"Việc này chẳng hiếm, khéo các cụ/mợ trong thớt có nhiều người từng là nhân vật của sự kiện: anh chở em, nhưng em chưa kịp ngồi lên xe anh đã phóng đi và véo von nói chuyện với người gió sau lưng."
Có em đây ạ. Mẹ ck em ngày xưa bị K, đtri 3 năm ở Bạch Mai thì mất. Thời gian đtri đó, chủ yếu là em đưa bà đi viện. Lúc phát hiện mẹ e đã bị K phổi gđ cuối, bs bảo chỉ dc mấy tháng nhưng gia đình em vẫn quyết tâm điều trị cho bà. Em ko biết đối với bà thì ntn nhưng đối em, 3 năm đó thật sự khó khăn vì mẹ em bị trầm cảm. Mẹ e ko chấp nhận sự thật là mình bị K, mình sắp chết, rồi mẹ em vô cùng mặc cảm và xấu hổ khi bị rụng tóc do hóa trị. Và sự quan tâm thái quá của mọi ng, càng làm vấn đề trầm trọng hơn, mẹ e càng nghĩ bà thật sự sắp chết và càng ngày trầm cảm càng nặng. Đến mức cả ngày bà ko mở miệng ra nói 1 câu nào. Bà ở cùng em và con, lúc mới phát hiện con em mới 4 tháng, rồi tới lúc nó bi bô tập nói, em nhìn cảnh 2 bà cháu mà vô cùng xót xa. Cứ nghĩ con mình bi bô, chơi với bà, gọi bà bà thì bà vui vẻ, chơi với cháu nhưng không,....
Quay lại vấn đề cụ
hungalpha nói, có 1 lần e chở mẹ e đi lên viện hóa trị. Xong xuôi lúc chở về, em dắt xe máy ra bảo mẹ trèo lên xe. Em nghe xe lắc 1cái, thế là xe nổ máy bon bon đi về nhà. Em đi cũng chậm, và vì mẹ e trầm cảm ko nói gì nên e cũng quen rồi, đi đường em cũng tự nói chuyện vu vơ cho mẹ e nghe. Về đến nhà thì tự dưng em bị đứng hình mất 5s vì thấy mẹ e đứng ở cửa, cùng 1 bác xe ôm. Bác xe ôm thì bảo em trả tiền cho ổng đi. Em thì cương quyết ko trả, vì em đang ko hiểu chuyện gì xảy ra, em nghĩ thôi chết rồi hay mình bị mộng du, sáng nay mình đi lên viện 1 mình, mà ko chở mẹ lên. Nhưng nhớ kĩ lại cũng ko phải, rõ ràng có giây phút mình kí giấy nhận thuốc và ngồi canh thuốc, mải mê suy nghĩ, thì mẹ e bảo: "nãy mẹ chưa kịp lên xe con đã đi rồi"
( Nên chắc mẹ e túm xe ôm, bảo ông ấy chở về nhà, nhưng vì bác xe ôm đi nhanh nên bác ấy về nhà trước em)
Thế là mất 50k xe ôm, chưa kể, mẹ e bỏ cái áo bệnh nhân lên yên xe, chưa kịp trèo lên thì em đi mất nên cái áo đó nó đã rơi đi mất trên đường, phải bỏ 300k ra đền cho bệnh viện nữa.
Bình thường lúc mẹ e trèo lên xe, em ko hỏi là lên chưa mẹ mà e sẽ quay lại nhìn, xong sẽ bảo con đi nhé. Chả hiểu lần ấy sao em lại bị vậy luôn. Còn cả đi đường cả nói 1 mình nữa, ai đi 1 bên chắc họ nghĩ e nc với ma mất