[TT Hữu ích] Quyển Nhật ký cũ- Nỗi đau thân phận đàn bà!

troc

Xe tăng
Biển số
OF-42110
Ngày cấp bằng
1/8/09
Số km
1,499
Động cơ
618,046 Mã lực
Trong lúc chờ đợi cụ phí, mời cccm cảm nhận theo câu chuyện của cụ phí ạ

 

SANLUCA

Xe buýt
Biển số
OF-78691
Ngày cấp bằng
23/11/10
Số km
661
Động cơ
423,528 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Website
www.banmaybomnhiet.com
Em đoán với kinh nghiệm của người lính trinh sát dầy dạn kinh nghiệm chiến đấu và cũng có thời gian lăn lộn trên thương trường, mặc dù không phải là người quyết định chính trong việc mua bán nhưng với con mắt quan sát và đánh giá tình hình anh Thắng sẽ gỡ được vụ này. Sau khi vụ việc được giải quyết thì chị Liễu sẽ về chung nhà với anh Thắng
 

hoasimtim

Xe điện
Biển số
OF-175846
Ngày cấp bằng
9/1/13
Số km
2,910
Động cơ
361,932 Mã lực
Hay quá, chị Liễu với a Thắng là chuẩn rồi. Đọc đến đây em thấy chị Hợi là bất hạnh nhất.
Đúng chị Hợi là đáng thương nhất, dù có nhận bé Hương làm con nuôi thì cũng chỉ an ủi phần nào đấy vì cuối cùng cháu nó cũng sẽ theo chồng. Con gái một khi đã theo chồng thì muốn chăm sóc bố mẹ ruột còn khó huống hồ mẹ nuôi.
 

khongthuphi

Xe container
Biển số
OF-137546
Ngày cấp bằng
7/4/12
Số km
5,044
Động cơ
408,085 Mã lực
Nơi ở
Mọi miền Tổ quốc
Thông tin lô hàng lớn của chị Liễu bị bắt xôn xao khu chợ đường biên và xóm nhỏ nhà anh Thắng. Từ ngày làm ăn nên nổi người thương cũng lắm mà kẻ ghét cũng nhiều. Người xuýt xoa tiếc cho chị, kẻ thì hả hê phao tin.
Trong đám tin ồn ào đó, anh Thắng nghe được tin chính Kiệt là người báo cho Biên phòng và Quản lý thị trường "úp" vụ này. Ban đầu anh không tin nhưng khi nghe một số người "tay trong" của anh nói thì anh mới tin. Một số người chỉ cho anh đường chạy chọt vụ này, tất nhiên phải tốn kém kha khá tiền.
Một số thì lại nói: kệ đi, bà Liễu không đứng ra nhận là chủ hàng thì chỉ bị giam giữ 1 thời gian rồi cũng được thả.
Nhưng cũng có nhiều người nói: số hàng lớn vậy dính án ngồi tù là cái chắc.
Anh bắt đầu lo lắng thực sự, tiền bạc mất thì kiếm lại được nhưng chỉ sợ Liễu dính án. Một ngày Liễu bị giam giữ là một ngày anh như ngồi trên đống lửa, bất an vô cùng. Anh sợ những điều tệ hại sẽ xảy ra với Liễu, người phụ nữ chưa chồng con. Gia đình nhà Liễu cũng cuống cuồng lên, mẹ Liễu gặp anh khóc rên kể lể.
Ngày hôm sau anh quyết định lên huyện đứng ra nhận là chủ lô hàng, để Liễu được thả!
 

