[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2021

Trạng thái
Thớt đang đóng

DiamondLee

Xe hơi
Biển số
OF-113616
Ngày cấp bằng
20/9/11
Số km
189
Động cơ
389,579 Mã lực
Em cũng nghĩ nên quay về câu chuyện cho lành các cụ ạ
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
12,513
Động cơ
868,569 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Các cụ mợ lại bay sang chuyện tôn giáo, là dễ bay thớt lắm. Các cụ mợ kể chuyện tiếp đi, e thức muộn nên toàn dành nửa đêm mới đọc 1 lèo :D.
Vầng, thớt về tâm linh thì iêm nghĩ có luận chút tôn giáo tín ngưỡng cũng không sao miễn đừng quá sa đà, đặc biệt là không nên thỉnh đến các Giáo chủ như cụ Card Max là ổn ợ

Khụ

Các Lão huynh Hồng Ca duchathoithoi LÃO CANH NÔNG ... biên chuyện đều tay ná
 

LÃO CANH NÔNG

Xe điện
Biển số
OF-701798
Ngày cấp bằng
26/9/19
Số km
2,253
Động cơ
129,813 Mã lực
Vầng, thớt về tâm linh thì iêm nghĩ có luận chút tôn giáo tín ngưỡng cũng không sao miễn đừng quá sa đà, đặc biệt là không nên thỉnh đến các Giáo chủ như cụ Card Max là ổn ợ

Khụ

Các Lão huynh Hồng Ca duchathoithoi LÃO CANH NÔNG ... biên chuyện đều tay ná
Cụ DurexXL ơi, cái gương vỡ thế nào rồi ạ, cụ bỏ dở lâu lắm rồi đới ạ.
Các cụ cứ chém dần dần quá đà lại sa vào quan điểm tôn giáo, rồi mấy cái cái của triết học các max gì gì đọc hết thú vị rồi ạ.
Hóng tiếp các chuyện của các cụ duchathoithoi , LÃO CANH NÔNG .;);););););););););)
kính các lão huynh, đận này em bị bên thanh tra mời uống trà hơi gắt nên bị ngắt mạch biên chuyện. tối nay ngơi việc em sẽ biên tiếp phần chuyện ở ngôi chùa kia.
sau ngôi chùa đó thì cũng đến việc em tìm được miếng đất ưng ý (mà theo thầy của Thế chột nói là được âm phù dương trợ). mảnh đất đó vốn cũng có "vị" ngự ở đó lâu đời. tiền chủ ở đó tuy được hưng vượng của cải nhưng về vấn đề gia đạo lại tan nát.
cuối tuần này em có hẹn thầy về cúng và lập bát hương gia thần để tạm trấn giữ cuộc đất đó. em sẽ biên tiếp cụ thể những câu chuyện thực tế như vậy.
 

LÃO CANH NÔNG

Xe điện
Biển số
OF-701798
Ngày cấp bằng
26/9/19
Số km
2,253
Động cơ
129,813 Mã lực
vâng, em biên tiếp phần chuyện ở chùa.

_ _ _ _ _

thu xếp xong xuôi đâu vào đó, Thế chột ở lại chùa, còn em thì về nhà chú thím em (cũng là mảnh đất quê cha đất tổ của em) cách đó ko xa.
từ chùa về nhà chú thím em có thể đi 2 lối, 1 lối chính thì đi từ chùa, ra ngoài đường nhựa rồi về quê em, lối này thì cách gần 1km. lối thứ 2 là đi ra đằng sau nhà thờ tổ của chùa, băng cánh đồng, thì đến mương nước thủy lợi sau nhà chú thím, lối này thì chỉ cách độ 400/500m, hồi nhỏ bọn trẻ con chúng em toàn đi lối sau nhà ntn để băng thẳng qua đồng mà sang chùa chơi. nhưng lớn lên rồi thì em ko đi lối này nữa.
về đến nhà chú thím, tầm đó 5h, trời vẫn còn vương nắng, em đi loanh quanh và ra phía sau nhà, thăm thú lại mảnh đất cha ông. ra cổng sau để trông về phía chùa, mọi thứ dường như vẫn thế, vẫn mương nước, cánh đồng, hàng cau xa xa, chiều tà ở quê bình yên đến nao lòng. khi trông về phía chùa, em thấy có gì đó khang khác, hình như phía sau nhà thờ tổ, ko còn rặng tre nữa, mà ở đó lại thấy thấp thoáng lố nhố nhấp nhô những ngôi mộ thì phải.
tranh thủ ăn ù bữa cơm với chú thím, em nhân tiện hỏi
em: cháu thấy hình như có mấy ngôi mộ ở chùa gần nhà mình thì phải. hồi bé cháu đâu có thấy nhỉ
chú: uh, có, cỡ chục năm gần đây thì chùa cho mua đất ở đó mà cất mộ
thím: xưa thì ko có, nhưng chắc chùa cũng chẳng có tiền nên dành 1 khuôn đất đằng sau nhà tổ giáp với cánh đồng để cho cất mộ, lấy kinh phí mà sửa sang. chứ chùa cũng nghèo. toàn dân ở đây công quả bằng sức là chủ yếu thôi.
xong xuôi bữa cơm cũng tầm 6h, trời nhá nhem tối rồi. chú thím bảo ngủ ở nhà nhưng em nói ra chùa chơi rồi muộn thì ngủ ở đó.
máu liều thế nào em định đi bộ băng qua cánh đồng để sang chùa, nhưng ra tới cổng sau, trông thấy cái cảnh u u minh minh nhá nhem nhập nhằng, lại trong hoàn cảnh những gì đang xảy ra, thì bố bảo em cũng chẳng dại đi lối này nữa, sợ bỏ bu.

