[Funland] Tìm thấy thi thể du khách Anh trên Fansipan

huyetanhtuxd

Xe điện
Biển số
OF-210458
Ngày cấp bằng
18/9/13
Số km
2,165
Động cơ
333,727 Mã lực
Năm 2013 cũng có 1 cậu sinh viên người Hanoi
Sau khi đi cùng đoàn đã leo lên đỉnh Fansipan
Trên đg xuống núi cậu này tách đoàn đi xuống trc
Rồi mất tích từ lúc đó đến bây giờ
Mặc dù lực lượng cứu hộ đã tìm kiếm suốt hàng tháng trời mà vẫn biệt vô âm tính
Thằng Cu này là người họ hàng đằng ngoại nhà em. Gia đình thuê cả người dân tộc trên đấy tìm cả tháng cũng không thấy xác đâu cả.
Cu người Anh này tìm thấy xác là cũng quá tốt rồi.
 

Gcar

Xe lăn
Biển số
OF-38790
Ngày cấp bằng
21/6/09
Số km
11,534
Động cơ
572,214 Mã lực
Chó được đưa từ Ba Vì lên, đi thâu đêm để 5 giờ sáng hôm sau nhập cuộc cụ ạ.
nguồn ở đâu thế, có thể đó là chó Ba Vì tăng cường thì sao, tại chỗ thì có chó Sapa nhé:

http://dantri.com.vn/xa-hoi/dung-ong-nhom-tu-cap-treo-tim-du-khach-nguoi-anh-mat-tich-tai-sa-pa-20160608174253485.htm

Trích:
Đưa chó nghiệp vụ biên phòng tham gia công tác tìm kiếm

Thông tin trên được Thiếu tướng Ngô Văn Hùng, Phó tư lệnh Quân khu 2 xác nhận chiều ngày 8/6 với PV Dân trí.


Đã tìm khu vực cột T3 T4:

Ban đầu, nhóm nhân viên, kỹ sư của công ty triển khai tìm kiếm tung tích anh Aiden tại khu vực khoanh vùng ban đầu là khoảng giữa 2 trụ cáp treo T3-T4. Sau 6 ngày mất dấu vết, hôm nay địa bàn đã được mở rộng.
 

HuyArt

Xe cút kít
Biển số
OF-85656
Ngày cấp bằng
18/2/11
Số km
16,675
Động cơ
567,484 Mã lực
Đây là 1 ý kiến của bạn đọc đáng tham khảo

"Nhân sự kiện Aiden Shaw Webb tại Fanxipan, ta có thể xem bộ phim tài liệu rất hay về lát cắt lịch sử bộ môn leo núi tại công viên quốc gia Yosemite, Mỹ: Valley Uprising

Nằm sâu trong trái tim những nhà thể thao mạo hiểm là ham muốn được tự do và thoát khỏi các khuôn phép. Trong đó, giới hạn cao nhất chính là nỗi sợ của họ. Nó luôn thường trực và là thách thức để con người vượt qua giới hạn.

Bắt đầu từ cuối những năm 90, môn leo núi đã đạt đến cảnh giới tối cao của sự liều lĩnh với trường phái free solo climbing (leo tay không, ko dây). Với họ, những ngọn núi là một đại dương thuần khiết, ta chỉ có thể bơi trong đó bằng chính bàn tay và đôi chân. Điều này đồng nghĩa, những người tham gia đều đánh cược100% mạng sống của họ vào thể lực, sức khỏe và những rủi ro không tiên lượng.

Đối với người trần, tinh thần tự do này sẽ là một năng lượng huyền bí mà họ sẽ không bao giờ hiểu được khi ngồi trên cáp treo. Nhưng từ đâu sinh ra nguồn năng lượng đó? Nó không hề kỳ bí.

Niềm đam mê khai phá đối với thanh niên Mỹ và phương Tây được kích thích từ những nhà triết học, văn học khai phóng, nhắn nhủ với thanh niên về cuộc sống duy nhất, 1 lần, trong thực tại. Nếu không đi, bạn sẽ là gì, tiểu sự của bạn liệu chỉ = con đường từ nhà đến nghĩa trang, liệu có buồn quá không? Đi xa, đi sâu và leo cao đã trở thành biểu tượng của niềm đam mê thanh cao thuần túy.

