[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2021 - vol 2

Trạng thái
Thớt đang đóng

HoaMaudon

Xe điện
Biển số
OF-344992
Ngày cấp bằng
1/12/14
Số km
2,013
Động cơ
298,349 Mã lực
Tối qua định gõ chuyện hầu các bác mà đi tập gym về buồn ngủ quá. Sáng nay dậy gõ kẻo quên.

Hồi trẻ em thích đi đó đây tình cờ do công việc mà em được đi nhiều nơi. Em thích đi rừng núi nên thường nhận đi những chuyến công tác vất vả ầ chả mấy ai thích. Em đi Sapa khá sớm, lần đầu tiên vào năm 90, lúc đó Sapa mới được người Pháp phát hiện trở lại. Do bị cảnh đẹp của núi rừng Tây Bắc quyến rũ nên thường tìm cách để đi.

Đi Tây Bắc lúc đấy không dễ như bây giờ. Đi qua khỏi Hoà Bình lên dốc Cun đường nhỏ và xấu nhiều ổ gà, đá hộc. Trên đường thì gần như không có hàng quán gì. Đường từ Điện Biên trở đi, qua
đến Lào Cai thì gần như cưỡi trên đá hộc mà đi. Lúc ấy tuyến này đi lại chủ yếu bằng xe u oát. Mỗi chuyến đi mà lúc dừng nghỉ tay em tê bại trót gác lên thành cửa.

Do đường khó đi và ít chỗ nghỉ nên thường phải tính toán chia các chặng đường để ăn nghỉ cho phù hợp. Em nhớ chặng đầu tiên có thể ăn ở Hoà Bình và ngủ ở Mai Châu. Cũng có khi vì công việc nên ngủ ở Hoà Bình.

Tiếp theo là ăn ở Mộc Châu và về Sơn La ngủ. Bọn em hay ăn ở quán 26 Mộc Châu lúc này còn là quán gỗ bé tẹo. Em nhớ có những ngày cảnh cao nguyên chìm trong sương giá, khách qua đường túm tụm ăn uống trong căn nhà gỗ sơn xanh cảnh như trong một bộ phim của Trương Nghệ Mưu. Tiếc là lúc đấy trình chụp ảnh của em còn kém. Sau này quay lại quán 26 giờ xây to như lâu đài làm em phải ngạc nhiên.

Về Điện Biên thì ngủ ở MT, nếu em nhớ không lầm thì chủ khách sạn này giờ là đại gia bất động sản. Lúc ấy thì vẫn ăn cơm với khách bọn em, có lần mời em uống rượu mật gấu. Đó là lần đầu tiên em uống mật gấu và thấy thật sự công hiệu. Sáng hôm sau mọi chỗ nhức mỏi biến mất. Sau này có khi em uống cả mật gấu Bắc Cực cũng chả thấy gì. Trà dư tửu hậu cánh lái xe kể với em chủ khách sạn này buôn đen, nghe cho vui thì biết thế.

Do ăn nghỉ có cung như thế nên thời gian đi và chặng đường đi bọn em nắm khá rõ. Giờ thì quên rồi :D. Đôi khi trên đường đến giờ ăn, em xui lái xe chạy vượt lên các xe phía trước để về ăn cơm trước.
Cụ đều tay nhé ạ
Năm đầu 90 khi Cụ đang ngồi Uaz rong ruổi cung Tây Bắc hoang sơ thì em đang học lớp 4,5 ....... vẫn vui sướng hoan hỉ mỗi khi ông cậu ruột đi từ Tây Bắc về, cho quà là mấy cái bánh sữa đặc, ngọt lừ mà ông ấy bảo là mua ở Mộc Châu
Ôi sao mà ngon thế
 

LÃO CANH NÔNG

Xe điện
Biển số
OF-701798
Ngày cấp bằng
26/9/19
Số km
2,253
Động cơ
129,813 Mã lực
Em vốt LÃO CANH NÔNG, hoa thơm mỗi cụ Hưởng tý mà, khó khổ cũng chia đều
cảm ơn lão huynh đã ưu ái.
nhưng thực là em ko có khả năng để chèo lái 1 thớt ẩn tàng nhiều sự thâm sâu ntn.
_ về sát căn âm hay chiêm nghiệm âm giới...em ko có khả năng như lão DurexXL , Đại Ba , pikapika1
_ về sự trải nghiệm, hiểu biết em thực rất hữu hạn, ít ỏi khi đặt bên cạnh bề dày của các lão duchathoithoi , tuantab , dung.nv , đại dương xanh 06
_ về cảm nhận, các tổng hợp vấn đề và logic phân tích, khả năng của em rất hạn chế, thiếu thốn...chứ ko được như mợ Khoai Cún , HoaMaudon , Mimeo

ấy là còn chưa kể đến những cccm đang ém mình, chỉ đọc chứ đếk thèm còm.

thế nên em sẽ vẫn chỉ làm chân điếu đóm, góp với thớt những chuyện thực tế, thực địa mà chính bản thân em và những người thân của em trải qua.
yếu tố rùng rợ, sợ hãi...trong chuyện của em là ko có, nhưng đảm bảo là chuyện, chứ ko phải truyện.

