- Biển số
- OF-188258
- Ngày cấp bằng
- 4/4/13
- Số km
- 21,858
- Động cơ
- 523,397 Mã lực
- Tuổi
- 47
- Website
- www.nhattao.com
Mô phật !Trích A Di Đà Kinh Sớ Sao Diễn Nghĩa phần 104
HT. Tịnh Không chủ giảng.
Thí chủ nên mở thớt riêng chứ đừng bon chen kiểu này
Mô phật !Trích A Di Đà Kinh Sớ Sao Diễn Nghĩa phần 104
HT. Tịnh Không chủ giảng.
Bác viết rất dài nên mà lại quên mất 1 ý rất quan trọng: thành Quy Nhơn bị chiếm và tái chiếm 2 lần!.Những sử liệu cụ đưa ra, thêm một lần nữa, vẫn không liên quan gì tới cái còm của em.
Như em đã nói ở còm trước.
Tây Sơn bị mất Quy Nhơn năm 1799.
Trận Thị Nại năm 1801.
Làm thế nào mà Quy Nhơn đã bị mất từ năm 1799 lại mất thêm một lần nữa vào năm 1801?
Cái em nói ở đây là về thời gian của sự kiện cụ nhớ. Không liên quan gì tới các sử liệu của cụ.
Ngay cả cụ Cocksu trong còm cụ dẫn lại cũng đã tự nhìn thấy:
"Lúc đó [1801] quân Nguyễn đã chiếm thành Quy Nhơn và đang bị quân TS vây trong thành này. Trận đánh này lúc đầu có ý nghĩa giải vây cho Quy Nhơn". Còm này với còm trước đó của cụ Cocksu như này: "Sau trận Thị Nại [1801] mất Quy Nhơn, thì nhà Tây Sơn mới sụp đổ nhanh chóng phải không ạ?" Cụ không thấy mâu thuẫn hay sao?
Thời gian của "Lúc đó quân Nguyễn đã chiếm thành Quy Nhơn" chính xác là tháng 7/1799 cụ ạ, không phải "sau trận Thị Nại [1801], mất Quy Nhơn" đâu.
Dù Trận Thị Nại năm 1801 là chiến thắng lớn nhất trong cuộc đời chinh chiến của Nguyễn Ánh, nhưng mục đích "giải vây cho Quy Nhơn [đúng ra phải viết là Bình Định vì Nguyễn Ánh đã đổi tên Quy Nhơn thành Bình Định]" của cụ Ánh đã không hề đạt được.
Lịch sử không thể nói chung chung là “xét toàn cục” càng không thể đưa ra những “giả dụ”, hay “nếu, thì”. Tính chính xác về thời gian của các sự kiện lịch sử càng phải được tôn trọng.
Đây là nguyên văn câu hỏi của cụ Cocksu:
"Sau trận Thị Nại [1801] mất Quy Nhơn, thì nhà Tây Sơn mới sụp đổ nhanh chóng phải không ạ?"
Câu hỏi này nên được viết chính xác lại là: Sau trận Thị Nại, Tây Sơn [Trần Quang Diệu] cố hạ thành Bình Định [Quy Nhơn] mới sụp đổ nhanh chóng phải không ạ”.
Tại sao lại như vậy?
Đây là lý do:
Tháng 1/1800, Trần Quang Diệu cử đại binh hạ thành Bình Định. Ông cho đắp lũy dài vây bọc thành Bình Định, chu vi 4.340 trượng, mỗi trượng 2 người tuần giữ, bộ binh vây thêm vài vòng.
Tháng 5/1800, Nguyễn Ánh từ Gia Định cử đại binh đi giải vây cho Bình Định, trong đó có 5000 quân Chân Lạp giúp sức.
Tháng 2/1801, Nguyễn Ánh chiến thắng trận Thị Nại. Võ Văn Dũng cùng tàn quân bỏ chạy về hợp quân với Trần Quang Diệu, tiếp tục vây hãm Bình Định.
Quân Nguyễn tiếp tục giao tranh với Tây Sơn tới tháng 4 năm 1801 nhưng vẫn không thể giải vây cho thành Bình Định.
Như vậy, Võ Tánh bị vây hãm suốt một năm rưỡi. Còn Nguyễn Ánh thì mất một năm đánh nhau với Tây Sơn trong đó có cả trận đại thắng Thị Nại tháng 2/1801 nhưng vẫn không thể giải vây được cho Võ Tánh và Ngô Tòng Châu.
