương Tây và Iran đã lưu ý việc sử dụng máy bay không người lái và ít nhất một tên lửa được phóng từ máy bay chiến đấu.
Vào tháng 9 năm 2024, thủ lĩnh Hezbollah Hassan Nasrallah đã bị ám sát tại Tehran. Iran đã đáp trả bằng Chiến dịch 'True Promise 2', phóng khoảng 180 tên lửa đạn đạo trong hai đợt. Israel, với sự hỗ trợ của Hoa Kỳ và Jordan, đã đánh chặn hầu hết các tên lửa, mặc dù một số tên lửa đã bắn trúng căn cứ không quân Nevatim và Tel Nof, gây ra thiệt hại nhỏ.
Để đáp trả, vào ngày 26 tháng 10 năm 2024, Israel đã tiến hành các cuộc không kích “chính xác và có mục tiêu” mang tên “Ngày sám hối”, đánh vào các cơ sở sản xuất tên lửa, địa điểm phóng tên lửa đất đối không và hệ thống phòng không ở Iran.

Tuy nhiên, bất chấp những cuộc tấn công này, cả hai bên đã tránh được một cuộc đối đầu toàn diện có thể nhanh chóng leo thang thành một cuộc chiến tranh khu vực rộng lớn hơn. Tuy nhiên, kể từ khi Tổng thống Donald Trump lên nắm quyền vào tháng 1 năm 2025, khả năng xảy ra một cuộc chiến tranh trực tiếp giữa hai đối thủ trong khu vực đã trở nên mạnh mẽ hơn.
Trong bối cảnh căng thẳng khu vực gia tăng, Tehran đã cố gắng chứng minh sức mạnh của mình bằng cách phô diễn khả năng răn đe. Vào tháng 9 năm 2024, nước này đã trình làng tên lửa đạn đạo Jihad và Máy bay không người lái Shahed 136B.
Vào ngày 27 tháng 1, Iran đã giới thiệu Gaza Drone, một máy bay không người lái siêu nặng có tầm hoạt động 1.000 km và khả năng tải trọng 500 kg.
Tiếp theo đó là lễ ra mắt Hệ thống phòng không Bavar 373-II vào đầu tháng này.
Vào tháng 2 năm nay, Lực lượng Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran đã công bố tàu chiến chở máy bay không người lái đầu tiên do nước này tự sản xuất.
Tàu sân bay, "Shahid Bahman Baqeri," có đường băng dài 180 mét và có thể di chuyển tới 22.000 hải lý. Trong buổi lễ, chỉ huy hải quân IRGC Alireza Tangsiri cho biết tàu có thể chở một số phi đội máy bay không người lái, tàu ngầm có điều khiển, trực thăng và tên lửa hành trình.
Việc Iran công bố 'thành phố tên lửa ngầm' khổng lồ của nước này cũng diễn ra vào thời điểm Hoa Kỳ được cho là đang triển khai máy bay ném bom tàng hình chiến lược B 2 tới vùng lãnh thổ Diego Garcia của Anh để phục vụ cho một hoạt động có thể diễn ra ở Trung Đông.
Việc triển khai quân sự quy mô lớn này đã làm dấy lên nghi ngờ rằng một hoạt động quân sự lớn sắp bắt đầu. Trong bối cảnh các mối đe dọa ngày càng tăng về một cuộc chiến tranh khu vực, Iran muốn gửi một thông điệp rằng bất kỳ cuộc phiêu lưu nào có thể xảy ra của Hoa Kỳ và Israel sẽ dẫn đến một phản ứng mạnh mẽ từ Tehran.

Máy bay không người lái AKINCI tiên tiến của Thổ Nhĩ Kỳ "bị bắn hạ" có thể sử dụng tên lửa 358 của Iran bởi quân du kích: Báo cáo
Qua
Bàn làm việc của EurAsian Times
-
Ngày 24 tháng 3 năm 2025


Chia sẻ

Facebook


Twitter


WhatsApp


ReddIt


Các chiến binh liên kết với Đảng Công nhân người Kurd (PKK) đã tuyên bố bắn hạ máy bay không người lái (UAV) tiên tiến Bayraktar AKINCI của Thổ Nhĩ Kỳ tại Iraq.
Đoạn phim về vụ chặn bắt được chia sẻ trực tuyến bởi các nhân viên PKK. Sự cố xảy ra gần biên giới Iran ở khu vực Qandil của người Kurd Iraq. Các nhân viên PKK khẳng định rằng UAV thuộc về Türkiye, một tuyên bố mà Ankara đã bác bỏ.
Trong một tuyên bố, Lực lượng Phòng vệ Nhân dân (HPG), cánh vũ trang của PKK, cho biết, “Vào lúc 7:20 tối ngày 16 tháng 3 năm 2025, một máy bay không người lái loại Bayraktar AKINCI, đang bay cao trên Qandil, mà nhà nước Thổ Nhĩ Kỳ cho rằng không thể bắn hạ được, đã bị bắn hạ.”
Sự cố này đánh dấu lần đầu tiên thỏa thuận ngừng bắn giữa Thổ Nhĩ Kỳ và PKK bị vi phạm, được tuyên bố vào ngày 1 tháng 3 năm 2025. Lệnh ngừng bắn được công bố sau lời kêu gọi mang tính lịch sử của thủ lĩnh PKK đang bị cầm tù Abdullah Öcalan, nhằm chấm dứt hơn bốn thập kỷ xung đột vũ trang.
Türkiye đã dựa rất nhiều vào Bayraktar AKINCI cho các hoạt động nhắm vào các vị trí của PKK ở Iraq và Syria. AKINCI, được coi là một trong những máy bay không người lái chiến đấu tiên tiến nhất của Türkiye, tự hào có khả năng chịu đựng ở độ cao lớn và khả năng tải trọng đáng kể. Tuy nhiên, sự cố này làm nổi bật những điểm yếu chính trong khả năng sống sót trong hoạt động của nó.
Máy bay không người lái Akinci
Hình ảnh tập tin: Máy bay không người lái Akinci
Các báo cáo cho rằng máy bay không người lái có khả năng bị bắn hạ bằng tên lửa phòng không '358' do Iran sản xuất, một loại vũ khí được thiết kế chuyên biệt để nhắm vào máy bay không người lái. Không giống như các hệ thống phòng không truyền thống, vốn dựa vào radar, tên lửa '358' sử dụng đầu dò hồng ngoại để khóa mục tiêu phát nhiệt.

Những tên lửa này lần đầu tiên xuất hiện ở Iraq vào năm 2021, gần căn cứ không quân Al-Harir của Hoa Kỳ. Đến giữa năm 2024, các báo cáo tình báo chỉ ra rằng Iran đã cung cấp cho PKK những vũ khí này để chống lại các hoạt động trên không của Thổ Nhĩ Kỳ.
Bayraktar AKINCI trước đây đã được quốc tế công nhận về vai trò của mình trong việc xác định vị trí xác máy bay trực thăng chở Tổng thống Iran Ebrahim Raisi sau khi máy bay này bị rơi vào ngày 19 tháng 5 năm 2024 tại vùng núi phía tây bắc Iran. Được trang bị công nghệ giám sát tiên tiến, máy bay không người lái đã phát hiện ra dấu hiệu nhiệt dẫn đến việc phát hiện ra xác máy bay.

