- Biển số
- OF-821891
- Ngày cấp bằng
- 2/11/22
- Số km
- 17,667
- Động cơ
- 520,549 Mã lực
- Tuổi
- 32
- Nơi ở
- Hoàng Mai, HN
Tức là có biển đèn đỏ dc rẽ phải, nhưng rẽ lại bị bắt ạ? Phía xxx bảo sao ạ? Vì mâu thuẫn quáLỗi rẽ phải khi đèn đang đỏ mợ ạ
Tức là có biển đèn đỏ dc rẽ phải, nhưng rẽ lại bị bắt ạ? Phía xxx bảo sao ạ? Vì mâu thuẫn quáLỗi rẽ phải khi đèn đang đỏ mợ ạ
Dạ ko mợ, do e lạ đường, đi ẩu, có biển cho rẽ phải, nhưng đoạn chữ nhỏ sau nó ghi là xe máy, e chỉ liếc đến đó nên e rẽ phải luôn. Các xxx ra bắt ngay sau 3sTức là có biển đèn đỏ dc rẽ phải, nhưng rẽ lại bị bắt ạ? Phía xxx bảo sao ạ? Vì mâu thuẫn quá
Vâng vậy là do mình, ko liên quan gì tâm linh, quan điểm của e là vậy ạDạ ko mợ, do e lạ đường, đi ẩu, có biển cho rẽ phải, nhưng đoạn chữ nhỏ sau nó ghi là xe máy, e chỉ liếc đến đó nên e rẽ phải luôn. Các xxx ra bắt ngay sau 3s
À đúng mợ ạ, nếu đúng liên quan thì phải là may, vì bạn CSGT bỏ qua cho e. Em ko mất gì cụ ạ, dù xác định xem khung lỗi 4~6tr với vì phạm của emVâng vậy là do mình, ko liên quan gì tâm linh, quan điểm của e là vậy ạ
Èo, sau cụ kể chuyện rõ ràng chút ạ. Cả từ đoạn đèn đỏ mà có biển chỉ cho xe máy nữa, cụ nói vậy làm ai cũng ko hiểu ýÀ đúng mợ ạ, nếu đúng liên quan thì phải là may, vì bạn CSGT bỏ qua cho e. Em ko mất gì cụ ạ, dù xác định xem khung lỗi 4~6tr với vì phạm của em
Hii, thì mục đích e là vậy, lúc bị bắt e cũng nghĩ thoáng về vụ này, nay lại m1 , sau lại được bỏ qua mà. Thế là may lắm rồi, ít nhất là vụ xxx nàyÈo, cụ kể chuyện chán thế. Làm em hỏi đi hỏi lại mới ra vấn đề
Vậy chúc mừng Cụ.À đúng mợ ạ, nếu đúng liên quan thì phải là may, vì bạn CSGT bỏ qua cho e. Em ko mất gì cụ ạ, dù xác định xem khung lỗi 4~6tr với vì phạm của em
Chia buồn với cụ/mợ và đại gia đình. Cụ bà đã thanh thản ra đi trong tình yêu thương và trân trọng của con cháu, chòm xóm, không còn vướng bận gì, không đau đớn gì, đúng là hưởng phúc. Cứ ai nhắc đến bà là em đều nhớ thương bà nội em. Bà em mất hơn 30 năm rồi mà em vẫn không nguôi nỗi nhớ bà. Thấy cụ/mợ viết tình cảm đến vậy, em nghĩ cụ/mợ cũng có một tình cảm thật đặc biệt dành cho bà.Tâm thành tạo phúc!
Em kể câu chuyện của Bà nội em mới mất trước mồng 1 âm ( 30/10)! Bà đã sống một cuộc đời giản dị nhưng oanh liệt mà có lẽ nếu ai có tâm thành một chút thôi đều hiểu và cảm nhận được sự hi sinh của bà cho con cháu.