loạt chuyện về mảnh đất nhà chú S (của em bây giờ), cùng sự ân oán, đấu nhau bằng trấn yểm mồ mả, bùa phép...của 2 vị địa chủ tại cái làng ấy (1 trong 2 bên là hậu duệ của vương triều nhà Mạc), cũng như những vong hồn đang còn tồn tại trên thửa đất đó, em sẽ tiếp tục cập nhật và biên hầu cccm khi đã có đủ thông tin.

nhân cccm đang luận bàn về sông nước, em chia sẻ 2 trường hợp như sau
1/ trường hợp của chính em (1 trong 3 lần chết hụt)
hồi còn nhỏ, khi ở biển Nha Trang, tàu neo bên ngoài, em cũng sĩ đời theo các anh các chú, nhảy ùm xuống và bơi vào bờ.
khốn nỗi vùng biển đó thì dốc, chứ ko thoải như những vùng biển em quen, nên khi cách bờ khoảng 30m, và em đã đuối sức, bơi ko nổi, hạ chân đứng xuống thì bị hụt.
chới với ngoi lên ngoi xuống ngụp lặn để vẫy gọi mọi người đứng gần cứu, mà tiệt chẳng bố nào nghe thấy.
trong cái lúc tưởng chết, sức đã cùng và xác định là chìm, thì cảm nhận rất rõ ràng có 1 "bàn tay" đỡ chân em phía dưới và đẩy mạnh em lên bật tung lên cao khỏi mặt nước.
lúc đó thì các bố kia mới nhìn thấy và bơi ra cứu.
sau này mới biết, đó là bàn tay của bà tổ cô.
và 2 lần chết hụt khác, cũng là có 1 bàn tay như vậy giật em lại để mà sống.

2/ chính là trường hợp của chú N (em trai chú S trong loạt chuyện của em)
cái lần bị lôi và dìm xuống sông, khi được cõng ngược về nhà. chú N chẳng có biểu hiện gì là còn sống cả.
chú N được người làng lăn qua lăn lại, sờ nắn xoa bóp. và họ ngăn ko cho người nhà đến gần.
người làng họ làm với chú N như sau:
_ họ dùng rơm để đun nóng đuýt của cái nồi gang
_ họ vật ngửa chú N ra, phủ rơm lên bụng chú N, rồi lấy cái nồi gang nóng đuýt ấy, áp thẳng vào vùng bụng phủ rơm đó, ấn mạnh xuống rồi xoay xoay cái nồi.
_ 1 lúc sau thì mồm miệng chú N ọc ra toàn thứ sền sệt bùn đen, rồi chú N từ từ tỉnh lại.
 
Chỉnh sửa cuối:

pikapika1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-744672
Ngày cấp bằng
30/9/20
Số km
389
Động cơ
62,770 Mã lực
Tuổi
44
Ở đây em thấy có bác Đức Hà thôi thôi là dân công trình hay một số bác làm dự án với kiểm lâm thì quen cảnh sống ở những nơi rừng núi xa xôi. Công việc của bọn em lúc đấy không đến nỗi thế, chỉ là công tác ngắn ngày, mỗi nơi ở 1,2 đêm. Thế nhưng lúc ấy cơ sở hạ tầng gần như không có nên lúc nào em cũng lo xa phòng đói khát. Trong Ba lô lúc nào cũng phải có lương khô nước uống. Ở Hoà Bình trước khi đi mua được cái gì vất lên xe là mua kẻo không có gì để ăn.

Đôi khi phải ăn ở trong các bản thì em lúc nào cũng thủ sẵn ớt để ăn cùng. Nghe nói là người hạ bùa ngải, thuốc độc thường tránh có ớt vì nạn nhân mà ăn ớt vào là lăn ra chết. Em nghĩ như em cubgx chả ma nào thả bùa đâu nhưng cứ chắc ăn. Biếtlàm sao được, có những chiều nắng đẹp gặp các cô gái Thái tắm trần bên các bờ suối nhìn các bộ ngực căng đầy ẩn hiện trong làn nước trong suốt dưới ánh nắng chiều rực rỡ cũng thích đấy nhưng không dám động vì sợ nhỡ bỏ bùa thì dở.

Bôn tẩu giang hồ em cũng hay gặp các khách sạn mà đồn là có những phòng có ma, không ai dám ở. Em từng gặp cảnh khách nửa đêm náo loạn khách sạn nằng nặc đòi đổi phòng nhưng bản thân em chưa gặp bao giờ. Có một điều thành thói quen đến giờ vào ngủ phòng hai giường đơn bao giờ em cũng phải xới chăn chiếu lên cả hai giường rồi vứt đồ đạc lên giường còn trống làm như cả hai giường đều có người ngủ. Thỉnh thoảng trời mưa rét mướt nằm trong phòng nhớ lại truyện Liêu Trai, nửa đêm người học trò nghe mưa có tiếng gõ cửa, một người thiếu nữ xưng thiếp là hồ ly sợ thiên lôi xin cho trú nhờ. Ấy thế mà cũng có lần có người gõ cửa, là một người con gái.... à quên chuyện này là chuyện khác xin lỗi các cụ checker, à quên ọp phơ.
 