Nguyễn Ánh không giải vây được cho Võ Tánh nhưng lại gặp được một thời cơ.
Liêt truyện chép:
Vương sai người mật báo cho Võ Tánh nên phá vòng vây ra hội với đại binh. Tánh trả lời: Liều chết giữ tới cùng. Tất cả quân chủ lực của Tây Sơn hiện ở đây, hoàng thượng nên lợi dụng đánh Phú Xuân (Liệt truyện II, t. 108). Đặng Đức Siêu và Trần Văn Trạc cũng khuyên vua nên đánh Phú Xuân hiện đang bỏ trống. Đặng Đức Siêu biết rõ địa hình Phú Xuân, dâng chiến thuật: "Chia quân thuyền làm hai đạo: một đạo đánh cửa Tư Hiền, một đạo đánh cửa Noãn Hải (cửa Thuận An)" (Liệt truyện II, t. 188). Vương mới quyết.
Sự kiện Võ Tánh, Ngô Tòng Châu tuẫn tiết.
Ngô Tòng Châu uống thuốc độc tự tử ngày 5/7/1801 (25/5/Tân Dậu). Võ Tánh chôn cất cho Ngô Tòng Châu. Sai lấy củi khô chất dưới lầu bát giác, viết thư cho Trần Quang Diệu, khuyên tướng sĩ không có tội, không nên giết hại, rồi phóng lửa tự đốt, hôm đó là ngày 7/7/1801 (27/5/Tân Dậu).
Việc Trần Quang Diệu cố chiếm Bình Định đã mở ra một bước ngoặt cho Nguyễn Ánh, giúp ông chiến thắng trận Thị Nại năm 1801, dẫn tới cơ hội đánh chiếm Phú Xuân, sau này là đưa quân Bắc tiến, trong đó có trận Trấn Ninh mà cụ đã nhắc tới.
Mặc dù vậy, việc Trần Quang Diệu cố hạ thành Bình Định cũng chỉ là một trong các lý do khiến Tây Sơn sụp đổ. Bờ dồ Đứng cạnh cửa sổ trong cái còm đầu tiên em trích dẫn đã nhận định chính xác: “... còn từ năm 1795 Nhà Tây Sơn đã suy yếu dần rồi ạ”.
Chính xác ở chỗ nào?
Ở chỗ, năm 1795 là lúc nhà Tây Sơn có nội biến. Bắt đầu từ việc Võ Văn Dũng cùng với Trần Văn Kỷ [quân sư của Nguyễn Huệ] giết hại thái sư Bùi Đắc Tuyên [cầm quyền nhiếp chính, do Quang Toản còn nhỏ]. Sau đó gọi Đắc Thuận [con trai Bùi Đắc Tuyên] ở Quy Nhơn và Ngô Văn Sở ở Bắc về rồi giết chết cả hai.
Trần Quang Diệu đang vây hãm Diên Khánh đã kéo quân về hỏi tội nhà vua trẻ của Tây Sơn tại sao giết hại công thần. Quang Toản sợ hãi, phong cho Trần Quang Diệu làm Thiếu Phó, Nguyễn Văn Huấn làm Thiếu Bảo, Võ Văn Dũng làm Tư Đồ, Nguyễn Văn Danh làm Tư Mã. Đó là tứ trụ của triều đại Cảnh Thịnh.
Cũng vì cuộc nội biến năm 1795 của Tây Sơn này mà Nguyễn Ánh đã rảnh tay củng cố binh lực trong suốt hai năm.
Triều Tây Sơn còn có nội biến một lần nữa.
Năm 1798, Nguyễn Bảo [con của Nguyễn Nhạc] chiếm Quy Nhơn, dâng biểu xin hàng Nguyễn Ánh. Tháng 1/1799, Nguyễn Ánh sai Nguyễn Văn Thành đến tiếp ứng Nguyễn Bảo, nhưng cụ Thành chưa kịp tới thì Nguyễn Bảo đã bị Quang Toản bắt và giết chết. Không dừng lại ở đó, Quang Toản giết luôn cả Tư lệ Lê Trung và thiếu bảo Nguyễn Văn Huấn, hai người đều là các công thần của Tây Sơn.
Những vụ giết hại công thần kể trên đã dẫn tới các hậu quả cực kỳ tai hại cho nhà Tây Sơn.
