[Funland] Những mẩu chuyện vui, buồn của một cựu binh.

thienthanmudo

Xe tăng
Biển số
OF-425212
Ngày cấp bằng
26/5/16
Số km
1,484
Động cơ
232,667 Mã lực
Website
kynangbongda.com
Đánh nhau kiểu quy ước thì đối phương họ thừa sức biết đơn vị binh chủng nào đánh với họ .
Đọc hồi ký của các cụ CCB khi hành quân đến vùng mới , ngay lính Pốt nó còn biết rõ phiên hiệu của các cụ đấy .
Đó là toàn đánh nhau trên bộ . Em nói giả sử nếu chiến tranh xảy ra ở biển đảo chẳng hạn . Thì kiểu viết giấy bỏ lọ không biết nó ra sao ?
Tiện đây các cụ cho em hỏi tại sao người lính lại ko dc tiết lộ phiên hiệu đơn vị? Em xem phim mỹ thấy 1 người lính bị địch bắt, khi bị hỏi cung tra tấn cũng chỉ lặp đi lặp lại 1 câu đại loại Nguyen Van A, thượng sĩ, thủy quân lục chiến hoa kỳ.
Trước em cũng có đọc 1 tài liệu về cách ứng xử khi bị bắt làm tù binh của quân đội mỹ cũng nói rất rõ ràng là chỉ đc khai tên, chức vụ, binh chủng... Chứ ko đc khai chi tiết đơn vị đang phục vụ.
Ví dụ nếu lực lượng đặc biệt đang đi làm nhiệm vụ bí mật, kiểu như lính lôi hổ, hoặc navy seal thì ko tiết lộ phiên hiệu đơn vị để tránh ảnh hưởng vấn đề ngoại giao như can thiệp quân sự vào nước khác đã đành. Đằng này lính bộ binh, địch cũng dựa vào nhiều thông tin để nắm bắt dc có những đơn vị nào đang trú đóng xung quanh vùng. Thế nhưng nguyên tắc vẫn là ko dc tiết lộ phiên hiệu đơn vị thì mục đích là gì ạ? Ví dụ địch biết là sư đoàn 7 hay sư đoàn 3 đang ở đây thì cũng có khác gì nhau đâu. Mong các cụ giải đáp giúp em ạ.
 

197716102003

Xe container
Biển số
OF-297071
Ngày cấp bằng
30/10/13
Số km
5,358
Động cơ
384,912 Mã lực
Về quê hỏi phường xã là điều không thể vì cách quản lý bên đó sẽ không mang lại kết quả . Cũng 1 phần khi các bác ấy đi là hoạt động bí mật nên sẽ không có 1 thông tin hay sổ sách gì lưu lại cả. Phương án thứ 2 thấy có vẻ khả thi hơn là sang đó xong rồi mò mẫm đi tìm. Cách này thì sẽ rất mất thời gian vì các dữ liệu trong tay không hề có nhiều ngoài thông tin ông Khăm Phoal ( người đã mất 1970 ) có em là Khăm Pick. Nhưng thôi, dù sao đó cũng là cách tốt nhất có thể. Manh mối chỉ bắt đầu từ chợ Chsuck. 1 mặt về tâm linh thì em vẫn nói với vợ chồng anh chị kia, chắc bố anh muốn anh về quê lắm nên mới run rủi cho vợ anh đt nhầm vào số của em. Dù sao cũng còn tí động lực là niềm tin các cụ ạ.
Sau đó em đt sang Cam hỏi ông anh là giảng viên DH PP xem có địa danh chợ Chsuck ở tỉnh Campot không? Chỗ đó cách xa thủ đô PP bao xa để em còn lên kế hoạch di chuyển. Hôm sau thì em nhận được đt bên Cam gọi sang là có chợ Chsuck và cách xa PP chừng 130km. Vậy là vừa đi vừa về mất 1 ngày . Em phải tính thời gían vì qua đó em còn công việc của mình và do thời gian em không có nhiều. Tìm nửa chừng bỏ đấy thì không được vì biết bao giờ mới tìm tiếp được. Rồi những " cô cậu bé" từ năm 1954 thì bây giờ đều đã già. Chậm 1 nhịp không may câc bác ấy không còn nữa thì thật sự là bế tắc. Mà kéo dài thời gian hết xèng thì em tiêu. Đấy chưa kể là đi lâu quá về lão chồng em đá đuýt ra ngoài đường cũng toi.
Hy vọng rất mong manh em đem kế hoạch này kể cho anh thầy giáo đó nghe. Anh ý bảo để anh ấy hỏi lai xem rồi lên lịch trình cho nó khớp với quỹ thời gian. Những ngày dài chờ đợi ...
Em mỏi quá rồi ạ. Các cụ cho em nghỉ 1 lúc.
 

Goal

Xe tăng
Biển số
OF-54376
Ngày cấp bằng
6/1/10
Số km
1,596
Động cơ
466,297 Mã lực
Nơi ở
Số 1 Trần Hưng Đạo
Rừng Lào thời đó em nghĩ nhiều hổ hơn Việt Nam, đang ngủ nó mà phi vào tha đi thì làm gì có thời gian để vơ súng với lê hả cụ? Gấu tấn công nhiều người còn toi nữa là bọn hổ báo?
Đang kể chuyện Campuchia mà cụ :)
 

Đã về bờ

Xe đạp
Biển số
OF-783762
Ngày cấp bằng
14/7/21
Số km
18
Động cơ
32,265 Mã lực
Tuổi
49
Đang kể chuyện Campuchia mà cụ :)
Nhưng đoạn này thì cụ ý kể lại chuyện khác ở khu vực giáp Lào, bên Cam nó cũng có hổ mà cụ, em trích lại đoạn đó:


Nhân cụ Hà Tam kể chuyện đánh cá em kể mẩu chuyện ở Trường sơn, em cũng bị giãn cách xã hội gần 2 tháng.
Sau khi tiễn chị Thêu ra quân khoảng 10 ngày. Đại đội em phải bổ sung làm giúp đơn vị khác một đoạn đường giáp Lào. Cách chỗ đóng quân khoảng hơn 30 km. Kế hoạch làm là 2 tuần, nên đơn vị chỉ cơ động đến đó dựng lều tạm. Lán trại vẫn để lại. Do còn kho bộc phá hơn 50 bao, 2 thùng kíp 10 và vài cuộn dây cháy chậm, nên phải có người ở lại trông. Em và anh Thám lính 72 (Đại từ - Bắc Thái ) được cử lại trông coi. Vì kế hoạch đi 2 tuần nên đơn vị để lại cho ít gạo, mắm muối và một hộp thịt....
 

197716102003

Xe container
Biển số
OF-297071
Ngày cấp bằng
30/10/13
Số km
5,358
Động cơ
384,912 Mã lực
7EEDB394-95A6-4BD8-922A-B6D976305901.jpeg

Cụ angkorwat cho em hỏi chút. Ở Cam khi chết họ hoả thiêu và để tro vào các ô như thế này phải không ạ.
Em trả lời hộ cụ chủ thớt nhé. Bên đó sau khi hỏa táng xong thì họ nhặt cốt vào hũ rồi mang ra am như thế này để. Am thường xây trong khuôn viên chùa và có thể là 1 cá nhân, 1 gia đình hay 1 dòng tộc.
 

hph0909

Xe tải
Biển số
OF-358172
Ngày cấp bằng
14/3/15
Số km
374
Động cơ
263,002 Mã lực
Em trả lời hộ cụ chủ thớt nhé. Bên đó sau khi hỏa táng xong thì họ nhặt cốt vào hũ rồi mang ra am như thế này để. Am thường xây trong khuôn viên chùa và có thể là 1 cá nhân, 1 gia đình hay 1 dòng tộc.
Cảm ơn cụ nhiều.
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,057
Động cơ
552,383 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Em kể tiếp chuyện cô bé Chan Tha. Chuyện thật mà như đùa :
Phnom Penh 1983. Em vẫn tiếp tục công việc hàng ngày, tuần 3 buổi đi học ở Sala phia sa. Khóa học tiếng K chỉ có hơn chục người mấy cậu Cuba, Tiệp, Hung và một cô bé người Đức béo tròn. Cô giáo là cô Kechia khoảng 50 tuổi, trắng trẻo, gầy và đeo đôi kính cận dày cộp. Mặt nhỏ nhắn và lúc nào cũng hơi buồn buồn.
Cả lớp có một mình tôi là VN nên cô có về quan tâm hơn. Giờ giải lao cô và tôi hay đứng nói chuyện cùng nhau. Được biết chồng cô cũng là một giáo sư dạy đại học và đã bị giết trong một " Công xã" ở tỉnh Puoc sat.
Hiện cô sống với đứa con gái út. Hai đứa con trai bị tách riêng ra không biết không có tin tức gì. Nhà cô ở khu vực chợ Cũ. Cuộc sống của họ cũng khó khăn, thiếu thốn như phần lớn dân K sau giải phóng. Nên thỉnh thoảng tôi hay biếu cô vài cục xà bông Lux, vài m vải mua ở cửa hàng ngoại giao. Hồi đầu cô không nhận, nhưng khi tôi bảo đây là tiêu chuẩn hàng tháng của tôi, giá rẻ không mua cũng bỏ đi, nên cô nhận và rất cảm động.
Một hôm trong lúc nghỉ giải lao cô hỏi :
- Chan Thu có biết sửa điện không?
Cô hay gọi tôi bằng tên này dù biết tên thật của tôi.
- Em biết một chút. Cô cần sửa cái gì ?
- Nhà cô có cái quạt trần hỏng, hai hôm nay tự nhiên không chạy được nữa, không biết bị làm sao? Nếu em rảnh thì đến xem giúp cô.
- Vâng, chiều nay mấy giờ cô ở nhà em sẽ đến xem cho cô.
- Vậy khoảng 5h em đến nhé.
Cô viết cho tôi địa chỉ vào mảnh giấy. Cả hai chúng tôi vào lớp tiếp tục tiết học.
Buổi chiều tôi lấy ít dầu, mỡ xe ô tô, băng dính, tô vít, kìm, dao... Cho vào cái túi nhỏ khoác vai lên khu vực chợ Cũ tìm nhà cô giáo. Nhà cô cũng rất dễ tìm. Đó là khu nhà 3 tầng kiểu như tập thể Giảng võ nhà cô ở tầng 2. Còn vài phút mới đến 5h, tôi đứng ngoài hút thuốc chờ. 5h đúng mới bấm chuông, cô giáo ra mở cửa và mời tôi vào nhà. Cô đang chuẩn bị nấu cơm chiều. Sau khi mang ra cốc nước mời tôi :
- CT uống nước đi chờ cô một chút.
Nhìn quanh nhà cũng chẳng có gì đáng giá. Đồ đạc tềnh toàng, có lẽ cái đi văng tôi đang ngồi là đồ xịn nhất. Tuy vậy được cái gọn gàng ngăn nắp và sạch sẽ. Giữa phòng khách là cái quạt trần SMC nằm im bất động. Chắc "bệnh nhân" của mình đây em nghĩ thầm.
- Có phải cái quạt này không cô ?
Tôi hỏi vọng vào bếp.
- Đúng rồi, em xem giúp cô, cô đang dở tay chút.
- Cô có việc gì cứ làm đi. Kệ em.
Tôi mở đồ nghề ra ngó nghiêng. Trước hết phải xem hộp công tắc xem điện đóm có vào không ? Mở ra thì thấy đứt một dây nguồn, chắc thủ phạm đây rồi, đơn giản mong là chỉ có vậy. Tôi tháo họp công tắc mang ra bàn làm vệ sinh, lau bụi sạch sẽ, có lẽ cái quạt từ 1975 đến giờ không ai lau chùi nên cực bẩn. Đang lúi húi làm bỗng nghe tiếng chào :
- Chum riếp sua pu .
Ngẩng đầu lên thấy một cô bé đang chắp tay trên ngực cúi đầu chào.
Có lẽ là cô con gái đi làm về.
- Chào cháu, cháu đi làm về à ?
- Dạ, má cháu đi đâu chú ?
- Má cháu trong bếp.
Cô bé đặt cái cặp nhỏ xuống cạnh bàn và chạy ào vào bếp. Mấy phút sau cô bé quay ra rót thêm nước cho tôi và ngồi xuống xem tôi làm.
- Má cháu bảo xem chú có cần gì cháu giúp không ?
- Chú làm gần xong rồi. Cháu cứ nghỉ đi.
Lúc này mới quan sát cô gái. Cũng là một cô gái gốc Hoa, khá xinh xắn trắng trẻo, khuôn mặt hài hòa với sống mũi cao và đôi môi đỏ mọng.