Đây không phải là lần đầu tiên AKINCI bị mất trong chiến đấu. Vào tháng 1 năm 2025, một máy bay không người lái AKINCI khác được báo cáo là đã bị rơi ở Libya, với xác máy bay được tìm thấy gần Agilata, giữa Tripoli và biên giới Tunisia.
Bất chấp những tính năng tiên tiến, những vụ bắn hạ gần đây đặt ra câu hỏi nghiêm trọng về độ tin cậy của máy bay không người lái trong môi trường thù địch, nơi kẻ thù sở hữu khả năng phòng không hiện đại.



Tai nạn máy bay không người lái Akinci: Qua: XUAV AKINCI là gì?
Bayraktar Akinci được ra mắt công chúng tại Lễ hội Hàng không, Không gian và Công nghệ Teknofest, được tổ chức tại Sân bay Istanbul Atatürk ở Thổ Nhĩ Kỳ, vào tháng 9 năm 2019. Được thiết kế như một tài sản chiến lược, Akinci thực hiện các nhiệm vụ tình báo, giám sát, xác định mục tiêu và trinh sát (ISTAR) cũng như các cuộc tấn công chính xác.
Với trọng lượng cất cánh tối đa là 6.000 kg và khả năng tải trọng là 1.500 kg—400 kg bên trong và 950 kg bên ngoài—máy bay được chế tạo cho các nhiệm vụ phức tạp.
Akinci hoạt động ở độ cao 30.000 feet, trần bay 40.000 feet và thời gian bay liên tục trên 24 giờ. Nó có sải cánh 20 mét và được trang bị hai động cơ tua-bin cánh quạt, mỗi động cơ có công suất từ 450 mã lực đến 950 mã lực, với phạm vi hoạt động khoảng 6.000 km.
Bộ cảm biến tiên tiến của nó bao gồm radar khẩu độ tổng hợp và hệ thống tác chiến điện tử, và khả năng mang theo nhiều loại đạn dược dẫn đường khác nhau khiến nó trở thành một trong những UAV tinh vi nhất của Thổ Nhĩ Kỳ. Tải trọng lớn và phạm vi hoạt động mở rộng của nó phù hợp với nhiều tình huống chiến đấu khác nhau.
Baykar Technologies đã phát triển AKINCI như một phần trong chiến lược rộng hơn của Türkiye nhằm khẳng định vị thế là đơn vị dẫn đầu trong chiến tranh máy bay không người lái. UAV này đã hoàn thành chuyến bay đầu tiên vào năm 2019 và chính thức đi vào hoạt động trong Lực lượng vũ trang Thổ Nhĩ Kỳ vào năm 2021. Kể từ đó, nó đã được triển khai tại các khu vực xung đột như Syria, Iraq và Libya, nơi nó được sử dụng để hỗ trợ trên không, trinh sát và tấn công chính xác.
AKINCI được xây dựng dựa trên thành công của Bayraktar TB2, một loại UAV tầm trung, có khả năng hoạt động lâu dài, được quốc tế công nhận về khả năng nhắm mục tiêu vào các hệ thống phòng không tiên tiến.
Trong Chiến tranh Nagorno-Karabakh năm 2020, Azerbaijan đã sử dụng TB2 để vô hiệu hóa các tài sản quân sự của Armenia, bao gồm hệ thống phòng không, xe bọc thép và vị trí pháo binh.

Ở Ukraine, TB2 đã được sử dụng để chống lại lực lượng Nga, nhắm vào xe tăng, đoàn xe tiếp tế và các hệ thống phòng không như Pantsir-S1. Khả năng cung cấp đạn dược có điều khiển với độ chính xác cao đã biến nó thành một tài sản có giá trị trong các kịch bản chiến tranh hiện đại.
So với TB2 cực kỳ thành công, Akinci có khả năng tải trọng lớn hơn, cảm biến và hệ thống radar được cải tiến, khả năng tự động hóa do trí tuệ nhân tạo điều khiển, liên lạc vệ tinh, độ bền kéo dài và khả năng tương thích với nhiều loại vũ khí hơn. Những nâng cấp này cho phép nó thực hiện các nhiệm vụ phức tạp hơn ngoài phạm vi hoạt động của TB2.
Năm 2019, một báo cáo của The Guardian cáo buộc rằng Bayraktar TB2 được trang bị giá bom siêu nhỏ Hornet do Anh phát triển do EDO MBM Technology Ltd. sản xuất. Hệ thống này được cung cấp cho Turkiye vào năm 2015 và sau đó được điều chỉnh cho UAV thông qua sự hợp tác giữa EDO MBM và Roketsan.
Tuy nhiên, Selçuk Bayraktar, Giám đốc Baykar Technologies, đã phủ nhận tuyên bố này, nói rằng giá treo bom không được mua từ Anh và cũng không hoạt động.
Nhu cầu và xuất khẩu ngày càng tăng
Ankara tích cực thúc đẩy AKINCI cho xuất khẩu quốc tế. Ankara cũng đã thu hút được sự quan tâm của người mua quốc tế, qua đó củng cố thêm danh tiếng của mình trên trường quốc tế.
Pakistan là một trong những quốc gia đầu tiên tích hợp AKINCI vào kho vũ khí của mình. Nước này đã nhận được máy bay không người lái vào tháng 4 năm 2023 sau các chương trình đào tạo mở rộng do Baykar Technologies thực hiện.
Các quốc gia khác đã đạt được AKINCI bao gồm Azerbaijan, Kyrgyzstan và Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất, cho thấy nhu cầu quốc tế ngày càng tăng đối với sản phẩm này.
Ả Rập Xê Út đã ký một thỏa thuận trị giá 3 tỷ đô la Mỹ với Turkiye để mua và sản xuất tại địa phương máy bay không người lái AKINCI, đánh dấu thỏa thuận xuất khẩu quốc phòng lớn nhất trong lịch sử Thổ Nhĩ Kỳ. Gần đây nhất, vào tháng 3 năm 2025, Somalia đã mua máy bay không người lái AKINCI để tăng cường các hoạt động chống khủng bố chống lại nhóm phiến quân Hồi giáo Al-Shabaab.
Không phải là không có lỗ hổng
Bayraktar AKINCI, mặc dù là máy bay chiến đấu không người lái (UCAV) tiên tiến, đã bộc lộ điểm yếu trong môi trường xung đột.
Vụ bắn hạ Qandil và vụ rơi máy bay Libya cùng nhau nhấn mạnh rằng Bayraktar AKINCI không hề bất khả xâm phạm. Trong không phận tranh chấp, kẻ thù được trang bị ngay cả hệ thống phòng không khiêm tốn hoặc công cụ tác chiến điện tử cũng có thể gây ra những thách thức đáng kể.
Sự phụ thuộc của máy bay không người lái vào liên lạc vệ tinh cho các nhiệm vụ tầm xa khiến nó đặc biệt dễ bị gây nhiễu hoặc gián đoạn. Hơn nữa, tốc độ tương đối thấp và thiếu tính năng tàng hình khiến nó trở thành mục tiêu dễ dàng hơn cho các hệ thống phòng không tiên tiến, bộc lộ những hạn chế của nó trong môi trường được bảo vệ nghiêm ngặt.
Tương tự như vậy, người tiền nhiệm của nó, Bayraktar TB2, ban đầu nổi tiếng vì hiệu quả của nó trong các cuộc xung đột như giai đoạn đầu của cuộc chiến tranh Ukraine năm 2022. Nó được ca ngợi vì các cuộc tấn công chính xác vào đoàn xe và pháo binh của Nga. Tuy nhiên, các điểm yếu của nó trở nên rõ ràng theo thời gian khi các lực lượng Nga điều chỉnh các chiến lược phòng không của họ.
Nhà phân tích quân sự Samuel Bendett, một chuyên gia về hệ thống không người lái và tự động, nhận thấy rằng Nga đã tăng cường phối hợp và triển khai tác chiến điện tử và phòng không để ứng phó với những tổn thất đáng kể trên chiến trường do Ukraine gây ra khi sử dụng máy bay không người lái TB2.
Các báo cáo chỉ ra rằng lực lượng Ukraine đã chuyển sang sử dụng máy bay không người lái nhỏ hơn, tiết kiệm chi phí hơn để trinh sát và tấn công vì TB2 trở nên quá dễ bị tổn thương khi hoạt động trong không phận có nhiều tranh chấp. Nhiều TB2 được cho là đã bị bắn hạ và vai trò của chúng đã giảm xuống còn các hoạt động có rủi ro thấp hơn.
Những sự cố này làm nổi bật những thách thức trong việc triển khai UAV tiên tiến trong chiến tranh không đối xứng, nơi các nhóm kháng chiến thường thích nghi nhanh chóng để khai thác các lỗ hổng. Mặc dù AKINCI vẫn là một tài sản quan trọng đối với Türkiye và các đối tác của mình, nhưng những thất bại gần đây trong hoạt động của nó làm nổi bật nhu cầu liên tục cải tiến công nghệ chiến tranh bằng máy bay không người lái.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,558
Động cơ
138,349 Mã lực
Sau Nga, Trung Quốc và Ấn Độ, Triều Tiên trở thành quốc gia thứ 4 lắp đặt 'Mắt trên bầu trời' trên máy bay Il-76
Qua
Ritu Sharma
-
Ngày 27 tháng 3 năm 2025


