[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2024 Vol 8

Bigmoto

Xe container
Biển số
OF-389465
Ngày cấp bằng
29/10/15
Số km
6,036
Động cơ
317,214 Mã lực
Còn cái việc quan tâm thái quá thì là đặc tính của đai đa số dân mình rồi.
Người bệnh mệt bỏ papa, nhưng ai gặp cũng hỏi han rõ kỹ từ triệu chứng tới khi phát bệnh, và CẢM THÁN: ơ sao khi thấy thế không đi bệnh viện luôn Rồi chép miệng phê: You chủ quan thế!
Tiếp theo là tràng giang đại hải hỏi về quá trình chạy chữa, điều trị, lại CẢM THÁN khuyên răn, dặn dò..,

Mỗi người dăm phút, mỗi ngày dăm người, mỗi tuần 7 ngày lặp đi lặp lại!
Gặp và tiếp xúc với những người này, người bệnh ko phát rồ thì cũng trầm cảm, hoặc tốt nhất là tự khỏi hay... khỏi tiếp khách cho lành!
Đúng đấy cụ, nhiều lúc phát chán với việc cùng một vấn đề mà cứ phải nói đi nói lại. Em bị nhiều thế rồi, thỉnh thoảng người mệt mệt em cũng kệ, chẳng nói với ai cho đỡ bị hỏi nhiều. Lúc nào khỏe thì tính :D
 

ganghiadan

Xe buýt
Biển số
OF-135188
Ngày cấp bằng
20/3/12
Số km
623
Động cơ
289,474 Mã lực
Với linh lực đủ để hiện hình trước tập thể (3 bố con em hôm ăn mỳ đêm), qua cam video call tầm 9h sáng, rồi nhiều lần nhá ảnh cho cá lẻ 3 bố con em nhìn thấy (loanh quanh góc bậc nghỉ tầng 1 lên tầng 2) thì như con F1 nhỏ nhà em đã hể hả nhận định: Bà Cụ cầu thang chắc chắn khác team dẫm chân lịch bịch sân thượng, và Bà Cụ có level cao hơn hẳn

Với tầm đó, Bà Cụ mà có sát khí thì em chả ngồi gõ như này được rồi

Nhưng tầm 3 năm nay không thấy Bà Cụ đâu nữa, thì ra Cụ lên thư giãn trên tầng 3

:D
khéo bà cụ lên tầng thượng đuổi team kéo sắt dẫm chân đi rồi cụ ạ, nên dạo này nhà cụ ít nghe tiếng kéo nữa. Trước bà ở tầng 1 ko nghe mấy, giờ lên tầng 3 mấy đứa kéo ồn quá nên bà đuổi luôn, chúng mày làm ồn quá bà ko tĩnh tâm mà nhai trầu được :D
 
Biển số
OF-29355
Ngày cấp bằng
17/2/09
Số km
30,857
Động cơ
3,307,690 Mã lực
Đúng đấy cụ, nhiều lúc phát chán với việc cùng một vấn đề mà cứ phải nói đi nói lại. Em bị nhiều thế rồi, thỉnh thoảng người mệt mệt em cũng kệ, chẳng nói với ai cho đỡ bị hỏi nhiều. Lúc nào khỏe thì tính :D
Thế ra cụ cũng bị thế à
Câu chuyện kia là trải nghiệm của chính bản thân em sau mấy lần nằm viện đấy.

Gần đây phải vào viện là em giấu biệt, chỉ vợ con và vài người bạn, người thân có chung quan điểm được biết.
 

Yeuaibaygio

Xe container
Biển số
OF-756754
Ngày cấp bằng
8/1/21
Số km
8,455
Động cơ
199,167 Mã lực
Tuổi
49
Họ hàng nhà em bị K giai đoạn cuối và người nhà quyết định giữ luôn bệnh nhân lại HN chữa trị và nghỉ ngơi, cách ly khỏi những lời thăm hỏi kiểu kia. Một số người ở quê lại chép miệng: Khổ, đến lúc chết còn không được gặp anh em, họ hàng, làng xóm. Cơ mà về quê nghe nhiều người thăm hỏi chắc còn đi nhanh hơn :(.
Bố chồng em đang K phổi đây ạ. Ở quê ngày nào cũng nườm nượp khách, thăm thì ít mà chơi, hóng chuyện để đi buôn lại là nhiều. Trước ông bà còn khỏe hay nhắc nhở bọn em là ở quê tình cảm, người ta quan tâm lọ chai, mình phải niềm nở... Giờ chính ông bà cũng thấy phiền lắm rồi. Nhất là cụ ông đã rất yếu, không nói ra nhưng em biết cụ không muốn mọi người thấy tình trạng kiệt quệ của cụ, cụ không muốn được thăm nữa. Trước đây bắt bọn em mùa đông rét cắt da, gió hun hút vẫn phải mở toang các cửa từ sáng sớm tới hơn 9h tối, bảo để người ta đến chơi. Bây giờ mùa hè lại bắt đóng cổng, khép cửa cả ngày.

Mà đúng như Cụ Durex kể, đi thăm người ốm toàn nói chuyện người chết, hoặc hỏi sao không thế lọ thế chai hoặc tư vấn hơn cả giáo sư, bác sĩ.

