[Funland] 30.4: Kể chuyện những người hai bên chiến tuyến

Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
23,309
Động cơ
697,036 Mã lực
Chuyện 2: Những người hai bên chiến tuyến làm việc cùng nhau ngay sau giải phóng.

Bài viết của 1 bác tướng TC2

Mùa Xuân năm 1975, tôi, một Trung úy 30 tuổi, có mặt trong đoàn quân ‘Thần tốc, quyết thắng” đi suốt từ Bắc vào Nam, qua Huế, Đà Nẵng…, dọc theo Tây Nguyên đến Đông Nam Bộ và đich cuối cùng là Sài Gòn.

Tiếp quản Thành phố, chúng tôi có nhiệm vụ tiếp nhận, tìm hiểu một số trang thiết bị quân sự hiện đại của Mỹ giao cho Quân đội Sài Gòn sử dụng.

Không có văn bản, tài liệu công khai nào hướng dẫn sử dụng những trang thiết bị tối tân và tuyệt mật này, nên dù đã tốt nghiệp trường Đại học Tổng hợp Hà Nội năm 1965, vào bộ đội đã được biết đến một số trang thiết bị ấy, nhưng chúng tôi không dễ dàng chút nào khi muốn nghiên cứu phân tích, vận hành chúng để tiến tới làm chủ trang thiết bị mới.

Và chúng tôi có được những “người thày” của mình. Đó chính là những sĩ quan, chuyên viên kỹ thuật của Quân đội Sài Gòn được đào tạo bài bản tại Mỹ, Nhật Bản, Đài Loan… và là những người hàng ngày khai thác vận hành các trang thiết bị đó.

Trong số này có 1 anh Trung tá, 1 anh Thiếu tá và một số chuyên viên được coi là những người hiểu biết rõ nhất về các trang thiết bị và kỹ thuật hiện đại này.
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
23,309
Động cơ
697,036 Mã lực
Hồi đầu, sau khi ra trình diện, các anh đã được Ban Quân quản thành phố Sài Gòn – Gia Định tạm cho về sống với gia đình. Chúng tôi đã mời họ trở lại cơ sở kỹ thuật họ làm việc trước đây để trao đổi kỹ thuật, nghe họ thuyết trình và xem họ thao tác cụ thể.

Sau này, anh Trung tá, Thiếu tá… phải vào trại cải tạo ở miền Bắc. Tôi đã nhiều lần đến Trại tiếp tục hỏi họ về các vấn đề đang quan tâm.

Tôi nêu yêu cầu, đặt câu hỏi về các vấn đề trọng tâm rồi giao cho họ giấy bút, động viên họ cả tinh thần và vật chất, báo cáo Trại tạo điều kiện cho họ yên tâm ngồi viết lại những gì họ biết.

Tôi nhớ anh Trung tá, với kiến thức sâu rộng và trí nhớ tuyệt vời đã viết nhiều tập tài liệu, trình bày có hệ thống nhiều vấn đề kỹ thuật phức tạp và hiện đại…, đưa cho tôi mang về Cơ quan nghiên cứu của ta.
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
23,309
Động cơ
697,036 Mã lực
Mọi người cùng nhau làm việc trong sự tôn trọng lẫn nhau. Lúc đó tôi mới là anh chàng Trung úy ba chục tuổi đầu (nhưng khi tiếp xúc với họ thì mặc thường phục, không có cấp bậc).

Theo quy định của Trại, họ gọi tôi là “Cán bộ”, còn tôi gọi họ là ‘anh”.

Tất nhiên là tôi đại diện cho người chiến thắng đến hỏi họ với tư cách hỏi cung khai thác hàng binh nên họ phải nể trọng tôi, nhưng về phía mình, tôi tỏ thái độ thân thiện và tôn trọng nhân cách, trình độ của họ nên được họ mến phục.

Tôi thấy rằng không phải tất cả sĩ quan binh lính và nhân viên Quân đội Sài Gòn đều phản dân hại nước.

Trừ một số ít ác ôn hoặc một số người hận thù cộng sản, đang tâm bán nước cho Mỹ…, còn lại rất nhiều người có văn hóa, có tự trọng, có tinh thần dân tộc.

