[Funland] Review sách hay 02

oishivn

Xe điện
Biển số
OF-487377
Ngày cấp bằng
8/2/17
Số km
2,297
Động cơ
475,335 Mã lực
Chang tặng em cuốn sách nào để đọc nhân ngày valentin đi :x:x
 

Hoàng Trang

Xe ngựa
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
26,270
Động cơ
688,796 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Cám ơn Chang, nhưng sao lại không nói gì :(, chí ít thì............





... phải có rì viu chứ ;))
Nhân một ngày đặc biệt, em review ngắn gọn đặc biệt: Vì em, anh sẽ làm tất cả. Yêu em :D.
 

wildcat74

Xe điện
Biển số
OF-22272
Ngày cấp bằng
11/10/08
Số km
4,858
Động cơ
574,466 Mã lực

TuyPhong03

Xe tải
Biển số
OF-354921
Ngày cấp bằng
20/2/15
Số km
290
Động cơ
266,060 Mã lực
Đông A ra mắt ấn bản "Bố già" kỉ niệm 50 năm xuât bản lần đầu tiên, mời các cụ thưởng lãm. Có điều sách hơi to, lề thì rộng, in quá là bán giấy. Một điều đáng tiếc nữa là tranh vẽ không liền với nội dung truyện mà lại làm cả tệp ở sau cùng. Mua chơi thì khó mà cụ nào chưa đọc thì mua được. Sách giá 250k, đông a giảm 30% trên web, riêng tiki chơi trội đang giảm 50% trong mấy ngày tới.
2216f84e25cf7d1ba0c04e6da823f479.jpg
 

Truns176

Xe tải
Biển số
OF-567251
Ngày cấp bằng
4/5/18
Số km
473
Động cơ
6,091 Mã lực
Tuổi
25
Tầm hơn chục năm trước em đọc cuốn ĐÔNG DƯƠNG RỪNG THẲM, đợt đó đến thư viện tỉnh mượn để đọc mà giờ tìm ko đâu có cả. Có cụ nào có hoặc biết đâu còn bán chỉ em với ạ.
 

06092018

Xe buýt
Biển số
OF-588686
Ngày cấp bằng
6/9/18
Số km
910
Động cơ
142,920 Mã lực
Vâng, nhà cháu cũng vậy. Xem xong trang cuối rồi thẫn thờ đến cả ngày hôm sau.
Sau này nhà cháu có xem Shiroi Kage bản drama cũng rất tuyệt, giữ được cái hồn của truyện, bản Movie thì nặng về cảnh quay hoành tráng.
Vở kịch thì nhà cháu ko xem, vì thường nước ngoài chuyển thể từ Nhật bản thường bị mất cái hồn, cho dù đó là Hàn quốc hay Đài loan, nơi có nền điện ảnh khá mạnh.

Sau này thì nhà cháu thích đọc thể loại văn học của Takuji Ichikawa. Ông này viết nội dung khá kỳ lạ, tình cảm, nhẹ nhàng, lãng mạn và sâu lắng.

20603453.jpg


Câu chuyện về 3 người bạn có tính cách khá lập dị chơi với nhau từ thủa đi học, đan xem cuộc sống hơi hư ảo, một căn bệnh siêu thực công với lối kể chuyện nhẹ nhàng, lãng mạn... khiến người đọc bị cuốn vào câu truyện, và chỉ có thể dừng lại khi đã đọc đến trang cuối.

Tác phẩm của Takuji Ichikawa khá thành công như: Về bên em, Nếu có gặp người ấy cho tôi gửi lời chào, Nơi em quay về có tôi đứng đợi... và được chuyển thể thành drama, movie
Em note lại để lát em lang thang tìm cuốn này ngồi đọc. Các cụ nhiều sách hay quá.
Em bị lạc mất bộ truyện mà bao năm em tìm không thấy, em rất tiếc vì không giữ đc.
 