Chia sẻ

Facebook


Twitter


WhatsApp


ReddIt


Bắc Triều Tiên đang hiện đại hóa lực lượng của mình với tốc độ chóng mặt. Một video mới đã xác nhận rằng quốc gia này có ít nhất một 'Mắt trên trời' và cũng đang chế tạo máy bay không người lái kamikaze được trang bị AI.
Nhà lãnh đạo Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên (DPRK) Kim Jong Un đã hé lộ thông tin về máy bay cảnh báo sớm và kiểm soát trên không (AEW&C) của nước này và máy bay không người lái kamikaze được trang bị AI còn kém phát triển.
Khả năng AWE&C có nghĩa là Bắc Triều Tiên có thể nhìn xa hơn phạm vi phủ sóng radar hiện tại và phát hiện máy bay địch hoặc các mối đe dọa tên lửa trước rất nhiều. Khả năng này sẽ có ý nghĩa chiến lược nếu xung đột với Hàn Quốc hoặc Hoa Kỳ nổ ra.
Thông tin được công bố qua các kênh chính thức của Triều Tiên cho thấy Kim Jong Un đang kiểm tra bên trong hệ thống radar trên không của nước này, một hệ thống quan trọng giúp tăng cường sức mạnh cho lực lượng không quân hiện đại.
Phương tiện truyền thông nhà nước Triều Tiên đưa tin nhà lãnh đạo CHDCND Triều Tiên đang kiểm tra máy bay, hiện vẫn chưa có tên gọi chính thức. Có thể thấy Kim Jong Un đang kiểm tra nội thất của máy bay.

Hình ảnh
Kim Jong Un của Triều Tiên đang kiểm tra máy bay cảnh báo sớm trên không AWACS.
Bắc Triều Tiên đã trở thành quốc gia thứ tư sử dụng radar dựa trên Il-76. Nga, nhà phát triển ban đầu của AWACS dựa trên Il-76, vận hành A-50 Mainstay. Phiên bản tiên tiến của nó là A-50U.
Trung Quốc vận hành KJ-2000, và Ấn Độ có AWACS 'Netra' dựa trên Il-76. Radar bay của Triều Tiên có điểm tương đồng với A-50 Mainstay của Nga và KJ-2000 Mainring của Trung Quốc.
Hình ảnh cho thấy một mái che radar được gắn trên đỉnh thân sau. Mái che radar có thể có ba radar mảng pha không xoay được thiết kế để cung cấp phạm vi giám sát 360 độ. Nền tảng của Bắc Triều Tiên dường như có thiết kế hình tam giác cố định, không giống như mái che radar xoay của các radar trên không khác.

Điều này cho thấy Bình Nhưỡng đã trang bị cho AEW&C công nghệ mảng pha hiện đại có thể theo dõi nhiều mối đe dọa trên không cùng lúc.
Hình ảnh
Hình ảnh lưu trữ: Kim Jong Un của Triều Tiên đang kiểm tra máy bay AWACS

Phương tiện truyền thông nhà nước đã cho thấy Kim Jong Un đang nhìn vào máy bay khi nó bay lên. Nó cũng nói thêm rằng nhà lãnh đạo đã được tóm tắt về khả năng của máy bay.


Ông Kim được cho là đã tuyên bố: "Máy bay này sẽ đóng vai trò quan trọng trong việc theo dõi các mối đe dọa tiềm tàng và thu thập thông tin quan trọng".
Những bức ảnh do phương tiện truyền thông nhà nước Triều Tiên công bố cho thấy một chiếc máy bay sang trọng được trang bị ít nhất bảy trạm làm việc riêng biệt, với màn hình phẳng dọc theo thân máy bay và vách ngăn phía trước.
Bố cục cho thấy một môi trường hoạt động tương tự như môi trường được tìm thấy trong máy bay AEW&C tiên tiến được các cường quốc quân sự lớn sử dụng. Tuy nhiên, các nhà phân tích phương Tây nghi ngờ chức năng của thiết bị trên máy bay, vì trước đây, Triều Tiên thích công nghệ bóng bẩy hơn là tập trung vào khả năng hoạt động của mình.

Hình ảnh vệ tinh cho thấy công việc chế tạo máy bay bắt đầu vào cuối năm 2023 và mái che radar được lắp đặt vào đầu năm 2025. Nga và Trung Quốc bị nghi ngờ đã giúp Triều Tiên phát triển máy bay này.
Cho đến nay, đất nước này dường như chỉ có một AEW&C. Điều này có thể cản trở việc giám sát 24/7. Tuy nhiên, Bình Nhưỡng vẫn cần phải có bước tiến lớn để tăng cường khả năng phòng không bằng cách kết nối với các hệ thống tên lửa đất đối không trên mặt đất.
Điều này sẽ giúp nó đối phó hiệu quả với các mối đe dọa trên không. Máy bay có thể được triển khai để thu thập thông tin tình báo về lực lượng không quân Hàn Quốc và sử dụng thông tin này để cải thiện phản ứng quân sự của mình trong cuộc xung đột.

