[Funland] Phim "Đào, Phở và Piano"

thunder

Xe tải
Biển số
OF-494
Ngày cấp bằng
27/6/06
Số km
312
Động cơ
583,758 Mã lực
Chiến tranh và những trò đùa…

"Chiến tranh không phải trò đùa" là lời một bài hát trong phim Liên Xô, phỏng theo thơ của một nhà thơ nữ gốc Do Thái đã hy sinh trong chiến tranh vệ quốc.

Đào, phở và piano có một đại cảnh chiến đấu trong thành phố được dựng khá ổn. Đúng như thực tế tại Hà Nội năm 1946, chiến lũy chỉ là chướng ngại vật để cản đường cơ giới giặc, các chiến sĩ sẽ bất ngờ tấn công từ các vị trí xung quanh. Trong phim có rất nhiều nhóm từ sau chiến lũy, luồn tường nhà, leo trên cao… với đủ các hoạt động tấn công thu hút địch để nhóm cảm tử quân mang bom ba càng áp sát xe tăng.

Tiếc rằng quả bom đó bị xịt, và sau cảnh chiến đấu nghiêm túc là những chuyện như đùa.

Nhân vật nữ thì dựng nên câu chuyện về chiếc piano mà nhiều người cho rằng “dở người”, kéo theo một loạt nhân vật hùa theo trò chơi khó tin ấy.
Nhân vật nam nghĩ ra ý tưởng thay lựu đạn bằng đào, ôm cành đào hết chui tường đến chui ô tô. Anh rủ rê được cả ông Phán nhà giàu ham chơi và 2 người đẹp không sợ chết vượt mấy trạm kiểm soát của Tây cứ như phim Mỹ.
Nhân vật họa sĩ chuyên lấy bút lông tô… cờ làm vải liệm liệt sĩ, ngồi cả ngày vẽ không nổi bức tranh A4, đến một đêm ngồi với vị linh mục bỗng vẽ được cả bức tranh cổ động trên tường rồi bảo đó là nghệ thuật. Đặc biệt trong gia tài của họa sĩ lại có cả một quả bom ba càng “đạo cụ” còn nguyên vài cân thuốc nổ bên trong.

Có vẻ những nhân vật ấy, không ai muốn chết cả. Nhưng đạo diễn cố ép cho họ đi đến một điểm chung là cái chết.
Ông họa sĩ thì ở lại giữa thành phố, đang lúc đánh nhau loạn xạ thì lơ ngơ mở cửa bước ra mắng bọn lính Pháp, thế là chết.
Ông linh mục cũng không khác mấy, bom đạn đùng đùng thay vì nấp lại cũng nhào ra đường, chết còn trước cả họa sĩ.
Ông bán phở thì chết có lý do, chúng nó lấy máy bay bắn thùng phở của ông, nhưng nó bay cao quá ông với không tới, ông chém mấy thằng ở dưới đất, cũng là Tây cả.

Hóa ra cuối cùng chỉ có nam chính là quyết tâm chết, nhưng như đã nói, anh chuẩn bị cho sự hy sinh của một người lính chỉ bằng mấy câu nói, chả thấy anh làm gì cả. Mà từ đầu phim anh làm được những gì?
Anh đốt pháo giả làm súng liên thanh cho bọn Pháp sợ.
Anh rút lựu đạn ra nhưng không ném nổi đến chỗ cần ném.
Là người lính, thay vì bắt chước đồng đội tìm chỗ nấp ở đâu đó chờ cơ hội dí bom vào xe tăng, anh dành cả đêm làm lễ cưới, nói và làm chuyện lãng mạn thần tiên, chờ đến sáng để ăn phở và cuối cùng lúc Tây đến thì anh ôm bom lừng lững xông ra như thiên thần.
Thế nên bọn Tây nó đọp mấy phát là anh lăn quay. Anh không coi chiến đấu là chuyện nghiêm túc thì chết cũng đáng. Nhưng anh lại phải kéo luôn cô vợ mới cưới chết theo thì phim mới có kết thúc hoành tráng.
Chiến đấu mà như đùa thế à?
Thì bản thân những diễn viên, họ cũng coi đóng phim là một trò đùa thôi mà.
1710989650643.png

Thôi đó là chuyện của đoàn phim, dù gì cũng tiêu xong vài chục tỉ tiền tài trợ.

Nhưng không ít người xem phim, nhất là những người trẻ bỗng tự hỏi: tại sao với những nhân vật lơ ngơ, thiếu nghiêm túc như vậy lại cầm cự thành công với xe tăng, đại bác của Pháp đến tận 2 tháng.
Đơn giản là họ không được đưa vào phim, vì họ không thích đùa, với họ chiến tranh là chuyện nghiêm túc.
 