rgbhis

Xe tăng
Biển số
OF-26681
Ngày cấp bằng
31/12/08
Số km
1,992
Động cơ
507,940 Mã lực
Dạo gần đây e thích đọc sách về các nền văn hóa lớn ở châu Á
1. Ấn Độ
_ E mới đọc xong tiểu thuyết "Cân bằng mong manh" của Rohinton Mistry, một quyển sách khắc họa chân thực và sống động xã hội Ấn Độ
_ Em đag tìm quyển "Namaskar! Xin chào Ấn Độ" của Hồ Anh Thái mà không còn chỗ nào bán
Xã hội Ấn Độ nó đa màu sắc, phức tạp, lộn xộn, cho nên văn học của nó cũng có nhiều đất viết, cá nhân e thấy vhoc nó hấp dẫn hơn vhoc mình.
2. Iran Ba tư
Đế chế Ba Tư hùng mạnh thuở rất xa xưa, e đang tìm quyển "Salam! Xin chào Ba Tư" của Hồ Anh Thái mà cũng ko có
3. Thổ Nhĩ Kỳ
Đế chế Ottoman
Napoleon đã nói "Nếu thế giới chỉ có 1 quốc gia, thì thủ đô của nó là Istanbul (Constantinople)"
Hồi xưa đọc mấy truyện cười của Azit Nexin. Dạo gần đây e đọc mấy tiểu thuyết của Orhan Pamuk và quyển "Ataturk - Người khai sinh nhà nước Thổ Nhĩ Kỳ hiện đại" nhưng cũng khó đọc. Có mấy quyển của tác giả phương tây viết về Thổ nhĩ Kỳ, có vẻ dễ đọc hơn nhưng chưa có bản dịch t Việt.
 

Phonglantrang

Xe buýt
Biển số
OF-190032
Ngày cấp bằng
16/4/13
Số km
718
Động cơ
26,391 Mã lực
Nơi ở
Trăng và sao
1C5FD0B8-558E-4A8B-892F-D9199C022E9F.jpeg






Góp với mợ một cuốn e mới đọc xong, một chủ đề về tâm linh nhưng được viết bởi một giáo sư thần kinh phương tây.
Tác giả này có 3 cuốn và e đã đọc hết nhưng 2 cuốn kia đọc lâu rồi nên ko nhớ để đâu
 

Hoàng Trang

Xe ngựa
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
26,270
Động cơ
688,796 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
1C5FD0B8-558E-4A8B-892F-D9199C022E9F.jpeg






Góp với mợ một cuốn e mới đọc xong, một chủ đề về tâm linh nhưng được viết bởi một giáo sư thần kinh phương tây.
Tác giả này có 3 cuốn và e đã đọc hết nhưng 2 cuốn kia đọc lâu rồi nên ko nhớ để đâu
Cảm ơn cụ. 2 cuốn còn lại là Ám ảnh từ kiếp trước và Đi qua thời gian để chữa lành. Cả 3 cuốn em đều chưa đọc. Em note lại để đợt tới tìm đọc ạ.
 
Chỉnh sửa cuối:

xittalin

Xe tăng
Biển số
OF-324766
Ngày cấp bằng
24/6/14
Số km
1,626
Động cơ
303,044 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Mạc Ngôn viết khá nhiều về văn hoá, con người về vùng đất Cao Mật, nơi ông chào đời. Cao Lương đỏ, đàn hương hình đều lấy Cao Mật bối cảnh. tiểu thuyết của Mạc Ngôn không lấy rì làm giật gân hay ly kỳ, các câu chuyện đều không có gì thực sự đặc biệt, thế nên khi người ra hể hả đọc Mạc Ngôn thì ta đủ biết Mạc tiên sinh kể chiện tài tình đến thế nào.

Vẫn cái cách dắt dây khéo léo để kết nối các tình tiết nhỏ to, văn phong của Mạc Ngôn có nhẽ thăng hoa nhất ở "Đàn Hương hình".

1234.jpg


Đàn hương hình là một hình phạt thảm khốc, cây cọc bằng gỗ đàn hương sẽ đâm từ hậu môn ngược lên phía trên xuyên qua gáy, làm luôn thành cái giá treo để bêu kẻ chịu tội trước bàn dân thiên hạ. kẻ chịu hình thường không thác ngay, mà phải chịu đau đớn đến dăm 3 ngày.

Đao phủ, “ 1 nghệ nhưn” chuyên thực thi hình phạt, đã có nạn nhân của hắn, ấy là một nghệ nhân chuyên về Miêu Xoang, 1 kiểu hát dân gian cổ truyền. Nghệ nhưn này vùng lên oánh lại tây dương vì bị chà đạp, bị khinh rẻ quá sức chịu đựng. Nghệ nhưn cho 1 tên lê dương về chầu ông bà ông vải và bị triều đình bắt dưới sức ép của người Đức, những người đương làm đường sắt qua Cao Mật.