Ở đằng chồng em có cái buồn cười là 1 người vào viện, giả sử mai mổ thì hôm nay hàng chục người vào (hoặc bị bắt vào), bảo là thăm động viên trước khi mổ. Sau khi vừa mổ xong 1 ngày, lại hàng chục con người đến thăm ngay và luôn. Toàn vào lúc nhạy cảm. Sợ muộn 1 ngày lại bị nói là thiếu quan tâm. Như hồi em đẻ F1, vừa đẻ lúc nửa đêm, gần sáng mới xuống giường đẻ về phòng. Sáng mở mắt ra thì đằng chồng em thuê nguyên chuyến xe mười mấy chỗ đưa cả các ông bà, các bác dâu rể trai gái, các cháu ở quê ra, vào viện đứng kín quanh giường 10 phút rồi kéo về nhà em. Thế là thay vì chăm mẹ con em trong viện thì chồng em phải ở nhà cơm nước, đón tiếp phái đoàn khách thăm.
 
Chỉnh sửa cuối:
Biển số
OF-29355
Ngày cấp bằng
17/2/09
Số km
30,857
Động cơ
3,307,690 Mã lực
Bố chồng em đang K phổi đây ạ. Ở quê ngày nào cũng nườm nượp khách, thăm thì ít mà chơi, hóng chuyện để đi buôn lại là nhiều. Trước ông bà còn khỏe hay nhắc nhở bọn em là ở quê tình cảm, người ta quan tâm lọ chai, mình phải niềm nở... Giờ chính ông bà cũng thấy phiền lắm rồi. Nhất là cụ ông đã rất yếu, không nói ra nhưng em biết cụ không muốn mọi người thấy tình trạng kiệt quệ của cụ, cụ không muốn được thăm nữa. Trước đây bắt bọn em mùa đông rét cắt da, gió hun hút vẫn phải mở toang các cửa từ sáng sớm tới hơn 9h tối, bảo để người ta đến chơi. Bây giờ mùa hè lại bắt đóng cổng, khép cửa cả ngày.

Mà đúng như Cụ Durex kể, đi thăm người ốm toàn nói chuyện người chết, hoặc hỏi sao không thế lọ thế chai hoặc tư vấn hơn cả giáo sư, bác sĩ.
Khoản tư vấn hơn cả giáo sư bác sĩ cũng là một thói hồn nhiên của dân ta
Ko nghe theo họ còn bị dỗi, bị trách nữa :))
 

Hoàng Trang

Xe ngựa
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
26,230
Động cơ
688,786 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Ở đằng chồng em có cái buồn cười là 1 người vào viện, giả sử mai mổ thì hôm nay hàng chục người vào (hoặc bị bắt vào), bảo là thăm động viên trước khi mổ. Sau khi vừa mổ xong 1 ngày, lại hàng chục con người đến thăm ngay và luôn
Vụ này nhờ bác sĩ tuýt còi mợ ơi. Nói dại chẳng may mấy ông bà mang theo virus vi khuẩn gây nghiễm trùng cho bệnh nhân thì ngu người.
 

Yeuaibaygio

Xe container
Biển số
OF-756754
Ngày cấp bằng
8/1/21
Số km
8,455
Động cơ
199,167 Mã lực
Tuổi
49
Khoản tư vấn hơn cả giáo sư bác sĩ cũng là một thói hồn nhiên của dân ta
Ko nghe theo họ còn bị dỗi, bị trách nữa :))
Hồi ông anh chồng em mất mấy năm trước, ma chay xong xuôi thì cúng cơm hàng ngày. Sáng hôm đấy bác gái chuẩn bị xong xuôi, sắp mâm bê lên rồi, chuẩn bị cúng thì hết bà cô đến thằng em rồi ông bác tham gia: phải 2 bát cơm, phải 3 chiếc đũa, phải bát nước mắm, phải đĩa muối gừng, phải mấy quả trứng, trứng phải bẻ ra... Em chứng kiến mà điên hết cả tiết.
 

Yeuaibaygio

Xe container
Biển số
OF-756754
Ngày cấp bằng
8/1/21
Số km
8,455
Động cơ
199,167 Mã lực
Tuổi
49
Vụ này nhờ bác sĩ tuýt còi mợ ơi. Nói dại chẳng may mấy ông bà mang theo virus vi khuẩn gây nghiễm trùng cho bệnh nhân thì ngu người.
Bất lực Mợ ơi. Ông bác họ mổ u xơ tiền liệt tuyến mà chồng em đang đi làm cách đấy mấy chục km còn bị bố mẹ chồng em bắt phải về thăm trước khi mổ đấy. Đúng là lạ đời em chưa từng thấy.
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,871
Động cơ
869,744 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
khéo bà cụ lên tầng thượng đuổi team kéo sắt dẫm chân đi rồi cụ ạ, nên dạo này nhà cụ ít nghe tiếng kéo nữa. Trước bà ở tầng 1 ko nghe mấy, giờ lên tầng 3 mấy đứa kéo ồn quá nên bà đuổi luôn, chúng mày làm ồn quá bà ko tĩnh tâm mà nhai trầu được :D
Đội chân trần lịch bịch ấy đi lâu rồi Cụ ạ
Tầm 8 năm nay rồi. Giờ chỉ thi thoảng mới văng vẳng

Cầu thang nhà em là gỗ, có 2 bậc bị lỗi và khi bước chân lên sẽ có tiếng gỗ vênh nó kêu lên rất đặc trưng

Mấy năm gần đây, đêm khuya thỉnh thoảng có nghe tiếng này. Em thì quan niệm có thể do giãn nở nhiệt đêm/ngày
 

HCLA

Đi bộ
Biển số
OF-859772
Ngày cấp bằng
22/5/24
Số km
7
Động cơ
297 Mã lực
Chào CCCM,
Em đã theo dõi nhà tâm linh và đăng ký nick được 1 thời gian rồi, nhưng ngại không tham gia. Nay tháng 7, em mạnh dạn đăng ký tham gia ạ.

