[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2021 Vol3

DiamondLee

Xe hơi
Biển số
OF-113616
Ngày cấp bằng
20/9/11
Số km
189
Động cơ
389,579 Mã lực
6 LẦN XUỐNG THĂM ĐỊA NGỤC
( Chuyện có thật ở Huế, tên người địa chỉ rõ ràng)
Bạn có tin rằng tồn tại một cõi - đầy bí ẩn và sự khủng khiếp, được gọi bằng một cái tên mà khi chỉ nhắc tới thì ai cũng phải rùng mình : ĐỊA NGỤC ?
Tôi là Hoàng Minh Thắng, sống tại thôn Vĩnh Lưu, Phú Lương, Phú Vang, Thừa Thiên Huế, sinh năm 1989. Câu chuyện sau đây có thể khiến bạn nghi hoặc, hoang mang hay sợ hãi, nhưng với tôi - nó là một trải nghiệm chân thực, tôi sẽ không bao giờ có thể quên trong cuộc đời, nó khiến thay đổi thế giới quan của tôi một cách sâu sắc. Và trên hết, nó dạy tôi sống tử tế và biết trân trọng từng giây phút được sống ý nghĩa ở kiếp người.
Tôi thường xuyên bị bóng đè, có những lần thấy rõ những hình ảnh đó, khi thì là anh bộ đội, khi thì là một cô gái...Nhưng vốn là một học sinh chuyên toán, giờ đi làm nhà nước, lại làm về khoa học, nên tôi cảm thấy hiện tượng bóng đè là hiện tượng khoa học và không lấy làm sợ hãi hay có chút suy nghĩ gì.
Nhưng mọi thứ bắt đầu thay đổi từ lần đó:
Vào khoảng tháng 8/2017, vẫn như thường lệ, tôi lại bóng đè, lần này vẫn là cô gái mà tôi hay gặp trong những lần trước, thường thì cô ấy chỉ đứng cạnh tôi, khuyên răn tôi những điều hay lẽ phải - tôi nghĩ cô ấy là người tu hành. Nhưng lần này thì khác, cô ấy cùng một người đàn ông trung niên khác dẫn tôi đi tới một nơi ...
Nơi ấy, ban đầu hai bên đường đều là hoa màu đỏ và vàng úa, họ nói là hoa la lan và hoa sa-đéc, lại gần xem thì hoa có năm cánh sắc nhọn trông rất lạ.
Rồi chúng tôi đi tới một chiếc cầu nhỏ, gặp một người phụ nữ, bà ấy nói đây chính là Âm Phủ, và báo cho tôi biết thứ 7 này, trong họ nhà tôi có người sẽ mất.
Đi qua con đường đầy hoa đó là một con sông, trải dọc bờ sông là những chiếc xích cực lớn, cỡ như một người đàn ông 60kg.
Rồi tôi gặp một nhóm rất đông những người nói rằng họ đã chết, có những người nói họ muốn đi cùng tôi, lại có những người dọa dẫm tôi, cũng có vài người nhận ra rằng tôi chưa chết - những người này cho rằng tôi có "oai thần" rất lớn mới có thể còn chưa chết đã xuống đây, nhưng hơn ai hết, tôi biết rằng tôi có người dẫn đường, phù hộ cho thì mới xuống đây được.
Bỗng nhiên tôi được đưa trở lại dương gian, và tỉnh lại, xong văng vẳng trong đầu là lời dặn dò của cô gái kia phải lo tu...
Có lẽ mọi thứ tôi sẽ cho là một giấc mơ kì quái thôi, nếu không có chuyện này.
Quả nhiên vào thứ 7 tuần đó có một người trong gia tộc tôi qua đời, y như lời người phụ nữ kia đã báo. Điều đó khiến thế giới quan của tôi đảo lộn, tôi suy nghĩ rất nhiều, và dần nhận ra trên đời còn tồn tại những thế giới khác, chứ không chỉ mỗi thế giới vật chất này.
Sau lần đầu tiên đó, vào tháng 3/2018, một lần nữa, cô gái ấy lại dẫn tôi đi...
Tôi được dẫn đến một khu rất đông người, nhưng lần này cảnh tưởng thật đáng sợ, người người lớp lớp nhô lên ngụp xuống, quằn quại trên một bề mặt toàn lửa là lửa, nhìn kĩ thì là là nham thạch nóng chảy đang sôi lên sùng sục. Trời đất thiên địa ơi, lửa bình thường đốt đã đau đớn lắm rồi, đây là nham thạch nóng chảy thì đau đến mức nào ?!
Khi tôi còn đang chưa hết bất ngờ thì một bàn tay chụp đến, kéo chân tôi xuống. Sợ quá, tôi chỉ còn biết niệm Phật liên hồi. Thật kì diệu, một sức mạnh vô hình giữ tôi lại, họ đã không thể kéo tôi xuống được biển lửa đó.
Tôi liền chạy thật nhanh, thì đến một khu vực. Ở đây có những bàn nhậu, nhiều người đang ngồi quanh bàn. Nhưng đây là địa ngục, nên bàn nhậu không có giống như trần gian, có bia nhưng không được uống. Không ai đánh đập, mà tự họ quay cuồng đến mức độ điên dại. Họ vò đầu, bứt tai, quằn quại vô cùng đau đớn... và bên cạnh họ, tôi nhìn thấy một bảng ghi rất rõ "Tội sử dụng bia rượu và các chất gây nghiện".
Tôi lại đi tiếp, tới một chiếc cầu treo rất nhỏ và khó đi, tôi lại niệm “Nam Mô A Di Đà Phật”, cây cầu lắc lư nhưng rồi tôi cũng vượt qua được. Vừa qua bên kia, đập vào mắt là cảnh tượng một người phụ nữ phương Tây rất đẹp, mặc váy xanh, mũm mĩm với làn da trắng gợi cảm.
Cô bị một con quỷ mặt mũi hung tợn, thân người mà mặt chó sói, nó phóng cây lao xuyên qua người cô, cắm lên tường, nhìn cực kì rùng rợn.
Tôi hỏi và được cho biết cô ta bị hành hình do mắc tội ngoại tình và giết chồng. Tôi buột miệng “Tội quá, đừng làm vậy…”
Con quỷ lập tức quay lại nhìn chằm chằm vào tôi, ánh mắt hung tợn chưa từng thấy, chỉ nhìn thôi là tôi hồn vía rụng rời:
- Nhà ngươi cũng sẽ bị kết cục như vậy đó!
“Phụp” con quỷ chặt đầu cô ta quăng xuống đất, chỉ và nói như quát : “Tội ngoại tình!”
Sợ quá, tôi giật mình tỉnh giấc, mà đầu vẫn văng vẳng lời dặn dò của cô gái dẫn tôi đi phải biết tu sửa... Quá báo của tội ngoại tình giết, người thật đáng sợ! Tôi thề sẽ sửa đổi bản thân, không dám phạm tội này nữa!
Sau trải nghiệm kinh hoàng đó, bẵng đi một thời gian, qua năm sau, khoảng tháng 3/2019, tôi lại bị ai đó đè nặng khi đang ngủ, rồi tôi có cảm giác rơi vào một cái hố sâu hun hút như một đường ống khổng lồ.
Nó đen xám, sâu hun hút, rồi rơi xuống một cái đầm lầy trong tình trạng bị trói cả chân và tay.
Ở đây có rất nhiều người cũng bị trói như tôi, tất cả đều rất hoảng loạn.
Rồi một con quỷ hình thù trông ghê rợn, cầm dao đi tới định thọc vào họng tôi, tôi sợ điếng cả người. May bỗng có một người đàn ông đẹp trai, bận đồ ves rất phong độ đi tới ngăn lại. Tuy ông ấy không nói ra miệng, chỉ dùng tâm truyền tâm, nhưng con quỷ và bản thân tôi đều có thể hiểu rằng ông ý ngăn lại, là do tôi không phải là người đã chết, chỉ đi tham quan thôi.
Con quỷ dừng lại, cho tôi ăn một thứ gì đó, chỉ nhớ rằng sau khi ăn, lồng ngực tôi đau khủng khiếp, đau như muốn nổ tung ra, rồi họ lại cho tôi uống một thứ nước, ngay sau đó khiến tôi bình thường lại. Người đàn ông bận áo ves đó đưa tôi đi, ông ấy nhắc lại cho tôi biết: “Đây chính là Âm phủ!”
Trước mắt tôi hiện ra đầy rẫy những căn phòng tra tấn, đại khái bạn có thể hình dung giống như mấy cảnh tra tấn thời trung cổ, hay kiểu lính Mỹ tra tấn tù binh trong phim đó, xong hành hình man rợ khủng khiếp hơn nhiều, thoáng thấy thôi là kinh hồn bạt vía.
Xem xong, người đàn ông đó nói rằng tôi tham quan địa ngục như vậy đã đủ rồi, cả thân người tôi như có một lực phóng mạnh lên, tôi mở mắt bừng tỉnh.
Tuy nhiên, chưa có xong, người đó kéo hồn tôi ra khỏi xác. Lúc đó, cảm giác toàn thân tôi nặng trịch, rơi xuống đất, và như có ai đó ép vào người như cục đá nặng. Rồi một nhóm đông người chẳng biết từ đâu xúm lại tôi đánh túi bụi, cào cấu, xâu xé tôi.
Hoảng quá, lại như những lần trước, tôi tập trung niệm Chú Đại Bi. Kì diệu thay, nhóm người liền tản ra dần và đi mất. Sau này tôi mới hiểu ra, đó là các vong hồn oan gia trái chủ của tôi, bị tôi hại từ nhiều kiếp, họ vốn luôn túc trực quanh tôi chỉ chờ cơ hội là báo thù ngay.
Tôi mở mắt , kết thúc lần thứ 3 tham quan địa ngục kinh hoàng.
Và chỉ 2 tháng sau, tháng 5/2019, chuyện đó lại tiếp diễn, ấn tượng chân thực đến nỗi, tôi thấy như vừa mới xảy ra ngày hôm qua thôi.
Cô gái ấy lại tới, tôi thấy rõ linh hồn tôi bước ra khỏi giường, đi tới một đỉnh núi đầy tuyết trắng xóa, nơi có một người đàn ông ăn vận như thời công tử Bạc Liêu, nói rằng ông ấy có huyết thống mấy đời với tôi.
Ông ấy dẫn tôi đi thăm địa ngục và có cho tôi biết rằng, chú của tôi đang bị đọa địa ngục (vì tội gì thì tôi quên hỏi). Qua cánh cổng vào, tôi thấy khoảng 5,6 quỷ đầu trâu to lớn, rượt đuổi cả đám người, chúng cầm lao phóng loạn xạ.
Tôi hoảng hốt chạy thật nhanh và giật mình tỉnh giấc. Thật đáng kinh hãi!
Và lần cuối cùng, chính xác là 2 ngày liền 29 và 30/10/2019. Lần này đầu tiên tôi bị hai người có gương mặt rất kì dị, mặc đồ trắng rượt đuổi trên một ngọn đồi. Tôi lại niệm chú thì họ không bắt được. Tiếp đến tôi lại bị rơi xuống một cái hố sâu - nơi có một con quỷ đen và một con quỷ trắng đang quay một cái máy xay thịt người.
Nó không giống cái cối xay, mà là hình chữ nhật đứng, giống cái tủ đựng nước ngọt. Tội hồn bị ném vào trong, quỷ bắt đầu xay, nó kêu ầm ầm rung cả trời đất. Tôi đánh bạo nhìn vào trong đó, thấy toàn chân, tay, đầu, máu người, lẫn lộn, kinh không thể tượng tượng được.
Bỗng hai con quỷ vận hành máy xay nhìn thấy tôi, chúng đi tới định bắt hồn tôi ở lại, thay hồn khác nhập vào thân xác ở trần gian. Đã có kinh nghiệm, tôi lập tức nhắm mắt niệm Phật không dứt, một lúc thì thấy thân mình được phóng lên, mở mắt tỉnh dậy, hú hồn, xong tôi vẫn chưa hết tò mò.
Ngay đêm hôm sau, tôi lại bị bóng đè, tôi thấy mình xuất hồn đi đến lạy ban thờ Phật và xin được tham quan Âm phủ thêm một lần nữa.
Dứt lời, cả thân người nhẹ bẫng, có ba vị hiện đến nâng tôi bay qua nhà cửa, cây cối, sông biển, bay rất nhanh để đến một đường hầm.
Trong đó có mấy chục con chó, không phải chó thường, đó là chó địa ngục, con nào con nấy khổng lồ, to cỡ phải bằng 3 con trâu, hàm răng sắc nhọn đến ghê rợn.
Chúng lao ra định cắn xé tôi, may mà ba vị ban nãy đến, xua chúng đi. Họ dặn tôi phải nhớ cho kĩ, sau này quay trở về trần gian, phải kể lại cho người đời hiểu: Đời là vô thường, sống chết chỉ cách nhau gang tấc, nên phải sống tử tế, phải giúp đỡ mọi người, sống đạo đức, lương thiện... Họ còn nói tôi có số chết tai nạn, nhưng nếu chịu khó tu tập sẽ thay đổi được.
Một vị hỏi tôi: " Dưới Âm phủ, ghét nhất là tội giết người và tội dâm dục. Nhà ngươi trên dương gian có giết người và dâm dục không?"
Tôi liền chối ngay, nhưng ông ta nhìn và quát vào mặt tôi như đã biết rõ sự thật từ lúc nào. Cuối cùng tôi đành thú thật, rằng giết người thì chưa làm, nhưng tà dâm thì tôi có phạm.
Tôi tiếp tục được các vị dẫn đi xem thêm vài khu vực nữa, đâu đâu cũng toàn những cảnh kinh dị với những chông gai tua tủa đầy mặt đất, với những đầu trâu mặt ngựa phóng lao vun vút, với những tội hồn bị tra tấn rùng rợn. Cuối cùng họ đưa tôi trở lại trần gian.
Sau cùng, ước nguyện đi tham quan Địa ngục của tôi đã hoàn thành, không phải một lần, mà là rất nhiều lần.
Mỗi lần là một trải nghiệm cực kì ấn tượng, khó có thể phai mờ. Tôi càng thêm tin tưởng vào uy lực của Phật pháp, thêm niềm tin vào lí tưởng sống có ý nghĩa. Đã sinh ra trên cõi đời này, mọi giàu sang, quyền thế chỉ là phù du, sống chết cách nhau chỉ gang tấc, không đáng để lấy đó làm mục tiêu. Cần sống thật tốt, sống thật tử tế lương thiện, lấy đức hạnh, lấy trí tuệ làm mục tiêu, chỉ như thế thì mới có được tương lai tươi sáng, hạnh phúc được.
Câu chuyện của tôi, bạn có thể tin hay không tin, nhưng việc tu học theo Phật Pháp, sống tử tế, nhất định bạn phải làm, vì kiếp người mong manh lắm, nay còn mai mất là thường tinh. Mà nếu không biết đem những năm tháng sống ngắn ngủi của kiếp người để làm những việc ý nghĩa, lại lãng phí vào những mục tiêu phù phiếm … Thế thì không chắc kiếp sau bạn sẽ lại được làm người, không chắc kiếp sau bạn có cơ hội sống một cuộc đời ý nghĩa nữa đâu.
nguồn fb( Hoa Tâm – Quang Tử, viết lại từ lời kể của Hoàng Minh Thắng)
 

