1 là tiền bạc với cụ đã quá đủ, 2 là cụ không muốn lao cao hơn nên sinh ra nhàm chán. Nếu muốn hết chán, cụ quay về làm kĩ sư thế thôi
Cũng có một số cty quản lý chặt như cụ nói, nhưng điểm yếu của kiểu quản lý ấy là cứng nhắc và có thể tạo ra văn hoá làm việc chậm chạp, nhiều thủ tục nhiêu khê trong công ty.Cty cụ phần quy trình và quản lý kém nhỉ.
Em ở VN, cty VN nhưng chả ai chơi đc mấy trò đó, vì tất cả đều có quy trình và control point.
Khi không đc triển khai, sau này xuất hiện với vai trò sửa sai thì có quyền phủ quyết một phần hay toàn bộ quá khứ, lỗi đâu chịu đến đấy, nếu một ai bị chơi kiểu qua mặt như bên cụ, sau này hắn xuất hiện sẽ phang team trước thẳng tay.
Em có được ô ở tầm senior director. Tầm VP thì thôi dừng lại, nên mâu thuẫn ko giải quyết được toàn với bọn dưới trướng cụ VPLương thế thì em cứ nghiến răng làm thôi ợ, trừ phi có thằng offer cao hơn
Kinh nghiệm của em là làm đâu cũng phải có "ô" .
Hồi xưa em làm cty Mỹ, em cũng mâu thuẫn với sếp trực tiếp nhưng sếp to hơn bên vùng lại support em nên chả ai làm gì đc, hài nhất là sếp em xin budget cho đối tác ko bao giờ đc nhưng cứ em xin là đc.
Cty to nhưng đội manager cũng play politics ác, thường các sếp có ekip cả, đến cũng mang theo một đội, đi cũng một đội đi luôn.
Còn làm việc thì chán nhất đội Ấn, nói rõ lắm lúc làm toàn lươn lẹo.
Em cũng từng làm cty Nhật, còn chán hơn nhiều nên chỉ đc thời gian là em nghỉ, sang cty Pháp thì còn chả hiểu quản lý kiểu gì
Giờ lại chuẩn bị vào cty Mỹ đây, dù politic gì nhưng mà môi trường vẫn thấy okie hơn.
Thật ra tôi ko phiền việc đấu đá. Chỉ phiền phải đấu đá với bọn làm thật thì ít, làm trò mèo thì nhiều.Thớt mang tiếng là quản lý cấp cao, lương triệu đô một năm mà lại nghĩ ra khởi nghiệp là tránh được đấu đá chính trị thì lạ thật. Ra ngoài tự mình chèo chống thì quyền lực nó là thứ luôn song hành, ko củng cố duy trì nó thì chỉ bốc đất. Mà duy trì, củng cổ thì phải có tranh cướp, ko còn nội bộ cty mà là với bên ngoài, nó còn cam go khốc liệt gấp trăm lần cty!
Thế đâu đó trên nhóm otofun của Mẽo lại có các cụ 4x-5x khác đang nhắc đến cụ nhiều hơn đấy.Ko có chuyện này cụ ạ. Trong cả cái tổ chức 250 người của em thì em là senior manager trẻ nhất report trực tiếp lên cụ tổng (senior director). Họp leads thì cả dàn các cụ khác toàn 4-5x, riêng em thằng nhóc 3x mới 10 năm trong nghề . Cụ tổng cực kì ưu ái em, bảo năm nay sẽ cố gắng đẩy em lên chức. Lương cụ ấy trả em cũng cao hơn hẳn mặt bằng chung với những người cùng cấp bậc.
Câu chuyện của Boeing đấy cụ ạ. Bao nhiêu đời CEO gốc kĩ sư chuyển sang CEO là dân kinh tế => thay đổi văn hoá của Boeing từ engineering first sang cost saving first => vụ 737 maxCty mẹ bên Mẽo của em thì chuyện đấu đá em ko rõ nhưng chắc cũng có. Em là dân kĩ thuật nên ko để ý mấy chuyện đó. Có điều là cty nổi tiếng do có một sản phẩm công nghệ trong ngành mà ngày càng đi xuống. Nguyên nhân sâu xa em nghĩ quyền hành về tay dân kinh doanh nhiều quá khiến những quyết định quan trọng, định hướng đều do nhóm này quyết. Kiểu như sản phẩm hướng đến việc tạo ra nhiều chức năng để dễ bán hơn nhưng lại kém ổn định.