Có cụ/mợ nào ở trên có nói về việc đi đường cảm giác như bị 'bịt mắt", không nghe, không cảm giác gì. Cá nhân em cũng có vài lần như vậy. Trên đường em đi làm, có đi qua 1 đoạn đường thường xuyên bị kẹt xe, mà e đi xe đoạn đường này sẽ không đi thẳng đâu, sẽ thường lượn sang bên nay bên kia (cũng thuộc bên phải của tuyến đường) để đi cho nhanh. Cũng phải vài lần, đang đi thì e giật mình: ồ mình đã đi được nữa đoạn đường kẹt xe này rồi, trong khi đó đi như thế nào, e hoàn toàn không nhớ gì hết.

Đặc biệt mới gần đây, còn có 1 việc đó là sau khi hết đoạn đường kẹt xe, dừng đèn xanh đèn đỏ sẽ đến 1 cung đường khác. Cung đường này em đi khoảng gần 7 năm, tạm gọi là cung đường A. Khoảng vài tháng nay e chuyển sang đi cung B. Sau khi hết đường kẹt xe sẽ đến cung A là đi lên cầu, xuống cầu là đường thẳng, đi đến 1 đoạn gặp bùng binh ngã 6, rẽ trái thì đi tiếp. Còn cung B thì không đi lên cầu, mà đi ở đường phía bên phải đường lên cầu, rẽ sang trái của dạ cầu.

Ngày hôm đó, rõ ràng ở ngã tư đèn xanh đèn đỏ, e vẫn còn nhớ, thông thường mình sẽ đi đường bên phải đi đường cung B. Tuy nhiên, giật mình 1 cái, e thấy mình đang chạy xe ở ngay bùng binh của cung A, xe đã rẽ trái vào bùng binh. Vì đã 'có ý thức" e rẽ tiếp vào đường cần đi.

Qua đó, e nghĩ là não mình có 'cơ chế ghi nhận' và thực hiện được những việc đã làm thường xuyên. Nhưng như vậy thì cũng nguy hiểm quá, kiểu như này có ngày.... mà không biết vì sao lại như vậy.
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,871
Động cơ
869,744 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Chào CCCM,
Em đã theo dõi nhà tâm linh và đăng ký nick được 1 thời gian rồi, nhưng ngại không tham gia. Nay tháng 7, em mạnh dạn đăng ký tham gia ạ.

Có cụ/mợ nào ở trên có nói về việc đi đường cảm giác như bị 'bịt mắt", không nghe, không cảm giác gì. Cá nhân em cũng có vài lần như vậy. Trên đường em đi làm, có đi qua 1 đoạn đường thường xuyên bị kẹt xe, mà e đi xe đoạn đường này sẽ không đi thẳng đâu, sẽ thường lượn sang bên nay bên kia (cũng thuộc bên phải của tuyến đường) để đi cho nhanh. Cũng phải vài lần, đang đi thì e giật mình: ồ mình đã đi được nữa đoạn đường kẹt xe này rồi, trong khi đó đi như thế nào, e hoàn toàn không nhớ gì hết.

Đặc biệt mới gần đây, còn có 1 việc đó là sau khi hết đoạn đường kẹt xe, dừng đèn xanh đèn đỏ sẽ đến 1 cung đường khác. Cung đường này em đi khoảng gần 7 năm, tạm gọi là cung đường A. Khoảng vài tháng nay e chuyển sang đi cung B. Sau khi hết đường kẹt xe sẽ đến cung A là đi lên cầu, xuống cầu là đường thẳng, đi đến 1 đoạn gặp bùng binh ngã 6, rẽ trái thì đi tiếp. Còn cung B thì không đi lên cầu, mà đi ở đường phía bên phải đường lên cầu, rẽ sang trái của dạ cầu.

Ngày hôm đó, rõ ràng ở ngã tư đèn xanh đèn đỏ, e vẫn còn nhớ, thông thường mình sẽ đi đường bên phải đi đường cung B. Tuy nhiên, giật mình 1 cái, e thấy mình đang chạy xe ở ngay bùng binh của cung A, xe đã rẽ trái vào bùng binh. Vì đã 'có ý thức" e rẽ tiếp vào đường cần đi.