em mượn chú thím cái đèn pin rồi em lại dông thẳng lối chính mà sang chùa. sang đến nơi thì thấy bác vãi và Thế chột cùng 2 đứa nhỏ đang ăn cơm ở dãy nhà ngang (dãy nhà này cạnh chùa, về phía trái, có 3 gian, gian giữa để chứa kinh thư, 1 gian cuối thì nơi bác vãi ở, gian đầu hồi thì để cho khách ở), dãy nhà này đối diện với ngay dãy nhà thờ tổ, nơi mà có sư thầy ở đó. cửa vẫn đóng im ỉm.
em để cho mọi người cứ ăn cơm rồi cầm đèn pin đi dạo dạo quanh chùa. đi qua lối nhỏ dẫn ra đằng sau nhà thờ tổ, chợt em nghe có tiếng tụng kinh đều đều phát ra từ bóng tối của khu vườn sau nhà tổ.
"nam mô á di đà phật
nam...mô...á...di...đà...phật"
tiếng tụng quen thuộc của cái tiếng thu băng mà mọi người vẫn dùng khi nhà có tang.
cảm giác hơi rén rén lạnh lạnh sống lưng, nhưng rồi nghĩ, chắc ai đó mở băng, nên lại mạnh dạn đi tiếp.
đi được thêm độ chục bước nữa, em lia đèn pin sang 2 bên, bên trái thì vẫn là vườn cây ăn quả, nào bưởi nào chuối...
bên phải tự nhiên thấy có gì đó lập lòe, theo quán tính em quay đầu sang thì có 3 nén hương đang cháy dở, đỏ hồng, như kiểu thắp hương mà mình thổi để cho đỏ lửa vậy, khi lia ánh đèn pin vào hướng đó, dưới ánh sáng lấp loáng, ....hic, hình ảnh khuôn mặt của 1 cô gái trẻ hiện lên, ánh mắt nhìn em trân trân như nhìn truyền thần, khóe miệng nhếch cười.
hic, hết cmn hồn rồi các ông các bà ạ. may sao trấn tĩnh được, thì ra đó là 1 ngôi mộ mới, nhưng thực sự thì em ko thể ưa được cái món trưng ảnh chân dung lên bia mộ ntn.
nhiều khi ra nghĩa trang, nhiều ngôi mộ cứ trưng hình người mất lên bia, cứ để cho hình ảnh ấy bị phơi sương phơi gió, nắng mưa bạc màu, em thấy cứ sao sao ấy. cá nhân em thì sẽ ko làm như vậy.
lia tiếp 1 vòng đèn pin thì cũng thấy đây là 1 khuôn viên các ngôi mộ, chắc chỉ tầm trên 20 ngôi thôi, cũng khá chật rồi.
em rảo bước quay ra, gì thì gì, cảm giác rén rén đang xâm lấn toàn bộ tứ chi, nên chuồn cho nhanh.
vào tới nơi thì bác vãi và Thế chột cũng đã xong bữa, đang ngồi bàn uống nước. em sà vào bàn luôn.
em: bác này, cháu thấy chùa mình có ngôi mộ mới thì phải, lâu chưa bác
bác: cỡ độ 2 tuần sau khi lấp cái giếng, làm lại cái sân thì người ta chuyển đến đây. vừa sửa sang xong cũng thiếu tiền nên thầy nhận ngay để có thêm phần kinh phí
em: cháu còn nghe thấy tiếng tụng "nam mô a di đà phật" ở ngoài khu mộ nữa, mà kiểu như băng thu sẵn ấy
bác: là của bác để đó đấy, bác hay ra khoảnh vườn sau đó làm vườn, lắm khi quay lưng lại khu mộ mà thấy cảm giác hãi hãi, nên vừa làm vừa mang theo cái đó bên cạnh cho đỡ sợ. thế chắc chiều làm rồi để quên ở đó.
em: thế đêm nào những việc bác kể cũng xảy ra ah ?
bác: đấy, bác cũng vừa kể với chú này xong (tay bác hướng hướng sang Thế chột), độ tháng trở lại đây thì đêm nào cũng vậy. bàn tính rồi mời thầy pháp xem về nhưng cứ hễ ai về là sư thầy lại bất mãn rồi tìm cớ mà đuổi. dăm ba câu mà đả động đến chuyện này là sư thầy lại cái từ rồi bỏ đi. nên thôi cũng đành vậy, trói vào đánh thì phải chịu vậy.
em: nhìn sang Thế chột, hắn nhấm nhá nước trà, tay cầm tăm xỉa răng, mồm chẹp chẹp chịp chịp...trông chán đời ko bút nào tả xiết.
bác: nay 2 chú cứ ngủ ở gian nhà đầu hồi kia, tí nữa 2 đứa nhỏ kia rồi cũng về nhà ở gần đây thôi.
buổi tối đó cứ vậy mà trôi qua trong im lìm, tĩnh lặng, bác vãi thì đã về phòng. em và Thế chột ngồi nói chuyện trên trời dưới biển, chủ yếu xung quanh về mấy vấn đề về thầy hắn
em: hay là mời thầy đến chùa này hả anh ?
hắn: chả biết thầy có duyên với chùa này ko. mà chú ko thấy bác vãi nói là thầy pháp đến là sư thầy ko tiếp ah ?
em: thì cứ thử xem sao
tầm đó cũng gần 10h30 tối, đang nc thì
phạch...phạch...phạch, éccccc....écc.....
tiếng chim lợn thất thanh trên ngọn cây của cây nhãn tổ. toshiba nó chứ, giật hết cả mìn.
(cây nhãn tổ này nằm ngay trước chùa, tại khoảng sân giữa chùa và khu Am, trong tấm hình em đăng lên, nó chính là cái cây trơ trọi lá và bị cưa cành)
ngồi thêm lúc nữa thì em và Thế chột cũng sửa soạn vào buồng mắc màn đi ngủ.
trong buồng, giường của em và Thế chột nằm thẳng tắp ra cửa sổ, trông thẳng băng qua sân chính của chùa, nơi có cây nhãn tổ, và thẳng tiếp là khu gian nhà thờ tổ.
trước khi đi nằm thì Thế chột đã khép cái cửa sổ này lại nhưng ko cài, hắn phòng ngừa việc có gì thì đẩy hé cửa cho nhanh.
em nằm xem đt, lướt web, vào zalo mân mê mãi mục "tìm quanh đây", 1 lúc thì cũng mỏi mắt.
còn với thể loại đt cục gạch của Thế chột thì hắn chẳng có gì để xem, với type người "cơm đủ 3 bát thuốc đủ 5 thang" như hắn thì đúng giờ quay mặt vào tường là khò.
nằm thiếp thiếp 1 lúc. ko gian im lặng, đôi khi chỉ có xào xạc lá rụng.
em nhớ rõ lúc đó em mơ thấy mình trở lại lúc còn nhỏ, ở nhà 1 mình, bố mẹ đi làm hết, khóa cửa, em ở trong nhà theo thói quen sẽ trèo và bám lên khung cửa sổ để hóng ra đường, rồi đột nhiên, em tuột tay và ngã...ngã mà mãi ko rơi xuống đất, cái cảm giác chới với vậy khiến em giật mình tỉnh giấc, mồ hôi trán đổ ra đầm đìa, và...em nhìn thấy cửa sổ đã mở toang từ lúc nào. em quay sanh Thế chột
em: anh, anh...dậy đi
hắn: im đi, cứ kệ đi, coi như ko biết
2 thằng cứ nằm vậy độ khoảng 5' , thì có tiếng lá xào xạc, nhưng nghe xào xạc theo kiểu người quét sân, chứ ko phải kiểu lá rơi.
Thế chột đạp chân em
hắn: ban chiều tao bảo mày gỡ cái túi bùa ỏe xe rồi mang theo, mày làm chưa
em: em làm rồi, đang nhé trong túi quần đây
hắn: tao bảo mày đeo trên cổ cơ mà
em: dây đệk đâu mà đủ dài quấn quanh cổ
hắn: thế thôi, nhé vào túi áo trước ngực đi
em làm theo, rồi dưới ánh sáng lờ mờ ngoài trời hắt vào, em cũng thấy hắn mở cuốn sách mà hắn luôn mang theo, rồi lấy ra 1 túi gấm màu đỏ, dạng hình chữ nhật, rồi cũng đút vào túi áo.
xong hắn ra hiệu cho em ngồi dậy và mon men tới gần cửa sổ.
2 đứa lấp ló như 2 thằng ăn trộm rồi trông ra ngoài, Thế chột trỏ trỏ ngón tay và nói
hắn: T, nhìn đi, đằng sau cây nhãn, nhìn mau đi
em: hướng mắt về đó, và thấy 1 bóng lờ mờ lờ mờ, ko rõ hình thù, nhưng có khuôn người mảnh mảnh, đang hướng về gian nhà thờ tổ - "thấy rồi, là cái gì vậy anh, vong ah ?"
hắn: mày ra mà hỏi, đẹk mẹ, đang run bỏ cụ ra lại còn hỏi
em: thế bây giờ sao anh ?
hắn: cứ im mà theo dõi đã