Tuổi thơ khốn khó cùng thời cuộc, lớn lên lấy chồng sinh được 5 người con, goá chồng 32 năm, chăm sóc bố chồng liệt 3 năm ( đổ bô, tắm rửa, cho ăn…) chứng kiến sự ra đi của bố mẹ chồng, chồng, bố mẹ đẻ, em trai, hai con trai ruột… bà hầu như không khóc, có nhiều người thắc mắc, nhưng giờ em hiểu, khi nỗi đau quá lớn mà mình chưa biết phải làm gì thì nước mắt chảy ngược vào trong là điều dễ hiểu. U90 Bà vô cùng kiên cường, lúc đi vẫn lo cho con cháu, ngày nào cũng hỏi bao giờ đến tết, hôm trước bà tính chắc còn 60 ngày là tết, bà chơi bài lượn luôn để con cháu kịp xong 49 ngày còn đón tết( quê 49 ngày có thể mãn tang). Trước lúc mất hai tiếng bà cầm tay con dâu út nói chắc k sống lâu nữa, k thèm gì nữa, thịt k cá không, cơm k, cháo đỗ đen cũng k ( là món bà thích nhất), cà phê cũng k ( là món ngày nào cũng một cốc), giờ chỉ uống nước thôi, chân sưng rồi, con dâu út và áp út hỏi thế bà thấy trong ng thế nào thì bà bảo bà mệt, buồn ngủ, rồi trùm chăn ngủ không nói chuyện nữa. Thế là hơn hai tiếng bà đi nhẹ nhàng trước sự có mặt của con trai út mà bà hết mực yêu thương, tin tưởng. Bà sống cuộc đời giản dị nhưng oanh liệt. Tuổi thơ vất vả, trung niên tần tảo, về già Bà được con cháu hết mực yêu thương và chăm sóc. Mọi người đều yêu thương và chăm chút Bà. Cả nhà em đều cho rằng bà tính được giờ đi và chọn ngày đi ( chọn ngày cuối tháng, tránh mồng 1, chọn đi để con cháu mãn tang trước tết, không bị sang năm sau mới 49 ngày). Trên bia mộ của Bà cháu rể chọn chữ “Tâm thành hưởng phúc” thật ý nghĩa với bà nhưng em lại có suy nghĩ thêm là tấm chân thành của bà đối với gia đình, với chòm xóm và với chính cuộc đời bà đã cho cháu con hưởng phúc của Bà. Em rất ngưỡng mộ sự đức độ và sức chịu đựng của bà nội em. Một sự chịu đựng lo toan bền bỉ đến lúc ra đi
Bà em vốn hóm hỉnh nên em dùng từ cho đỡ cảm giác mất mát mợ ạ. Cảm ơn mợ nhiều.Chia buồn với cụ/mợ và đại gia đình. Cụ bà đã thanh thản ra đi trong tình yêu thương và trân trọng của con cháu, chòm xóm, không còn vướng bận gì, không đau đớn gì, đúng là hưởng phúc. Cứ ai nhắc đến bà là em đều nhớ thương bà nội em. Bà em mất hơn 30 năm rồi mà em vẫn không nguôi nỗi nhớ bà. Thấy cụ/mợ viết tình cảm đến vậy, em nghĩ cụ/mợ cũng có một tình cảm thật đặc biệt dành cho bà.
Trong những lời cụ/mợ viết, em chỉ muốn bỏ một từ thôi, “bà chơi bài lượn luôn” thay bằng “bà chơi bài đi luôn” sẽ đúng mạch tình cảm hơn ạ. Có gì không phải, mong cụ/mợ bỏ quá cho em. Trân trọng!
Em đi hải phòng lúc về đúng giờ tan tầm đường đông đến ngã tư công an áo xanh bắt rẽ phải trong khi em cần đi thẳng. Theo hiệu lệnh em rẽ phải vậy đến ngã tư sau gặp CSGT e ăn ngày biên bản rẽ phải trong khung giờ cấm rẽ cây mà không cãi đượcTức là có biển đèn đỏ dc rẽ phải, nhưng rẽ lại bị bắt ạ? Phía xxx bảo sao ạ? Vì mâu thuẫn quá
Cam hành trình đâu cụ? Ưu tiên hiệu lệnh của CSGT màEm đi hải phòng lúc về đúng giờ tan tầm đường đông đến ngã tư công an áo xanh bắt rẽ phải trong khi em cần đi thẳng. Theo hiệu lệnh em rẽ phải vậy đến ngã tư sau gặp CSGT e ăn ngày biên bản rẽ phải trong khung giờ cấm rẽ cây mà không cãi được
Lần tới, bác yêu cầu cậu Áo-vàng-rẽ-phải cho cái văn bản có dấu, là được bác ạ.Em đi hải phòng lúc về đúng giờ tan tầm đường đông đến ngã tư công an áo xanh bắt rẽ phải trong khi em cần đi thẳng. Theo hiệu lệnh em rẽ phải vậy đến ngã tư sau gặp CSGT e ăn ngày biên bản rẽ phải trong khung giờ cấm rẽ cây mà không cãi được
Không đồng chí yêu cầu em rẽ phải áo xanh ạ mà trời tối đường đông em cũng không kịp đọc ghi chú dưới biển báo nên cứ đi theo hiệu lệnhLần tới, bác yêu cầu cậu Áo-vàng-rẽ-phải cho cái văn bản có dấu, là được bác ạ.