DiamondLee

Xe hơi
Biển số
OF-113616
Ngày cấp bằng
20/9/11
Số km
189
Động cơ
389,579 Mã lực
Thì chính ạ

Lão nhà em một lần ngồi xem TV vở chèo Duyên kiếp Tam sinh, hôm đó là Bà nội lên chơi, bà thích chèo, thế là ngồi xem, bảo cả nhà ngồi cùng. Lão thì rất trật tự, ngồi xem nhưng tay cầm máy chơi game, em gọt ổi ngồi cạnh, được gần hết vở, Lão bảo: U ơi, thằng này (nhân vật chính) dở, mỗi kiếp làm 1 ticket có phải thích không, cứ đâm đầu vào 1 chỗ, ngu thật :P
Bà liếc xéo em 1 cái rất nhanh rồi mắng đùa: Cái duyên vợ chồng người ta sâu nặng, chứ ai như các ông bà trẻ bây giờ

Giờ nghĩ lại đúng quan điểm của Cụ cuhaifus
Nhiều khi cụ tưởng là ticket khác nhưng thật ra vẫn lại là ticket cũ đấy thôi. Trong khi cụ úm ba la kiểu gì chả quay về cái máng cũ.
 

mypleasure

Xe buýt
Biển số
OF-156676
Ngày cấp bằng
13/9/12
Số km
908
Động cơ
356,928 Mã lực
Phải nói là em khâm phục mợ về khả năng diễn giải, em nghe ưng lắm. Nhẽ sau này sang bên kia em xin làm lái xe hay trợ lý cho mợ và đề cử mợ chức trưởng ban tổ chức trung ương bên đó chứ ko thể chức vớ vỉn được. Mợ nhớ tuyển dụng em nhé :D
Ui thớt này linh lắm. Hứa là phải làm đấy không đùa được đâu cụ ạ. Chúc cụ kiếm được việc nhẹ lương cao, được sếp quý 😀
 

Yeuaibaygio

Xe container
Biển số
OF-756754
Ngày cấp bằng
8/1/21
Số km
8,848
Động cơ
209,415 Mã lực
Tuổi
50
e không luận được giấc mơ đó, e cũng nói vợ là ở nhà cúng tháng 7 nhớ làm 1 mâm ngoài nhưng vợ e bảo là không làm, làm mâm ở ban , mẹ e lễ thôi, nên e cũng k hỏi lại
Cúng ở ngoài chắc là cúng vong/cúng chúng sinh. Em đã đọc được về việc cúng này, có mặt lợi và mặt hại, nên cúng phải đúng bài bản, thủ tục. Gia đình em từ xưa không có tục lệ cúng vong tháng 7. Chỉ cúng duy nhất ngoài trời 1 lần trong năm vào đêm giao thừa (cúng quan đương niên hành khiển).
 

HoaMaudon

Xe điện
Biển số
OF-344992
Ngày cấp bằng
1/12/14
Số km
2,013
Động cơ
298,349 Mã lực
Cúng ở ngoài chắc là cúng vong/cúng chúng sinh. Em đã đọc được về việc cúng này, có mặt lợi và mặt hại, nên cúng phải đúng bài bản, thủ tục. Gia đình em từ xưa không có tục lệ cúng vong tháng 7. Chỉ cúng duy nhất ngoài trời 1 lần trong năm vào đêm giao thừa (cúng quan đương niên hành khiển).
Vâng, tục lệ cúng ngoài cổng/ cửa nhà đêm 14, 15 tháng 7 Âm lịch ở ngoài Bắc này chủ yếu là cúng chúng sinh, cô hồn, vong linh khuất mặt Mợ ạ
Nhà Lão nhà em thì Bà nội cúng như này từ lâu lắm rồi, nên em cũng theo, còn trong xóm thì có nhà cúng có nhà không, những nhà không cúng thì phần lớn là cũng không biết, không để ý hoặc thấy không cần cúng, hoặc đơn giản là xưa nay không cúng, một số ít nhà thì lo nghĩ sâu hơn mới tính đến việc cúng cô hồn có lợi hay hại như nào ạ

Mâm cúng cô hồn chúng sinh vong linh khuất mặt thì các Cụ dặn lại là cúng đơn sơ thôi, ngày xưa thì khoai sắn luộc, cháo loãng múc lên mấy cái lá đa (thời bát đũa còn hiếm) giờ thì cứ làm bộ bát nhỏ men xanh, bỏng ngô, bỏng gạo, kẹo vừng kẹo lạc chè lam, chè thuốc rượu hàng rẻ tiền, không cúng mặn (thịt) ...và không thiếu được là gạo muối

Cúng xong thì đem rắc rải gạo muối, cháo, bỏng xung quanh cổng, ngõ ...các phần khoai, sắn, ngô luộc, bánh kẹo nếu có nhiều thì gói lại để ngay ngắn ở đầu ngõ, trên cao dễ thấy chút, người nghèo, người nhỡ bước nhỡ bữa có thể thụ lộc ....