Con gái nghệ nhưn, xinh đẹp và khéo léo, chả hiểu sao lại vớ phải 1 anh chồng khù khờ. Anh “ mèo mù vớ cá rán” nầy chuyên phụ việc cho cha, chính là nghệ nhân chuyên thực thi “ đàn hương hình”. Vậy thì cô gái xinh đẹp ( cóa tài chế biến thịt tuất rất tài tình) kia đương đứng trước 1 tình cảnh hết sức trớ trêu, ấy là bố chồng chính là người xử tử bố đẻ của mình.

1 cô gái đẹp, vớ phải anh chồng lơ ngơ, thế nào cũng phải có 1 người tềnh xứng đôi vừa lứa. Cô loằng ngoằng với vị quan nhớn trong vùng, tất nhiên hai người mê nhau dư điếu đổ. Vị quan, là người văn hay chữ tốt, muốn kíu ông nghệ nhưn kia vì quan là người khinh tài trọng nghĩa... Và thế là vài âm miu được vạch da, vài kế hoạch được thực thi và diễn tiến cũng nhiều phần kịch tính.

Câu chuyện không phức tạp cũng chả kỳ bí, cơ mà người đọc cứ như đương xem một vở kịch hay, cứ mê mải hết màn này đến màn khác, cứ ngóng hết nhân vật này đến nhân vật khác.

Mạc Ngôn viết cực kỳ linh hoạt, lúc thì khéo léo dẫn chuyện, lúc lại tung tảy tả người, tả cảnh, tả... Tình. Tự sự của các nhân vật, đầy màu sắc với các cung bậc cảm xúc, chiếm đến 4/5 số chữ, khiến cho đọc giả bỗng dưng được nhập vào nhiều vai. Lúc thì là cô gái xinh đẹp vì cha mà phải chịu nhục trước sự thèm khát của lũ liền ông, lúc thì là vị quan tri huyện đương không biết phải làm dư lào để giải kíu nghệ nhưn hát Miêu Xoang trước sức ép từ quan nhơn Viên Thế Khải, lúc thì là nghệ nhân đương trong ngục chịu chết…Văn chương của Mạc Ngôn tung hoàng ngang dọc, khi thì tung tẩy, khi thì phóng khoáng, khi trầm khi bổng, khi thì thẳng tuột, khi lại lắt léo… khiến cho đọc giả cứ mải miết trôi trong cái miên man trầm tưởng của hết ông lọ đến bà chai.

Đọc "Đàn hương hình", ta biết thêm rất nhiều về con ngườiTung Của, biết thêm về các hình phạt thảm khốc dưới triều nhà Thanh và cũng biết thêm về lịch sử một kiểu hát dân gian. Iem mạnh dạn cho rằng “Đàn hương hình” là cuốn hay nhứt của Mạc Ngôn và cũng là đỉnh cao về bút pháp của ông.
 

Đá sỏi

Xe buýt
Biển số
OF-554558
Ngày cấp bằng
19/2/18
Số km
806
Động cơ
165,857 Mã lực
Cụ Đá sỏi ei, em vẫn đang chờ cụ :)
Em đang bị rung động vì tựa sách 'Kiếp nào ta cũng tìm thấy nhau' và thầm ước giá như cụ Phonglantrang review cuốn sách này thì hay biết mấy!!! Em chưa từng đọc những cuốn sách như vầy.. và không có ý tìm đọc nhưng thực sự em muốn biết bởi...
Chả biết các cụ thế nào, chứ em (bằng trải nghiệm bản thân) luôn tin vào tình yêu vĩnh hằng, không bao giờ đứt đoạn. Tình yêu đó có thể hân hoan, có thể đau đớn, có thể gần gụi cũng có thể cách xa nhưng tình yêu đó không quan tâm đến thời gian, chẳng màng đến khoảng cách bởi sự gần gụi luôn hiện hữu trong từng phút giây.
Lý trí không thể cắt nghĩa, luân lý phổ thông, trật tự xã hội không thể ngăn cản, chỉ có những cung bậc đầy đủ của những xúc cảm mới giúp ta thấu cảm vẹn tròn về những gì người yêu muốn nói... Sự thấu cảm thì thầm rằng cơn giận dữ, nanh nọc của người đàn bà, lời gào thét bất lực của người đàn ông; nỗi buồn chìm đắm, niềm vui rộn ràng... tất cả, tất cả... đều là mong ước được gần gụi, được yêu thương, được sẻ chia và được gánh vác.