Tháng 4/1799, con rể của Lê Trung là đô đốc Tây Sơn Lê Chất, nổi tiếng thiện chiến, bỏ theo Nguyễn Ánh, được phong làm tướng quân, dưới quyền điều khiển của Võ Tánh.
Đại đô đốc Võ Đình Giai, Nguyễn Văn Điểm, đô đốc Lê Văn Niệm, Hồ Văn Viện, Trần Văn Lân, đô uý Mai Gia Cương, Nguyễn Văn Trí, cùng đến theo hàng Nguyễn Ánh.
Đúng như cụ nói, thành Quy Nhơn/Bình Định bị NA chiếm 2 lần:Bác viết rất dài nên mà lại quên mất 1 ý rất quan trọng: thành Quy Nhơn bị chiếm và tái chiếm 2 lần!.
Lần 1 năm 1799, Nguyễn Ánh làm chủ tướng đã chiếm được giao cho Võ Tánh giữ. Cảnh Thịnh phải điều Trần Quang Diệu và Võ Văn Dũng đi chiếm lại. Vì Võ Tánh bị bao vây nên Nguyễn Ánh lại phải thân chinh đốc quân cùng Võ Di Nguy, Lê Văn Duyệt dùng thuỷ quân đánh vào Thị Nại giảm áp lực cho Quy Nhơn. Dù thắng trận Thị Nại nhưng Nguyễn Ánh cũng mất đại tướng Võ Di Nguy nên Võ Tánh mới bày mưu cho chúa mình đánh Phú Xuân....Thành Quy Nhơn sau đó như đã biết đã bị quân Tây Sơn chiếm lại nhưng Tây Sơn lại mất Phú Xuân...Diễn tiến về sau em đã nói hết ở trên không cần nhắc lại.
Lần 2 là năm 1802, cái mà bác cứ thắc mắc là tại sao Quy Nhơn đã bị quân Nguyễn chiếm năm 1799 mà Tây Sơn lại để mất vào năm 1802 là ở chỗ nó hoán đổi chủ nhanh quá khiến bác không theo được diễn biến các trận đánh. Ý mà bác Cóc Cu hỏi ""Sau trận Thị Nại [1801] mất Quy Nhơn, thì nhà Tây Sơn mới sụp đổ nhanh chóng phải không ạ?" làm cho bác nghĩ trong đầu phải có một trận đánh nữa ở Quy Nhơn thì quân Tây Sơn mới mất thành. Không hề có trận đánh nào tiếp theo ở Quy Nhơn sau đó nhưng Tây Sơn vẫn chịu mất thành vì cái "mất" ở đây nó phụ thuộc vào kết quả trận Phú Xuân. Vì thua trận này nên Trần Quang Diệu và Võ Văn Dũng phải rút quân qua Ai Lao về cứu Cảnh Thịnh khiến quân Tây Sơn phải bỏ cả thành Quy Nhơn mà chạy, như vậy nói Tây Sơn mất thành là đúng. Quân Nguyễn không đánh mà thắng!.
Còm trước em đã nhắc tới việc này:Sử chép loằng ngoằng về chiến dịch Quy Nhơn, bác [@Bình BK;320132] thử đọc bài của người Bình Định cho bớt đau đầu hơn:
4. Thành Bình Định bị bức hàng, Võ Tánh, Ngô Tòng Chu tự tử
Không thể giải vây được cho thành Bình Định, Nguyễn Ánh quyết lợi dụng gió mùa đem quân ra Bắc. Tháng 6 năm 1801, quân Nguyễn đã chiếm được thành Phú Xuân. Sau khi chiếm được thành Phú Xuân, Nguyễn Ánh cử Lê Văn Duyệt vào giải vây cho Võ Tánh và quan quân ở trong thành Bình Định. Lê Văn Duyệt đưa quân đến địa giới Quảng Ngãi thì hay tin Võ Tánh và Ngô Tòng Chu đã tự tử. Do bị vây hãm gần 20 tháng, quân Nguyễn giữ thành Bình Định bị kiệt lương thực. Võ Tánh cho quân làm thịt cả voi, ngựa chiến để ăn cầm hơi. Nhiều tướng lĩnh không chịu nổi cảnh thiếu thốn và bệnh tật đã chết như: Trần Văn Phong (trấn An Giang), Phan Văn Thịnh (Bình Dương), Đoàn Văn Cát (Bồng Sơn), Hoàng Công Thành (Phù Cát), Nguyễn Văn Phát (Phù Cát), Phạm Văn Khoan (Long Thành), Đỗ Văn Lâm (Định Tường)... Trong khi đó, quân Tây Sơn đã liên tục mở các trận tập kích làm tiêu hao dần sinh lực quân Nguyễn ở trong thành.
Võ Tánh định mở đường máu phá vòng vây nhưng quân sĩ không đủ sức để chiến đấu nên không dám liều lĩnh thí quân, đành bí mật đưa thư hẹn với Nguyễn Văn Thành đem quân đến đồn Phú Quý đón quân sĩ từ trong thành trốn ra. Nhưng khi kiểm quân thấy vắng một viên Vệ uý. Võ Tánh biết kế hoạch bị bại lộ liền sai binh sĩ lấy củi khô chất cao ở trước lầu Bát giác đặt thuốc dẫn lửa, chuẩn bị tự thiêu. Trước khi chết, Võ Tánh cho quân mang thư đến gặp Trần Quang Diệu xin được bảo toàn tính mạng cho quân lính còn lại trong thành. Hiệp trấn Ngô Tòng Chu đến lầu Bát giác bàn chuyện với Võ Tánh, thấy cơ sự như vậy đã tuyệt vọng liền trở về công dinh, mặc triều phục chỉnh tề rồi uống thuốc độc mà chết. Võ Tánh lo tổ chức khâm liệm, mai táng cho Ngô Tòng Chu rồi trở về lầu Bát giác gọi tướng sĩ lại tuyên bố và giao cho Lưu thủ dinh Bình Định là Nguyễn Văn Thịnh khẩu súng chim hai nòng để giao lại cho Trần Quang Diệu như một vật tin để uỷ thác gửi quân. Trên lầu Bát giác, Võ Tánh hút xong khói thuốc lào, lấy mồi lửa trong tay châm vào đống củi, lửa bốc cháy, Võ Tánh chết. Thuộc tướng Nguyễn Tiến Tuyên cũng nhào vào đống lửa chết theo. Hôm đó là ngày 26 tháng 5 năm Tân Dậu (6.7.1801) - một ngày sau khi Ngô Tòng Chu tự tử.
Trần Quang Diệu dẫn quân vào thành, cho mai táng Võ Tánh đúng theo nghi lễ. Tướng sĩ trong thành kể cả những người không chịu đầu hàng cũng được tha, không một ai bị giết hại.Đó là một nghĩa cử cao đẹp của một vị tướng Tây Sơn cảm kích trước nghĩa khí của một viên tướng của quân Nguyễn. Trần Quang Diệu, Võ Văn Dũng giữ thành Bình Định tiếp tục chống quân Nguyễn, lập kế giữ thành để rước vua Quang Toản và triều thần Tây Sơn trở vào đất Quy Nhơn. Việc không thành, tháng 4 năm 1802, các tướng lĩnh Tây Sơn dẫn 3000 quân và 86 voi chiến lên đường Thượng đạo ra Nghệ An, Lê Văn Duyệt, Nguyễn Văn Thành đưa quân vào chiếm lại thành Bình Định. Về sau triều Nguyễn thực hiện một chính sách cai trị hà khắc đối với vùng đất bản địa của triều Tây Sơn.
Thì chả lẽ em lại không biết là sau đó Trần Quang Diệu chiếm lại được thành Bình Định hay sao cụ?Sự kiện Võ Tánh, Ngô Tòng Châu tuẫn tiết.
Ngô Tòng Châu uống thuốc độc tự tử ngày 5/7/1801 (25/5/Tân Dậu). Võ Tánh chôn cất cho Ngô Tòng Châu. Sai lấy củi khô chất dưới lầu bát giác, viết thư cho Trần Quang Diệu, khuyên tướng sĩ không có tội, không nên giết hại, rồi phóng lửa tự đốt, hôm đó là ngày 7/7/1801 (27/5/Tân Dậu).
Năm 1945 không hên đâu ạ , ta có tính toán dựa trên tình hình thế giới đấy ạ , thế mới biết CỤ HỒ tầm nhìn xa thế nào .Nói vậy thì 1945 chúng ta cũng hên (tranh thủ lúc thế chiến 2 kết thúc).