Nhà em cúng như này vào giờ Dậu, giờ Tuất ngày 14 ạ
 

ducati888

Xe hơi
Biển số
OF-448281
Ngày cấp bằng
25/8/16
Số km
178
Động cơ
210,749 Mã lực
Tuổi
34
Nơi ở
Hà Nội
Website
reflection-westlake.com
Cụ chủ thớt ơi. Thớt này chuyển chủ đề về rao giảng lý thuyết tâm linh rồi à?.
Đọc mấy chục trang nhõn chuyện củ cụ LÃO CANH NÔNG là "chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống" còn đâu chỉ rặt về rao giảng lý thuyết tôn giáo, tâm linh
Em đồng ý cả 3 chân với cụ, thớt tâm linh theo ý e hiểu thì các chuyện về thế giới cõi âm, còn về tôn giáo thì lại chẳng liên quan đến thớt này lắm
 

mypleasure

Xe buýt
Biển số
OF-156676
Ngày cấp bằng
13/9/12
Số km
908
Động cơ
356,928 Mã lực
Em cảm ơn Cụ ạ

Tính em hay lọ mọ chiết giải với suy luận logic đến cùng 1 sự vật nào đó, rồi liên hệ tương tự nên khi tiếp cận những thông tin, quan điểm về cõi Âm, em cũng cố gắng đồng dạng hóa nó theo cách nhìn của Dương gian, mặc dù có thể đó chỉ là 1 thế giới hoàn toàn duy tâm chủ quan

Em xin trình bày về Chùa có Phật và chùa không có Phật trước ạ

Chùa là 1 trong các loại hình cơ sở Thờ Phật, ngoài chùa còn có các loại hình khác như Chùa, Tổ đình, Tịnh xá, Thiền viện, Tu viện, Tịnh viện, Tịnh thất, Niệm Phật đường ...hay gần đây là Bảo Tháp theo Mật Tông ở Tây Thiên ...
Mỗi một loại hình này đều có ít nhiều đặc điểm riêng (người tu là sư hay ni, theo Thiền Tông hay Mật Tông, rồi theo Khất sỹ phái ....) nhưng đều có điểm chung là nơi Thờ Phật và hoằng hóa (phát triển giáo lý, thu nạp tín đồ) của Phật giáo. Bản chất là Nơi để Phật đến với nhân dân và nhân dân đến với Phật

Từ góc độ hiện đại, thì các Chùa (Phật giáo), các Nhà thờ, Tu viện (Thiên chúa giáo), các Đạo quán (Đạo giáo) hay các Cơ sở tín ngưỡng của các Tôn giáo khác đều chung 1 bản chất, chức năng: Đó là các Trụ sở giao dịch giữa Chủ thể (Tôn giáo đó) với Quần chúng, giống như các chi nhánh, các phòng giao dịch của các Bank với khách hàng

Nhiệm vụ của các Điểm giao dịch này (dù là ở quy mô nào: điểm giao dịch, phòng giao dịch, chi nhánh, đại chi nhánh, hội sở, tổng hội sở ...) là tạo điều kiện thuận lợi nhất để thỏa mãn nhu cầu của khách hàng: ở bank là gửi tiền an toàn, lãi suất cao; ở Tôn giáo là Thỏa mãn nhu cầu được bảo vệ bởi năng lực siêu nhiên, thỏa mãn nhu cầu được giải thoát tâm lý, thỏa mãn nhu cầu có được niềm tin trong cuộc sống, thỏa mãn nhu cầu được vuốt ve cái tôi bầm dập tổn thương trong cuộc đời thực tại ....

Giống như mỗi Bank có 1 tôn chỉ riêng, thương hiệu riêng, nhưng đều là sinh lợi an toàn cho khách
Khách hàng muốn có lợi nhuận nhiều thì phải có nhiều tiền gửi vào, thời hạn gửi phải lâu
Khách hàng muốn vay, thì phải có chỉ số CIC tốt, có càng nhiều tài sản đảm bảo thì càng vay được nhiều

Tôn giáo cũng vậy, chính Giáo luôn hướng đến chân thiện mỹ, tín đồ muốn xin được lợi ích tâm linh càng nhiều thì lòng tin phải càng lớn, tích phúc, hành thiện phải nhiều, tu tập phải tích cực ....

Ớ phía mặt kia, bên cạnh Bank là hệ thống tài chính tín dụng ngầm (vẫn goi là tín dụng xã hội anh em vẽ mực đúng không ạ?)
Nếu như khách đến Bank vay 1 khoản thì thủ tục rất chặt chẽ, thời gian duyệt rất lâu, khả năng bị từ chối không nhỏ.
Nhưng khách đến với anh em tín dụng xã hội thì thủ tục cực đơn giản, xét duyệt trong ngày luôn

Nhưng Bank có lãi vay (tất nhiên, đã vay là phải trả, và kèm lãi) ở mức là nếu làm ăn chân chỉ, cần cù, thì dù không nhanh, vẫn hoàn toàn có thể trả hết nợ
Nhưng anh em tín dụng xã hội thì mức lãi kinh hoàng, trừ có khả năng trúng xổ số hay đánh quả phi pháp, còn lại về cơ bản khách hàng đã vay anh em xã hội là sẽ phải gán, bán tài sản của mình

Tôn giáo cũng tương tự
Khẩn cầu, cầu xin các Tôn giáo chính pháp, thì cũng như đi vay Bank, đặc biệt như khối BiG4 (Vietin, Vietcom :P ), cầu mãi không thấy tác dụng, có thì đến chậm....
Nhưng cái giá phải trả (gốc và lãi) rất nhẹ, đôi khi nếu là người có tích âm tích phúc thiện căn, thì giống như khách hàng thuộc diện chính sách, còn được gói hỗ trợ free

Nhưng nếu khẩn cầu được ngay, xin một câu được ngay, buôn may bán đắt, một vốn bốn lời ... Thì đáp ứng được chỉ có thể là các Tôn giáo Tà pháp hoặc ít nhất cũng là Dị pháp, các Âm thần không thể là Chính thần, mà là Tà thần hoặc Dị thần
Giống như vay anh em xã hội, xin các Vị này thì xác suất đáp ứng cao, nhanh, làm ăn cứ đỏ như hoa vông, tiền vào như nước, chức tước lên như diều .....

Nhưng cái gốc và lãi phải trả thì ..... về sau mới rõ

Em hơi lan man, nhưng tạm nói về bản chất rọi chiếu như vậy đã ạ
Em sẽ tiếp về việc Chùa có Phật và Chùa không có Phật

Như vậy, bản chất Chùa (hay là các cơ sở tín ngưỡng của các Tôn giáo khác) sẽ phải TRUNG THÀNH VÀ PHỤC VỤ ĐÚNG THEO TÔN CHỈ CỦA TÔN GIÁO ĐÓ, giống như trụ sở giao dịch, chi nhánh phải hoạt động theo đúng điều lệ, quy chế của Tổng công ty, của Bank tổng ...

Và khi chi nhánh không phục vụ và chấp hành đúng, thì Tổng công ty, bank tổng sẽ xóa tư cách hoặc không công nhận tư cách của chi nhánh đó. Với tôn giáo nói chung và Phật giáo cũng tương tự như vậy

Sẽ có các trường hợp Chùa không có Phật về ngự, cụ thể như sau:

1/ Chùa vốn dĩ đã có Phật - nhưng Phật rời đi
1.1 Do sư, ni không còn trung thành với Phật pháp
Nhưng trong quá trình hoạt động, các sư, ni không còn thủ giữ chính đạo, không còn trung thành nguyện tâm với giáo lý Phật pháp, không còn giữ được tôn chỉ của Chùa là phổ độ chúng sinh, hoằng hóa Phật pháp, không còn là nơi phục vụ cho nhân dân hướng Thiện, mà là nơi có các hoạt động thương mại trần tục
1.2 Do sư, ni có những hành vi nghịch thiên, trái với Thiên Địa Đại đạo
1.3 Do thiên tai, địch họa tàn phá cơ sở, sát hại sư ni, không phục hồi được
1.4 Do dịch chuyển dân cư, biến đổi khí tượng: dân không còn sinh sống ở khu vực đó nữa. chùa không có dân cũng dần dần mất đi bách tính, sư ni thủ nhang 1 thời gian cũng mai một, sinh lão bệnh tử mà mất đi, Chùa lạnh khói hương tàn, bách tính rời xa thì Phật cũng không còn ở đó nữa
1.5 Do tà ma quấy phá, do dân chúng vùng đó không còn tin vào Phật pháp, dân chúng vùng đó đến đốt phá, sỉ nhục, xâm hại Phật môn, không còn Phật tính trong tâm (hướng thiện), không thể giáo hóa được ...