Ở chỗ nhân gian không thể hiểu (Du Tử Lê), tình yêu ấy quả thực vĩnh hằng.
 

Phonglantrang

Xe buýt
Biển số
OF-190032
Ngày cấp bằng
16/4/13
Số km
718
Động cơ
26,391 Mã lực
Nơi ở
Trăng và sao
Em đang bị rung động vì tựa sách 'Kiếp nào ta cũng tìm thấy nhau' và thầm ước giá như cụ Phonglantrang review cuốn sách này thì hay biết mấy!!! Em chưa từng đọc những cuốn sách như vầy.. và không có ý tìm đọc nhưng thực sự em muốn biết bởi...
Chả biết các cụ thế nào, chứ em (bằng trải nghiệm bản thân) luôn tin vào tình yêu vĩnh hằng, không bao giờ đứt đoạn. Tình yêu đó có thể hân hoan, có thể đau đớn, có thể gần gụi cũng có thể cách xa nhưng tình yêu đó không quan tâm đến thời gian, chẳng màng đến khoảng cách bởi sự gần gụi luôn hiện hữu trong từng phút giây.
Lý trí không thể cắt nghĩa, luân lý phổ thông, trật tự xã hội không thể ngăn cản, chỉ có những cung bậc đầy đủ của những xúc cảm mới giúp ta thấu cảm vẹn tròn về những gì người yêu muốn nói... Sự thấu cảm thì thầm rằng cơn giận dữ, nanh nọc của người đàn bà, lời gào thét bất lực của người đàn ông; nỗi buồn chìm đắm, niềm vui rộn ràng... tất cả, tất cả... đều là mong ước được gần gụi, được yêu thương, được sẻ chia và được gánh vác.

Ở chỗ nhân gian không thể hiểu (Du Tử Lê), tình yêu ấy quả thực vĩnh hằng.
Cám ơn cun đã nhắc tới e. E ngại viết quá nhưng sẽ review tóm tắt: kiếp nào ta cũng sẽ tìm thấy nhau.
Cuốn sách được viết bởi một giáo sư chuyên khoa thần kinh học. Ông là bác sỹ tư vấn tâm lý kiêm chữa các loại bệnh liên qua đến thần kinh có thể dùng thuốc và không dùng thuốc
Trong quá trình chữa bệnh ông dùng phương pháp thôi miên hồi quy, đưa người ta về nhiều kiếp trước trong tiềm thức để phúc hồi các chức năng thần kinh....
Đầu tiên là vô tình ông gặp những bệnh nhân mô tả kiếp trước của mình rất giống nhau (hoàn cảnh, người thân xung quanh....) rồi sau đó ông nghiên cứu và thống kê thấy rằng đổi với mỗi con người có rất nhiều kiếp, ở mỗi kiếp họ đều có những “ tri kỷ” và sang một kiếp khác họ sẽ lại gặp nhau có thể kiếp trước họ là bô con, kiếp này họ là vợ chồng.... nhưng họ đều sẽ có một sợi dây vô hình kéo nhau lại, gặp đc nhau....
Tác giả này có 2 cuốn trước đó cũng rất hay là đi qua thời gian để chữa lành và Ám ảnh từ kiếp trước Các cuốn sách là chủ đề nghiên cứu thống kê chứ ko phải dạng truyện ngôn tình đâu cụ ạ.
 