Hình ảnh tập tin

Bắc Triều Tiên chuẩn bị cho chiến tranh AI-Drone
Bên cạnh AEW&C, Triều Tiên đang thử nghiệm máy bay không người lái kamikaze và do thám được trang bị AI mới. Hãng thông tấn trung ương Triều Tiên (KCNA) cho biết vào ngày 27 tháng 3 rằng nhà lãnh đạo Triều Tiên đã đích thân giám sát cuộc thử nghiệm.
Theo báo cáo, các máy bay không người lái mới có khả năng "theo dõi và giám sát các mục tiêu chiến lược khác nhau và các hoạt động của quân địch trên bộ và trên biển". Ngược lại, các máy bay không người lái tấn công sẽ "được sử dụng cho nhiều nhiệm vụ tấn công chiến thuật khác nhau", KCNA cho biết, lưu ý rằng cả hai hệ thống máy bay không người lái đều được trang bị "trí tuệ nhân tạo mới".
Hình ảnh
Hình ảnh tập tin

Nhà lãnh đạo Triều Tiên đã ra lệnh mở rộng năng lực sản xuất “thiết bị không người lái và trí tuệ nhân tạo” và nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tạo ra một kế hoạch dài hạn cho Triều Tiên nhằm thúc đẩy “sự phát triển nhanh chóng” của “máy bay không người lái thông minh”, đây là “xu hướng của chiến tranh hiện đại”.
Những bức ảnh do KCNA công bố cho thấy máy bay không người lái tấn công thành công tiêu diệt mục tiêu trên mặt đất. Có thể thấy nhà lãnh đạo Triều Tiên đang đi cạnh một máy bay trinh sát không người lái mới có vẻ lớn hơn máy bay phản lực chiến đấu. Sau đó, ông lên máy bay AEW&C mới ra mắt.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,558
Động cơ
138,349 Mã lực
Ukraine phát triển hệ thống phòng không dựa trên HMMWV
Phòng không Ukraina Nâng cấp
Ngành công nghiệp quốc phòng của Ukraine đã phát triển một hệ thống phòng không di động mới dựa trên HMMWV, tích hợp tên lửa không đối không R-73.

Lữ đoàn tấn công độc lập số 3 đã nhận được những hệ thống như vậy.

Những bức ảnh do lữ đoàn công bố cho thấy nỗ lực hiện đại hóa chỉ giữ lại nền tảng của xe, với cabin mới và bệ phóng tên lửa được lắp đặt.


Hệ thống tác chiến điện tử được thiết kế để chống lại máy bay không người lái FPV cũng được lắp trên nóc máy bay.

Hệ thống phòng không cơ động được trang bị tên lửa dẫn đường không đối không P-73.

Hệ thống tên lửa phòng không của Ukraine dựa trên xe SUV HMMWV với tên lửa P-73. Tháng 3 năm 2025. Nguồn: Lữ đoàn tấn công riêng biệt số 3
Hệ thống tên lửa phòng không của Ukraine dựa trên xe SUV HMMWV với tên lửa P-73. Tháng 3 năm 2025. Nguồn: Lữ đoàn tấn công riêng biệt số 3
“Phần cứng cũ không phải là một câu. Chúng tôi đã tái thiết nền tảng này trong khi vẫn giữ nguyên những lợi thế chính của nó—khả năng cơ động và di chuyển. Tên lửa không đối không hiện được phóng từ mặt đất: 'bắn và quên'—tên lửa khóa mục tiêu, hệ thống phòng không di chuyển và quân đội của chúng tôi vẫn được bảo vệ”, lữ đoàn cho biết.

Tên lửa phòng không có một ưu điểm nhất định là hoạt động theo nguyên lý “bắn và quên”, không cần phải có người đi kèm như một số tên lửa phòng không khác.


Tên lửa dẫn đường R-73
Tên lửa dẫn đường R-73
Điều này cho phép hệ thống phòng không có thể thay đổi vị trí ngay lập tức sau khi bắn, để không bị tấn công trả đũa.

Tầm bắn của tên lửa P-73 thay đổi tùy theo phiên bản, trong đó RMD-1 có thể đạt tới 20 km ở bán cầu phía trước, RMD-2 có thể đạt tới 40 km và ở bán cầu phía sau – lên tới 300 mét.

Ukraine cũng vận hành hệ thống phòng không AN/TWQ-1 Avenger do Hoa Kỳ cung cấp, dựa trên HMMWV và sử dụng tên lửa FIM-92 Stinger.

Hệ thống tên lửa phòng không AN/TWQ-1 Avenger đang phục vụ trong Trung đoàn tên lửa phòng không Bila Tserkva số 1129 của AFU, tháng 6 năm 2023. Nguồn: Trang của Trung đoàn
Hệ thống tên lửa phòng không AN/TWQ-1 Avenger đang phục vụ trong Trung đoàn tên lửa phòng không Bila Tserkva số 1129 của AFU, tháng 6 năm 2023. Nguồn: Trang của Trung đoàn
Những hệ thống này đã đóng vai trò đẩy lùi cuộc tấn công bằng máy bay không người lái của Nga vào Kyiv .

Tên lửa Avenger thuộc hệ thống tên lửa phòng không di động FIM-92 Stinger, được các nước đối tác phương Tây cung cấp số lượng lớn cho Ukraine.


Stinger MANPADS. Ảnh từ nguồn mở
Stinger MANPADS. Ảnh từ nguồn mở
Avenger sử dụng tên lửa tương đối rẻ và phổ biến – mang theo tám tên lửa Stinger và một súng máy Browning M2 12,7 mm.

Tên lửa Stinger, được các đồng minh phương Tây cung cấp rộng rãi cho Ukraine, có thể tấn công mục tiêu trên không ở độ cao lên tới 3,8 km và tầm bắn lên tới 5,5 km.