2/ Chùa ngay từ đầu Phật đã không về ngự

Nói chính xác là Tổ hợp kiến trúc xây dựng giống Chùa :P nhưng không được Phật về ngự
Người khởi xướng xây Chùa không có Tâm hướng Phật, không có Tâm Thiện
Mục đích xây chùa là để phục vụ cho động cơ trục lợi (kinh tế, danh lợi, quyền lực) mà không phục vụ cho Chính pháp
Cái này giống như 1 nhóm người tự lập ra 1 phòng giao dịch gắn mác Vietcombank nhưng bản chất không phải nhân viên của VCB và cũng không phục vụ cho VCB, thì dĩ lẽ tất nhiên VCB không có tên phòng đó trong hệ thống và khách hàng đến đó giao dịch hoàn toàn bị lừa


Em xin các Cụ Mợ phân tích thêm ạ
Em nhớ hồi đến HB Green city ở MK trên nóc cũng có một ngôi "chùa". Em hỏi thì một ông có vẻ như trông coi ở đấy bảo không có sư. Hồi đó HN còn rộ lên CC combo thêm tiện ích đặc biệt này. Em không tin là cơ quan quản lý XD, PCCC, tôn giáo cấp phép mấy ca này.

 

HoaMaudon

Xe điện
Biển số
OF-344992
Ngày cấp bằng
1/12/14
Số km
2,013
Động cơ
298,349 Mã lực
Em nhớ hồi đến HB Green city ở MK trên nóc cũng có một ngôi "chùa". Em hỏi thì một ông có vẻ như trông coi ở đấy bảo không có sư. Hồi đó HN còn rộ lên CC combo thêm tiện ích đặc biệt này. Em không tin là cơ quan quản lý XD, PCCC, tôn giáo cấp phép mấy ca này.

Vâng, việc cơ quan quản lý có thẩm quyền cấp phép thì sẽ quyết định đến việc ""Ngôi chùa"" này có được xây dựng ở vị trí đó hay không ạ

Còn về Âm linh, khi đông đảo nhân dân khu (tòa nhà đó) đã nhất tâm hướng Phật, thành tâm bái Phật, những người đại diện khởi tạo ngôi Chùa lại hoàn toàn chính khí nguyện lực kiến tạo một nơi để mọi người thỉnh Phật về hương khói, thì Phật sẽ ngự về