Qua đó, e nghĩ là não mình có 'cơ chế ghi nhận' và thực hiện được những việc đã làm thường xuyên. Nhưng như vậy thì cũng nguy hiểm quá, kiểu như này có ngày.... mà không biết vì sao lại như vậy.
Các hiện tượng Cụ nêu theo em hiểu, đó là các trường hợp Vô Thức nắm quyền điều khiển cơ thể
Lúc này Nhận Thức sẽ ... Nghỉ giải lao

Đến khi Nhận Thức nắm lại quyền điều khiển thì giật mình: Ớ, đi đến đây rồi á
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,608
Động cơ
293,742 Mã lực
Bố chồng em đang K phổi đây ạ. Ở quê ngày nào cũng nườm nượp khách, thăm thì ít mà chơi, hóng chuyện để đi buôn lại là nhiều. Trước ông bà còn khỏe hay nhắc nhở bọn em là ở quê tình cảm, người ta quan tâm lọ chai, mình phải niềm nở... Giờ chính ông bà cũng thấy phiền lắm rồi. Nhất là cụ ông đã rất yếu, không nói ra nhưng em biết cụ không muốn mọi người thấy tình trạng kiệt quệ của cụ, cụ không muốn được thăm nữa. Trước đây bắt bọn em mùa đông rét cắt da, gió hun hút vẫn phải mở toang các cửa từ sáng sớm tới hơn 9h tối, bảo để người ta đến chơi. Bây giờ mùa hè lại bắt đóng cổng, khép cửa cả ngày.

Mà đúng như Cụ Durex kể, đi thăm người ốm toàn nói chuyện người chết, hoặc hỏi sao không thế lọ thế chai hoặc tư vấn hơn cả giáo sư, bác sĩ.

Ở đằng chồng em có cái buồn cười là 1 người vào viện, giả sử mai mổ thì hôm nay hàng chục người vào (hoặc bị bắt vào), bảo là thăm động viên trước khi mổ. Sau khi vừa mổ xong 1 ngày, lại hàng chục con người đến thăm ngay và luôn. Toàn vào lúc nhạy cảm. Sợ muộn 1 ngày lại bị nói là thiếu quan tâm. Như hồi em đẻ F1, vừa đẻ lúc nửa đêm, gần sáng mới xuống giường đẻ về phòng. Sáng mở mắt ra thì đằng chồng em thuê nguyên chuyến xe mười mấy chỗ đưa cả các ông bà, các bác dâu rể trai gái, các cháu ở quê ra, vào viện đứng kín quanh giường 10 phút rồi kéo về nhà em. Thế là thay vì chăm mẹ con em trong viện thì chồng em phải ở nhà cơm nước, đón tiếp phái đoàn khách thăm.
Ở quê nó có cái tình cảm họ hàng làng xóm rất ấm áp . Ấm tới mức che phủ cả sự khách sáo rất lớn bên trong hoặc sự kém duyên đôi khi. Cũng nên về chơi thôi chứ sống thì nó cũng có sự phức tạp mệt mỏi của nó nếu bố mẹ ông bà không còn nữa .

Hồn nhiên thì khỏi bàn .
Bà ngoại em ngày xưa lúc ốm rồi mất thì cụ đã ngoài 80 , khi bà chỉ còn da bọc xương , hầu như không ăn được nữa mà chỉ thoi thóp nhấp chút nc thì ng ta tới thăm. Các bà già kém bà em nhiều tuổi và khỏe như trâu kéo tới mỗi ngày . Mịa - cả nhà thì cố giữ sự tĩnh lặng cho bà em nghỉ thì các bà kia 10 người như 1 . Cứ qua cổng vào tới sân là chân bước phăm phăm , mồm miệng tươi rói và nói oang oang từ cổng rồi. Kiểu dạng thăm hỏi cũng na ná nhau thôi. Nói với cậu mợ em thì
" ..hôm nay em nó nghỉ làm , thím tranh thủ sang thăm bu mày . "
Mở màn là đôi 3 bà tới ghé sát mặt bà em nói như quát kiểu : bà chị nhận ra em k..h ...ông. em là M xóm 1 .con dâu nhà ông cụ..x đây.
Bà em nhăn nhó nhắm nghiền mắt không trả lời nổi thì 1 trong đôi 3 bà kia sẽ chuyển miệng sát tai bà em nói như quát phát nữa : em M đây., kia là bà Y bà V .vv . Bà chị cố ăn nhá , chưa chết được đâu . Cậu em vội kéo khách ra bàn un , cũng có ý cứu mẹ khỏi bị khách khủng bố . Sau đấy là màn khách sáo vờ vịt hỏi vài chuyện gà vịt lúa má..

Tiếp có thể ngó ngó vào buồng .vào tận nơi lật bạt hét toáng lên : ôi chúng mày chuẩn bị cho bu mày chu đáo quá, giá bao nhiêu , gỗ gì ..cỗ áo như này hồi ông A bà B chết mua ở ông X làng bên vừa mỏng vừa đắt .

