[Funland] Những mẩu chuyện vui, buồn của một cựu binh.

Phè Văn Phỡn

Xì hơi lốp
Biển số
OF-791534
Ngày cấp bằng
27/9/21
Số km
1,458
Động cơ
60,387 Mã lực
Làm máy xát kiểu đó thì chắc cũng tầm hơn 20 năm rồi cụ .
Chứ giờ toàn nhà máy xay sát ,sấy khủng thôi , chạy toàn vài chục tới 100 tấn
Đúng rồi cụ. Có cả sấy mà. Họ thường làm cạp ngay cạnh lộ ven con sông cho ghe chở lúa dễ vận chuyển.
Dân Kh'mer trong đó cũng nhiều nhà giàu có, thường sau mỗi vụ gặt thóc chất cao đến nóc nhà.
Họ thường bán lúa tươi cho các hộ thu gom đem về sấy và xay xát.
Tiền bán lúa đem đi mua vàng rồi lại đong gạo ăn.
Đợt em thuê nhà bà chủ người Kh'mer cũng giàu lắm, có cô con gái mới ra trường làm giáo viên tiểu học xinh ra trò.
 

Phè Văn Phỡn

Xì hơi lốp
Biển số
OF-791534
Ngày cấp bằng
27/9/21
Số km
1,458
Động cơ
60,387 Mã lực
Có phải dân di cư đợt 1954 ko cụ nhỉ? miền Bắc đợt đó vào gần 1tr người ạ
Không phải cụ. Dân Bắc 54 chủ yếu theo đạo và sống ở miền Đông chứ ít xuống miền Tây.
Dân Bắc chủ yếu đi theo chính sách vùng kinh tế mới là chính.
Có 1 đặc điểm là các chủ tịch tỉnh thì người Nam nhưng bí thư thì đa số dân Bắc.
Các đồn trưởng biên phòng cũng hầu hết dân Bắc.
Nhiều cụ quê Nam Định vào Cà Mau, Bạc Liêu nuôi tôm cua giàu lắm. Năm 99-2000 mà mỗi tháng đã kiếm 4-500 triệu rồi.
 

Chauthanh11

Xe điện
Biển số
OF-739910
Ngày cấp bằng
19/8/20
Số km
4,150
Động cơ
119,995 Mã lực
Nơi ở
Hậu Giang
Không phải cụ. Dân Bắc 54 chủ yếu theo đạo và sống ở miền Đông chứ ít xuống miền Tây.
Dân Bắc chủ yếu đi theo chính sách vùng kinh tế mới là chính.
Có 1 đặc điểm là các chủ tịch tỉnh thì người Nam nhưng bí thư thì đa số dân Bắc.
Các đồn trưởng biên phòng cũng hầu hết dân Bắc.
Nhiều cụ quê Nam Định vào Cà Mau, Bạc Liêu nuôi tôm cua giàu lắm. Năm 99-2000 mà mỗi tháng đã kiếm 4-500 triệu rồi.
Dân Bắc 54 ở Miền Tây không đông bằng miền Đông nhưng cũng khá nhiều đó đó cụ .
Họ tập trung ở khu vực giáp 3 tỉnh Kiên Giang , An Giang , Cần Thơ . Nhiều nhất là ở huyện Tân Hiệp - Kiên Giang , chủ yếu là dân gốc Hải Dương và Thanh Hóa , hiện giờ khu vực đấy vẫn nói tiếng Bắc dù mấy thế hệ sinh ra ở đó rồi
 

Phè Văn Phỡn

Xì hơi lốp
Biển số
OF-791534
Ngày cấp bằng
27/9/21
Số km
1,458
Động cơ
60,387 Mã lực
Dân Bắc 54 ở Miền Tây không đông bằng miền Đông nhưng cũng khá nhiều đó đó cụ .
Họ tập trung ở khu vực giáp 3 tỉnh Kiên Giang , An Giang , Cần Thơ . Nhiều nhất là ở huyện Tân Hiệp - Kiên Giang , chủ yếu là dân gốc Hải Dương và Thanh Hóa , hiện giờ khu vực đấy vẫn nói tiếng Bắc dù mấy thế hệ sinh ra ở đó rồi
Vâng thế chắc do em chưa gặp. An Giang em có ghé vài lần nhưng ở Long Xuyên cũng chủ yếu gặp người Hoa là nhiều. Các vùng quê với biên giới như Tịnh Biên, Tri Tôn thì nhiều người Kh'me hơn.
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,041
Động cơ
552,432 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Chờ xem bóng đá. Em túc tắc kể tiếp chuyện " Cô gái Kh'mer":