Phật trong Tâm người ạ
 

mypleasure

Xe buýt
Biển số
OF-156676
Ngày cấp bằng
13/9/12
Số km
908
Động cơ
356,928 Mã lực
6 LẦN XUỐNG THĂM ĐỊA NGỤC
( Chuyện có thật ở Huế, tên người địa chỉ rõ ràng)
Bạn có tin rằng tồn tại một cõi - đầy bí ẩn và sự khủng khiếp, được gọi bằng một cái tên mà khi chỉ nhắc tới thì ai cũng phải rùng mình : ĐỊA NGỤC ?
Tôi là Hoàng Minh Thắng, sống tại thôn Vĩnh Lưu, Phú Lương, Phú Vang, Thừa Thiên Huế, sinh năm 1989. Câu chuyện sau đây có thể khiến bạn nghi hoặc, hoang mang hay sợ hãi, nhưng với tôi - nó là một trải nghiệm chân thực, tôi sẽ không bao giờ có thể quên trong cuộc đời, nó khiến thay đổi thế giới quan của tôi một cách sâu sắc. Và trên hết, nó dạy tôi sống tử tế và biết trân trọng từng giây phút được sống ý nghĩa ở kiếp người.
Tôi thường xuyên bị bóng đè, có những lần thấy rõ những hình ảnh đó, khi thì là anh bộ đội, khi thì là một cô gái...Nhưng vốn là một học sinh chuyên toán, giờ đi làm nhà nước, lại làm về khoa học, nên tôi cảm thấy hiện tượng bóng đè là hiện tượng khoa học và không lấy làm sợ hãi hay có chút suy nghĩ gì.
Nhưng mọi thứ bắt đầu thay đổi từ lần đó:
Vào khoảng tháng 8/2017, vẫn như thường lệ, tôi lại bóng đè, lần này vẫn là cô gái mà tôi hay gặp trong những lần trước, thường thì cô ấy chỉ đứng cạnh tôi, khuyên răn tôi những điều hay lẽ phải - tôi nghĩ cô ấy là người tu hành. Nhưng lần này thì khác, cô ấy cùng một người đàn ông trung niên khác dẫn tôi đi tới một nơi ...
Nơi ấy, ban đầu hai bên đường đều là hoa màu đỏ và vàng úa, họ nói là hoa la lan và hoa sa-đéc, lại gần xem thì hoa có năm cánh sắc nhọn trông rất lạ.
Rồi chúng tôi đi tới một chiếc cầu nhỏ, gặp một người phụ nữ, bà ấy nói đây chính là Âm Phủ, và báo cho tôi biết thứ 7 này, trong họ nhà tôi có người sẽ mất.
Đi qua con đường đầy hoa đó là một con sông, trải dọc bờ sông là những chiếc xích cực lớn, cỡ như một người đàn ông 60kg.
Rồi tôi gặp một nhóm rất đông những người nói rằng họ đã chết, có những người nói họ muốn đi cùng tôi, lại có những người dọa dẫm tôi, cũng có vài người nhận ra rằng tôi chưa chết - những người này cho rằng tôi có "oai thần" rất lớn mới có thể còn chưa chết đã xuống đây, nhưng hơn ai hết, tôi biết rằng tôi có người dẫn đường, phù hộ cho thì mới xuống đây được.
Bỗng nhiên tôi được đưa trở lại dương gian, và tỉnh lại, xong văng vẳng trong đầu là lời dặn dò của cô gái kia phải lo tu...
Có lẽ mọi thứ tôi sẽ cho là một giấc mơ kì quái thôi, nếu không có chuyện này.
Quả nhiên vào thứ 7 tuần đó có một người trong gia tộc tôi qua đời, y như lời người phụ nữ kia đã báo. Điều đó khiến thế giới quan của tôi đảo lộn, tôi suy nghĩ rất nhiều, và dần nhận ra trên đời còn tồn tại những thế giới khác, chứ không chỉ mỗi thế giới vật chất này.
Sau lần đầu tiên đó, vào tháng 3/2018, một lần nữa, cô gái ấy lại dẫn tôi đi...
Tôi được dẫn đến một khu rất đông người, nhưng lần này cảnh tưởng thật đáng sợ, người người lớp lớp nhô lên ngụp xuống, quằn quại trên một bề mặt toàn lửa là lửa, nhìn kĩ thì là là nham thạch nóng chảy đang sôi lên sùng sục. Trời đất thiên địa ơi, lửa bình thường đốt đã đau đớn lắm rồi, đây là nham thạch nóng chảy thì đau đến mức nào ?!
Khi tôi còn đang chưa hết bất ngờ thì một bàn tay chụp đến, kéo chân tôi xuống. Sợ quá, tôi chỉ còn biết niệm Phật liên hồi. Thật kì diệu, một sức mạnh vô hình giữ tôi lại, họ đã không thể kéo tôi xuống được biển lửa đó.
Tôi liền chạy thật nhanh, thì đến một khu vực. Ở đây có những bàn nhậu, nhiều người đang ngồi quanh bàn. Nhưng đây là địa ngục, nên bàn nhậu không có giống như trần gian, có bia nhưng không được uống. Không ai đánh đập, mà tự họ quay cuồng đến mức độ điên dại. Họ vò đầu, bứt tai, quằn quại vô cùng đau đớn... và bên cạnh họ, tôi nhìn thấy một bảng ghi rất rõ "Tội sử dụng bia rượu và các chất gây nghiện".
Tôi lại đi tiếp, tới một chiếc cầu treo rất nhỏ và khó đi, tôi lại niệm “Nam Mô A Di Đà Phật”, cây cầu lắc lư nhưng rồi tôi cũng vượt qua được. Vừa qua bên kia, đập vào mắt là cảnh tượng một người phụ nữ phương Tây rất đẹp, mặc váy xanh, mũm mĩm với làn da trắng gợi cảm.
Cô bị một con quỷ mặt mũi hung tợn, thân người mà mặt chó sói, nó phóng cây lao xuyên qua người cô, cắm lên tường, nhìn cực kì rùng rợn.
Tôi hỏi và được cho biết cô ta bị hành hình do mắc tội ngoại tình và giết chồng. Tôi buột miệng “Tội quá, đừng làm vậy…”
Con quỷ lập tức quay lại nhìn chằm chằm vào tôi, ánh mắt hung tợn chưa từng thấy, chỉ nhìn thôi là tôi hồn vía rụng rời:
- Nhà ngươi cũng sẽ bị kết cục như vậy đó!
“Phụp” con quỷ chặt đầu cô ta quăng xuống đất, chỉ và nói như quát : “Tội ngoại tình!”
Sợ quá, tôi giật mình tỉnh giấc, mà đầu vẫn văng vẳng lời dặn dò của cô gái dẫn tôi đi phải biết tu sửa... Quá báo của tội ngoại tình giết, người thật đáng sợ! Tôi thề sẽ sửa đổi bản thân, không dám phạm tội này nữa!
Sau trải nghiệm kinh hoàng đó, bẵng đi một thời gian, qua năm sau, khoảng tháng 3/2019, tôi lại bị ai đó đè nặng khi đang ngủ, rồi tôi có cảm giác rơi vào một cái hố sâu hun hút như một đường ống khổng lồ.
Nó đen xám, sâu hun hút, rồi rơi xuống một cái đầm lầy trong tình trạng bị trói cả chân và tay.
Ở đây có rất nhiều người cũng bị trói như tôi, tất cả đều rất hoảng loạn.
Rồi một con quỷ hình thù trông ghê rợn, cầm dao đi tới định thọc vào họng tôi, tôi sợ điếng cả người. May bỗng có một người đàn ông đẹp trai, bận đồ ves rất phong độ đi tới ngăn lại. Tuy ông ấy không nói ra miệng, chỉ dùng tâm truyền tâm, nhưng con quỷ và bản thân tôi đều có thể hiểu rằng ông ý ngăn lại, là do tôi không phải là người đã chết, chỉ đi tham quan thôi.
Con quỷ dừng lại, cho tôi ăn một thứ gì đó, chỉ nhớ rằng sau khi ăn, lồng ngực tôi đau khủng khiếp, đau như muốn nổ tung ra, rồi họ lại cho tôi uống một thứ nước, ngay sau đó khiến tôi bình thường lại. Người đàn ông bận áo ves đó đưa tôi đi, ông ấy nhắc lại cho tôi biết: “Đây chính là Âm phủ!”
Trước mắt tôi hiện ra đầy rẫy những căn phòng tra tấn, đại khái bạn có thể hình dung giống như mấy cảnh tra tấn thời trung cổ, hay kiểu lính Mỹ tra tấn tù binh trong phim đó, xong hành hình man rợ khủng khiếp hơn nhiều, thoáng thấy thôi là kinh hồn bạt vía.
Xem xong, người đàn ông đó nói rằng tôi tham quan địa ngục như vậy đã đủ rồi, cả thân người tôi như có một lực phóng mạnh lên, tôi mở mắt bừng tỉnh.
Tuy nhiên, chưa có xong, người đó kéo hồn tôi ra khỏi xác. Lúc đó, cảm giác toàn thân tôi nặng trịch, rơi xuống đất, và như có ai đó ép vào người như cục đá nặng. Rồi một nhóm đông người chẳng biết từ đâu xúm lại tôi đánh túi bụi, cào cấu, xâu xé tôi.
Hoảng quá, lại như những lần trước, tôi tập trung niệm Chú Đại Bi. Kì diệu thay, nhóm người liền tản ra dần và đi mất. Sau này tôi mới hiểu ra, đó là các vong hồn oan gia trái chủ của tôi, bị tôi hại từ nhiều kiếp, họ vốn luôn túc trực quanh tôi chỉ chờ cơ hội là báo thù ngay.
Tôi mở mắt , kết thúc lần thứ 3 tham quan địa ngục kinh hoàng.
Và chỉ 2 tháng sau, tháng 5/2019, chuyện đó lại tiếp diễn, ấn tượng chân thực đến nỗi, tôi thấy như vừa mới xảy ra ngày hôm qua thôi.
Cô gái ấy lại tới, tôi thấy rõ linh hồn tôi bước ra khỏi giường, đi tới một đỉnh núi đầy tuyết trắng xóa, nơi có một người đàn ông ăn vận như thời công tử Bạc Liêu, nói rằng ông ấy có huyết thống mấy đời với tôi.
Ông ấy dẫn tôi đi thăm địa ngục và có cho tôi biết rằng, chú của tôi đang bị đọa địa ngục (vì tội gì thì tôi quên hỏi). Qua cánh cổng vào, tôi thấy khoảng 5,6 quỷ đầu trâu to lớn, rượt đuổi cả đám người, chúng cầm lao phóng loạn xạ.
Tôi hoảng hốt chạy thật nhanh và giật mình tỉnh giấc. Thật đáng kinh hãi!
Và lần cuối cùng, chính xác là 2 ngày liền 29 và 30/10/2019. Lần này đầu tiên tôi bị hai người có gương mặt rất kì dị, mặc đồ trắng rượt đuổi trên một ngọn đồi. Tôi lại niệm chú thì họ không bắt được. Tiếp đến tôi lại bị rơi xuống một cái hố sâu - nơi có một con quỷ đen và một con quỷ trắng đang quay một cái máy xay thịt người.
Nó không giống cái cối xay, mà là hình chữ nhật đứng, giống cái tủ đựng nước ngọt. Tội hồn bị ném vào trong, quỷ bắt đầu xay, nó kêu ầm ầm rung cả trời đất. Tôi đánh bạo nhìn vào trong đó, thấy toàn chân, tay, đầu, máu người, lẫn lộn, kinh không thể tượng tượng được.
Bỗng hai con quỷ vận hành máy xay nhìn thấy tôi, chúng đi tới định bắt hồn tôi ở lại, thay hồn khác nhập vào thân xác ở trần gian. Đã có kinh nghiệm, tôi lập tức nhắm mắt niệm Phật không dứt, một lúc thì thấy thân mình được phóng lên, mở mắt tỉnh dậy, hú hồn, xong tôi vẫn chưa hết tò mò.
Ngay đêm hôm sau, tôi lại bị bóng đè, tôi thấy mình xuất hồn đi đến lạy ban thờ Phật và xin được tham quan Âm phủ thêm một lần nữa.
Dứt lời, cả thân người nhẹ bẫng, có ba vị hiện đến nâng tôi bay qua nhà cửa, cây cối, sông biển, bay rất nhanh để đến một đường hầm.
Trong đó có mấy chục con chó, không phải chó thường, đó là chó địa ngục, con nào con nấy khổng lồ, to cỡ phải bằng 3 con trâu, hàm răng sắc nhọn đến ghê rợn.
Chúng lao ra định cắn xé tôi, may mà ba vị ban nãy đến, xua chúng đi. Họ dặn tôi phải nhớ cho kĩ, sau này quay trở về trần gian, phải kể lại cho người đời hiểu: Đời là vô thường, sống chết chỉ cách nhau gang tấc, nên phải sống tử tế, phải giúp đỡ mọi người, sống đạo đức, lương thiện... Họ còn nói tôi có số chết tai nạn, nhưng nếu chịu khó tu tập sẽ thay đổi được.
Một vị hỏi tôi: " Dưới Âm phủ, ghét nhất là tội giết người và tội dâm dục. Nhà ngươi trên dương gian có giết người và dâm dục không?"
Tôi liền chối ngay, nhưng ông ta nhìn và quát vào mặt tôi như đã biết rõ sự thật từ lúc nào. Cuối cùng tôi đành thú thật, rằng giết người thì chưa làm, nhưng tà dâm thì tôi có phạm.
Tôi tiếp tục được các vị dẫn đi xem thêm vài khu vực nữa, đâu đâu cũng toàn những cảnh kinh dị với những chông gai tua tủa đầy mặt đất, với những đầu trâu mặt ngựa phóng lao vun vút, với những tội hồn bị tra tấn rùng rợn. Cuối cùng họ đưa tôi trở lại trần gian.
Sau cùng, ước nguyện đi tham quan Địa ngục của tôi đã hoàn thành, không phải một lần, mà là rất nhiều lần.
Mỗi lần là một trải nghiệm cực kì ấn tượng, khó có thể phai mờ. Tôi càng thêm tin tưởng vào uy lực của Phật pháp, thêm niềm tin vào lí tưởng sống có ý nghĩa. Đã sinh ra trên cõi đời này, mọi giàu sang, quyền thế chỉ là phù du, sống chết cách nhau chỉ gang tấc, không đáng để lấy đó làm mục tiêu. Cần sống thật tốt, sống thật tử tế lương thiện, lấy đức hạnh, lấy trí tuệ làm mục tiêu, chỉ như thế thì mới có được tương lai tươi sáng, hạnh phúc được.
Câu chuyện của tôi, bạn có thể tin hay không tin, nhưng việc tu học theo Phật Pháp, sống tử tế, nhất định bạn phải làm, vì kiếp người mong manh lắm, nay còn mai mất là thường tinh. Mà nếu không biết đem những năm tháng sống ngắn ngủi của kiếp người để làm những việc ý nghĩa, lại lãng phí vào những mục tiêu phù phiếm … Thế thì không chắc kiếp sau bạn sẽ lại được làm người, không chắc kiếp sau bạn có cơ hội sống một cuộc đời ý nghĩa nữa đâu.
nguồn fb( Hoa Tâm – Quang Tử, viết lại từ lời kể của Hoàng Minh Thắng)
Đọc chuyện của cụ em nhớ lại cách đây mấy năm có mua cuốn "My son and the afterlife" của một bà mẹ Mỹ cũng khá nổi tiếng. Cậu con tuổi teen tự tử bà mẹ đau khổ lắm, sau thế nào mà 2 mẹ con giao tiếp được với nhau thường xuyên, cậu ấy kể về hành trình ở cuộc sống mới. Em đọc lúc đầu cũng thấy thú vị vì được thỏa trí tò mò. Đọc được 1/4 thì bắt đầu thấy hơn nhàm và gấp sách lại tự hỏi liệu thông tin bà ấy kể có trung thực không. Chả ai dám khẳng định, ngay cả ông chắp bút, có khi cả bà ấy luôn với tình trạng sống 2 cuộc đời vậy. Như vậy mình nhiều khả năng đang đọc TRUYỆN chứ không phải SÁCH. Tính em hay đọc nhưng quyển nào không ưng là em bỏ ngay. Câu chuyện này cũng vậy, thỏa mãn trí tò mò nhưng chả ai biết tính trung thực nên cũng không khai sáng dc gì.

Em thích những luận câu chuyện trải nghiệm, luận giải logic của CCCM trong thớt hơn.
 

Yeuaibaygio

Xe container
Biển số
OF-756754
Ngày cấp bằng
8/1/21
Số km
8,848
Động cơ
209,415 Mã lực
Tuổi
50
Vâng, tục lệ cúng ngoài cổng/ cửa nhà đêm 14, 15 tháng 7 Âm lịch ở ngoài Bắc này chủ yếu là cúng chúng sinh, cô hồn, vong linh khuất mặt Mợ ạ

Nhà em cúng như này vào giờ Dậu, giờ Tuất ngày 14 ạ
Em nhớ có đọc được (phổ biến trong Miền Nam), hàng tháng cúng cô hồn vào mùng hai và mười sáu âm, chắc chủ yếu những người làm ăn buôn bán theo tục này.

