[Funland] Ông Tôn Thất Thuyết - nhân vật có ảnh hưởng rất lớn tới lịch sử Việt Nam thế kỷ 19.

Bachsima

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-327829
Ngày cấp bằng
20/7/14
Số km
13,437
Động cơ
434,773 Mã lực
Quẩy đá đánh sao đc ngựa C, phong kiến theo tư tưởng Tàu lúc ấy lỗi thời về mọi mặt, nên hành động của ông Thuyết coi như cái đinh đóng nốt cho quan tài phong kiến thôi.
Sau còn dặt dẹo được tới năm 1945 là phúc to rồi.
Thua thì vẫn thua, nhưng cũng như đá bóng, thua khi thể hiện tinh thần, trình diễn kỹ thuật tốt khác ông đá cuội chứ.
 

ubisapro

Xe trâu
Biển số
OF-335434
Ngày cấp bằng
19/9/14
Số km
31,177
Động cơ
970,358 Mã lực
E hóng các cụ luận bàn
 

Ngủ đi con

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-738653
Ngày cấp bằng
7/8/20
Số km
591
Động cơ
69,645 Mã lực
Tuổi
42
Cụ Lát giận không chơi OF nữa hay sao mà chưa thấy xuất hiện , từ Tôn Thất Thuyết dẫn ngược về Gia Long cũng gần mà , nhanh đầu thai cụ Lát ơi, thớt hay!
 

Bachsima

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-327829
Ngày cấp bằng
20/7/14
Số km
13,437
Động cơ
434,773 Mã lực
Trận Mang Cá mà thành công thì cũng chả giải quyết được gì hết .
Pháp lúc đấy chiếm sạch cả VN , đánh thắng 1 trận ở Huế thì được chuyện gì ? Có chăng là nâng cao tinh thần của dân ta thôi .
Hổ trướng nơi bàn quân cơ có đội lính địch gác hộ mà không đuổi đi được thì thành ... mèo trướng ngồi xó bếp rồi.
 

Jochi Daigaku

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-456402
Ngày cấp bằng
26/9/16
Số km
52,465
Động cơ
577,611 Mã lực
Tuổi
26
Nơi ở
Tokyo
Cụ Lát giận không chơi OF nữa hay sao mà chưa thấy xuất hiện , từ Tôn Thất Thuyết dẫn ngược về Gia Long cũng gần mà , nhanh đầu thai cụ Lát ơi, thớt hay!
Cháu tự dẫn ngược lại thời gian Tôn Thất Thuyết trở về Nguyễn Ánh vậy, thời gian trăm năm đáng bao nhiêu.
 

poiuy

Xe ba gác
Biển số
OF-198769
Ngày cấp bằng
17/6/13
Số km
21,333
Động cơ
621,921 Mã lực
So sánh Trận Kinh Thành (Tôn Thất Thuyết chỉ huy) và Trận Ba Đình (Đinh Công Tráng chỉ huy).

Quân số Trận Kinh Thành: Quân ta 20.000 - Quân địch 1400.
Quân số Trận Ba Đình: Quân ta 20.000 - Quân địch 3500.

Vũ khí Trận Kinh Thành: Quân ta 1100 pháo - Quân địch 17 pháo.
Vũ khí Trận Ba Đình: Quân ta 50 pháo - Quân địch 100 pháo.

Thời gian Trận Kinh Thành: quân ta thua trong 02 ngày.
Thời gian Trận Ba Đình: quân ta thua trong 32 ngày.
-----------------
Các bác tự nhận định "tài năng" quân sự của ông Thuyết ạ.

Ghi chú: Trận Kinh Thành quân ta 20.000 là quân chính quy.
Còn Trận Ba Đình quân ta 20.000 là nghĩa quân (già, trẻ, lớn, bé, nam, nữ)
Không đủ cơ sở khẳng định ai hơn ai. Cụ Thuyết đánh trước và lại là công, cụ Tráng sau và lại là thủ và có thể đã thấy được nhiều kinh nghiệm đánh giặc hơn, rút ra từ thất bại của cụ Thuyết. Đại loại vậy.
 

mitdac1819

Xe điện
Biển số
OF-477090
Ngày cấp bằng
15/12/16
Số km
2,200
Động cơ
198,826 Mã lực
Wiki liệt kê cả trận giết Garnier vào chiến công của ông Thuyết, chứng tỏ ông cũng là tướng tài. Xem kế hoạch diễn biến trận đánh Kinh thành Huế, có thể thấy điều này. Công tác điều chuyển lực lượng, hậu cần ngay trước mắt uân Pháp mà chúng không hề có phản ứng gì, phản ánh cao nghệ thuật ngụy trang nghi binh. Thời điểm tấn công khiến giặc hoàn toàn bất ngờ. Ông đã trù liệu thắng lợi hoàn toàn, nên cười nói ngồi cùng vua mà bàn chuyện cổ nhân. Thât là bậc đại tướng ngồi trong phòng the mà đinhj đoat thiên hạ. Trách là trách giặc Pháp nó đánh nhau giỏi, trách trời phụ ông. Trời đã phụ thì Khổng minh cũng không đốt chết được Mã Ý ở hang Mão Dậu.
Người đời sau đọc chỉ biết than rằng, chán.
Liệt kê thế là linh tinh cụ ạ, thời ấy Hoàng Tá Viêm mới là chủ soái ở miền Bắc, Thuyết quá lắm cũng chỉ được coi là tham mưu trưởng. Giết Garnier là công của quân cờ đen Lưu Vĩnh Phúc, chả liên quan chi mô đến ô Thuyết, ô này chỉ có tài đi hiếp đáp khởi nghĩa nông dân thôi :))
 

matizvan2009

Xe ba gác
Biển số
OF-42690
Ngày cấp bằng
8/8/09
Số km
21,595
Động cơ
758,295 Mã lực
Đây bài viết của Phan Khôi năm 1935 sau khi cụ Thuyết mất độ 20 năm.

Phan Khôi
Người nào bảo tôi mạt sát Tôn Thất Thuyết là mạt sát một nhà ái quốc, thế là người ấy đã nhận cho Tôn Thất Thuyết là nhà ái quốc. Nhưng tôi thì tôi không nhận như thế. Tôi không cho Tôn Thất Thuyết là nhà ái quốc. Vậy cái chỗ cốt yếu của việc chúng ta đương biện luận đây chỉ ở đó mà thôi.
Việc ngày 23 tháng năm, tôi đã nói rằng chỉ bởi một mình Tôn Thất Thuyết gây nên. Trong chữ “một mình Tôn Thất Thuyết” ấy hàm có cái nhân cách của con người ấy nữa. Cũng tiện cho tôi, hôm nay nhân có sự biện luận này mà tôi mới được nói rõ thêm hơn.
Tôi không có thể nói rằng việc thất thủ thành Gia Định là bởi một mình Nguyễn Tri Phương, tôi không có thể nói rằng việc thất thủ thành Hà Nội là bởi một mình Hoàng Diệu, nhưng việc thất thủ Kinh đô tôi lại nói được rằng bởi một mình Tôn Thất Thuyết; như thế, bạn đọc cũng nên nhìn cho tôi là có lý lắm rồi: chính bởi cái nhân cách của Tôn Thất Thuyết không bằng cái nhân cách của Hoàng Diệu và của Nguyễn Tri Phương làm cho tôi nói được như thế.
Nói rõ hơn nữa, tức là Tôn Thất Thuyết không phải là người ái quốc như hai ông kia. Thuyết không ái quốc mà lại “ái thân”, chỉ biết có một mình mình, nên tôi mới nói được rằng “một mình Tôn Thất Thuyết”.
ton-that-thuyet-300x230

Tôn Thất Thuyết(1839 – 1913)
Thuyết có ái quốc hay không, là do ở trong lòng ông ấy, tôi làm sao biết được? Vậy tôi phải căn cứ ở việc làm của ông ta mà đoán là ái quốc cùng chăng.
Giá như cái thân thế ông ấy chỉ thỏn lỏn có ngày 23 mà thôi, ông Thuyết chỉ làm một việc trong ngày ấy mà thôi, thì hoặc giả tôi còn nhắm mắt mà nhận ông ấy là ái quốc được. Nhưng cái lịch sử của ông còn dài, còn có trước và sau nữa, những việc ông làm trước và sau đó đều tỏ ra rằng ông chỉ vị một mình ông, cho nên cái việc ông làm ngày 23 ấy cũng chỉ vị một mình ông.
Như thế thì bao nhiêu quan lính dự vào cuộc tập công quân Pháp ngày 23 tháng năm đều như là bị hiếp mà phải theo cả; vai chủ động là ông Thuyết mà ông Thuyết lại cốt vì một mình ông, thì cả dân tộc Việt Nam có trách nhiệm gì vào ngày ấy đâu?
Tôn Thất Thuyết là người chỉ có cái oai danh hão. Mà sở dĩ lập được cái oai danh ấy lại chỉ tại ông hay giết người. Đánh giặc Bắc bao nhiêu năm, kể chiến công của ông còn thua các tướng, nhưng chỉ được cái đến đâu gà chó không yên đó mà làm cho người Bắc tới nay còn nhắc đến tên.
Đã có cái oai danh hão, lại thêm cái khiếu gàn, không chịu hòa Tây, làm cho đức Dực Tôn tưởng là người tin cậy được, lúc lâm băng, ngài phó cho cái trọng trách “bình Tây trấn Bắc, nhất dĩ ủy chi”, sự ngộ dụng ấy thật là đáng tiếc!
Sau khi Bắc Kỳ giảng hòa rồi, ông Thuyết về ở Thanh Hóa, cạo đầu đi tu. Năm Tự Đức 35, vua đòi về Huế, cho làm Thượng thơ bộ Binh. Ông liền mộ riêng hai đội binh “Phấn dõng” và “Phấn nghĩa”. Người ta nói rằng ông Thuyết có chí đánh Tây từ buổi ấy.
Đức Dực Tôn băng tháng sáu thì tháng bảy tàu chiến Pháp đến Thuận An. Bấy giờ ông Nguyễn Văn Tường chủ hòa nhưng ông Thuyết thì chủ chiến. Theo tôi, ông Thuyết chủ chiến cũng phải, nhưng đã chiến thì chiến cho đến nơi đi, thua thì chạy, thì chết đi.
Phải biết rằng cái chức Thượng thơ bộ Binh kiêm Điện tiền đại tướng quân là cầm cả binh quyền lúc bấy giờ, cái trách nhiệm chiến thắng hay chiến bại không còn đổ cho ai nữa. Mà thắng, đành là công của mình; bại cũng phải nhận tội của mình.
Nhưng sau khi hai viên đại tướng Lê Sĩ và Lâm Hoành cùng sứ thần Trần Thúc Nhẫn tử tiết tại cửa Thuận, bảy tám ngàn quân chết sạch hết, triều đình phải kéo cờ trắng xin hàng, bấy giờ ông Thượng thơ bộ Binh kiêm Điện tiền đại tướng quân Tôn Thất Thuyết làm gì? đi đâu?
Ông chẳng đi đâu hết! chẳng làm gì hết! Ông vẫn làm Điện tiền đại tướng quân! Ông vẫn làm Thượng thơ bộ Binh vậy! Nghĩa là ông không biết nhục, vẫn còn ăn lương vua, vẫn còn xưng quan lớn!
Bạn đọc nên biết cái sử liệu này nữa. Trước khi đánh ở cửa Thuận, ông Thuyết lấy cớ điều binh về hộ tang, tư vào Sơn phòng Quảng Nghĩa rút ra Kinh bốn ngàn lính. Bốn ngàn người ấy vừa đến, ông bắt kéo xuống cửa Thuận giữ hai cái đồn lớn Hòa Duân và Cáp Châu. Những lính này quen đường núi chứ không quen đường nước, bảo đánh sao được mà không chạy chết dồn đống với nhau? Trong khi ấy thì hai đội Phấn dõng và Phấn nghĩa vẫn gươm bén súng tường phòng vệ riêng một mình quan Điện tiền đại tướng quân, Thượng thơ bộ Binh, Tôn Thất Thuyết!
Cái sử liệu ấy chỉ cho chúng ta thấy ông Thuyết chẳng biết dụng binh lại còn lo giữ mình hơn giữ nước.
Mạt lắm, ông tướng bại tận rồi mà không dám thắt cổ, không dám uống thuốc độc, là cách tự tử hèn nhát của người An-nam; lại còn không dám từ chức, khư khư giữ lấy phú quý để hãnh diện với đám dân vong quốc!
Giá phải người Pháp đại xá cho ông đi thì ông cũng cứ vậy mà làm quan cho tới già tới chết. Hiểm thay vì cái khiếu gàn của ông không dung với người Pháp được thì họ phải căm ông. Ông biết thế nào mình cũng không thoát nên mới làm liều để tháo thân.
Vì đó mới có việc tập công ngày 23 tháng năm vậy. Và vì đó tôi mới nói ông Thuyết làm việc ấy chỉ vì một mình ông mà thôi vậy.
Nếu ông Tôn Thất Thuyết đánh Tây là để giữ giang sơn của tổ quốc, cùng không nữa cũng giữ danh dự cho dân tộc thì ông nên đánh nốt lúc Tây còn ở cửa Thuận kia. Sao để đến kéo cờ trắng lên, Tây vào chiếm Trấn Bình Đài rồi mới đánh? Vả để Tây đồn binh ở Mang Cá rồi, hơn hai trăm khẩu đại bác trên thành bị đóng nõ rồi mới đánh thì còn đánh cái mốc xì!
Việc làm như thế rõ là quá trẻ con chớ không những trẻ con! Mà sở dĩ ông Thuyết làm được cái việc trẻ con như thế là tại ông quá vì cái thân ông, ông không có lòng ái quốc.
Phải chi ông Thuyết khi bỏ thành chạy trốn rồi ở thủy chung với đức Hàm Nghi, có lo phục thù được càng hay, không cũng trước sau cho trọn tiết, thì tôi còn dung thứ cho mà chẳng nỡ nói nào! Cái này, ông Thuyết đểu quá! ông Thuyết hèn mạt quá!
Theo sự thế lúc bấy giờ, việc ở nhà một người cần vương, điều binh khiển tướng, trong thì bảo hộ đức Hàm Nghi, ngoài thì kháng cự với quân Pháp, là việc cần nhất cho ông Thuyết. Còn việc chạy qua nước khác, lạy lục mà cầu cứu, chỉ là việc nên phó cho một viên sứ thần bặt thiệp cũng đủ xong, đã là con người chủ trương đại cục, có ai lại cất thân ra mà đi việc ấy bao giờ? Vậy mà ông Thuyết đã từ chối việc trên, lãnh làm việc dưới, đủ biết ông chỉ vì cái thân ông, chỉ cầu đi đi cho khỏi chết.
Quả nhiên ông qua Tàu ông còn cầm đậu cái thân nhục nhã của ông đến vài ba mươi năm nữa mới chịu vùi giập ở Long Châu.
Thế mà cho là ái quốc thì khối người ái quốc. Tôi không muốn trong lịch sử Việt Nam có người ái quốc nào như ông Thuyết.
Trong đám dấn thân ra làm việc nước, hoặc cần vương ngày trước, hoặc cách mạng ngày nay, cũng có nhiều hạng người, người có thực tâm, người không có thực tâm, ta nên chọn người mà sùng bái, thì sự sùng bái của ta mới có giá trị. Tôi mạt sát Tôn Thất Thuyết cũng như tôi mạt sát mấy tay cách mạng giả dối cận thời…
Căn cứ ở câu ca dao truyền tụng hồi cuối trào Tự Đức: “Nước Nam có bốn anh hùng: Tường gian, Viêm láo, Khiêm khùng, Thuyết ngu”.
Tôi cho câu ấy thật là đúng. Ông Thuyết chỉ vì ngu mới làm được những việc ông đã làm.
Tôi chưa hề nghe một người ngu mà biết ái quốc. Tôi mạt sát ông Thuyết chỉ là mạt sát một người ngu vậy.
(Tràng An, Huế, s. 46 (6 Aout 1935), tr. 1.)
klq đến nhân vật nhưng phải nói đây là một bài biện luận xuất sắc.
 

SesameStreet

Xe điện
Biển số
OF-453554
Ngày cấp bằng
15/9/16
Số km
4,529
Động cơ
248,165 Mã lực
Tuổi
43
Liệt kê thế là linh tinh cụ ạ, thời ấy Hoàng Tá Viêm mới là chủ soái ở miền Bắc, Thuyết quá lắm cũng chỉ được coi là tham mưu trưởng. Giết Garnier là công của quân cờ đen Lưu Vĩnh Phúc, chả liên quan chi mô đến ô Thuyết, ô này chỉ có tài đi hiếp đáp khởi nghĩa nông dân thôi :))
Bọn chó Cờ đen này tàn sát, giết chóc người Việt còn kinh khủng hơn cả Pháp.
 

Lonestar

Xe điện
Biển số
OF-203705
Ngày cấp bằng
26/7/13
Số km
2,937
Động cơ
348,297 Mã lực
Nhà Nguyễn ăn hại, cõng rắn cắn gà nhà, hèn nhát trước kẻ thù, bán đất, cắt đất cho ngoại bang làm đất nước rơi vào tay giặc thì có gì mà tự hào. Hóng Nguyễn Văn Lát vào cân thớt >:Pb-)
Nãochắc làm băng đậu phụ mới phát ngôn câu vớ vẩn đấy, Triều đại nào cũng có mặt tốt và mặt trái có những thành tựu cũng như những điều thất bại. Kể cả cái thời đại rực rỡ nhất này cũng đầy cái còn hèn hơn cả ngày xưa.
 

SesameStreet

Xe điện
Biển số
OF-453554
Ngày cấp bằng
15/9/16
Số km
4,529
Động cơ
248,165 Mã lực
Tuổi
43
Liệt kê thế là linh tinh cụ ạ, thời ấy Hoàng Tá Viêm mới là chủ soái ở miền Bắc, Thuyết quá lắm cũng chỉ được coi là tham mưu trưởng. Giết Garnier là công của quân cờ đen Lưu Vĩnh Phúc, chả liên quan chi mô đến ô Thuyết, ô này chỉ có tài đi hiếp đáp khởi nghĩa nông dân thôi :))
Bọn chó Cờ đen này tàn sát, giết chóc người Việt còn kinh khủng hơn cả Pháp.

Đã nghe về sự cướp bóc của toán quân này, chức sắc Hương Canh cử Hồ Cố Công là một người Quảng Đông bán thuộc dạo, đang ngụ cư ở trong làng đến nói chuyện với Lưu Vĩnh Phúc, yêu cầu không cho quân lính vào làng.

Hồ Cố Công vâng mệnh chuẩn bị lễ lạt cùng mấy người khách là Sầm và Lường ra gặp Lưu Vĩnh Phúc ở doanh trại. Hồ Cố Công bẩm rằng: “Biết tướng quân vâng mệnh triều đình dẹp giặc Tây Dương, đường xa vất vả. Nhưng làng chúng tôi vốn đất chật người đông, nên không tiện bề tiếp đón. Phiền tướng quân đóng trại ngoài này, hết bao nhiêu gạo thịt làng xin cấp đủ. Duy có điều, chỉ xin tướng quân truyền lại cho quân sĩ chớ vào làng kẻo đàn bà trẻ con kinh sợ“.

Vĩnh Phúc nghe vậy liền đồng ý ngay, truyền cho quân sĩ chỉ đóng trại ngoài đồng không được vào làng cướp phá, chỉ cắm trại nghỉ qua đêm rồi sáng sớm mai lên đường.

Dẫu vậy dân làng Hương Canh không chủ quan, làng gọi người đi làm đồng về sớm, đóng tất cả các cổng làng. Trên các cổng làng đều có người canh gác cẩn thận đề phòng quân Cờ Đen vào làng.

“Việc binh ai dám hững hờ

Súng kề bờ luỹ ,giáo giơ mặt thành”


Tuy đã đồng ý với làng Cánh về việc giới nghiêm, thế nhưng chiều ngày mùng hai tháng hai, vẫn có hai lính Cờ Đen lởn vởn ở Cầu Treo, tìm đường qua cổng Treo để vào làng.

Người trưởng ở Cầu Treo là Cai Vỏ, đang canh gác ở Cầu Treo thấy vậy, sẵn có chút hơi rượu trong người, ông liền dùng súng hỏa mai bắn chết một tên. Tên lính còn lại thoát chết chạy về báo tin với toán quân đang đóng ở Đồng Bói.

Lập tức ở trong làng nghe thấy tiếng kèn đồng của quân cờ đen thổi vọng về phía cổng làng ngày càng gần, tiếng kèn đó là tiếng của những chiếc kèn dài của để thúc quân. Ba làng Cánh bị bao vây để trả thù cho tên lính bị giết.


Kèn lệnh của quân Cờ Đen để thúc quân
Quân cờ đen sẵn súng ống lại đông về số lượng, bao vây kín vùng phía Đông Nam bờ lũy Hương Canh. Từ cổng cầu Treo , cổng Gợ cho đến cổng Hính. Những khẩu mã tràng (loại súng thần công nhỏ, có bánh xe kéo) liên tục nã vào các cổng làng.

Trong lũy Hương Canh cũng có một đội quân thiện chiến khoảng mấy trăm tráng đinh có sự rèn luyện không hề nao núng. Họ tập trung lại ở các cổng làng bị tần công, và biết rằng nếu không chiến đấu chống trả thì làng sẽ bị phá nát.

Trong bài vè quyển hai có tả lại cảnh chiến đấu;

Ở ngoài nó đã giáp ranh

Dầu không, nó cũng đánh mình chẳng tha

Ở trong phát hiệu đánh ra

Ở ngoài nó cũng can qua đánh vào

Ở trong thét đánh ào ào

Ở ngoài nó cũng bắn vào như mưa”


Quân Cờ Đen tiến sát cổng làng thì, trên tầng những cổng ấy làng ấy những tráng đinh đã phục sẵn. Dùng súng hỏa mai bắn hạ, quân Cờ Đen tràn lên thì lập tức đã nhận hàng loạt những mảnh sành, gạch nung ném tới.

Sau nhiều đợt tấn công không thể phá nổi phòng thủ làng Hương Canh, quân Cờ Đen cho súng mã tràng bắn tới tấp. Những chiếc cổng làng hai tầng tám mái vốn được xây bằng gạch và vữa trộn mật mía rất vững chắc, trước hỏa lực của Cờ Đen cũng bị sạt mái, lở tường. Cuối cùng, sau hơn một tiếng cầm cự, cánh cổng Hính bị đổ nghiêng cũng là lúc quân Cờ Đen tràn vào ồ ạt. Các tráng đinh làng Tiên ra sức chặn đánh, nhưng trước số lượng mỏng hơn hẳn so với đối phương đã không chống đỡ nổi. Quân Cờ Đen đã giết hết những nghĩa sĩ ấy trước khi tràn vào các xóm.


Súng ống của Cờ Đen bỏ lại ở thành Sơn Tây
Khi tràn vào các xóm, quân Cờ Đen điên cuồng cướp bóc, đốt phá, cứ hễ gặp người là chém . Dân làng Hương Canh lúc đó chỉ biết chạy thoát thân trong hoảng loạn.

“Mắt trông ai chẳng kinh hoàng

Đường kia lối nọ ,chạy quàng chạy xiên

Người con yếu,kẻ vợ hèn

Ai ra đường ấy, ai nhìn được ai

Lơ thơ khóm trúc cành mai

Kẻ trong luỹ rậm, người ngoài ruộng sâu

Bờ ao, khóm đế , bụi lau

Kể chân bên Sở ,người đầu đỉnh non

Nười bế cái, kẻ bồng con

Thương thay ai chẳng kinh hồn rối gan

Trong hào, ngoài luỹ tan hoang

Ngói xô dậy đất, hoả quang rợp trời”

Tử thương bảy tám trăm người

Oan này có một, kêu trời nhưng xa


Chỉ vì mất một mạng người mà quân Cờ Đen với bản chất chất của những tên thổ phỉ đã chém giết để trả thù điên cuồng, người trong làng phần bị giết chết, phần thì nhanh chân bỏ chạy, chỉ còn lại trẻ con người già yếu không chạy kịp đều, cả làng nháo nhác tiếng kêu khóc, trẻ con lạc mẹ lạc cha chạy khắp đường. Số quân cờ đen ở ngoài đồng cũng tràn cả vào làng, bắt gà, giết lợn thổi cơm ăn.



Dường như đã hả cơn giận, cũng là lúc tối đến quân Cờ Đen mới cho nấu một vạc cháo hoa loãng ở giữa sân đình Tiên, bắt số trẻ con lạc bố mẹ dồn cả vào một chỗ rồi đơm ra bát đàn cho húp.Tuy hoảng sợ nhưng vì đói cả nên bọn trẻ cũng húp lấy hút để. Hễ đứa nào húp cháo nóng chỉ một chỗ là Cờ Đen phán định ấy là con nhà giàu, đứa nào húp xung quanh cho cháo nguội dần thì cho là con nhà nghèo. Những đứa chúng cho là con nhà giàu thì liền dùng giáo nhọn đâm vào lưng đứa bé mà nhấc bổng lên trên trời. Đứa bé giãy giụa vì quá đau đớn mà huơ tay huơ chân, khóc thảm thiết. Lính Cờ Đen cười ầm cả lên mà bảo: “Tý nheo (trẻ con) đang múa đấy” rồi vứt xác trẻ con xuống giếng Nội ở đầu đình. Cả đứa chưa chết hẳn lẫn đứa chết cũng bị chết đuối hết, nước giếng đỏ ngầu màu máu, xác tràn lên gần đầy lên cả miệng giếng.

Đêm kinh hoàng ấy làng Cánh trở thành sẽ còn được dân làng Cánh mãi không thể quên trong nỗi hoảng sợ đến tột độ, người chạy thoát được không dám về không biết những người thân của mình hiện ra sao, còn hay bị đã bị giặc giết mất rồi.

Sáng ngày mùng 3 tháng 2 tức ngày 29 tháng 2, vì vẫn còn phải sang Bắc Ninh gấp quân Cờ Đen cũng rút ra khỏi làng, khi đi Cờ Đen bắt bớ những người còn sót lại trong làng gồng gánh phục dịch đi mãi theo đường cái quan.

“May sao phúc đến dân ta

Có ông Bang Ký với bà Tám Tương

Lễ quan Lưu với quan Lường

Trâu bò lại thả, dân làng được tha

Ngập ngừng khi trở về nhà

Đoạn trường lúc ấy nghĩ mà buồn tênh”


Khi ấy trong bài vè có kể ông Bang Ký và bà Tán Tương đứng ra xin cho làng dân làng, hiện chưa rõ lai lịch của hai người này là thế nào. Quân Cờ Đen cho thả những người bị bắt rồi kéo quân về tỉnh Bắc khi mặt trời vừa rạng.Sau khi quân Cờ Đen kéo đi, người làng Cánh trở về nhà tìm người thân chôn cất, hầu như nhà nào cũng có người chết, nhiều người bị hết hết cả nhà không còn ai. Theo lời kể cụ giáo Phan là tử thương chừng bảy tám trăm người cả ba làng.
 

Ngân Hà

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-70436
Ngày cấp bằng
11/8/10
Số km
785
Động cơ
436,475 Mã lực
Nếu chỉ đánh 1 trận thì thua là đúng

Nhưng nếu chú vẫn còn sống, có thời gian và đủ tiền để mua AK47 mà vẫn tình nguyện chết dấp với K54 thì bị chửi là đúng.

rách lại chém ẩu dồi

đánh có 100 trận thì vẫn thua nhé. tiền ko, sức ko thì đánh bằng mắt á
Chê mỗi ông Thuyết thôi mà bác. Chăn êm đệm ấm ngày nay của chúng ta, chắc bằng cái móng tay của ông ấy khi "làm trùm" cõi Việt Nam giai đoạn những năm 1880s.

ko đúng đâu cháu

ngày xưa tư duy lâu thay đổi lắm, bây h cháu mà về đến chỉ cần khu vực Hà nhì thôi, tình trạng trọng nam khinh nữ vẫn còn, đất chỉ chia con trai, cháu nội, con gái thì chả dc rì

chứ bây h cháu đánh cổ phiếu nó thay đổi sáng đỏ chiều xanh mai lại tím chỉ trong vòng 1 vài canh giờ, trắng tay hay đỏ ngực chỉ trong 1 đêm

nên ko chê cụ Thuyết dc, phải là người yêu nước mới có suy nghĩ tư tưởng như cụ. Những người như cụ chứng tỏ rằng dân tộc Việt ta tuy hơi bựa và lắm tính xấu nhưng tình thần yêu nước và đoàn kết lúc hiểm nguy ko bao h mất, có như vậy mới tồn tại dc 2k năm bên cạnh tàu, vẫn phát triển, có văn hóa riêng và ko bị tuyệt chủng
 

Ngân Hà

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-70436
Ngày cấp bằng
11/8/10
Số km
785
Động cơ
436,475 Mã lực
Nãochắc làm băng đậu phụ mới phát ngôn câu vớ vẩn đấy, Triều đại nào cũng có mặt tốt và mặt trái có những thành tựu cũng như những điều thất bại. Kể cả cái thời đại rực rỡ nhất này cũng đầy cái còn hèn hơn cả ngày xưa.

cụ ý troll Lát thôi mà cụ
 

Ngủ đi con

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-738653
Ngày cấp bằng
7/8/20
Số km
591
Động cơ
69,645 Mã lực
Tuổi
42
Tôn Thất Thuyết có bao nhiêu vợ, bao nhiêu con... dòng dõi đến giờ còn ai không nhỉ?
Họ Tôn Thất còn nhiều lắm cả Việt Nam lẫn Hải Ngoại , không biết có liên quan gì đến ông Thuyết không ?
 

Jochi Daigaku

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-456402
Ngày cấp bằng
26/9/16
Số km
52,465
Động cơ
577,611 Mã lực
Tuổi
26
Nơi ở
Tokyo
Cháu có thắc mắc, mong các bác giải đáp:

1. Năm 1887 ông Thuyết sang Tàu cầu viện binh với tư cách Binh bộ thượng thư kiêm Điện tiền đại tướng quân.
2. Năm 1888 vua Hàm Nghi bị bắt và lưu đày, ông Thuyết hết tư cách xin viện binh.

Vậy tại sao ông Thuyết không về Việt Nam kháng Pháp, mà ở lại buôn trâu bò đường tiểu ngạch biên giới, lấy lý do gom tiền mua vũ khí ?
Mấy cái vụ buôn bán lẻ tẻ đó, sai thủ hạ làm là được mà.
 

holyshit

Xe đạp
Biển số
OF-619574
Ngày cấp bằng
1/3/19
Số km
44
Động cơ
116,640 Mã lực
Em tò mò tìm đọc chiếu Cần Vương. Có bác nào giải thích giúp em cái đoạn dịch ở bên trên là gì ko ạ? Em vẫn nghĩ trước giờ mình nói chuyện vẫn là Tiếng Việt.
Mã:
Tự cổ ngự nhung chi sách bất xuất chiến, thủ, hòa tam giả nhi dĩ. Chiến chi tắc vị hữu kỳ cơ, thủ chi tắc nan kỳ đắc lực, hòa chi tắc sở cầu vô yếm. Đương thử sự thế thiên nan vạn nan, bất đắc dĩ nhi dụng quyền. Thái Vương thiên Kỳ[1], Huyền Tông hạnh Thục[2], cổ chi nhân diệc hữu hành chi giả.
 

7years

Xe điện
Biển số
OF-438258
Ngày cấp bằng
19/7/16
Số km
2,289
Động cơ
241,714 Mã lực
Tuổi
49
Bọn chó Cờ đen này tàn sát, giết chóc người Việt còn kinh khủng hơn cả Pháp.
chuẩn, chúng nó giặc cướp giờ vẫn đặt tên đường khôi hài thật

cũng phải nói quân sự công nghệ phớp lúc đó hơn ta trăm lần, nhưng lính tráng chỉ vài ngàn, chưa kể đường xá xa xôi tiếp viện gần như không thể

Nhưng nhân dân lầm than, đói khổ quá, chả thiết gì nữa. Cờ đen nó hoành hành mấy chục năm , bao năm bão lũ, khởi nghĩa vùng miền triền miên, tinh thần cũng suy kiệt
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top