LÃO CANH NÔNG

Xe điện
Biển số
OF-701798
Ngày cấp bằng
26/9/19
Số km
2,253
Động cơ
129,813 Mã lực
có những chiều nắng đẹp gặp các cô gái Thái tắm trần bên các bờ suối nhìn các bộ ngực căng đầy ẩn hiện trong làn nước trong suốt dưới ánh nắng chiều rực rỡ

Ấy thế mà cũng có lần có người gõ cửa, là một người con gái.... à quên chuyện này là chuyện khác xin lỗi các cụ checker,
hơ...ơ ơ
cụ anh làm em xốn xang và tâm tư quá.
có hình mình họa thì thực đội ơn cụ anh lắm lắm.
 

mypleasure

Xe buýt
Biển số
OF-156676
Ngày cấp bằng
13/9/12
Số km
914
Động cơ
356,955 Mã lực
Ở đây em thấy có bác Đức Hà thôi thôi là dân công trình hay một số bác làm dự án với kiểm lâm thì quen cảnh sống ở những nơi rừng núi xa xôi. Công việc của bọn em lúc đấy không đến nỗi thế, chỉ là công tác ngắn ngày, mỗi nơi ở 1,2 đêm. Thế nhưng lúc ấy cơ sở hạ tầng gần như không có nên lúc nào em cũng lo xa phòng đói khát. Trong Ba lô lúc nào cũng phải có lương khô nước uống. Ở Hoà Bình trước khi đi mua được cái gì vất lên xe là mua kẻo không có gì để ăn.

Đôi khi phải ăn ở trong các bản thì em lúc nào cũng thủ sẵn ớt để ăn cùng. Nghe nói là người hạ bùa ngải, thuốc độc thường tránh có ớt vì nạn nhân mà ăn ớt vào là lăn ra chết. Em nghĩ như em cubgx chả ma nào thả bùa đâu nhưng cứ chắc ăn. Biếtlàm sao được, có những chiều nắng đẹp gặp các cô gái Thái tắm trần bên các bờ suối nhìn các bộ ngực căng đầy ẩn hiện trong làn nước trong suốt dưới ánh nắng chiều rực rỡ cũng thích đấy nhưng không dám động vì sợ nhỡ bỏ bùa thì dở.

Bôn tẩu giang hồ em cũng hay gặp các khách sạn mà đồn là có những phòng có ma, không ai dám ở. Em từng gặp cảnh khách nửa đêm náo loạn khách sạn nằng nặc đòi đổi phòng nhưng bản thân em chưa gặp bao giờ. Có một điều thành thói quen đến giờ vào ngủ phòng hai giường đơn bao giờ em cũng phải xới chăn chiếu lên cả hai giường rồi vứt đồ đạc lên giường còn trống làm như cả hai giường đều có người ngủ. Thỉnh thoảng trời mưa rét mướt nằm trong phòng nhớ lại truyện Liêu Trai, nửa đêm người học trò nghe mưa có tiếng gõ cửa, một người thiếu nữ xưng thiếp là hồ ly sợ thiên lôi xin cho trú nhờ. Ấy thế mà cũng có lần có người gõ cửa, là một người con gái.... à quên chuyện này là chuyện khác xin lỗi các cụ checker, à quên ọp phơ.
Cụ tiếp nhé. Em thích mô típ thả cháp kiểu cháp sau viết theo hướng nào cũng được như này 😆
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
12,528
Động cơ
868,305 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
...Ấy thế mà cũng có lần có người gõ cửa, là một người con gái.... à quên chuyện này là chuyện khác xin lỗi các cụ checker, à quên ọp phơ.
Không câu nệ, không câu nệ
Lão huynh kể chi tiết cái vụ này anh em luận xem nầu :D:D:D

cảm ơn lão huynh đã ưu ái.
nhưng thực là em ko có khả năng để chèo lái 1 thớt ẩn tàng nhiều sự thâm sâu ntn.
_ về sát căn âm hay chiêm nghiệm âm giới...em ko có khả năng như lão DurexXL , Đại Ba , pikapika1
_ về sự trải nghiệm, hiểu biết em thực rất hữu hạn, ít ỏi khi đặt bên cạnh bề dày của các lão duchathoithoi , tuantab , dung.nv , đại dương xanh 06
_ về cảm nhận, các tổng hợp vấn đề và logic phân tích, khả năng của em rất hạn chế, thiếu thốn...chứ ko được như mợ Khoai Cún , HoaMaudon , Mimeo

ấy là còn chưa kể đến những cccm đang ém mình, chỉ đọc chứ đếk thèm còm.

thế nên em sẽ vẫn chỉ làm chân điếu đóm, góp với thớt những chuyện thực tế, thực địa mà chính bản thân em và những người thân của em trải qua.
yếu tố rùng rợ, sợ hãi...trong chuyện của em là ko có, nhưng đảm bảo là chuyện, chứ ko phải truyện.

loạt chuyện về mảnh đất nhà chú S (của em bây giờ), cùng sự ân oán, đấu nhau bằng trấn yểm mồ mả, bùa phép...của 2 vị địa chủ tại cái làng ấy (1 trong 2 bên là hậu duệ của vương triều nhà Mạc), cũng như những vong hồn đang còn tồn tại trên thửa đất đó, em sẽ tiếp tục cập nhật và biên hầu cccm khi đã có đủ thông tin.