đang im lìm như thế, bỗng đâu có tiếng
"két.....kéttttt...két........éttttt" mở cửa
em và Thế chột giật bắn mình, hướng mắt nơi phát ra tiếng động, là sư thầy, thấp thoáng bóng sư thầy đang mở cửa từ gian nhà thờ tổ, sư thầy bước ra ngoài, hướng về sân chính.
nhưng chưa bước hết bậc cầu thang thì ko thấy sư thầy đâu nữa
em: sư thầy đâu rồi anh ?
hắn: ko thấy đâu nữa, chú thấy ko ?
em: em ko ! mà cả dưới gốc nhãn cũng ko thấy nữa
hắn: uh, anh cũng ko thấy, biến đi đâu rồi ?
2 anh em đang thì thào thì phía trên chùa chính vang lên tiếng..."cótttttttttt....kẹttttttt......"
có ai đó đi vào trong chùa.
Thế chột giật bắn mình, rồi bảo em
hắn: hình như có ai đó vào chùa, mày kiếm cho anh cái gậy, nhỡ đâu trộm
em mò mẫm cái bàn uống nước ở trong buồng, em thấy được cái điếu cày, em dốc ngược lên cho chảy hết nước điếu ra rồi chạy lại đưa cho Thế chột
hắn: lưỡng lự 1 lúc rồi chẹp miệng "thôi cũng được". giờ ra gọi bác vãi dậy rồi kiểm tra 1 vòng.
2 anh em toan đi thì từ trên chùa nghe thấy tiếng "boong....boong....cộc cộc...cộc...cộc"
em: anh ơi, nhẽ sư thầy lại lên chùa tụng kinh ? rút đt ra bấm để nhìn thì giờ mới có gần 2h sáng, em tiếp "mới có 2h sáng"
hắn: chạy sang gọi bác vãi ngay
bọn em đẩy nhẹ cửa, chân đất lò do nhón chân sang phòng gọi bác vãi, đi qua thì vẫn tiếng gõ mõ cộp cộp, tuy nhiên trong chùa thì tối om, ko ánh đèn.
sang đến nơi thì bác vãi đã lấp ló ở cửa tự bao giờ
bác: các chú thấy rồi ah
Thế chột: bọn em nghe rồi, giờ mình chạy lên chùa xem ntn
đang theo lối trước chạy lên chùa thì từ phía gốc cây nhãn, cái bóng lờ mờ kia lại hiện ra, em khựng người lại, run rẩy nói với Thế chột
em: này anh, lại nữa kìa
hắn: thấy rồi, để sau đi, chạy lên chùa trước đã
3 người bọn em chạy lên chùa, đúng là cửa vẫn hé mở, chạy vào trong nhưng tuyệt nhiên ko có ai, bác vãi bật đèn lên tìm kĩ, cũng ko thấy ai.
bác vãi chạy 1 mạch về phía gian thờ tổ nơi sư thầy ở, em và Thế chột ở lại, em nép mình vào cạnh ngài trừng ác và cứ đứng ở đó.
Thế chột đứng cạnh chiếc cột và chống chiếc điếu cày xuống đất. cả 2 hướng mắt về phía cây nhãn tổ, lại ko thấy bóng lờ mờ kia đây nữa.
bác vãi chạy lên kêu "ko có thầy ở nhà bên kia đâu 2 chú ơi, thầy đi đâu rồi ?!"
đột nhiên, 3 người bọn em ko ai bảo ai, câm lặng nhìn nhau khi nghe tiếng "bộp...bộp ...bộp" như tiếng đục phá. rồi kèm theo đó ko lâu, là tiếng gõ mõ ban đầu nhát gừng, sau đó tốc độ càng nhanh "cộc...cộc...cộc.....", và tiếng lầm rầm phát ra đằng sau khu Am sau cây nhãn tổ kia.
3 người bọn em cứ đứng vậy rồi men theo cửa chính, bám vào đó mà trông ra
em: giờ sao đây anh ? cứ đứng ntn thôi ah ?
bác vãi: tôi hãi lắm các chú ơi, có khi tôi phải bỏ chùa này mà đi
thế chột: giờ bác vãi bật hết các đèn lên cho em, rồi tất cả ra ngoài khu am đó xem sao.
bác vãi run rẩy đi bật đèn, nhưng cũng chẳng sáng lên là bao nhiêu, hệ thống đèn của chùa cũng ít ỏi.
rồi 3 người rón rén đi ra khu am, tiếng "cộp...cộp...cộp cộp" vẫn vang lên đều đặn. càng đến gần chiếc am đầu tiên, thì cảm giác run rẩy càng lấn át.
chợt, Thế chột sững người đứng khựng lại, cầm điếu cày chỉ chỉ vào cái bóng thủ phục in trên nền đất sau chiếc Am, bác vãi đi phía sau cứ tay lần tràng hạt.
em và Thế chột lao đến chiếc Am, ngó vào sau, hic, là sư thầy...chính là sư thầy.
sư thầy đang ngồi thủ phục ở đó, đầu dựa vào phiến tường của chiếc Am, tay vẫn gõ mõ. Thế chột gọi bác vãi
hắn: bác ơi, lại đây nhanh lên, sư thầy ở đây.
3 người bọn em lại gần, gọi, nhưng tuyệt nhiên sư thầy ko có biểu hiện gì đáp lại cả.
tiếng mõ cũng dừng gõ. chỉ còn tiếng thở phì phò gấp gáp.
bọn em chạy lại đỡ sư thầy dậy, lúc này, sư thầy như 1 người hoàn toàn khác vậy, chính xác hơn, phải miêu tả là CÁI XÁC KHÔNG HỒN, sư thầy như ở trong trạng thái vô thức, khi Thế chột và bác vãi sốc 2 bên nách để nâng sư thầy dậy, em nhìn vào mặt sư thầy, lúc này đôi mắt như bị u mê, 2 mắt vô hồn cứ nhìn xuống đất, tròng đen bất động.
em lấy đt ra soi để cầm bộ đồ vào cho thầy, thì phát hiện ra, cái am này đã bị nứt, nền đất đã bị sụt xuống và chân đế đã bị bênh lên từ lúc nào. mặc dù từ chiều đã xem rất kỹ, tất cả hoàn toàn bình thường.
chính là cái am này, và giờ nó vẫn vậy