Anh và Pháp đóng vai trò trung tâm trong việc tạo điều kiện cho Ukraine tấn công cơ sở hạ tầng năng lượng của Nga - Moscow
Đông Âu và Trung Á, Mặt đất, Quan hệ đối ngoại
Ban biên tập tạp chí Military Watch
Ngày 29 tháng 3 năm 2025

Vụ phóng HIMARS và vụ nổ đường ống Sudzha

Vụ phóng HIMARS và vụ nổ đường ống Sudzha

Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Nga Maria Zakharova tuyên bố rằng Vương quốc Anh đóng vai trò trung tâm trong một cuộc tấn công gần đây của Ukraine vào cơ sở hạ tầng năng lượng của Nga, với Pháp cũng đã hỗ trợ cuộc tấn công. Cơ sở hạ tầng đường ống Sudzha ở Vùng Kursk của Nga đã "bị phá hủy trên thực tế" trong một cuộc tấn công của Ukraine sử dụng hệ thống pháo phản lực HIMARS, người phát ngôn tuyên bố, đồng thời nói thêm: "[Chúng tôi] có lý do để tin rằng việc nhắm mục tiêu và điều hướng được tạo điều kiện thông qua vệ tinh Pháp và các chuyên gia Anh nhập tọa độ [mục tiêu] và phóng [tên lửa]." "Lệnh đến từ London", bà nói thêm.
Các cáo buộc này được đưa ra sau khi có xác nhận từ nhiều nguồn phương Tây rằng Anh và Pháp vẫn đi đầu trong các nỗ lực leo thang xung đột ở Ukraine bằng cách triển khai lực lượng mặt đất thường trực đến quốc gia này, điều này sẽ dựa trên sự hiện diện vốn đã rất lớn của các nhà thầulực lượng đặc nhiệm tại quốc gia này. Hai quốc gia châu Âu này đã đóng vai trò chủ chốt kể từ năm 2022 trong việc vận động hành lang Hoa Kỳ leo thang xung đột, bao gồm cả việc vận động hành lang để quốc gia này cung cấp hệ thống HIMARS và cho phép sử dụng vũ khí do phương Tây sản xuất để tấn công các mục tiêu trên lãnh thổ Nga được quốc tế công nhận như Kursk. Mặc dù kho dự trữ tên lửa đạn đạo ATACMS do Hoa Kỳ cung cấp của Ukraine được phóng từ hệ thống HIMARS được cho là đã cạn kiệt, nhưng các hệ thống này vẫn có thể được sử dụng để phóng các cuộc tấn công bằng tên lửa pháo binh tầm ngắn hơn nhiều , vẫn được hưởng lợi từ sự dẫn đường của vệ tinh.

Phóng tên lửa từ hệ thống HIMARS

Phóng tên lửa từ hệ thống HIMARS

Lực lượng vũ trang Ukraine đã tấn công cơ sở hạ tầng năng lượng của Nga ở ba khu vực riêng biệt, với các cuộc tấn công này được coi là vi phạm lệnh tạm dừng do Hoa Kỳ làm trung gian đối với các hành động như vậy. Trong vòng 24 giờ từ ngày 27 đến 28 tháng 3, các cuộc tấn công đã được phát động nhằm vào các mục tiêu cơ sở hạ tầng ở các khu vực Belgorod, Kursk và Saratov, với các mục tiêu quan trọng nhất bao gồm một phần của lưới điện Nga ở Khu vực Belgorod và trạm đo khí đốt Sudzha ở Kursk. Bộ Quốc phòng Nga kết luận rằng "tất cả các tuyên bố công khai trước đây của chế độ Kiev về ý định đình chỉ các cuộc tấn công vào cơ sở hạ tầng năng lượng dân sự của Nga chỉ là một bức bình phong", khẳng định rằng Ukraine và những người ủng hộ châu Âu của nước này tìm cách tiếp tục nỗ lực chiến tranh trong thời gian rất dài trong khi Hoa Kỳ thúc đẩy một lệnh ngừng bắn toàn diện hơn. Theo lệnh ngừng bắn một phần kéo dài 30 ngày do Hoa Kỳ làm trung gian , Nga đã ngừng các cuộc tấn công vào cơ sở hạ tầng năng lượng của Ukraine từ ngày 18 tháng 3, với các cuộc tấn công mới nhất của Ukraine dự kiến sẽ chấm dứt thỏa thuận. Các cuộc tấn công đã làm dấy lên nhiều suy đoán về cách Hoa Kỳ sẽ phản ứng.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,558
Động cơ
138,349 Mã lực
Xem xét lý do: Triều Tiên sao chép RQ-4 Global Hawk vào T
Saebyeol-4 hoặc biến thể của nó, bản sao của RQ-4 Global Hawk của Mỹ tại Triều Tiên / Nguồn ảnh: Truyền thông Triều Tiên
Saebyeol-4 hoặc biến thể của nó, bản sao của RQ-4 Global Hawk của Mỹ tại Triều Tiên / Nguồn ảnh: Truyền thông Triều Tiên
Quốc phòng Express
Quốc phòng Express

ukr.defense.news@gmail.com
Ngày 28 tháng 3 năm 2025
1336 0

Bắc Triều Tiên chắc chắn đã đạt đến một tầm cao mới trong việc sao chép diện mạo của công nghệ quân sự phương Tây, đặc biệt là Mỹ. Ví dụ mới nhất là một máy bay không người lái do Bình Nhưỡng giới thiệu, gần như là bản sao chính xác của máy bay không người lái trinh sát chiến lược Northrop Grumman RQ-4 Global Hawk.
Hơn nữa, bản sao này thậm chí còn bay lên trời. Việc công bố bản sao này là một phần trong cuộc trình diễn của nhà độc tài Kim Jong Un về tiến trình phát triển UAV của Bắc Triều Tiên. Sự kiện này cũng trưng bày các bản sao trước đó của Harop và Hero 400 của Israel.
Bản sao RQ-4 Global Hawk của Triều Tiên / Defense Express / Xem lại Lý do: Triều Tiên đã sao chép RQ-4 Global Hawk thành T
Bản sao RQ-4 Global Hawk của Triều Tiên / Nguồn ảnh: Cơ quan Thông tấn Trung ương Triều Tiên
Phiên bản đầu tiên của bản sao RQ-4 này được tiết lộ vào tháng 1 năm 2024, mặc dù các bức ảnh được chụp vào giữa năm 2023. Kể từ đó, nó đã trải qua những sửa đổi đáng kể, đạt được sự giống nhau đáng kinh ngạc với bản gốc, mặc dù được lắp ráp từ các thành phần của J-7, một bản sao MiG-21 do Trung Quốc sản xuất. Quan trọng nhất, phiên bản mới nhất hiện đã có thể bay.

Bản sao RQ-4 Global Hawk của Triều Tiên / Defense Express / Xem lại Lý do: Triều Tiên đã sao chép RQ-4 Global Hawk thành T
Bản sao RQ-4 Global Hawk của Triều Tiên / Nguồn ảnh: Truyền thông Bắc Triều Tiên qua Weibo
Mức độ chi tiết trong việc sao chép RQ-4 Global Hawk là đáng chú ý. Không chỉ hình dạng chung, kích thước và đường viền được tái tạo, mà ngay cả cách bố trí và đánh dấu tấm thân máy bay cũng gần như giống hệt nhau.
Bản sao của Bắc Triều Tiên (phía trên) và bản gốc RQ-4 Global Hawk / Defense Express / Looks Over Lý do: Bắc Triều Tiên đã sao chép RQ-4 Global Hawk thành T
Bản sao của Bắc Triều Tiên (trên) và bản gốc RQ-4 Global Hawk (dưới) / Nguồn ảnh: Cơ quan Thông tấn Trung ương Triều Tiên, Không quân Hoa Kỳ
Nếu không có phù hiệu cụ thể, việc phân biệt phiên bản Bắc Triều Tiên với bản gốc là rất khó khăn. Tuy nhiên, thành tựu này đại diện cho đỉnh cao của sự sùng bái hàng hóa trong quân đội CHDCND Triều Tiên, khi hình thức được lặp lại, chứ không phải bản chất.