Tuy nhiên để biến tư tưởng thành hành động cần có một thế hệ lớn lên từ nền kinh tế dư thừa, uông chất có đường, thừa năng lượng và có hệ thống trợ cấp đủ tốt để họ bỏ cuộc đời phù phiếm, sống 100% cho thể thao và nghệ thuật. Tại Mỹ, đó chính là giai đoạn Thịnh vượng những năm 60 (Golden Age).

Leo cao còn là một thách thức dành cho xã hội và những bất công mà thể chế không dành cho kẻ phiêu lưu. Bởi vậy, không có gì lạ khi những nhà leo núi cũng chính là những người tham gia các cuộc biểu tình phản chiến, chống chính quyền. Họ không sinh ra từ thế hệ thờ ơ với đồng loại bởi chính họ, hơn ai hết, hiểu được ý nghĩa cao quý của mạng sống và quyền tự chủ dành cho sinh mạng của họ.

Chính vì vậy, tôi hoàn toàn hiểu, vì sao, bạn tôi, một nhà leo núi, một tay chơi cào cào có tiếng tại Hà Nội nay đã trở thành một người đi tìm đường cứu nước. Đó là sự trưởng thành tất yếu mà các em nhỏ đang tập leo núi, chơi cào cào, đi phượt, rồi sau này sẽ hiểu, khi leo lên được cao, chính là đang leo lên đôi vai của những thế hệ tranh đấu cho sự tự do, cho các đỉnh cao của giá trị con người. Đừng bao giờ từ bỏ, dẫu hôm nay, tự do, có thể là một giá trị khiến nhiều kẻ xấu xa lo sợ :)

Chúc cho Aiden Shaw Webb thanh thản, bởi sinh mạng của bạn không bao giờ uổng phí. Tuổi trẻ bạn là do bạn lựa chọn. Có điều gì đáng tiếc không.
 

Mycar222

Xe điện
Biển số
OF-129065
Ngày cấp bằng
1/2/12
Số km
4,848
Động cơ
409,192 Mã lực
Nơi ở
Chỗ ấy, ở giữa ngã.....
Cái thằng Giang le này nó bị bệnh gì thế các cụ? Rốt cuộc là nó tìm ra dead body của cu người Anh hay là ai? Sao đọc tút FB của nó em lại có cảm giác chỉ có nó mới nhiệt tình, biết cách tìm và tìm ra cậu bé kia nhể?
sau khi trên fb
gd nạn nhân kêu gọi dc hỗ trợ cứu nạn tìm kiếm bằng flycam
bất kể nhóm phượt này tự nguyện đi cứu hộ vì động cơ gì đi nữa
thì chuyện gần chục con ng
gác bỏ tất cả cv, times, tiền bạc
lặn lội 300km lên Fansipan để hỗ trợ cứ nạn 1 ng ngoại quốc xa lạ
rủi ro xảy ra tai nạn trong quá trình cứu nạn là rất cao
nhẹ thì trả giá bằng tiền bạc, nặng thì đánh đổi bằng tính mạng
sau tất cả, e thấy ngưỡng mộ tinh thần nhân ái của đội flycam này
 

Gcar

Xe lăn
Biển số
OF-38790
Ngày cấp bằng
21/6/09
Số km
11,534
Động cơ
572,214 Mã lực
sau tất cả, e thấy ngưỡng mộ tinh thần nhân ái của đội flycam này
đội nó đi cứu thì tốt, nhưng riêng miệng nó là gì mà chê người khác, chê vượt cấp lên đến tận cả nước Việt Nam nữa!
 

A380

Xe tăng
Biển số
OF-24048
Ngày cấp bằng
12/11/08
Số km
1,394
Động cơ
860,945 Mã lực
trên đừoi này chả có thằng léo nào biết chính xác xong phán nhé, kể cả thằng to nhất đến thằng bé nhất, cụ hiểu chửa, cho nên nghĩ lại cái vừa nói đi. Đến cái Xuống Hố Cả Nút là cái gì người ta còn chửa biết chính xác vì đã ai nhìn thấy nó đâu mà cả trăm năm nay cả thế giới nói về nó. Chưa biết chính xác mới cần đem ra thảo luận, chứ biết chính xác thì thảo luận bàn cãi làm lìn gì
Bạn lấy ví dụ về việc Mỹ dùng trực thăng để giải cứu Tù binh ở Sơn tây để bảo vệ ý kiến bạn cho rằng có thể giải cứu bạn ng Anh kia ở Fan đúng không??