Lịch sử mà nói hên xui thì cũng khó lắm cụ. Người biết tính toán, nắm bắt thời cuộc và tận dụng được nó mới là giỏi, em nghĩ vậy.
Chuỗi lập luận của bác bị vướng ở đoạn : Việc Trần Quang Diệu cố chiếm Bình Định đã mở ra một bước ngoặt cho Nguyễn Ánh, giúp ông chiến thắng trận Thị Nại năm 1801, dẫn tới cơ hội đánh chiếm Phú Xuân, sau này là đưa quân Bắc tiến, trong đó có trận Trấn Ninh mà cụ đã nhắc tới.Còm trước em đã nhắc tới việc này:
Thì chả lẽ em lại không biết là sau đó Trần Quang Diệu chiếm lại được thành Bình Định hay sao cụ?
Mặt khác, mãi tới tháng 4/1802, tức là sau trận Thị Nại hơn một năm thì Trần Quang Diệu đã bỏ thành Bình Định mà đi. Do vậy sự kiện này [cụ Diệu bỏ thành Bình Định] không liên quan gì tới "sau trận Thị Nại [1801], mất Quy Nhơn" cả.
Đành xin lỗi cụ vậy nếu cụ vẫn không chịu hiểu ý em.
Ai gây war trước thì bị war lại thế thôi, đời nhân quả mà, còn lợn gạo nào làm việc đó có thế giới văn minh nó chứng minh rồi. Đôi khii con lợn gạo nó không biết mình là lợn gạo đâu cụCụ hai nói mò. đầu cơ cứ chụp màn hình câu nói của em gửi min, mod xem có phạm luật không nhá. Kỳ thực nó vẫn quá văn minh và nhân văn cho cách ăn nói bố láo của cụ. Em cười phụt mẹ cả hàm răng giả vào màn hình vì cái chụp mũ: "Bắn súng lục vào lịch sử và vặn vẹo" của cụ. Không biết đồ lợn gạo nào đang làm việc đó.
Cách rủa xả mười mấy đời nhà người ta là rất hèn hạ đấy cụ ạ
Không phải là nâng bi, mà bọn nó xét công tội rõ ràng không phân biệt đối xử, ông có công không có nghĩa là ông không có tội, và ông vẫn có thể được đặt tên đường nhưng tôi xét công tội của ông rõ ràng phân minh không dấu giếm, tại sao sử sách không nói và nâng bi thời Hậu Lê, mà nâng bi nhà Trần vì Hậu Lê chống tàu, và có những lời nguyền rất độc gây dị ứng cho chúng nó thế thôiKhông biết thì phải chịu khó học cho biết.
Đường Nguyễn Huệ được chính quyền VNCH thời Ngô thủ tướng đặt tên năm 1955 đó bợn, như vậy VNCH cũng nâng bi nhà Tây Sơn bợn nhỉ?
Ở đời không sợ thằng nào cười mình, mà chỉ sợ thằng cười mình nó không giải thích được tại sao mình sai và cứ cười như con đười ươi vậy.Khổ, đã không biết thì dùng gúc gờ đi. Nói thế này không sợ người trẻ con nó cười cho.
Sao phải sợ quả báo, được sinh ra ở xứ đông lào mà không phải được sinh ra ở xứ giãy chết cũng vốn là một thứ quả báo rồi mà. Nếu ai làm sai thì mới sợ quả báo, chứ nếu cụ ấy đúng thì cụ ấy sợ gì. Nhẽ cụ ấy lại có tất giật mình?cụ này không tốt rồi! rủa người khác không sợ bị quả báo sao?
À cụ này sửa bản gốc cụ chửi tôi nhé, nếu với bản sửa của cụ thì không vấn đề gì, có gì tôi xin lỗi cụ vodka, hahaCụ hai nói mò. đầu cơ cứ chụp màn hình câu nói của em gửi min, mod xem có phạm luật không nhá. Kỳ thực nó vẫn quá văn minh và nhân văn cho cách ăn nói bố láo của cụ. Em cười phụt mẹ cả hàm răng giả vào màn hình vì cái chụp mũ: "Bắn súng lục vào lịch sử và vặn vẹo" của cụ. Không biết đồ lợn gạo nào đang làm việc đó.