nhân cccm đang luận bàn về sông nước, em chia sẻ 2 trường hợp như sau
1/ trường hợp của chính em (1 trong 3 lần chết hụt)
hồi còn nhỏ, khi ở biển Nha Trang, tàu neo bên ngoài, em cũng sĩ đời theo các anh các chú, nhảy ùm xuống và bơi vào bờ.
khốn nỗi vùng biển đó thì dốc, chứ ko thoải như những vùng biển em quen, nên khi cách bờ khoảng 30m, và em đã đuối sức, bơi ko nổi, hạ chân đứng xuống thì bị hụt.
chới với ngoi lên ngoi xuống ngụp lặn để vẫy gọi mọi người đứng gần cứu, mà tiệt chẳng bố nào nghe thấy.
trong cái lúc tưởng chết, sức đã cùng và xác định là chìm, thì cảm nhận rất rõ ràng có 1 "bàn tay" đỡ chân em phía dưới và đẩy mạnh em lên bật tung lên cao khỏi mặt nước.
lúc đó thì các bố kia mới nhìn thấy và bơi ra cứu.
sau này mới biết, đó là bàn tay của bà tổ cô.
và 2 lần chết hụt khác, cũng là có 1 bàn tay như vậy giật em lại để mà sống.

2/ chính là trường hợp của chú N (em trai chú S trong loạt chuyện của em)
cái lần bị lôi và dìm xuống sông, khi được cõng ngược về nhà. chú N chẳng có biểu hiện gì là còn sống cả.
chú N được người làng lăn qua lăn lại, sờ nắn xoa bóp. và họ ngăn ko cho người nhà đến gần.
người làng họ làm với chú N như sau:
_ họ dùng rơm để đun nóng đuýt của cái nồi gang
_ họ vật ngửa chú N ra, phủ rơm lên bụng chú N, rồi lấy cái nồi gang nóng đuýt ấy, áp thẳng vào vùng bụng phủ rơm đó, ấn mạnh xuống rồi xoay xoay cái nồi.
_ 1 lúc sau thì mồm miệng chú N ọc ra toàn thứ sền sệt bùn đen, rồi chú N từ từ tỉnh lại.
Lão nhắc em mới nhớ

Trong tổng thể các công trình, địa điểm có liên quan đến câu chuyện tâm linh ở khu làng mà Lão mua đất nhà ông S, Lão chú ý tìm hiểu chek thông tin cho em mấy công trình này:
Giếng làng, có liên quan đến các Vị liệt tổ liệt tông dòng họ lớn không? (đào giếng, xây giếng cho làng...)
Con mương, sông nhỏ chạy qua làng hoặc quanh làng, đây là sông nhỏ, có thể tự nhiên, có thể do đào từ nhiều đời
Chắc chắn có khu Lăng mộ của các vị ấy, rải rác. Khu lăng mộ chứ ko chỉ là mộ Lão nhé. Có văn bia, có phỗng đá ...có thể nay ko còn do biến động thời gian, lịch sử
 
Chỉnh sửa cuối:

HoaMaudon

Xe điện
Biển số
OF-344992
Ngày cấp bằng
1/12/14
Số km
2,013
Động cơ
298,349 Mã lực
Cụ Bình minh biển đập tay tìm điếu tìm đóm từ đêm qua tới nay vẫn chưa lên sóng ạ? :P
 

pikapika1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-744672
Ngày cấp bằng
30/9/20
Số km
389
Động cơ
62,770 Mã lực
Tuổi
44
Em có may mắn là được đi Tây Bắc vào những năm 90 và đầu năm 2000, được chứng kiến phong cảnh Tây Bắc còn hoang sơ. Sau này được đi nhiều nơi trên thế giới, nhiều cảnh đẹp núi non ở Châu Âu nhưng em cho là phong cảnh của Việt Nam ta không kém gì. Tiếc là chúng ta không biết các khai thác mà huỷ hoại tốc độ nhanh quá.

Những cảnh núi rừng em được chứng kiến nhiều khi quay lại trong đầu như một bộ phim, rất tiếc với kiến văn nông cạn cùng từ ngữ hạn hẹp không thể nào mô tả. Ví dụ em ấn tượng nhất lần đầu tiên chứng kiến cảnh đỉnh đèo 2000 mét, lúc ấy trời xanh ngắt, cả rừng núi có mỗi cái xe ô tô của em đỗ bên cạnh một ngọn thác vô danh. Phía xa là cả một thung lũng mây. Em chưa đến Tây Tạng nhưng với em lúc đó cảm giác không khác gì thấy núi thiêng Kailash ở Tây Tạng. Hay cảnh một đêm trăng, xe của em chạy giữa một thung lũng ở Mộc Châu, khắp nơi hoa nở trắng xoá. Em không biết là hoa gì nhưng mùi rất thơm. Sau này có đi lại em cũng không gặp nữa. Nghe nói lúc ấy họ thử nghiệm trồng cà phê ở Mộc Châu, có lẽ hoa cà phê chăng? Nhưng em chỉ nhớ cảnh mở hết bạt xe để chạy giữa rừng hoa trắng tinh và thơm ngát.