khongthuphi

Xe container
Biển số
OF-137546
Ngày cấp bằng
7/4/12
Số km
5,044
Động cơ
408,085 Mã lực
Nơi ở
Mọi miền Tổ quốc
Ăn cơm sáng xong anh lấy xe máy chạy đến nhà mẹ chị Liễu để lấy ít đồ quần áo và đồ ăn bà gửi cho chị.
Nhận gói đồ bà gửi cho con gái với vài lời dặn dò, anh lên xe chạy ra ngõ. Cũng vừa lúc này Kiệt chạy xe quẹo vào ngõ nhà chị. Nhìn thấy mặt Kiệt máu trong người anh sôi lên, hai hàm răng anh nghiến kèn kẹt, mắt anh vằn đỏ lên...chỉ một thoáng anh đã kìm lại được.
- Anh Thắng à! Hắn cất tiếng chào.
- Ừ!
Anh nhìn thẳng vào mặt Kiệt trả lời. Hai người vẫn ngồi yên trên xe chống chân xuống đất.
- Em muốn gặp anh bàn chuyện này 1 chút. Mình ra ngoài quán cà phê nói chuyện cho tiện nha!
Anh trả lời gọn lỏn:
- Ừm, đi đi.
Mẹ chị Liễu đứng trong sân nhìn theo 2 chiếc xe máy chạy về cuối làng.
***
- Anh và Liễu làm ăn ẩu quá! Giờ làm sao gỡ?
Kiệt vẫn "diễn", nó nghĩ anh không biết trò bẩn mà nó giăng ra.
- Anh đã tìm được cách gì cứu Liễu chưa?
- Liễu chẳng việc gì mà phải cứu cả, hôm nay tao xuống để đưa Liễu về, mày biết chưa? Anh gầm lên và đứng bật dậy chồm người về phía Kiệt. Anh không còn kiềm chế nổi trước trò diến kịch của nó!
Anh chỉ tay vào mặt Kiệt:
- Tao sẽ xé xác mày, đồ chó!
Kiệt ngồi co rúm lại, mặt tái nhợt, hắn sợ anh thoi quả đấm vào mặt nó! Người hắn bắt đầu run, anh đứng dậy ném mạnh cái ly xuống đất rồi bước ra xe phóng đi.
Kiệt bắt đầu trấn tĩnh lại. Hắn ngẫm nghĩ:
- Chẳng lẽ ông Thắng và Liễu đã biết được nó gài bẫy?
- Ông Thắng này mà khùng lên không khéo mình toi đời.
- Mình đã làm hơi quá tay rồi!
Hắn lại hoang mang, tính cách gì để giải quyết vụ này đây!
 

muadem

Xe cút kít
Biển số
OF-30520
Ngày cấp bằng
4/3/09
Số km
18,045
Động cơ
648,144 Mã lực
Nơi ở
xanh cỏ đến, đỏ ngói đi
Em vẫn dõi theo từng chữ của chuyện, tiếp đi cụ

Đúng chị Hợi là đáng thương nhất, dù có nhận bé Hương làm con nuôi thì cũng chỉ an ủi phần nào đấy vì cuối cùng cháu nó cũng sẽ theo chồng. Con gái một khi đã theo chồng thì muốn chăm sóc bố mẹ ruột còn khó huống hồ mẹ nuôi.
Em có ý nghĩ hơi điên rồ là chị Hợi ngấm ngầm xin anh Trường đứa con, sau đó chị Hợi sẽ đến một nơi xa lắm
 

Sicilia8x

Xe buýt
Biển số
OF-344970
Ngày cấp bằng
1/12/14
Số km
693
Động cơ
808,070 Mã lực
E tàu ngầm mấy thớt của cụ Phí bây h mới nổi.
Chúc cụ và gđinh nhiều sức khoẻ.
Cảm ơn những câu chuyện rất rất hay, thực tế, đầy tính nhân văn của cụ !
 