Chuyện cô gái kể khá dài dòng... Thỉnh thoảng cô lại nhìn em có ý hỏi :" Anh có hiểu không ?"
- Cô cứ kể tự nhiên tôi hiểu câu chuyện của cô.
Tóm tắt chuyện của cô ta như sau : Cô tên là Ly Kanh Nha, sau giải phóng thì được tuyển vào làm tại UBND tỉnh. Cách đây hơn một năm có một nhóm bội đội VN về giúp tỉnh thành lập ban chỉ huy tỉnh đội và huấn luyện cho đại đội lính QĐCM Campuchia của tỉnh. Trong nhóm đó có một anh bộ đội biết tiếng Kh'mer khá thạo thường làm phiên dịch các bài giảng. Cô thường qua lại nói chuyện với đ/c bộ đội này. Sau vài tháng thì họ yêu nhau. Anh bộ đội hứa sau khi ra quân sẽ cưới cô gái. Cách đây gần 1 năm thì nhóm bội đội này được lệnh chuyển quân về Phnom Penh. Anh bộ đội theo nhóm quân chuyển đi và hứa sẽ quay lại. Lúc đó cô đã có bầu 3 tháng. Từ khi ra đi đến nay thì cô Ly không nhận được tin tức gì của anh ta nữa. Cô hỏi rất nhiều người nhưng họ đều không biết. Nhà khách nhiều người qua lại, cô mong sẽ gặp được người sẽ giúp cô tìm được người yêu. Hiện con trai cô đã 3 tháng tuổi. Khi biết tôi là bộ đội ở Phnom Penh về công tác cô rất mừng, hơn nữa tôi khá thạo tiếng Kh' mer nên cô hy vọng tôi sẽ giúp được cô.

Nghe xong câu chuyện tình của Ly, tôi hỏi :
- Cô có biết tên và quê anh ta không ?
- Anh ấy tên là Thanh. Quê ở Thanh wa.
- Vậy là anh Thanh, quê Thanh Hóa phải không ?
Cô gái gật đầu xác nhận.
- Ngoài cái tên vào quê thì cô còn biết gì thêm về anh ta không ? Trước khi chuyển quân anh ấy có ghi lại cho cô thông tin gì không ? Và có biết hai người đã có đứa con chung không ?
- Có biết đã có con. Nhưng không để lại thông tin gì.
- Vậy thì cũng khó. Vì Thanh Hóa là một tỉnh của VN rất rộng, nếu không biết huyện - xã- thôn thì rất khó tìm.
Mặt cô gái lộ vẻ thất vọng, buồn rầu. Tôi động viên cô:
- Không sao, cô yên tâm tôi sẽ cố sức giúp cô trong khả năng của tôi. Nhóm của anh Thanh có lẽ là nhóm chuyên gia quân sự. Các đơn vị làm nhiệm vụ này tôi có biết. Giờ cô cứ đi làm việc, để tôi suy nghĩ một chút.
Cô gái đứng lên chắp tay chào tôi và đi xuống khu vực bếp.
Tôi vào nhà nằm nghĩ. Nếu là chuyên gia quân sự mà chuyển về Phnom Penh thì chỉ có lính của đoàn 478 đóng gần sân bay Pochetong. Sau này thì quân khu 7 và quân khu 9 đến thay thế. Đoàn 478 rút về Phnom Penh để tập trung giúp bạn kiện toàn bộ máy Bộ Quốc phòng và huấn luyện quân đội CM Campuchia. Cũng không chắc chắn lắm vì nhiều khi trong đại đội quân quản thời kỳ đầu thì họ cũng có một nhóm giúp cho tỉnh đội và cũng gọi là chuyên gia quân sự. Chắc phải xác minh lại chuyện này.
Về đám lính cảnh vệ bọn tôi khi sang Campuchia thì toàn bộ cán bộ chiến sĩ của B.68 đều được phát một cái thẻ gọi là " Thẻ công tác" đó là một mảnh giấy to bằng cái CMTND, cũng được ép plastic. Một mặt có hình búa liềm, phía trên cùng ghi " Ban chấp hành trung ương ***.VN" phía dưới là : " Ban. B68"
dưới cùng là ghi bộ phận công tác : Bảo mật - Hậu cần - Quân lực - Cảnh vệ...
Mặt sau ghi tên - chức vụ - cấp bậc và đóng cái dấu hình chữ nhật : ***. VN - Ban B.68. Ngoài ra khi đi công tác bọn cảnh vệ còn mang theo một giấy giới thiệu của Ban : Gửi các đơn vị quân tình nguyện VN tại Campuchia. Đề nghị hết sức giúp đỡ đ/c ...mọi nơi, mọi lúc để hoàn thành nhiệm vụ. Vì có hai thứ giấy tờ này nên mỗi khi đi "bảo tiêu" bọn tôi đều được sự giúp đỡ nhiệt tình của các đơn vị.