Hay cảnh sáng trời còn chưa rõ từ khắp nơi từng đoàn người dân tộc đổ về chợ Bắc Hà, những ánh lửa đuốc ngoằn nghèo trên lưng chừng núi cũng là cảnh tượng ấn tượng trong em.

Thú thực là thời đó với công việc của em kiếm cũng khá so với mặt bằng xã hội. Nếu chịu khó dành dụm mua đất cát như các đồng nghiệp có lẽ em cũng đã giàu. Nhưng bản tính là nghệ sĩ nên em chỉ lo đi chơi. Đến giờ của cải chắc chỉ có một kho ký ức và kỷ niệm.
Quay lại chủ đề về tâm linh. Thường thì các chuyến đi của em bắt đầu bằng đi qua Hoà Bình, Sơn La, Điện Bién, Lai Châu, Lào Cai, Bắc Hà rồi về Hà Nội. Nhưng có những lần chỉ lên đến Sơn La hoặc Điện Biên rồi quqy về. Có khi đi lên Điện Biên bằng ô tô và quay về bằng máy bay. Máy bay Điện Biên lúc ấy cũng hiếm và chả khác xe đò mấy. Đến giờ bay có khi phi công còn mải nhậu. :D sau này đi bay ở Myanmar em cũng thấy tương tự.

Lần đấy em đi lên Điện Biên và quay về Hà Nội, do việc kết thúc chậm nên hơi nhỡ giờ nhưng đã định thì cứ chạy. Chạy đêm rất mệt vì đường xấu nhưng chuyến đấy do bên em thuê được một cái land cruiser của một dự án nên em cũng không lo. Ai ngờ chạy đến Hủa Tạt thì sương từ đâu kéo đến vây chặt hết núi rừng. Khắp nơi là một màn sương trắng đục như sữa. Ông lái xe bật đèn sương mù và bảo em là may quá trước chuyến đi đèn hỏng may mà không lười thay kịp.

Em thì khá căng thẳng, trên xe chỉ có em, chuyên gia người nước ngoài và lái xe. Chuyên gia người nước ngoài thì mệt nên ngủ từ lâu. Em sợ lái xe buồn ngủ nên cứ phải gợi chuyện liên tục.
 

LÃO CANH NÔNG

Xe điện
Biển số
OF-701798
Ngày cấp bằng
26/9/19
Số km
2,253
Động cơ
129,813 Mã lực
Trong tổng thể các công trình, địa điểm có liên quan đến câu chuyện tâm linh ở khu làng mà Lão mua đất nhà ông S, Lão chú ý tìm hiểu chek thông tin cho em mấy công trình này:
Giếng làng, có liên quan đến các Vị liệt tổ liệt tông dòng họ lớn không? (đào giếng, xây giếng cho làng...)
em quên khuấy đi mất khi ko hỏi về chi tiết giếng làng.
nhưng có 1 ngôi chùa cổ - nhỏ thôi, nhưng rất cổ kính - ngôi chùa này được xây bởi vị địa chủ dòng dõi vương triều Mạc kia.
ngôi chùa này cả làng đều khẳng định là rất thiêng.
thêm 1 điều nữa, trụ trì của ngôi chùa này, bao đời, ko về bên Phật, mà toàn những người về bên Pháp với pháp lực rất cao.


Con mương, sông nhỏ chạy qua làng hoặc quanh làng, đây là sông nhỏ, có thể tự nhiên, có thể do đào từ nhiều đời
cụ anh chuẩn rồi.
ngôi làng này được "kẹp" bởi 3 nhánh sông/kênh.
muốn đi vào làng phải đi theo hướng đường từ Nam sang Bắc.
1/ 1 nhánh sông - phía Bắc của làng (nhánh sông này vòng cung ôm lấy cuộc đất nhà chú S
2/ 1 nhánh sông (hoặc kênh) nhỏ hơn - phía Nam của làng. băng qua chiều rộng nhánh sông này, mới vào đất của làng
3/ 2 nhánh sông này được nối với nhau bằng 1 con kênh thủy lợi (nằm ở phía Đông của làng)


Chắc chắn có khu Lăng mộ của các vị ấy, rải rác. Khu lăng mộ chứ ko chỉ là mộ Lão nhé. Có văn bia, có phỗng đá ...có thể nay ko còn do biến động thời gian, lịch sử
vâng !
đúng là có thật.
chỉ là em chưa đặt chân trực tiếp vào khu đó. khu đó....um tùm cây cối quá.

bữa trước cụ anh có nhìn thấy 1 vong người nữ ở trên thửa đất nhà chú S - em cũng đã xác nhận là đúng.
chi tiết hơn: vong bé gái - bị chết bỏng ở nơi khác - được đem chôn tại đất nhà chú S rất lâu trước khi nhà chú S nhận đất cất nhà tại đây. khi nhà chú S dọn về, thì nấm mồ đó đã là vô thừa nhận và hầu hết bị quên lãng.
sau đó vợ chồng chú được "hướng dẫn" là phải tìm và bốc mộ đó lên - di cốt ra nơi khác ! nhất định phải làm ban đêm, làm trong âm thầm, bí mật. sau khi làm xong, thì mới được thông cáo cho mọi người biết.
 