Vậy lấy ví dụ để chứng minh thì nó phải chính xác nó ko cón là thảo luận nữa rồi .

Ví dụ của bạn ko chứng minh được bởi bạn sai ở :

-- Địa danh ko phải là Đá chông
-- Khu vực giải cứu tù binh là khu vực bằng phẳng , Khác hoàn toàn so với vùng núi hiểm trở fan
-- Vụ giải cứu thất bại hoàn toàn mặc dù đã thiết kế mô hình như thật để tập luyện ở mẽo 6 tháng trời

Chúng ta ko phải cái gì cũng biết tuốt , đôi lúc sai , nhầm lẫn là chiện bình thường , nếu sai , nhầm thì hãy nhận thì mới tiến bộ được , đừng lấy những cái khác ra để lấp liếm

sau còm này xin phép ko tranh luận với bạn nữa nhé!

Tks
 

polizia

Xe container
Biển số
OF-13671
Ngày cấp bằng
2/3/08
Số km
7,809
Động cơ
634,779 Mã lực
Nơi ở
3801
Em nghĩ cậu này kiểu gì cũng khó qua khỏi, vì cứ cho là tìm đc sớm hơn đi thì với chấn thương như vậy là ko thể qua khỏi.
Ngay cả việc giờ tìm đc vị trí xác mà họ nói phải mất 5 tiếng mới xuống đc, rồi xuống đc thì phải đưa lên, chắc phải gấp mấy lần thời gian đi người không xuống.
 

UnitedKondoms

Xe container
Biển số
OF-345680
Ngày cấp bằng
6/12/14
Số km
6,015
Động cơ
316,258 Mã lực
Vị trí tìm thấy xác của Aiden Webb khá gần với vị trí mà bạn gái của cậu ấy đã cung cấp cho đội cứu hộ, và cũng đã gần tới bản Sín Chải. Khá là buồn khi biết việc này... Mình cũng từng đi xuyên rừng, tìm đến những tọa độ định vị sẵn trên máy GPS. Tụi mình vừa sử dụng bản đồ, vừa định hướng, cũng trầy trật lạc lên lạc xuống mới tìm đến đúng nơi, hoặc gần với nơi dự định đặt bẫy ảnh nghiên cứu. Trong trường hợp này, biết là địa hình hiểm trở, nhưng không đến mức phải mất tới vài ngày với từng ấy con người (200 nhân viên cứu hộ, theo báo nhà nước). Mọi người biện hộ cho đội cứu hộ, rằng rừng khó đi,... mình biết, mình thông cảm. Nhưng cũng phải nói thẳng rằng, năng lực cứu hộ của đội Việt Nam quả thật rất yếu kém. Bạn đưa cho kiểm lâm và người dân địa phương cái bản đồ địa hình, đánh dấu vị trí dựa vào tọa độ GPS được cung cấp, hai bên thảo luận với nhau. Kiểm lâm biết cách đọc bản đồ (nhưng không rành về máy GPS - for sure), còn người dân rành địa hình và các khu vực với tên gọi địa phương ở nơi đó. Chỉ cần kiểm lâm với người dân trao đổi một hồi với nhau, sẽ tìm đến vị trí được cung cấp rất nhanh. Từ vị trí đó, dùng chó nghiệp vụ tìm kiếm dấu vết máu có thể sẽ thuận tiện. Mọi người sẽ bảo mình nói nghe dễ, nhưng thực sự là mình tin là sẽ làm được rất sớm nếu có kỹ năng. Mình đã hy vọng chàng trai này sẽ sống sót, vì dù gì đây cũng là một nhà leo núi chuyên nghiệp, một người có kỹ năng sinh tồn (đã trải qua hàng chục thử thách trekking lớn nhỏ), một người sẽ biết cách tự kéo dài mạng sống của mình trước khi cứu hộ tìm đến.

Thế nhưng, thật đau lòng thay. Thời gian càng dài, mình càng cảm thấy mất hy vọng. Hôm nay đọc bảng tin mà thảng thốt. Thương chàng trai trẻ ấy vô chừng. Đọc cmt của một số độc giả bên dưới bài đăng trên trang FB của Vnexpress.net mà cảm thấy họ cay nghiệt thay. Thay vì chia sẻ nỗi mất mát với gia đình Aiden, họ lại cứ tiếp tục nhào vào chỉ trích: "Lỗi tại anh, là lỗi tại anh mọi đàng". Mình biết Aiden đã sai khi quá chủ quan, và quá tin rằng mình có thể vượt qua thử thách đó. Nhưng việc cần làm khi biết em ấy lạc, là tìm cách cứu giúp chứ không phải mổ xẻ, phán xét, chê bai theo kiểu: "Ai biểu!". Nếu Aiden về lại được an toàn, thì tin chắc cậu ấy cũng đã tự học được một bài học nhớ đời mà không cần ai xúm vào nhắc nhớ.