Hồi em còn bé tí ở quê, có lần tháng Bảy âm cũng thấy bà nội em sắp lễ nho nhỏ cúng ở chỗ bờ ao tầm sẩm tối. Và bà nói hồi trước có chú bộ đội mất tại vị trí đó. Bà em cũng không cúng hàng năm, nên chắc năm đó phải có hiện tượng gì khác hoặc ai đó mách bảo nên bà em mới cúng như thế.
 

cuhaifus

Xe container
Biển số
OF-7216
Ngày cấp bằng
18/7/07
Số km
5,899
Động cơ
493,448 Mã lực
Tâm linh là những hiện tượng liên quan đến sinh hoạt, niềm tin về tín ngưỡng hoặc tôn giáo của mỗi người. Nó không thể lý giải bằng tự nhiên hoặc theo khoa học, mà theo quan niệm siêu nhiên thần bí (trong thế giới vô hình) nhưng lại xảy ra trong thực tế mà con người có thể thấy, nghe, cảm nhận trong 1 thoáng nào đó.
Còn những cảm nhận tương tư hiện tượng tâm linh (tâm linh giả), những hiện tượng tương tự với nguyên nhân khác như: do ảo giác (say rượu, ma tuý), do bệnh tâm thần, tâm lý (tâm thần phân liệt, đa nhân cách, hoang tưởng, thô miên.. ), do tưởng tượng, bịa đặt, hù doạ, bói toán lừa đảo, kiêng kỵ mê tín thì không phải hiện tượng tâm linh dù hình thức bên ngoài trông giống nhau, nếu tinh tế ta vẫn nhận ra sự khác biệt.

Nhiều người với quan điểm khoa học là nhất, không tin chuyện tâm linh, Kọ luôn cố gắng dựa vào kiến thức khoa học, hiện trạng thế giới tự nhiên để lý giải hiện tượng tâm linh thì đã lạc đề từ đầu, sai cơ bản. Tức là dùng những hiện tượng tâm linh giả để giải thích chuyện tâm linh hoặc đơn giẳn hơn cho tất cả là sự trùng hợp. Là xảy ra ngẫu nhiên dù xác xuất xảy ra hầu như bằng không, là 1/1 tỷ hay hơn nữa.

Ví dụ cơn lũ khủng khiếp ở Trịnh Châu (TQ) chỉ có xac xuất xảy ra 1/1000 tức cở 1000 năm may ra mới có 1 lần mà đã khó như vậy, 1 đời người 80 năm cũng không thấy được. Thế mà chuyện tâm linh với xác xuất rất nhỏ, nhỏ hơn 1/100000 rất nhiều (trùng tang, nằm mộng thấy người sắp chết, điềm báo gở, chết năm tuổi: 37, 41, 49, 53, 61,... đặc biệt là 49) thì lại xảy ra khá nhiều lần, trong đời sống dân chúng, không nhà hay nhà nọ.

Ví dụ về chuyện trong nhà:
Em có bà mợ bên vợ (vợ cậu), Bà này xuất thân gia đình khá giả, theo đạo Công giáo, Bà khi trước kinh doanh, buôn bán, có sạp bán hàng thời trang tại chợ lớn trong TP thuộc 1 tỉnh trung bộ. lúc đó bà khoảng U50, là người thích chưng diện, son phấn, đeo nữ trang như phụ nữ thành thị. Bà cũng mê đánh đề, còn những cái khác như đánh bạc hay xin số thì Em không biết.
Em có nghe kể là đùng một cái, tự nhiên bà thay đổi tính, nói chuyện bất thường, bỏ kinh doanh, hay đòi vào rừng trong chân núi sống. Gia đình chồng thì ù ù cạc cạc, cũng đưa bà đi khám bệnh khắp các bệnh viện, kể cả trong TP,HCM, chạy chưa khắp nơi nhưng không khỏi, đâu lại hoàn đấy. Nhà cũng ko hiểu bà bịnh sao nữa, mà bà bịnh cũng lành nên buông luôn.

Một hôm, cũng cách 8-10 năm, GĐ về quê vợ, nhà vợ lại ở vùng quê, giáp thành phố. Vợ chồng cậu cũng lên chơi với bố mẹ vơ, Em có gặp bà tại nhà và hỏi chuyện. Bà nói chuyện khá bình thường như vai mợ cháu, từ tốn bình thản. Cũng có đôi lúc bà nói dạng như đa nhân cách, 2 vai. Bà còn nói: ta xưa là mẫu hậu, mẹ của vua... dân tộc Chăm, (Em ko nhớ chính xác tên), bà nói tời đó cũng cách đây khoảng 500 năm. Em có hỏi tiếp chi tiết thì bà kể:

Xưa ta là mẫu hậu, con ta là vua. Khi Vua đi đánh trận hay đi đâu ở phương xa chưa về, thì ta bị bệnh chết (thực ra là ta chưa chết). Theo phong tục triều đình và người Chăm xưa thì thường xác để lâu bao nhiêu ngày/ tháng nào đó và chờ con ta về mới thiêu. Nhưng do có một số người trong nhà và quan trong triều ghét bà, hay sao đó, với lý do nào đó mà không chờ đủ thời gian mà cho thiêu sớm, thiêu ngay. Bà nói với giọng tức tối!
Bà nói khi đó ta chưa chết, dạng ngất hay thoi thóp nhưng mọi người cứ tưởng ta chết rồi, và do bọn nó thù ghét ta nên không chờ, nếu để ý sẽ biết ta chưa chết... rồi em hỏi, bà kể về phong tục táng, thiêu thời đó, phong tục táng theo hoàng gia, các tục của người Chăm.... bà nói ta chưa chết nên khi lửa thiêu, ta biết, nó nóng lắm, nóng khủng khiếp, đốt cháy xác ntn. Bà còn nói các phong tục, các thể chế triều đình Chăm xưa, mà Em không nhớ hết. Cắc cớ, Em hỏi vậy bà có nói tiếng Chăm được không? Thử nói xem sao. Thế là bà xổ một tràng dài cỡ 7-8 câu cho cả nhà cùng nghe. Em không hiểu nhưng âm điệu giống tiếng Chăm và có kiểu uốn lưỡi phụ âm ghép chứ ko phải nói kiểu vô thức như người điên. Bà ấy nói đã tu luyện được 500 năm (theo tín ngưỡng của Bà).

Bà mợ này xưa học cỡ cấp 3 đổ lại, bình thường tiếng Anh còn chưa nói được, tiếng Chăm thì còn khó tin hơn. Khu vực gia đình sống tại thành phố ko có người Chăm, chủ yếu là người Kinh nhiều. Bà cò nói ta nhìn ta cò biết soi kiếp của mọi người, đời này , đời trước, soi tội lỗi, là thấy hết , đủ cả. Em hỏi sao soi được? bà nói nhìn gần thì nhìn xuyên thấu. Thời gian xa thì lục tìm, dạng như tra bộ nhớ, hay soi gì đó để tìm lại thông tin... là được. Lúc đó Em không quan tâm lắm về tâm linh, hỏi cho có chuyện và nói dông dài với bà thôi. Sau tới giờ ông cậu chở bà về.

Mấy năm trước, bà bỏ nhà, không ở, đòi đi vào sâu sát chân núi, mua 1 mảnh đất, sau làm nhà lá ở một mình (không điện, không nước) Dù chồng còn sung sức #50, vì nhỏ hơn mấy tuổi. Khu vực bà ở hoang vu, xung quanh chi người Chăm sinh sống, nhà cách nhà cũng cả trăm mét. Đêm ở 1 mình giữa rừng, đèn dầu tù mù, dù là tiểu thơ thành thị từ nhỏ, tự nấu ăn, tự chăm sóc, không bệnh tật gì.

Giờ bà vẫn ở một mình trong núi, Chồng thì lâu lâu vô mang gạo, đồ khô, tiếp tế. Không biết bà xây sửa nhà mới chưa, chồng vẫn vào thăm nuôi. Mà gần chục năm Em chưa gặp lại. Em đoán bà có thể bị nhập, bị ám nhưng Chồng và cả bên ngoại có thể không tin nên em ko dám nói.
Giờ bà vẫn ở vậy, lâu lâu Em có về quê vợ nhưng đi vội dịp lễ, mà chỗ bà ở hơi xa, ko để ý nên em ko hỏi. Nếu có dịp Em sẽ gặp lại Bà xem ntn? Không biết giờ còn bịnh hay đỡ hơn? Con trai và cháu nội thì có đứa đi nước ngoài với nhà vợ.

Nếu nói về tâm thần, hay đa nhân cách, cũng có thể. Nhưng sao bà nói được tiếng Chăm thì Em không giải thích được. Vì tiềm thức con người phải sổ ra cái gì nó đã nạp trong cuộc đời, chứ không thể sổ ra cái không có trước đó.