Ôi ! Éo mịa cả nhà giấu vụ cậu mua sẵn cỗ áo cho bà ..cậu ko cho sơn mà đổ thóc , trùm bạt mấy lớp . Trong nhà đến trẻ con còn đc giáo huấn phải bí mật với bà kẻo bà sợ . May sao bà em bản lãnh thượng thừa không hề biết sợ khi lộ chuyện..cụ còn tỏ ra vui và đùa tiếu lâm với các cháu về chuyện ấy khi thều thào nói đc ( cụ vẫy thằng em nhà cậu khi nó còn bé vào hóm hỉnh bảo : nhà mày có cái thùng thóc dài thế.). 1 hôm trước khi mất không lâu bà em tự nhiên dậy đc. Cụ tự vịn tường vào vạch bạt sờ mó ngắm cỗ áo cậu mợ mua cho cụ 1 cách bình thản .
Họ đồn nhau , rỷ tai và rủ nhau tấp nập tới thăm cho kịp khi bà em thoi thóp ..ai cũng hét vào tai và chỉ còn thiếu họ vành mắt bà em ra để mục đích rằng ng sắp mất và gia đình phải xác nhận họ có tới..ý họ chắc muốn bà em phải nhớ về tận bên kia TG rằng họ có đến thăm đấy nhá.
Câu trước giả tạo kiểu : bà chị chưa chết đc đâu..ít hôm là khỏe..câu sau ra bàn un nhỏ cách giường bà đôi 3m là chém bô bô với cậu mợ em : ấy hồi ông A bà B cũng y như bu mày . Phù lên như này là chẳng mấy thì đi các cháu ạ. Hết chịu nổi.
Sang màn 1 cụ ông trong làng tới thăm và " Nổ " : nhà tôi , hồi bị... , ra bv 10x . Thằng cháu rể lấy con gái bà chị họ bên làng xx nó biết tin nó đón rồi đưa vào ngay ko phải xếp hàng . Nó làm giám đốc cái bv 10x đấy
, nó giỏi lắm . ( thực ra đó là 1 anh y tá trưởng..anh khiêm tốn và nhiệt tìnhđón và vào nói nhờ bs giúp khám cho họ hàng . Chả hiểu sao về quê anh thành pgđ bv quân y Lớn nhì lớn 3 đất nc . Chính anh còn cười sằng sặc vụ này. Anh tếu rằng lo bị quê vợ phong lên thứ bộ trưởng thì mệt )
Tiếp tới là danh đồn các ông lang cao thủ đc đưa ra . Câu chuyện sẽ đc dẫn dắt từ bà nào ông nào bv trả về mà ông lang xy nào đó cứu đc ..ông đó phải ở tận xóm núi xa xôi tỉnh nào ấy. Rồi chuyện nghe đồn ng ta ăn cóc nhái đốt cháy hầm bà làng mà khỏi bạo bệnh ..vv. tào lao và ầm ỹ.
Đóng cổng thì tuyệt đối không được rồi , ko tiếp cũng ko đc . Quê nó vậy. Dặn ông bà tới chơi nói nhỏ giúp chỉ đc vài câu là họ lại đâu vào đó và họ có vẻ ko vui.
Ngày bà mất . Các cháu như em cũng bình tĩnh đưa bà ra nghĩa trang .nhưng bất ngờ là các bà xóm giềng họ xa của bà bà khóc ghê lắm. Vừa xong nấm bà em ra khỏi nơi an táng bà bọn em lại đc phen tròn mắt . Chính các bà kêu to khóc nỉ non ỉ ôi khi nãy giờ đang tươi cười oang oang : ối dời có mưa. Bà chị tôi chết sướng , đi mát mẻ ..ha ha .. vô duyên hết cỡ. Cứ hố há khi các con cháu chị em ruột của bà nặng trĩu .Cụ Ông và chị em của bà thì như sập hẳn tấm lưng già khi ấy..
Nhưng cũng phải thừa nhận. Có những bác những chú , cô cậu họ hàng quanh nhà và cả các chú bác hx tuy không họ hàng nhưng cứ rảnh việc nhà là lại qua ngồi chơi với cậu mợ và ngó bà em rất tình cảm . Họ quan tâm thật sự trong thời gian đó và cả sau đám bà. Họ còn xúm tay chân , đóng góp ý kiến xd cho gia đình rất tâm huyết .
Chuyện cũ nhớ lại qua hơn 2 thập kỷ . Và quê hương em giờ đây lứa các cụ già tiếp theo cũng văn minh lên nhiều rồi .
Em cũng kỳ lạ. Là cháu trai nhưng không hiểu sao em rất có tình cảm sâu đậm với cả bà nội lẫn bà ngoại của mình ..
À . Chưa kể vụ vai vế. Khi bà em mất thì có 1 nhóm các ae ở ĐH của em về viếng. Em ra nhờ sân 1 nhà để ae cho xe vào đó . Có 1 bé gái ra nên em bảo : em ơi. Cho anh đỗ nhờ mấy cái xe nha.
Từ trong nhà 1 chú chạy ra : này này anh với ai , mày phải gọi nó bằng cô đấy. Tao là ông trẻ . Thái độ may cũng vui vẻ hóm hỉnh cảm thông ..
Thế là lại xl cô. Xl ông trẻ 😆😆
 
Chỉnh sửa cuối:

Yeuaibaygio

Xe container
Biển số
OF-756754
Ngày cấp bằng
8/1/21
Số km
8,455
Động cơ
199,167 Mã lực
Tuổi
49
Ở quê nó có cái tình cảm họ hàng làng xóm rất ấm áp . Ấm tới mức che phủ cả sự khách sáo rất lớn bên trong hoặc sự kém duyên đôi khi. Cũng nên về chơi thôi chứ sống thì nó cũng có sự phức tạp mệt mỏi của nó nếu bố mẹ ông bà không còn nữa .