Đá sỏi

Xe buýt
Biển số
OF-554558
Ngày cấp bằng
19/2/18
Số km
806
Động cơ
165,857 Mã lực
Cám ơn cun đã nhắc tới e. E ngại viết quá nhưng sẽ review tóm tắt: kiếp nào ta cũng sẽ tìm thấy nhau.
Cuốn sách được viết bởi một giáo sư chuyên khoa thần kinh học. Ông là bác sỹ tư vấn tâm lý kiêm chữa các loại bệnh liên qua đến thần kinh có thể dùng thuốc và không dùng thuốc
Trong quá trình chữa bệnh ông dùng phương pháp thôi miên hồi quy, đưa người ta về nhiều kiếp trước trong tiềm thức để phúc hồi các chức năng thần kinh....
Đầu tiên là vô tình ông gặp những bệnh nhân mô tả kiếp trước của mình rất giống nhau (hoàn cảnh, người thân xung quanh....) rồi sau đó ông nghiên cứu và thống kê thấy rằng đổi với mỗi con người có rất nhiều kiếp, ở mỗi kiếp họ đều có những “ tri kỷ” và sang một kiếp khác họ sẽ lại gặp nhau có thể kiếp trước họ là bô con, kiếp này họ là vợ chồng.... nhưng họ đều sẽ có một sợi dây vô hình kéo nhau lại, gặp đc nhau....
Tác giả này có 2 cuốn trước đó cũng rất hay là đi qua thời gian để chữa lành và Ám ảnh từ kiếp trước Các cuốn sách là chủ đề nghiên cứu thống kê chứ ko phải dạng truyện ngôn tình đâu cụ ạ.
Em cám ơn cụ đã review. Cuộc sống có nhiều điều kỳ lạ! Đúng là có một sợi dây nối kết vô hình, không thể dứt bỏ.
 

Lucky-Driver

Xe tăng
Biển số
OF-384878
Ngày cấp bằng
30/9/15
Số km
1,789
Động cơ
257,914 Mã lực
Có cụ nào biết cuốn này ko.
Thời kỳ già cấp 1 non cấp 2 đây mà :))
 

xittalin

Xe tăng
Biển số
OF-324766
Ngày cấp bằng
24/6/14
Số km
1,626
Động cơ
303,044 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
"Cây tỏi nổi giận" được Mạc Ngôn viết bằng giọng điệu hiện thực trần trụi thùi lụi, không bay bướm lả lướt đậm sắc dân gian dư ở "Đàn hương hình". Độc giả Việt Nam ta có thể nhận da nhiều điều quen thuộc, ngỡ dư tình tiết ý mình đã gặp, con người ý quan chức ý mình thấy quen. Túm lại là nếu thay tất tật tên nhân vật, vùng quê bằng tên Việt Nam thì ta sẽ coá 1 cuốn tiểu thuyết thuần Việt.

Chiện xảy da ở vùng đất chuyên trồng tỏi của huyện Thiên Đường, nơi người dân thâm canh cây tỏi, ăn tỏi, ngủ tỏi, sống trong không khí đặc quánh mùi tỏi và tất nhiên có cả “ngỏm củ tỏi”.

123.jpg


Nông thôn, tất nhiên là lạc hậu dồi, và thường thì lạc hậu sẽ đi liền hủ tục. Ai lại chỉ còn khoảng chục niên nữa là bước sang thế kỉ hăm mốt mà người ta vẫn còn gả bán, vẫn còn hun nhân không tình iu. Cao Mã Kim Cúc iu nhau. Nhiều phen họ chui vào ruộng tỏi để giận hờn, để đam mê... Sau, Cao Mã và Kim Cúc hò nhau bỏ trốn vì Kim Cúc đã được hứa gả cho một kẻ chả ra gì trong làng. Cô gái mới 20, còn kẻ kia đã 47. Cô phải nhắm mắt đưa chưn, chỉ để cho ảnh cả của cô lấy được vợ. Anh cả cô đã băm 7, lại bị thọt nữa chứ.

Dưng Cao Mã và người iu vẫn không thoát được lưới …cán bộ lồng lộng, và chờ đón hai người là cái kết bi thảm. Nhà Kim Cúc, lẩn quẩn trong sự lạc hậu, cũng không thoát khỏi kết cục bi thảm. Những người dân trồng tỏi chất phác cũng không thoát khỏi cái kết bi thảm.

Khi các cán bộ làm ăn "bố láo bố toét", người dân phải vùng lên. Những người trồng tỏi đã chịu quá nhiều sự bất công, vô lý và đã chịu quá nhiều thiệt thòi. Công sức của họ trong cả niên được định đoạt bằng sự thờ ơ, bằng sự lạnh lùng, bằng sự cay nghiệt...

" Cây tỏi nổi giận" thoạt tiên bị cấm ở Tung Của, mãi sau mới được phép xuất bản. Độc giả chia làm 3 phe. Phe nhỏ nhất thì chả ý kiến giề. Phe 2 thì sửng sốt vì sự thật trần trụi. Phe 3 thì bẩu sách... Chưa nhằm nhò gì so với đời thực.