Bởi vậy không ai lý giải được ntn. Điên không hẳn điên, tỉnh không hẳn tỉnh.
Thế giới ghi nhận nhiều ca sau khi sét đánh, tai biến hoặc 1 hiểm họa gì đó đột nhiên đọc thông viết thạo và hoàn toàn sử dụng 1 loại ngoại ngữ mà trước đó chưa hề tiếp xúc cụ ạ. Họ nhà em ko có ai để em tiếp xúc và tìm hiểu chứ nếu có em cũng cố công để tìm và hiểu thêm chút cho thỏa chí tò mò
 

DiamondLee

Xe hơi
Biển số
OF-113616
Ngày cấp bằng
20/9/11
Số km
189
Động cơ
389,579 Mã lực
Đọc chuyện của cụ em nhớ lại cách đây mấy năm có mua cuốn "My son and the afterlife" của một bà mẹ Mỹ cũng khá nổi tiếng. Cậu con tuổi teen tự tử bà mẹ đau khổ lắm, sau thế nào mà 2 mẹ con giao tiếp được với nhau thường xuyên, cậu ấy kể về hành trình ở cuộc sống mới. Em đọc lúc đầu cũng thấy thú vị vì được thỏa trí tò mò. Đọc được 1/4 thì bắt đầu thấy hơn nhàm và gấp sách lại tự hỏi liệu thông tin bà ấy kể có trung thực không. Chả ai dám khẳng định, ngay cả ông chắp bút, có khi cả bà ấy luôn với tình trạng sống 2 cuộc đời vậy. Như vậy mình nhiều khả năng đang đọc TRUYỆN chứ không phải SÁCH. Tính em hay đọc nhưng quyển nào không ưng là em bỏ ngay. Câu chuyện này cũng vậy, thỏa mãn trí tò mò nhưng chả ai biết tính trung thực nên cũng không khai sáng dc gì.

Em thích những luận câu chuyện trải nghiệm, luận giải logic của CCCM trong thớt hơn.
Em thấy các cụ các mợ trên này thích nghe chuyện/truyện nên em tự nhiên nhìn thấy có 1 bài hiện lên trên FB của em thì em copy về cho CCCM đọc cho vui.
Còn em thì nói thật là cũng không tin tưởng câu chuyện trên lắm nhưng biết đâu có cụ nào trải nghiệm tương tự như tác giả bài này thì sao?
 

cuhaifus

Xe container
Biển số
OF-7216
Ngày cấp bằng
18/7/07
Số km
5,899
Động cơ
493,448 Mã lực
Em suy nghĩ khác Cụ ạ

Ví dụ tiền tỷ kia là em đưa ra có tính cá nhân để trêu Cụ cuhaifus

Còn với các câu chuyện giáo hóa, hoằng pháp, em rất dị ứng với việc đưa ra các gương như làm điều thiện thì được lợi ích như này như này (dù là về tâm linh)

Vì theo quan điểm của em, làm điều thiện, hãy như 1 cách sống, 1 bản năng từ tâm, còn nếu khi chuẩn bị nhón tay làm 1 việc được cho là thiện, mà đã nghĩ là để được 1 lợi ích gì đó, thì đã mất đi cái bản chất, cái Thiện lực ban đầu

Tất nhiên, với bách tính, thì dù có nghĩ như vậy, nhưng thực tế làm ra điều thiện, ấy là quý giá rồi
Cụ ấy chắc đọc thoáng qua ko theo mạch nên ko biết là em với Mợ đang trêu nhau, hihi. Đúng chuẩn là làm việc thiện không được nghĩ đến lợi ích, nhưng có vẻ khó đối với quan điểm kinh tế thị trường định hướng xã nghĩa bây giờ Mợ ạ
 

HoaMaudon

Xe điện
Biển số
OF-344992
Ngày cấp bằng
1/12/14
Số km
2,013
Động cơ
298,349 Mã lực
Thế giới ghi nhận nhiều ca sau khi sét đánh, tai biến hoặc 1 hiểm họa gì đó đột nhiên đọc thông viết thạo và hoàn toàn sử dụng 1 loại ngoại ngữ mà trước đó chưa hề tiếp xúc cụ ạ. Họ nhà em ko có ai để em tiếp xúc và tìm hiểu chứ nếu có em cũng cố công để tìm và hiểu thêm chút cho thỏa chí tò mò
Trong câu chuyện về Chị Y, em có nhắc đến ""Một bà họ hàng"" ở Miền Nam ra, xem bói bằng lá cây và đã nói về những nét chính của Chị Y sau này
Cô ấy là một người hoàn toàn bình thường, làm việc bên sân khấu nghệ thuật
Những năm 1980s cũng như bao người khác, cuộc sống hết sức khó khăn, đành xin nghỉ việc ở đoàn biểu diễn và về làm buôn bán tự do, chồng cô ấy vẫn bám trụ với nghề, về sau này khi kinh tế dư dả những năm 2000, cô ấy đã mất, chú vẫn 1 mình thỉnh thoảng đóng phim truyền hình

Khoảng năm 1986-1987 thì Cô ấy bị tai nạn khi đang vội vã đi giao hàng, cô bị khá nặng
Sau khi bình phục, cô ... tự nhiên có khả năng làm Thầy
Trong ít năm, cô đã là 1 Thầy khá nổi tiếng lúc đó ở SG, và khi ra HN cô đã xem cho cánh phụ nữ có tâm tín, thời điểm đó, đàn ông chưa tin nhiều đâu, ngay như Bố em với Bác nhà chị Y cũng chỉ ừ hử nhìn các bà các chị xúm vào xem

Cô xem rất đông khách, kinh tế hưng vượng lên cực kỳ nhanh chóng, tiếng hay đồn xa, khách các tỉnh cũng về xem
Được gần chục năm thì con trai Cô ấy mất trong 1 căn bệnh cực kỳ hi hữu
Từ đó Cô ngừng không xem nữa, khoảng 3 năm sau thì Cô cũng ra đi
 

lạc lối

Xe điện
Biển số
OF-204320
Ngày cấp bằng
31/7/13
Số km
3,333
Động cơ
331,472 Mã lực
Nơi ở
HoChiMinh
Cái tôi dang bàn là câu chuyện của chủ thớt và các vấn đề khó hiểu thường gặp trong đời sống
Cá nhân tôi Không phải "Căn", hay để" trở thành cái gì" như cụ nghĩ đâu .
Tôi chỉ làm sáng tỏ Quan điểm của PG nhìn nhận vấn đề đó ra sao?
Các tôn giáo khác nhìn nhận vấn đề đó ra sao?
và tín ngưỡng VN nhìn nhận nó ra sao.
Rồi tôi dưa vào đó để đưa ra nhận xét cái nào hợp lý hơn? Chứ tôi không bắt ai phải làm theo cả.
Và tôi cũng không cho rằng mình là cái gì cả,, nên không cáu giận văng tùm lum rồi chỉ trích như cá cụ đó làm với tôi. vì tôi biết họ nói mà họ không biết họ đang làm gì. có nghĩa là họ chỉ vô ý mất kiểm soát. Nêu tôi không giận hay trách cứ gì họ cả.
Nhưng Lý luận nói theo sách thì cứ phải tuân thủ nguyên tác. Cũng vậy khi bàn về Kinh Phật tôi cũng không dám tự biến tấu xào nấu, dễ bị kẻ xấu lợi dụng, chèn căt, đưa ra định hướng, làm người đọc hiểu sai nội dung. Nên tôi phải biện luận về nội dung của tôi viết tránh bị hiểu sai.
Như cái video cụ trích links đó.
Thế thôi ai thich thì đọc, Họ có cho tôi cái gì đâu, và tôi cũng không lấy mất sao họ cái gi đâu. Sao họ lại muốn bắt tôi viết theo ý họ được?
Cảm ơn cụ dã dung hòa, nhưng tôi nghĩ là tuy duyên thôi.
Vì hiện này có quá nhiều người bị đinh hướng hiểu sai về PG, nhưng lại tự cho mình phán xét người khác dưới cách hiểu của riêng họ, quy kết cho là Nghiệp báo này nọ... Khiến người nghe hoang mang và làm mất thiện cảm của họ với PG thôi.
Một khi họ hiêu vấn đề cố lõi ở ngay bản thân họ. thi đâu còn sợ ai chỉ trích de dọa, quy kết nghiệp cho họ nữa?
Tặng cụ :
Cảm xúc trong cuộc đời cũng giống như một chuyến xe dạo chơi qua vùng đồi núi , ta mất nhiều thời gian ở phía dưới con dốc mong chờ - bâng khuâng.
Chúc vui vẻ.
 

Nine

Xe điện
Biển số
OF-40292
Ngày cấp bằng
11/7/09
Số km
2,890
Động cơ
495,096 Mã lực
a

nói một cách chính xác hơn, chả ai đủ trình để thuyết giảng phật giáo ngoài đức phật, là vì đó là người đủ tam minh lục thông thấu suốt mọi việc, việc diễn giải cái hiểu biết đó cho các đồ đệ được biên soạn từ dễ đến khó phù hợp với mọi trình độ và căn tính.
Vì nhìn thấy tương lai, khi người ta sửa chữa, xuyên tạc, tác động đến giáo lý của phật giáo, ngài mới nhắn rằng là không cần phải bái ai làm thầy cả, chỉ dựa vào chính pháp, chỉ học chính pháp vì đó chính là hiện thân của đức phật, còn không thì cũng hên xui. bái nhâm thầy coi như đi tong

Ngoài ra, nếu không hứng thú với đạo phật bác có thể thử loại tín ngưỡng tôn giáo khác, biết đâu lại đồng sóng với một trong các loại đó, ví dụ thích nghe hát văn thì sao, đó là việc bình thường.
Giống như bọn ma quỷ cứ nhìn thấy phật, nghe thấy giảng kinh, niệm phật là đau đầu bỏ chạy xa tít mù tắp ý bác. Khác sóng nó nhức đầu lắm, đừng cố.
Sai rồi cụ. Mình không biết không có nghĩa là không tồn tại
 

TimeBreak

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-70206
Ngày cấp bằng
8/8/10
Số km
2,103
Động cơ
460,817 Mã lực
Vậy mợ có kiến giải gì về việc chùa có và không có phật (hiển linh) ngự không?
Mợ có thể cho một vài ví dụ cụ thể
Với cách kiến giải về chùa có và không có Phật ngự của Mợ Hoa trên kia, Cụ có quan điểm như nào?
 

