Em nhớ năm 2007-2008 Obama trúng cử, đảng Dân chủ nên nhiều công ty VN mình mừng lắm. Sau đó là cuộc khủng hoảng kinh kế toàn cầu. Việt Nam lúc đó vỗ ngực là ko bị ảnh hưởng nhiều do tự chủ và đường lối sáng suốt. Bên xuất khẩu bọn em thì thấy thấm khi có những hợp đồng đột nhiên đứt, khách hàng khó kiếm hơn (nói chung là hoạt động cầm chừng). Nhiều đại gia chứng khoán tiếc ngẩn ngơ... nếu vẫn giữ.
Tuy nhiên đất cát thì sôi động. Nhiều anh em nên người. Năm 2008 em định chốt mua căn nhà trong ngõ khu Mai Hương/Bạch Mai (30m 4 tầng đâu đó có 1 tỷ). Do cũng thiếu thiếu tiền và sau đợt lụt, quay lại xem nhà thấy thấm mốc nên thôi. Quay ra đầu tư lướt sóng ở quê, cò con thôi nhưng sôi động lắm, giá tăng lên từng ngày. Mua của những anh chàng vỡ nợ, qua ngày là dôi ra đến 20-30%(mảnh 500 chưa sổ, mua để làm sổ mà chưa kịp đã có người trả 800). Các dự án lấp đất ruộng phân lô diễn ra khắp nơi, đấu giá khắp nơi. Dân em nhà ai nghèo cũng xây nhà 2-3 tầng và con vios lái dịch vụ chứ ko vác cuốc ra đồng được nữa. Được chút quay lại HN tìm mua nhà năm 2010-2011 thì cũng chưa mua nổi căn nào ra hồn (căn tập thể cũ khu Cát Linh, Nghĩa Tân, Kim Mã giá vẫn 1 tỷ đến 1.5 tỷ mà xét thấy ko ở nổi nên lại thôi). Ở quê, có những tay to vỡ nợ do đất cát. Thị trường bđs chững lại năm 2012-2013-2014, kéo theo ngành xây dựng và nội thất khó khăn. Lúc này giá bđs mới giảm, cũng chỉ giảm cá biệt tức chủ ko giữ được nữa bán rẻ. Nhưng lúc đó cò đất lại nâng giá và kiếm ác. Em cuối cùng cũng mua được căn vừa miếng năm 2013 ở HN (lúc đó khu Mai Hương ngày xưa giá cũng đã x2.5).
Ngoại tệ thì thời điểm đó cho đến bây giờ biến động ko nhiều. Vàng thì em ko hiểu, do nó biến động kiểu gì ấy và hầu như ko có tính liên tục. Hai kênh này ko đưa vào lưu thông nên giữ nhiều giữ ít cũng chỉ là một hình thức bảo quản. BĐS thì em cũng chỉ xét ở những nơi có khu dân cư, hạ tầng đầy đủ, ko bán được thì cho thuê, mở nhà trọ..., chứ khỉ ho cò gáy xa xôi em cũng ko cho vào đầu dù người quen xung quanh lãi đến x10-x20, ko ham.