Cách rủa xả mười mấy đời nhà người ta là rất hèn hạ đấy cụ ạ
Xin hỏi cụ muốn tranh luận về điều gì?Ở đời không sợ thằng nào cười mình, mà chỉ sợ thằng cười mình nó không giải thích được tại sao mình sai và cứ cười như con đười ươi vậy.
Em nhấn mạnh: Tính chính xác về thời gian của sự kiện, không phải sử liệu.Chuỗi lập luận của bác bị vướng ở đoạn : Việc Trần Quang Diệu cố chiếm Bình Định đã mở ra một bước ngoặt cho Nguyễn Ánh, giúp ông chiến thắng trận Thị Nại năm 1801, dẫn tới cơ hội đánh chiếm Phú Xuân, sau này là đưa quân Bắc tiến, trong đó có trận Trấn Ninh mà cụ đã nhắc tới.
Mặc dù vậy, việc Trần Quang Diệu cố hạ thành Bình Định cũng chỉ là một trong các lý do khiến Tây Sơn sụp đổ. Bờ dồ Đứng cạnh cửa sổ trong cái còm đầu tiên em trích dẫn đã nhận định chính xác: “... còn từ năm 1795 Nhà Tây Sơn đã suy yếu dần rồi ạ”.
Để em dùng bản đồ cho bác dễ hiểu hơn:
Nhìn trên bản đồ này thấy rõ nếu cụ Diệu, cụ Dũng không cố sức đánh thành Quy Nhơn thì 2 cụ còn bị gọng kìm xiết nặng hơn khi tướng Nguyễn Văn Thành từ Quảng Nam đánh xuống, tướng Võ Tánh từ Quy Nhơn đánh ra. Đường biển thì sau trận Thị Nại thuỷ quân nhà Nguyễn đã làm chủ hoàn toàn, còn mỗi đường bộ để quyết chiến thôi. Cái thế này là thế triệt buộc rồi.
Bác Bình bẻ ý của bác Cóc Cu và hiểu theo ý riêng của bác thành ra phức tạp, trong khi bác Cóc Cu chỉ hỏi đơn giản "Sau trận Thị Nại [1801] mất Quy Nhơn, thì nhà Tây Sơn mới sụp đổ nhanh chóng phải không ạ?". Chả phải cụ Diệu, cụ Dũng cũng có hậu ý muốn giữ Quy Nhơn để có đường lui cho cụ Thịnh về sau này, nào ngờ thua chóng vánh nốt trận Trấn Ninh nhà Tây Sơn mới bại vong đó sao. Em nói như vậy là đã hết ý rồi đó.
Sao ăn nói thế nào mà câu sau vả câu trước bôm bốp thế? CS ghi nhận công lao của Nguyễn Huệ thì gọi là nâng bi, VNCH ghi nhận công lao của Nguyễn Huệ thì kêu là xét công tội rõ ràng?Không phải là nâng bi, mà bọn nó xét công tội rõ ràng không phân biệt đối xử, ông có công không có nghĩa là ông không có tội, và ông vẫn có thể được đặt tên đường nhưng tôi xét công tội của ông rõ ràng phân minh không dấu giếm, tại sao sử sách không nói và nâng bi thời Hậu Lê, mà nâng bi nhà Trần vì Hậu Lê chống tàu, và có những lời nguyền rất độc gây dị ứng cho chúng nó thế thôi
Bỏ qua cái thể loại ngẫn đó đi cụ ạ.Sao ăn nói thế nào mà câu sau vả câu trước bôm bốp thế? CS ghi nhận công lao của Nguyễn Huệ thì gọi là nâng bi, VNCH ghi nhận công lao của Nguyễn Huệ thì kêu là xét công tội rõ ràng?
Rồi cái gì gì nhà Hậu Lê với nhà Trần? Đầu óc vẫn bình thường đấy chứ?
"CỤ" này trình kém chứ xin cái iPhone6 có kết nối 3G thì tuyên ngôn cũng có mà tin tức cũng có, lại nhỏ gọn hơn nhiều...
Hai thầy trò mang theo người lính Mỹ sang thì được gặp đô đốc gì ấy của Mỹ đang dừng tàu ở TQ . Hai thầy trò được tiếp đãi long trọng , song vị đô đốc hỏi : " thế Việt Minh có cần gạo không " . CỤ lắc , đô đốc hỏi tiếp " thế cần vũ khí không " , CỤ lại lắc chỉ xin một bản sao bản tuyên ngôn độc lập Mỹ và 1 cái đài radio ....
: