[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2023 Vol 7

Trạng thái
Thớt đang đóng

datlui

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-352039
Ngày cấp bằng
23/1/15
Số km
1,021
Động cơ
370,320 Mã lực
Thực ra tử vi, bốc dịch, bát tự hay bất kỳ môn thuật số nào cũng chỉ là công cụ thôi ạ, chủ yếu phụ thuộc năng lực người đoán. Theo góc nhìn bát tự, thì người nào tứ trụ chi có nhiều Tý Ngọ Mão Dậu, Thực Thương vượng sẽ có năng khiếu về môn dự đoán ạ. Cụ thử phát huy xem sao:D
Thế em có các món mà cụ liệt kê bên trên không vậy 🤔
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,649
Động cơ
293,536 Mã lực
Cụ mà cười khành khạch leo sang đc e cũng cười khành khạch chúc mừng, kèm theo xin ké ti :))
vãi cả nhập vong vào nick này, thật thú vị, đúng tính chất của thớt luôn :))
Mợ Lước và cụ Lước cười giống nhau thế 🤣
Hồi em 29 tuổi. 1 lần đc điều động đến 1 ctr mới để thay cụ kỹ thuật ở đó.
Ctr nằm ở 1 thị trấn miền núi . Em tự đi xe máy tới tt này ..cảnh vật ngày ấy thật đẹp , không khí trong lành mát mẻ, cây cối xanh tốt khắp nơi, nhà cửa đơn giản thưa thớt, dân cư mộc mạc thật thà , và em khác lứa bạn ngày ấy ở chỗ là rất thích đi làm xa nhà ở các tt hoặc ven tt như vậy . Đc lệnh là hăm hở đi ngay..
Đi từ 5h30 , nhẩn nha 7h30 mới tới trung tâm tt dù cách nhà có tầm 40 km.
Đi tìm chỗ ăn sáng và tranh thủ nghĩ về việc giao nhận lát nữa sẽ ra sao cho ae đều vui vẻ . Dù sao cũng là kẻ đến người đi.

1 quán lá lùi sâu ven đường đề cái bảng cộc lốc 2 chữ Bún Chả.. em bước vào và nhận ra mình đến ăn sớm so với bà con ở đây. Cũng có thể ng ta ăn muộn vì hôm đó là sáng CN..
Quán lá ở nơi nửa quê nửa tỉnh rất đơn sơ, chỉ có vài cái bàn ghế tự đóng nhìn rất thô cũ mộc mạc ..

Vừa cúi mặt ăn miếng đầu tiên em đã phải ngóc cổ nhìn lên ..1 giọng nói trong , ấm , từ tốn và dịu dàng đến vậy..khác hẳn đội mấy chị ở ctr em..các chị chỉ khác em mỗi giới tính.
Trước mặt em , sừng sững 1 ni cô. Em hơi mất bình tĩnh trước màu da, sắc đẹp và vẻ đoan trang của vị ni cô ấy , ni cô chắc chỉ khoảng 22 23 . Thực tế từ nhỏ đến giờ chỉ có đôi 3 lần em có cảm giác này. Nàng ngồi xuống nhẹ nhàng ý tứ, bộ nâu sồng bạc màu cũ kỹ và hơi rộng không giấu đc đường nét thanh tú mà vẫn căng đầy nữ tính ..
Ni cô gọi 1 suất và thật vui khi cô ngồi cái bàn sát với bàn em..vui nữa là em biết ni cô 1 thoáng nhìn trộm lại mình , khi suất của ni cô đc mang ra thì cô ấy bất ngờ hỏi em về đường lên 1 ngôi chùa nào đó.. em ù tai luôn nên không thể nhớ đc ngay cả sau đó tên của ngôi chùa cô hỏi.. cố giấu vẻ ngớ ra em trả lời đc đúng 1 câu : Anh ...không biết.
Cắm mặt xuống ăn mà không biết bún có ngon không.. chợt thấy có gì không ổn em chờ ni cô ăn xong rồi mới hỏi 1 việc chẳng liên quan tới đường lên chùa. Hỏi xong E cảm thấy câu hỏi của mình rất vô duyên..
- sao em là sư mà lại ăn bún chả ?
- em chưa phải là sư . Cũng kiêng nhưng tùy ngày thôi ạ.
Ôi trời..nói năng dịu dàng khép nép, hành vi nhẹ nhàng ý tứ nữa chứ.
Em lại vắt óc tán chuyện mà không nghĩ đc chuyện gì.mong thời gian đừng trôi nhanh và mong đừng thằng nào vào đây ăn bún chỉ đường, nàng càng sợ lạc mà đừng đi ngay càng tốt.. sao không gặp nhau chiều tối mà lại là sáng sớm thế này.
Thoáng qua em nghĩ đc 1 chuyện để kéo dài tiếp xúc..
- có chuyện ma nhập không em ?
- cười hé môi , lộ hàm răng quá tương phản với răng em : có anh ạ.
- mang gậy gỗ dâu ra đánh phải không..anh nghe vậy.
- không..em cũng chỉ mới xem 1 lần, đại loại là phải nhẹ nhàng dỗ dành hỏi han xem vong ở đâu, là ai và lý do gì..vv và bao giờ cũng phải chiều chuộng theo ý vong đã, rồi tùy nguyên nhân mà khuyên mà mời anh ạ..v v .
Giọng ni cô nói đều đều , dịu dàng đủ nghe..ánh mắt thi thoảng mới nhìn vào mắt em rồi lại hơi nhìn xuống..

Em vốn nhát gái, bí từ nên không biết phải làm sao..đành chịu , mặc cho ni cô trả tiền, chào chị chủ, chào em rồi bước đi trầm mặc ..
Chị chủ quán chắc từng trải..liếc theo , khi ni cô đi khuất thì ngoảnh sang bắt quả tang mắt em..chị làm câu trống không :
Đẹp Nhỉ...
- Vâng.. em trả lời rồi lại đứng im tịt ...

Vào đến ctr thì quãng 9h30 ..mọi dự kiến lv trên phòng hiệu bộ đều tan biến.. bữa liên hoan nhỏ để chia tay cụ kỹ thuật cũ trưa hôm ấy em thấy thật nhạt nhẽo , em uống ít , bần thần trong tâm trạng khó tả. ae thì cứ hò hét tưng bừng....em không biết họ nói những chuyện gì nữa.. uể oải trao tặng anh kt cũ 1 cái bút nn sx mà em đã kỳ công chuẩn bị.. uống với anh 1/2 cốc Liên Xô vodka theo đề nghị chạm ly của anh , nở 1 nụ cười với anh mà em đoán chắc là khi ấy nhìn giả tạo lắm rồi giả say xin về phòng nghỉ. Sổ sách dự kiến sẽ rà soát, làm việc ngay trong ngày bỏ mặc..đằng nào anh cũng ở lại thêm ít nhất 1 ngày giúp em việc đó.

Hình ảnh ni cô ám ảnh em cả ngày và cả tuần thậm chí cả tháng sau đó..
Sau này khi chai sạn hơn trong cs thì có 1 đêm em nằm bất giác nhớ tới ni cô , nhớ tới câu chuyện đối đáp về chuyện vong ngày ấy và bất giác nghĩ . Sao mình ngu và nhát đến vậy, để tuột mất cơ hội tuyệt vời... sao ngay khi ấy không lắc lư bảo là bị vong nó nhập mà lăn vào cô ấy . Ni cô chẳng phải đã nói cách là sẽ dỗ dành chiều chuộng vong đó sao..🤣
Mà khéo trên đường bộ hành đầy cỏ 2 bên ..ni cô cũng lặng lẽ nghĩ.. người đâu sơ mi quần âu , sức ăn 2 suất bún chả mà vẫn ngu đến thế..đã nói cách chiều vong kỹ đến
như thế mà cũng không hiểu , không lỏng mình ra cho vong nó vào . 🤣
Mà nàng liệu có biết ..em ăn thêm 1 suất là để có cớ bên nàng lâu thêm vài phút...


Nhiều tháng sau đến ngày nghỉ em không về mà chỉ gọi điện về nhà .. mọi sáng CN hàng tuần dù mưa hay nắng , 7h30 em đều ra cái quán bún chả đó ..nó cách ctr 9km mong gặp lại ni cô .

Bà chị chủ quán tưởng đồ của bà ngon càng ra sức tự khen..và bao giờ cũng 1 câu : 2 suất hả ?
- vâng..2 suất..
- chị có biết ngôi chùa hôm ni cô hỏi ở đâu không ?
- biết thì đã chỉ..có lẽ ng ta nhầm chùa tỉnh bên, thêm vài km nữa là ranh giới 2 tỉnh mà ..
- chị nhớ tên chùa cô ấy hỏi không ?
- không..có việc gì à..
- em muốn nhờ cô ấy trục vong cho 1 người.
- ôi dào. Thiếu gì chỗ ..

Hơn 6 tháng sau ctr hoàn thành. Em ra ăn 2 bún chả giữa tuần rồi trở về nhà , nghỉ ngơi hơn 20 ngày rồi lại lên đường đi nơi khác.. 17 năm sau em có việc mà 1 mình đi qua nơi cũ , dừng xe tìm quán bún chả muốn vào ăn 2 suất ..cảnh cũ không còn, phố xá san sát..con đường mù mịt và người xe tấp nập..thật khó khăn tìm chỗ đỗ xe, đi bộ ngược xuôi 1km hỏi tìm mà không ai biết cái quán bún chả đó..họ hỏi quán tên gì, chủ tên gì thì em ngớ ra là mình chưa từng hỏi tên chị chủ.. cũng có 1 bác nói ngờ ngợ nhớ nhưng gia đình chủ quán đã bán đất chuyển vào Đồng Nai từ lâu năm lắm rồi.
 
Chỉnh sửa cuối:

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,649
Động cơ
293,536 Mã lực
Em vi dụ minh hoạ lấy vài phat. Em gặp rất nhiều trường hợp thừa nhận những cái đúng của tử vi, đúng như cụ nhận định là đi xem rồi tự kỷ ám thị, hành xử đúng theo lá số thày tử vi lập, phán cho :

- Cô hàng xóm xem tử vi cho thằng con, thày phán số nó khó thoát khỏi dính tù tội lao lý. Thế nên năm 17 tuổi nó vào trại mất 2 năm, cả nhà nó bình thản đón nhận, mừng, nghĩ là vào sớm ra sớm làm lại cuộc đời.

- Cuộc đời trúc trắc vất vả, long đong, xoay đủ nghề. Cũng bởi bản tính thiếu sự kiên nhẫn, tính cách cẩu thả trong mọi sự việc. Rõ ràng ng làm cha mẹ biết, cố gắng uốn nắn từ nhỏ, làm gương ngay từ trong gia đình. Nhưng không, vì tử vi đã chấm vậy rồi nên tặc lưỡi kệ.

- Việc lấy vợ lấy chồng, ôi cũng duyên số rồi, lấy người khác thì tính nết rồi cũng vậy. Xưa đi xem tử vi bảo thế cơ mà. Thế là chấp nhận tử vi đúng.

....


Em lạy cụ. Cụ ăn gì em cúng =))=))=))

Mà mê cũng phải thôi. Trong Tây du ký, yêu quái nào cũng =P~=P~=P~
He he ..🤣
 

Đại Ba

Xe điện
Biển số
OF-51041
Ngày cấp bằng
17/11/09
Số km
2,254
Động cơ
433,184 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Hồi em 29 tuổi. 1 lần đc điều động đến 1 ctr mới để thay cụ kỹ thuật ở đó.
Ctr nằm ở 1 thị trấn miền núi . Em tự đi xe máy tới tt này ..cảnh vật ngày ấy thật đẹp , không khí trong lành mát mẻ, cây cối xanh tốt khắp nơi, nhà cửa đơn giản thưa thớt, dân cư mộc mạc thật thà , và em khác lứa bạn ngày ấy ở chỗ là rất thích đi làm xa nhà ở các tt hoặc ven tt như vậy . Đc lệnh là hăm hở đi ngay..
Đi từ 5h30 , nhẩn nha 7h30 mới tới dù cách có tầm 40 km.
Đi tìm chỗ ăn sáng và tranh thủ nghĩ về việc giao nhận lát nữa sẽ ra sao cho ae đều vui vẻ . Dù sao cũng là kẻ đến người đi.

1 quán lá lùi sâu ven đường đề cái bảng cộc lốc 2 chữ Bún Chả.. em bước vào và nhận ra mình đến ăn sớm so với bà con ở đây.
Vừa cúi mặt ăn miếng đầu tiên em đã phải ngóc cổ lên nhìn..1 giọng nói trong , từ tốn và nhẹ đến vậy..khác hẳn đội mấy chị ở ctr em..các chị chỉ khác em mỗi giới tính.
Trước mặt em , sừng sững 1 ni cô. Em hơi mất bình tĩnh trước sắc đẹp của vị ni cô ấy , ni cô chắc chỉ khoảng 23, 25. Thực tế từ nhỏ đến giờ chỉ có đôi 3 lần em có cảm giác này. Nàng ngồi xuống nhẹ nhàng ý tứ, bộ nâu sồng dài rộng không giấu đc đường nét đầy đặn nữ tính ..
Ni cô gọi 1 suất và thật vui khi cô ngồi cái bàn sát bàn em..vui nữa là ni cô nhìn lại em , khi suất của ni cô đc mang ra thì cô ấy bất ngờ hỏi em về đường lên 1 ngôi chùa nào đó.. em ù tai luôn nên không thể nhớ đc ngay cả sau đó tên của ngôi chùa cô hỏi.. cố giấu vẻ ngớ ra em trả lời đc đúng 1 câu : Anh ...không biết.
Cắm mặt xuống ăn mà không biết bún có ngon không.. chợt thấy có gì không ổn em chờ ni cô ăn xong rồi mới hỏi 1 việc chẳng liên quan tới đường lên chùa.
- sao em là sư mà lại ăn bún chả ?
- em chưa phải là sư . Cũng kiêng nhưng tùy ngày thôi ạ.
Ôi trời..nói năng dịu dàng khép nép, hành vi nhẹ nhàng ý tứ nữa chứ.
Em lại vắt óc tán chuyện mà không nghĩ đc chuyện gì.mong thời gian đừng trôi nhanh và mong đừng thằng nào vào đây ăn bún chỉ đường, nàng lạc càng tốt.. sao không gặp nhau chiều tối mà lại là sáng sớm thế này.
Thoáng qua em nghĩ đc 1 chuyện để kéo dài tiếp xúc..
- có chuyện ma nhập không em ?
- cười hé môi : có anh ạ.
- mang gậy gỗ dâu ra đánh phải không..anh nghe vậy.
- không..em cũng chỉ mới xem 1 lần, đại loại là phải nhẹ nhàng dỗ dành hỏi han xem vong ở đâu, lý do gì..vv và ban đầu nên chiều theo ý vong đã, rồi tùy nguyên nhân mà khuyên mà mời anh ạ..v v

Em vốn nhát gái, bí từ nên không biết phải làm sao..đành chịu , mặc cho ni cô trả tiền, chào chị chủ, chào em rồi ra đi..
Chị chủ quán chắc từng trải..liếc theo , khi ni cô đi khuất thì ngoảnh sang bắt quả tang mắt em..chị làm câu chống không : Đẹp nhỉ...
- Vâng.. em trả lời rồi lại im tịt..

Vào đến ctr thì quãng hơn 9h..mọi dự kiến lv trên phòng hiệu bộ đều tan biến..
Hình ảnh ni cô ám ảnh em cả ngày và cả tuần sau đó..sau này khi chai sạn hơn trong cs thì có đêm em nằm nhớ tới ni cô, nhớ tới câu chuyện đối đáp về chuyện vong ngày ấy và bất giác nghĩ . Sao mình ngu và hèn nhát đến vậy, tuột mất cơ hội tuyệt vời... sao ngay khi ấy không lắc lư bảo là con dê nó nhập mà lăn vào. Ni cô chẳng phải đã nói cách là sẽ dỗ dành chiều chuộng vong đó sao..
Mà khéo trên đường đầy cỏ 2 bên ..ni cô cũng lặng lẽ nghĩ.. người đâu sơ mi quần âu , sức ăn 2 suất bún chả mà vẫn ngu thế..đã nói thế mà không hiểu .
Mà nàng liệu có biết ..em ăn thêm 1 suất là để có cớ bên nàng...
Sư nữ còn trẻ thì cũng còn đang quá trình tu tập thôi cụ à. Đôi khi, vẫn hành xử theo bản năng của một người con gái mới lớn.

Cụ làm em nhớ tới một sư bác. Rất trẻ, rất xinh, và... rất bạo dạn.

Nhưng thôi, hãy ghìm lòng mình và ghìm lòng người, để các sư thầy tu tập, lo cứu nhân độ thế.
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,649
Động cơ
293,536 Mã lực
Sư nữ còn trẻ thì cũng còn đang quá trình tu tập thôi cụ à. Đôi khi, vẫn hành xử theo bản năng của một người con gái mới lớn.

Cụ làm em nhớ tới một sư bác. Rất trẻ, rất xinh, và... rất bạo dạn.

Nhưng thôi, hãy ghìm lòng mình và ghìm lòng người, để các sư thầy tu tập, lo cứu nhân độ thế.
Vâng. Đó là 1 kỷ niệm đẹp thoáng qua..
Nhưng nói thật là nếu giờ thời gian có thể quay ngược về quá khứ ..chắc chắn em cứ phải mạnh dạn yêu cầu ni cô cứu em trước , trục vong cho em trước... chẳng phải em cũng là Nhân sao ?.. khỏi cần cứu nhân độ thế đâu đâu ..
Chắc chắn em sẽ làm như vậy..🤣
 
Chỉnh sửa cuối:

datlui

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-352039
Ngày cấp bằng
23/1/15
Số km
1,021
Động cơ
370,320 Mã lực
Vâng. Đó là 1 kỷ niệm đẹp thoáng qua..
Nhưng nói thật là nếu giờ thời gian có thể quay ngược về quá khứ ..chắc chắn em cứ phải mạnh dạn yêu cầu ni cô cứu em trước , trục vong cho em trước... chẳng phải em cũng là Nhân sao ?.. khỏi cần cứu nhân độ thế đâu đâu ..
Chắc chắn em sẽ ích kỷ như vậy..🤣
Cụ thì muốn ni cô trục vong cho cụ, nhưng trong đầu em cớ lờn vờn ý nghĩ là cụ chỉ muốn nhập vào ni cô =))
 

techz1

Xe buýt
Biển số
OF-758411
Ngày cấp bằng
25/1/21
Số km
889
Động cơ
63,900 Mã lực
Tuổi
29
Website
www.nhadat81.com
Hồi em 29 tuổi. 1 lần đc điều động đến 1 ctr mới để thay cụ kỹ thuật ở đó.
Ctr nằm ở 1 thị trấn miền núi . Em tự đi xe máy tới tt này ..cảnh vật ngày ấy thật đẹp , không khí trong lành mát mẻ, cây cối xanh tốt khắp nơi, nhà cửa đơn giản thưa thớt, dân cư mộc mạc thật thà , và em khác lứa bạn ngày ấy ở chỗ là rất thích đi làm xa nhà ở các tt hoặc ven tt như vậy . Đc lệnh là hăm hở đi ngay..
Đi từ 5h30 , nhẩn nha 7h30 mới tới trung tâm tt dù cách nhà có tầm 40 km.
Đi tìm chỗ ăn sáng và tranh thủ nghĩ về việc giao nhận lát nữa sẽ ra sao cho ae đều vui vẻ . Dù sao cũng là kẻ đến người đi.

1 quán lá lùi sâu ven đường đề cái bảng cộc lốc 2 chữ Bún Chả.. em bước vào và nhận ra mình đến ăn sớm so với bà con ở đây. Cũng có thể ng ta ăn muộn vì hôm đó là sáng CN..
Quán lá ở nơi nửa quê nửa tỉnh rất đơn sơ, chỉ có vài cái bàn ghế tự đóng nhìn rất thô cũ mộc mạc ..

Vừa cúi mặt ăn miếng đầu tiên em đã phải ngóc cổ nhìn lên ..1 giọng nói trong , ấm , từ tốn và dịu dàng đến vậy..khác hẳn đội mấy chị ở ctr em..các chị chỉ khác em mỗi giới tính.
Trước mặt em , sừng sững 1 ni cô. Em hơi mất bình tĩnh trước màu da, sắc đẹp và vẻ đoan trang của vị ni cô ấy , ni cô chắc chỉ khoảng 23, 24. Thực tế từ nhỏ đến giờ chỉ có đôi 3 lần em có cảm giác này. Nàng ngồi xuống nhẹ nhàng ý tứ, bộ nâu sồng bạc màu cũ kỹ và hơi rộng không giấu đc đường nét thanh tú mà vẫn căng đầy nữ tính ..
Ni cô gọi 1 suất và thật vui khi cô ngồi cái bàn sát với bàn em..vui nữa là em biết ni cô 1 thoáng nhìn trộm lại mình , khi suất của ni cô đc mang ra thì cô ấy bất ngờ hỏi em về đường lên 1 ngôi chùa nào đó.. em ù tai luôn nên không thể nhớ đc ngay cả sau đó tên của ngôi chùa cô hỏi.. cố giấu vẻ ngớ ra em trả lời đc đúng 1 câu : Anh ...không biết.
Cắm mặt xuống ăn mà không biết bún có ngon không.. chợt thấy có gì không ổn em chờ ni cô ăn xong rồi mới hỏi 1 việc chẳng liên quan tới đường lên chùa. Hỏi xong E cảm thấy câu hỏi của mình rất vô duyên..
- sao em là sư mà lại ăn bún chả ?
- em chưa phải là sư . Cũng kiêng nhưng tùy ngày thôi ạ.
Ôi trời..nói năng dịu dàng khép nép, hành vi nhẹ nhàng ý tứ nữa chứ.
Em lại vắt óc tán chuyện mà không nghĩ đc chuyện gì.mong thời gian đừng trôi nhanh và mong đừng thằng nào vào đây ăn bún chỉ đường, nàng càng sợ lạc mà đừng đi ngay càng tốt.. sao không gặp nhau chiều tối mà lại là sáng sớm thế này.
Thoáng qua em nghĩ đc 1 chuyện để kéo dài tiếp xúc..
- có chuyện ma nhập không em ?
- cười hé môi , lộ hàm răng quá tương phản với răng em : có anh ạ.
- mang gậy gỗ dâu ra đánh phải không..anh nghe vậy.
- không..em cũng chỉ mới xem 1 lần, đại loại là phải nhẹ nhàng dỗ dành hỏi han xem vong ở đâu, là ai và lý do gì..vv và bao giờ cũng phải chiều chuộng theo ý vong đã, rồi tùy nguyên nhân mà khuyên mà mời anh ạ..v v .
Giọng ni cô nói đều đều , dịu dàng đủ nghe..ánh mắt thi thoảng mới nhìn vào mắt em rồi lại hơi nhìn xuống..

Em vốn nhát gái, bí từ nên không biết phải làm sao..đành chịu , mặc cho ni cô trả tiền, chào chị chủ, chào em rồi bước đi trầm mặc ..
Chị chủ quán chắc từng trải..liếc theo , khi ni cô đi khuất thì ngoảnh sang bắt quả tang mắt em..chị làm câu chống không :
Đẹp Nhỉ...
- Vâng.. em trả lời rồi lại đứng im tịt ...

Vào đến ctr thì quãng 9h30 ..mọi dự kiến lv trên phòng hiệu bộ đều tan biến.. bữa liên hoan nhỏ để chia tay cụ kỹ thuật cũ trưa hôm ấy em thấy thật nhạt nhẽo , em uống ít , bần thần trong tâm trạng khó tả. ae thì cứ hò hét tưng bừng....em không biết họ nói những chuyện gì nữa.. uể oải trao tặng anh kt cũ 1 cái bút nn sx mà em đã kỳ công chuẩn bị.. uống với anh 1/2 cốc Liên Xô vodka theo đề nghị chạm ly của anh , nở 1 nụ cười với anh mà em đoán chắc là khi ấy nhìn giả tạo lắm rồi giả say xin về phòng nghỉ. Sổ sách dự kiến sẽ rà soát, làm việc ngay trong ngày bỏ mặc..đằng nào anh cũng ở lại thêm ít nhất 1 ngày giúp em việc đó.

Hình ảnh ni cô ám ảnh em cả ngày và cả tuần thậm chí cả tháng sau đó..
Sau này khi chai sạn hơn trong cs thì có 1 đêm em nằm bất giác nhớ tới ni cô , nhớ tới câu chuyện đối đáp về chuyện vong ngày ấy và bất giác nghĩ . Sao mình ngu và nhát đến vậy, để tuột mất cơ hội tuyệt vời... sao ngay khi ấy không lắc lư bảo là bị vong dê núi nó nhập mà lăn vào cô ấy . Ni cô chẳng phải đã nói cách là sẽ dỗ dành chiều chuộng vong đó sao..🤣
Mà khéo trên đường bộ hành đầy cỏ 2 bên ..ni cô cũng lặng lẽ nghĩ.. người đâu sơ mi quần âu , sức ăn 2 suất bún chả mà vẫn ngu đến thế..đã nói cách chiều vong kỹ đến
như thế mà cũng không hiểu , không thả lỏng mình ra cho vong dê nó vào . 🤣
Mà nàng liệu có biết ..em ăn thêm 1 suất là để có cớ bên nàng lâu thêm vài phút...


Nhiều tháng sau đến ngày nghỉ em không về mà chỉ gọi điện về nhà .. mọi sáng CN hàng tuần dù mưa hay nắng , 7h30 em đều ra cái quán bún chả đó ..nó cách ctr 9km mong gặp lại ni cô .

Bà chị chủ quán tưởng đồ của bà ngon càng ra sức tự khen..và bao giờ cũng 1 câu : 2 suất hả ?
- vâng..2 suất..
- chị có biết ngôi chùa hôm ni cô hỏi ở đâu không ?
- biết thì đã chỉ..có lẽ ng ta nhầm chùa tỉnh bên, thêm vài km nữa là ranh giới 2 tỉnh mà ..
- chị nhớ tên chùa cô ấy hỏi không ?
- không..có việc gì à..
- em muốn nhờ cô ấy trục vong cho 1 người.
- ôi dào. Thiếu gì chỗ ..

Hơn 6 tháng sau ctr hoàn thành. Em ra ăn 2 bún chả giữa tuần rồi trở về nhà , nghỉ ngơi hơn 20 ngày rồi lại lên đường đi nơi khác.. 17 năm sau em có việc mà 1 mình đi qua nơi cũ , dừng xe tìm quán bún chả muốn vào ăn 2 suất ..cảnh cũ không còn, phố xá san sát..con đường mù mịt và người xe tấp nập..thật khó khăn tìm chỗ đỗ xe, đi bộ ngược xuôi 1km hỏi tìm mà không ai biết cái quán bún chả đó..họ hỏi quán tên gì, chủ tên gì thì em ngớ ra là mình chưa từng hỏi tên chị chủ.. cũng có 1 bác nói ngờ ngợ nhớ nhưng gia đình chủ quán đã bán đất chuyển vào Đồng Nai từ lâu năm lắm rồi.
Ối giời ơi, xin cụ, tha cho người ta :D hihi
 

socmeo

Xe buýt
Biển số
OF-300132
Ngày cấp bằng
29/11/13
Số km
675
Động cơ
303,166 Mã lực
Nơi ở
Hoàng Quốc Việt- Hà Nội
Hồi em 29 tuổi. 1 lần đc điều động đến 1 ctr mới để thay cụ kỹ thuật ở đó.
Ctr nằm ở 1 thị trấn miền núi . Em tự đi xe máy tới tt này ..cảnh vật ngày ấy thật đẹp , không khí trong lành mát mẻ, cây cối xanh tốt khắp nơi, nhà cửa đơn giản thưa thớt, dân cư mộc mạc thật thà , và em khác lứa bạn ngày ấy ở chỗ là rất thích đi làm xa nhà ở các tt hoặc ven tt như vậy . Đc lệnh là hăm hở đi ngay..
Đi từ 5h30 , nhẩn nha 7h30 mới tới trung tâm tt dù cách nhà có tầm 40 km.
Đi tìm chỗ ăn sáng và tranh thủ nghĩ về việc giao nhận lát nữa sẽ ra sao cho ae đều vui vẻ . Dù sao cũng là kẻ đến người đi.

1 quán lá lùi sâu ven đường đề cái bảng cộc lốc 2 chữ Bún Chả.. em bước vào và nhận ra mình đến ăn sớm so với bà con ở đây. Cũng có thể ng ta ăn muộn vì hôm đó là sáng CN..
Quán lá ở nơi nửa quê nửa tỉnh rất đơn sơ, chỉ có vài cái bàn ghế tự đóng nhìn rất thô cũ mộc mạc ..

Vừa cúi mặt ăn miếng đầu tiên em đã phải ngóc cổ nhìn lên ..1 giọng nói trong , ấm , từ tốn và dịu dàng đến vậy..khác hẳn đội mấy chị ở ctr em..các chị chỉ khác em mỗi giới tính.
Trước mặt em , sừng sững 1 ni cô. Em hơi mất bình tĩnh trước màu da, sắc đẹp và vẻ đoan trang của vị ni cô ấy , ni cô chắc chỉ khoảng 23, 24. Thực tế từ nhỏ đến giờ chỉ có đôi 3 lần em có cảm giác này. Nàng ngồi xuống nhẹ nhàng ý tứ, bộ nâu sồng bạc màu cũ kỹ và hơi rộng không giấu đc đường nét thanh tú mà vẫn căng đầy nữ tính ..
Ni cô gọi 1 suất và thật vui khi cô ngồi cái bàn sát với bàn em..vui nữa là em biết ni cô 1 thoáng nhìn trộm lại mình , khi suất của ni cô đc mang ra thì cô ấy bất ngờ hỏi em về đường lên 1 ngôi chùa nào đó.. em ù tai luôn nên không thể nhớ đc ngay cả sau đó tên của ngôi chùa cô hỏi.. cố giấu vẻ ngớ ra em trả lời đc đúng 1 câu : Anh ...không biết.
Cắm mặt xuống ăn mà không biết bún có ngon không.. chợt thấy có gì không ổn em chờ ni cô ăn xong rồi mới hỏi 1 việc chẳng liên quan tới đường lên chùa. Hỏi xong E cảm thấy câu hỏi của mình rất vô duyên..
- sao em là sư mà lại ăn bún chả ?
- em chưa phải là sư . Cũng kiêng nhưng tùy ngày thôi ạ.
Ôi trời..nói năng dịu dàng khép nép, hành vi nhẹ nhàng ý tứ nữa chứ.
Em lại vắt óc tán chuyện mà không nghĩ đc chuyện gì.mong thời gian đừng trôi nhanh và mong đừng thằng nào vào đây ăn bún chỉ đường, nàng càng sợ lạc mà đừng đi ngay càng tốt.. sao không gặp nhau chiều tối mà lại là sáng sớm thế này.
Thoáng qua em nghĩ đc 1 chuyện để kéo dài tiếp xúc..
- có chuyện ma nhập không em ?
- cười hé môi , lộ hàm răng quá tương phản với răng em : có anh ạ.
- mang gậy gỗ dâu ra đánh phải không..anh nghe vậy.
- không..em cũng chỉ mới xem 1 lần, đại loại là phải nhẹ nhàng dỗ dành hỏi han xem vong ở đâu, là ai và lý do gì..vv và bao giờ cũng phải chiều chuộng theo ý vong đã, rồi tùy nguyên nhân mà khuyên mà mời anh ạ..v v .
Giọng ni cô nói đều đều , dịu dàng đủ nghe..ánh mắt thi thoảng mới nhìn vào mắt em rồi lại hơi nhìn xuống..

Em vốn nhát gái, bí từ nên không biết phải làm sao..đành chịu , mặc cho ni cô trả tiền, chào chị chủ, chào em rồi bước đi trầm mặc ..
Chị chủ quán chắc từng trải..liếc theo , khi ni cô đi khuất thì ngoảnh sang bắt quả tang mắt em..chị làm câu chống không :
Đẹp Nhỉ...
- Vâng.. em trả lời rồi lại đứng im tịt ...

Vào đến ctr thì quãng 9h30 ..mọi dự kiến lv trên phòng hiệu bộ đều tan biến.. bữa liên hoan nhỏ để chia tay cụ kỹ thuật cũ trưa hôm ấy em thấy thật nhạt nhẽo , em uống ít , bần thần trong tâm trạng khó tả. ae thì cứ hò hét tưng bừng....em không biết họ nói những chuyện gì nữa.. uể oải trao tặng anh kt cũ 1 cái bút nn sx mà em đã kỳ công chuẩn bị.. uống với anh 1/2 cốc Liên Xô vodka theo đề nghị chạm ly của anh , nở 1 nụ cười với anh mà em đoán chắc là khi ấy nhìn giả tạo lắm rồi giả say xin về phòng nghỉ. Sổ sách dự kiến sẽ rà soát, làm việc ngay trong ngày bỏ mặc..đằng nào anh cũng ở lại thêm ít nhất 1 ngày giúp em việc đó.

Hình ảnh ni cô ám ảnh em cả ngày và cả tuần thậm chí cả tháng sau đó..
Sau này khi chai sạn hơn trong cs thì có 1 đêm em nằm bất giác nhớ tới ni cô , nhớ tới câu chuyện đối đáp về chuyện vong ngày ấy và bất giác nghĩ . Sao mình ngu và nhát đến vậy, để tuột mất cơ hội tuyệt vời... sao ngay khi ấy không lắc lư bảo là bị vong dê núi nó nhập mà lăn vào cô ấy . Ni cô chẳng phải đã nói cách là sẽ dỗ dành chiều chuộng vong đó sao..🤣
Mà khéo trên đường bộ hành đầy cỏ 2 bên ..ni cô cũng lặng lẽ nghĩ.. người đâu sơ mi quần âu , sức ăn 2 suất bún chả mà vẫn ngu đến thế..đã nói cách chiều vong kỹ đến
như thế mà cũng không hiểu , không thả lỏng mình ra cho vong dê nó vào . 🤣
Mà nàng liệu có biết ..em ăn thêm 1 suất là để có cớ bên nàng lâu thêm vài phút...


Nhiều tháng sau đến ngày nghỉ em không về mà chỉ gọi điện về nhà .. mọi sáng CN hàng tuần dù mưa hay nắng , 7h30 em đều ra cái quán bún chả đó ..nó cách ctr 9km mong gặp lại ni cô .

Bà chị chủ quán tưởng đồ của bà ngon càng ra sức tự khen..và bao giờ cũng 1 câu : 2 suất hả ?
- vâng..2 suất..
- chị có biết ngôi chùa hôm ni cô hỏi ở đâu không ?
- biết thì đã chỉ..có lẽ ng ta nhầm chùa tỉnh bên, thêm vài km nữa là ranh giới 2 tỉnh mà ..
- chị nhớ tên chùa cô ấy hỏi không ?
- không..có việc gì à..
- em muốn nhờ cô ấy trục vong cho 1 người.
- ôi dào. Thiếu gì chỗ ..

Hơn 6 tháng sau ctr hoàn thành. Em ra ăn 2 bún chả giữa tuần rồi trở về nhà , nghỉ ngơi hơn 20 ngày rồi lại lên đường đi nơi khác.. 17 năm sau em có việc mà 1 mình đi qua nơi cũ , dừng xe tìm quán bún chả muốn vào ăn 2 suất ..cảnh cũ không còn, phố xá san sát..con đường mù mịt và người xe tấp nập..thật khó khăn tìm chỗ đỗ xe, đi bộ ngược xuôi 1km hỏi tìm mà không ai biết cái quán bún chả đó..họ hỏi quán tên gì, chủ tên gì thì em ngớ ra là mình chưa từng hỏi tên chị chủ.. cũng có 1 bác nói ngờ ngợ nhớ nhưng gia đình chủ quán đã bán đất chuyển vào Đồng Nai từ lâu năm lắm rồi.
Câu chuyện của cụ thật là lãng mạn, cám ơn cụ đã chia sẻ!
 

cuhaifus

Xe container
Biển số
OF-7216
Ngày cấp bằng
18/7/07
Số km
5,444
Động cơ
495,768 Mã lực
Hồi em 29 tuổi. 1 lần đc điều động đến 1 ctr mới để thay cụ kỹ thuật ở đó.
Ctr nằm ở 1 thị trấn miền núi . Em tự đi xe máy tới tt này ..cảnh vật ngày ấy thật đẹp , không khí trong lành mát mẻ, cây cối xanh tốt khắp nơi, nhà cửa đơn giản thưa thớt, dân cư mộc mạc thật thà , và em khác lứa bạn ngày ấy ở chỗ là rất thích đi làm xa nhà ở các tt hoặc ven tt như vậy . Đc lệnh là hăm hở đi ngay..
Đi từ 5h30 , nhẩn nha 7h30 mới tới trung tâm tt dù cách nhà có tầm 40 km.
Đi tìm chỗ ăn sáng và tranh thủ nghĩ về việc giao nhận lát nữa sẽ ra sao cho ae đều vui vẻ . Dù sao cũng là kẻ đến người đi.

1 quán lá lùi sâu ven đường đề cái bảng cộc lốc 2 chữ Bún Chả.. em bước vào và nhận ra mình đến ăn sớm so với bà con ở đây. Cũng có thể ng ta ăn muộn vì hôm đó là sáng CN..
Quán lá ở nơi nửa quê nửa tỉnh rất đơn sơ, chỉ có vài cái bàn ghế tự đóng nhìn rất thô cũ mộc mạc ..

Vừa cúi mặt ăn miếng đầu tiên em đã phải ngóc cổ nhìn lên ..1 giọng nói trong , ấm , từ tốn và dịu dàng đến vậy..khác hẳn đội mấy chị ở ctr em..các chị chỉ khác em mỗi giới tính.
Trước mặt em , sừng sững 1 ni cô. Em hơi mất bình tĩnh trước màu da, sắc đẹp và vẻ đoan trang của vị ni cô ấy , ni cô chắc chỉ khoảng 23, 24. Thực tế từ nhỏ đến giờ chỉ có đôi 3 lần em có cảm giác này. Nàng ngồi xuống nhẹ nhàng ý tứ, bộ nâu sồng bạc màu cũ kỹ và hơi rộng không giấu đc đường nét thanh tú mà vẫn căng đầy nữ tính ..
Ni cô gọi 1 suất và thật vui khi cô ngồi cái bàn sát với bàn em..vui nữa là em biết ni cô 1 thoáng nhìn trộm lại mình , khi suất của ni cô đc mang ra thì cô ấy bất ngờ hỏi em về đường lên 1 ngôi chùa nào đó.. em ù tai luôn nên không thể nhớ đc ngay cả sau đó tên của ngôi chùa cô hỏi.. cố giấu vẻ ngớ ra em trả lời đc đúng 1 câu : Anh ...không biết.
Cắm mặt xuống ăn mà không biết bún có ngon không.. chợt thấy có gì không ổn em chờ ni cô ăn xong rồi mới hỏi 1 việc chẳng liên quan tới đường lên chùa. Hỏi xong E cảm thấy câu hỏi của mình rất vô duyên..
- sao em là sư mà lại ăn bún chả ?
- em chưa phải là sư . Cũng kiêng nhưng tùy ngày thôi ạ.
Ôi trời..nói năng dịu dàng khép nép, hành vi nhẹ nhàng ý tứ nữa chứ.
Em lại vắt óc tán chuyện mà không nghĩ đc chuyện gì.mong thời gian đừng trôi nhanh và mong đừng thằng nào vào đây ăn bún chỉ đường, nàng càng sợ lạc mà đừng đi ngay càng tốt.. sao không gặp nhau chiều tối mà lại là sáng sớm thế này.
Thoáng qua em nghĩ đc 1 chuyện để kéo dài tiếp xúc..
- có chuyện ma nhập không em ?
- cười hé môi , lộ hàm răng quá tương phản với răng em : có anh ạ.
- mang gậy gỗ dâu ra đánh phải không..anh nghe vậy.
- không..em cũng chỉ mới xem 1 lần, đại loại là phải nhẹ nhàng dỗ dành hỏi han xem vong ở đâu, là ai và lý do gì..vv và bao giờ cũng phải chiều chuộng theo ý vong đã, rồi tùy nguyên nhân mà khuyên mà mời anh ạ..v v .
Giọng ni cô nói đều đều , dịu dàng đủ nghe..ánh mắt thi thoảng mới nhìn vào mắt em rồi lại hơi nhìn xuống..

Em vốn nhát gái, bí từ nên không biết phải làm sao..đành chịu , mặc cho ni cô trả tiền, chào chị chủ, chào em rồi bước đi trầm mặc ..
Chị chủ quán chắc từng trải..liếc theo , khi ni cô đi khuất thì ngoảnh sang bắt quả tang mắt em..chị làm câu chống không :
Đẹp Nhỉ...
- Vâng.. em trả lời rồi lại đứng im tịt ...

Vào đến ctr thì quãng 9h30 ..mọi dự kiến lv trên phòng hiệu bộ đều tan biến.. bữa liên hoan nhỏ để chia tay cụ kỹ thuật cũ trưa hôm ấy em thấy thật nhạt nhẽo , em uống ít , bần thần trong tâm trạng khó tả. ae thì cứ hò hét tưng bừng....em không biết họ nói những chuyện gì nữa.. uể oải trao tặng anh kt cũ 1 cái bút nn sx mà em đã kỳ công chuẩn bị.. uống với anh 1/2 cốc Liên Xô vodka theo đề nghị chạm ly của anh , nở 1 nụ cười với anh mà em đoán chắc là khi ấy nhìn giả tạo lắm rồi giả say xin về phòng nghỉ. Sổ sách dự kiến sẽ rà soát, làm việc ngay trong ngày bỏ mặc..đằng nào anh cũng ở lại thêm ít nhất 1 ngày giúp em việc đó.

Hình ảnh ni cô ám ảnh em cả ngày và cả tuần thậm chí cả tháng sau đó..
Sau này khi chai sạn hơn trong cs thì có 1 đêm em nằm bất giác nhớ tới ni cô , nhớ tới câu chuyện đối đáp về chuyện vong ngày ấy và bất giác nghĩ . Sao mình ngu và nhát đến vậy, để tuột mất cơ hội tuyệt vời... sao ngay khi ấy không lắc lư bảo là bị vong dê núi nó nhập mà lăn vào cô ấy . Ni cô chẳng phải đã nói cách là sẽ dỗ dành chiều chuộng vong đó sao..🤣
Mà khéo trên đường bộ hành đầy cỏ 2 bên ..ni cô cũng lặng lẽ nghĩ.. người đâu sơ mi quần âu , sức ăn 2 suất bún chả mà vẫn ngu đến thế..đã nói cách chiều vong kỹ đến
như thế mà cũng không hiểu , không thả lỏng mình ra cho vong dê nó vào . 🤣
Mà nàng liệu có biết ..em ăn thêm 1 suất là để có cớ bên nàng lâu thêm vài phút...


Nhiều tháng sau đến ngày nghỉ em không về mà chỉ gọi điện về nhà .. mọi sáng CN hàng tuần dù mưa hay nắng , 7h30 em đều ra cái quán bún chả đó ..nó cách ctr 9km mong gặp lại ni cô .

Bà chị chủ quán tưởng đồ của bà ngon càng ra sức tự khen..và bao giờ cũng 1 câu : 2 suất hả ?
- vâng..2 suất..
- chị có biết ngôi chùa hôm ni cô hỏi ở đâu không ?
- biết thì đã chỉ..có lẽ ng ta nhầm chùa tỉnh bên, thêm vài km nữa là ranh giới 2 tỉnh mà ..
- chị nhớ tên chùa cô ấy hỏi không ?
- không..có việc gì à..
- em muốn nhờ cô ấy trục vong cho 1 người.
- ôi dào. Thiếu gì chỗ ..

Hơn 6 tháng sau ctr hoàn thành. Em ra ăn 2 bún chả giữa tuần rồi trở về nhà , nghỉ ngơi hơn 20 ngày rồi lại lên đường đi nơi khác.. 17 năm sau em có việc mà 1 mình đi qua nơi cũ , dừng xe tìm quán bún chả muốn vào ăn 2 suất ..cảnh cũ không còn, phố xá san sát..con đường mù mịt và người xe tấp nập..thật khó khăn tìm chỗ đỗ xe, đi bộ ngược xuôi 1km hỏi tìm mà không ai biết cái quán bún chả đó..họ hỏi quán tên gì, chủ tên gì thì em ngớ ra là mình chưa từng hỏi tên chị chủ.. cũng có 1 bác nói ngờ ngợ nhớ nhưng gia đình chủ quán đã bán đất chuyển vào Đồng Nai từ lâu năm lắm rồi.
Tks cụ đã chia sẻ câu chuyện hay, em thủa trẻ trai cũng từng 1 lần như bị mất hồn tại 1 ngôi chùa ở thành Nam, có điều ko phải Nico như cụ kể mà là con của 1 nhà cũng cúng đưa vong lên Chùa như nhà em. giờ 33 năm rồi mà em vẫn như nhìn thấy ánh mắt của cổ nhìn mình vậy.
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,933
Động cơ
868,430 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Hồi em 29 tuổi. 1 lần đc điều động đến 1 ctr mới để thay cụ kỹ thuật ở đó.
Ctr nằm ở 1 thị trấn miền núi . Em tự đi xe máy tới tt này ..cảnh vật ngày ấy thật đẹp , không khí trong lành mát mẻ, cây cối xanh tốt khắp nơi, nhà cửa đơn giản thưa thớt, dân cư mộc mạc thật thà , và em khác lứa bạn ngày ấy ở chỗ là rất thích đi làm xa nhà ở các tt hoặc ven tt như vậy . Đc lệnh là hăm hở đi ngay..
Đi từ 5h30 , nhẩn nha 7h30 mới tới trung tâm tt dù cách nhà có tầm 40 km.
Đi tìm chỗ ăn sáng và tranh thủ nghĩ về việc giao nhận lát nữa sẽ ra sao cho ae đều vui vẻ . Dù sao cũng là kẻ đến người đi.

1 quán lá lùi sâu ven đường đề cái bảng cộc lốc 2 chữ Bún Chả.. em bước vào và nhận ra mình đến ăn sớm so với bà con ở đây. Cũng có thể ng ta ăn muộn vì hôm đó là sáng CN..
Quán lá ở nơi nửa quê nửa tỉnh rất đơn sơ, chỉ có vài cái bàn ghế tự đóng nhìn rất thô cũ mộc mạc ..

Vừa cúi mặt ăn miếng đầu tiên em đã phải ngóc cổ nhìn lên ..1 giọng nói trong , ấm , từ tốn và dịu dàng đến vậy..khác hẳn đội mấy chị ở ctr em..các chị chỉ khác em mỗi giới tính.
Trước mặt em , sừng sững 1 ni cô. Em hơi mất bình tĩnh trước màu da, sắc đẹp và vẻ đoan trang của vị ni cô ấy , ni cô chắc chỉ khoảng 23, 24. Thực tế từ nhỏ đến giờ chỉ có đôi 3 lần em có cảm giác này. Nàng ngồi xuống nhẹ nhàng ý tứ, bộ nâu sồng bạc màu cũ kỹ và hơi rộng không giấu đc đường nét thanh tú mà vẫn căng đầy nữ tính ..
Ni cô gọi 1 suất và thật vui khi cô ngồi cái bàn sát với bàn em..vui nữa là em biết ni cô 1 thoáng nhìn trộm lại mình , khi suất của ni cô đc mang ra thì cô ấy bất ngờ hỏi em về đường lên 1 ngôi chùa nào đó.. em ù tai luôn nên không thể nhớ đc ngay cả sau đó tên của ngôi chùa cô hỏi.. cố giấu vẻ ngớ ra em trả lời đc đúng 1 câu : Anh ...không biết.
Cắm mặt xuống ăn mà không biết bún có ngon không.. chợt thấy có gì không ổn em chờ ni cô ăn xong rồi mới hỏi 1 việc chẳng liên quan tới đường lên chùa. Hỏi xong E cảm thấy câu hỏi của mình rất vô duyên..
- sao em là sư mà lại ăn bún chả ?
- em chưa phải là sư . Cũng kiêng nhưng tùy ngày thôi ạ.
Ôi trời..nói năng dịu dàng khép nép, hành vi nhẹ nhàng ý tứ nữa chứ.
Em lại vắt óc tán chuyện mà không nghĩ đc chuyện gì.mong thời gian đừng trôi nhanh và mong đừng thằng nào vào đây ăn bún chỉ đường, nàng càng sợ lạc mà đừng đi ngay càng tốt.. sao không gặp nhau chiều tối mà lại là sáng sớm thế này.
Thoáng qua em nghĩ đc 1 chuyện để kéo dài tiếp xúc..
- có chuyện ma nhập không em ?
- cười hé môi , lộ hàm răng quá tương phản với răng em : có anh ạ.
- mang gậy gỗ dâu ra đánh phải không..anh nghe vậy.
- không..em cũng chỉ mới xem 1 lần, đại loại là phải nhẹ nhàng dỗ dành hỏi han xem vong ở đâu, là ai và lý do gì..vv và bao giờ cũng phải chiều chuộng theo ý vong đã, rồi tùy nguyên nhân mà khuyên mà mời anh ạ..v v .
Giọng ni cô nói đều đều , dịu dàng đủ nghe..ánh mắt thi thoảng mới nhìn vào mắt em rồi lại hơi nhìn xuống..

Em vốn nhát gái, bí từ nên không biết phải làm sao..đành chịu , mặc cho ni cô trả tiền, chào chị chủ, chào em rồi bước đi trầm mặc ..
Chị chủ quán chắc từng trải..liếc theo , khi ni cô đi khuất thì ngoảnh sang bắt quả tang mắt em..chị làm câu chống không :
Đẹp Nhỉ...
- Vâng.. em trả lời rồi lại đứng im tịt ...

Vào đến ctr thì quãng 9h30 ..mọi dự kiến lv trên phòng hiệu bộ đều tan biến.. bữa liên hoan nhỏ để chia tay cụ kỹ thuật cũ trưa hôm ấy em thấy thật nhạt nhẽo , em uống ít , bần thần trong tâm trạng khó tả. ae thì cứ hò hét tưng bừng....em không biết họ nói những chuyện gì nữa.. uể oải trao tặng anh kt cũ 1 cái bút nn sx mà em đã kỳ công chuẩn bị.. uống với anh 1/2 cốc Liên Xô vodka theo đề nghị chạm ly của anh , nở 1 nụ cười với anh mà em đoán chắc là khi ấy nhìn giả tạo lắm rồi giả say xin về phòng nghỉ. Sổ sách dự kiến sẽ rà soát, làm việc ngay trong ngày bỏ mặc..đằng nào anh cũng ở lại thêm ít nhất 1 ngày giúp em việc đó.

Hình ảnh ni cô ám ảnh em cả ngày và cả tuần thậm chí cả tháng sau đó..
Sau này khi chai sạn hơn trong cs thì có 1 đêm em nằm bất giác nhớ tới ni cô , nhớ tới câu chuyện đối đáp về chuyện vong ngày ấy và bất giác nghĩ . Sao mình ngu và nhát đến vậy, để tuột mất cơ hội tuyệt vời... sao ngay khi ấy không lắc lư bảo là bị vong dê núi nó nhập mà lăn vào cô ấy . Ni cô chẳng phải đã nói cách là sẽ dỗ dành chiều chuộng vong đó sao..🤣
Mà khéo trên đường bộ hành đầy cỏ 2 bên ..ni cô cũng lặng lẽ nghĩ.. người đâu sơ mi quần âu , sức ăn 2 suất bún chả mà vẫn ngu đến thế..đã nói cách chiều vong kỹ đến
như thế mà cũng không hiểu , không thả lỏng mình ra cho vong dê nó vào . 🤣
Mà nàng liệu có biết ..em ăn thêm 1 suất là để có cớ bên nàng lâu thêm vài phút...


Nhiều tháng sau đến ngày nghỉ em không về mà chỉ gọi điện về nhà .. mọi sáng CN hàng tuần dù mưa hay nắng , 7h30 em đều ra cái quán bún chả đó ..nó cách ctr 9km mong gặp lại ni cô .

Bà chị chủ quán tưởng đồ của bà ngon càng ra sức tự khen..và bao giờ cũng 1 câu : 2 suất hả ?
- vâng..2 suất..
- chị có biết ngôi chùa hôm ni cô hỏi ở đâu không ?
- biết thì đã chỉ..có lẽ ng ta nhầm chùa tỉnh bên, thêm vài km nữa là ranh giới 2 tỉnh mà ..
- chị nhớ tên chùa cô ấy hỏi không ?
- không..có việc gì à..
- em muốn nhờ cô ấy trục vong cho 1 người.
- ôi dào. Thiếu gì chỗ ..

Hơn 6 tháng sau ctr hoàn thành. Em ra ăn 2 bún chả giữa tuần rồi trở về nhà , nghỉ ngơi hơn 20 ngày rồi lại lên đường đi nơi khác.. 17 năm sau em có việc mà 1 mình đi qua nơi cũ , dừng xe tìm quán bún chả muốn vào ăn 2 suất ..cảnh cũ không còn, phố xá san sát..con đường mù mịt và người xe tấp nập..thật khó khăn tìm chỗ đỗ xe, đi bộ ngược xuôi 1km hỏi tìm mà không ai biết cái quán bún chả đó..họ hỏi quán tên gì, chủ tên gì thì em ngớ ra là mình chưa từng hỏi tên chị chủ.. cũng có 1 bác nói ngờ ngợ nhớ nhưng gia đình chủ quán đã bán đất chuyển vào Đồng Nai từ lâu năm lắm rồi.
Mô Phật

Gặp Người đẹp Người xinh mà Thí chủ toàn vác chuyện dùng gậy gỗ dâu oánh ma như thế nào để hỏi người ta

Không khác gì đi công tác, được Bà chị cùng Dự án, gần chính giờ Tý nhờ sang phòng sửa hộ cái vòi sen đang tắm dở, mà vào chỉ ấn 1 nhát là vòi hoạt động được ngay

Thiện tai
 

Mimeo

Xe điện
Biển số
OF-443121
Ngày cấp bằng
6/8/16
Số km
2,624
Động cơ
210,166 Mã lực
Nơi ở
Neverland
Không khác gì đi công tác, được Bà chị cùng Dự án, gần chính giờ Tý nhờ sang phòng sửa hộ cái vòi sen đang tắm dở, mà vào chỉ ấn 1 nhát là vòi hoạt động được ngay

Thiện tai
Bà chị hẳn là nghi ngờ giới tính của cụ lắm luôn :-B
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,933
Động cơ
868,430 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn

Skyfall_80

Xe buýt
Biển số
OF-345917
Ngày cấp bằng
8/12/14
Số km
661
Động cơ
286,485 Mã lực
Bà chị hẳn là nghi ngờ giới tính của cụ lắm luôn :-B
Thấy cụ đấy Mô Phật, chắc cũng biết là phạm giới :)). Nếu chuyện là thật thì cụ giỏi đấy. Phật sẽ xem cụ đấy tu thế nào đấy!
 

Mimeo

Xe điện
Biển số
OF-443121
Ngày cấp bằng
6/8/16
Số km
2,624
Động cơ
210,166 Mã lực
Nơi ở
Neverland
Vâng. Đó là 1 kỷ niệm đẹp thoáng qua..
Nhưng nói thật là nếu giờ thời gian có thể quay ngược về quá khứ ..chắc chắn em cứ phải mạnh dạn yêu cầu ni cô cứu em trước , trục vong cho em trước... chẳng phải em cũng là Nhân sao ?.. khỏi cần cứu nhân độ thế đâu đâu ..
Chắc chắn em sẽ ích kỷ như vậy..🤣
Ý này của cụ làm em nhớ cái tập phim Đường tăng đi qua vương quốc toàn đàn bà phụ nữ. Nữ vương ôi thôi là đẹp, mặn mà đoan trang. Em cảm giác tập í ông Đường tăng cũng ngất lắm rồi, lý lẽ Nữ vương đưa ra cũng thế, người khổ vật vã ngay trước mắt sao ko cứu luôn, mà đi xa xôi cứu ở đẩu đâu làm gì =))

Ngày đó em tin là cụ chưa quyết tâm thôi, chứ cứ lượn khắp tìm quanh các ngôi chùa trong bán kính chục km đổ lại, thì kiểu gì cũng sẽ gặp được. Thôi thì có lẽ nên để mọi chuyện chỉ là kỷ niệm đẹp :)
 

Tý phệ

Xe điện
Biển số
OF-511435
Ngày cấp bằng
21/5/17
Số km
2,605
Động cơ
22,491 Mã lực
Tuổi
41
Hồi em 29 tuổi. 1 lần đc điều động đến 1 ctr mới để thay cụ kỹ thuật ở đó.
Ctr nằm ở 1 thị trấn miền núi . Em tự đi xe máy tới tt này ..cảnh vật ngày ấy thật đẹp , không khí trong lành mát mẻ, cây cối xanh tốt khắp nơi, nhà cửa đơn giản thưa thớt, dân cư mộc mạc thật thà , và em khác lứa bạn ngày ấy ở chỗ là rất thích đi làm xa nhà ở các tt hoặc ven tt như vậy . Đc lệnh là hăm hở đi ngay..
Đi từ 5h30 , nhẩn nha 7h30 mới tới trung tâm tt dù cách nhà có tầm 40 km.
Đi tìm chỗ ăn sáng và tranh thủ nghĩ về việc giao nhận lát nữa sẽ ra sao cho ae đều vui vẻ . Dù sao cũng là kẻ đến người đi.

1 quán lá lùi sâu ven đường đề cái bảng cộc lốc 2 chữ Bún Chả.. em bước vào và nhận ra mình đến ăn sớm so với bà con ở đây. Cũng có thể ng ta ăn muộn vì hôm đó là sáng CN..
Quán lá ở nơi nửa quê nửa tỉnh rất đơn sơ, chỉ có vài cái bàn ghế tự đóng nhìn rất thô cũ mộc mạc ..

Vừa cúi mặt ăn miếng đầu tiên em đã phải ngóc cổ nhìn lên ..1 giọng nói trong , ấm , từ tốn và dịu dàng đến vậy..khác hẳn đội mấy chị ở ctr em..các chị chỉ khác em mỗi giới tính.
Trước mặt em , sừng sững 1 ni cô. Em hơi mất bình tĩnh trước màu da, sắc đẹp và vẻ đoan trang của vị ni cô ấy , ni cô chắc chỉ khoảng 23, 24. Thực tế từ nhỏ đến giờ chỉ có đôi 3 lần em có cảm giác này. Nàng ngồi xuống nhẹ nhàng ý tứ, bộ nâu sồng bạc màu cũ kỹ và hơi rộng không giấu đc đường nét thanh tú mà vẫn căng đầy nữ tính ..
Ni cô gọi 1 suất và thật vui khi cô ngồi cái bàn sát với bàn em..vui nữa là em biết ni cô 1 thoáng nhìn trộm lại mình , khi suất của ni cô đc mang ra thì cô ấy bất ngờ hỏi em về đường lên 1 ngôi chùa nào đó.. em ù tai luôn nên không thể nhớ đc ngay cả sau đó tên của ngôi chùa cô hỏi.. cố giấu vẻ ngớ ra em trả lời đc đúng 1 câu : Anh ...không biết.
Cắm mặt xuống ăn mà không biết bún có ngon không.. chợt thấy có gì không ổn em chờ ni cô ăn xong rồi mới hỏi 1 việc chẳng liên quan tới đường lên chùa. Hỏi xong E cảm thấy câu hỏi của mình rất vô duyên..
- sao em là sư mà lại ăn bún chả ?
- em chưa phải là sư . Cũng kiêng nhưng tùy ngày thôi ạ.
Ôi trời..nói năng dịu dàng khép nép, hành vi nhẹ nhàng ý tứ nữa chứ.
Em lại vắt óc tán chuyện mà không nghĩ đc chuyện gì.mong thời gian đừng trôi nhanh và mong đừng thằng nào vào đây ăn bún chỉ đường, nàng càng sợ lạc mà đừng đi ngay càng tốt.. sao không gặp nhau chiều tối mà lại là sáng sớm thế này.
Thoáng qua em nghĩ đc 1 chuyện để kéo dài tiếp xúc..
- có chuyện ma nhập không em ?
- cười hé môi , lộ hàm răng quá tương phản với răng em : có anh ạ.
- mang gậy gỗ dâu ra đánh phải không..anh nghe vậy.
- không..em cũng chỉ mới xem 1 lần, đại loại là phải nhẹ nhàng dỗ dành hỏi han xem vong ở đâu, là ai và lý do gì..vv và bao giờ cũng phải chiều chuộng theo ý vong đã, rồi tùy nguyên nhân mà khuyên mà mời anh ạ..v v .
Giọng ni cô nói đều đều , dịu dàng đủ nghe..ánh mắt thi thoảng mới nhìn vào mắt em rồi lại hơi nhìn xuống..

Em vốn nhát gái, bí từ nên không biết phải làm sao..đành chịu , mặc cho ni cô trả tiền, chào chị chủ, chào em rồi bước đi trầm mặc ..
Chị chủ quán chắc từng trải..liếc theo , khi ni cô đi khuất thì ngoảnh sang bắt quả tang mắt em..chị làm câu chống không :
Đẹp Nhỉ...
- Vâng.. em trả lời rồi lại đứng im tịt ...

Vào đến ctr thì quãng 9h30 ..mọi dự kiến lv trên phòng hiệu bộ đều tan biến.. bữa liên hoan nhỏ để chia tay cụ kỹ thuật cũ trưa hôm ấy em thấy thật nhạt nhẽo , em uống ít , bần thần trong tâm trạng khó tả. ae thì cứ hò hét tưng bừng....em không biết họ nói những chuyện gì nữa.. uể oải trao tặng anh kt cũ 1 cái bút nn sx mà em đã kỳ công chuẩn bị.. uống với anh 1/2 cốc Liên Xô vodka theo đề nghị chạm ly của anh , nở 1 nụ cười với anh mà em đoán chắc là khi ấy nhìn giả tạo lắm rồi giả say xin về phòng nghỉ. Sổ sách dự kiến sẽ rà soát, làm việc ngay trong ngày bỏ mặc..đằng nào anh cũng ở lại thêm ít nhất 1 ngày giúp em việc đó.

Hình ảnh ni cô ám ảnh em cả ngày và cả tuần thậm chí cả tháng sau đó..
Sau này khi chai sạn hơn trong cs thì có 1 đêm em nằm bất giác nhớ tới ni cô , nhớ tới câu chuyện đối đáp về chuyện vong ngày ấy và bất giác nghĩ . Sao mình ngu và nhát đến vậy, để tuột mất cơ hội tuyệt vời... sao ngay khi ấy không lắc lư bảo là bị vong dê núi nó nhập mà lăn vào cô ấy . Ni cô chẳng phải đã nói cách là sẽ dỗ dành chiều chuộng vong đó sao..🤣
Mà khéo trên đường bộ hành đầy cỏ 2 bên ..ni cô cũng lặng lẽ nghĩ.. người đâu sơ mi quần âu , sức ăn 2 suất bún chả mà vẫn ngu đến thế..đã nói cách chiều vong kỹ đến
như thế mà cũng không hiểu , không lỏng mình ra cho vong dê nó vào . 🤣
Mà nàng liệu có biết ..em ăn thêm 1 suất là để có cớ bên nàng lâu thêm vài phút...


Nhiều tháng sau đến ngày nghỉ em không về mà chỉ gọi điện về nhà .. mọi sáng CN hàng tuần dù mưa hay nắng , 7h30 em đều ra cái quán bún chả đó ..nó cách ctr 9km mong gặp lại ni cô .

Bà chị chủ quán tưởng đồ của bà ngon càng ra sức tự khen..và bao giờ cũng 1 câu : 2 suất hả ?
- vâng..2 suất..
- chị có biết ngôi chùa hôm ni cô hỏi ở đâu không ?
- biết thì đã chỉ..có lẽ ng ta nhầm chùa tỉnh bên, thêm vài km nữa là ranh giới 2 tỉnh mà ..
- chị nhớ tên chùa cô ấy hỏi không ?
- không..có việc gì à..
- em muốn nhờ cô ấy trục vong cho 1 người.
- ôi dào. Thiếu gì chỗ ..

Hơn 6 tháng sau ctr hoàn thành. Em ra ăn 2 bún chả giữa tuần rồi trở về nhà , nghỉ ngơi hơn 20 ngày rồi lại lên đường đi nơi khác.. 17 năm sau em có việc mà 1 mình đi qua nơi cũ , dừng xe tìm quán bún chả muốn vào ăn 2 suất ..cảnh cũ không còn, phố xá san sát..con đường mù mịt và người xe tấp nập..thật khó khăn tìm chỗ đỗ xe, đi bộ ngược xuôi 1km hỏi tìm mà không ai biết cái quán bún chả đó..họ hỏi quán tên gì, chủ tên gì thì em ngớ ra là mình chưa từng hỏi tên chị chủ.. cũng có 1 bác nói ngờ ngợ nhớ nhưng gia đình chủ quán đã bán đất chuyển vào Đồng Nai từ lâu năm lắm rồi.
May thậc. Cụ mà bạo thêm tí nữa mà ni cô hoàn tục thì hình như tội nặng lắm.
Trong một diễn biến không liên quan lắm, có cụ mợ nào bị giống em là có vài giây sau khi đọc đưa ta nghĩ ngay đến câu chuyện “Ni cô Đàm Hiên” trong tác phẩm Thời của thánh thần không ?
Mô phật, con xin sám hối vì tâm hồn đen tối”
 
Chỉnh sửa cuối:

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,933
Động cơ
868,430 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Ý này của cụ làm em nhớ cái tập phim Đường tăng đi qua vương quốc toàn đàn bà phụ nữ. Nữ vương ôi thôi là đẹp, mặn mà đoan trang. Em cảm giác tập í ông Đường tăng cũng ngất lắm rồi, lý lẽ Nữ vương đưa ra cũng thế, người khổ vật vã ngay trước mắt sao ko cứu luôn, mà đi xa xôi cứu ở đẩu đâu làm gì =))

Ngày đó em tin là cụ chưa quyết tâm thôi, chứ cứ lượn khắp tìm quanh các ngôi chùa trong bán kính chục km đổ lại, thì kiểu gì cũng sẽ gặp được. Thôi thì có lẽ nên để mọi chuyện chỉ là kỷ niệm đẹp :)
Anh Đường Soil Head thì nói làm gì Cụ

Kinh với chả kệ, cứ kệ kinh đi, tập trung phổ độ cho Nữ thí chủ đang vật vã đã, có phải là tích phước lành hơn 9 Toà bảo tháp ko?

Khụ
 

Skyfall_80

Xe buýt
Biển số
OF-345917
Ngày cấp bằng
8/12/14
Số km
661
Động cơ
286,485 Mã lực
Hồi em 29 tuổi. 1 lần đc điều động đến 1 ctr mới để thay cụ kỹ thuật ở đó.
Ctr nằm ở 1 thị trấn miền núi . Em tự đi xe máy tới tt này ..cảnh vật ngày ấy thật đẹp , không khí trong lành mát mẻ, cây cối xanh tốt khắp nơi, nhà cửa đơn giản thưa thớt, dân cư mộc mạc thật thà , và em khác lứa bạn ngày ấy ở chỗ là rất thích đi làm xa nhà ở các tt hoặc ven tt như vậy . Đc lệnh là hăm hở đi ngay..
Đi từ 5h30 , nhẩn nha 7h30 mới tới trung tâm tt dù cách nhà có tầm 40 km.
Đi tìm chỗ ăn sáng và tranh thủ nghĩ về việc giao nhận lát nữa sẽ ra sao cho ae đều vui vẻ . Dù sao cũng là kẻ đến người đi.

1 quán lá lùi sâu ven đường đề cái bảng cộc lốc 2 chữ Bún Chả.. em bước vào và nhận ra mình đến ăn sớm so với bà con ở đây. Cũng có thể ng ta ăn muộn vì hôm đó là sáng CN..
Quán lá ở nơi nửa quê nửa tỉnh rất đơn sơ, chỉ có vài cái bàn ghế tự đóng nhìn rất thô cũ mộc mạc ..

Vừa cúi mặt ăn miếng đầu tiên em đã phải ngóc cổ nhìn lên ..1 giọng nói trong , ấm , từ tốn và dịu dàng đến vậy..khác hẳn đội mấy chị ở ctr em..các chị chỉ khác em mỗi giới tính.
Trước mặt em , sừng sững 1 ni cô. Em hơi mất bình tĩnh trước màu da, sắc đẹp và vẻ đoan trang của vị ni cô ấy , ni cô chắc chỉ khoảng 23, 24. Thực tế từ nhỏ đến giờ chỉ có đôi 3 lần em có cảm giác này. Nàng ngồi xuống nhẹ nhàng ý tứ, bộ nâu sồng bạc màu cũ kỹ và hơi rộng không giấu đc đường nét thanh tú mà vẫn căng đầy nữ tính ..
Ni cô gọi 1 suất và thật vui khi cô ngồi cái bàn sát với bàn em..vui nữa là em biết ni cô 1 thoáng nhìn trộm lại mình , khi suất của ni cô đc mang ra thì cô ấy bất ngờ hỏi em về đường lên 1 ngôi chùa nào đó.. em ù tai luôn nên không thể nhớ đc ngay cả sau đó tên của ngôi chùa cô hỏi.. cố giấu vẻ ngớ ra em trả lời đc đúng 1 câu : Anh ...không biết.
Cắm mặt xuống ăn mà không biết bún có ngon không.. chợt thấy có gì không ổn em chờ ni cô ăn xong rồi mới hỏi 1 việc chẳng liên quan tới đường lên chùa. Hỏi xong E cảm thấy câu hỏi của mình rất vô duyên..
- sao em là sư mà lại ăn bún chả ?
- em chưa phải là sư . Cũng kiêng nhưng tùy ngày thôi ạ.
Ôi trời..nói năng dịu dàng khép nép, hành vi nhẹ nhàng ý tứ nữa chứ.
Em lại vắt óc tán chuyện mà không nghĩ đc chuyện gì.mong thời gian đừng trôi nhanh và mong đừng thằng nào vào đây ăn bún chỉ đường, nàng càng sợ lạc mà đừng đi ngay càng tốt.. sao không gặp nhau chiều tối mà lại là sáng sớm thế này.
Thoáng qua em nghĩ đc 1 chuyện để kéo dài tiếp xúc..
- có chuyện ma nhập không em ?
- cười hé môi , lộ hàm răng quá tương phản với răng em : có anh ạ.
- mang gậy gỗ dâu ra đánh phải không..anh nghe vậy.
- không..em cũng chỉ mới xem 1 lần, đại loại là phải nhẹ nhàng dỗ dành hỏi han xem vong ở đâu, là ai và lý do gì..vv và bao giờ cũng phải chiều chuộng theo ý vong đã, rồi tùy nguyên nhân mà khuyên mà mời anh ạ..v v .
Giọng ni cô nói đều đều , dịu dàng đủ nghe..ánh mắt thi thoảng mới nhìn vào mắt em rồi lại hơi nhìn xuống..

Em vốn nhát gái, bí từ nên không biết phải làm sao..đành chịu , mặc cho ni cô trả tiền, chào chị chủ, chào em rồi bước đi trầm mặc ..
Chị chủ quán chắc từng trải..liếc theo , khi ni cô đi khuất thì ngoảnh sang bắt quả tang mắt em..chị làm câu chống không :
Đẹp Nhỉ...
- Vâng.. em trả lời rồi lại đứng im tịt ...

Vào đến ctr thì quãng 9h30 ..mọi dự kiến lv trên phòng hiệu bộ đều tan biến.. bữa liên hoan nhỏ để chia tay cụ kỹ thuật cũ trưa hôm ấy em thấy thật nhạt nhẽo , em uống ít , bần thần trong tâm trạng khó tả. ae thì cứ hò hét tưng bừng....em không biết họ nói những chuyện gì nữa.. uể oải trao tặng anh kt cũ 1 cái bút nn sx mà em đã kỳ công chuẩn bị.. uống với anh 1/2 cốc Liên Xô vodka theo đề nghị chạm ly của anh , nở 1 nụ cười với anh mà em đoán chắc là khi ấy nhìn giả tạo lắm rồi giả say xin về phòng nghỉ. Sổ sách dự kiến sẽ rà soát, làm việc ngay trong ngày bỏ mặc..đằng nào anh cũng ở lại thêm ít nhất 1 ngày giúp em việc đó.

Hình ảnh ni cô ám ảnh em cả ngày và cả tuần thậm chí cả tháng sau đó..
Sau này khi chai sạn hơn trong cs thì có 1 đêm em nằm bất giác nhớ tới ni cô , nhớ tới câu chuyện đối đáp về chuyện vong ngày ấy và bất giác nghĩ . Sao mình ngu và nhát đến vậy, để tuột mất cơ hội tuyệt vời... sao ngay khi ấy không lắc lư bảo là bị vong dê núi nó nhập mà lăn vào cô ấy . Ni cô chẳng phải đã nói cách là sẽ dỗ dành chiều chuộng vong đó sao..🤣
Mà khéo trên đường bộ hành đầy cỏ 2 bên ..ni cô cũng lặng lẽ nghĩ.. người đâu sơ mi quần âu , sức ăn 2 suất bún chả mà vẫn ngu đến thế..đã nói cách chiều vong kỹ đến
như thế mà cũng không hiểu , không lỏng mình ra cho vong dê nó vào . 🤣
Mà nàng liệu có biết ..em ăn thêm 1 suất là để có cớ bên nàng lâu thêm vài phút...


Nhiều tháng sau đến ngày nghỉ em không về mà chỉ gọi điện về nhà .. mọi sáng CN hàng tuần dù mưa hay nắng , 7h30 em đều ra cái quán bún chả đó ..nó cách ctr 9km mong gặp lại ni cô .

Bà chị chủ quán tưởng đồ của bà ngon càng ra sức tự khen..và bao giờ cũng 1 câu : 2 suất hả ?
- vâng..2 suất..
- chị có biết ngôi chùa hôm ni cô hỏi ở đâu không ?
- biết thì đã chỉ..có lẽ ng ta nhầm chùa tỉnh bên, thêm vài km nữa là ranh giới 2 tỉnh mà ..
- chị nhớ tên chùa cô ấy hỏi không ?
- không..có việc gì à..
- em muốn nhờ cô ấy trục vong cho 1 người.
- ôi dào. Thiếu gì chỗ ..

Hơn 6 tháng sau ctr hoàn thành. Em ra ăn 2 bún chả giữa tuần rồi trở về nhà , nghỉ ngơi hơn 20 ngày rồi lại lên đường đi nơi khác.. 17 năm sau em có việc mà 1 mình đi qua nơi cũ , dừng xe tìm quán bún chả muốn vào ăn 2 suất ..cảnh cũ không còn, phố xá san sát..con đường mù mịt và người xe tấp nập..thật khó khăn tìm chỗ đỗ xe, đi bộ ngược xuôi 1km hỏi tìm mà không ai biết cái quán bún chả đó..họ hỏi quán tên gì, chủ tên gì thì em ngớ ra là mình chưa từng hỏi tên chị chủ.. cũng có 1 bác nói ngờ ngợ nhớ nhưng gia đình chủ quán đã bán đất chuyển vào Đồng Nai từ lâu năm lắm rồi.
Câu chuyện của cụ là thật mà cụ hỏi từ lúc đó. Việc này dễ giải quyết. Cụ và bạn đó lấy được nhau chẳng hạn (là tôi ví dụ thế). Bạn kia tu tại gia, tuân thủ Luật pháp, giữ ngũ giới, vẫn giải thoát. Còn cụ tu theo hay không thì cụ đắc. Ông tu ông đắc, bà tu bà đắc. À mà tôi nghĩ chuyện của cụ là chuyện vui thôi :)). Nếu chuyện thật thì có duyên không phận!
 

Skyfall_80

Xe buýt
Biển số
OF-345917
Ngày cấp bằng
8/12/14
Số km
661
Động cơ
286,485 Mã lực
Anh Đường Soil Head thì nói làm gì Cụ

Kinh với chả kệ, cứ kệ kinh đi, tập trung phổ độ cho Nữ thí chủ đang vật vã đã, có phải là tích phước lành hơn 9 Toà bảo tháp ko?

Khụ
Có thể có nhiều cụ mợ cứ nghĩ là phải vô chùa cạo đầu, được vị sư nào đó đặt pháp danh cho mới là tu. Nên nhớ Phật không cạo đầu và cũng không ai đặt pháp danh cho Phật cả. Ngay trong Đạo Phật đã chia làm rất nhiều nhánh và còn công kích lẫn nhau. Cái kênh trên YouTube tôi vừa còm ở phía trên đó, tôi thấy cái bạn đó còn có tâm từ bi hơn nhiều vị sư đấy, mà tâm từ bi là Bồ tát rồi đó (nhiều video tôi thấy bị Quỷ nó đánh mà bạn này vẫn hết sức khuyên giải).
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải
Top