Sau bữa cơm chiều. Tôi lại ra cầu thang ngồi hút thuốc. Vắt cái áo quân phục lên vai, đề phòng cô Ly có tìm đến thì đỡ phải đứng lên vào phòng lấy áo. Trời nhá nhem tối, Ly mới xong công việc. Thấy tôi ngồi đó, cô ta đi lên và ngồi xuống cạnh tôi.
- Anh đã nghĩ ra cách gì giúp em chưa ?
Tôi lắc đầu :
- Thông tin ít quá. Tìm đâu được một người trong đám bao nhiêu bộ đội VN tại đất nước cô. Có lẽ anh ta là một trong hàng ngàn chuyên gia quân sự công tác tại Campuchia.
Nghe tôi nói, mắt cô ta sáng lên, lắp bắp :
- Đúng rồi. Anh ấy là chuyên gia quân sự. Em quên không kể cho anh nghe, và cũng sợ anh không hiểu.
- Giờ cô cố gắng nghĩ thêm xem còn chi tiết nào nữa không ? Cô cứ nói đừng lo tôi không hiểu. Tôi chỉ còn ở đây ngày mai nữa thôi. Nên thời gian không nhiều. Sáng mai cô đưa tôi qua bên tỉnh đội, tôi sẽ hỏi bên đó xem họ có biết anh ấy ở đơn vị nào không ? Nếu biết chính xác thì khả năng tôi sẽ tìm được anh Thanh cho cô.
Cô gái đứng dậy và quỳ xuống vái tôi ba vái. Quá bất ngờ tôi vội đứng lên nâng cô gái lên.
- Cô đừng làm vậy. Tôi hứa sẽ cố gắng thôi. Còn kết quả ra sao thì chưa biết.
Sau đó thì chúng tôi ngồi nói chuyện chuyện khác. Đêm nay là một đêm trăng. Ánh trăng sáng vằng vặc soi sáng khoảng sân trước mặt. Tôi giục cô gái ra về, nhưng cô vẫn muốn ngồi cùng tôi nói những câu chuyện không đầu không đuôi.
Chợt cô quay sang hỏi tôi :
- Anh có hay nghe những bài hát Kh'mer không ?
- Tôi thỉnh thoảng cũng nghe. Nhưng không hiểu hết.
- Vậy em hát cho anh nghe một bài xem anh hiểu đến đâu nhé.
Chẳng đợi tôi đồng ý hay không ? Cô gái cất giọng hát buồn buồn. Bài hát theo nhạc bolero từ thời Sihanouk thịnh hành. Tôi chăm chú lắng nghe, cô ta hát khá hay, thể hiện tâm trạng cũng tốt.
Hát xong cô ta cười buồn hỏi tôi :
- Anh có hiểu bài hát nói gì không ?
- Có lẽ tôi hiểu được một chút. Có lẽ cô muốn mượn lời bài hát để trách anh Thanh không có tin tức gì ?
Một lần, hai lần, ba lần và bốn lần
Ba tháng 1 lần anh đều lừa dối em
Một năm đã trôi qua, vẫn hoàn toàn im lặng ...
Chỉ có lời hứa : " Sẽ cưới em"...
- Ý em không phải như vậy. Nhưng nó có vẻ hợp với tình cảnh của em hiện nay. Mà tiếng Kh'mer của anh tốt quá, hơn anh Thanh rất nhiều.
- Cảm ơn cô. Giờ cũng đã muộn cô nên về nghỉ ngơi. Sáng mai đưa tôi sang bên tỉnh đội. Tôi sẽ đưa cô về.
- Thôi, anh đi nghỉ. Nhà em gần đây thôi. Có trăng sáng em về một mình được.
Vậy cũng tốt. Đưa cô ta về cũng phiền phức.
(....)


 

pooka

Xe container
Biển số
OF-207662
Ngày cấp bằng
26/8/13
Số km
6,904
Động cơ
1,966,650 Mã lực
Chờ xem bóng đá. Em túc tắc kể tiếp chuyện " Cô gái Kh'mer":

Chuyện cô gái kể khá dài dòng... Thỉnh thoảng cô lại nhìn em có ý hỏi :" Anh có hiểu không ?"
- Cô cứ kể tự nhiên tôi hiểu câu chuyện của cô.
Tóm tắt chuyện của cô ta như sau : Cô tên là Ly Kanh Nha, sau giải phóng thì được tuyển vào làm tại UBND tỉnh. Cách đây hơn một năm có một nhóm bội đội VN về giúp tỉnh thành lập ban chỉ huy tỉnh đội và huấn luyện cho đại đội lính QĐCM Campuchia của tỉnh. Trong nhóm đó có một anh bộ đội biết tiếng Kh'mer khá thạo thường làm phiên dịch các bài giảng. Cô thường qua lại nói chuyện với đ/c bộ đội này. Sau vài tháng thì họ yêu nhau. Anh bộ đội hứa sau khi ra quân sẽ cưới cô gái. Cách đây gần 1 năm thì nhóm bội đội này được lệnh chuyển quân về Phnom Penh. Anh bộ đội theo nhóm quân chuyển đi và hứa sẽ quay lại. Lúc đó cô đã có bầu 3 tháng. Từ khi ra đi đến nay thì cô Ly không nhận được tin tức gì của anh ta nữa. Cô hỏi rất nhiều người nhưng họ đều không biết. Nhà khách nhiều người qua lại, cô mong sẽ gặp được người sẽ giúp cô tìm được người yêu. Hiện con trai cô đã 3 tháng tuổi. Khi biết tôi là bộ đội ở Phnom Penh về công tác cô rất mừng, hơn nữa tôi khá thạo tiếng Kh' mer nên cô hy vọng tôi sẽ giúp được cô.

Nghe xong câu chuyện tình của Ly, tôi hỏi :
- Cô có biết tên và quê anh ta không ?
- Anh ấy tên là Thanh. Quê ở Thanh wa.
- Vậy là anh Thanh, quê Thanh Hóa phải không ?
Cô gái gật đầu xác nhận.
- Ngoài cái tên vào quê thì cô còn biết gì thêm về anh ta không ? Trước khi chuyển quân anh ấy có ghi lại cho cô thông tin gì không ? Và có biết hai người đã có đứa con chung không ?
- Có biết đã có con. Nhưng không để lại thông tin gì.
- Vậy thì cũng khó. Vì Thanh Hóa là một tỉnh của VN rất rộng, nếu không biết huyện - xã- thôn thì rất khó tìm.
Mặt cô gái lộ vẻ thất vọng, buồn rầu. Tôi động viên cô:
- Không sao, cô yên tâm tôi sẽ cố sức giúp cô trong khả năng của tôi. Nhóm của anh Thanh có lẽ là nhóm chuyên gia quân sự. Các đơn vị làm nhiệm vụ này tôi có biết. Giờ cô cứ đi làm việc, để tôi suy nghĩ một chút.
Cô gái đứng lên chắp tay chào tôi và đi xuống khu vực bếp.
Tôi vào nhà nằm nghĩ. Nếu là chuyên gia quân sự mà chuyển về Phnom Penh thì chỉ có lính của đoàn 478 đóng gần sân bay Pochetong. Sau này thì quân khu 7 và quân khu 9 đến thay thế. Đoàn 478 rút về Phnom Penh để tập trung giúp bạn kiện toàn bộ máy Bộ Quốc phòng và huấn luyện quân đội CM Campuchia. Cũng không chắc chắn lắm vì nhiều khi trong đại đội quân quản thời kỳ đầu thì họ cũng có một nhóm giúp cho tỉnh đội và cũng gọi là chuyên gia quân sự. Chắc phải xác minh lại chuyện này.
Về đám lính cảnh vệ bọn tôi khi sang Campuchia thì toàn bộ cán bộ chiến sĩ của B.68 đều được phát một cái thẻ gọi là " Thẻ công tác" đó là một mảnh giấy to bằng cái CMTND, cũng được ép plastic. Một mặt có hình búa liềm, phía trên cùng ghi " Ban chấp hành trung ương ***.VN" phía dưới là : " Ban. B68"
dưới cùng là ghi bộ phận công tác : Bảo mật - Hậu cần - Quân lực - Cảnh vệ...
Mặt sau ghi tên - chức vụ - cấp bậc và đóng cái dấu hình chữ nhật : ***. VN - Ban B.68. Ngoài ra khi đi công tác bọn cảnh vệ còn mang theo một giấy giới thiệu của Ban : Gửi các đơn vị quân tình nguyện VN tại Campuchia. Đề nghị hết sức giúp đỡ đ/c ...mọi nơi, mọi lúc để hoàn thành nhiệm vụ. Vì có hai thứ giấy tờ này nên mỗi khi đi "bảo tiêu" bọn tôi đều được sự giúp đỡ nhiệt tình của các đơn vị.