Thêm 1 lý do để có cái dash cam trên xe, bác ạ.Không đồng chí yêu cầu em rẽ phải áo xanh ạ mà trời tối đường đông em cũng không kịp đọc ghi chú dưới biển báo nên cứ đi theo hiệu lệnh
ôi vãi nhỉ, sao cụ không cãi, ăn cái bb đó là mấy củ vậy cụ? e thì được bạn xxx chỉ cho mức phạt 4~6 củ, mà có clip nên cũng chả biết nói gì, sai do mình đọc ẩu thôiEm đi hải phòng lúc về đúng giờ tan tầm đường đông đến ngã tư công an áo xanh bắt rẽ phải trong khi em cần đi thẳng. Theo hiệu lệnh em rẽ phải vậy đến ngã tư sau gặp CSGT e ăn ngày biên bản rẽ phải trong khung giờ cấm rẽ cây mà không cãi được
Mợ kể bà nội mợ làm em nhớ bà nội quá. Bà em là thành viên của thư viện Hà nội, sáng sáng bà đến thư viện đổi sách về vừa đan thuê vừa đọc. Bà em là người phụ nữ rất ghê gớm nhưng là cái ghê của người hiểu biết do đọc sách nhiều nên chỉ nói nhẹ mà con cái trong nhà đều răm rắp.Tâm thành tạo phúc!
Em kể câu chuyện của Bà nội em mới mất trước mồng 1 âm ( 30/10)! Bà đã sống một cuộc đời giản dị nhưng oanh liệt mà có lẽ nếu ai có tâm thành một chút thôi đều hiểu và cảm nhận được sự hi sinh của bà cho con cháu.
Tuổi thơ khốn khó cùng thời cuộc, lớn lên lấy chồng sinh được 5 người con, goá chồng 32 năm, chăm sóc bố chồng liệt 3 năm ( đổ bô, tắm rửa, cho ăn…) chứng kiến sự ra đi của bố mẹ chồng, chồng, bố mẹ đẻ, em trai, hai con trai ruột… bà hầu như không khóc, có nhiều người thắc mắc, nhưng giờ em hiểu, khi nỗi đau quá lớn mà mình chưa biết phải làm gì thì nước mắt chảy ngược vào trong là điều dễ hiểu. U90 Bà vô cùng kiên cường, lúc đi vẫn lo cho con cháu, ngày nào cũng hỏi bao giờ đến tết, hôm trước bà tính chắc còn 60 ngày là tết, bà chơi bài lượn luôn để con cháu kịp xong 49 ngày còn đón tết( quê 49 ngày có thể mãn tang). Trước lúc mất hai tiếng bà cầm tay con dâu út nói chắc k sống lâu nữa, k thèm gì nữa, thịt k cá không, cơm k, cháo đỗ đen cũng k ( là món bà thích nhất), cà phê cũng k ( là món ngày nào cũng một cốc), giờ chỉ uống nước thôi, chân sưng rồi, con dâu út và áp út hỏi thế bà thấy trong ng thế nào thì bà bảo bà mệt, buồn ngủ, rồi trùm chăn ngủ không nói chuyện nữa. Thế là hơn hai tiếng bà đi nhẹ nhàng trước sự có mặt của con trai út mà bà hết mực yêu thương, tin tưởng. Bà sống cuộc đời giản dị nhưng oanh liệt. Tuổi thơ vất vả, trung niên tần tảo, về già Bà được con cháu hết mực yêu thương và chăm sóc. Mọi người đều yêu thương và chăm chút Bà. Cả nhà em đều cho rằng bà tính được giờ đi và chọn ngày đi ( chọn ngày cuối tháng, tránh mồng 1, chọn đi để con cháu mãn tang trước tết, không bị sang năm sau mới 49 ngày). Trên bia mộ của Bà cháu rể chọn chữ “Tâm thành hưởng phúc” thật ý nghĩa với bà nhưng em lại có suy nghĩ thêm là tấm chân thành của bà đối với gia đình, với chòm xóm và với chính cuộc đời bà đã cho cháu con hưởng phúc của Bà. Em rất ngưỡng mộ sự đức độ và sức chịu đựng của bà nội em. Một sự chịu đựng lo toan bền bỉ đến lúc ra đi