HH1993

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-834024
Ngày cấp bằng
18/5/23
Số km
4,622
Động cơ
134,464 Mã lực
Chiến tranh và những trò đùa…

"Chiến tranh không phải trò đùa" là lời một bài hát trong phim Liên Xô, phỏng theo thơ của một nhà thơ nữ gốc Do Thái đã hy sinh trong chiến tranh vệ quốc.

Đào, phở và piano có một đại cảnh chiến đấu trong thành phố được dựng khá ổn. Đúng như thực tế tại Hà Nội năm 1946, chiến lũy chỉ là chướng ngại vật để cản đường cơ giới giặc, các chiến sĩ sẽ bất ngờ tấn công từ các vị trí xung quanh. Trong phim có rất nhiều nhóm từ sau chiến lũy, luồn tường nhà, leo trên cao… với đủ các hoạt động tấn công thu hút địch để nhóm cảm tử quân mang bom ba càng áp sát xe tăng.

Tiếc rằng quả bom đó bị xịt, và sau cảnh chiến đấu nghiêm túc là những chuyện như đùa.

Nhân vật nữ thì dựng nên câu chuyện về chiếc piano mà nhiều người cho rằng “dở người”, kéo theo một loạt nhân vật hùa theo trò chơi khó tin ấy.
Nhân vật nam nghĩ ra ý tưởng thay lựu đạn bằng đào, ôm cành đào hết chui tường đến chui ô tô. Anh rủ rê được cả ông Phán nhà giàu ham chơi và 2 người đẹp không sợ chết vượt mấy trạm kiểm soát của Tây cứ như phim Mỹ.
Nhân vật họa sĩ chuyên lấy bút lông tô… cờ làm vải liệm liệt sĩ, ngồi cả ngày vẽ không nổi bức tranh A4, đến một đêm ngồi với vị linh mục bỗng vẽ được cả bức tranh cổ động trên tường rồi bảo đó là nghệ thuật. Đặc biệt trong gia tài của họa sĩ lại có cả một quả bom ba càng “đạo cụ” còn nguyên vài cân thuốc nổ bên trong.

Có vẻ những nhân vật ấy, không ai muốn chết cả. Nhưng đạo diễn cố ép cho họ đi đến một điểm chung là cái chết.
Ông họa sĩ thì ở lại giữa thành phố, đang lúc đánh nhau loạn xạ thì lơ ngơ mở cửa bước ra mắng bọn lính Pháp, thế là chết.
Ông linh mục cũng không khác mấy, bom đạn đùng đùng thay vì nấp lại cũng nhào ra đường, chết còn trước cả họa sĩ.
Ông bán phở thì chết có lý do, chúng nó lấy máy bay bắn thùng phở của ông, nhưng nó bay cao quá ông với không tới, ông chém mấy thằng ở dưới đất, cũng là Tây cả.

Hóa ra cuối cùng chỉ có nam chính là quyết tâm chết, nhưng như đã nói, anh chuẩn bị cho sự hy sinh của một người lính chỉ bằng mấy câu nói, chả thấy anh làm gì cả. Mà từ đầu phim anh làm được những gì?
Anh đốt pháo giả làm súng liên thanh cho bọn Pháp sợ.
Anh rút lựu đạn ra nhưng không ném nổi đến chỗ cần ném.
Là người lính, thay vì bắt chước đồng đội tìm chỗ nấp ở đâu đó chờ cơ hội dí bom vào xe tăng, anh dành cả đêm làm lễ cưới, nói và làm chuyện lãng mạn thần tiên, chờ đến sáng để ăn phở và cuối cùng lúc Tây đến thì anh ôm bom lừng lững xông ra như thiên thần.
Thế nên bọn Tây nó đọp mấy phát là anh lăn quay. Anh không coi chiến đấu là chuyện nghiêm túc thì chết cũng đáng. Nhưng anh lại phải kéo luôn cô vợ mới cưới chết theo thì phim mới có kết thúc hoành tráng.
Chiến đấu mà như đùa thế à?
Thì bản thân những diễn viên, họ cũng coi đóng phim là một trò đùa thôi mà.
View attachment 8426417
Thôi đó là chuyện của đoàn phim, dù gì cũng tiêu xong vài chục tỉ tiền tài trợ.