Iem đọc, thấy giống chiện vùng quê nước nhà quá. Mạc Ngôn vẫn tài tình thế, kể chiện bằng thứ văn chương khéo léo đầy mầu sắc để đưa độc giả vào trong nhiều bối cảnh, lúc thì theo chưn đôi tình nhưn trốn chạy, lúc thì đứng giữa đám đông đương phẫn nộ, lúc thì đứng xem phạm nhưn chụp... Vếu 1 nữ cai ngục ( nữ cai ngục, mẹt không biến sắc, nói lạnh lùng" bỏ tay da"), lúc lại cảm thấy dư mùi tỏi đương xộc lên tựn mũi. Ấy là chưa kể những quãng đời của anh nông dân Cao Dương, từ bé đã phải chịu món võ lật lọng, xảo trá đã thành thương hiệu của người Tàu.

Trường đoạn người nông dân đi bán tỏi cho quốc doanh có đủ bi hài, có sự cam chịu, có sự nhẫn nhục, có sự lạnh lùng, có sự tàn nhẫn… 1 tiểu cảnh chỉ cần thêm sự đểu cáng ( vẫn trải đều trong sách) là có thể suy ra đại cảnh đất nước Tung Của khi đương vặn mình kêu răng rắc.
Iem mạnh dạn "chim chích" 1 tiểu đoạn, dư vầy...