CHUA QUYNH 3.jpg


đỡ sư thầy trở lại gian nhà tổ.
Thế chột vẫy em lại, và kêu em đi ra đằng sau gian nhà tổ, nơi có khu mộ. em lò dò theo sau hắn, hắn tay cầm điếu cày đi rón rén phía trước. đi đến gần khu mộ, hắn rút cái túi gấm của hắn ra, tay nắm chặt, hình như hắn đang chuẩn bị thi triển pháp thuật gì vậy.
hắn: ối ôi, ơi ơi...ơi, gái ơi... bố mày đây này, bố mày biết mày rồi, bố đệk sợ mày đâu nhá. rồi đập tay em 1 cái, chạy mau đi mày.
em: chẳng hiểu cái đệk gì, cũng co giò chạy theo hắn
mọi việc tạm xuôi, hắn nói với em
hắn: ngôi mộ mới kia có vấn đề. ko phải chết bt đâu. có oán khí ! phải mời thầy về đây xem sao thôi.
em: là như nào hả anh ? thế là chùa này liền lúc có 2 vong ah ?
hắn: đại để theo anh đoán, thì việc lấp giếng đã làm động long mạch của chùa. rồi sư thầy bị chịu trách nhiệm nên mới sinh ra bị cơ hành như vậy. chắc bị trụ trì đời trước trách phạt nên mới có việc cứ ra khu Am mà tụng sự như vậy.
khi long mạch bị động, mọi thứ đều bất ổn định thì linh khí của chùa cũng tự sẽ bị hao tổn và suy yếu, thế nên mới có chuyện những cái vong ở khu mộ kia càn quấy.
sớm mai anh sẽ gọi điện mời thầy, anh và mày lại về đón thầy ra đây.
hôm sau em và Thế chột đón thầy ra. thầy vui vẻ nhận lời. trên đường có thuật lại cho thầy những gì đã xảy ra.
lạ kì lắm, lần này sư thầy ko còn phản đối nữa. 2 thầy tiếp nhau tuy mới gặp nhưng đầy đủ sự khiêm nhường và chân chất. rồi cùng kết hợp để làm lễ.
cái giếng mới cũng được đào, đúng vị trí đã lấp cái giếng cũ đi. giếng mới được xây và tôn tạo lên có phần to và đẹp hơn giếng cũ.
sau khi đi xem xét phần khu mộ, thầy cũng làm lễ trước ngôi mộ của cô gái chết trẻ kia. sau này sư thầy có gọi cho nhà cô bé ấy lên để hỏi rõ sự tình, thì cô bé này tự tử treo cổ mà chết. gia đình sợ oán khí quá nặng nên mới gửi mộ phần ở chùa, với mong muốn được siêu thoát nhanh. nhưng chẳng chùa nào khi biết chuyện mà nhận. sau rồi có người bà con ở đây liên hệ giúp với chùa thì mang về đây, nhưng ban đầu chỉ nói chết do bệnh.
sư thầy vẫn đồng ý đặt mộ ở chùa, nhưng tấm hình trên bia mộ thì phải được gỡ xuống. sẽ chỉ để ngôi mộ bình thường như bao ngôi mộ xung quanh.
cái giếng mới được xây và chăng lưới như này các cụ ạ.