Nhưng không ít người xem phim, nhất là những người trẻ bỗng tự hỏi: tại sao với những nhân vật lơ ngơ, thiếu nghiêm túc như vậy lại cầm cự thành công với xe tăng, đại bác của Pháp đến tận 2 tháng.
Đơn giản là họ không được đưa vào phim, vì họ không thích đùa, với họ chiến tranh là chuyện nghiêm túc.
Đó là góc nhìn của bác,cũng như tôi. Nhưng với những con số thì tôi đánh giá rằng bộ phim không tệ,tất nhiên bộ phim không hoàn toàn là về chiến tranh mà nói lên những khao khát của nhiều thế hệ( qua các lớp nhân vật) và họ chấp nhận cái chết vì mục đích cao cả đó. Nói chung là mọi người nên xem,và phim phù hợp với thế hệ u45 trở lên.
Hôm qua tôi đã xem và có bài viết khá chi tiết về phim theo góc nhìn của tôi. Tuy nhiên tôi đã xóa.
 

haiyen1012

Xe điện
Biển số
OF-586932
Ngày cấp bằng
26/8/18
Số km
3,463
Động cơ
256,988 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Đó là góc nhìn của bác,cũng như tôi. Nhưng với những con số thì tôi đánh giá rằng bộ phim không tệ,tất nhiên bộ phim không hoàn toàn là về chiến tranh mà nói lên những khao khát của nhiều thế hệ( qua các lớp nhân vật) và họ chấp nhận cái chết vì mục đích cao cả đó. Nói chung là mọi người nên xem,và phim phù hợp với thế hệ u45 trở lên.
Hôm qua tôi đã xem và có bài viết khá chi tiết về phim theo góc nhìn của tôi. Tuy nhiên tôi đã xóa.
Cụ viết lại đánh giá của mình đi ạ, còn với thành phần mà cụ quote còm thì em nghĩ chúng ta đừng mất thời gian làm gì
 
Chỉnh sửa cuối:

thunder

Xe tải
Biển số
OF-494
Ngày cấp bằng
27/6/06
Số km
312
Động cơ
583,758 Mã lực
Đó là góc nhìn của bác,cũng như tôi. Nhưng với những con số thì tôi đánh giá rằng bộ phim không tệ,tất nhiên bộ phim không hoàn toàn là về chiến tranh mà nói lên những khao khát của nhiều thế hệ( qua các lớp nhân vật) và họ chấp nhận cái chết vì mục đích cao cả đó. Nói chung là mọi người nên xem,và phim phù hợp với thế hệ u45 trở lên.
Hôm qua tôi đã xem và có bài viết khá chi tiết về phim theo góc nhìn của tôi. Tuy nhiên tôi đã xóa.
Rất tiếc, trừ đoạn chiến đấu hy sinh đầu phim thì toàn bộ phần sau không thể hiện được nhân vật nào "chấp nhận cái chết vì mục đích cao cả".
Như em đã phân tích, ngoài nhân vật chính chả có nhân vật nào còn lại muốn chết cụ ạ. Ngay xây dựng tính cách vai nam chính cũng thấy anh chàng muốn ở ở lại chiến đấu để chứng tỏ bản thân vì trước đó bị đồng đội coi thường, mà đến cuối cùng trước lúc chết anh có làm được gì mấy đâu. Những người chiến đấu ra trò thì đã rút mất rồi, vậy anh rời bỏ hàng ngũ, không tuân lệnh cấp trên, liều chết là vì mình hay vì nhiệm vụ? Giữa nhiệm vụ và tự ái cá nhân cái nào cao cả hơn nhỉ? :)
 

Namuda

Xe máy
Biển số
OF-840770
Ngày cấp bằng
27/9/23
Số km
93
Động cơ
3,905 Mã lực
Rất tiếc, trừ đoạn chiến đấu hy sinh đầu phim thì toàn bộ phần sau không thể hiện được nhân vật nào "chấp nhận cái chết vì mục đích cao cả".
Như em đã phân tích, ngoài nhân vật chính chả có nhân vật nào còn lại muốn chết cụ ạ. Ngay xây dựng tính cách vai nam chính cũng thấy anh chàng muốn ở ở lại chiến đấu để chứng tỏ bản thân vì trước đó bị đồng đội coi thường, mà đến cuối cùng trước lúc chết anh có làm được gì mấy đâu. Những người chiến đấu ra trò thì đã rút mất rồi, vậy anh rời bỏ hàng ngũ, không tuân lệnh cấp trên, liều chết là vì mình hay vì nhiệm vụ? Giữa nhiệm vụ và tự ái cá nhân cái nào cao cả hơn nhỉ? :)
Em nghĩ rằng cụ chỉ xem phim để soi mói tìm những điểm sạn, lỗi của phim để dìm đi chứ chẳng muốn cảm nhận về bộ phim đó bằng tấm lòng của một người dân nước Việt về cuộc chiến tranh của cha ông ta. Vì vậy, theo em cụ đừng nên còm ở tút này nữa.
 

