Vâng, đã bảo cụ nhắn số Tk mà cứ lằng nhằng mãi.Hay cụ cố thêm 90 củ nữa nhé? Cho tròn 100 củ được ko ạ? Em cũng quen thêm mấy ông đang cần được độ nữa
Vâng, đã bảo cụ nhắn số Tk mà cứ lằng nhằng mãi.Hay cụ cố thêm 90 củ nữa nhé? Cho tròn 100 củ được ko ạ? Em cũng quen thêm mấy ông đang cần được độ nữa
Đây cụ ơi.Vâng, đã bảo cụ nhắn số Tk mà cứ lằng nhằng mãi.
Cụ hơi nhầm đấy, càng to càng trốn ác, mà trốn nhưng thuế vào kiểm tra ko làm gì đc họ, điển hình là a Honda và Cocacola,...Em có cơ hội tiếp xúc với nhiều kế toán của nhiều doanh nghiệp và trong rất rất nhiều trường hợp kêu ca về thuế thì đa số là do thuế phạt vì doanh nghiệp làm sai do cố tính hoặc do thiếu hiểu biết về quy định thuế. Điều bất hợp lý ở đây là họ kêu vì họ bị phạt nhưng họ không kiện lên Tổng cục hoặc kiện lên tòa án theo đúng luật thuế vì họ biết là họ sai!!!
Vậy nếu bên thuế nghiệp vụ kém thì có phải là họ trốn được thuế không? Chỉ khoảng 10% các trường hợp em biết là doanh nghiệp kêu ca vì họ thấy họ bị đánh thuế sai. Nếu số tiền đánh thuế sai là lớn em thấy đa số doanh nghiệp đều kiện cả. Tiền của người ta, nếu thuế đánh sai thì chắc chắn người ta không chịu.
Lại nữa, hầu hết các biên bản phạt thuế đều được doanh nghiệp ký nhận nhanh chóng. Không phải vì họ sợ thuế mà là vì họ tự hiểu là nếu cãi sẽ bị thuế bóc ra nhiều hơn!
Em không có ý chê bai nhưng em khẳng định hầu hết các doanh nghiệp vừa và nhỏ đều nhăm nhe 2 sổ và tìm cách trốn thuế hết.
Cụ phọt cả tên tuổi lên đây chứ nhỡ chuyển nhầm thì sao. Mà trước tiên phi đội của cụ phải viết một bản cam kết chừa thói chém ẩu, chém láo đã nhé. Đầy đủ thông tin cá nhân để e duyệt đã nhé.Đây cụ ơi.
Stk em: 0860158163686
Mb bank cụ nhé.
Yêu cụ
Cụ bị ng* hay sao mà chuyển nhầm đc ạCụ phọt cả tên tuổi lên đây chứ nhỡ chuyển nhầm thì sao
Theo quan sát và kinh nghiệm của em thì doanh nghiệp to thường trốn thuế bằng phương pháp chuyển giá, cũng như là né thuế bằng các thiên đường thuế. Một chiêu họ cũng hay làm đó là lập các công ty trading để tận dụng ưu đãi thuế của các nước có nhiều ưu đãi thuế.Cụ hơi nhầm đấy, càng to càng trốn ác, mà trốn nhưng thuế vào kiểm tra ko làm gì đc họ, điển hình là a Honda và Cocacola,...