Cụ nói câu, đúng, cty pháp chả hiểu quản lý kiểu gìLương thế thì em cứ nghiến răng làm thôi ợ, trừ phi có thằng offer cao hơn
Kinh nghiệm của em là làm đâu cũng phải có "ô" .
Hồi xưa em làm cty Mỹ, em cũng mâu thuẫn với sếp trực tiếp nhưng sếp to hơn bên vùng lại support em nên chả ai làm gì đc, hài nhất là sếp em xin budget cho đối tác ko bao giờ đc nhưng cứ em xin là đc.
Cty to nhưng đội manager cũng play politics ác, thường các sếp có ekip cả, đến cũng mang theo một đội, đi cũng một đội đi luôn.
Còn làm việc thì chán nhất đội Ấn, nói rõ lắm lúc làm toàn lươn lẹo.
Em cũng từng làm cty Nhật, còn chán hơn nhiều nên chỉ đc thời gian là em nghỉ, sang cty Pháp thì còn chả hiểu quản lý kiểu gì
Giờ lại chuẩn bị vào cty Mỹ đây, dù politic gì nhưng mà môi trường vẫn thấy okie hơn.
Cứ khen tây nhưng mà bọn nó cũng theo dây theo team...như taCông bằng mà nói thì không phải là sếp nó không có năng lực cụ ạ. Nhưng nó muốn giữ ghế của nó và để rộng đường cho chính nó thăng tiến thôi cụ ạ. Package của cấp lãnh đạo khá tốt trong khi các lãnh đạo cấp cao thì luôn sẵn sàng thay máu nên tình trạng 9 chị trong nội bộ tập đoàn em nó thành căn bệnh trầm kha rồi
Công nhận cụ đánh giá đâu ra đấy. Cỡ cụ phải trưởng ban thanh tra cấp Bộ chứ không thường. Có phê bình và tự phê bình là ai cũng tốt lên ngay và làm gì còn mất đoàn kết. Nếu có nó chỉ chọc gậy bánh xe, rút củi đáy nồi hay tiểu lý phi dao là cùng thôi cụ nhỉ.Cty Cụ chủ như thế là có biểu hiện mất đoàn kết rồi. Tiếc là chỗ Cụ không có chi bộ để kiểm điểm, phê bình và tự phê bình nhằm làm trong sạch đội ngũ, làm lành mạnh tư tưởng chính trị của mỗi người.
Thế cụ cố kiếm ô to hơn điEm có được ô ở tầm senior director. Tầm VP thì thôi dừng lại, nên mâu thuẫn ko giải quyết được toàn với bọn dưới trướng cụ VP
Cty lớn ko thể ko có bọn ăn không nói có với ngồi mát ăn bát vàng nhưng kệ mịa nó cụ ạ, việc mình mình làm, miễn cty đối xử với mình xứng đáng là đc. Bản chất cty cần ng nói đc làm được nên mình luôn có chỗ đứng, cty Mỹ đc cái kiểu gì cũng hướng hiệu quả, chừng nào mình làm việc ngon thì bọn nó ghét cỡ mấy cũng chả làm gì đc mình.Thật ra tôi ko phiền việc đấu đá. Chỉ phiền phải đấu đá với bọn làm thật thì ít, làm trò mèo thì nhiều.
Startup thì thường rất chặt trong việc thải loại những người ko có đóng góp cụ thể gì, bởi sống còn của họ phụ thuộc vào chuyện ấy. Còn cty tôi nhân viên đông như quân Nguyên, nên số các thành phần trà trộn vào làm thì ít tranh giành thì nhiều có kha khá, rất bực mình. Buồn cười ở chỗ là nhân viên cấp thấp đa số có đóng góp rất thực tiễn, càng lên cao thì tỉ lệ các thành phần này càng nhiều.
Như cái thằng manager Ấn Độ nói ở trên, ko viết được dòng code nào, kĩ thuật thì cũng ù ù cạc cạc cấp dưới nói gì là nó nói lại như vẹt. Vặn vẹo tí là ngọng ngay, thế nên họp hành lúc nào cũng nói chuyện xin thêm nhân lực chứ chả có tí đóng góp ý kiến có ích nào.
Tôi đoán các cụ nào làm ở VN phải làm chung với những đứa cocc trình độ thấp nhưng vẫn ngang hoặc cấp bậc cao hơn sẽ hiểu cái cảm giác chung chuồng với lũ ít tạo ra giá trị thật nó khó chịu như nào.