Sau bữa cơm chiều. Tôi lại ra cầu thang ngồi hút thuốc. Vắt cái áo quân phục lên vai, đề phòng cô Ly có tìm đến thì đỡ phải đứng lên vào phòng lấy áo. Trời nhá nhem tối, Ly mới xong công việc. Thấy tôi ngồi đó, cô ta đi lên và ngồi xuống cạnh tôi.
- Anh đã nghĩ ra cách gì giúp em chưa ?
Tôi lắc đầu :
- Thông tin ít quá. Tìm đâu được một người trong đám bao nhiêu bộ đội VN tại đất nước cô. Có lẽ anh ta là một trong hàng ngàn chuyên gia quân sự công tác tại Campuchia.
Nghe tôi nói, mắt cô ta sáng lên, lắp bắp :
- Đúng rồi. Anh ấy là chuyên gia quân sự. Em quên không kể cho anh nghe, và cũng sợ anh không hiểu.
- Giờ cô cố gắng nghĩ thêm xem còn chi tiết nào nữa không ? Cô cứ nói đừng lo tôi không hiểu. Tôi chỉ còn ở đây ngày mai nữa thôi. Nên thời gian không nhiều. Sáng mai cô đưa tôi qua bên tỉnh đội, tôi sẽ hỏi bên đó xem họ có biết anh ấy ở đơn vị nào không ? Nếu biết chính xác thì khả năng tôi sẽ tìm được anh Thanh cho cô.
Cô gái đứng dậy và quỳ xuống vái tôi ba vái. Quá bất ngờ tôi vội đứng lên nâng cô gái lên.
- Cô đừng làm vậy. Tôi hứa sẽ cố gắng thôi. Còn kết quả ra sao thì chưa biết.
Sau đó thì chúng tôi ngồi nói chuyện chuyện khác. Đêm nay là một đêm trăng. Ánh trăng sáng vằng vặc soi sáng khoảng sân trước mặt. Tôi giục cô gái ra về, nhưng cô vẫn muốn ngồi cùng tôi nói những câu chuyện không đầu không đuôi.
Chợt cô quay sang hỏi tôi :
- Anh có hay nghe những bài hát Kh'mer không ?
- Tôi thỉnh thoảng cũng nghe. Nhưng không hiểu hết.
- Vậy em hát cho anh nghe một bài xem anh hiểu đến đâu nhé.
Chẳng đợi tôi đồng ý hay không ? Cô gái cất giọng hát buồn buồn. Bài hát theo nhạc bolero từ thời Sihanouk thịnh hành. Tôi chăm chú lắng nghe, cô ta hát khá hay, thể hiện tâm trạng cũng tốt.
Hát xong cô ta cười buồn hỏi tôi :
- Anh có hiểu bài hát nói gì không ?
- Có lẽ tôi hiểu được một chút. Có lẽ cô muốn mượn lời bài hát để trách anh Thanh không có tin tức gì ?
Một lần, hai lần, ba lần và bốn lần
Ba tháng 1 lần anh đều lừa dối em
Một năm đã trôi qua, vẫn hoàn toàn im lặng ...
Chỉ có lời hứa : " Sẽ cưới em"...
- Ý em không phải như vậy. Nhưng nó có vẻ hợp với tình cảnh của em hiện nay. Mà tiếng Kh'mer của anh tốt quá, hơn anh Thanh rất nhiều.
- Cảm ơn cô. Giờ cũng đã muộn cô nên về nghỉ ngơi. Sáng mai đưa tôi sang bên tỉnh đội. Tôi sẽ đưa cô về.
- Thôi, anh đi nghỉ. Nhà em gần đây thôi. Có trăng sáng em về một mình được.
Vậy cũng tốt. Đưa cô ta về cũng phiền phức.
(....)

Em lại đánh dấu hóng tiếp.
 

Phè Văn Phỡn

Xì hơi lốp
Biển số
OF-791534
Ngày cấp bằng
27/9/21
Số km
1,458
Động cơ
60,387 Mã lực
Chờ xem bóng đá. Em túc tắc kể tiếp chuyện " Cô gái Kh'mer":

Chuyện cô gái kể khá dài dòng... Thỉnh thoảng cô lại nhìn em có ý hỏi :" Anh có hiểu không ?"
- Cô cứ kể tự nhiên tôi hiểu câu chuyện của cô.
Tóm tắt chuyện của cô ta như sau : Cô tên là Ly Kanh Nha, sau giải phóng thì được tuyển vào làm tại UBND tỉnh. Cách đây hơn một năm có một nhóm bội đội VN về giúp tỉnh thành lập ban chỉ huy tỉnh đội và huấn luyện cho đại đội lính QĐCM Campuchia của tỉnh. Trong nhóm đó có một anh bộ đội biết tiếng Kh'mer khá thạo thường làm phiên dịch các bài giảng. Cô thường qua lại nói chuyện với đ/c bộ đội này. Sau vài tháng thì họ yêu nhau. Anh bộ đội hứa sau khi ra quân sẽ cưới cô gái. Cách đây gần 1 năm thì nhóm bội đội này được lệnh chuyển quân về Phnom Penh. Anh bộ đội theo nhóm quân chuyển đi và hứa sẽ quay lại. Lúc đó cô đã có bầu 3 tháng. Từ khi ra đi đến nay thì cô Ly không nhận được tin tức gì của anh ta nữa. Cô hỏi rất nhiều người nhưng họ đều không biết. Nhà khách nhiều người qua lại, cô mong sẽ gặp được người sẽ giúp cô tìm được người yêu. Hiện con trai cô đã 3 tháng tuổi. Khi biết tôi là bộ đội ở Phnom Penh về công tác cô rất mừng, hơn nữa tôi khá thạo tiếng Kh' mer nên cô hy vọng tôi sẽ giúp được cô.

Nghe xong câu chuyện tình của Ly, tôi hỏi :
- Cô có biết tên và quê anh ta không ?
- Anh ấy tên là Thanh. Quê ở Thanh wa.
- Vậy là anh Thanh, quê Thanh Hóa phải không ?
Cô gái gật đầu xác nhận.
- Ngoài cái tên vào quê thì cô còn biết gì thêm về anh ta không ? Trước khi chuyển quân anh ấy có ghi lại cho cô thông tin gì không ? Và có biết hai người đã có đứa con chung không ?
- Có biết đã có con. Nhưng không để lại thông tin gì.
- Vậy thì cũng khó. Vì Thanh Hóa là một tỉnh của VN rất rộng, nếu không biết huyện - xã- thôn thì rất khó tìm.
Mặt cô gái lộ vẻ thất vọng, buồn rầu. Tôi động viên cô:
- Không sao, cô yên tâm tôi sẽ cố sức giúp cô trong khả năng của tôi. Nhóm của anh Thanh có lẽ là nhóm chuyên gia quân sự. Các đơn vị làm nhiệm vụ này tôi có biết. Giờ cô cứ đi làm việc, để tôi suy nghĩ một chút.
Cô gái đứng lên chắp tay chào tôi và đi xuống khu vực bếp.
Tôi vào nhà nằm nghĩ. Nếu là chuyên gia quân sự mà chuyển về Phnom Penh thì chỉ có lính của đoàn 478 đóng gần sân bay Pochetong. Sau này thì quân khu 7 và quân khu 9 đến thay thế. Đoàn 478 rút về Phnom Penh để tập trung giúp bạn kiện toàn bộ máy Bộ Quốc phòng và huấn luyện quân đội CM Campuchia. Cũng không chắc chắn lắm vì nhiều khi trong đại đội quân quản thời kỳ đầu thì họ cũng có một nhóm giúp cho tỉnh đội và cũng gọi là chuyên gia quân sự. Chắc phải xác minh lại chuyện này.
Về đám lính cảnh vệ bọn tôi khi sang Campuchia thì toàn bộ cán bộ chiến sĩ của B.68 đều được phát một cái thẻ gọi là " Thẻ công tác" đó là một mảnh giấy to bằng cái CMTND, cũng được ép plastic. Một mặt có hình búa liềm, phía trên cùng ghi " Ban chấp hành trung ương ***.VN" phía dưới là : " Ban. B68"
dưới cùng là ghi bộ phận công tác : Bảo mật - Hậu cần - Quân lực - Cảnh vệ...
Mặt sau ghi tên - chức vụ - cấp bậc và đóng cái dấu hình chữ nhật : ***. VN - Ban B.68. Ngoài ra khi đi công tác bọn cảnh vệ còn mang theo một giấy giới thiệu của Ban : Gửi các đơn vị quân tình nguyện VN tại Campuchia. Đề nghị hết sức giúp đỡ đ/c ...mọi nơi, mọi lúc để hoàn thành nhiệm vụ. Vì có hai thứ giấy tờ này nên mỗi khi đi "bảo tiêu" bọn tôi đều được sự giúp đỡ nhiệt tình của các đơn vị.

Sau bữa cơm chiều. Tôi lại ra cầu thang ngồi hút thuốc. Vắt cái áo quân phục lên vai, đề phòng cô Ly có tìm đến thì đỡ phải đứng lên vào phòng lấy áo. Trời nhá nhem tối, Ly mới xong công việc. Thấy tôi ngồi đó, cô ta đi lên và ngồi xuống cạnh tôi.
- Anh đã nghĩ ra cách gì giúp em chưa ?
Tôi lắc đầu :
- Thông tin ít quá. Tìm đâu được một người trong đám bao nhiêu bộ đội VN tại đất nước cô. Có lẽ anh ta là một trong hàng ngàn chuyên gia quân sự công tác tại Campuchia.
Nghe tôi nói, mắt cô ta sáng lên, lắp bắp :
- Đúng rồi. Anh ấy là chuyên gia quân sự. Em quên không kể cho anh nghe, và cũng sợ anh không hiểu.
- Giờ cô cố gắng nghĩ thêm xem còn chi tiết nào nữa không ? Cô cứ nói đừng lo tôi không hiểu. Tôi chỉ còn ở đây ngày mai nữa thôi. Nên thời gian không nhiều. Sáng mai cô đưa tôi qua bên tỉnh đội, tôi sẽ hỏi bên đó xem họ có biết anh ấy ở đơn vị nào không ? Nếu biết chính xác thì khả năng tôi sẽ tìm được anh Thanh cho cô.
Cô gái đứng dậy và quỳ xuống vái tôi ba vái. Quá bất ngờ tôi vội đứng lên nâng cô gái lên.
- Cô đừng làm vậy. Tôi hứa sẽ cố gắng thôi. Còn kết quả ra sao thì chưa biết.
Sau đó thì chúng tôi ngồi nói chuyện chuyện khác. Đêm nay là một đêm trăng. Ánh trăng sáng vằng vặc soi sáng khoảng sân trước mặt. Tôi giục cô gái ra về, nhưng cô vẫn muốn ngồi cùng tôi nói những câu chuyện không đầu không đuôi.
Chợt cô quay sang hỏi tôi :
- Anh có hay nghe những bài hát Kh'mer không ?
- Tôi thỉnh thoảng cũng nghe. Nhưng không hiểu hết.
- Vậy em hát cho anh nghe một bài xem anh hiểu đến đâu nhé.
Chẳng đợi tôi đồng ý hay không ? Cô gái cất giọng hát buồn buồn. Bài hát theo nhạc bolero từ thời Sihanouk thịnh hành. Tôi chăm chú lắng nghe, cô ta hát khá hay, thể hiện tâm trạng cũng tốt.
Hát xong cô ta cười buồn hỏi tôi :
- Anh có hiểu bài hát nói gì không ?
- Có lẽ tôi hiểu được một chút. Có lẽ cô muốn mượn lời bài hát để trách anh Thanh không có tin tức gì ?
Một lần, hai lần, ba lần và bốn lần
Ba tháng 1 lần anh đều lừa dối em
Một năm đã trôi qua, vẫn hoàn toàn im lặng ...
Chỉ có lời hứa : " Sẽ cưới em"...
- Ý em không phải như vậy. Nhưng nó có vẻ hợp với tình cảnh của em hiện nay. Mà tiếng Kh'mer của anh tốt quá, hơn anh Thanh rất nhiều.
- Cảm ơn cô. Giờ cũng đã muộn cô nên về nghỉ ngơi. Sáng mai đưa tôi sang bên tỉnh đội. Tôi sẽ đưa cô về.
- Thôi, anh đi nghỉ. Nhà em gần đây thôi. Có trăng sáng em về một mình được.
Vậy cũng tốt. Đưa cô ta về cũng phiền phức.
(....)