Họ đi theo Quân đội, chính quyền Sài Gòn như một lẽ đương nhiên khi sống dưới chế độ đó.
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
23,309
Động cơ
697,036 Mã lực
Chỉ trước đó ít ngày, họ có lương cao bổng hậu, đời sống sung túc. Nay họ mất tất cả từ chính trị, tinh thần đến kinh tế, xã hội...

Có thể ví như chúng ta và họ đã ở trong 2 con tàu ngược hướng, nay con tàu của họ bị chìm.

Trừ những kẻ muốn cướp con tầu của chúng ta để đi theo hướng của chúng, đa số người khác thật sự là nạn nhân.

Họ cần được sống và làm lại cuộc đời.

Tôi nhớ hồi gặp ở Trại cải tạo, ngoài lúc làm việc, tôi có hỏi thăm gia đình anh Trung tá quân đội Sài Gòn.

Anh hào hứng khoe rằng vẫn thường xuyên nhận được thư nhà từ miền Nam gửi ra.

Vợ anh là giáo viên, đã được chính quyền mới cho tiếp tục dạy học.

2 con anh ta được tiếp tục đi học bình thường, các cháu chăm ngoan,học giỏi, được nhà trường tặng danh hiệu “cháu ngoan Bác Hồ”…
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
23,309
Động cơ
697,036 Mã lực
Mới đây mà đã hơn 40 năm… Vết thương chiến tranh đã liền sẹo.

Biết bao người thuộc chế độ cũ đã hòa nhập vào cuộc sống chung của toàn Dân tộc.

Không rõ tình hình cuộc sống của những người lính Sài Gòn mà tôi cùng làm việc năm xưa nay cụ thể thế nào, nhưng tôi tin rằng họ đã có một cuộc sống ổn định và có chắc là còn nhớ đến tôi.

Những người lính vừa từ hai bên chiến tuyến, ngay sau chiến tranh, hoàn toàn có thể cùng nhau làm việc cho đất nước Việt Nam hòa bình, thống nhất.
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
23,309
Động cơ
697,036 Mã lực
3. Anh trai là đại đội trưởng Đại đội đặc công 506A còn em là đại đội trưởng đại đội địa phương quân của chính quyền Sài Gòn.

Cả hai cùng ở chiến trường Quảng Ngãi, có thời điểm chỉ cách nhau hơn 10km, pháo bên này có thể rót trúng bên kia.

Đó là câu chuyện của hai anh em ruột Trà Thanh Lợi và Trà Thanh Viên.
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
23,309
Động cơ
697,036 Mã lực
Khi được hỏi, làm sao biết được anh trai đang hoạt động ở Quảng Ngãi, ông Trà Thanh Viên nhỏ nhẹ: “Biết chứ. Thỉnh thoảng tôi vẫn về thăm quê. Các bà chị nói cho biết”.

“Nếu đánh giáp lá cà liệu có nhận ra nhau không?”. “Tôi nghĩ có thể nhận ra vì anh em tôi tạng giống nhau.

Ngày anh ấy đi tập kết, tôi còn nhỏ nhưng vẫn nhớ như in anh xoa đầu tôi dặn dò ở nhà gắng học”.

Trả lời vì sao không bỏ hàng ngũ lính ngụy đi tìm anh trai, ông Viên trả lời: “Chiến tranh mà, làm sao đi được. Đó là chưa kể hệ lụy cha mẹ chị em tôi phải gánh chịu.

Bọn chỉ huy biết tôi đặc biệt nên theo dõi, để mắt sít sao không cho giữ chức gì quan trọng.
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
23,309
Động cơ
697,036 Mã lực
Có lần đánh nhau ở núi Đỉnh Khương, nơi có một đơn vị chủ lực vừa đi qua, tôi cứ ngờ ngợ là anh Hai tôi tham gia trận này.

Cứ bần thần mãi.

Sau này nghe anh ấy kể lại, có những thời điểm chúng tôi chỉ cách nhau 10 km.

Anh ấy quản lý hai khẩu đội pháo binh. Pháo bên tôi và bên anh ấy có thể chạm lửa…”.
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
23,309
Động cơ
697,036 Mã lực
4. Chúng tôi trao anh chút tiền này. Đây là số tiền trợ cấp thương binh hằng tháng.

Mong anh mạnh khỏe, sống vui những tháng ngày còn lại”.

Hai người thương binh nói với một người thương phế binh chế độ cũ ở bên kia chiến tuyến như vậy.
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
23,309
Động cơ
697,036 Mã lực
Chiếc xe máy chầm chậm chạy qua cầu Giao Thủy, ngược Trung Phước lên Quế Ninh, vòng qua những cánh đồng đang mùa nắng cháy.

Người cầm lái là ông Nguyễn Tiến Dân, 68 tuổi, ở phường Thanh Khê Đông, quận Thanh Khê, là thương binh hạng 3/4.

Người ngồi sau là thương binh Vũ Công Điền, 63 tuổi, ở phường Khuê Trung, huyện Cẩm Lệ, thương binh hạng 4/4.

Xe chạy chầm chậm qua những cánh đồng rồi dừng ở một căn nhà sâu hun hút bên chân núi.

Đón hai ông già ở đầu ngõ là một ông già khác, tóc bạc trắng, khắc khổ, cụt một tay một chân, ngồi xe lăn.

Đó là ông Đỗ Văn Phẩm, 74 tuổi, ở thôn Ninh Khánh 1, xã Quế Ninh, huyện Nông Sơn, tỉnh Quảng Nam.

Ông Phẩm từng đi lính Việt Nam cộng hòa, 
bị thương năm 1970.
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
23,309
Động cơ
697,036 Mã lực
Ông Phẩm run run rót chén nước chè mời khách, không nói lời nào. Cuộc hội ngộ khiến cả ba ông già rưng rưng.

Ông Dân mở lời: “Tôi nghe anh Điền giới thiệu, anh có hoàn cảnh quá khó khăn cuối đời, tụi tôi lên đây thăm anh và mong muốn giúp đỡ anh chút ít vượt qua bệnh tật”...

Mở cái balô mang ra một hộp nước yến, hai ram tập vở, một gói bánh, một cây đèn pin và một chiếc áo len ngắn tay, ông Dân nói:

“Chiếc áo này tôi mua tặng anh mùa đông đỡ lạnh. Nước yến này anh uống bây giờ cho khỏe. Tập vở và bánh này tôi dành tặng cháu nội của anh”.

Ông Phẩm cầm lấy chiếc áo nghẹn ngào, thì thầm lời cảm ơn, rồi kéo vạt áo lau giọt nước mắt lăn dài trên 
gò má nhăn nheo.
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
23,309
Động cơ
697,036 Mã lực
Rồi họ hỏi han chuyện đời của nhau. “Anh bị thương ra sao?” - ông Điền hỏi.

Ông Phẩm kể rằng năm 1970, khi đó ông vừa bị bắt quân dịch, một năm thì chiến sự diễn ra.

Trận tập kích của quân giải phóng bất ngờ trong một đêm san phẳng nơi đơn vị ông Phẩm đồn trú.

Ông Phẩm chạy thoát vào núi... Sáng hôm sau ông Phẩm quay lại đồn thì vướng mìn, ông mất một tay và một chân, nằm viện 1 năm và ra quân cuối năm 1970.

“Tôi bị thương rồi ra quân, về quê được mấy năm thì giải phóng. Cuộc đời tôi cơ cực từ đó đến tận bây giờ”-ông 
Phẩm lại lau nước mắt.
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
23,309
Động cơ
697,036 Mã lực
Sau giải phóng, ông Phẩm lấy vợ, sinh hai người con. Với một cánh tay còn lại, ông cột chặt cái cuốc vào, chân chống nạng cuốc từng thớ đất khai hoang.

Những mảnh đất cằn cỗi dưới chân núi Cà Tang sắn khoai không nuôi sống đủ gia đình, ông chặt tre đan rổ cho vợ bán ở chợ. Hai đứa con ông học đến lớp 6 thì bỏ 
học mưu sinh.

Hơn 30 năm, bốn người trong gia đình ông sống trong căn chòi lá. Đến năm 2008, ông tích cóp dựng được căn nhà cấp 4.

Tưởng cuộc đời ổn định từ đây thì căn bệnh thận quái ác ập đến, ông phải năm lần bảy lượt đi viện để mổ.