Nguyên nhân là do thiết kế của bất kỳ máy bay nào, đặc biệt là máy bay như RQ-4 Global Hawk, đều được quyết định bởi nội dung bên trong, tức là các hệ thống trên máy bay ẩn dưới bề mặt.
Hình dạng của thân máy bay, sải cánh, lựa chọn động cơ và dung tích nhiên liệu đều được xác định bởi trọng lượng và kích thước của thiết bị trinh sát cốt lõi. Có tính đến các yêu cầu về hiệu suất mục tiêu, những người sáng tạo đã tìm thấy sự cân bằng mong manh của tất cả các giải pháp kỹ thuật và thiết kế.
Bản sao của Bắc Triều Tiên (trên) và RQ-4 Global Hawk nguyên bản (dưới) / Defense Express / Xem lại Lý do: Bắc Triều Tiên đã sao chép RQ-4 Global Hawk thành T
Bản sao của Triều Tiên (trên) và bản gốc RQ-4 Global Hawk (dưới) / Bản sao của RQ-4 Global Hawk của Triều Tiên / Nguồn ảnh: Truyền thông Triều Tiên, Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ
Ví dụ, "bướu" đặc biệt trên mũi của Global Hawk chứa một ăng-ten parabol cho liên lạc vệ tinh quân sự, cho phép truyền dữ liệu tốc độ cao. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng Bắc Triều Tiên có thể đã cố tình sao chép phần đó, xét đến các báo cáo về việc Bình Nhưỡng sử dụng vệ tinh Trung Quốc để liên lạc.
Bên dưới thân máy bay RQ-4 thực sự, được chứa trong một khoang chứa dài, là bộ cảm biến cốt lõi, hệ thống radar trinh sát và giám sát tích hợp Hughes.
Radar mảng pha chủ động này, hoạt động ở chế độ khẩu độ tổng hợp (SAR), có thể phát hiện và nhận dạng các vật thể trên mặt đất ở phạm vi ước tính là 100 km với độ phân giải 1,8 mét. Tuy nhiên, ngay cả khả năng này cũng dựa trên dữ liệu cũ hơn, vì RQ-4 đã trải qua nhiều lần nâng cấp.
Thiết kế khoang bên trong của RQ-4 Global Hawk / Defense Express / Xem lại Lý do: Triều Tiên đã sao chép RQ-4 Global Hawk thành T
Thiết kế khoang bên trong của RQ-4 Global Hawk / Tín dụng đồ họa thông tin: Northrop Grumman, Flight International
Câu hỏi liệu Triều Tiên có thể sao chép được các hệ thống tiên tiến này hay không - hoặc thậm chí có tạo ra được hệ thống tương đương có chức năng tương đương - vẫn chỉ là câu hỏi tu từ.
Ngay cả việc tìm nguồn công nghệ từ Trung Quốc cũng sẽ rất khó khăn, vì đối thủ của RQ-4 là WZ-9 Divine Eagle của Trung Quốc có thiết kế hoàn toàn khác, giống như khung cửa. Hình dạng không theo quy ước này là cách duy nhất để lắp radar có sẵn bên trong.
Mô hình thu nhỏ của UAV trinh sát chiến lược Shenyang WZ-9 Divine Eagle / Defense Express / Nhìn lại Lý do: Triều Tiên sao chép RQ-4 Global Hawk thành T
Mô hình thu nhỏ của UAV trinh sát chiến lược Shenyang WZ-9 Divine Eagle / Ảnh nguồn mở
Do đó, nếu không có radar tương đương, bất kỳ bản sao nào của RQ-4 Global Hawk cũng chỉ là một vỏ bọc, không có được những lợi thế trinh sát đặc trưng của bản gốc.
Bản sao RQ-4 Global Hawk của Triều Tiên / Defense Express / Xem lại Lý do: Triều Tiên đã sao chép RQ-4 Global Hawk thành T
Bản sao RQ-4 Global Hawk của Triều Tiên / Nguồn ảnh: Cơ quan Thông tấn Trung ương Triều Tiên

Airbus đã áp dụng tính giá cả phải chăng vào máy bay chiến đấu chống máy bay không người lái LOAD mới dựa trên các giải pháp hiện có
Airbus đã áp dụng tính giá cả phải chăng vào máy bay chiến đấu chống máy bay không người lái LOAD mới dựa trên các giải pháp hiện có

Quốc phòng Express
Quốc phòng Express

ukr.defense.news@gmail.com
Ngày 28 tháng 3 năm 2025
641 0

Tại triển lãm Unmanned Systems X ở Bonn, Đức, Airbus đã công bố khái niệm mới của mình để chống lại các máy bay không người lái loại Shahed. Hệ thống này được đặt tên là LOAD (Phòng không giá rẻ), nhấn mạnh vào khả năng chi trả là ý tưởng cốt lõi đằng sau khái niệm này.
Về bản chất, đây là máy bay không người lái chiến đấu phản lực tấn công các mối đe dọa bằng tên lửa giá rẻ. LOAD được xây dựng dựa trên các công nghệ hiện có, đặc biệt là Do-DT25, một máy bay không người lái mục tiêu được sử dụng để huấn luyện phi công và phi hành đoàn phòng không. Nhìn chung, dòng Do-DT đã được sản xuất từ năm 2002, với hơn 2.000 chiếc được sản xuất.
Ảnh minh họa: máy bay không người lái mục tiêu dòng Do-DT trên máy phóng / Defense Express / Airbus áp dụng tính giá cả phải chăng vào máy bay chiến đấu chống máy bay không người lái LOAD mới dựa trên các giải pháp hiện có
Ảnh minh họa: máy bay không người lái mục tiêu dòng Do-DT trên máy phóng / Tín dụng ảnh: Airbus
Riêng đối với mẫu Do-DT25, nó có tốc độ tối đa là 550 km/h và thời gian bay liên tục lên đến 60 phút. Nó dài 3,1 mét với sải cánh 2,5 mét và trọng lượng cất cánh tối đa là 144 kg. Được phóng bằng máy phóng và thu hồi bằng dù, nó đóng vai trò là nền tảng cho LOAD.

Theo công ty, LOAD được thiết kế để mang theo tối đa ba tên lửa để đánh chặn máy bay không người lái tầm xa của đối phương. Việc nhắm mục tiêu có thể sẽ dựa vào sự phối hợp với radar trên mặt đất thay vì radar trên máy bay, giúp giảm chi phí.
Thông số kỹ thuật Do-DT25, trích đoạn tài liệu quảng cáo / Defense Express / Airbus đã đưa ra mức giá phải chăng cho máy bay chiến đấu chống máy bay không người lái LOAD mới dựa trên các giải pháp hiện có
Thông số kỹ thuật Do-DT25, trích đoạn tài liệu quảng cáo / Tín dụng: Airbus
Hệ thống hạ cánh sẽ cần điều chỉnh do thiết kế ban đầu dễ vỡ. Và với điều kiện LOAD không có hệ thống ngắm quang học, như thể hiện trong hình ảnh kết xuất, hệ thống dẫn đường tên lửa sẽ dựa vào đầu tự dẫn trên bo mạch.