Lại thêm mấy lốp xe nổ liên tiếp, trong đó, có một tiếng đinh tai nhức óc. Đó là chiếc máy kéo năm mươi sức ngựa nổ lốp sau, vành xẹp sát mặt đất, xe nghiêng về một bên. Mấy người ăn mặc có vẻ cán bộ đứng bần thần trước lốp xe vỡ, lái xe – một thanh niên mặt đầy dầu mỡ, vặn vẹo hai bàn tay hộ pháp, lớn tiếng đ. mẹ Cục Quản lí giao thông.
Lên hết dốc dài, lại xuống dốc dài. Xuống dốc cũng vẫn đường như thế, đá hộc lởm chởm, tiếng lốp nổ râm ran, giao thông ách tắc. Cao Dương thầm khấn, lạy trời cho xe anh đừng nổ lốp.
Hết dốc là con đường trải nhựa chạy theo hướng đông tây, ngã tư không có đèn xanh đỏ, một đám mặc thường phục màu xám, đội mũ lưỡi trai, đứng ở đó. Đoạn đường phía tây có xe chở tỏi, các xe chở tỏi từ đường phía nam cũng rùng rùng kéo lên. Hỏi ông Tư, anh mới biết huyện đã lắp đặt một kho lạnh ở phía đông, thảo nào các xe đều quay về hết phía đông sau khi chạy lên đường nhựa.
Sau khi lách lên con đường nhựa theo hướng đông tây đi khoảng vài trăm mét thì bị kẹt cứng, không nhích lên được. Lúc này, những người mặt đồng phục xám, cắp cặp đen đi tới trước mặt. Căn cứ vào phù hiệu trước ngực, anh biết đó là nhân viên trạm quản lí giao thông.
Theo kinh nghiệm xưa cũ, đối thủ của quản lí giao thông là xe cơ giới, vì vậy khi một nhân viên quản lí giao thông trẻ cắp cặp đen đứng trước mặt, anh vẫn tưởng mình là người ngoài cuộc, lại còn nở một cười ngây ngô với anh ta.
Nhân viên thu phí dùng bút bi viết biên lai đưa cho anh: “Nộp một đồng!” Anh tròn mắt, hồi lâu không hiểu ra sao. Anh ta giơ biên lai lên vẫy vẫy: “Nộp một đồng!” - Tiền gì? – Cao Dương hỏi.
- Phí quản lí giao thông – Anh nhân viên nói.
- Xe tui là xe lừa – Anh nói.
- Xe đẩy tay cũng phải nộp.
Anh nói: “Đồng chí, tui không có tiền, vợ tui mới sinh, tiêu hết rồi” - Nộp nhanh lên, nếu không có cái này… Anh ta rung tờ biên lai – Không có biên lai này, Hợp Cung tiêu sẽ không thu mua tỏi của anh.
- Quả thực không có tiền – Cao Dương lộn trái túi ra – Anh xem, không có đồng nào.
- Vậy thì nộp ngồng tỏi! Ba cân! – Nhân viên thu phí nói.
- Ba cân ngồng tỏi là ba đồng, đồng chí!
- Anh sợ thiệt thì nộp bằng tiền.
- Sao anh bắt bí người ta thế?
- Ai bắt bí anh? Anh tưởng tui thích lắm hả? Đây là qui định của Nhà nước.
- Nếu là qui định của Nhà nước thì anh lấy đi!
Nhân viên thu phí cầm bó ngồng tỏi quẳng vào cái sọt to tướng phía sau, dúi tờ hoá đơn đóng dấu đỏ chói vào tay anh, khênh sọt là hai đứa choai choai, béo ục ịch.
Nhân viên thu phí lại yêu cầu ông Tư nộp tiền. Ông Tư thò tay vào tận lần lót, lấy ra hai tờ năm hào đưa cho anh ta. Ông Tư cũng nhận được tờ biên lai có dấu đỏ chói.
Cái sọt to tướng đã sắp đầy, hai đứa trẻ ì ạch khênh đến trạm. Phía sau trạm có một xe tải lớn, hai người đàn ông mặc áo trắng, hai tay khoanh trước ngực đứng tựa tấm chắn hậu, có vẻ dân khuân vác.
Chí ít có hai mươi nhân viên cắp cặp đen hoạt động. Một nhân viên mặc ghi lê đỏ cãi nhau với người thu phí. Cậu này không văn hoa, mở miệng là nói tục: “Đồ mặt l.! Các người còn dữ hơn cả Quốc Dân Đảng!” Nhân viên thu phí đánh cậu ta một bạt tai, cú đánh nhanh như chớp, gọn, bình tĩnh, khi đánh mặt không đổi sắc.
- Anh dám đánh người à? – Thanh niên mặc áo đỏ gào lên.
- Đánh còn là nhẹ – Nhân viên nọ mặt lạnh như tiền – Chửi nữa xem nào?
Thanh niên áo đỏ lao về phía nhân viên nọ, hai người đứng tuổi giữ lại. Thắng Lợi, thôi đi! Bảo nộp thì nộp, nói ít thôi! Hai cảnh sát mặc áo trắng ngồi xổm dưới gốc cây ngồi hút thuốc.
Cao Dương nghĩ thế, mà là chửi người? Cái ông nhân viên ấy không chui từ l. ra thì chui từ lỗ đít ra hẳn? Câu nói thật vẫn là câu khó nghe. Anh mừng rằng anh không va vấp gì với ông thu phí, nhưng cứ nghĩ bó ngồng mơm mởm, anh lại tiếc đứt ruột. Anh lại thở dài. Thở dài được một cái, trong lòng đỡ đau.
Bây giờ là nửa buổi, xe của Cao Dương vẫn không nhích lên được một bước. Đoạn đường đi về hướng đông, xe đen kịt, đoạn đường phía tây, xe cũng đen kịt. Hỏi chú Tư, anh được biết trạm thu mua – kho lạnh, cách đây ba dặm về phía đông. Ở đó người la ngựa hí, chẳng khác vùng sủi cảo khi bật vung. Cao Dương muốn đi xem, nhưng không dám bỏ chỗ.