pikapika1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-744672
Ngày cấp bằng
30/9/20
Số km
389
Động cơ
62,770 Mã lực
Tuổi
44
Địa danh Hua Tát, Hủa Tạt gì trên cung đường này em để ý từ lần đầu tiên em đi. Có lẽ là do ấn tượng bộ truyện ngắn Nhưngx ngọn gió Hua Tát của nhà văn Nguyễn Huy Thiệp. Nguyễn Huy Thiệp xuất hiện trên văn đàn gây chấn động với những chuyện ngắn của mình như Tướng về hưu, Muối của rừng... thời ấy em thường xuyên chầu chực ở bưu điện để mua báo Văn nghệ vỉ những chuyện ngắn ấy. Mà không chỉ có em cả xã hội bàn luận rôm rả về Thiệp. Sau này có khi chả có lúc nào có hiện tượng lặp lại văn chương chấn động xã hội như thế nữa. Tuy nhiên ấn tượng nhất với em là 10 câu chuyện về những ngọn gió Hua Tát, những câu chuyện cổ nhỏ xinh như những bông hoa dại, những viên sỏi nhỏ trên đường.

Giờ thì nhà văn Nguyễn Huy Thiệp đã thành một ngon gió để bay thấp thoáng trên khau cúi nhà sàn để tiếp tục kể những câu chuyện cổ.
 

giólangthang

Xe điện
Biển số
OF-373168
Ngày cấp bằng
10/7/15
Số km
3,710
Động cơ
592,765 Mã lực
Nơi ở
Đó đây, langthang
Xong, có khi nào vị ý theo Cún về tận nhà không ạ? X_X
;;) ;;) có lẽ nào bộ tóc đen rã rượi đó bỏ Cún theo Trang về tận nhà ko nhỉ?
:-s:-s:-s úi, hi vọng là không.
Ám ảnh bàng hoàng nhất là trưa nay cơ, đang ngồi thẩm trà bí đao ăn bỏng với bà bạn thì sếp đi họp về, bảo phải về gấp cơ sở để hỗ trợ đội xét nghiệm covid làm em cuống quýt chạy vào wc thay đồ. Chả hiểu do vội, hoa mắt hay ntn mà rõ ràng lúc ngẩng lên trần nhà, em thoáng thấy bộ tóc đen rũ dài vụt qua. Óe óe, ôm vội đồ chạy mất dạng.
Btw, sau buổi họp chiều nay thì đằng nào giờ em cũng phải xa nó một thời gian rồi, đi tăng cường cho phòng lab để đón đội vừa chống dịch về. Tự hỏi "vị kia" có nhất thiết phải bye bye em theo cách khủng bố vậy không???????
 

pikapika1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-744672
Ngày cấp bằng
30/9/20
Số km
389
Động cơ
62,770 Mã lực
Tuổi
44
Em không đi Tây Bắc nữa khi rục rịch chuẩn bị xây thuỷ điện Sơn La, em vẫn nhớ lần đấy ở khách sạn tại một thị trấn gần cầu Hang Tôm bà chủ khách sạn bảo sau này sẽ chìm dưới nước. Cái cầu Hang Tôm, đệ nhất cầu Tây Bắc rồi cũng chìm dưới nước. Nghe cũng thấy buồn vì cầu Hang Tôm ấy rất đẹp.

Sau này khi em trở lại Mộc Châu, đứng trên đồi chụp hoa cải, gặp mấy em gái Hà Nội mặc váy ngắn khoe bọn em sáng nay vừa đi xe máy từ HN lên để chụp ảnh mà sốc vì thay đổi nhanh quá. Để phục vụ xây thuỷ điện người ta đã mở rộng đường, bạt ta luy, mở góc. Có những chỗ xây đường 6 mới. Đèo Hua Tát thuộc về đường 6 cũ nên không mấy ai còn đi nữa.

Trước kia cung đèo này cũng khá khos đi dù không cao và dài như tứ đại đèo. Đèo Hua Tát nếu em nhớ không nhầm chỉ cách Mai Châu vài chục km. Cho dù lúc ấy đường xấu và sương mù thì về đến Mai Châu cũng không còn xa. Nhưng không hiểu sao hôm ấy xe của bọn em như trôi mãi trong biển sương mù. Trước sau trái phải đều không thấy gì.

lúc đấy em ngồi trong xe chỉ nghe thấy tiếng máy xe nổ đều, nhìn thấy vạch phản quang chạy dưới đường mà biết là vẫn đang tiến lên chứ không phải đứng im tại chỗ. Nhưng không hiểu sao nhìn đồng hồ đã quá thời gian dự kiến từ lâu mà vẫn chưa về đến Mai Châu.

Em nghĩ là khó có khả năng nhầm đường vì lúc ấy đường số 6 về là đường độc đạo không thể đi nhầm. Em lúc ấy tự nhiên nhớ đến những chuyện thần hổ, ma trành, những chuyện đường rừng. Em có cảm giác như xe bọn em rơi vào một dòng thời gian khác hẳn với thời gian thông thường. Xe vẫn chạy, đường thì ngoằn nghèo, tầm nhìn hạn chế. Em thì sợ lái xe lạc tay lái nên nói chuyện linh tinh liên tục.