trantienlc

Xe buýt
Biển số
OF-164082
Ngày cấp bằng
29/10/12
Số km
710
Động cơ
353,809 Mã lực
hay quá cảm ơn cụ chủ nhiều! tối qua em lội 1 mạch từ page 1 đến page 33
 

hoasimtim

Xe điện
Biển số
OF-175846
Ngày cấp bằng
9/1/13
Số km
2,910
Động cơ
361,932 Mã lực
Em có ý nghĩ hơi điên rồ là chị Hợi ngấm ngầm xin anh Trường đứa con, sau đó chị Hợi sẽ đến một nơi xa lắm
Cụ nghĩ thế thì lại không hiểu phụ nữ rồi :P
Chị Hợi sẽ không yếu đuối mà đi vào hướng ấy. Bao năm phớt lờ hết các mối chỉ ở vậy chăm sóc cha mẹ ngoài lí do vướng mắc chỗ anh Trường còn là sự kiêu hãnh của một người con gái, sự tự trọng sẽ ngăn chị lại và nếu muốn xin mụn con em nghĩ chị sẽ xin chỗ khác chứ không phải chỗ anh Trường.
 

tranthaiduc

Xe buýt
Biển số
OF-129135
Ngày cấp bằng
1/2/12
Số km
804
Động cơ
382,251 Mã lực
Em đoán chị liễu này có phải liễu hạnh không ạ(em fun tí)
 

khongthuphi

Xe container
Biển số
OF-137546
Ngày cấp bằng
7/4/12
Số km
5,044
Động cơ
408,085 Mã lực
Nơi ở
Mọi miền Tổ quốc
Kiệt lo lắng thực sự, câu nói chắc nịch của anh Thắng: Hôm nay tao xuống để đưa Liễu về! làm Kiệt thấy bất ổn. Kế hoạch của nó tan tành rồi, không khéo hắn sẽ "chết" vì 6 cây vàng góp vốn!
Nhưng với bản tính gian manh hắn lại "xù lông" lên:
- Tao đếch sợ, có chứng cứ gì mà quy kết tao.
Kiệt lên xe chạy đi, câu nói: Tao sẽ xé xác mày, đồ chó! rồi với nét mặt đanh lại của anh Thắng lúc đó nó nghĩ sẽ không chỉ là lời cảnh cáo suông.
Kiệt nhìn trước ngó sau sợ sệt như có người đang bám theo.
Bất chợt hắn quay xe tăng tốc chạy về huyện.

***
- Không được, anh không được nhận là chủ lô hàng! Chị nói như muốn khóc.
- Anh nhận bừa đi rồi tính sau. Miến sao em được thả ra đã.
- Anh biết sẽ ngồi tù mấy năm vì lô hàng lớn này không? Em không nhận thì họ không có cớ gì giam giữ em lâu đâu. Cùng lắm là một tháng thôi mà.
- Một tháng đã đủ chết rồi em ơi!
Hai người ngồi nói chuyện giằng co, không ai chịu nghe ai!
Một lát im lặng, chị nói tiếp:
- Anh về đi, về nhà gặp anh Chánh nhờ anh ấy một tiếng, em nghĩ anh ấy giúp được.
- Không! Anh gắt lên.
- Giờ anh lên gặp công an để nhận là chủ hàng đây, em phải được thả ra ngày hôm nay.
Anh nói rành rọt cương quyết.
- Hai người không ai được nhận là chủ lô hàng cả! Kiệt bước vào phía cửa sổ nơi hai người nói chuyện rồi cất tiếng.
Anh đứng bật dậy như lò xo. Kiệt hoảng hốt bước lùi lại, đưa hai tay lên nói tiếp:
- Để tui lo vụ này, hai người đừng khai nhận gì hết.
Nói xong câu đó Kiệt bước vội ra ngoài.
 