Vâng, nhớ sau dịch thì đừng có lạm thu để hồi vốn cho nhanh nhé. Không có lửa sao có khói. Nói lời bi ai thống thiết làm gì. Mỗi ngành du lịch khó khăn còn ngành khác no đủ hả cụ. Nhận hết các loại vang nhé.Em làm trong ngành du lịch, vào đây đọc mà thấy cay đắng vì cái sự hả hê của một số thành viên. Để vận hành một con tàu ngủ đêm ở Hạ Long, các cụ có biết bao nhiêu con người sống nhờ nó không, từ phòng sales, điều hành, lái tàu, nhà hàng cho tới các dịch vụ ăn theo từ bao nhiêu văn phòng tours, đội xe, và thậm chí cả trạm dừng chân giữa đường. Trước khi nói tới chủ tàu thua lỗ, hãy nghĩ tới bao nhiêu con người có liên quan đều đang mất việc, mất thu nhập và đằng sau đó là những gia đình, cha mẹ, con cái tuổi ăn học. Họ bị ảnh hưởng nặng nhất vì dịch và đang sống lay lắt qua ngày. Ồ, còn điệp khúc “lúc kiếm được có kêu ai không” nghe thật là lố lăng vả ngu dốt. Vì khi họ kiếm được, họ cũng chi tiêu trong tầng mức đó để đảm bảo cho cuộc sống và nền kinh tế vận hành. Và nếu may mắn có chút tích góp, thì hơn một năm vừa rồi đã bay hết rồi ạ. Nên, cùng là người một đất nước, cùng đang ở trong khó khăn, đừng buông lời cay đắng vì viết ra sao thì lòng như vậy, chắc cuộc sống ngoài đời cũng khó cười vui.
Du lịch sẽ trở lại và em tin là những nhà tàu đầu tư với rất nhiều kinh nghiệm ở Hạ Long sẽ hồi sinh, nhưng thời gian sẽ không hề nhanh.
Nói dốt, phải trả thêm tiền ngoài cái mình được hưởng mà không phản ứng thì chỉ có Mr Down nhé.Hằn học nó là lối sống thôi chứ con dân VN, nhất là lại ở miền Bắc thì có ông nào lại chưa một lần bị chặt chém, hohoho.
Vâng, nhớ sau dịch thì đừng có lạm thu để hồi vốn cho nhanh nhé. Không có lửa sao có khói. Nói lời bi ai thống thiết làm gì. Mỗi ngành du lịch khó khăn còn ngành khác no đủ hả cụ. Nhận hết các loại vang nhé.
Sông có khúc người có lúc. Lúc nào cũng suôn sẻ thì đâu là kiếp con người.
Quanh tôi người làm du lịch đã chuyển tạm sang nghề khác để kiếm sống, kể cả phải bốc vác. Ai có điều kiện thì lên sàn đánh chứng chờ hết dịch. Kêu lắm chỉ tổ phản cảm.
Tôi chả cay nghiệt với ai cả. Đói thì đầu gối phải bò, kêu làm gì. Dịch giã chả ai mong muốn, tôi cũng muốn đi du lịch đây, cuồng chân vcđ.Thế nào là lạm thu? Có biết dưới Hạ Long có hàng trăm nhà tàu không, giá cả cạnh tranh sấp mặt để tồn tại cụ nhé! Giá cả thuận mua vừa bán và theo qui luật của thị trường, đâu còn cảnh một mình một chợ đâu!
Quanh cụ có người làm du lịch và họ chuyển sang nghề khác được là vui rồi. Hi vọng họ không phải nghe những câu cay nghiệt từ cụ ha.
Tôi không tin là bạn làm trong ngành du lịch qua những gì bạn viết. Thế nhé! Chúc một ngày dễ chịuTôi chả cay nghiệt với ai cả. Đói thì đầu gối phải bò, kêu làm gì. Dịch giã chả ai mong muốn, tôi cũng muốn đi du lịch đây, cuồng chân vcđ.