Mãi đến lúc nhìn thấy ngã ba quen thuộc Mãn Đức để vào Mai Châu em mới thở phào. Chuyến hôm đấy bọn em về muộn hơn bình thường chắc mấy tiếng. Nhưng em vẫn không hiểu nổi là tại sao lại vè muộn thế. Không phải đi nhầm đường, mà xe cộ vẫn tốt, có đi chậm cũng không đi chậm thế.

sau này có kể cho mấy người thì họ bảo em tưởng tượng, thần hồn nát thần tính chứ làm gì có chuyện ấy. Em cũng không rõ nên sau này cũng không kể lại với ai. Nhưng với em đó vẫn là một ấn tượng mạnh mỗi khi em nhớ về Tây Bắc mờ sương của thời trai trẻ.
 

UltraMod

Xe tăng
Biển số
OF-592828
Ngày cấp bằng
1/10/18
Số km
1,432
Động cơ
143,433 Mã lực
Website
trendyeyewear.vn
Em không đi Tây Bắc nữa khi rục rịch chuẩn bị xây thuỷ điện Sơn La, em vẫn nhớ lần đấy ở khách sạn tại một thị trấn gần cầu Hang Tôm bà chủ khách sạn bảo sau này sẽ chìm dưới nước. Cái cầu Hang Tôm, đệ nhất cầu Tây Bắc rồi cũng chìm dưới nước. Nghe cũng thấy buồn vì cầu Hang Tôm ấy rất đẹp.

Sau này khi em trở lại Mộc Châu, đứng trên đồi chụp hoa cải, gặp mấy em gái Hà Nội mặc váy ngắn khoe bọn em sáng nay vừa đi xe máy từ HN lên để chụp ảnh mà sốc vì thay đổi nhanh quá. Để phục vụ xây thuỷ điện người ta đã mở rộng đường, bạt ta luy, mở góc. Có những chỗ xây đường 6 mới. Đèo Hua Tát thuộc về đường 6 cũ nên không mấy ai còn đi nữa.

Trước kia cung đèo này cũng khá khos đi dù không cao và dài như tứ đại đèo. Đèo Hua Tát nếu em nhớ không nhầm chỉ cách Mai Châu vài chục km. Cho dù lúc ấy đường xấu và sương mù thì về đến Mai Châu cũng không còn xa. Nhưng không hiểu sao hôm ấy xe của bọn em như trôi mãi trong biển sương mù. Trước sau trái phải đều không thấy gì.

lúc đấy em ngồi trong xe chỉ nghe thấy tiếng máy xe nổ đều, nhìn thấy vạch phản quang chạy dưới đường mà biết là vẫn đang tiến lên chứ không phải đứng im tại chỗ. Nhưng không hiểu sao nhìn đồng hồ đã quá thời gian dự kiến từ lâu mà vẫn chưa về đến Mai Châu.

Em nghĩ là khó có khả năng nhầm đường vì lúc ấy đường số 6 về là đường độc đạo không thể đi nhầm. Em lúc ấy tự nhiên nhớ đến những chuyện thần hổ, ma trành, những chuyện đường rừng. Em có cảm giác như xe bọn em rơi vào một dòng thời gian khác hẳn với thời gian thông thường. Xe vẫn chạy, đường thì ngoằn nghèo, tầm nhìn hạn chế. Em thì sợ lái xe lạc tay lái nên nói chuyện linh tinh liên tục.

Mãi đến lúc nhìn thấy ngã ba quen thuộc Mãn Đức để vào Mai Châu em mới thở phào. Chuyến hôm đấy bọn em về muộn hơn bình thường chắc mấy tiếng. Nhưng em vẫn không hiểu nổi là tại sao lại vè muộn thế. Không phải đi nhầm đường, mà xe cộ vẫn tốt, có đi chậm cũng không đi chậm thế.

sau này có kể cho mấy người thì họ bảo em tưởng tượng, thần hồn nát thần tính chứ làm gì có chuyện ấy. Em cũng không rõ nên sau này cũng không kể lại với ai. Nhưng với em đó vẫn là một ấn tượng mạnh mỗi khi em nhớ về Tây Bắc mờ sương của thời trai trẻ.
Khả năng cụ đã rơi vào vùng xuyên không rồi lại thoát ra và về được
 

pikapika1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-744672
Ngày cấp bằng
30/9/20
Số km
389
Động cơ
62,770 Mã lực
Tuổi
44
Khả năng cụ đã rơi vào vùng xuyên không rồi lại thoát ra và về được
Nghe nó hoang đường nên em cũng không rõ. Hôm ấy về Mai Châu muộn sáng hôm sau lại về Hn nên cũng không có lúc nào nói chuyện với lái xe. Sau này không gặp lại nữa vì xe chỉ thuê 1 lần của dự án. Còn ông chuyên gia thì ngủ nên chả biết gì.
 

techz1

Xe buýt
Biển số
OF-758411
Ngày cấp bằng
25/1/21
Số km
909
Động cơ
64,014 Mã lực
Tuổi
29
Website
www.nhadat81.com
Em không đi Tây Bắc nữa khi rục rịch chuẩn bị xây thuỷ điện Sơn La, em vẫn nhớ lần đấy ở khách sạn tại một thị trấn gần cầu Hang Tôm bà chủ khách sạn bảo sau này sẽ chìm dưới nước. Cái cầu Hang Tôm, đệ nhất cầu Tây Bắc rồi cũng chìm dưới nước. Nghe cũng thấy buồn vì cầu Hang Tôm ấy rất đẹp.