Mình vẫn nhớ cái cảm giác lạc trong rừng đêm với chiếc máy GPS vẽ đường đi loạn xạ, với những bước chân như bay trên đá trơn trợt ven suối từ trên đỉnh trải dài xuống, và khi băng qua con suối rồi nhận ra hình như sai đường. Cảm giác hoảng loạn thật sự dù là có người đồng hành bên cạnh. Khi ấy, mình có mang theo đèn pin, và sự cẩn thận của bản thân đã khiến mình mang theo bật lửa, hai gói mì tôm, áo mưa và đèn trong ba lô dù dự định sẽ về lại được trong chiều. Và dù có chuẩn bị ngần ấy thứ, mình vẫn không thể tránh khỏi cảm giác cực kỳ sợ hãi, mất bình tĩnh trong màn đêm ken đặc, đi theo những lối mòn vừa lạ vừa quen.

Thương Aiden, cứ tưởng tượng đến những ngày cố gắng tiếp tục hy vọng sống của em ấy mà thấy đau lòng. Cậu trai trẻ ưa mạo hiểm và còn rất nhiều nhiệt huyết sống, còn cả một tương lai nhiều điều thú vị để chinh phục, trải nghiệm ở phía trước. Trong màn đêm, giữa sương lạnh căm, không đồ ăn, không áo ấm, không bật lửa, lại đau và mất máu, đói lả, lạnh run và kiệt sức, cậu trai trẻ ấy liệu có phút giây nào bật khóc hối hận, nhớ tới gia đình và người thương; có khi nào tuyệt vọng, cảm thấy thật sự thật sự rất luyến tiếc khi cuối cùng phải nói lời chia tay với cuộc sống tươi đẹp đã có. Mình không muốn một cái chết lạnh lẽo, cô quạnh và đáng thương như thế đâu...

Mình hiểu vì sao em ấy cố đi về hướng có cáp treo. Là vì mình từng có thời gian đi nghiên cứu trong rừng, dọc theo tuyến cáp và nhìn thấy khoảng trống quang đãng rất rộng. Lúc ấy mình có từng nghĩ, nếu đi lạc thì sẽ tìm mò dọc theo các trụ cáp treo để đi xuống chân núi. Nếu đứng ở khoảng trống do rừng bị chặt để xây tuyến cáp, thì khả năng có người nhìn thấy cũng rất cao, chỉ cần cố gắng làm dấu hiệu. Thật khó chấp nhận là em ấy đã chẳng thể về được đích...

Kể một câu chuyện khác tương tự: Đó là năm 2009, mình và một người anh leo trong bãi đá giữa rừng dây leo để tìm khỉ, voọc. Lúc này, hai anh em ngửi thấy một mùi hôi thối sồng sộc bốc lên đến muốn nôn mửa. Hai anh em cứ nghĩ rằng chắc có con thú to nào đó mới chết nên cố tìm giữa mớ tảng đá to, nhưng không thấy. Nửa tháng sau, tụi mình tham gia một khóa tập huấn tại đây và chia hai nhóm để làm bài tập nghiên cứu. Một nhóm tìm thấy xác người đã khô bên dưới một hốc đá khá rộng và cao hơn đầu người, ở ngay cái bãi đá mà trước kia anh em mình đi qua. Hóa ra cái mùi mà anh em mình từng ngửi thấy lại là mùi tử khí. Hóa ra, con người với chiếc ba lô to và bộ áo mưa xanh kia đã chết đơn độc ở đây mà không ai biết, cách xa tượng Phật nằm trên lưng chừng núi Tà Kóu chừng 150m thôi. Người này đã tự ý đi thám hiểm một mình chăng, và rồi trong cơn mưa đã té ngã gãy chân hoặc tổn thương sao đó, rồi kêu cứu trong tuyệt vọng mà không ai nghe thấy (vì ngày mưa), kêu đến kiệt sức, rồi chết từ từ trong đớn đau, câm lặng, gậm nhấm cảm giác cắn rứt từng phút vì chưa kịp nói điều gì với người thân, vì có quá nhiều thứ còn dự định muốn làm, vì cô độc và đáng thương quá. Cái chết cô quạnh trong hoàn cảnh đó, thật không gì diễn tả nổi mức độ hành hạ tinh thần ghê gớm của nó. Aiden chắc cũng vậy thôi.