mình nghĩ ko ai hả hê cả, hoặc nếu có thì là cụ tự suy diễn ra thôi. Khó khăn đang là khó khăn chung, trong điều kiện bình thường thì cuộc sống luôn có sự phân cấp rõ rệt giữa các phân khúc tùy theo điều kiện kinh tế của mỗi người, và thực tế giới chủ kinh doanh luôn có 1 cuộc sống khá giả hơn hẳn các thành phần làm công ăn lương khác. Họ có điều kiện về nhà cửa, phương tiện, tài sản,.... nói tóm lại là có cuộc sống đầy đủ và hưởng thụ hơn mọi người. Và tiền ở đâu ra để họ làm việc đó, là tiền từ lợi nhuận kinh doanh. Tức là trong điều kiện bình thường thì họ có tiền, rất nhiều tiền để chăm lo cho cuộc sống của họ. Lúc đó họ có thấy sốc ko vậy?Em làm trong ngành du lịch, vào đây đọc mà thấy cay đắng vì cái sự hả hê của một số thành viên. Để vận hành một con tàu ngủ đêm ở Hạ Long, các cụ có biết bao nhiêu con người sống nhờ nó không, từ phòng sales, điều hành, lái tàu, nhà hàng cho tới các dịch vụ ăn theo từ bao nhiêu văn phòng tours, đội xe, và thậm chí cả trạm dừng chân giữa đường. Trước khi nói tới chủ tàu thua lỗ, hãy nghĩ tới bao nhiêu con người có liên quan đều đang mất việc, mất thu nhập và đằng sau đó là những gia đình, cha mẹ, con cái tuổi ăn học. Họ bị ảnh hưởng nặng nhất vì dịch và đang sống lay lắt qua ngày. Ồ, còn điệp khúc “lúc kiếm được có kêu ai không” nghe thật là lố lăng vả ngu dốt. Vì khi họ kiếm được, họ cũng chi tiêu trong tầng mức đó để đảm bảo cho cuộc sống và nền kinh tế vận hành. Và nếu may mắn có chút tích góp, thì hơn một năm vừa rồi đã bay hết rồi ạ. Nên, cùng là người một đất nước, cùng đang ở trong khó khăn, đừng buông lời cay đắng vì viết ra sao thì lòng như vậy, chắc cuộc sống ngoài đời cũng khó cười vui.
Du lịch sẽ trở lại và em tin là những nhà tàu đầu tư với rất nhiều kinh nghiệm ở Hạ Long sẽ hồi sinh, nhưng thời gian sẽ không hề nhanh.
Cụ chuẩn ạ, những ng bán vé số hàng rong đầu đường xó chợ họ cũng khổ hơn cả trăm lần nhưng vì ko có tiền mua bài nên ko lên báo để mà khóc lóc thôi. Các ông đầu tư tiền tỉ thu về tiền triệu /ngày, lúc đếm tiền mỏi tay thì sao, đầy người nhặt nhạnh vài chục ngìn nào biết kêu ai.mình nghĩ ko ai hả hê cả, hoặc nếu có thì là cụ tự suy diễn ra thôi. Khó khăn đang là khó khăn chung, trong điều kiện bình thường thì cuộc sống luôn có sự phân cấp rõ rệt giữa các phân khúc tùy theo điều kiện kinh tế của mỗi người, và thực tế giới chủ kinh doanh luôn có 1 cuộc sống khá giả hơn hẳn các thành phần làm công ăn lương khác. Họ có điều kiện về nhà cửa, phương tiện, tài sản,.... nói tóm lại là có cuộc sống đầy đủ và hưởng thụ hơn mọi người. Và tiền ở đâu ra để họ làm việc đó, là tiền từ lợi nhuận kinh doanh. Tức là trong điều kiện bình thường thì họ có tiền, rất nhiều tiền để chăm lo cho cuộc sống của họ. Lúc đó họ có thấy sốc ko vậy?
Nói ít làm nhiều cụ ây nói không làm trẻ con nó cười thối mũiNó là chuyện làm ăn buôn bán, em ko cổ vũ cho việc đó nhưng cụ nói nhân quả em nghe hài hước quá. Thôi cụ đi du lịch bị chém tới hơn 50 củ thì em e cụ trên núi xuống chưa biết cách tiêu tiền VND rồi. Có khi em xem xét bắn cho cụ ít đạn thật.