Ngoài ra, mặc dù Airbus không nêu rõ loại tên lửa, nhưng bản vẽ minh họa có vẻ như có một tên lửa bắt nguồn từ tên lửa chống tăng hạng nhẹ Enforcer của MBDA. Enforcer, nặng 7 kg, có tầm bắn 2 km khi phóng từ mặt đất, có khả năng tăng lên khi bắn từ UAV phản lực. Nó đã có đầu đạn đa chức năng nặng 1 kg có khả năng nổ trên không.
Thông số kỹ thuật tên lửa chống tăng Enforcer / Defense Express / Airbus đã áp dụng mức giá phải chăng cho máy bay chiến đấu chống máy bay không người lái LOAD mới dựa trên các giải pháp hiện có
Thông số kỹ thuật tên lửa chống tăng Enforcer / Tín dụng đồ họa thông tin: MBDA
Tuy nhiên, LOAD có nhiều khả năng sẽ được trang bị biến thể Enforcer có tên là Small Anti-Drone Missile (SADM), được thiết kế cho hệ thống phòng thủ chống máy bay không người lái SkyWarden. Nó có thể là tên lửa một tầng hoặc được trang bị thêm một tên lửa đẩy.
Enforcer SADM bên cạnh SkyWarden / Defense Express / Airbus đã áp dụng mức giá phải chăng cho máy bay chiến đấu chống máy bay không người lái LOAD mới dựa trên các giải pháp hiện có
Người thực thi SADM bên cạnh SkyWarden / Tín dụng ảnh: EDR
Không giống như Enforcer tiêu chuẩn, sử dụng hệ thống dẫn đường quang học kết hợp cả ngày lẫn đêm, SADM sử dụng một bộ phận tìm kiếm khác, mặc dù thông tin chi tiết vẫn chưa được nêu rõ.
Airbus đã đặt ra mốc thời gian đầy tham vọng cho quá trình phát triển LOAD. Chuyến bay nguyên mẫu đầu tiên được lên lịch vào năm 2025 và triển khai hoạt động được lên kế hoạch vào năm 2027. Mặc dù có vẻ như đây là tốc độ đã nhanh đối với ngành công nghiệp quốc phòng châu Âu, nhưng thực tế an ninh ngày nay đòi hỏi phải cấp bách hơn nữa.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,558
Động cơ
138,349 Mã lực
Clip u tổng tấn công vào các vị trí của Nga






 
Chỉnh sửa cuối:

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,558
Động cơ
138,349 Mã lực
Máy bay AEW&C mới của Bắc Triều Tiên vượt trội hơn A-50 và A-50U của Nga (Ảnh)
Quốc phòng Express
Quốc phòng Express

ukr.defense.news@gmail.com
Ngày 28 tháng 3 năm 2025
6084 0
Máy bay AEW&C mới của Bắc Triều Tiên vượt trội hơn A-50 và A-50U của Nga (Ảnh)


Khả năng của máy bay AEW&C của Bắc Triều Tiên với radar Trung Quốc vượt trội hơn so với A-50 và A-50U của Nga
Quá trình phát triển máy bay cảnh báo sớm và kiểm soát trên không (AEW&C) kéo dài nhiều năm của Triều Tiên hiện đang trong giai đoạn cuối cùng, vì nó đã được trình diễn bay lần đầu tiên trước công chúng. Bình Nhưỡng đã công bố hình ảnh của máy bay cùng với các thông báo về những phát triển máy bay không người lái mới, bao gồm các bản sao đạn dược do thám của Israel và bản sao chính xác đến kinh ngạc của RQ-4 Global Hawk.
Giả định rằng máy bay này có nhiều ảnh hưởng công nghệ của Trung Quốc và Israel hơn là sự hỗ trợ của Nga đã được xác nhận. Đáng chú ý, vào đầu tháng 3, hình ảnh vệ tinh cho thấy máy bay đã được trang bị hệ thống radar.
Cách sơn mái che radar cho thấy đây là hệ thống cố định, giống với giải pháp được sử dụng trong Shaanxi KJ-2000 của Trung Quốc, được Nga và Israel phát triển vào những năm 1990 cho Trung Quốc dưới tên gọi A-50AI (hoặc A-50I). Khung máy bay lấy từ Il-76 của Nga, trong khi Israel cung cấp radar EL/M-205 Phalcon AESA, có ba ăng-ten cho phạm vi phủ sóng 360 độ. Trong khi đó, A-50 của Nga và các phiên bản cải tiến của nó sử dụng hệ thống Shmel với radar xoay.


Trong bức ảnh trên, cần chú ý đến giá đỡ radar. Như đã thấy, cấu trúc này là cố định, xác nhận giả định về thiết kế của radar. Để so sánh, bức ảnh bên dưới cho thấy A-50U của Nga có radar quay với tốc độ sáu vòng/phút.

Bây giờ, đây là ảnh của Shaanxi KJ-2000, cũng có radar cố định. Cần lưu ý rằng Israel đã không chính thức chuyển giao radar EL/M-205 Phalcon cho Trung Quốc do áp lực của Hoa Kỳ và đã ngừng làm việc trên dự án này vào năm 2002. Tuy nhiên, điều này không ngăn cản Bắc Kinh ra mắt máy bay đầu tiên có radar tương đương nội địa, do CETC phát triển, vào năm 2003.


Ngoài ra, một bức ảnh bên trong máy bay đã được công bố. Bên trong, tất cả các nhà điều hành đều ngồi hướng về hướng bay, không giống như trên máy bay A-50 của Nga, nơi hầu hết các ghế được bố trí dọc theo thân máy bay. Cách bố trí này cũng được sử dụng trên máy bay Trung Quốc.

Do đó, Bắc Triều Tiên hiện sở hữu một máy bay AEW&C có khả năng vượt trội hơn so với những gì Nga đang vận hành. A-50 và A-50U dựa trên các radar quay đơn giản hơn đáng kể, trong đó tốc độ quay ảnh hưởng trực tiếp đến tốc độ cập nhật dữ liệu. Hơn nữa, radar của Trung Quốc dựa trên công nghệ AESA, cung cấp khả năng phát hiện tốt hơn các mục tiêu nhỏ ở khoảng cách xa hơn và có khả năng chống nhiễu điện tử vượt trội.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,558
Động cơ
138,349 Mã lực
Những bức ảnh đẹp nhất từ trước đến nay về máy bay tàng hình J-36 của Trung Quốc tiết lộ chi tiết mới
Những bức ảnh đẹp nhất từ trước đến nay về máy bay tàng hình J-36 của Trung Quốc tiết lộ chi tiết mới

Quốc phòng Express
Quốc phòng Express

ukr.defense.news@gmail.com
Ngày 27 tháng 3 năm 2025
6695 0

Máy bay chiến đấu J-36, hay còn gọi là JH-XX, đã có những chuyến bay thường xuyên và vì Tập đoàn Công nghiệp Máy bay Thành Đô tọa lạc tại một thành phố có 20 triệu dân nên ngày càng có nhiều thông tin về thiết kế của tập đoàn này được tiết lộ.
Trung Quốc đang tích cực bay thử máy bay thế hệ thứ sáu mới của mình, một trong số đó là máy bay tiêm kích-ném bom hạng nặng J-36, được nhìn thấy một lần nữa gần đây sau khi ra mắt vào tháng 12 năm 2024. Máy bay này, đáng chú ý vì không có bộ ổn định thẳng đứng và các giải pháp thiết kế độc đáo khác, giờ đây có thể được kiểm tra kỹ hơn nhờ hình ảnh mới. Nó xuất hiện trong một video về một lần hạ cánh của J-36, được đăng trên mạng xã hội vào ngày hôm kia.