Ngoài kia, có hàng ngàn người chết mỗi ngày, không riêng gì em này. Nhưng trường hợp của em thật sự vẫn khiến mình rất quan tâm, thương cảm. Em bình yên về bên Chúa nhé!

- Từ một người cũng mê đi rừng và khá liều lĩnh -
Bài viết của cụ quá hay
tóm lại "khá gần" là cách bao xa, đã có ai tới tọa độ đó trước đó chưa, nếu đã tới tại sao không thấy, lý do chết là gì...Chưa có những thông tin này mà nhiều người cứ phán như là đúng rồi!! Cả mấy thằng flycam nữa ngon thế sao chúng nó không thấy!

Cháu không có ý gì đối với nạn nhân, RIP Him

Nhưng với những ý kiến về cứu hộ:

- Gần : khái niệm thế nào là gần, vùng rừng nguyên sinh, núi đá cao, thì nhìn thấy bằng mắt thường nhưng leo, vịn , bò ...cả ngày đường chưa đến. Ngồi phòng lạnh, chấm GPS mà phán thì thánh cmnr

- Trách nhiệm: Lúc bị nạn, ai cũng đáng thương, bi ai. Nhưng những thứ cơ bản nhất, tối thiểu nhất anh không chuẩn bị, thì trước hết, anh vô trách nhiệm với chính bản thân anh
 

cunglatruong

Xe lăn
Biển số
OF-156372
Ngày cấp bằng
11/9/12
Số km
10,073
Động cơ
407,093 Mã lực
Trường hợp này thì cứu hộ là dân bản địa vẫn là số một. Họ thuộc địa hình dẻo dai bền bỉ , nếu có chó đưa vào địa bàn ngay từ đầu thì tốt hơn. Bản tính người phương tây là chinh phạt , nên rễ hiểu họ đã từng đi mở cõi khắp tg . Họ đã đam mê thì khó cưỡng lại , mặc dù cũng vẫn biết hậu quả khó lường . Mặc dù với số dân không lớn nhưng nhiều dân tộc phương tây có nhiều cống hiến cho nhân loại chính là nhờ sự đam mê của họ . RIP gia quyến nạn nhân.
Cụ phân tích có lý
 

popeye111

Xe tải
Biển số
OF-128045
Ngày cấp bằng
19/1/12
Số km
225
Động cơ
377,429 Mã lực
RIP... Việt Nam là quá dữ của các bạn England muốn chơi trò mạo hiểm. Từ Đà Lạt lại lên đến Fan...
 

Cuoihn

Xe điện
Biển số
OF-67953
Ngày cấp bằng
8/7/10
Số km
2,407
Động cơ
449,302 Mã lực

HuyArt

Xe cút kít
Biển số
OF-85656
Ngày cấp bằng
18/2/11
Số km
16,675
Động cơ
567,484 Mã lực
Buồn cười ở chỗ, rất nhiều người nằm trong giường chiếu hẹp lại cứ thích giải mã những giấc mơ hào sảng của các thiên sứ nhà giời:D
 

Nhạc

Xe lăn
Biển số
OF-45568
Ngày cấp bằng
5/9/09
Số km
11,751
Động cơ
555,623 Mã lực
RIP... Việt Nam là quá dữ của các bạn England muốn chơi trò mạo hiểm. Từ Đà Lạt lại lên đến Fan...
Đôi gì ở Hạ Long nữa chứ, lại nhớ câu quảng cáo: Tôi muốn vô tư cùng bạn bè đi khắp nơi... nhỉ
 