Hồn nhiên thì khỏi bàn .
Bà ngoại em ngày xưa lúc ốm rồi mất , khi bà chỉ còn da bọc xương , hầu như không ăn được nữa mà chỉ thoi thóp nhấp chút nc thì ng ta tới thăm. Các bà già kém bà em nhiều tuổi và khỏe như trâu kéo tới mỗi ngày . Mịa - cả nhà thì cố giữ sự tĩnh lặng cho bà em nghỉ thì các bà kia 10 người như 1 . Cứ qua cổng vào tới sân là chân bước hăng hái , mồm miệng tươi rói và nói oang oang rồi. Kiểu dạng thăm hỏi cũng na ná nhau thôi. Nói với cậu mợ em thì
" ..hôm nay em nó nghỉ làm , thím tranh thủ sang thăm bu mày . "
Mở màn là đôi 3 bà tới ghé sát mặt bà em nói như quát kiểu : bà chị nhận ra em k..h ...ông. em là M xóm 1 .con dâu nhà ông cụ..x đây.
Bà em nhăn nhó nhắm nghiền mắt không trả lời nổi thì 1 trong đôi 3 bà kia sẽ chuyển miệng sát tai bà em giật hét phát nữa : em M đây., kia là bà Y bà V .vv . Bà chị cố ăn nhá , chưa chết được đâu . Cậu em vội kéo khách ra bàn un , cũng có ý cứu mẹ khỏi bị khách khủng bố . Sau đấy là màn khách sáo vờ vịt hỏi vài chuyện gà vịt lúa má..

Tiếp có thể ngó ngó vào buồng .vào tận nơi lật bạt hét toáng lên : ôi chúng mày chuẩn bị cho bu mày chu đáo quá, giá bao nhiêu , gỗ gì ..cỗ áo này hồi ông A bà B chết mua ở ông X làng bên vừa mỏng vừa đắt .

Ôi ! Éo mịa cả nhà giấu vụ cậu mua sẵn cỗ áo cho bà ..cậu ko cho sơn mà đổ thóc , trùm bạt mấy lớp . Trong nhà đến trẻ con còn đc giáo huấn phải bí mật. May sao bà em bản lãnh thượng thừa không hề biết sợ khi lộ chuyện..cụ còn tỏ ra vui và đùa hài con cháu chuyện ấy vào 1 hôm phều phào nói đc trước khi mất ít ngày.
Họ đồn nhau , rỷ tai và rủ nhau tấp nập tới thăm cho kịp khi bà em thoi thóp ..ai cũng hét vào tai và chỉ còn thiếu họ vành mắt bà em ra để mục đích rằng ng sắp mất và gia đình phải xác nhận họ có tới..ý họ chắc muốn bà em phải nhớ về tận bên kia TG rằng họ có đến thăm đấy nhá.
Câu trước giả tạo kiểu : bà chị chưa chết đc đâu..ít hôm là khỏe..câu sau ra bàn un nhỏ ngay gần giường bà là chém bô bô : ấy hồi ông A bà B cũng y như bà. Phù lên như này là chỉ mấy hôm là bu mày đi thôi các cháu ạ. Hết chịu nổi.
Sang màn 1 cụ ông trong làm tới thăm phét lác : nhà tôi , hồi bị... , ra bv 10x . Thằng cháu rể lấy con gái bà chị họ bên làng xx nó biết tin nó đón rồi đưa vào ngay . Nó làm ở đấy , nó phó giám đốc đấy. ( thực ra đó là 1 anh y tá..anh khiêm tốn và nhiệt tình đón và nói nhờ bs giúp . Chả hiểu sao về quê anh thành pgđ bv quân y. Chính anh còn cười sằng sặc vụ này. Anh lo bị quê vợ đưa lên thứ trưởng thì mệt )
Tiếp tới là danh đồn các ông lang cao thủ đc đưa ra . Câu chuyện sẽ đc dẫn dắt từ bà nào ông nào bv trả về mà ông kia cứu đc ..ông đó phải ở tận xóm núi xa xôi tỉnh nào ấy. Rồi chuyện nghe đồn ng ta ăn cóc nhái đốt cháy hầm bà làng mà khỏi bạo bệnh ..vv. tào lao và ầm ỹ.
Đóng cửa không được, ko tiếp ko đc . Quê nó vậy. Dặn ông bà tới chơi nói nhỏ giúp chỉ đc vài câu là họ lại đâu vào đó và họ có vẻ ko vui.
Ngày bà mất . Các cháu như em cũng bình tĩnh đưa bà ra nghĩa trang .nhưng bất ngờ là các bà xóm giềng họ xa của bà bà khóc ghê lắm. Vừa xong nấm bà ra khỏi lại tròn mắt . Chính các bà kêu to khóc lớn giờ đang tươi cười oang oang : ối dời có mưa. Bà chị tôi chết sướng ..ha ha .. vô duyên hết cỡ. Cứ hố há khi các con cháu chị em ruột của bà nặng trĩu . Ông như sập hẳn tấm lưng già khi ấy..
Chuyện cũ nhớ lại qua hơn 2 thập kỷ . Và quê hương em giờ đây lứa các cụ già tiếp theo cũng văn minh lên nhiều rồi .
Cụ tả sinh động y như thật ấy ạ.
Nhất là cái đoạn hỏi bằng được người ốm: ông/bà có nhận ra tôi khônggggg? Đúng tính chất chấm công.
Hồi em đẻ F1 xong về quê với bố mẹ chồng em, đúng là khốn khổ với tình thương mến của các bà,
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,871
Động cơ
869,744 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn

Mimeo

Xe điện
Biển số
OF-443121
Ngày cấp bằng
6/8/16
Số km
2,598
Động cơ
211,435 Mã lực
Nơi ở
Neverland
Em ngồi tầng 1 uống vơi cốc trà đá, thì con F1 lớn đi xuống

Em hỏi có chuyện gì?