HH1993

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-834024
Ngày cấp bằng
18/5/23
Số km
4,622
Động cơ
134,464 Mã lực
Rất tiếc, trừ đoạn chiến đấu hy sinh đầu phim thì toàn bộ phần sau không thể hiện được nhân vật nào "chấp nhận cái chết vì mục đích cao cả".
Như em đã phân tích, ngoài nhân vật chính chả có nhân vật nào còn lại muốn chết cụ ạ. Ngay xây dựng tính cách vai nam chính cũng thấy anh chàng muốn ở ở lại chiến đấu để chứng tỏ bản thân vì trước đó bị đồng đội coi thường, mà đến cuối cùng trước lúc chết anh có làm được gì mấy đâu. Những người chiến đấu ra trò thì đã rút mất rồi, vậy anh rời bỏ hàng ngũ, không tuân lệnh cấp trên, liều chết là vì mình hay vì nhiệm vụ? Giữa nhiệm vụ và tự ái cá nhân cái nào cao cả hơn nhỉ? :)
Tất nhiên diễn viên chưa đủ( chín) để lột tả rõ nét. Nhưng ý đồ của đạo diễn thì rất nổi bật. Sự liều chết đó để thể hiện sự khao khát chiến thắng,sự liều chết đó bị ảnh hưởng bởi bối cảnh,những con người xung quanh,và cả tình yêu đôi lứa....
Đồng đội coi thưởng nên quyết tâm vượt tuyến để tìm vũ khí....tuy nhiên vì tuổi trẻ nên chưa hình dung sự khác nghiệt.
Ông họa sỹ ở lại để làm gì? Để thắp hương cho các chiến sỹ ngã xuống,và sâu xa ông đi di tản thì có thể là gánh nặng cho đoàn người....
Cu bé chết vì cái gì? Chẳng phải xuất phát từ tình yêu HN,những cái chết của các bạn,gia đình,ở lại làm kẻ đưa tin?
Tóm lại rằng xem phim là để hiểu nhiều góc của cuộc sống chứ không phải chê trách một cách mù quáng hay theo đám đông bác ạ!
Một lần nữa tôi khẳng định phim không dành cho người trẻ,không dành cho nhưng ai khô g quan tâm tới Hà Nội và cuộc kháng chiến chống lại thực dân......
 

HH1993

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-834024
Ngày cấp bằng
18/5/23
Số km
4,622
Động cơ
134,464 Mã lực
Cụ viết lại đánh giá của mình đi ạ, còn với thành phần mà cụ quote còm thì em nghĩ chúng ta đừng mất thời gian làm gì
Thực sự tôi hết cảm hứng để viết lại rồi bác ạ. Tuy nhiên tôi sẽ thi thoảng có những phản biện hay nhận xét tùy vào từng coment của các bác.
 

HH1993

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-834024
Ngày cấp bằng
18/5/23
Số km
4,622
Động cơ
134,464 Mã lực
Em nghĩ rằng cụ chỉ xem phim để soi mói tìm những điểm sạn, lỗi của phim để dìm đi chứ chẳng muốn cảm nhận về bộ phim đó bằng tấm lòng của một người dân nước Việt về cuộc chiến tranh của cha ông ta. Vì vậy, theo em cụ đừng nên còm ở tút này nữa.
Thực ra với kinh phí và thù lao cho diễn viên như ta biết thì không thể không có sạn. Đến những bom tấn của Mỹ còn đầy sạn kia mà. Như tôi từng nói,nghệ thuật,mà nghệ thuật thứ 7 thì càng khó hoàn hảo. Vậy nên để đánh giá thì phải xem mình đánh giá cái gì? Nội dung của tác phẩm lột tả điều gì là chính.....
 

con dơi 141

Xe tăng
Biển số
OF-836509
Ngày cấp bằng
4/7/23
Số km
1,850
Động cơ
89,603 Mã lực
Chiến tranh và những trò đùa…

"Chiến tranh không phải trò đùa" là lời một bài hát trong phim Liên Xô, phỏng theo thơ của một nhà thơ nữ gốc Do Thái đã hy sinh trong chiến tranh vệ quốc.

Đào, phở và piano có một đại cảnh chiến đấu trong thành phố được dựng khá ổn. Đúng như thực tế tại Hà Nội năm 1946, chiến lũy chỉ là chướng ngại vật để cản đường cơ giới giặc, các chiến sĩ sẽ bất ngờ tấn công từ các vị trí xung quanh. Trong phim có rất nhiều nhóm từ sau chiến lũy, luồn tường nhà, leo trên cao… với đủ các hoạt động tấn công thu hút địch để nhóm cảm tử quân mang bom ba càng áp sát xe tăng.

Tiếc rằng quả bom đó bị xịt, và sau cảnh chiến đấu nghiêm túc là những chuyện như đùa.