Lý do tại sao những người qua đường Trung Quốc có thể quay phim phát triển tiên tiến mới này là vị trí của nhà sản xuất, Tập đoàn Công nghiệp Máy bay Thành Đô. Công ty này tọa lạc tại thành phố Thành Đô với dân số 20 triệu người, trung tâm của tỉnh Tứ Xuyên ở phía tây nam Trung Quốc. Do đó, đôi khi các chuyến bay thử nghiệm của máy bay chiến đấu này được nhìn thấy từ các khu dân cư.


Những bức ảnh không chỉ ngoạn mục, chúng còn cho phép chúng ta xác định một số chi tiết về thiết kế bên ngoài của vũ khí bí mật mới của Trung Quốc. Ví dụ, chúng xác định rằng J-36 sử dụng bố cục ba động cơ phản lực rất hiếm với ba động cơ, rất có thể có vòi phun phẳng. Hai cửa hút gió nằm bên dưới và một cửa nữa ở trên cùng, đây cũng là một giải pháp khá hiếm.


J-36 có khung gầm rất mạnh mẽ với thanh chống mũi hai bánh và khung gầm hai bánh xe đẩy trên các giá đỡ chính. Điều này cho thấy trọng lượng cất cánh lớn của máy bay — theo ước tính, nó rơi vào khoảng 45 đến 54 tấn.

Cấu hình cánh có hình thoi với "xương gò má" mũi lớn, được cho là tối ưu cho chuyến bay siêu thanh. Việc không có cánh thẳng đứng và bánh lái được bù đắp bằng cơ giới hóa cánh và bề mặt điều khiển phát triển bao gồm 11 thành phần riêng biệt ở phần đuôi.
Về kích thước, J-36 lớn hơn đáng kể so với máy bay chiến đấu J-20 và J-35 của Trung Quốc, với chiều dài ước tính từ 20 đến 26 mét, sải cánh lên tới 20 mét và diện tích bề mặt hơn 190 m².

Điều này cho phép máy bay mới mang theo một lượng lớn vũ khí trong các khoang bên trong, nguồn nhiên liệu đủ cho các chuyến bay dài và tìm thêm không gian cho các cảm biến mạnh hơn.
Một đặc điểm khác của máy bay này là ít nhất hai thành viên phi hành đoàn ngồi cạnh nhau trong buồng lái, thay vì ngồi song song như trên hầu hết các máy bay hai chỗ ngồi. Sự sắp xếp này đơn giản hóa tương tác giữa các phi công và thường được sử dụng trong máy bay ném bom và máy bay tấn công.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,558
Động cơ
138,349 Mã lực
Nga hạ thủy tàu ngầm hạt nhân Yasen-M thứ năm, Perm
Châu Âu Hải quân Nga Hải quân Nga Thế giới
Nga đã hạ thủy tàu ngầm hạt nhân Yasen-M thứ năm thuộc Dự án 885M, Perm.

Theo Sudostroenie.info, lễ hạ thủy tàu ngầm được tiến hành tại xưởng đóng tàu Sevmash ở Severodvinsk.

Người ta tuyên bố rằng Perm sẽ là tàu ngầm lớp Yasen đầu tiên đóng vai trò là tàu sân bay chuyên dụng của tên lửa hành trình siêu thanh 3M22 Tsirkon.


Con tàu được khởi đóng vào ngày 29 tháng 7 năm 2016 và dự kiến sẽ được đưa vào biên chế Hải quân Nga vào năm 2026.

Lễ hạ thủy tàu ngầm hạt nhân Krasnoyarsk thuộc Dự án 885M, tháng 7 năm 2021. Nguồn ảnh: Sevmash
Lễ hạ thủy tàu ngầm hạt nhân Krasnoyarsk thuộc Dự án 885M, tháng 7 năm 2021. Nguồn ảnh: Sevmash
Vào tháng 1 năm 2025, hạm đội Nga đã được bổ sung tàu ngầm hạt nhân loại này trước đó – Arkhangelsk.

Vào tháng 1 năm 2025, Hải quân Nga đã tiếp nhận Arkhangelsk, tàu ngầm trước đó của lớp này. Nó được đặt đóng vào tháng 8 năm 2016, hạ thủy vào tháng 11 năm 2023 và thử nghiệm trên biển tại nhà máy bắt đầu vào tháng 6 năm 2024.

Dựa trên mốc thời gian này, việc đưa Perm vào vận hành trong vòng 1,5 đến 2 năm kể từ ngày hạ thủy có vẻ khả thi.


Yasen-M
Tàu ngầm Yasen-M dài 130 mét, rộng 13 mét và có lượng giãn nước khi lặn là 13.800 tấn.

Tàu có 90 người lái và được trang bị hệ thống động cơ hạt nhân có khả năng đạt tốc độ lên tới 16 hải lý trên mặt nước và 28-31 hải lý dưới nước.

Độ sâu hoạt động tối đa là 480 mét.

Tàu ngầm hạt nhân Arkhangelsk, chiếc thứ tư của Yasen-M trong Dự án 885M trong quá trình chuyển giao cho Sevmash. Nguồn ảnh: Mediapaluba
Tàu ngầm hạt nhân Arkhangelsk, chiếc thứ tư của Yasen-M trong Dự án 885M trong quá trình chuyển giao cho Sevmash. Nguồn ảnh: Mediapaluba
Tổng cộng, có kế hoạch đóng 9 tàu ngầm loại này. Kazan, Novosibirsk, KrasnoyarskArkhangelsk đã được chuyển giao cho Hạm đội phía Đông hoặc phía Bắc. Perm, Ulyanovsk, Voronezh và Vladivostok đang ở các giai đoạn đóng khác nhau, và việc đóng tàu thứ chín, Bratsk, chỉ đang được lên kế hoạch.

Nga có kế hoạch đóng chín tàu ngầm Yasen-M. Kazan, Novosibirsk, Krasnoyarsk và Arkhangelsk đã được đưa vào biên chế Hạm đội Bắc và Hạm đội Thái Bình Dương.


Perm, Ulyanovsk, Voronezh và Vladivostok đang trong các giai đoạn xây dựng khác nhau, trong khi tàu thứ chín, Bratsk, vẫn đang trong giai đoạn lập kế hoạch.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top