Năm 1945 không hên đâu ạ , ta có tính toán dựa trên tình hình thế giới đấy ạ , thế mới biết CỤ HỒ tầm nhìn xa thế nào .
Khoảng thời gian trước đó khi cứu được lính dù Mỹ , CỤ HỒ đã cùng tướng Phùng Thế Tài sang TQ . Tướng kêu : " Lần trước đi nguy hiểm thế , bị chúng nó bắt , trói , rụng hết cả tóc mà vẫn đi ạ
" . CỤ HỒ ung dung :" Lần này đi ắt được tiếp đãi
"
Hai thầy trò mang theo người lính Mỹ sang thì được gặp đô đốc gì ấy của Mỹ đang dừng tàu ở TQ . Hai thầy trò được tiếp đãi long trọng , song vị đô đốc hỏi : " thế Việt Minh có cần gạo không " . CỤ lắc , đô đốc hỏi tiếp " thế cần vũ khí không " , CỤ lại lắc chỉ xin một bản sao bản tuyên ngôn độc lập Mỹ và 1 cái đài radio .
Bản sao bản tuyên ngôn độc lập thì các cụ đã biết nó dùng làm gì , còn cái đài chính là để nghe khi nào Nhật đầu hàng đồng minh thì phát lệnh tổng tấn công .
Không có chuyện hên xui ở đây đâu
: