[Funland] Nước Nga qua những ghi chép nhỏ .

tuananh072012

Xe điện
Biển số
OF-331188
Ngày cấp bằng
14/8/14
Số km
3,880
Động cơ
307,842 Mã lực
văn học xịn đây dồi
 

BMW2018

Xe tăng
Biển số
OF-349261
Ngày cấp bằng
3/1/15
Số km
1,096
Động cơ
275,870 Mã lực
. Những kẻ ăn mày đáng tôn trọng . Nguồn Chicken222.
Đã bao nhiêu lần muốn nâng máy lên chụp nhưng rồi lại thôi. Đôi khi, cái cảm giác xót xa lấn át tất cả những cảm hứng có hơi hướng nghệ thuật hoặc lưu trữ kí ức. Tôi ước gì mình có thể dễ dàng quên đi những dáng người lặng lẽ ấy.

Nước Nga sau hơn 10 năm tôi sống ít nhiều có những thay đổi mang tính tích cực. Những nhà hàng cửa hiệu mọc lên mỗi ngày, những món ăn ngoại quốc dần dần xâm chiếm thị trường nơi đây, từ những quán bình dân như Mac, KFC, saurma, Mumu … cho đến những quán ăn hạng trung như Sushi, hay cafeViet. còn hạng sang thì tôi chưa bao giờ thử, nhưng thấy cũng đã nhiều. Giá cả mỗi bữa ăn tùy quán mà dao động từ 10$ đến cả trăm $. Nước Nga riêng về ẩm thực đã chuyển mình mạnh mẽ từ những stalovaya (nhà ăn cho nhà xưởng hoặc trường học) đến những không gian sang trọng có nhạc sống du dương phục vụ suốt ngày. Nhưng bên cạnh sự phồn vinh ấy là những phận người lạc lõng, u buồn và mất mát. Những người ăn xin.

Những năm đầu 2000, đường phố rất ít người ăn xin, nếu có đó hầu như là những nghệ sĩ không chuyên, họ ngồi đâu đó trong những đoạn chuyển giữa các bến metro, trong hầm qua đường bộ, trên bến tàu, trên các con phố đông người. Họ lịch sự và lặng lẽ chơi thứ âm nhạc không chuyên của mình, từ những bản tình ca đến những trích đoạn giao hưởng nào đó. Họ cứ chơi như thể cho chính mình, người qua đường vẫn bước, đôi khi vài người nghe tiếng nhạc từ xa đã chuẩn bị sẵn vài xu lẻ bỏ vào cái cốc hay chiếc nón ngửa của những nghệ sĩ này. Hình ảnh về họ rất quen thuộc trên bất cứ đường phố phương Tây nào mà chúng ta ít nhiều đã từng thấy. Ăn xin nhưng rất có văn hóa. Thông thường khi rủng rỉnh tôi cũng cho họ vài xu, đôi khi nếu có tâm trạng tốt thì tôi trút tất cả xu trong ví của mình cho họ mà không đếm lại. Những năm tháng ấy, tuyệt chưa có những người ăn xin già hay những đứa trẻ.

Không rõ từ khi nào, có lẽ nhất là sau khi Putin thay đổi chế độ phụ cấp dành cho người già (từ miễn phí gần hết các dịch vụ y tế và công cộng sang trả tiền mặt để các cụ tự lo) lực lượng người già xin ăn trở nên đông đột biến. Họ ăn mặc thường là rất nghèo, nhưng hầu như sạch sẽ. Họ hay đứng cạnh những quầy thuốc lá, quầy thức ăn nhanh, quầy tạp hóa trong tàu điện ngầm. Họ chỉ đứng đó chìa tay ra, họ rất ít nói và thường thì không chủ động xin. Nhưng hầu như mọi người hiểu họ đứng đó làm gì. Lần đầu tôi thấy một bà lão đứng cạnh quầy thuốc lá tôi lập tức hiểu bà muốn gì, số tiền xu thối lại từ bao thuốc tôi đặt vào bàn tay gầy guộc đang run run nhè nhẹ. Thực sự không hiểu cái run rẩy ấy là đói hay do tuổi già. Bà nói một câu cám ơn và lời chúc phúc khi tôi đưa bà ít tiền còm ấy còn tôi thì vội bước đi ngay lập tức, tôi cảm thấy nghẹn lòng. Ở góc độ con người, tôi tin rằng dù gì đi chăng nữa, người già cần được chăm sóc và ít ra họ không nên bị đói!

Nếu quan sát, những người già ấy rất ít khi ngẩng đầu lên, họ tránh nhìn vào mắt người đi đường hoặc người đối diện. Nó cho chúng ta cái cảm giác họ xấu hổ nhưng bất lực. Ở tuổi của họ, đó là lựa chọn gần như là duy nhất.

Có đôi khi người già cũng còn một lựa chọn khác, họ bán những gì mình còn giữ hay có được. Vài cọng hành lá thu được từ việc vùi củ hành tây vào cái chậu con con trong phòng, ít nấm họ nhặt trong rừng mùa hè, ít táo con họ hái trên những cây táo mọc đầy trên vài con đường khắp Mos, vài quyển sách nhỏ cũ kĩ, chiếc khăn len tự đan, hũ dưa chuột tự muối, mấy cành chổi mùa đông (loại cây khô quắt mùa đông mà nếu mang ngâm nước ấm sẽ lại nở ra vài chiếc lá hay có khi là bông hoa nho nhỏ),… nhưng hầu hết những thứ ấy đem lại lợi nhuận không cao và bán cũng khó mà chạy khi mà cả về số lượng lẫn chất lượng đều không so với hàng siêu thị được. Người ta mua, đa phần là muốn giúp ông bà chút ít tiền còm và cũng là cách để ông bà nhận sự giúp đỡ mà bớt đi nhiều phần xấu hổ. Nếu đi đâu về qua Metro mà thấy cần mua ít hành ngò hay dưa chuột muối tôi thường ưu tiên mua của những người này. Đôi khi nếu tiền thối không nhiều, tôi cũng không nhận lại, tôi tin ai mua hàng các cụ cũng thế. Họ thường cám ơn rất chân thành cho những nghĩa cử ấy.

Ôi những phận già xứ tuyết.

Tôi cũng biết có lẽ thời trẻ họ không có một công việc mang tính chuyên môn cao, hoặc chính ra họ cũng không từng là những người có trình độ vì thông thường lương hưu của những người này khá ổn. Nhưng nhìn lại VN cũng vậy, XH mà, số người sống bằng lương hưu đủ đầy được bao nhiêu? Nhưng có một điều tôi nhận thấy là người VN mình giỏi xoay sở hơn con người xứ này. Hầu như các cụ ở thành phố đều có cách xoay sở nào đấy nếu thiếu lương hưu. Ở quê thì không nói làm gì vì ít cơ hội để xoay sở ra tiền (ra tiền chứ không phải ra cái ăn).

Những người già xứ này còn hay bị một loại bệnh dường như là do cái lạnh và hậu quả của việc ăn bơ sữa quá nhiều: Bệnh giãn tĩnh mạch chân. Những đôi chân sưng phù run rẩy khó nhọc bước từng bước. Những đôi chân to tới mức rất đau đớn khi cố nhét vào đôi giày rẻ tiền họ đang mang. Mà xứ này không có giày thì có mà chết, kể cả mùa hè cũng chả được mấy ngày mặt đất đủ ấm để chạy chân trần. Cái lạnh ngàn năm nó thấm cả vào lòng đất! Bạn tôi học Y từng kể về những bệnh nhân này và cách các bác sĩ cắt và kéo những đoạn tĩnh mạch chân bị chết ra khỏi da người bệnh khiến tôi ăn mất ngon mấy hôm liền. Nên chớ lạ nếu ai đó thấy trong những thước phim thời sự về nước Nga có những cụ già bước đi rất chậm.

Mấy năm trở lại đây, lực lượng ăn xin ở Mos đón thêm một nhóm người mới. Những người phụ nữ Đầu Đen (từ Đầu Đen là từ chỉ chung các dân tộc Caucasian có nét như dân lai Âu Á (hoặc trung á) nhưng tóc đen xoăn). Những người phụ nữ ăn mặc rất đặc trưng, đôi khi dẫn theo con nhỏ và sai đứa nhỏ bám lấy đối tượng tiềm năng để vòi tiền – giống ở đâu nhỉ? Những kẻ này thường bị dân Nga khinh bỉ và có khi gọi cảnh sát kiểm tra. Nhưng không hiểu sao số lượng đối tượng này ngày một nhiều. Tôi chưa bao giờ cho tiền họ cả. Quan điểm của tôi là cho tiền chỉ giúp đẩy những đứa trẻ ấy sâu thêm vào cái số phận thảm thương hiện giờ.

Cuối cùng và cũng mới ngày một xuất hiện nhiều là những người tàn tật hoặc những người (có lẽ) có hoàn cảnh đặc biệt. Họ thường đứng im ở đoạn chuyển Metro hoặc đi dọc vào bên trong các toa tàu khi đang chạy và lớn tiếng nêu lên tình trạng bản thân (như kiểu trở về từ chiến trườn Afghanistan, bị tai nạn lao động hay con trai tôi cần tiền phẫu thuật) vừa nói, vừa đi hay lăn xe lăn dọc các toa tàu điện ngầm. Ai cho bao nhiêu thì nhận, không vòi vĩnh. Đôi khi họ chỉ giơ ra trước ngực một tấm bảng nhỏ viết tình trạng của mình và lầm lũi đi dọc toa tàu hay đứng một chỗ nơi chuyển bến. Tôi đôi khi nếu cảm thấy tin tưởng cũng cho những người này một ít.

Ở cái xứ này, cuộc sống thay đổi quá nhanh trong những năm vừa qua, cả về kinh tế lẫn ý thức hệ. Nó cho nhiều người cơ hội, nó đẩy không ít kẻ ra đường. Đôi khi dường như điều này giông giống cách mà thiên nhiên đào thải và chọn lựa. Ở bất cứ nơi đâu tôi tin điều này cũng đều tồn tại, nó chỉ khác nhau chút ít ở phương thức và tốc độ đào thải mà thôi. Nếu chúng ta may mắn không phải là kẻ bị đào thải, vậy đôi khi cũng nên san sẻ chút may mắn của mình theo những cách khác nhau, nó giúp mọi thứ trở nên tử tế hơn, còn ít hay nhiều tự mình định giá lấy!
 

BMW2018

Xe tăng
Biển số
OF-349261
Ngày cấp bằng
3/1/15
Số km
1,096
Động cơ
275,870 Mã lực
Thôi e ngủ đây , mai rãnh e post tiếp.
 

BMW2018

Xe tăng
Biển số
OF-349261
Ngày cấp bằng
3/1/15
Số km
1,096
Động cơ
275,870 Mã lực
Cái ăn cái mặc, chuyện đọc sách mỗi ngày. Nguồn Chicken222.

Nói chuyện Ăn trước: Các món ăn Nga thường đek ngon. Chả hiểu trong các nhà hàng cao cấp có gì khá không nhưng món ăn hàng ngày của nó nếu mang khâu vị VN ra để đánh giá thì chỉ 1 chữ: NGẤY! Chỉ 1 món duy nhất mà tôi ăn được một cách thường xuyên là súp củ cải đỏ (Borsh), cái này lại ko thuần Nga mới chết! Nó nấu bằng cách hầm ít thịt vụn (bò, cừu, gà tùy thích) với củ dền, củ cà rốt, hành tây bào nhỏ vài mẩu khoai tây sau đó cho thêm ít Smetana (sữa chua đặc) lên trên mặt bát trước khi ăn. Còn các món khác hầu như là chiên, hầm, nghiền ăn khá ngán, có khi còn ớn như: Khoai tây nghiền, đùi gà chiên, cá tẩm bột chiên, phile cá luộc, cơm nấu nát rồi trộn với sữa hay bơ, …Thành phần thịt nhiều, rau cực ít. Thế nhưng đã có thời môt miếng bơ cũng là một ước mơ cao sang. Nước Nga có thời để duy trì vị thế anh cả của mình đã cung ứng thực phẩm cho mấy nước cộng hòa dù cho dân Nga trong mỗi giấc mơ cũng là một miếng bơ, một mẩu thịt. Những câu chuyện cười về thời bao cấp ở Nga vẫn còn đầy hình ảnh và được kể lại đến tận thời nay như: Một phóng viên nước ngoài hỏi một công dân Moscow rằng theo anh ấy thì trong cái XHCS tương lai của LX thì người dân sẽ có những gì, ông ta trả lời mỗi người sẽ có máy bay riêng, vì sao ư bởi vì nếu anh nghe nói hôm ấy ở Saint-Peterburg có bán thịt thì anh sẽ lên máy bay và bay vù đến đấy để mua. Đm đúng là hài!

Đầu những năm 2000, ít nhiều gì cũng không còn cảnh thiếu thốn thực phẩm nữa. Đã đến thời chỉ cần có tiền là mua được hết. Nhưng lúc ấy không phải ai cũng có tiền. Giai đoạn này bạn mình học ở Lomonoxop kể có mấy ông già có thể là bảo vệ cũ, có thể là cựu chiến binh, nói chung là nghèo, hay đứng ở nhà ăn sinh viên dưới tầng hầm để chờ. Chờ ai ăn xong mà thừa thức ăn thì họ sẽ đến vét nốt. Đm chỉ nghe đã thảm. Để dễ hiểu, những năm ấy lương giảng viên ĐH có người chỉ khoảng 200$/tháng. Chỉ vài năm sau đó Moscow đã trở thành thành phố có chi phí cao nhất thế giới.

Thực ra bữa ăn của một người bình thường ở Nga khá đơn giản, mấy mẩu bánh mì, một vài lát thịt nguội, miếng bơ,… có thể có súp nóng nếu nấu. Bữa ăn gia đình của họ cũng ưu tiên món nóng như súp đậu, súp gà, thịt hầm, thịt chiên, cá chiên,…, rau xanh thường là món xalat trộn. Nhưng nói thật là mấy thứ nước chấm lòng vòng chỉ là ketchup hay maionez. Ăn phát ớn.

Những năm ấy bữa ăn SV khoảng 7-10$ mới nó (HB chỉ là 250$/tháng) nên SV chỉ tự nấu ăn. Lạ một điều những năm ấy bữa ăn ở chợ Vòm dành cho dân đi chợ chỉ tầm 8$ là no căng bụng.

Thứ đắt nhất ở chợ là rau xanh, 3 cộng hành lá giá 0,33$. Đm đến mùa Đông càng khổ, tuyền cà rốt, khoai tây, bắp cải. Sau này có thứ gọi là Salat Tàu (thực ra là cải thảo) ăn cũng tàm tạm. Cà chua mùa Đông là hàng xa xỉ. Thời ấy sinh viên gần như không có khái niệm ăn tiệm. Đi chết cha mới có 1 tiệm Macdonalt, đi với gái ăn một bữa tầm 13$ mà đek no. Hồi ấy sướng nhất là được đến nhà người quen buôn bán ngoài chợ để ăn cơm. Bữa ăn có thể có mọi thứ kể cả thịt chó, tiết canh. Chó hoang Moscow chạy đầy đường!

Chuyện mặc thời đó cũng kém màu sắc, sau năm 2005-2006 các siêu thị mọc lên như nấm, các hãng thời trang liên tục mở rộng chuỗi cửa hàng bán lẻ của mình. Đường phố đẹp lên trông thấy.

Các cô gái Nga bắt đầu ăn mặc hở hơn, đẹp hơn. Những đôi giày giá vài trăm $ càng ngày càng phổ biến. Nói về giày, thứ này theo văn hóa Nga là thứ quan trọng nhất trên người. Cái lạnh xứ này nếu chủ quan là gục ngay. Mà thứ quan trọng nhất cần bảo vệ trước cái lạnh là đôi bàn chân. Đã có thời dân Nga còn đòi chính quyền Moscow tìm giải pháp làm tan tuyết trên đường vào mùa Đông vì giải pháp dùng muối khiến cho những đôi giày đắt tiền của họ hỏng quá nhanh (mùa Đông người ta rắc muối ra đường để tuyết tan nhanh hơn – nhiệt độ đóng băng của nước muối thấp hơn nước thường). Chuyện ăn mặc của người Nga trước khi các hãng hàng tư bản xâm nhập được cung ứng bởi các doanh nhân người Châu Á (Việt, Tàu). Những chiếc áo ấm giá tiền rẻ và chất lượng vừa phải được các thương gia này vận chuyển khắp nước Nga, đến tận tay từng người dân xứ lạnh. Đã rất nhiều người Nga qua được những mùa Đông nghèo khổ nhờ những chiếc áo ấm giá rẻ này. À, thời ấy khá nhiều hàng may mặc hạng trung hay hơi sang, độ bền cao được cung ứng bởi Minh Phụng (hoặc fake) nhé. Người sau này chết vì cái tội giàu quá nhanh mà nếu hiểu một chút thì sau khi diệt Phụng, có một người nhờ nắm quyền thi hành án mà giàu lên khủng khiếp nhờ vậy dần đi vào lực lượng lãnh đạo cao cấp, anh X! Đừng tìm X, khó lắm.

Những chuyến tàu, xe bắt đầu tấp nập hơn, sáng sủa hơn và êm hơn. Những toa tàu dần đông và sạch hơn. Những con người ngồi hoặc đứng rất trật tự, phần đông đang đọc sách! Chuyện nay chắc anh em đã nghe nhiều.

Họ đọc sách gì? Đủ thứ, từ khoa học cơ bản, tiểu thuyết, kinh thánh, báo, … cái xã hội này tính nhân văn cao có lẽ chính nhờ cái văn hóa đọc này. Thử xem ở VN hơn 10 năm nay giới trẻ hoặc con người bình thường mấy người đọc nổi 1 quyển sách 1 năm cho nên đừng khó hiểu nếu VN chỉ nhìn đểu, khạc đờm, nói to cũng có thể bị đâm chết.

Sách ở nước Nga đã từng rất rẻ. Nhưng mọi thứ đã thay đổi sau những năm 2000. Giá cả sách dần đắt lên, nhờ vậy các tác giả cũng sống khỏe hơn. Nói luôn là đừng nghĩ đến chuyện photocopy một quyển sách vì giá copy 1 trang là khoảng 0,1 $ nên photo 1 quyển giáo trình còn đắt hơn mua, hơn nữa mua sách bên này nó đóng bìa cứng nên cầm đã tay lắm.

Sách khoa học của Nga viết khá tường tận, rõ ràng và hiếm khi che giấu. So với sách của Anh Mỹ thì ít ví dụ ứng dụng thực tế hơn nhưng nặng về mặt kiến thức cơ bản hơn.

Có cả một giai đoạn các nghiên cứu về XH và lịch sử không có tính khách quan vì bị định hướng và người Nga thừa biết điều đó. Họ vẫn mang vài quyển sách ra làm trò cười vì tính vô lý trong nội dung.

Nếu không có những năm tháng bị kèm cặp và định hướng bở những chính trị gia ngu đần, khoa học của Nga đã đi rất rất xa rồi. Một giai thoại kể rằng trong một hội nghị khoa học, một nhà bác học chuyên điều khiển tự động đã nói với Stalin là sẽ đến lúc máy móc có thể làm thay mọi chuyện của con người, bao gồm cả giữ trật tự XH. Stalin chỉ nói: Chuyện vớ vẩn. Chỉ thế thôi mà sau đó nghành điều khiển tự động và toán tính toán của Nga bị đình trệ cả vài thập kỉ và sau đó đánh mất hàng nghìn khoa học gia vì không có môi trường nghiên cứu cho họ ở nước Nga. Nếu ai học sâu về cái này chắc hiểu tôi đang nói gì.
 

KIA Q7

Xe tăng
Biển số
OF-75034
Ngày cấp bằng
10/10/10
Số km
1,656
Động cơ
436,410 Mã lực
Tuổi
55
Hay quá. Có thể thấy một chút của Việt Nam trong đó.
 

BMW2018

Xe tăng
Biển số
OF-349261
Ngày cấp bằng
3/1/15
Số km
1,096
Động cơ
275,870 Mã lực
Vâng 1 chút gì đó rất giống nước ta cụ nhỉ !!
 

Bongbin2009

Xe tăng
Biển số
OF-157102
Ngày cấp bằng
17/9/12
Số km
1,380
Động cơ
361,620 Mã lực
Nơi ở
Ở gầm cầu hàng ngày
Rất thật, em vẫn thấy thiếu bài về các mùa của nước Nga, cảm nhận của những người đã đi Nga , không phân biệt giàu nghèo...
 

BMW2018

Xe tăng
Biển số
OF-349261
Ngày cấp bằng
3/1/15
Số km
1,096
Động cơ
275,870 Mã lực
Nước Nga của những điều buồn cười. Nguồn Chicken222.

Đầu tiên xin kể hầu vài chuyện cười Xô Viết (hầu như các truyện này được người ở các nước Bul, Phần Lan, Hung... viết nhưng sau đó trở thành món khoái khẩu trong những năm cuối thời LX sụp đổ và những năm 2000)

Trong chuyến đi dạo phố Moskva, Khơ ghé vào một tiệm bách hoá. Tới quầy bán tranh tượng, Khơ thấy chỉ bày toàn tranh tượng mình, trong bụng rất khoái, nhưng ngoài miệng giả bộ “chỉnh” cô bán hàng:
"Tại sao cô chỉ bày bán độc tranh tượng tôi thôi? Cô làm như vậy, người ta lại lên án tệ sùng bái cá nhân Khrushchev’ thì nguy lắm! Ngay sau đây, cô phải bày bán thêm tranh tượng Marx, Engels, Lenin, nghe không?
Cô bán hàng tủm tỉm đáp:
"Báo cáo đồng chí, chúng tôi đã bày bán tranh tượng ba lãnh tụ mà đồng chí vừa nói, nhưng dân chúng đã mua hết sạch rồi ạ."

***

Brezhnev ngồi trong phòng làm việc, tay cầm cuốn hồi ký "Đất nhỏ" vừa được một giải thưởng văn chương lớn. Suslov lao vào phòng, thở hồng hộc.
- Đồng chí Brezhnev, đồng chí cho gọi tôi ạ?
- Đồng chí đã đọc cuốn sách của tôi chưa?
- Sao lại chưa, tôi đã đọc tới hai lần rồi.
- Được, đồng chí có thể đi.
Một lát sau, Malynovsky đến. Brezhnev cũng hỏi ông ta:
- Đồng chí đã đọc cuốn sách của tôi chưa?
- Sao lại chưa, tôi đã đọc hai lần và rất thích.
Brezhnev lẩm bẩm một mình: "Hừm, bọn chúng bảo thích cuốn sách. Có lẽ ta cũng phải đọc một lần cho biết."

***

Một ngày nọ, sau bữa sáng, trước khi bắt tay vào giải quyết công việc trong ngày, Stalin nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bỗng nhiên, Mặt trời chào:
“Xin chào đồng chí Stalin! Chúc đồng chí mạnh khỏe và nhiều sức lực để làm việc trong buổi sáng nay!”
Stalin rất ngạc nhiên, nhưng ông cũng đáp lại:
Xin chào Mặt trời.”
Stalin làm việc đến trưa, ông nghỉ ăn trưa rồi lại nhìn ra ngoài cửa sổ. Mặt trời lại cất tiếng chào:
“Xin chào đồng chí Stalin! Chúc đồng chí mạnh khỏe và nhiều sức lực để làm việc trong buổi chiều nay!”
Stalin chào lại:
“Xin chào Mặt trời.”
Buổi tối, trước khi đi ngủ, quen mui, Stalin lại nhìn ra cửa sổ.
Mặt trời đã gần lặn hết, nhưng nó không hề có ý muốn chào Stalin. Không thể tha thứ được, Stalin vặn hỏi:
“Này Mặt trời, sao cậu không chào tôi?”
Mặt trời điềm nhiên đáp:
“Quên đi nhá, tao đã sang đến phương Tây rồi!”

***

Tại Liên Xô, vào thập niên 60. Bộ Văn hóa mở một cuộc thi vẽ, đề tài cố nhiên là cuộc đời của đồng chí Lenin. Tuy nhiên, ban tổ chức muốn thay đổi đôi chút vì dân tình đã quá chán chường những đề tài muôn thuở như "Đồng chí Lenin ở điện Smolny", "Đồng chí Lenin trên chiến hạm Rạng Đông" hay "Đồng chí Lenin tại Đại hội Quốc tế Cộng sản". Vì vậy, họ muốn tìm một cái gì mới mẻ. Một đề tài mới cho cuộc thi được nghĩ ra: "Đồng chí Lenin ở Warszawa". Hàng loạt bức tranh được gửi đến ban tổ chức, các giám khảo phải làm việc rất căng thẳng. Nhưng có một tấm không hề phù hợp với đề tài, thậm chí ban giám khảo cũng không hiểu ý nghĩa của nó, do đó người ta phải triệu tay họa sĩ đến.
Chàng họa sĩ xuất hiện trước Hội đồng, lập tức anh bị hỏi:
“Tấm ảnh này dính gì đến đề tài ‘Đồng chí Lenin ở Warszawa’”?
Trong tranh, một nam và một nữ đồng chí đang trong tư thế âu yếm. Người ta hỏi họa sĩ:
“Nữ đồng chí này là ai?”
Họa sĩ đáp:
“Thưa, là vợ đồng chí Lenin ạ.”
“Tốt. Nhưng đồng chí này không phải đồng chí Lenin! Đồng chí ấy là ai vậy?”
“Dạ, là đồng chí tài-xế của đồng chí Lenin ạ.”
“Thế đồng chí Lenin đâu?”
“Dạ, đồng chí Lenin ở Warszawa ạ.”

***

Năm 1937, nhân 100 năm ngày mất của Pushkin, người ta tổ chức một cuộc thi thiết kế đài kỷ niệm thi hào. Người ta đề ra 3 giải thưởng.
Giải ba là một tượng Stalin đang đọc thơ Pushkin.
- Đúng về mặt lịch sử - Stalin nói -, nhưng sai trên phương diện chính trị. Đường lối của **** để đâu?
Giải nhì là một tượng Pushkin đang đọc sách Stalin.
- Đúng về mặt chính trị - Stalin nói -, nhưng sai trên phương diện lịch sử. Thuở sinh thời Pushkin đã làm gì có sách của tôi?
Cuối cùng, giải nhất được trao cho tác giả tượng đài Stalin đọc sách của Stalin.

Nước Nga, trong ấn tượng của nhiều người là một đất nước khoa học với những con người thông minh và giàu sức sáng tạo, lại thể hiện một bộ mặt bất ngờ trong đời thường. Đó là những kẻ say rượu lảo đảo khắp mọi lối vào Metro, đầu những năm 2000 hiếm có lối vào Metro nào mà không có vài ông say đang dựa tường hay gục mặt trong góc ngủ vùi. Họ hôi hám, bẩn thỉu và ...hiền. Khá lạ nhỉ, nhưng mấy người say bên này chả mấy khi cà khịa hay đánh nhau cả, họ say, lè nhè nói với người nào đó bên cạnh hoặc với con bồ câu tình cờ đậu xuống trước mặt, rồi họ gục xuống ngủ. Sau đó vài năm, khi lệnh cấm uống rượu nơi công cộng được ban ra và Moscow trở thành một thành phố du lịch thì việc vài cảnh sát áp giải mấy chú say này đi đâu đó trở nên phổ biến. Áp giải cũng thường khuyến mãi vài cú tát, một hai cái gõ đầu hữu nghị. Chả ai can, dù ít người thích bạo lực.

Đó còn là một nước Nga với những bà bán hàng lúc nào cũng ôm máy tính bỏ túi. 5 +7 đôi khi cũng bấm, nếu hôm nào máy tính hỏng thì đúng là thảm họa vì họ không biết tính nhẩm. Việc tính nhẩm như máy của mấy bà bán hàng VN là một biểu hiện của thiên tài trong giới bán buôn bán lẻ nơi đây.

Putin như một vị anh hùng xuất hiện giữa cơn cùng cực của nước Nga, chỉ vài năm đúng là ông ấy vực một nước Nga nhão nhẹt trở nên cứng cỏi hơn và dần có lại vị thế quốc tế. Tuy nhiên ngay từ những năm đầu lúc Tintin đang rất thành công, các cuộc biểu tình antiPutin đã nổi ra khá nhiều, tuy ở quy mô nhỏ. Còn nhớ có lần có giấy dán trong thang máy (khoảng năm 2005-2006) KTX vận động ai ngày mai tập trung ở chỗ nào đó tham gia biều tình chống Tintin được cho 250r (gần 8$ thời ấy). Mình chả dại, đi làm đek gì, mà chắc gì dân VN nó cho được đồng nào!

Nước Nga, trong tâm trí nhiều người là xứ lạnh, đúng là xứ lạnh. Mùa đông kéo dài ít cũng 6 tháng, năm nào mà xuống tới -29C trở đi là thấm (đang nói ở Moscow, Yrkut ko chơi). Đi ngoài đường 3-5 phút là lông mũi, lông mi nó cứng lại, mỗi lần hít thở sẽ cảm tưởng như cả chục cái tăm bé bé trong mũi phập phồng. Nhột vãi. Nếu không có cái mũ trùm kín tai sẽ là thảm họa, có nghe kể ở phía bắc, nơi rât lạnh, có ông đi ra đường ko trùm kín tai, về đến nhà cái dái tai nó vỡ ra như băng! Nhưng mùa Thu và Hè của Nga thì thôi khỏi nói. Mùa Thu nó đẹp đến nao lòng. Còn mùa Hè, sướng nhất là xuống những bãi tắm tiên hoặc bán tiên, theo như lời của một đàn anh thì: Đi xem bọn nó phơi thịt. Các em gái bán nude nằm phơi mình dưới nắng (dân ở đây thích da ngăm ngăm chứ ko chơi trắng như Ngọc trinh), khối em đẹp. Nhưng có khi cũng gặp bà già 80 đi tắm bán nude, nhìn thấy một lần là ói một tuần!

Moscow là thành phố to và rộng, thế mà những thảm xanh của nó nhiều vô kể. Nhớ lần mình ngồi máy bay xuống TSN, nhìn qua cửa sổ toàn nhà là nhà, trông kinh vãi. Nhưng khi máy bay xuống sân bay Nga: Domodedovo hay Seremechevo, xung quanh toàn thảm xanh. Gần các trường đại học đều là những khu rừng, khu đồi, khu công viên toàn cây xanh. Không khí sạch và cực ít bụi. Hồi ở SG, ngày nào đi làm về cũng lau đen cả cái khăn, bên này có khi 2 ngày không rửa mặt cũng chả thấy bẩn thỉu gì!

Nước Nga chắc lắm nồi áp suất. Có c***t đấy. Xưa thôi, giờ kiếm được cái nồi ấy hơi bị khó. Nhà mình có cái nồi từ xưa, hỏng mỗi cái doăng cao su, ông cụ bảo sang mà thấy thì mua, ở hơn 10 năm chưa một lần nhìn thấy nó. Nước Nga chắc nhiều bàn là: quên m** đi, Nga giờ toàn đồ điện tử, dân dụng của Tàu với Đức, Nga đíu làm được cái gì để cho sử dụng dân dụng cả (nói chung).

Nước uống ở Nga chắc sạch hơn ở VN. Sạch cái beep, ở Moscow, do mùa Đông cần nước nóng (mà đm, mùa Hè cũng cần nước nóng, đố chú nào tắm nổi cái nước lạnh bên này, kể cả mùa Hè). Để giữ nhiệt nước nóng đủ lâu trong khi vận chuyển bằng các đường ống khắp thành phố, người ta pha vào nước một loại bột. Và nước lạnh cũng thế (lạnh tức là tầm +12 đến +15C giữa mùa đông -20C thì cái nước ấy cũng là cần đun ở nhà máy nước hoặc nơi các trạm bơm) chỉ ít hơn. Do phải duy trì nước ở thể lỏng, nếu đoạn nào nước không đủ nóng mà bị đóng băng là ống nước đoạn đó gãy ngay (nước đóng băng nở ra GG thần chưởng để xác nhận). Cái thứ nước ấy nhìn thì trong (nước nóng ra khỏi vòi hơi đục nhưng để 10s sau thì trong) nhưng đun lên uống là ăn ****. Chỉ cần quan sát ấm nước sau 1 tháng đun là sẽ thấy, có một lớp cặn như vôi bám cứng xung quanh thành ấm, nó cứng như đá thật và cực kì khó cạy ra khỏi ấm. Cho nên tự hiểu là nước mình uống vào người nó cũng thế. Nó mà lắng trong thận thì siêu vui! Do đó, nhà có đk bên này dần chuyển sang uống nước đóng chai hoặc mua bộ lọc nước về gắn vào vòi để loại trừ cái loại bột đó đi.

Đêm hôm gõ tý thôi, hôm sau làm tiếp
 

BMW2018

Xe tăng
Biển số
OF-349261
Ngày cấp bằng
3/1/15
Số km
1,096
Động cơ
275,870 Mã lực
Nước Nga của những điều buồn cười (2).

Để bắt đầu, vẫn là vài câu chuyện cười Liên Xô

Hỏi: Sự khác nhau giữa báo Pravda (Sự thật) và báo Izvestia (Tin tức) là gì ?
Đáp: Trong báo “Sự thật” thì không có tin tức, còn trong báo “Tin tức” thì không có sự thật.
—–

Luật pháp LX đảm bảo quyền tự do ngôn luận. Nhưng nó không đảm bảo quyền tự do sau khi ngôn luận.

—–

Hỏi: Điều gì là vĩnh cửu ở Liên Xô?
Đáp: Những khó khăn tạm thời.

—–

Hỏi: Tình trạng hỗn độn là gì ?
Đáp: Chúng tôi không bình luận về nền kinh tế của đất nước.
—–
Hỏi: Có đúng là nhà thơ Vladimir Mayakovsky đã tự sát hay không?

Đáp: Vâng, đúng vậy, và người ta còn thu âm lại được những lời nói cuối cùng của nhà thơ: “Các đồng chí, xin đừng bắn.”

—–

Hỏi: Thế nào là người cộng sản ?

Đáp: Người cộng sản là người đã đọc cuốn “Kapital” của Marx

Hỏi: Còn thế nào là người tư bản ?

Đáp: Người tư bản là người đã hiểu nội dung cuốn “Kapital” của Marx

—–

Hỏi: Có đúng là điều kiện sống ở các trại lao động cải tạo là tuyệt vời không?

Đáp: Về nguyên tắc là đúng. Năm năm trước một thính giả của chúng tôi không tin điều này và vì thế đã được gửi tới đó để điều tra. Vị thính giả này có vẻ đã thích ở kia tới mức mà giờ này ông ta vẫn còn chưa thèm quay về lại.
—–

Ba công nhân vừa bước vào nhà tù, hỏi nhau vì sao bị tù. Người thứ nhất: “Ngày nào tôi cũng đi muộn 10 phút, họ bảo tôi phạm tội phá hoại”. Người thứ hai: “Ngày nào tôi cũng tới sớm 10 phút, họ bảo tôi là gián điệp”. Người thứ ba: “Ngày nào tôi cũng đến đúng giờ, họ bảo tôi có đồng hồ ngoại”.
—–
Tại sao bao giờ KGB cũng đi thành nhóm 3 người? Trả lời: một người biết đọc, một người biết viết, người thứ ba có nhiệm vụ theo dõi hai tay có học đó.

—–

Stalin quyết định vi hành quanh thành phố xem công nhân sống như thế nào, một lần ông ta bí mật ra khỏi Điện Cẩm Linh. Sau đó ông rẽ vào rạp chiếu bóng. Phim vừa hết thì quốc ca vang lên và trên màn ảnh xuất hiện hình Stalin. Tất cả đều đứng dậy và hát quốc ca, riêng Stalin vẫn tiếp tục ngồi, tỏ vẻ rất hài lòng. Rồi ông ta thấy một người ngồi phía sau ghé vào tai thì thầm: “Này đồng chí, tất cả chúng tôi đều cảm thấy như thế, nhưng hãy tin tôi đi, đứng dậy sẽ an toàn hơn rất nhiều”.
—–
Sĩ quan KGB vào công viên và trông thấy một ông già đang cầm cuốn sách. Người sĩ quan hỏi: “Ông già đang đọc gì đấy”. Ông già đáp: “Tôi đang tự học tiếng Ivrit”. “Ông học tiếng Ivrit làm gì? Thị thực đi Israel phải chờ mấy năm lận. Ông sẽ chết trước khi làm xong giấy tờ”. “Tôi học tiếng Ivrit để khi lên Thiên đàng tôi có thể nói chuyện với Abraham và Moïse. Trên Thiên đàng chỉ nói bằng tiếng Ivrit thôi”. “Thế nếu ông xuống địa ngục thì sao?” – Người sĩ quan hỏi. “Tiếng Nga thì tôi biết rồi” – ông già trả lời.
—–
Một người Mỹ và một người Nga tranh luận xem ai vĩ đại hơn: tổng thống Hoover hay Stalin?
- Tất nhiên là Hoover rồi! Bởi lẽ ông đã cai nghiện cho chúng tôi!
- Đã có gì là to tát! Stalin còn cai ăn cho chúng tớ thì sao!

Nước Nga, như ấn tượng của mọi người, là xứ lạnh. Nhưng mấy ai tưởng tượng rằng giữa mùa Đông để ngủ ngon người ta hay mặc quần đùi cho mát! Nhớ hồi trước khi sang Nga mình nghe ông anh chém là sang đây đi học về phải mở tủ lạnh ra để sưởi ấm phòng vì tủ lạnh chỉ 4-10C mà mùa đông thì nhiệt độ là -20C. Móa, thế mà tin sái cmn cổ!

Phải nói là nhờ hệ thống điện hạt nhân mà điện sử dụng của Nga chưa bao giờ thiếu, nhất là các thành phố lớn. Sau những chiến thắng của giới vô sản và vài thập niên đầu phần đông người vô sản vẫn sống và lao động với lòng nhiệt huyết và tính tự giác cực cao thì nước Nga hoàn toàn lột xác. Họ đã có nhữg công trình xây dựng mang tính biểu trưng với quy mô và tầm vóc cực kì vĩ đại (đơn cử như hệ thống 7 tòa nhà có kiến trúc kiểu tòa nhà ĐHTH Moscow xây khắp Moscow-1 trong số chúng giờ là trụ sở của bộ ngoại giao Nga). Hệ thống Metro đi trước thời đại (thời đó, giờ thì cũ rồi) với lối kiến trúc đặc trưng từng vùng miền của các nước cộng hòa (đang nói về hệ thống ga trung tâm). Thời ấy rất nhiều huyền thoại về hệ thống Metro này như kiểu chỉ trong 3 năm họ xây xong 6 bến trung tâm nhằm đáp ứng yêu cầu của Bộ Chính trị là chuẩn bị sử dụng hệ thống này như một khu vực ẩn náu nếu chiến tranh hạt nhân xảy ra. Kĩ thuật xây là dùng máy ép đất sang hai bên để mở đường hầm, như vậy đất cứng và không cần quá nhiều bê tông để gia cố sau này (cái này cần kiểm chứng kĩ). Hệ thống các con tàu đóng vai trò Pit-tông để bơm và hút không khí cho toàn bộ tuyến metro bằng hiệu ứng Becnulli đảm bảo luôn cung ứng oxy cho người ở dưới này mà không mất thêm quá nhiều hệ thống quạt thông gió(nếu để ý trên mặt đường có các lỗ thông gió dành cho metro thông lên mặt đất),do đó các chuyến tàu buộc phải chạy ở một tốc độ trung bình nhất định nếu không muốn thiếu oxy cho các bến tàu.... Nếu aần nói về hệ thống Metro sẽ nói thêm ở các bài khác.

Quay về chuyện cái nóng mùa Đông, nhờ quá trình xây dựng XHCN và việc nhảy vọt về KHKT những năm đầu thế kỉ 20, nước Nga đã có hệ thống nhà máy điện hạt nhân, và chính nhờ nó, điện ở NGa siêu rẻ. Do đó hệ thống sưởi nước nóng chạy suột mọi tòa nhà, mọi căn phòng trên khắp những thành phố lớn (ở thôn quê chỗ có chỗ không). Hệ thống sưởi bên này vẫn dùng thiết kế của những năm hồi đó, dùng nước nóng.

Nước được đun đến một nhiệt độ khá cao (ít cũng 40-70C tùy nhiệt độ ngoài trời) rồi cho chạy qua hệ thống đường ống kim loại được xây dựng theo các bức tường và xuyên qua các phòng. Mỗi phòng có một cái lò sưởi (thực ra là một đoạn gấp khúc chữ chi với đường ống có kích thước to hơn kết hợp với các lá đồng hoặc gang bọc ngoài để tỏa nhiệt). Tùy diện tích phòng mà có thể có 1 hoặc 2 lò. Mùa Đông các cửa sổ được đóng kín,thậm chí dán thêm băng dính để đảm bảo gió không lùa vào (móa, gió -20C mà nó vào phòng thì 5 phút sau là khóc, sưởi sưởi cái đíu). Phòng là kín với bên ngoài, thêm cái lò sưởi. Nhà nào mà lò mạnh hoặc gần nguồn đun nước thì nóng thôi rồi, có khi tối ngủ mồ hôi ra như tắm ấy, nhưng không dám bỏ chăn, vì nửa đêm mà lò nó trục trặc gì thì chỉ cần 5 - 10 phút là cóng ngay nên vẫn phải thủ cái chăn bông trên bụng. Đi ngoài trời đang cóng, vào phòng cái là phải nhanh nhanh cởi áo đông ngay nếu không muốn bị hầm hơi. Mùa Đông nếu ở thành phố lớn mà ít ra đường có khi còn mặc ít hơn mùa thu (cuối thu nếu lạnh nó mới bật hệ thống sưởi).

Nước Nga cũng là nơi mà đôi khi bạn sẽ thấy các cụ già nghèo khổ vẫn bỏ cả vài chục $ ra mua thức ăn cho con mèo dù chỉ dám bỏ vài $ cho bữa ăn của mình. Ở Nước Nga có câu nói đùa là: Xứ này xếp theo thứ tự vị trí trong xã hội thì: Con nít, phụ nữ, con mèo, đàn ông. Đàn ông xếp sau con mèo.

Mèo là một thứ dạng như thành phần cốt cán của gia đình, nhất là với các gia đình chỉ có 2 ông bà già sống với nhau. Như đã nói ở những phần trước, cuộc sống thay đổi quá nhanh kéo dài ra cái khoảng cách giữa cha mẹ và con cái, khi đó với các cụ, con mèo trở thành đối tượng để vỗ về và yêu thương. Nếu buộc phải xa con mèo của mình, các cụ rất đau khổ. Đôi khi các cụ cũng hay đặt cái đĩa, đổ ít sữa và vài miếng xúc xích ở hành lang cho những chú mèo hoang trong khu nhà.

Những con mèo xứ này béo như lợn!
http://persephonemagazine.com/wp-con...-cat-round.jpg
http://cdn.themetapicture.com/media/...itten-snow.jpg

Vì nhà kín, nhất là mùa Đông, những con mèo ít được ra khỏi nhà, chúng chỉ ăn và ngủ rồi nằm yên cho người ta gãi, nựng nên chúng trở nên béo phì. Có những con mèo tôi tin là không thể nhảy quá 3cm. Tội gì luyện tập khi ta vẫn có thể nằm đó gừ gừ mà vẫn có ăn, thậm chí là ngon!

Chó hoang ở Mos chắc phải là nhiều nhất Châu Âu. Chả hiểu vì sao nhưng có lẽ việc chuyển lên sống chung cư đã buộc chủ nhân chúng thả chúng ra đường, vì chúng hay sủa, vì không có thời gian đưa chúng đi vệ sinh hay vì gì thì cũng không biết, nhưng chó hoang nơi đây đầy đường. Lâu lâu chúng lại trở thành món ngon ở chợ VN. Thực ra thịt chó Nga ko ngon, do chúng phải la liếm tự kiếm ăn nơi các hố rác, bãi rác nên thịt chúng cũng dai mà hôi, như thịt bồ câu bên này. Nhưng lũ chó hoang này siêu hiền. Chúng ít khi cắn hay gầm gừ ai, chúng rụt rè, tội nghiệp đến gần các khách bộ hành, nhất là những ai đang vừa đi vừa ăn cái gi đấy. Chúng cứ đi theo, hoặc ngoắc đuôi nhìn họ, mong chờ một chút thức ăn. Chó không giống mèo, chúng không tự săn bắt chim chóc để ăn sống được. Trước nhà mình có con chó 14 tuổi nên mình nhìn lũ chó hoang này thương kinh khủng. Bây giờ người Nga phổ biến nuôi những loại chó bé như Chihuahua trong nhà, vì nó chắc là hợp với việc nuôi ở chung cư. Có điều em nhìn mấy con chó nhỏ mà chảnh chó đó là chỉ muốn sút một cái cho đỡ ghét. Móa chó mà ăn uống kĩ hơn người, ăn sai là đau bụng, bệnh phải đi bs một lần 1-200$.

Mặc dù là một thành phố lớn nhưng việc nhìn thấy động vât hoang dã ở Moscow rất dễ, nhất là sóc, vịt trời và thiên nga. Nước Nga có mùa săn vịt trời, ngoài những tháng ấy, thằng nào bắn vịt trời thì rửa đít vào khám ngồi vài tháng và đóng phạt cả chục nghìn $. Những khu rừng quanh cá trường ĐH được gắn chi chít những hộp nhựa, những nhà gỗ trên các thân cây cho chim hoặc sóc. Việc nhìn thấy con sóc chạy lon ton trên những cành cây tay cầm hat dẻ là rất phổ biến trong mùa Hè, thậm chí mùa Đông cũng đôi khi thấy. Quan trọng nhất là tôi chưa thấy quán nào ở đây bán thịt sóc cả. Có lẽ việc ăn thịt những con đó là việc không thể hiểu nổi với người dân xứ này.

Những nét đẹp từ thiên nhiên cũng như ý thức giữ gìn chúng có lẽ đã tạo nên trong lòng người Nga những nét khá nhân văn. Tuy cuộc sống 3 thập niên trở lại đây hối hả, nhất là giá cả địa ốc đã mài mòn rất nhiều những nét nhân văn và giá trị truyền thống trong giới trẻ Nga nhưng ít nhiều gì trong họ vẫn có những khoảng lặng. Nhất là đối với những người Nga già thì lòng tự trọng, sự chia sẻ và tính nhân văn vẫn còn rất đậm trong họ. Nước Nga có thể sẽ khó khăn, sẽ khốn đốn trong bàn tay của Tintin những năm tới đây. Nhưng khi mọi chuyện qua đi, khi mọi thứ trở nên tốt hơn thì cái nét Nga sẽ lại trở về và hiện hữu như nó đã từng tồn tại qua nhiều thế kỉ vậy.
 

UFA

Xe điện
Biển số
OF-36700
Ngày cấp bằng
1/6/09
Số km
4,256
Động cơ
175,326 Mã lực
Em cười ko nhặt được mồm khi đọc truyện Lê nin ở Vacsava
 

trabi s

Xe buýt
Biển số
OF-187185
Ngày cấp bằng
27/3/13
Số km
572
Động cơ
337,208 Mã lực
Văn cụ tả rất chân thực,e cũng từng ở nga 1 thời gian nhưng quả thật ko có được những cảm nhận sâu sắc như cụ.Thanks!
 

nvidia7150

Xe tải
Biển số
OF-161505
Ngày cấp bằng
19/10/12
Số km
298
Động cơ
350,964 Mã lực
Dài quá. Cháu đọc sau vậy
 

BMW2018

Xe tăng
Biển số
OF-349261
Ngày cấp bằng
3/1/15
Số km
1,096
Động cơ
275,870 Mã lực
Đầu năm mới, mọi thứ thay đổi nhiều, viết một chút về những gì đang xảy ra xung quanh.

* Nước Nga những tháng mùa Đông sau khi bị trừng phạt.

Trừng phạt kinh tế, như đã rõ, với lý do Crimera đã gây ra nhiều xáo trộn trong đời sống của dân Nga. Tôi không có cơ hội tiếp xúc với giới siêu giàu nên không dám nói gì về họ, mà cơ bản tôi nghĩ dân giàu thì nó chỉ ít sướng hơn tý chứ nó vẫn sướng. Chỉ dân Nghèo mới thực sự chịu tác động mạnh do lệnh trừng phạt, mà thực tế lịch sử chứng minh, những cuộc bạo động và lật đổ đều từ dân nghèo mà ra. Nếu có đủ cơm ăn áo mặc, ai rảnh đi làm cách mạng, ai dại ra chiến trường để hy sinh. Nhìn lịch sử VN và Tàu là rõ.

Ai cũng biết tỷ giá giờ đã là quanh mức 60, khó hạ trogn thời gian tới là điều dễ hiểu vì Nga bị bao vậy tứ phía và quá ít đồng minh. Có lẽ đó là hậu quả của tính cứng rắn của Tintin trong khi nước Nga mới vực dậy, thay vì nhẹ nhàng liên kết tìm đồng minh ngang hàng, đôi bên cùng có lợi thì các chính sách nước Nga đối với hàng xóm trong mấy năm qua vẫn theo kiểu kẻ cả. Cái vị thế đàn anh trong quá khứ khiến dân Nga, nước Nga cho rằng mình ở chiếu trên so với hàng xóm láng giềng. (ông VN đối với dân Cam dân Lào cũng chả kém). Chính cái lối mòn này khiến cho quan hệ của Nga áp đặt với các nước lân bang khá là cứng nhắc và kẻ cả. Khi chuyện xảy ra, tất nhiên những nước này cố gắng tìm cách thoát ra khỏi sự kìm kẹp này. Chống lại thì chưa hẳn nhưng cũng tìm cách đứng trung lập cho nó an toàn. Ít có nước chìa tay ra chủ động giúp đỡ, trừ anh Tàu, mà cái chìa tay của anh Tàu nó cũng không dễ nắm vì ai biết tay còn lại anh có đang giấu con dao không?

Lương nhân công ở Nga chưa kịp tăng, tất nhiên - tăng lương chứ phải đùa à. Năm ngoái lương một nhân viên văn phòng tầm 40-50k Rub 1 tháng (nhân viên thường) tức là hơn 1300$, sống khỏe. Lâu lâu cũng đi ăn tiệm được. Nhưng bây giờ số lương ấy chưa được 1000$. Mà giá thực phẩm thì đã bắt đầu nhảy lên sau năm mới. Trước đây 1 cân thịt bò loại xịn tầm 550r tầm 17$ (mua ở chợ đầu mối có 350r thịt rã đông, ăn cũng được, tầm 12$ - có khỉ rẻ hơn VN). Bây giờ đã tăng lên 800r ở siêu thị (tầm 600-6500r ở chợ đầu mối). Khoai tây, cà rốt tuy giá không cao nhưng cũng đã lên ít nhất 30%. Xúc xích, thịt nguội cũng tăng tầm ấy, tùy loại. Rõ ràng cuộc sống khó khăn hơn rất nhiều.

Mấy hôm nay đi siêu thị, thực phẩm ít hẳn, nhất là rau. Năm ngoái còn nhiều chủng loại chứ năm nay nghèo nàn kinh khủng, chất lượng xuống (Hành lá bây giờ 450r/kg - gần 7$ -rẻ hơn về mặt $ so với trước kia (tầm 8$) nhưng đắt gần gấp đôi so với Ruble), hành củ toàn loại mềm, thối, nhặt mãi mới được vài củ. Khoai tây thì đỡ hơn, cà rốt cũng giống hành củ. Các loại rau xanh như suplo xanh, xalat, bầu, và các loại trái cây giá đã bắt đầu khiến người ta rụt rè khi mua. Móa, gạo mới khốn nạn, từ 56r lên 83r cho 900gr (nhưng dân Nga không ăn gạo, dân VN mới khổ)

Những ông bà cụ mua cả đống khoai tây mang về ăn dần, khẩu phần ăn khẳng định là phải ít thịt lại. Trước tết có vụ bà cụ vào siêu thị ăn trộm một cái bánh nhân thịt bé bé bị bắt, bảo vệ vụt cho 1 gậy ngã lăn quay lên TV, dân Nga cũng phản đối nhiều. Nhưng cũng chả làm gì được vì bà ấy sai. Cái nghèo làm con người ta ngoài cái ăn cũng chả nghĩ gì đến liên sỉ cả. Ai cứ đói vài ngày đi sẽ hiểu.

Nếu cùng là người vô gia cư nghèo đói thì dân mình nói chứ cũng quen tự kiếm thịt để ăn hơn. Chó mèo hoang bên này đầy đường, quạ, bồ câu, se sẻ từng đàn. Bên này thì họ không ăn mấy con này nên người nghèo vô gia cư bên này nhiều người cứ đói lả đi lục thùng rác hay xin ăn nhìn cũng thảm.

Quay về người dân thường, hiện tại, nếu nói chính xác là chưa ai đói cả, nhưng bắt đầu phải tìm cách ăn rẻ lại. Thực phẩm có nhiều loại và nhiều mức giá, xúc xích, VD nhé, có loại 700r nửa kg, có loại 220r một bao 1,5kg. Nhưng loại rẻ thì nhiều bột, tôi ăn thử rồi, khó ăn lắm, nhưng ít ra không đói. Quần áo thì hiện giờ không hiểu các hãng nước ngoài có sống nổi trong năm nay không chứ đến giờ tăng giá chưa mạnh vì họ vẫn tính giá $ khi 35 40, do đang mùa giảm giá. Giày Adidas chẳng hạn, tầm 3000r (50$ là có đôi cực ngon) mấy con Neo nê ủng gì có con tầm 35$, 25$, mấy đôi kiểu bata nhẹ nhàng có hơn 1000r tức là tầm 17$ 1 đôi. Tôi cũng mới đi vác về 4-5 đôi đi dần rồi mang về VN cho sướng mà tốn chưa đến 200$. Rẻ vãi lều. Nhưng khi mùa giảm giá hết, có lẽ mọi thứ sẽ theo giá mới. Mà nhắc lại, chuyên tăng lương gấp đôi thì đíu có cửa!

Năm nay, nước Nga có một mùa Đông ấm, điều đó có lẽ là cái thiên thời cho dân Nga qua được mùa Đông này. Nhưng những gì đang đón chờ họ trong năm tới quả thật quá là khó đoán. Nhưng chắc chắn họ sẽ khó mà có một năm 2015 thoải mái, còn đến mức khổ hay chết đói thì chưa đâu.

Quan trọng là lệnh trừng phạt sẽ kéo dài bao lâu vì nó cũng ảnh hưởng nược lại Châu Âu. Mà người dân ở đâu chả thế, quản đíu gì Crimera là của thằng nào, móa tao trồng hoa màu lên bán không được là tao biểu tình đã chứ. Nên châu âu cũng cần chuẩn bị sẵn kịch bản này nếu muốn gục Nga. Nói thật, muốn gục Nga là phải đánh nhanh,đánh mạnh kết hợp tạo ra hoảng loạn trong nhân dân, mà đợt rồi Châu âu ko làm được, (đợt $ lên 74 là cơ hội tốt nhất nhưng họ không làm được) thì sắp tới nếu cò giữ cái mục đích gục Nga là phải đánh lâu dài, mà cái này là kiểu Thất thương quyền, Châu Au cũng mệt chứ chả phải sướng gì.

Nhịp độ cuộc sống Moscow đang giảm, Tết vừa rồi là minh chứng rõ, không khí ảm đạm vô cùng. trước đây Tết nhất pháo bông bắn ì đùng, quán ăn la hét nhậu nhẹt, các công ty tổ chức tiệc tất niên hơi bị hào phóng (có múa thoát y) nămnay chả có mie gì, mình còn bị cắt thưởng tết tội làm chui, chán vãi ****.

Hy vọng chính phủ Nga tìm ra đường lối gì đó để tháo gỡ cái khó khăn này. Khổ thì toàn người nghèo khổ chứ dân giàu nó khổ đéo đâu, hơn 200 000 thằng phi ra nước ngoài rồi, 150 tỷ $ đã rời khỏi nước Nga. Nước nga nghèo bọn giàu đi nước khác nó sống chứ ở lại làm đíu gì. Chỉ có dân lao động, dân nghèo là vật vã thôi. Trong đó có mình! ĐM
 

BMW2018

Xe tăng
Biển số
OF-349261
Ngày cấp bằng
3/1/15
Số km
1,096
Động cơ
275,870 Mã lực
Những bảo vệ người Nga . Nguồn Chicken222.


Ai cũng từng nghe nói đến lực lượng cận vệ xuất thân từ các đơn vị đặc biệt của Nga sau khi LX sụp đổ. Họ mạnh mẽ, tàn khốc và đa nhiệm (xem vụ ám sát tổng thống Afg là hiểu). Nhưng bài này đíu phải viết về họ. Bài này viết về một nhóm người khác làm nghề Okhrana (bảo vệ nói chung).

Những năm đầu 2000, lực lượng bảo vệ dễ thấy nhất là dành cho các tòa nhà, công sở, khu dân cư, …và họ thường già.

Xem mấy phim LX cũ, có thấy cảnh khi anh muốn vào tòa nhà nào đó phải đến ghi chú thông tin với một bà già ngồi ở cẳn phòng nhỏ bên cạnh cửa ra vào. Căn phòng nối với lối ra vào bằng 1 cái ô cửa sổ be bé, có thể là cửa kính lùa hoặc mở kiểu cô điển, nói chung là be bé. Khi ai đó muốn vào một tòa nhà thì phải đến ghi thông tin của mình vào cuốn sổ nhỏ của bà già này, kèm theo thông tin là đến gặp ai. Có khi bà gọi đt hay tìm cách xác nhận trước với chủ nhà, có khi không. Đó là tiền thân của các bác bảo vệ bây giờ. Dưới thời những năm 50-80 thì an ninh nước Nga đủ để không cần anh cao to đen hôi làm việc này.

Đến đầu năm 2000, mọi thứ chả thay đổi là bao, các bảo vệ thời này không phải là bà già thì cũng là ông già, kiểu cựu chiến binh, người về hưu…. Hồi ấy có một khẩu hiệu được gắn rất nhiều ở các giảng đường hoặc nơi công cộng của Nga à: KHÔNG AI QUÊN VÀ KHÔNG AI BỊ LÃNG QUÊN. Ngầm ý nói về những hy sinh mất mát của Hồng Quân trước đây. Do đó các cựu chiến binh vẫn còn được nhiều ưu đãi và cơ hội tìm việc làm như bảo vệ hay kiểu như bốc vác hoặc đại khái thế. Dù lúc ày đồng lương rất quèn nhưng hầu như họ có nhà ở đâu đó do nhà nước cấp nên ăn cũng không chết đói, chứ no thì khó.

Đợt lên trường ông anh chơi, có bác bảo vệ gặp thằng nào châu á là lại bắt chuyện, nghe bảo VN là tình cảm lắm, nói nhiều, kể hồi xưa làm lính tao có sang VN làm ở cảng gì đó (chắc Cam Ranh) mấy năm, này kia đủ kiểu. Xong người VN thì đi luôn khỏi giấy tờ, tao tin bọn mày. Ông anh bảo tao toàn xuống nói chuyện với ông ấy để luyện nghe tiếng Nga, ông ấy hay say nhưng được cái thích nói. Lương bảo vệ thời ấy tầm 1000-3000r tùy nơi (xấp xỉ 30$ -100$).