tank_fun

Xe tăng
Biển số
OF-180420
Ngày cấp bằng
12/2/13
Số km
1,555
Động cơ
333,395 Mã lực
Em trong hội Thích Lên Đỉnh trong diễn đàn nhà mình, thời quân ngũ cũng đi ác, giờ va chạm gỗ nên cũng có tý ty kinh nghiệm.
Các chia sẻ của bác Phung Trung My không sai, nếu mục đích truyền bá kinh nghiệm đi rừng và sinh tồn khi bị lạc thì nó lại thành ra sơ sài, nếu để minh họa, phân tích cho trường hợp cậu người Anh kia thì lại không chính xác, vì cách thực hiện cũng như ý định của anh ta khác hẳn các cuộc đi rừng thông thường.
Trong 1 stt trước đó vài ngày khi cậu ta chinh phục xong 1 ngọn núi ở Sapa, chính anh ta rất vui khi được dân bản địa chúc mừng và gọi anh ta là "người nhện", dân vùng sơn cước mà gọi là Người nhện hẳn phải có lý do, ấy tức là cách leo núi của anh ta thực sự là 1 môn thể thao mạo hiểm rất được dân tây âu ưa chuộng. Họ sẽ leo đến đích bằng con đường ngắn nhất, vượt qua chướng ngại vật bằng tay không. Em vạch mấy điểm chính để thấy nó khác với nội dung bài viết trên:
- Anh ta hoàn toàn không bị lạc, anh ta lấy đường cáp treo để định vị, các kiến thức sinh tồn khi bị lạc của bài viết không đúng trong trường hợp này
- Môn thể thao này không dùng bất cứ 1 công cụ thiết bị hỗ trợ nào, thức ăn cũng không, đôi khi chỉ mang 1 chai nước. Phong cách này không thể gọi là chủ quan, thiếu hiểu biết, vì nó là 1 môn thể thao mạo hiểm thực sự. Không biết lần này anh ta có mặc áo không, chứ những tấm ảnh trước thấy anh ta toàn cởi trần trùng trục. Môn này cũng chỉ đi đơn lẻ hoặc nhóm siêu nhỏ, trong trường hợp cụ thể này thì ko có bạn đồng hành cũng đúng.
- Nhưng đúng là anh ta không lường hết các khó khăn sinh tử nếu bị chấn thương ở vùng rừng núi như Hoàng Liên Sơn: Vách đá cực trơn, hay sạt lở rơi rụng khi mưa do đá hay trộn lẫn với đất(còn gọi là đá không chân hoặc đá mồ côi). Cái lạnh khi ngấm mưa ở độ cao 3000m khác hẳn cái lạnh của tuyết xứ quê nhà.
- Người viết bài hơi quá lời khi nói cậu ta không quý trọng mạng sống, tự đi tìm cái chêt, không tuân thủ các quy tắc tối thiểu của dân Phượt chuyên nghiệp. Em không hiểu Phượt chuyên nghiệp ở VN được định nghĩa thế nào, nhưng có điều chắc chắn cách leo núi của anh ta khác xa kiểu đi phượt kia. Hính thức du lịch của 2 bạn trẻ này chính là kiểu đi bụi(phượt ở VN) nhưng khi leo núi thì nó là 1 môn thể thao đúng nghĩa...
- Chính vì thế, các chi tiết người viết đưa ra như không thuê dân bản địa dẫn đường(món này nằm ngoài khả năng của dân bản địa), không mang thiết bị định vị chuyên nghiệp, không thức ăn, lều võng, tăng bạt, đồ cứu thương, bật lửa vv và vv là rất lố bịch. Anh ta chỉ dùng duy nhất cái đèn pin vì xác định sẽ đi xuyên đêm. Thêm cái điện thoại Smartphon để liên lạc với bạn gái.
- Tác giả nói theo cảm nhận chủ quan, nên khẳng định 99% anh ta chết do gặp tai nạn rồi mất bình tĩnh, hoảng hốt. Biết đâu anh ta vẫn tếu táo đùa cợt với bạn gái, thái độ cực kỳ tự tin(ở lần bị thương lần thứ nhất) vẫn khẳng định với bạn gái sẽ thực hiện đến cùng việc chinh phục đỉnh núi, chỉ đến khi bị rơi tự do và chấn thương nặng đầu gối và cánh tay mới đồng ý nhờ cứu hộ. Ngay cả lúc bị nặng như vậy, anh ta vẫn thông báo sẽ cố di chuyển(có lẽ cố di chuyển đến gần chân cột cáp nhất để bên cứu hộ dễ phát hiện). Làm gì có chuyện hoảng loạn, mất bình tĩnh ở đây?
- Theo thói quen, em đọc lại mấy lượt bài viết nhưng cũng không thấy có nhiều kiến thức sinh tồn nổi trội, hầu như tất cả đều là các kinh nghiệm đã được phổ biến trên mạng. Vậy nên, em cho rằng các kiến thức của ông thày kia chỉ hữu dụng với các bạn trẻ chưa từng leo hết bậc cầu thang của toà nhà 10 tầng thôi ạ.:D
- Phổ biến kiến thức là điều nên làm, nhất là trên cương vị người thày, nhưng lấy cái chết của 1 người khác để minh họa mục đích của mình với các nhận định hời hợt, vô cảm là rất không nên các cụ nhỉ?