Pikapika3

Xe tải
Biển số
OF-786116
Ngày cấp bằng
31/7/21
Số km
374
Động cơ
31,993 Mã lực
Tuổi
34
Cụ nên tìm cuốn Bước đầu đến với đạo Phật (Đạo Phật nhập môn) của một nhà sư người Pháp gốc Do thái. Không đao to búa lớn hay mớ triết lý rối rắm, người phương Tây coi đạo Phật như một lối sống, một cách tiếp cận thế giới dưới góc nhìn của bản chất sự việc. Phật Tổ là hình mẫu tiêu biểu để mọi người noi theo. Chùa chỉ là nơi lan toả và tưởng nhớ tới các vj Phật, Bồ tát.
Dạo này dịch quá, em đưa bài tập thở mà em được dạy trong giấc mơ cách đây cũng vài năm. Trong giấc mơ đấy em gặp 3 vị mặc áo blu trắng, 1 nam và 2 nữ. Vị nam hướng dẫn em tập thở bằng bụng và yêu cầu kéo dài hơi thở gấp 4 lần bình thường. 2 vị nữ thì lặng lẽ không nói gì. Sau này suy luận thì nhận thấy yếu tố nam- nữ chính là âm - dương , âm luôn thu vào còn dương thì đẩy ra. Có thể chia hơi thở là 4 phần, 2 phần hít vào, 1 phần thở ra, phần còn lại để chuyển đổi nhịp nhàng giữa hít vào - thở ra và thở ra -hít vào.
Đây chính là phương pháp thở hình vuông. Em có biết một người tập theo phương pháp này là hoạ sĩ Hoàng Lập Ngôn.

nói chubg thở bụng là tốt.
 

Hồng Ca

Xe tải
Biển số
OF-644805
Ngày cấp bằng
30/4/19
Số km
311
Động cơ
119,149 Mã lực
Chia sẻ với các Mợ các Cụ một góc nhìn của GS Ngô Đức Thịnh
Linh hồn là có thật?
Theo GS Ngô Đức Thịnh, Giám đốc Trung tâm Bảo tồn văn hóa tín ngưỡng dân gian, Bộ VH-TT&DL, ý nghĩa của ngày “xá tội vong nhân” thực ra còn sâu sắc hơn thế. Bởi ý nghĩa tưởng là chỉ dành cho người đã khuất nhưng nói một cách chính xác còn chính là để cho người đang sống. Vì người sống nếu muốn yên ổn, hạnh phúc thì phải lo cho những người đã chết một “cuộc sống yên bình”. Tất nhiên những người chết đó phải có liên quan đến người sống có thể với mức độ ít nhiều khác nhau. Nhưng mới nghe như vậy đừng vội vàng kết luận là mê tín dị đoan mà kể cả theo duy tâm, điều này cũng rất hợp lý. GS Ngô Đức Thịnh nói: “Nếu bạn không lo cho những người thân hoặc những người có liên quan đã khuất mồ yên mả đẹp thì rõ ràng lương tâm bạn day dứt. Lương tâm bạn mà day dứt, cuộc sống của bạn chắc chắn bị ảnh hưởng. Ứng với cách giải thích trên, đúng là như vậy”.
Vậy, cuộc sống của “người âm” và linh hồn liệu có thật?
GS Ngô Đức Thịnh trả lời: “Tôi sẽ không khẳng định là có hay không. Nhưng tôi sẽ kể câu chuyện mà tôi vừa trải nghiệm đúng trước rằm tháng 7 khoảng 1 tuần. Từ đó mỗi người có thể tự rút ra cho mình kết luận có hay không “cõi âm” và có hay không chuyện cuộc sống của con người sau khi đã chết”. Ông Thịnh kể rằng, trước rằm tháng 7 khoảng 1 tuần, ông cùng 1 đoàn gồm 10 nhà khoa học và một số thanh đồng đi công cán tại Phú Quốc. Trước chuyến đi, đoàn của ông có dự định nhân tháng 7 “xá tội vong nhân” thì khi vào Phú Quốc, cụ thể tại nhà tù Phú Quốc, sẽ lập đàn lễ vong linh các chiến sĩ cách mạng của ta đã hy sinh ở đây. Để chuẩn bị cho việc lập đàn, đoàn của ông chuẩn bị sẵn những lễ vật như: gạo, muối... (vì cúng chúng sinh ngày rằm tháng 7 phải có gạo, muối).
Tuy nhiên, khi vào đến nơi, ông xin phép chính quyền địa phương Phú Quốc, họ lại không đồng ý vì lý do: “Ở Phú Quốc chưa có ai lễ thế bao giờ”. Vậy là đoàn của ông đành hủy bỏ kế hoạch lập đàn lễ. Nhưng đúng khi quyết định hủy bỏ buổi lễ, một chuyện bất ngờ xảy ra là một số thanh đồng tham gia trong đoàn bỗng nhiên như bị “vong ” nhập. Phải nói thêm rằng, những thanh đồng này là thanh đồng chân chính, không làm “vấy bẩn” ngôi nhà Mẫu, cũng như không lợi dụng tín ngưỡng để trục lợi làm giàu cá nhân, ngược lại họ còn đang cùng với GS Ngô Đức Thịnh làm trong sạch văn hóa tín ngưỡng. Và khi bị “vong” nhập họ nói những điều rất xa lạ, không liên quan gì đến những người trong đoàn, cụ thể họ nói họ tên là gì, quê quán ở đâu, đã ở tù Phú Quốc bao lâu, chết vào ngày nào và vì sao chết... Và rõ ràng những thông tin ấy không phải của các thanh đồng.
GS Ngô Đức Thịnh cho biết: “Có một thành viên trong đoàn đã ghi chép đầy đủ tên tuổi, địa chỉ... mà các thanh đồng đã nói khi bị “vong” nhập nên tôi không ghi chép nữa. Nhưng tôi nhớ có một “vong” đã nói chi tiết nhà “anh” ở Cam Ranh”. Không chỉ nói về nhân thân, GS Ngô Đức Thịnh còn kể, các “vong” còn “trách” với ý: Đoàn đã quyết định làm lễ sau đó lại không làm, làm cho hàng trăm “người” tập trung ở chùa để chờ “dự” lễ. Thế là sau khi chứng kiến cảnh “vong” nhập đến mức khó tin này, nhiều người trong đoàn của GS Thịnh đã quyết định đến chùa Trùng Hưng tự làm lễ thay vì lễ ngay tại nhà tù Phú Quốc. Tuy nhiên, khi đến Trùng Hưng tự, quyết định trên lại tiếp tục vấp phải sự bất hợp tác của sư trụ trì Trùng Hưng tự với lý do cũng hệt như chính quyền địa phương đã đưa ra.
Với cương vị của người đứng đầu cơ quan nghiên cứu, bảo tồn văn hóa tín ngưỡng dân gian, đồng thời với tư cách là nhà nghiên cứu văn hóa tín ngưỡng, GS Ngô Đức Thịnh đã phải cố gắng thuyết phục sư trụ trì ở Trùng Hưng tự và may sao cuối cùng nhà sư đồng ý.
Trong quá trình làm lễ, có một chi tiết mà GS Ngô Đức Thịnh cho rằng, vì nó mà ông không biết nên hay không tin vào chuyện “vong linh”, “âm cung” là có thật. Bởi đó là một trải nghiệm hiếm hoi khiến một người mặc dù đã hơn 30 năm nghiên cứu về tín ngưỡng, tâm linh như ông nhưng vẫn phải bất ngờ và dẫn đến bán tín bán nghi: liệu những gì người ta vẫn khẳng định về “thế giới bên kia”, về “linh hồn” chỉ là tưởng tượng có đúng? Hay quan niệm: những gì chúng ta chưa biết, không có nghĩa là không tồn tại là sai?
Ông kể: “Sau khi thắp hương trước mâm lễ bày gồm gạo, muối, cháo trắng... và hương cháy chưa được một nửa, bỗng nhiên, hàng loạt thanh đồng trong đoàn xông vào mâm lễ, bốc gạo sống nhai ngấu nghiến trước sự kinh ngạc đến hoảng hồn của những người trong đoàn. Còn cơm và cháo, họ ăn như thể người bị bỏ đói bao nhiêu lâu sau đó mới có được cái ăn. Lúc đó, tôi có cảm giác, họ không phải là họ. Vì lúc sau tôi hỏi họ: Vừa làm gì đấy thì người nào người nấy với nét mắt ngẩn ngơ không ai nhớ đã làm gì”. Ông còn nói thêm: “Phải chăng vong linh các chiến sĩ cách mạng ở nhà tù Phú Quốc đã nhập vào các thanh đồng và chuyện tồn tại các vong linh là có thật”.
Với câu chuyện trên đây, một lần nữa GS Ngô Đức Thịnh nhấn mạnh: “Tôi không muốn khẳng định một điều gì về chuyện này. Bởi theo duy vật, hiện tượng không chạm được vào một cách cụ thể như chạm vào da thịt thì không thể khẳng định là có thật. Còn theo duy tâm, hiện tượng thực thực hư hư đã được công nhận là tồn tại. Nói chung tùy theo quan niệm của từng người để khẳng định điều này. Nhưng riêng với tôi, sau chuyện này, tôi muốn nhắc lại rằng: những gì ta không biết không có nghĩa là không có thật. Vấn đề chỉ là nó tồn tại dưới hình thức nào mà thôi”.
nguồn: https://petrotimes.vn/nhan-mua-le-vu-lan-thuc-hu-chuyen-coi-am-126121.html
 

Pikapika3

Xe tải
Biển số
OF-786116
Ngày cấp bằng
31/7/21
Số km
374
Động cơ
31,993 Mã lực
Tuổi
34
Đến đây phát sinh một công án rất hay: trong Chùa có Phật không?
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top