Cao Dương hơi đói, anh lấy ra cái gói trên xe xuống, mở gói lấy ra cái bánh tráng kép, một nửa cây dưa muối. Anh mời chú Tư, chú bảo không ăn, anh cũng không mời thật, liền một miếng bánh một miếng dưa, bắt đầu ăn. Ăn được nửa chừng, anh lại rút năm ngồng tỏi trên xe, bụng nghĩ: Coi như bị nhân viên thu phí lấy hơn năm ngồng. Ngồng tỏi vừa ròn vừa ngọt, ăn với bánh thật tuyệt.
Đang ăn, lại có vị mặc đồng phục, mũ lưỡi trai, đứng trước mặt. Anh hết hồn vội đưa cái biên lai ra, nói: “Thưa đồng chí, tui nộp rồi!” Vị này cầm tờ biên lai liếc qua, nói: “Đây là của trạm thu phí giao thông. Tôi là sở giao dịch công thương. Nộp đi, hai đồng, thuế giao dịch công thương.” Cao Dương đã hơi tức: “Tui chưa bán được ngồng mà!” Cán bộ thuế công thương nói: “Đợi bán xong tỏi, anh đã chạy mất tiêu rồi!” - Tui không có tiền! – Cao Dương cáu.
- Tui bảo này – Cán bộ công thương nói – Không có biên lai hoàn thuế, trạm không thu mua tỏi của anh đâu!
Cao Dương đấu dịu: “Đồng chí, quả thực tui không có tiền” - Không tiền thì nộp năm cân.
Cao Dương choáng người, chỉ chực khóc. “Đồng chí, chỉ có mấy cân tỏi mà ông Cột ba cân, ông Kèo năm cân thì còn được mấy nỗi! Vợ con tui đầu tắt mặt tối, một nắng hai sương, được mấy cân tỏi đâu có dễ?” Cán bộ thuế tỏ ra thông cảm: “Anh tiến hành giao dịch công thương thì anh phải nộp thuế công thương, đó là chính sách của nhà nước.” - Đã là chính sách của Nhà nước thì tùy đồng chí, có giết, tui cũng không chống lại. – Cao Dương lẩm bẩm.
Cán bộ thuế công thương quẳng bó ngồng vào cái sọt to tướng phía sau, khênh sọt cũng là hai đứa choai choai, béo ục ịch như ông phỗng!
Trông thấy bó ngồng lộn một vòng rơi xuống sọt, mũi anh cay sè, nước mắt ứa ra.
Giữa trưa nắng gắt, người và lừa lả đi. Con lừa ị hơn chục cục phân ra đường. Một vị mặc đồng phục màu xám, mũ lưỡi trai bước tới, đưa cho anh tờ biên lai màu trắng: “Phạt hai đồng, tôi là trạm Bảo vệ môi trường”. Lại một vị mũ lưỡi trai, đồng phục trắng, xé biên lai đưa cho anh: “Phạt hai đồng, tôi là trạm Kiểm dịch Y tế.” Anh đứng như trời trồng trước hai cán bộ môi trường và y tế, thở không ra hơi: “Không có tiền, các ông lấy ngồng tỏi!”.
Lúc gần tối xe anh và xe chú Tư mới tiếp cận được Trạm thu mua – Kho lạnh. Ngoài cửa kho đặt hai chiếc cân, ngồi trông cân là hai vị mặt xám tro. Một vị mặc đồng phục đi lại xung quanh hai vị. Trông thấy người mặt đồng phục, sống lưng Cao Dương lạnh toát.
- Cuối cùng rồi cũng đến! – Chú Tư thở phào.
- Thì cũng phải đến chứ! – Anh cũng nói.
Người báo cân xướng số cân một cách khô khan, dùng bút bi ghi trên biên lai năm liên.
Tiếp theo là đến chú Tư. Trông thấy chú Tư nôn nao, anh cũng trống ngực đánh thình thịch. Khi trông thấy ông cán bộ nghiệm thu hàng, tim anh càng đập dữ.
Một vị cầm loa điện, đứng trên chiếc bàn sơn đỏ, gọi: “Bà con nông dân bán tỏi chú ý, kho lạnh tạm thời dừng thu mua tỏi, khi nào tiếp tục, chúng tôi sẽ báo cho Hợp cung tiêu của xã, họ sẽ thông báo các vị!”
Cao Dương như bị giáng một gậy vào đầu. Anh choáng, phải bám lưng lừa mới khỏi ngã.
Chú Tư nói: “Không thu mua nữa? Đến lượt tui thì không thu mua nữa? Từ nửa đêm đến giờ, tui đợi chẵn một ngày!” - Bà con bán tỏi, về đi! Đợi vài hôm chúng tôi dồn chỗ xong, sẽ báo các vị.
- Tui nhà xa năm mươi cây số, đồng chí ơi!… - Chú Tư nài nỉ.
Người báo cân cầm bàn tính đưa lên.
- Đồng chí, tui đã nộp thuế công thương, phí quản lí giao thông… - Các vị giữ lấy biên lai, lần sau vẫn dùng được! Bà con trồng tỏi, về đi! Nhân viên kho lạnh ngày đêm chịu đựng gian khổ, đợt tỏi nhập kho xong, lại thu mua tiếp… - Nhân viên cầm loa lải nhải.
Những người ngồi phía sau ùa lên gào, thét, chửi, mắng… Người cầm loa nhảy vội xuống đất, rạp người mà chạy.
Cửa sắt kho lạnh đóng lại.

...
Iem thích " cây tỏi nổi giận" , 1 cuốn sách rất chi là ...Việt Nam!
 
Chỉnh sửa cuối:
Thông tin thớt
Đang tải
Top