Nhân vật nữ thì dựng nên câu chuyện về chiếc piano mà nhiều người cho rằng “dở người”, kéo theo một loạt nhân vật hùa theo trò chơi khó tin ấy.
Nhân vật nam nghĩ ra ý tưởng thay lựu đạn bằng đào, ôm cành đào hết chui tường đến chui ô tô. Anh rủ rê được cả ông Phán nhà giàu ham chơi và 2 người đẹp không sợ chết vượt mấy trạm kiểm soát của Tây cứ như phim Mỹ.
Nhân vật họa sĩ chuyên lấy bút lông tô… cờ làm vải liệm liệt sĩ, ngồi cả ngày vẽ không nổi bức tranh A4, đến một đêm ngồi với vị linh mục bỗng vẽ được cả bức tranh cổ động trên tường rồi bảo đó là nghệ thuật. Đặc biệt trong gia tài của họa sĩ lại có cả một quả bom ba càng “đạo cụ” còn nguyên vài cân thuốc nổ bên trong.

Có vẻ những nhân vật ấy, không ai muốn chết cả. Nhưng đạo diễn cố ép cho họ đi đến một điểm chung là cái chết.
Ông họa sĩ thì ở lại giữa thành phố, đang lúc đánh nhau loạn xạ thì lơ ngơ mở cửa bước ra mắng bọn lính Pháp, thế là chết.
Ông linh mục cũng không khác mấy, bom đạn đùng đùng thay vì nấp lại cũng nhào ra đường, chết còn trước cả họa sĩ.
Ông bán phở thì chết có lý do, chúng nó lấy máy bay bắn thùng phở của ông, nhưng nó bay cao quá ông với không tới, ông chém mấy thằng ở dưới đất, cũng là Tây cả.

Hóa ra cuối cùng chỉ có nam chính là quyết tâm chết, nhưng như đã nói, anh chuẩn bị cho sự hy sinh của một người lính chỉ bằng mấy câu nói, chả thấy anh làm gì cả. Mà từ đầu phim anh làm được những gì?
Anh đốt pháo giả làm súng liên thanh cho bọn Pháp sợ.
Anh rút lựu đạn ra nhưng không ném nổi đến chỗ cần ném.
Là người lính, thay vì bắt chước đồng đội tìm chỗ nấp ở đâu đó chờ cơ hội dí bom vào xe tăng, anh dành cả đêm làm lễ cưới, nói và làm chuyện lãng mạn thần tiên, chờ đến sáng để ăn phở và cuối cùng lúc Tây đến thì anh ôm bom lừng lững xông ra như thiên thần.
Thế nên bọn Tây nó đọp mấy phát là anh lăn quay. Anh không coi chiến đấu là chuyện nghiêm túc thì chết cũng đáng. Nhưng anh lại phải kéo luôn cô vợ mới cưới chết theo thì phim mới có kết thúc hoành tráng.
Chiến đấu mà như đùa thế à?
Thì bản thân những diễn viên, họ cũng coi đóng phim là một trò đùa thôi mà.
View attachment 8426417
Thôi đó là chuyện của đoàn phim, dù gì cũng tiêu xong vài chục tỉ tiền tài trợ.

Nhưng không ít người xem phim, nhất là những người trẻ bỗng tự hỏi: tại sao với những nhân vật lơ ngơ, thiếu nghiêm túc như vậy lại cầm cự thành công với xe tăng, đại bác của Pháp đến tận 2 tháng.
Đơn giản là họ không được đưa vào phim, vì họ không thích đùa, với họ chiến tranh là chuyện nghiêm túc.
Em nghĩ cụ không nghiêm túc khi xem phim thôi. Giải thích thì em cũng lười vì thấy bị lệch lạc quá.

Cụ cố tỏ ra thông minh làm gì khi vẫn có cả trăm nghìn người xem và xúc động.

Cụ cố tỏ ra thông minh khi trên diễn đàn chỉ có số ít người chê trong đó có cụ và phần đông đều xúc động, và nhiều người cảm thấy hợp lý. Tôi tách ra 2 mức độ cảm thụ vì nhiều tình tiết khá khó để nắm bắt. Nhưng rất tiếc là số đông yêu thích và cảm thụ thì là mục tiêu khi sản xuất cụ ạ.

Và nếu cụ thích thì chúng ta có thể set kèo rằng liệu phim này có được giải nào trong giải cánh diều 2024 không nhé. Ít nhất họ có hội đồng bình xét có chuyên môn. Ai thua lập thớt xin lỗi về sự thiển cận, hồ đồ và định kiến của minh. Mẫu thớt xin lỗi mình cùng thống nhất OK?