Sau những năm biến động 2003-2004, tình hình an ninh Nga đã trở nên khó lường. Một số trường ĐH xuất hiện hiện tượng đánh bomb (MSU bị 2 nháyhay sao ấy, do ông SV nào đấy hứng lên nên chế ra nổ chơi). Rồi đầu trọc, trộm cướp từ bọn Đầu đen …Nói về vụ cướp giết thì nó quá nhiều những năm LX sụp đổ, nhất là mafia Tàu và Thổ, Mafia VN nói cho có chứ đíu là cái đinh gì so với 2 bọn này, Mafia Nga nổi tiếng nhưng cũng bắt đầu từ bọn công an hay lũ lính đặc nhiệm cũ, cũng có nhiều thành phần khác nhưng 2 thành phần này nguy hiểm nhất vì máu lạnh và có vũ khí nóng. Những năm ấy chuyện một con buôn giàu có nào tự dưng biến mất là chuyện không hiếm, chuyện cướp áp giải chú giàu nào về tận căn hộ để lấy tiền, hiếp vợ giết cả nhà cũng có vài vụ xảy ra mà toàn lũ đồng hương chỉ điểm, đcm chúng nó chứ. Kể thì nghe ghê lắm chứ báo chí ít đăng. Toàn truyền miệng. Nhưng cướp của giết người là có thật, đợt khó khăn kinh tế vừa rồi cũng vậy.
Ảnh đã được thu nhỏ. Vui lòng nhấn vào đây để xem kích thước thật 3500x2500.


Vì thế nhu cầu lực lượng bảo vệ chuyên nghiệp tăng lên đáng kể, nhất là những người giàu. Họ có xu hướng dọn vào các căn hộ cao cấp với lực lượng bảo vệ chuyên nghiệp từ những công ty tuyển những cựu chiến binh vào làm (móa lại cựu chiến binh). Nhu cầu thuê cận vệ cũng tăng, nguồn thì nhiều, dân thổ hay tàu thì thường thuê bọn Tàu hay Thổ, dễ trao đổi và hết lòng, nhất là bọn Thổ rất hay đưa anh em họ hàng sang làm cận vệ, gia đình bọn ấy ở quê được hưởng mọi đặc ân. Trước ngồi nói chuyện với thằng cận vệ của thằng chủ công ty, to như vâm, võ vẽ đíu biết có giỏi không chứ trong người lúc nào cũng có 2 con dao, 1 ở thắt lưng, 1 ở giày và 1 khẩu súng gas kiểu súng lục, súng ấy có giấy phép mua được, rồi chế lại đủ để sát thương ở cự ly 4-5m. Súng thật thì không biết có không. Nó kể nó sang làm cận vệ, 4 con vợ (3-4 gì đấy, chắc chắn không phải 1) ở nhà được ông chủ (anh họ gì đó của nó) mua cho 1 căn nhà 6 buồng ở quê với một mảnh ruộng to chắc cũng 1-2hecta (nó nói đơn vị mẹ gì chả hiểu như cho xem ảnh chụp cả nhà nó trồng ruộng thì cỡ đó). Nhờ căn nhà với mảnh ruộng mà cả ông bà già nó, mấy con vợ và con cái nó ăn mặc có thừa, béo tốt trắng trẻo. Nó bảo nếu tao chết thằng chủ hứa lo cho con tao vào ĐH mới thôi. Thế nên thằng này liều và kĩ tính vãi đái. Nhiều hôm nó làm đủ trò trước rồi mới cho ông chủ xuống xe. Như kiểu xuống trước ngó nghiêng, lái xe giả đi ra một vòng mới về đón ông chủ, nhất là những hôm chuyển tiền lớn. Sau mình nghỉ làm chỗ đó nên chả biết nó giờ thế nào. À còn thằng cận vệ Tàu của ông chủ Tàu nữa (công ty ấy 2 ông chủ), thằng ấy đéo thấy nói câu nào, chả hiểu biết tiếng không, nó chỉ ngồi chờ ông chủ làm việc, xong là đi với ông chủ, chả hiểu nó có hiểu bọn mình nói gì không. Thằng ấy đúng kiểu như cái tượng. Nhưng nhìn nó sợ hơn nhìn thằng Thổ kia. Thằng Thổ thì bảo mình mày đừng đùa với thăng ấy. Mình cũng đíu rảnh.

Quay về lực lượng bảo vệ trong các tòa nhà, công việc nhàm chán hết chỗ nói, chỉ ngồi một chỗ cả ngày, họa hoằn lắm có biến thì lên xem (như kiểu nhà nào nấu ăn bị cháy, khói lên báo cháy hú). Lương thì ít, cao lắm được 25k Ruble (chỗ ngon) chứ không tầm 15k Ruble là cùng nhưng lại tuyệt không thuê người già nữa, người trẻ thì cũng chả mấy người muốn làm, chỉ một vài đứa thát nghiệp hoặc biết cách kiếm thêm mới nhận việc. Bọn này kiếm thêm bằng cách cho người ngoài (bạn bè chủ nhà) vào ngủ qua đêm và mỗi lần thế lấy 10-20$, nhưng cũng chỉ tòa nhà nào chủ là Tây hoặc KTX ĐH, chứ khu nào toàn người VN thì đíu ăn thua, ai muốn vào ngủ là vào chứ chả mất đòng nào, chỉ phải khai báo tý. Nhưng được cái ở mấy chỗ người VN thì lâu lâu được chi ít giò, chả thịt kho, kiểu kiểu thế, cũng được ăn món ngoại quốc. Tết nhất gặp ông nào hào phóng lại cho 50-100$ lì xì để nó nhiệt tình hơn với mình hoặc chú ý con xe của mình bị thằng nào cào hay thó không. Đại khái nếu hên thì thu nhập thêm cũng tàm tạm.


Đã gần như không còn bà già nào ngồi ở phòng bảo vệ trên Moscow nữa. Cái thời bà bảo vệ và con mèo ngồi trong một căn phòng bé với cái radio hay cái tivi tý hin đã qua rất lâu rồi. Trong những căn phòng ấy thời gian như chảy chậm lại, nước Nga cũ là nước Nga của những khoảng không tĩnh lặng và nhỏ bé ấy. Nước NGa đã thay đổi nhiều, từ những tòa nhà cao cho đến những ô cửa bảo vệ yên tĩnh ấy.
 

be bư

Tầu Hỏa
Biển số
OF-197289
Ngày cấp bằng
4/6/13
Số km
41,970
Động cơ
620,253 Mã lực
dài quá e đánh dấu từ từ đọc
 

BMW2018

Xe tăng
Biển số
OF-349261
Ngày cấp bằng
3/1/15
Số km
1,096
Động cơ
275,870 Mã lực
upppppppppppppppppppppppppppppppppppppp
 

pháo BM21 grad

Xe lăn
Biển số
OF-302370
Ngày cấp bằng
20/12/13
Số km
11,262
Động cơ
73 Mã lực
Vova và Petia đi thi lịch sử. Petia vào truớc đuợc 10 điểm. Vova hỏi :
- Thầy hỏi những gì ?
- Câu 1 : "Trình bày về Cách mạng Nga". Tớ trả lời "Cách mạng Nga
xảy ra lần đầu năm 1905 nh*ng do thế lực ********* quá mạnh nên không
thành công. Năm 1917 mới thành công".
- Rồi sao nữa ?
- Câu 2 : "Ai lãnh đạo cách mạng ?". Tớ trả lời : "Chủ yếu là Lênin, ngoài ra còn có Stalin, Plekhanov ... "
- Còn câu 3 ?
- "Anh nghĩ gì về điều kiện cách mạng 1905 ?". Tớ trả lời : "Nhiều
nhà nghiên cúu cho rằng điều kiện đã chín muồi, riêng em cho là chưa
đủ".
Vova vào phòng thi, thầy hỏi :
- Anh sinh năm nào ?
- Lần đầu năm 1905 nhưng do thế lực ********* quá mạnh nên không thành công. Năm 1917 mới thành công.
Giáo sư ngạc nhiên hỏi :
- Bố mẹ anh là ai ?
- Chủ yếu là Lênin, ngoài ra còn có Stalin, Plekhanov ...
- Đồ ngu - Giáo sư quát.
- Dạ nhiều nhà nghiên cúu cũng nghĩ như vậy nhưng em cho là chưa đủ ạ !
- ? ! ? ! ?
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top