Nay cụ Wat không xem bóng nữa ah.
 

Uyển Lam

Xe hơi
Biển số
OF-860888
Ngày cấp bằng
6/6/24
Số km
190
Động cơ
14,427 Mã lực
Nơi ở
Vanity
Tiện ảnh hoa sim của mợ, giải lao khi học chiến thuật trên đồi cháu đi làm phó nháy cho mấy cháu gái trong lớp
20240614_152536.jpg

20240423_083618.jpg
Như thế này mới đúng là "khi tóc nàng xanh xanh", bên đồi hoa sim mới thực sự đúng cái lãng mạn và kiêu hùng của những người lính...

Vừa rồi em còn găp hoa mua nữa, cũng tim tím biêng biếc. Xưa, còn gặp những vạt hoa ở đồi - rưng rức, bây giờ phải có duyên lắm mới được gặp một nhành sim ở quanh quẩn "Phố trong làng".
Xao xác...
 

Kyson1

Xe điện
Biển số
OF-169849
Ngày cấp bằng
4/12/12
Số km
4,751
Động cơ
453,474 Mã lực
Như thế này mới đúng là "khi tóc nàng xanh xanh", bên đồi hoa sim mới thực sự đúng cái lãng mạn và kiêu hùng của những người lính...

Vừa rồi em còn găp hoa mua nữa, cũng tim tím biêng biếc. Xưa, còn gặp những vạt hoa ở đồi - rưng rức, bây giờ phải có duyên lắm mới được gặp một nhành sim ở quanh quẩn "Phố trong làng".
Xao xác...
Chữ " xao xác" thêm cái ... thật đắt ơi là đắt.

Như một câu hỏi hững hờ mà hok cần lời đáp. Cái này hoàn toàn hợp với 2 câu thơ:

Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng.
Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời.










.
Em mời Manhpd nhưng Thèm khát Đào Tử Thi để Trang điểm Tử thi vào bình luận thêm... :D
 
Chỉnh sửa cuối:

Manhpd

Xe cút kít
Biển số
OF-539857
Ngày cấp bằng
2/11/17
Số km
18,015
Động cơ
-8,029,096 Mã lực
Vừa rồi, bố em cùng đồng đôi, sau hơn 40 năm đã có cuộc hội ngộ tại một tỉnh trung du miền núi phía Bắc. Chuyến đi cực kỳ xúc động, bởi một Đại đội hơn 80 người, nay chỉ còn hơn 20 người...

Họ kết nối với nhau từ miền Trung trở ra, và hiện tại, mỗi tỉnh đâu đó còn 1-2 người. Chuyến đi là dịp gặp mặt lần đầu tiên sau khi xuất ngũ. Có người, lành lặn khi trở về, thì nay đang chiến đấu với căn bệnh quái ác, hoặc dư âm của cuộc chiến tranh, làm cho sức khoẻ bị giảm sút đi rất nhiều - họ là thương binh, và đã không thể tham gia được.
Ngay từ hôm biết anh giai của nhà có tham gia chuyến đi ấy, em đã rất quan tâm. Trùng với lịch em đi tỉnh nọ, nên đành chỉ nghe kể lại:
..."Anh H - Đại đội trưởng cũ, anh ấy rất tốt. Nên anh em mới tập trung đông như thế. Nhà anh trồng bạt ngàn là quế và nuôi ong lấy mật. Hôm cả Đại đội lên, vợ, con, con gái, con dâu, con rể đều đón tiếp chu đáo. Sắp xếp chỗ ăn chỗ ngủ cho cả đoàn. Nhà rộng, sạch và thoáng. Phòng riêng lắp điều hoà cho 2-3 người có thể ngủ. Nhưng mọi người ngủ hết ở sàn nhà ngoài.
Cả Đại đội hẹn gặp nhau ở nhà ga *** (quê em). Sau cùng đi lên nhà anh ấy. Từ lính 76 đến 84, "ông-tôi" hết. Có người giờ đã vượt cấp anh ấy (bác H). Anh ấy công tác ở Xã sau đó về nghỉ hưu. Lúc lên phát biểu, anh ấy khóc rưng rức vì xúc động. Phải dừng lại một lúc để cho cảm xúc đó qua đi"...