Đồng ý với cụ là làm cùng lũ COCC rất khó chịu, nhưng nếu là người lãnh đạo một cty ở VN thì đôi khi cụ phải chấp nhận nó như một giải pháp ngoại giao. Ý tôi nói là nếu làm Startup thì thay việc phải xử lý mệt mỏi với nội bộ thì lại va phải lũ COCC trong ngoại giao. Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, nói chung tìm cách thích ứng thôi, chứ ko có cách nào tránh đâu!Thật ra tôi ko phiền việc đấu đá. Chỉ phiền phải đấu đá với bọn làm thật thì ít, làm trò mèo thì nhiều.
Startup thì thường rất chặt trong việc thải loại những người ko có đóng góp cụ thể gì, bởi sống còn của họ phụ thuộc vào chuyện ấy. Còn cty tôi nhân viên đông như quân Nguyên, nên số các thành phần trà trộn vào làm thì ít tranh giành thì nhiều có kha khá, rất bực mình. Buồn cười ở chỗ là nhân viên cấp thấp đa số có đóng góp rất thực tiễn, càng lên cao thì tỉ lệ các thành phần này càng nhiều.
Như cái thằng manager Ấn Độ nói ở trên, ko viết được dòng code nào, kĩ thuật thì cũng ù ù cạc cạc cấp dưới nói gì là nó nói lại như vẹt. Vặn vẹo tí là ngọng ngay, thế nên họp hành lúc nào cũng nói chuyện xin thêm nhân lực chứ chả có tí đóng góp ý kiến có ích nào.
Tôi đoán các cụ nào làm ở VN phải làm chung với những đứa cocc trình độ thấp nhưng vẫn ngang hoặc cấp bậc cao hơn sẽ hiểu cái cảm giác chung chuồng với lũ ít tạo ra giá trị thật nó khó chịu như nào.
Có phải là thế này không cụ? Nếu đúng thì cụ chủ phải phòng, chống thôiCụ ở mỹ mà cũng “vãi” như bọn teen Việt Nam nhỉ, Mỹ nó không có chuyên chính vô sản, không có lý tưởng cống hiến, không đc học lý luận chính trị, đang bờ vực giãy chết…. nên cụ đánh mất lập trường giai cấp, không có hoài bão đấy
Ở ta gọi là tự chuyển hoá, tự diễn biến
Chả phải VN mà chỗ nào cũng vậy cụ ạ. Tuy nhiên nếu khó chịu với bọn chúng thì mình khổ nên mình tập trung vào mục tiêu của mình, làm tốt trách nhiệm cviec của mình là đc.Đồng ý với cụ là làm cùng lũ COCC rất khó chịu, nhưng nếu là người lãnh đạo một cty ở VN thì đôi khi cụ phải chấp nhận nó như một giải pháp ngoại giao. Ý tôi nói là nếu làm Startup thì thay việc phải xử lý mệt mỏi với nội bộ thì lại va phải lũ COCC trong ngoại giao. Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, nói chung tìm cách thích ứng thôi, chứ ko có cách nào tránh đâu!
Tỉnh lại đi cụCó bác nào rơi vào tình cảnh như em ko? Em cày 10 năm lên được chức quản lí cũng cao trong một tập đoàn công nghệ lớn (em ở Mỹ). Thu nhập cao, cuộc sống gia đình nói chung rất thoải mái do không phải lo nghĩ chuyện tiền bạc.
Cơ mà về vấn đề đam mê với công việc thì em thấy ngày càng tụt đam mê. Ngày xưa em chỉ là kĩ sư quen, làm việc kĩ thuật rất cụ thể và hăng say, em sẵn sàng làm việc đến 10h đêm chỉ vì mình tự hào về cái mình làm.
Giờ em lên làm quản lý rồi chả còn làm kĩ thuật, suốt ngày đấu đá chính trị với mấy thằng manager khác. Lương trả cao thật nhưng sao thấy chả còn cảm hứng công việc gì vẹo, giống như mình chơi trong một trại súc vật của những đứa ham quyền lực. Tâm sự với vợ khi nào dành đủ 5 triệu chắc ra ngoài làm mấy cái startup cho nó lấy lại cảm hứng cống hiến. Giờ ban đêm về em chả còn tí cảm hứng mở lap ra làm việc như ngày xưa nữa, ko biết có trụ lại được đến lúc kinh tế tự do kia ko.