Nếu không dám thì đừng nói mồm.
 

tridaulau

Xe tăng
Biển số
OF-320828
Ngày cấp bằng
23/5/14
Số km
1,096
Động cơ
237,629 Mã lực
Tất nhiên diễn viên chưa đủ( chín) để lột tả rõ nét. Nhưng ý đồ của đạo diễn thì rất nổi bật. Sự liều chết đó để thể hiện sự khao khát chiến thắng,sự liều chết đó bị ảnh hưởng bởi bối cảnh,những con người xung quanh,và cả tình yêu đôi lứa....
Đồng đội coi thưởng nên quyết tâm vượt tuyến để tìm vũ khí....tuy nhiên vì tuổi trẻ nên chưa hình dung sự khác nghiệt.
Ông họa sỹ ở lại để làm gì? Để thắp hương cho các chiến sỹ ngã xuống,và sâu xa ông đi di tản thì có thể là gánh nặng cho đoàn người....
Cu bé chết vì cái gì? Chẳng phải xuất phát từ tình yêu HN,những cái chết của các bạn,gia đình,ở lại làm kẻ đưa tin?
Tóm lại rằng xem phim là để hiểu nhiều góc của cuộc sống chứ không phải chê trách một cách mù quáng hay theo đám đông bác ạ!
Một lần nữa tôi khẳng định phim không dành cho người trẻ,không dành cho nhưng ai khô g quan tâm tới Hà Nội và cuộc kháng chiến chống lại thực dân......
Em thích câu cuối của bác
Một lần nữa tôi khẳng định phim không dành cho người trẻ,không dành cho nhưng ai khô g quan tâm tới Hà Nội và cuộc kháng chiến chống lại thực dân......
Và qua thớt này em lại thấy đặc trưng của tính cách dân mình. Đã có ý kiến gì trái chiều mình là không thể chấp nhận được.
Phim hay dở đều cảm nhận mỗi người mà thôi
 

HH1993

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-834024
Ngày cấp bằng
18/5/23
Số km
4,622
Động cơ
134,464 Mã lực
Em thích câu cuối của bác
Một lần nữa tôi khẳng định phim không dành cho người trẻ,không dành cho nhưng ai khô g quan tâm tới Hà Nội và cuộc kháng chiến chống lại thực dân......
Và qua thớt này em lại thấy đặc trưng của tính cách dân mình. Đã có ý kiến gì trái chiều mình là không thể chấp nhận được.
Phim hay dở đều cảm nhận mỗi người mà thôi
Tôi chỉ phản biện thôi, còn tôi chấp nhận ý kiến trái chiều. Vì cá nhân tôi quan điểm mọi thứ có 2 mặt. Về phạm trù giải trí thì còn đa diện hơn,và nó cũng tùy thuộc vào nhiều yếu tố,nhận thức của mỗi cá nhân bác ạ!
 
Chỉnh sửa cuối:

bachkhoak40

Xe điện
Biển số
OF-25219
Ngày cấp bằng
4/12/08
Số km
4,977
Động cơ
539,010 Mã lực
Ý cụ là Nàng Sita là vở né bản quyền à? Vở Nàng Xê Đa được toàn các cây đa cây đề cải lương TPHCM dựng cho đoàn Trần Hữu Trang. Vở công diễn tại các rạp trung tâm TP, sau đó được quay và phát nhiều lần trên đài truyền hình TPHCM, ghi rõ tác giả kịch bản Lưu Quang Thuận - Lưu Quang Vũ ạ.
Những năm 90 em xem ở quê thấy vậy, nội dung na ná nhau nhưng tên hơi khác chút, hồi đó nhỏ cũng không biết gì, giờ em nghĩ khả năng do né bản quyền, tuy nhiên em nghĩ hồi những năm 90 thì cũng không nặng vấn đề bản quyền này lắm
 
Biển số
OF-789027
Ngày cấp bằng
2/9/21
Số km
1,348
Động cơ
73,193 Mã lực
Tuổi
43
Em thích câu cuối của bác
Một lần nữa tôi khẳng định phim không dành cho người trẻ,không dành cho nhưng ai khô g quan tâm tới Hà Nội và cuộc kháng chiến chống lại thực dân......
Và qua thớt này em lại thấy đặc trưng của tính cách dân mình. Đã có ý kiến gì trái chiều mình là không thể chấp nhận được.
Phim hay dở đều cảm nhận mỗi người mà thôi
Cái ông thunder ấy chắc chắn liên quan gì đó hay là fan Trấn Thành, ở thớt phim Đất rừng PN, Mai,... ai chê là ổng lấp liếm, cân kèo hết, bên này thì làm ngược lại, soi mói như 1 bà mẹ chồng khó tính :)), em thì chưa xem phim Mai, và cả phim Đào, nên e chả có ý kiến gì. Nhưng quả thật giờ e tin seeder là có thật :))
 