khongthuphi

Xe container
Biển số
OF-137546
Ngày cấp bằng
7/4/12
Số km
5,044
Động cơ
408,085 Mã lực
Nơi ở
Mọi miền Tổ quốc
Lô hàng bị nhà nước tịch thu, bao nhiêu tiền của công sức của hai người tan tành mây khói. Hai người lại bắt đầu từ con số không, biết làm gì để sống đây.
Những ngày đầu trở về nhà đêm nào chị Liễu cũng khóc đầm đìa, chị tiếc tiền của dành dụm bao lâu nay một phần, chị khóc vì thương anh. Cũng vì chị mà anh giờ tay trắng, anh còn phải lo cho bố mẹ và các em nữa...Chị hối hận, ăn năn...cảm thấy mắc lỗi lớn với anh!
Anh Thắng bình tĩnh đón nhận thất bại cay đắng này, anh nghĩ cái gì cũng có cái giá của nó. Làm ra đồng tiền từ việc làm phi pháp là buôn lậu này sớm muộn gì cũng nhận hậu quả. Nhiều lúc anh cảm thấy xấu hổ về việc làm này, cái danh người lính nhiều lúc làm cho người ta bỏ qua việc làm phi pháp, điều đó anh hoàn toàn không muốn, vô tình đã xúc phạm đến đồng đội anh.
Anh sẽ không quay lại việc buôn lậu nữa, anh sẽ tìm việc làm chính đáng để tạo dựng lại cuộc sống.
Biết được chị Liễu đang day dứt vì mình, anh thường xuyên đến nhà an ủi động viên. Họ lại đứng dậy, bắt đầu cho một giai đoạn mới.
Những năm tháng qua, niềm vui và nỗi tuyệt vọng hình như làm cho anh chị gắn kết và thương nhau hơn.
***
Anh sắm một cái thùng xe lôi, lấy chiếc xe Honda 67 làm đầu kéo. Anh xuống huyện cách nhà 20 km lấy đá cây về giao cho các quán cà phê, quán ăn, giao lẻ cho các gia đình. Chủ nhà máy nước đá là người nhà bà con của mẹ chị Liễu, anh được ưu tiên mua trước trả tiền sau, những lúc khan hiếm nước đá người khác không có đá để bán nhưng anh vẫn được ông chủ để dành cho có hàng.
Chị Liễu muốn mở một quán cà phê nhưng khốn nỗi tiền bạc chẳng còn đồng nào. Anh cũng chẳng khá hơn. Anh thương chị muốn giúp mà lực bất tòng tâm.
Chị có ý định quay lại nghề cũ vì ở vùng quê này biết làm gì dễ ra tiền ngoài việc buôn lậu đâu.
Anh đi vay mượn nhưng cũng chẳng ai có mà vay, tiền mua thùng xe lôi còn nợ chưa trả, làm sao mà vay được nữa. Anh sợ chị lại quay lại nghề cũ, nhưng cũng cùng đường rồi. Làm sao giờ đây!?
 

khongthuphi

Xe container
Biển số
OF-137546
Ngày cấp bằng
7/4/12
Số km
5,044
Động cơ
408,085 Mã lực
Nơi ở
Mọi miền Tổ quốc
Đêm đã khuya anh Thắng vẫn trăn trở, tiền bạc chưa bao giờ lại quan trọng đến thế này. Anh ngồi dậy, bước ra phòng ngoài, đưa tay lên hạ khung ảnh gia đình xuống, lật ra phía sau anh rút gói giấy bạc của bao thuốc lá trong đó gói một kỷ vật của thằng bạn, anh nói một mình: Trường ơi, tao xin lỗi mày, vì tao không giữ được lời hứa với mày. Anh lần giở gói giấy bạc ra, chiếc nhẫn mặt vuông chừng 2 chỉ, anh cất dấu mấy năm nay vẫn còn vàng óng.
Ngày đó...
Trước hôm Trường bỏ đi biệt tăm tích, buổi chiều Trường có nhờ anh cất dùm chiếc nhẫn này:
- Mày cất dùm tao, tao sợ làm rơi mất.
- Sao mày không đeo vào ngón tay.
- Không, nó hơi nhỏ. Tao để làm quà cho Liễu đấy, nhưng mày đừng tiết lộ nhé!
- Vậy thì đưa cho Liễu cầm luôn đi.
- Không, mày cất giữ giúp tao, khi nào Liễu cưới chồng mày giúp tao tặng cô ấy!
Anh tròn mắt chưa hiểu điều gì. Sao thằng bạn lại nói thế nhỉ, nó không cưới con Liễu à???
- Mày có giúp tao không?
- À...ừ...tao giúp nhưng lỡ cô ấy không lấy chồng thì sao? Anh hỏi một cách ngớ ngẩn.
- Thì tao tặng mày ngày mày cưới vợ.
Hai thằng bạn cùng cười khùng khục. Mới đó mà đã hơn 4 năm, Thắng bồi hồi nhớ về Trường. Anh sẽ đem bán chiếc nhẫn này để lấy tiền lo việc cho chị. Sau này anh sẽ mua lại 1 chiếc như vậy để "đền " cho Trường.
***
Sáng hôm sau anh đến nhà chị Liễu sớm để đưa chiếc nhẫn cho chị đem đi bán, lòng anh vui hơn. Anh định bụng sẽ dấu không cho chị biết từ đâu mà có chiếc nhẫn này!
 