Nó hí hớn: Mẹ nhìn thấy Bà Già cầu thang rồi

Sau đó 1 lúc thì con F1 xuống tiếp, qua câu chuyện nó kể lại, thì em xâu chuỗi là như này:

Đêm qua mẹ nó ngủ sớm, lúc em lên hương là đã ngủ rồi
Lúc em lên tắt nến, thì thời điểm đó mẹ nó bị mơ cái gì đó, tỉnh, người lạnh toát, sợ và nằng nặc lôi con nhỏ (con này Canh Dần) lên ngủ cùng. Theo nó nói thì lúc nó lên, mẹ nó bắt tắt điều hòa và mẹ nó đắp chăn bông, nó bật quạt
Nóng chảy mỡ - nó than thở
Mặc dù sáng nay nó có gạn hỏi nhưng mẹ nó không nói gì hết, chỉ hỏi là cúng rằm chưa, khi biết là trưa mới cúng thì quày quả đi sắm thêm đồ. Lúc em về lên hương xong, xuống sofa tầng 1 ngủ thì mẹ nó bảo nó lên khấn cùng

Đến tối, lúc em vừa hóa vàng chúng sinh xong, thì mẹ nó bê chậu quần áo từ phòng mẹ nó ở tầng 3 lên tầng 4 giặt (khu giặt ở 1 góc của tầng 4), lúc đi lên góc cầu thang bậc nghỉ dưới giữa tầng 3 và tầng 4, ngay chéo cửa phòng mẹ nó nhìn ra (do cầu thang hình vuông, nên có bậc nghỉ) thì thấy một Bà Già áo đen, gầy, ngồi thù lù ở đó...

Việc tiếp theo là con lớn phải đi thu dọn chậu quần áo vương vãi, con nhỏ thì đun nước gừng cho mẹ nó run cầm cập trùm chăn bông uống cho đỡ 1 cơn cả người lạnh toát ...

Hai F1 bảo em: Bà Cụ lên tầng trên rồi, thảo nào lâu lắm 3 bố con mình ngồi khuya tầng 1 không gặp

Việc chỉ có vậy, và giờ em vẫn đang ở sofa tầng 1, bắn điếu thuốc, gõ lại chia sẻ cùng các cụ mợ

1000037305.jpg
Vậy là Bà Cụ từ cầu thang tầng 1 lên ngự ở cầu thang tầng 3. Và cố ý lộ diện để mẹ F1 trông thấy, có lẽ nào nhắc mẹ F1 xuống tầng 2 mà ngủ ;;)
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,608
Động cơ
293,742 Mã lực
Cụ tả sinh động y như thật ấy ạ.
Nhất là cái đoạn hỏi bằng được người ốm: ông/bà có nhận ra tôi khônggggg? Đúng tính chất chấm công.
Hồi em đẻ F1 xong về quê với bố mẹ chồng em, đúng là khốn khổ với tình thương mến của các bà,
Vì nó ko phải chỉ 1 2 lần. Nó xảy ra phản cảm vào mọi ngày trong suốt thời gian đó nên em nhớ mợ ạ.
Sau này mẹ em ốm nặng..chính bà yc em ngăn cản 1 số đối tượng khách khứa . Bà nói đúng . Chính bà muốn quên bệnh tật thì họ cứ lôi ra. Có thể bà cũng muốn thoát khỏi mấy cái ơn huệ thăm nom đó cho em sau này. Em đã làm theo ý bà và làm tốt hơn nữa . Cám ơn và miễn tiếp.
Đến cả đội ae bạn từ C3 của em đến thăm em còn chủ động ra đón sẵn từ ngoài hè phố cách nhà 1 chút khi bọn nó alo sắp qua .( may là khi đó bà nằm trên T2 ) ..hỏi luôn là đến thăm bà già đúng không.. ?
Bọn nó ừ . Qua thăm bà. Bà đâu bọn tao vào ?
- bà già trên T2 . Đứng tao hỏi chút .Bọn mày có mang phong bì hay hoa quả gì không ?
- bọn tao có chút quà biếu bà . Phong bì tất..
- méo ăn đc gì nhiều . Thuốc men cũng vậy , tiền để làm gì . Do vậy bọn mày cất phong bì đi. Tí bọn mình đem xé uống bia và bọn mày cấm nói tới thăm. Bà già tao rất thông minh . Bọn mày cả 2 năm ko qua . hôm nay tự dưng đến với mớ phong bì . lại có 2 thằng BS chỗ bà khám qua thế này thì ắt sẽ lo sợ.
- ừ ừ..nhưng giờ phải vào thăm bà chứ , đã đến đây rồi . Phong bì bọn tao ko đưa cũng đc.
- ok lên phòng thì giấu phong bì trước đi , tí đem nhậu . vào phòng, nói mục đích đến là rủ tao đi tụ tập bia bọt vì lâu ko gặp , đến thì vào chào hỏi thôi . Hỏi bà vài câu qua quýt động viên là té . Diễn tốt vào.