haiyen1012

Xe điện
Biển số
OF-586932
Ngày cấp bằng
26/8/18
Số km
3,463
Động cơ
256,988 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Cái ông thunder ấy chắc chắn liên quan gì đó hay là fan Trấn Thành, ở thớt phim Đất rừng PN, Mai,... ai chê là ổng lấp liếm, cân kèo hết, bên này thì làm ngược lại, soi mói như 1 bà mẹ chồng khó tính :)), em thì chưa xem phim Mai, và cả phim Đào, nên e chả có ý kiến gì. Nhưng quả thật giờ e tin seeder là có thật :))
Đội đấy đều từ thớt phim KIA kéo nhau sang đây cả mà, có mấy người, tung hứng với nhau ở bên đó nhưng nhạt nhẽo không ai quan tâm nữa, thấy phim Đào được nhiều người quan tâm liền nhảy sang đây kiếm chuyện. Lại còn có ông lập cái nick ảo mở thớt "Quái kiệt Trấn Thành" bị mod xóa thẳng tay :))
Em thì đã xem cả 2 phim nhưng cái phim KIA thì em không có ý định nói gì về nó vì thấy phí lời.
 

thunder

Xe tải
Biển số
OF-494
Ngày cấp bằng
27/6/06
Số km
312
Động cơ
583,758 Mã lực
Những năm 90 em xem ở quê thấy vậy, nội dung na ná nhau nhưng tên hơi khác chút, hồi đó nhỏ cũng không biết gì, giờ em nghĩ khả năng do né bản quyền, tuy nhiên em nghĩ hồi những năm 90 thì cũng không nặng vấn đề bản quyền này lắm
Thời đó cùng lúc nhiều đoàn có thể cùng dựng một vở, đương nhiên là phải thỏa thuận với tác giả. Ví dụ như kịch Lưu Quang Vũ em đã xem Lời thề thứ 9 của đoàn Kịch Quân đội trong khi cùng lúc hình như Nhà hát tuổi trẻ cũng đang diễn, một vở cũng đình đám của Doãn Hoàng Giang, Võ Khắc Nghiêm là Nhân danh công lý nhà hát Kịch VN dựng nhưng sau đó Kịch Kim Cương cũng công diễn...Tương tự như vậy Nàng Sita và Nàng Xê Đa đều do các đoàn cây đa cây đề diễn cả. Vở Nàng Xê Đa trong TPHCM là của đoàn Trần Hữu Trang, đoàn cải lương của nhà nước quản lý đến bây giờ vẫn sáng đèn, trong khi các đoàn khác đều... khuất núi.
 

thunder

Xe tải
Biển số
OF-494
Ngày cấp bằng
27/6/06
Số km
312
Động cơ
583,758 Mã lực
Tất nhiên diễn viên chưa đủ( chín) để lột tả rõ nét. Nhưng ý đồ của đạo diễn thì rất nổi bật. Sự liều chết đó để thể hiện sự khao khát chiến thắng,sự liều chết đó bị ảnh hưởng bởi bối cảnh,những con người xung quanh,và cả tình yêu đôi lứa....
Đồng đội coi thưởng nên quyết tâm vượt tuyến để tìm vũ khí....tuy nhiên vì tuổi trẻ nên chưa hình dung sự khác nghiệt.
Ông họa sỹ ở lại để làm gì? Để thắp hương cho các chiến sỹ ngã xuống,và sâu xa ông đi di tản thì có thể là gánh nặng cho đoàn người....
Cu bé chết vì cái gì? Chẳng phải xuất phát từ tình yêu HN,những cái chết của các bạn,gia đình,ở lại làm kẻ đưa tin?
Tóm lại rằng xem phim là để hiểu nhiều góc của cuộc sống chứ không phải chê trách một cách mù quáng hay theo đám đông bác ạ!
Một lần nữa tôi khẳng định phim không dành cho người trẻ,không dành cho nhưng ai khô g quan tâm tới Hà Nội và cuộc kháng chiến chống lại thực dân......
Ý đồ của đạo diễn là một chuyện, nhưng ông có thể hiện được nó ra trên phim theo đúng ý đồ đó hay không thì lại là chuyện khác cụ ạ. Nếu ông không thể hiện được, khán giả xem phim, dù là đối tượng nào đi nữa đều có quyền suy nghĩ theo cách của mình, có gì sai đâu nhỉ.

Tất cả những chi tiết em quan tâm đều là lỗi kịch bản, đạo diễn. Hoàn toàn có thể điều chỉnh mà không cần kinh phí. Tiếc thay đạo diễn làm hết sức để đầu tư cho phim trường, bối cảnh, đạo cụ nhưng lại quên mất hồn cốt của phim đâu phải chỉ dựa trên những thứ đó.