HungNc2000

Xe buýt
Biển số
OF-387999
Ngày cấp bằng
20/10/15
Số km
660
Động cơ
243,614 Mã lực
Tuổi
54
Nơi ở
Hanoi
Cụ làm luôn 1 lèo đi, đọc như truyện kiếm hiệp ngày xưa ý cụ!
 

SANLUCA

Xe buýt
Biển số
OF-78691
Ngày cấp bằng
23/11/10
Số km
661
Động cơ
423,528 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Website
www.banmaybomnhiet.com
Tiếp đi cụ ơi, cụ cứ 15" cho em một đoạn, đến giờ đi ngủ cụ lựa chỗ nào bớt hồi hộp tý để ngủ cho mgon cụ nhé
 

khongthuphi

Xe container
Biển số
OF-137546
Ngày cấp bằng
7/4/12
Số km
5,044
Động cơ
408,085 Mã lực
Nơi ở
Mọi miền Tổ quốc
Cụ làm luôn 1 lèo đi, đọc như truyện kiếm hiệp ngày xưa ý cụ!
Để em kiếm câu chuyện nào có sẵn trên Net rồi cop- Pas cho nhanh cụ nhá?
Nói vui thôi, em vừa gõ vừ sắp xếp câu chữ nên hơi chậm cụ ạ!
Tiếp đi cụ ơi, cụ cứ 15" cho em một đoạn, đến giờ đi ngủ cụ lựa chỗ nào bớt hồi hộp tý để ngủ cho mgon cụ nhé
He he, em cũng phải lựa để cho em dễ ngủ nữa chứ không phải riêng cụ đâu ạ! Cảm ơn cụ đã theo dõi câu chuyện!
 

khongthuphi

Xe container
Biển số
OF-137546
Ngày cấp bằng
7/4/12
Số km
5,044
Động cơ
408,085 Mã lực
Nơi ở
Mọi miền Tổ quốc
Anh đưa vội cái bọc giấy bạc cho chị vừa quay đi vừa nói:
- Em cầm cái này đem đi bán đi rồi góp vào tiền mua đồ cho quán cà phê.
Chị cầm lấy chưa kịp mở thì anh đã lên xe chạy đi lấy hàng.
Bước vào nhà chị mở gói giấy bạc ra, chiếc nhẫn hiện lên chị bật la lên:
- Ối!...
Rồi chị nắm chặt lại vào lòng bàn tay như sợ ai đó nhìn thấy.
Chiếc nhẫn thân thuộc của chị cách đây 5 năm đã trao tặng cho anh Trường giờ lại nằm trong bàn tay. Chị sững người như chết lặng.
- Tại sao?...Tại sao...
Chị cứ lắp bắp câu hỏi.
Ngồi vào ghế chị cúi xuống, đầu tóc rũ rượi, chị như lịm đi...
Một lúc sau, chị thở dài ngẩng mặt lên, hất mái tóc ra sau, chị bắt đầu "tư duy"
Tại sao chiếc nhẫn này lại ở trong tay anh Thắng?
Không lẽ anh Trường đã gửi cho anh Thắng giữ lâu nay?
Nhìn vẻ mặt anh Thắng lúc nãy chị biết chắc anh Thắng không biết chiếc nhẫn này là quà của chị tặng anh Trường...
Chiếc nhẫn của mình giờ lại quay về với mình.
Vậy mà có lúc chị vui mừng nghĩ mình đã góp đươc chút ít tiền bạc cho anh Trường lúc anh khó khăn nhất!
Chị nhắm mắt lại, miệng thì thầm:
- Trường ơi! Giờ này anh ở phương trời nào???
Nhất định chị sẽ hỏi anh Thắng tại sao anh có chiếc nhẫn này? Nhưng biết hỏi sao nhỉ? Không khéo mà lộ ra chiếc nhẫn này mình tặng anh Trường thì anh Thắng sẽ buồn lắm đây...
 