[Bần cư náo thị vô nhân vấn
Phú tại sơn lâm hữu khách tầm]


Họ hẹn nhau, sau cuộc gặp này, mỗi năm sẽ gặp tại một tỉnh. Năm tới, dự kiến là miền Trung nắng gió và chiến trường cũ.

Em nghe xong kế hoạch, tỉ tê:
- Bố ơi! Con nhổ tóc trắng cho bố từ hôm nay nhé?
- Khôn thế quê tôi đầy!
- !!!

P/s: Những người lính sau giờ huấn luyện.

IMG_5548.jpeg


Và những nhành hoa sim...

IMG_4855.jpeg
Cụ anh đã tát em vào và mợ trên có chụp ảnh hoa Sim làm em nhớ đến 1 mợ trước có chơi trên of.có thể em đã bỏ qua còm nào đó của mợ ấy mà vì còm đó mà mợ ấy bị gạch tên.mợ ấy làm em ấn tượng lắm.
P/s : mợ chụp ảnh hoa chắc lúc tâm hồn bay bổng?em khen.
 

Manhpd

Xe cút kít
Biển số
OF-539857
Ngày cấp bằng
2/11/17
Số km
18,015
Động cơ
-8,029,096 Mã lực
Chữ " xao xác" thêm cái ... thật đắt ơi là đắt.

Như một câu hỏi hững hờ mà hok cần lời đáp. Cái này hoàn toàn hợp với 2 câu thơ:

Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng.
Bên chòm hoa tím rụng tơi bời.










.
Em mời Manhpd nhưng Thèm khát Đào Tử Thi để Trang điểm Tử thi vào bình luận thêm... :D
Em xin sửa chút vần thơ của cụ anh và có thêm xíu
Quán tranh(đứng) im lìm trong vắng lặng.
Bên chòm hoa tím rụng tơi bời.

Mây trắng trời trong đôi mắt biếc
Môi hồng tóc ngắn nép bên Sim.
 

Manhpd

Xe cút kít
Biển số
OF-539857
Ngày cấp bằng
2/11/17
Số km
18,015
Động cơ
-8,029,096 Mã lực
Vừa rồi e làm ở Lương Nghĩa, 1 xã của Hậu Giang giáp với Bạc Liêu và Kiên Giang, chưa gặp địa phương nào lại nhiều người Khơ me vậy, đặc điểm chung là thích màu mè sặc sỡ và phụ nữ làm chủ gia đình, mọi việc xây nhà tậu trâu chủ yếu và nắm giữ tài chính do phụ nữ cầm chịch hết, ngược hẳn với vh người Kinh nên lấy nhau để hoà hợp cũng khó
Gì cũng hay.tài thế?
Rót em chén đê
 

Uyển Lam

Xe hơi
Biển số
OF-860888
Ngày cấp bằng
6/6/24
Số km
190
Động cơ
14,427 Mã lực
Nơi ở
Vanity
Cụ anh đã tát em vào và mợ trên có chụp ảnh hoa Sim làm em nhớ đến 1 mợ trước có chơi trên of.có thể em đã bỏ qua còm nào đó của mợ ấy mà vì còm đó mà mợ ấy bị gạch tên.mợ ấy làm em ấn tượng lắm.
P/s : mợ chụp ảnh hoa chắc lúc tâm hồn bay bổng?em khen.
Lợi thế cạnh tranh của hoa Sim trong chủ đề này hơn hẳn các loài hoa khác - vì sự phù hợp và tính chất liên tưởng. Có một loài hoa nữa, cũng được nhắc đến: phong lan rừng. Nhưng phong lan, gợi cho người ta vẻ lãng tử nhiều hơn là sự mộc mạc, dân dã - bản chất của những-người-lính.
Và đây là lý do em đặt hoa Sim vào một câu chuyện, được trải dài trong cuộc đời của một cựu binh.

Hơn nữa, hoa Sim được lấy cảm hứng trong ''Màu tím hoa sim'' của Hữu Loan và ''Hoa sim biên giới'' của Đặng Ái, phổ nhạc Minh Quang:
''Nếu em lên biên giới
Em sẽ gặp bạt ngàn hoa
Hoa sim giữa đồi nắng gió
Tím như ai chờ mong"...
Tuy hai cuộc chiến là khác nhau, ở hai biên giới, nhưng hoa sim vẫn gợi nhắc đến những thăm thẳm buồn: vì màu hoa và vì xuất xứ, hoàn cảnh.

Có lý do nào để tâm hồn được bay bổng khi nghĩ đến những hoài niệm hay không ta?

Hay là chủ thể "cô yếm thắm" trong bức tranh quê đẹp đẽ mà anh Kyson1 lấy tĩnh để khuấy động trong cảnh sắc Xuân - đã làm nao lòng lữ khách vậy ạ?
Chữ " xao xác" thêm cái ... thật đắt ơi là đắt.

Như một câu hỏi hững hờ mà hok cần lời đáp. Cái này hoàn toàn hợp với 2 câu thơ:

Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng.
Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời.










.
Em mời Manhpd nhưng Thèm khát Đào Tử Thi để Trang điểm Tử thi vào bình luận thêm... :D
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top