Chứ nếu bắt lỗi thì phim của Hồng Sến, Đặng Nhật Minh... sạn về đạo cụ, phục trang, lịch sử không ít. Nhưng mọi người vẫn thích vì kịch bản, đạo diễn tốt nên những nhân vật lên phim đủ có hồn để người ta tin rằng họ có thật, họ đã sống và chiến đấu như thế. Còn phim này của Phi Tiến Sơn, như còm trước em đã phân tích, thật cứ như đùa. :)
 

thunder

Xe tải
Biển số
OF-494
Ngày cấp bằng
27/6/06
Số km
312
Động cơ
583,758 Mã lực
Em nghĩ cụ không nghiêm túc khi xem phim thôi. Giải thích thì em cũng lười vì thấy bị lệch lạc quá.

Cụ cố tỏ ra thông minh làm gì khi vẫn có cả trăm nghìn người xem và xúc động.

Cụ cố tỏ ra thông minh khi trên diễn đàn chỉ có số ít người chê trong đó có cụ và phần đông đều xúc động, và nhiều người cảm thấy hợp lý. Tôi tách ra 2 mức độ cảm thụ vì nhiều tình tiết khá khó để nắm bắt. Nhưng rất tiếc là số đông yêu thích và cảm thụ thì là mục tiêu khi sản xuất cụ ạ.

Và nếu cụ thích thì chúng ta có thể set kèo rằng liệu phim này có được giải nào trong giải cánh diều 2024 không nhé. Ít nhất họ có hội đồng bình xét có chuyên môn. Ai thua lập thớt xin lỗi về sự thiển cận, hồ đồ và định kiến của minh. Mẫu thớt xin lỗi mình cùng thống nhất OK?

Nếu không dám thì đừng nói mồm.
Cụ ạ, em có phải trẻ con đâu mà set kèo với cụ.

Cụ nói số đông yêu thích và cảm thụ thì phim này làm sao so được với các phim giải trí hạng bét, toàn mấy chục tỉ đến vài trăm tỉ. Thế chẳng lẽ những phim ấy lại hơn phim này vài chục lần à?

Riêng phần em thì đã nói từ đầu, cảm nhận là của cá nhân, ai thích thì cứ phản biện, sẵn sàng đối thoại tử tế, văn minh. Bình thường chứ có gì đâu. :)
 

HH1993

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-834024
Ngày cấp bằng
18/5/23
Số km
4,622
Động cơ
134,464 Mã lực
Ý đồ của đạo diễn là một chuyện, nhưng ông có thể hiện được nó ra trên phim theo đúng ý đồ đó hay không thì lại là chuyện khác cụ ạ. Nếu ông không thể hiện được, khán giả xem phim, dù là đối tượng nào đi nữa đều có quyền suy nghĩ theo cách của mình, có gì sai đâu nhỉ.

Tất cả những chi tiết em quan tâm đều là lỗi kịch bản, đạo diễn. Hoàn toàn có thể điều chỉnh mà không cần kinh phí. Tiếc thay đạo diễn làm hết sức để đầu tư cho phim trường, bối cảnh, đạo cụ nhưng lại quên mất hồn cốt của phim đâu phải chỉ dựa trên những thứ đó.

Chứ nếu bắt lỗi thì phim của Hồng Sến, Đặng Nhật Minh... sạn về đạo cụ, phục trang, lịch sử không ít. Nhưng mọi người vẫn thích vì kịch bản, đạo diễn tốt nên những nhân vật lên phim đủ có hồn để người ta tin rằng họ có thật, họ đã sống và chiến đấu như thế. Còn phim này của Phi Tiến Sơn, như còm trước em đã phân tích, thật cứ như đùa. :)
Oh!
No....no....mọi thứ có thực mới vực đc đạo. Và như tôi nói. Với con số khiêm tốn như vật thì quá đạt. Ở đây ta đang bàn nội dung bộ phim muốn truyền tải. Và điều đó là quá ok. Còn bàn thêm chi tiết râu ria tôi e không hợp lý.
Bởi vậy tôi tôn trọng quan điểm,góc nhìn của bác. Nhưng như tôi nói. Nghệ thuật thứ 7 không bao giờ hoàn mỹ. Ta chọn bình về cái gì,hãy tập trung vào đó.
Và như tôi nói bộ phim này không dành cho cả thể giới,hay hẹp hơn,khô g dành cho mọi lứa tuổi....
Ok!
 

HH1993

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-834024
Ngày cấp bằng
18/5/23
Số km
4,622
Động cơ
134,464 Mã lực
Thông tin thớt
Đang tải
Top