20210313_172643.jpg


nhưng sự bình yên, thì vẫn chưa trở lại thực sự, thỉnh thoảng vẫn diễn ra những điều ma mị khi đêm khuya kéo về....
Câu chuyện của sư thầy...

sau lần hóa giải ở ngôi chùa đó, thì trong vòng 1 tháng sau, Sư thầy (ST) giữ liên lạc với Thầy của Thế chột (TTC) cũng khơi lại chiếc giếng đã lấp (chiếc giếng mới như tấm hình mà em đã chụp) mọi thứ cơ bản đã về với trạng thái khi xưa, tất nhiên ko là hoàn toàn, thỉnh thoảng vẫn có những lần tìm đến của những điều lạ thường, nhưng mức độ ko còn ngột ngạt như trước đó.
thêm 2 tuần nữa thì em cùng Thế chột về Thái Bình đón thầy của hắn tới thăm chùa.
tới thăm chùa lần này, em thấy ko khí an yên đã trở lại, sắc khí của sư thầy cũng đã hồi phục phần nhiều.
chiều tà tắt nắng, 5 người bao gồm: sư thầy, thầy thế chột, Thế chột, bác vãi và em ngồi quây quần trà chén nói chuyện.
Thế chột: giờ chuyện cũng đã qua rồi, nhưng nghĩ lại cái đêm đó, em và thằng T vẫn nhiều khi sởn cả gai ốc.
vố dĩ ngôi chùa này địa thế rất đẹp, theo đúng thế gối sơn đạp thủy, vậy cái giếng kia vốn là nơi huyệt đạo quy tụ linh khí của cả nơi này. ko ai nói cho thầy biết điều đó hay sao mà thầy lại lấp nó đi ?!
ST: lần trước tôi cũng kể cho bác này (ý chỉ thầy của Thế chột) nghe rồi đấy. trước chỉ có chùa chính, gian nhà ngang mà các chú ở, chứ chưa có nhà thờ tổ. tôi mới vận động người làng người nước góp công góp của mà xây để làm nơi thờ tự cho các đời trụ trì.
tôi ở chùa này từ năm 5/6 tuổi, ở từ đó tới giờ. tấm bé thì tôi và thầy tôi vẫn thường xuyên lấy nước giếng này mà dùng, chứ hồi đó làm gì đã có nước máy. từ ngày có nước máy thì mới đậy lại, chỉ chủ yếu dùng để tưới vườn tược rồi giặt giũ. lúc xây nhà thờ tổ thì tôi nghĩ cái giếng này ko cần nữa, mà để lại thì chềnh ềnh trước ngay nhà thờ tổ thì chú bảo trông chướng mắt lắm. thế rồi tôi nghĩ là lấp đi, rồi đánh cái cây hoa hải đường ở góc kia kìa về chỗ cái giếng mà trồng.
tôi cũng chỉ nghĩ có vậy. cứ khởi thiện Tâm mà làm thôi. chứ cũng ko ngờ lại bị ảnh hưởng như thế
TTC: về cơ bản thì cũng ổn rồi. dần dần sẽ ổn định lại được thôi. thầy cứ năng giữ liên lạc với tôi, rồi vướng đâu ta gỡ ở đó
ST: vâng. cảm ơn bác.
em: thế lúc lấp cái giếng xong thì con nghe bác vãi kể thầy bị ốm. đi khám chữa mà ko tìm ra bệnh, thế thực ra là ntn hả thầy
ST: lấp cái giếng xong thì vài hôm sau thầy ngủ mà ko được yên. ban ngày thì như bị rút hết hơi, người như đi mượn. ban đêm thì ngủ chẳng khi nào được yên, cứ mộng mị toàn những điều hãi hùng. thầy có kể cho bác vãi. bác vãi lại bảo thầy mời thầy pháp về xem. mà lúc đó thầy ko có thiết tha gì cả nên cứ gạt đi.
bác vãi: vâng, thầy lúc đó kiên quyết quá nên tôi cũng ko thể nói thêm được. thôi thì cứ ra sao thì ra vậy.
ST: hàng đêm ngủ, cứ ngủ được 1 chốc thì tầm 1/2 h sáng lại giật mình, túa hết mồ hôi ra mà giật mình dậy.
thường mơ thấy có 1 con rắn đen trùi trũi, bò từ cái giếng cũ lên. cứ tìm đường để bò vào chỗ thầy nằm qua đường cửa chính. lúc đó mê mà cứ như tỉnh vậy. mình ở trong đây, cửa đóng, nhưng lại thấy rõ nó đang đứng ngoài cửa, mắt trừng trừng nhìn mình trong này. rồi nó bò qua bò lại mà tìm đường vào trong. ko vào được, nó dựng đầu lên mở miệng nhe nanh thở phì...phì...rồi bỏ đi. nhưng nó ko bò về cái giếng nữa mà cứ hướng về cái Am nơi thờ thầy tôi. đến đó nó cứ dũi dũi xuống đất để bò vào trong Am.
lần nào tôi mơ cũng vậy.
đến đoạn đó thì tôi như tỉnh dậy. tỉnh nhưng ko thể ngồi dậy được, cứ nằm trên giường nhưng tay chân cứng đơ, nhìn xuống cuối giường thì thấy như có người đang đứng ở đó nhìn chăm chăm vào mình.
mà tôi thấy rõ cái lớp màu trắng mờ như lớp sương mỏng, khuôn hình người, ko thể rõ mặt mũi tay chân ra sao, nhưng rõ ràng là hình người.
tôi hãi quá vùng dậy nhưng tay chân co quắp ko cử động được. hét to để gọi bác vãi thì mồm mở rộng, nhưng cổ như có bàn tay ai đó bóp chặt để tiếng ko thoát được ra ngoài.
đêm nào cũng cứ như vậy. coi như thế là ngày chỉ ngủ được có 2/3 tiếng, còn lại thức trắng thì các chú bảo sao người chẳng như hết hơi.
bác vãi: lúc đó tôi có bảo thầy là mời thầy pháp về xem đi. kì kèo ko biết bao nhiêu lần nhưng thầy cố chấp lại còn phát bực với tôi kêu là "xây nhà tổ xong thì mệt quá đâm ra vậy. chứ đây là đất Phật thì làm gì có chuyện gì được", thầy vậy nên tôi cũng đành thôi
ST: ko nói gì, chỉ cười trừ
ST: cỡ độ như thế mấy hôm, thì có nhà đến xin gửi mộ ở chùa. như bình thường thì tôi chỉ nhận những người làng người nước quanh đây, biết rõ họ là ai, chứ ko nhận người nơi khác. lần này tôi như bị dẫn dắt vậy, cứ nhận là nhận ngay mà chẳng hỏi han gì cả.
cỡ độ sau 2/3 hôm hoàn thành xong việc cất mộ, đêm đó, tôi nằm mà vẫn bị mơ về con rắn và bóng trắng kia đến gọi.
con rắn ấy vẫn nhìn trừng trừng vào tôi, muốn tôi ra mở cửa cho nó. bóng trắng ấy vẫn cứ đứng trân trân nhìn tôi từ phía cuối giường.
nhưng lần này cái bóng trắng ấy ko đứng 1 chỗ nữa, mà đi ra phía cửa chính, cửa tự mở 1 cánh, rồi bóng trắng ấy đi ra, đi lướt qua con rắn, bóng trắng ấy đi về phía cái Am của thầy tôi, con rắn chậm chậm trườn theo phía sau.
qua chỗ cái giếng, thì con rắn trườn lên thành giếng, đầu của con rắn ngóc cao lên và bất chợt hướng thẳng về phía tôi rồi nó lại trườn xuống mà theo bóng trắng kia và cả 2 mất hút vào nơi cái Am.
lúc đó tôi choàng tỉnh, nhưng vẫn là trạng thái toàn thân ko cử động được.
nằm yên cho hoàn hồn thì tự nhiên có cảm giác lạ lắm, cảm giác như ai đang nấp ở đâu mà nhìn tôi vậy. thế rồi tôi nghe thấy rõ ràng có tiếng cậy cửa, đúng là tiếng cậy cửa "cạch...cạch...", rồi mở "kétttttt", 1 bên cánh cửa sổ cạnh giường tôi nằm hé ra. tôi chẳng còn biết làm gì, cứ chỉ hướng mắt theo cánh cửa sổ đó vì toàn thân có cử động được đâu. nhưng đầu thì cứ như có gì đó muốn áp vào, mà nói đúng ra là nó đang muốn xâm chiếm đầu của tôi. nửa tỉnh nửa mê, tôi niệm phật. cứ niệm thì ngăn được nó, dừng niệm thì nó lại cố mà chui vào đầu.
rồi sau cánh cửa sổ, lại 1 bóng trắng khác nữa nhìn trừng trừng vào giường tôi. trên bóng trắng đó có 2 vệt hõm mà trông như mắt người ta khi bị bóp cổ thì bị lồi ra như mắt ốc bươu, "đôi mắt" đó trắng dã đục ngàu như mắt của người bị lòa vậy !
kèm theo đó là tiếng khò khè...khò...khè...khàn khàn "đi,...dậy đi,...dậy đi nào".
sau mấy tiếng đó thì người tôi như được thoát ra, người như trong trạng thái u u mê mê mà tôi vẫn biết được mình đang làm gì, tôi muốn dừng lại nhưng ko làm sao mà dừng được. thân thể này nó cứ ở đâu đâu và bị ai dẫn đi, chứ mình biết vậy mà muốn dừng nhưng ko thể !
cứ vậy rồi tôi lấy đồ, tiến đến cái Am kia rồi ngồi ở đó mà tụng. càng tụng người tôi càng lả đi, càng như mình sắp bị kéo vào Am vậy. còn bóng trắng mắt đục kia thì cứ đứng ở chỗ cây nhãn tổ. cứ đứng chết chân ở đó mà nhìn tôi. nói các chú thấy lạ, chứ cứ như lúc đó hồn của tôi đang ở nơi khác, và đang nhìn vào cái xác của tôi đang bị người khác chiếm lấy vậy.
giá kể mà ban đầu tôi nghe bác vãi thì ko đến nỗi. nhưng cứ nhìn thấy thầy pháp là tôi thấy ko ưa. chỉ có bác đây thì tôi gặp nhưng nhìn ưa mắt, rồi bác ấy nói phải thì tôi nghe theo.
TTC: nhoẻn miệng cười, húp sùm sụp chén trà cười tít mắt.
Thế chột: hướng mắt sang thầy hắn, rồi nói "vậy con rắn là ntn thầy nhỉ ? 2 cái bóng kia thì giải thích được rồi, nhưng còn con rắn ?"
TTC: có thể đó là 1 loại quỷ, để trấn giữ ngôi chùa này
em: Chùa mà cũng có quỷ hả thầy ?
TTC: cháu nhìn thấy cái gì kia ko ? (thầy chỉ về hướng tấm điêu khắc hoa sen ), chính là hoa sen hóa quỷ đấy, và đấy là quỷ La Hầu.
nhưng khả năng con rắn ấy được thỉnh về đây, về sau mới có chứ ko phải có từ ban đầu.
sư thầy còn thấy bất an thì tôi sẽ gửi cho thầy 1 tấm phù, rồi làm lễ để mà trấn lại cái giếng mới.
thế rồi thầy đưa cho sư thầy xem tấm phù đó.
hình ảnh trên tấm phù đó, là ntn:

20210415_184514.png


sư thầy xem xong thì nói
ST: thôi thầy cứ để thư thư cho tôi ít bữa xem ntn đã. từ sau khi khơi lại cái giếng rồi thầy giúp cúng cho ngôi mộ mới kia thì tôi cũng ko thường bị mơ như vậy nữa. chứ nơi chùa chiền ntn tôi cũng ko dám yểm phù tùy tiện được.
TTC: vậy thì tùy theo ý thầy. nhưng nếu ko yểm ở giếng thì theo tôi thầy hãy yểm dưới giường ngủ của thầy. tất sẽ ko còn thấy nó xuất hiện nữa.
ST: trầm ngâm 1 hồi thì nói "Vâng, thế thầy giúp tôi"

nhân lúc sư thầy và thầy đi làm cái lễ yểm phù. em, Thế chột và bác ngồi lại bàn luận về mộ phần cô gái trẻ kia
em: thế giờ người ta còn để hình lên trên bia ko bác ?
bác: đận đấy hỏi chuyện xong thì được biết cô gái ấy tự tử mà chết. nhà chú ấy sinh được 2 chị em. cô chị yêu 1 anh làm bên quân đội. ra mắt gia đình rồi tính đến chuyện cưới xin rồi. nhưng rồi phát hiện ra anh kia lén lút với người khác. nhùng nhằng mãi rồi anh kia quyết định bỏ cô này. thế rồi cô ấy nghĩ quẩn rồi tự tự. bố mẹ đi làm, nhà ko còn ai thì cô ấy uống thuốc ngủ, rồi treo cổ tự tử nữa. thấy cô chú ấy kể lúc về nhà thì ko thấy đâu, mới chạy tán loạn khắp nơi để tìm. chạy lên đến phòng thờ thì đã thấy lủng lẳng ở đó từ bao giờ rồi. lúc hạ được xuống thì mắt lồi ra trắng dã. người ngợm tím tái lại và ko cứu được nữa. trong bức thư để lại chỉ trách bản thân rằng tội bất hiếu, nhưng lại nói ko thể sống thiếu anh kia, nên đành "đi trước"
Thế chột nghe vậy thì cũng ngậm ngùi ngao ngán. nhớ lại chuyện lần trước em bảo
em: thế 2 anh em mình ra thắp hương tạ lỗi đi. lần trước lộng ngôn với người ta quá còn gì
hắn: uh, chú ra đi. thắp hương thay cho cả phần của anh nữa.
em: đệk gì vậy ? sao kêu mỗi mình em ra ?
hắn: trời tối rồi, ra đó thấy ghê ghê rợn rợn lắm. anh ở đây thôi
em: thế sao lần trước xưng hẳn bố rồi còn kêu "bố đệk sợ đâu", chém ah ?
hắn: thế ko thấy anh mày cũng chạy rẽ tóc ra đấy ah ? gì thì gì, ko kinh động vong hồn được đâu, nhất là những oán hồn có oán khí nặng. tự tử thì oán hồn mạnh lắm. hô lên thế cho bớt sợ thôi.
bác vãi: 2 chú ko quen thôi. ban đầu bác cũng hãi lắm, nhưng từ đận nghe được sự tình, rồi lần trước thầy của chú cũng về mà làm lễ, hàng ngày thì bác vẫn làm rau làm vườn ở đó nên dần cũng thấy quen. ko còn cảm giác sợ nữa. đợt chùa xảy ra chuyện thì có khi cô ấy cũng chưa yên nên mới đi đi lại lại xung quanh như vậy. nhưng giờ yên rồi thì cũng ko thấy gì nữa. cũng coi như kiếp nạn này của chùa cũng qua rồi.
cả em và thế chột nghe rồi cũng ngậm ngùi lặng im.
em: này anh, em mới tìm được 1 mảnh đất. cuối tuần sau thu xếp rồi về cùng với em đi. người quanh đó kháo nhau là mảnh đất vượng lắm. mà quả thực chủ nhà người ta sau khi rời nơi đó ra tp thì cũng tậu thêm được nhiều đất nhiều nhà hơn nữa.
có đưa thầy về luôn ko thì đi 1 thể ?
thế chột: hẵng cứ từ từ, để anh và mày về trước đã, có vấn đề gì quyết định thì mới mời thầy về sau. nhưng hình như mảnh đất đó đang có 4 bức tường gạch bao quanh. xung quanh đều có nhà ở chứ ko phải nơi hoang hóa. cổng chính mảnh đất đó quay ra cánh đồng. tiếp cánh đồng là 1 dòng sông nhỏ, đúng ko ?
em: á đù, sao biết hay vậy ?
hắn: chưa hết đâu, ở mảnh đó vốn có 1 "Vị" ngự ở đó ngót nghét cũng hơn 200 năm rồi, là nữ !
em: lại gì vậy ? mà khúc này thì em ko biết. nhưng mảnh này có ổn ko ? mà sao anh biết vậy ?
hắn: tao được Bà sang tai đánh tiếng cho. nhưng cụ thể cứ phải về xem sao.
em: uh, được rồi. vậy tuần sau về xem.
vậy là em và Thế chột, cùng thầy nữa, lại dính đến 1 đoạn đường tâm linh, kéo dài dai dẳng cho đến tận bây giờ.
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
12,513
Động cơ
868,569 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
.......
hắn: chưa hết đâu, ở mảnh đó vốn có 1 "Vị" ngự ở đó ngót nghét cũng hơn 200 năm rồi, là nữ !
em: lại gì vậy ? mà khúc này thì em ko biết. nhưng mảnh này có ổn ko ? mà sao anh biết vậy ?
hắn: tao được Bà sang tai đánh tiếng cho. nhưng cụ thể cứ phải về xem sao.
em: uh, được rồi. vậy tuần sau về xem.
vậy là em và Thế chột, cùng thầy nữa, lại dính đến 1 đoạn đường tâm linh, kéo dài dai dẳng cho đến tận bây giờ.
Thần giữ của đúng không Lão?
 

Nero_BM

Xe đạp
Biển số
OF-146307
Ngày cấp bằng
19/6/12
Số km
37
Động cơ
720,721 Mã lực
đã có cậu mợ nào ngủ lại khách sạn Victory trong TP HCM chưa? phòng đầu tầng 1 tầng 2 phía đường Nam kỳ KN, buổi đêm rất dễ nghe tiếng hô xung phong, đôi khi còn thấy cả người là các cụ thời kháng chiến.
Thế à Cụ? Em công tác Sg ngủ suốt mà có thấy gì đâu. Công nhận Ks desigh theo kiểu cũ , hành lang chật lại còn trải thảm nên cũng tĩnh lặng thật.
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,764
Động cơ
290,936 Mã lực
đã có cậu mợ nào ngủ lại khách sạn Victory trong TP HCM chưa? phòng đầu tầng 1 tầng 2 phía đường Nam kỳ KN, buổi đêm rất dễ nghe tiếng hô xung phong, đôi khi còn thấy cả người là các cụ thời kháng chiến.
Cụ đã trải nghiệm chưa.cụ tỉ dư nào cụ ?
 

thanhvinhckgtcc

Xe điện
Biển số
OF-143620
Ngày cấp bằng
28/5/12
Số km
4,680
Động cơ
290,953 Mã lực
Nơi ở
Vĩnh phúc
E có chút chuyện liên quan đến tâm linh có cụ nào có thể giúp e được không?
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
12,513
Động cơ
868,569 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
E có chút chuyện liên quan đến tâm linh có cụ nào có thể giúp e được không?
Lão open xem nào

cụ anh chuẩn rồi ! chính là vậy.
đợt này về cúng, em sẽ chụp lại "vị trí đó" để dẫn chứng minh họa.
Em nổi gai

Vị ngôi nhà phố cổ ông anh vợ em cũng vậy
Nên khi thấy Lão mô tả mấy nét, em đã chờn chợn
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,764
Động cơ
290,936 Mã lực
Lão open xem nào


Em nổi gai

Vị ngôi nhà phố cổ ông anh vợ em cũng vậy
Nên khi thấy Lão mô tả mấy nét, em đã chờn chợn
Lão.chính lão kể cái gương đến khi vỡ thì lại lặn mất ..thế túm lại là sau cái vụ vỡ gương thì có gì xảy ra nữa k.có ảnh ọt gì thì cụ phọt ra đi.Em và cc khác nóng duột dồi
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
12,513
Động cơ
868,569 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Em xin tiếp câu chuyện về ngôi nhà cổ đây
 

Mimeo

Xe điện
Biển số
OF-443121
Ngày cấp bằng
6/8/16
Số km
3,335
Động cơ
205,845 Mã lực
Nơi ở
Neverland
Lão open xem nào


Em nổi gai

Vị ngôi nhà phố cổ ông anh vợ em cũng vậy
Nên khi thấy Lão mô tả mấy nét, em đã chờn chợn
Ui, em vẫn nghĩ các Vị ấy ngự ở những nơi đó từ khá lâu rồi, nhưng đến mấy trăm năm thì thật là không tuởng :(

Có khi nào 2 Vị ấy cùng thời với nhau không ạ? Cụ Đại Bao - sau lần dẫn bà thầy về để tìm hiểu, bị Vị đó thông qua ông anh vợ cho thuởng thức gạch bay + việc bà thầy lần đầu tiên từ chối tiền để không nhận case ấy - quãng đó là cách đây bao năm rồi cụ nhỉ? Từ đó đến nay, em nghĩ cụ và mọi nguời trong đại gia đình đều tránh không can dự vào rồi đúng không ạ?
 
Chỉnh sửa cuối:

202

Xe lăn
Biển số
OF-127263
Ngày cấp bằng
10/1/12
Số km
11,122
Động cơ
2,091,631 Mã lực
đã có cậu mợ nào ngủ lại khách sạn Victory trong TP HCM chưa? phòng đầu tầng 1 tầng 2 phía đường Nam kỳ KN, buổi đêm rất dễ nghe tiếng hô xung phong, đôi khi còn thấy cả người là các cụ thời kháng chiến.
Có duyên thì sẽ gặp
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
12,513
Động cơ
868,569 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Thằng ku cháu đích tôn được giao nhiệm vụ chuyển trả ngay tấm gương về nhà.
Riêng em thì từ lúc tuồn tuột nói, hỏi để phát lộ ra cái gương, tự nhiên có 1 cảm giác gì đó làm cho em kiên quyết tránh chạm vào cái gương đó.
Thế là em bảo thằng cháu ngoại cùng 1 tay với thằng ku đích tôn khuân cái gương xuống tầng 1 để đèo về nhà
Khi hai thằng bắt đầu khiêng cái gương vào buồng nhỏ, thì em quay mặt đi lên nhà trên, nói vọng xuống bảo chúng nó: lấy băng dính, giấy báo dán kín mặt gương, phủ chăn lông chống va đập

Rất bản năng, em tránh cái gương đó không khác gì tuổi tứ xung tam hợp tránh linh cữu...
Khi hai thăng cháu xoèn xoẹt kéo băng dính dán kín xong xuôi, bọc chăn cẩn thận thì nói vọng lên là gương to lắm, không ngồi ôm đèo xe máy được

Ông già vợ em nghe vậy lại bần thần bảo hay cứ để lại, mai kia ông chở lên, vì hôm nọ ông nhờ ông bạn cựu chiến binh cùng xóm chở về đây
Em bảo luôn, vậy ông nhờ ông bạn ấy chở lại ngay và luôn là tốt nhất

Cả nhà ùa theo, ông nhạc miễn cưỡng bấm máy alo ông bạn
Chừng 15p sau thì gương yên vị trên xe ba gác, tiếng máy rồ lên rồi xa dần
Em thở phào

Vừa ngồi xuống (nãy giờ em vẫn chỉ ở tầng 2), thì thấy thằng cháu ngoại tò tò đi lên
Em giật mình bảo sao mày lên đây, ko đi cùng thằng kia à
Nó ngáp 1 cái bảo mệt, rồi đi lên nhà
Lúc đó là khoảng gần 9h tối
 

prado2012

Xe container
Biển số
OF-141245
Ngày cấp bằng
9/5/12
Số km
5,032
Động cơ
364,049 Mã lực
Em chờ mãi đoạn tiếp này của cụ. Cụ biên tiếp đi
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top