Bệnh ông chưa dứt thì vợ ông bị tai nạn giập tủy sống nằm một chỗ. Hai vợ chồng phải sống bằng tiền trợ cấp xã hội hằng tháng và vườn rau trước ngõ.

Căn bệnh khiến ông Phẩm 8 năm nay phải đeo chiếc ống nhựa đặt trong bàng quang để thông tiểu. “Bác sĩ dặn hằng tháng phải về bệnh viện tỉnh ở Tam Kỳ để thay ống.

Nhưng khó quá, tôi không có tiền đi xe. Vậy là tôi tự mua và tự thay ống cho mình. Đau đứt ruột cũng chịu được, chỉ sợ nhất là nhiễm trùng” - ông Phẩm khào khào kể.

Ông Điền gặp ông Phẩm trong một chiều lang thang chụp ảnh dạo ở miền sơn cước này. Thấy ông Phẩm quá khốn khó, ông Điền chạy quyên góp bạn bè mua cho ông chiếc xe lăn.
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
23,309
Động cơ
697,036 Mã lực
Nếu ông Phẩm đau đớn về thể xác thì nỗi đau trong tâm hồn ông Dân không gì bù đắp nổi.

Cha và hai người anh lần lượt nằm lại chiến trường, mẹ ông Dân bị địch bắt tra tấn, bản thân ông Dân lúc 16 tuổi phải thoát ly vào rừng sống trong những ngày bom lửa.

Vết thương ở đầu ông Dân lúc trái gió trở trời lại đau nhức nhưng ông vẫn gượng dậy, vượt qua.

Ngày đất nước thống nhất, ông Dân không ở lại quân đội mà về đi học. Ông bảo việc học, việc làm từ thiện đều là tiếp nối nguyện vọng của những người bạn chiến trường của ông.

“Bạn tôi lúc đó có người không biết chữ. Những lá thư gia đình gửi vào rừng tôi phải đọc cho bạn nghe, rồi phải viết thư trả lời giùm.

Bạn tâm sự rằng khi đất nước hòa bình sẽ đi học, nếu không học được cũng phải giúp con cháu mình biết cái chữ.

Nhưng rồi họ hi sinh, mang theo những ước nguyện đẹp còn dang dở. Cho nên tôi phải học thay họ”-ông Dân giọng nghèn nghẹn.
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
23,309
Động cơ
697,036 Mã lực
Khi về hưu, ông Dân ngược xuôi khắp dải đất miền Trung làm thiện nguyện. Ông giúp những gia đình nghèo sinh kế, giúp những cháu nhỏ đến trường.

Ông nói với ông Phẩm: “Nhìn vết thương của anh tôi nhớ đến đồng đội của mình.

Tôi cõng trên lưng không biết bao nhiêu đồng đội bị thương, hi sinh.

Có người chết vì bom đạn, có người bị rắn cắn, cây đè, chết trôi, bệnh tật...

Đó là nỗi đau chung của dân tộc”.
 
Biển số
OF-8453
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
23,309
Động cơ
697,036 Mã lực
Ông Điền kể rằng gia đình ông cũng tang thương vì cuộc chiến. Cha mẹ ông mất, sáu người anh em ruột thịt của ông nằm lại chiến trường.

Bản thân ông Điền một lần đi hành quân thì bị trực thăng quạt đạn xuyên qua đùi, ngã quỵ trên chiến trường.

Y tá bảo cưa chân nhưng ông nhất quyết giữ lại và may mắn vết thương lành, ông đi lại được.

Ông nói với ông Phẩm: “Chúng ta là những người đi qua chiến tranh, dù có tàn phế, một phần thân thể để lại chiến trường nhưng còn sống đã là may mắn.

Thôi thì cứ làm điều gì đó tốt đẹp cho cuộc đời. Tôi đến đây giúp anh cũng là khép lại quá khứ và chung sống với chút tình người”.

Ông Phẩm cầm cái phong bì được tặng, giọng run run: “Mỗi tháng tôi được trợ cấp người tàn tật 650.000 đồng.

Tôi dành 150.000 cho việc mua sắm bông băng, dây nhựa, gạc y tế... Phần 
còn lại mua gạo mắm”.

Nắng chiều ngả dần về phía núi, ba người lính ôm nhau chia tay trước cánh đồng rơm rạ.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top