Và bọn em đã diễn thế đấy. Kết quả bà mẹ em vui và không hề nghi ngờ . Bà hỏi han vợ con và tình hình từng thằng .
Rồi bà nói thời gian nhanh quá ..mới năm nào chúng mày 15 17 mà giờ đã suýt 50 .
Bọn em diễn 20 , 30 phút rồi sang quán bia sau đó ít phút.
Nói chung mẹ em hôm ấy vui vì " vô tình " gặp lại và nc với mấy đứa bạn con mà quá lâu không gặp. Bọn bạn cũng vui vì đã đến thăm đc bà mà bà vẫn nghĩ đó là buổi bọn em túm tụm chơi bời như thủa TN . Em vui vì giữ đc mọi chuyện tốt nhất mà lại biến vụ thăm nom thành vụ bia bọt ae lâu ngày không gặp.
 
Chỉnh sửa cuối:

hanoi16

Xe tăng
Biển số
OF-789373
Ngày cấp bằng
5/9/21
Số km
1,228
Động cơ
258,871 Mã lực
Em chỉ có 2 nick: Durexxl và Durexssl

Cụ kia không phải em


Em không phải họ Nguyễn ạ
Bọn em thường đùa cả nước phải đến 70 % là người mang họ Nguyễn, đội nước khác khi gặp cũng hỏi có phải mày họ Nguyễn ko. Chứ em đâu biết 2 cụ cùng từ 1 thương hiệu mà ra :P :P
 

WebmailTT

Đi bộ
Biển số
OF-866242
Ngày cấp bằng
19/8/24
Số km
3
Động cơ
32 Mã lực
Tuổi
36
Chào mọi người. Thấy topic này hay quá nên em phải đăng ký nickname để vào đây kể cho mọi người nghe. Câu chuyện là....

Vào tuần trước, tức là trước ngày 14 âm lịch được mấy ngày. Thì mỗi ngày em đi làm đều thấy tờ tiền một ngàn nhưng không có nhặt lên.
- Ngày đầu, em thấy tờ 1 ngàn ở hầm xe vào buổi sáng ở chỗ em sinh sống.
- Ngày thứ 2, em thấy tờ 1 ngàn ở hầm xe vào buổi sáng ở chỗ em làm.
- Ngày thứ 3, em lại thấy tờ 1 ngàn ở ngoài đường (Lúc dừng đèn đỏ) vào buổi chiều lúc tan làm.
- Ngày thứ 4, em lại thấy tờ 1 ngàn ở ngoài đường (Lúc dừng xe mua đồ ăn sáng).

Sau liên tiếp những ngày thấy tờ 1 ngàn như vậy, em lúc đó đã bắt đầu thấy là lạ và đặt nhiều câu hỏi là không biết đang có chuyện gì mà như vậy. Cho đến tối ngày 14 âm lịch vửa rồi, em ngủ thì trong giấc mơ em cũng đang đi đâu đó thì lại thấy tờ 1 ngàn lần nữa. Trong giấc mơ, em mang chuyện này kể cho vợ nghe, thì vợ em bảo hay là qua chỗ nhà ông A để rút số xem thử, em nghe theo và qua nhà ông A.

Tới nơi, để rút số thì phải đóng tiền. Em lục hết các túi quần với áo mà ko có tiền, nên trình bày là với ông A là giờ em không tiền mà lại muốn rút số, có gì mong ông hỗ trợ cho. Ổng suy nghĩ 1 hồi cũng đồng ý cho em vào nhà.

Em rút thì nó ra con số 10. Sau khi đưa con số 10 cho ông A, em hỏi là số này con có trúng giải gì không. Ổng suy nghĩ rất lâu, rồi trả lời với em rằng:
- Lâu nay con số 10 này, ít được rút ra lắm. Nhưng nếu có ai rút ra được số này, ổng sẽ thực hiện lời hứa của mình. Đó là, cứ mỗi ngày ổng sẽ tặng 1 phần thưởng cho một người, kéo dài từ đây cho hết năm.
- Xong rồi, ổng lấy sổ sách gì đó nhiều lắm rồi ra ghi ghi gì đó, em ngồi chờ với tâm thế là chắc sắp được trúng thưởng gì đó, kiểu như rất háo hức.
- Trong lúc chờ đợi, thì em có đi xung quoanh xem linh tinh, thì thấy có 1 cái nồi nước súp, bên trong toàn là các hạt với nấm. Em múc 1 chén ra ăn và khen ngoan quá chừng. Vừa ăn em vừa hỏi ông A là, ông cũng ăn chay à. Ổng bảo là ổng ăn chay lâu nay rồi.

Sau đó là em tỉnh dậy luôn. Đây là 1 giấc mơ kì lạ, em kể ở đây để mọi người xem và giải mã thử giấc này như thế nào ạ. Cám ơn mọi người đã đọc.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top