Sau này khi em trở lại Mộc Châu, đứng trên đồi chụp hoa cải, gặp mấy em gái Hà Nội mặc váy ngắn khoe bọn em sáng nay vừa đi xe máy từ HN lên để chụp ảnh mà sốc vì thay đổi nhanh quá. Để phục vụ xây thuỷ điện người ta đã mở rộng đường, bạt ta luy, mở góc. Có những chỗ xây đường 6 mới. Đèo Hua Tát thuộc về đường 6 cũ nên không mấy ai còn đi nữa.

Trước kia cung đèo này cũng khá khos đi dù không cao và dài như tứ đại đèo. Đèo Hua Tát nếu em nhớ không nhầm chỉ cách Mai Châu vài chục km. Cho dù lúc ấy đường xấu và sương mù thì về đến Mai Châu cũng không còn xa. Nhưng không hiểu sao hôm ấy xe của bọn em như trôi mãi trong biển sương mù. Trước sau trái phải đều không thấy gì.

lúc đấy em ngồi trong xe chỉ nghe thấy tiếng máy xe nổ đều, nhìn thấy vạch phản quang chạy dưới đường mà biết là vẫn đang tiến lên chứ không phải đứng im tại chỗ. Nhưng không hiểu sao nhìn đồng hồ đã quá thời gian dự kiến từ lâu mà vẫn chưa về đến Mai Châu.

Em nghĩ là khó có khả năng nhầm đường vì lúc ấy đường số 6 về là đường độc đạo không thể đi nhầm. Em lúc ấy tự nhiên nhớ đến những chuyện thần hổ, ma trành, những chuyện đường rừng. Em có cảm giác như xe bọn em rơi vào một dòng thời gian khác hẳn với thời gian thông thường. Xe vẫn chạy, đường thì ngoằn nghèo, tầm nhìn hạn chế. Em thì sợ lái xe lạc tay lái nên nói chuyện linh tinh liên tục.

Mãi đến lúc nhìn thấy ngã ba quen thuộc Mãn Đức để vào Mai Châu em mới thở phào. Chuyến hôm đấy bọn em về muộn hơn bình thường chắc mấy tiếng. Nhưng em vẫn không hiểu nổi là tại sao lại vè muộn thế. Không phải đi nhầm đường, mà xe cộ vẫn tốt, có đi chậm cũng không đi chậm thế.

sau này có kể cho mấy người thì họ bảo em tưởng tượng, thần hồn nát thần tính chứ làm gì có chuyện ấy. Em cũng không rõ nên sau này cũng không kể lại với ai. Nhưng với em đó vẫn là một ấn tượng mạnh mỗi khi em nhớ về Tây Bắc mờ sương của thời trai trẻ.
Em cũng đi Mộc Châu - Yên Bái - Lào Cai Sapa, lạc đường ở Yên Bái, cảm giác cứ như ma nó dẫn mình đi lối khác ấy, ghê phết, hôm đấy em đi đường mòn (đường tỉnh lộ), nên bị lạc mất 3h về đến Lao Cai là 12h đêm.
 

hp78

Xe container
Biển số
OF-177897
Ngày cấp bằng
21/1/13
Số km
5,399
Động cơ
385,884 Mã lực
Nhân đang nói về nước sâu và các hạn sông nước

Các Kụ Mợ chia sẻ về việc đuối nước và các hiện tượng xung quanh vốn đã được dân gian đúc kết như:
- Ma chết đuối, ma kéo chân, ma gọi xuống bơi

- Người chết đuối được vớt lên, đã ngừng thở, đang cứu mong manh, không được để người thân trực hệ (bố mẹ con anh chị em ruột) lại gần, nếu lại gần, thất khiếu chảy máu, không cứu được

- Có cách cứu sống người chết đuối đã ngã nước mấy tiếng mới được vớt lên

Em mời các Kụ Mợ cùng chia sẻ ợ
Em nghiên cứu mấy lá số chết đuối thì thấy có khá nhiều điểm chung lão ạ.
 

HoaMaudon

Xe điện
Biển số
OF-344992
Ngày cấp bằng
1/12/14
Số km
2,013
Động cơ
298,349 Mã lực
Em nghiên cứu mấy lá số chết đuối thì thấy có khá nhiều điểm chung lão ạ.
Cụ chia sẻ đi ạ ...hi
Lưu hà cư mệnh hoặc lưu lưu hà đáo tiểu vận đúng không ạ?
 

hp78

Xe container
Biển số
OF-177897
Ngày cấp bằng
21/1/13
Số km
5,399
Động cơ
385,884 Mã lực
Cụ chia sẻ đi ạ ...hi
Lưu hà cư mệnh hoặc lưu lưu hà đáo tiểu vận đúng không ạ?
Nếu lá số tử vi mà mệnh hoặc đại tiểu hạn có Cơ Nguyệt Đồng Lương hoặc Đồng Lương và Quan đới, Tử, Tuyệt, Tử phù, Kiếp sát, Hoá kị, Thiên không ạ. Tất nhiên phải kết hợp thêm bát tự nữa để luận đoán thời điểm ạ.
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top