khongthuphi

Xe container
Biển số
OF-137546
Ngày cấp bằng
7/4/12
Số km
5,044
Động cơ
408,085 Mã lực
Nơi ở
Mọi miền Tổ quốc
Mùa hè năm 1986, đám cưới anh chị Thắng- Liễu được tổ chức. Hạnh phúc của anh chị được vun đắp bởi hai trái tim đồng cảm và sẻ chia trong khó khăn, được vun đắp bởi tình làng nghĩa xóm, được vun đắp bởi tình đồng chí đồng đội và ngay cả một kẻ được xem như kẻ thù là Kiệt cũng góp phần vun đắp cho hạnh phúc 2 người.
Năm sau họ đón đứa con gái ra đời, hạnh phúc càng ngày càng dày thêm.
Sau bốn năm anh làm nghề cung cấp nước đá, chị bán quán cà phê họ đã cho ra đời xưởng nước đá nho nhỏ và đón đứa con gái thứ 2 ra đời.
***
- Mày giỏi lắm! Trường lặp lại câu nói đó khi gặp lại Thắng.
- Giỏi gì mày? Khổ như trâu vậy đó. Anh Thắng cười khà khà đáp.
- Khổ mà có xưởng nước đá to thế kia thì ai cũng muốn khổ.
Hai người bạn hai người đồng chí sau gần 20 năm gặp lại nhau, trên đầu mỗi người tóc đã lốm đốm sợi bạc cứ thế nói chuyện bỗ bã với nhau.
Bữa cơm được chị Liễu dọn ra. Chị không quên chai rượu đế, món mà ngày nào anh Thắng cũng làm vai li trước khi ăn.
Hai đứa con gái của anh chị chở nhau bằng xe đạp đi học về, chúng khoanh tay chào mọi người.
- Hai đứa con mày xinh đáo để nhỉ? Đứa lớn học lớp mấy rồi?
- Con chị học lớp 8, con em học lớp 4.
- À, vậy là nhỏ hơn con gái lớn của tao.
Anh Trường nhìn hai đứa bé ngồi vào bàn ăn cơm cùng, đứa chị giống Thắng, còn đứa em giống Liễu, trắng trẻo, mặt tròn bầu bĩnh.
- Đứa sau của anh Trường là con trai à? cháu mấy tuổi rồi? Chị Liễu hỏi anh.
- Ừ con trai, cháu học lớp 6.
Chị vừa lấy cơm cho 2 đứa vừa nói vui:
- Sao anh chịu đứa sau nhà em không , mình làm xui gia nhé?
Anh định trả lời nhưng chợt khựng lại, lại hứa hôn nữa rồi. Anh như bị chạm nọc!
Anh không trả lời mà nói sang chuyện khác.
 

muadem

Xe cút kít
Biển số
OF-30520
Ngày cấp bằng
4/3/09
Số km
18,045
Động cơ
648,144 Mã lực
Nơi ở
xanh cỏ đến, đỏ ngói đi
Kết thúc câu chuyện mà có ảnh các nhân vật nhỉ, kể cả ảnh mờ hoặc nhỏ thôi cũng vui lắm sao.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top