(Huyart, một thành viên của hội Thích Lên Đỉnh 2 lần không chinh phục được mái nhà Đông Dương chia sẻ)kekeke
Bài viết phân tích khá hay, tuy nhiên có một điểm em thấy cậu này chủ quan là hoàn toàn chính xác. Khu vực này cậu ta không hiểu biết, trong rừng nhiệt đới như vậy còn có nhiều thú dữ, không mang theo dao rựa phòng thân nhỡ gặp trường hợp đó thì làm thế nào ? La hét nhảy múa để thoát thân chăng ?
Nói chung là quá liều lĩnh đến mức chủ quan coi thường mạng sống.
 

huyetanhtuxd

Xe điện
Biển số
OF-210458
Ngày cấp bằng
18/9/13
Số km
2,165
Động cơ
333,727 Mã lực
Bạn lấy ví dụ về việc Mỹ dùng trực thăng để giải cứu Tù binh ở Sơn tây để bảo vệ ý kiến bạn cho rằng có thể giải cứu bạn ng Anh kia ở Fan đúng không??

Vậy lấy ví dụ để chứng minh thì nó phải chính xác nó ko cón là thảo luận nữa rồi .

Ví dụ của bạn ko chứng minh được bởi bạn sai ở :

-- Địa danh ko phải là Đá chông
-- Khu vực giải cứu tù binh là khu vực bằng phẳng , Khác hoàn toàn so với vùng núi hiểm trở fan
-- Vụ giải cứu thất bại hoàn toàn mặc dù đã thiết kế mô hình như thật để tập luyện ở mẽo 6 tháng trời

Chúng ta ko phải cái gì cũng biết tuốt , đôi lúc sai , nhầm lẫn là chiện bình thường , nếu sai , nhầm thì hãy nhận thì mới tiến bộ được , đừng lấy những cái khác ra để lấp liếm

sau còm này xin phép ko tranh luận với bạn nữa nhé!

Tks
Đúng là khác nhau.
Giặc lái bị bắt nhưng vẫn cho phái đoàn của Mỹ tới gặp để xem xét sự sống còn. Và về nghiệp vụ thì bọn giặc lái được huấn luyện rất bài bản. Ta bắt bọn nó đi xếp gạch và phơi quần áo thì chúng xếp theo tín hiệu cấp cứu. Sau này bên mình biết và có rút kinh nghiệm. Nên các vụ giải cứu của Mỹ toàn thất bại.
 

CD125

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-57242
Ngày cấp bằng
20/2/10
Số km
611
Động cơ
451,591 Mã lực
Nơi ở
BX nước ngầm
Website
grab.com.vn

A380

Xe tăng
Biển số
OF-24048
Ngày cấp bằng
12/11/08
Số km
1,394
Động cơ
860,945 Mã lực
Đúng là khác nhau.
Giặc lái bị bắt nhưng vẫn cho phái đoàn của Mỹ tới gặp để xem xét sự sống còn. Và về nghiệp vụ thì bọn giặc lái được huấn luyện rất bài bản. Ta bắt bọn nó đi xếp gạch và phơi quần áo thì chúng xếp theo tín hiệu cấp cứu. Sau này bên mình biết và có rút kinh nghiệm. Nên các vụ giải cứu của Mỹ toàn thất bại.
Vụ đó có hai nguồn thông tin khác nhau

- Nguồn do bên thắng trận bẩu là nắm đưuọc thông tin tình báo nên di chuyển hết Tù binh ra khỏi đó
- Nguồn ko chính thống : Đợt đó có một trận lũ lớn , tối hôm trước VN cho chuyển toàn bộ tù binh sang một vị trí khác cách đó 5km , chỉ để lại vài ông vệ binh

Em tin ở giả thiết thứ 2 bởi nếu VN biết thông tin trước thì đã tổ chức úp sọt nguyên đội đấy khi nó bay từ Thái và Phi sang .
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top