Dáng hơi gầy có lẽ đang tuổi chưa lớn hết. Cô bé có giọng nói đặc biệt êm ái, nhất là từ " Vâng" = Chas, chas , nghe rất nhẹ nhàng dễ thương.
Tôi nối dây điện và lắp hộp quạt vào chỗ cũ, rồi bật thử, quạt từ từ chạy. Cô bé thích quá vỗ tay nhìn tôi:
- Được rồi, cám ơn chú nhiều. Tối nay mẹ con cháu không phải chịu nóng nữa rồi.
Chiếc quạt từ lâu không được bảo dưỡng kêu lách cách khi chạy.
- Quạt lâu cũ rồi, chạy kêu lắm để chú tiện thể tháo xuống làm luôn cho.
Cô giáo lúc này đã đi từ bếp ra:
- Nếu em không bận thì làm giúp cô. Cả cái trong phòng ngủ nữa cũng kêu thế này. Em ở lại ăn cơm với mẹ con cô. Con ở đây giúp chú
- Chas. ( lại tiếng vâng nhẹ như gió thoảng)
( Mai em viết tiếp nhé)
( Em viết tiếp chuyện Chan Tha)
Vậy là cô bé sốt sắng đi tìm ghế kê lên cho tôi tháo cả hai cái quạt xuống đất. Tháo được 6 cái cánh quạt ra tôi đưa cô bé mang đi rửa và lau khô. Trong khi chờ cánh quạt tôi tháo quạt và tra dầu mỡ vào trong vòng bi. Tiếp tục sai cô bé lấy khăn ướt lau nốt cái quạt. Tôi ra ngoài hành lang hút thuốc lá chờ.
- Xong rồi chú ơi
Nghe cô cháu gọi, tôi quay vào, lắp cánh vào bầu quạt. Hai chiếc quạt trần trông đã sáng sủa sạch sẽ hơn nhiều. Cô bé ngồi cạnh chăm chú nhìn tôi làm :
- Các chú bộ đội VN cái gì cũng biết làm hả chú ? Mà chú tên chi vậy ?
- Cứ gọi chú là Chan Thu là được. Nhà các chú ở VN cũng nghèo lắm, nên việc gì cũng phải biết một chút.
- Ôi, sao tên chú...
Cô bé ngập ngừng muốn hỏi gì đó nhưng lại thôi.
- Còn cháu tên gì ?
- Cháu tên Chan Tha.
Cô bé này định đùa mình chắc, thấy mình nói tên Chan Thu, thì lấy luôn tên là Chan Tha. Nghĩ vậy tôi hỏi lại:
- Tên cháu là Chan Tha thật à ?
- Dạ, má đặt tên vậy mà.
- Chan Tha nghĩa là gì cháu ?
- Chỉ là cái tên thôi chú ?
- Chú nghĩa là nó phải có nghĩa gì chứ nhỉ ? Ví dụ như tên chú là hoa Chan Thu ở VN gọi là hoa huệ.
Vừa làm vừa nói chuyện chỉ một lúc sau tôi cũng đã làm xong công việc treo 2 cái quạt lên, bật điện quạt chạy ngon lành êm ái. Chan Tha vui vẻ nhìn quạt chạy:
- Cháu cảm ơn chú nhiều lắm. Để cháu xem nhà còn gì hỏng cháu sẽ nhờ chú nữa.
Chan Tha quay ra thu dọn bãi chiến trường tôi bày đầy ra sàn nhà. Lau nhà sạch sẽ. Cô giáo cũng đã nấu xong và dọn ra bàn, mời tôi cùng ăn cơm.
- Đàn ông VN khéo tay và chịu khó làm việc hơn Kampuchia.
- Bên em mấy chục năm chiến tranh liên miên nên mọi người phải tự thích nghi thôi cô ạ. Chan Tha đang đi học hay làm ở đâu ?
- Cháu nghỉ học rồi, đang đi làm ở khách sạn Samaki.
- Cháu làm gì ở đó ?
- Cháu làm lễ tân. Cháu cũng muốn đi học tiếp, nhưng giờ phải đi làm đã, vài năm nữa cháu học tiếp.
- Làm lễ tân thì cháu phải biết nhiều thứ tiếng chứ ?
- Cháu biết tiếng Pháp, Hoa và đang học buổi tối tiếng Anh.
- Chà, cháu giỏi thật. Chú thấy cháu nói tiếng Kh'mer cũng rất hay, nhẹ nhàng và rất rõ không hay nuốt âm như người khác. Chú rất thích nghe. Khi nào rảnh cháu dạy thêm chú nhé. Chú đang học nhưng dốt lắm, bị mẹ cháu chê suốt.
Nghe tôi nói vậy, cô giáo cười, nói với Chan Tha ;
- Chú Chan Thu nói vui đó, chú học rất tốt, rất thông minh. Chỉ có điều chú bận việc nên đôi khi nghỉ học, đến lớp không đều. Con rảnh thì giúp chú vài giờ một tuần cũng tốt.
Suy nghĩ một lúc Chan Tha nói :
- Cháu sẵn sàng giúp chú thôi, nhưng cháu không có nhiều thời gian. Đi làm về thì lại phải đi học tiếng Anh buổi tối, mỗi tuần 3 buổi.
3 buổi còn lại thì cháu có thể nói chuyện với chú thôi, cháu không biết dạy như má cháu đâu.
- Cũng được, mỗi buổi chú chỉ cần nói chuyện với cháu 1h là đủ để cháu còn nghỉ ngơi.
- Vâng, vậy nhưng ngày chẵn cháu sẽ nói chuyện cùng chú từ 5h chiều đến 6h hoặc hơn một chút cũng không sao. Nhưng chú phải chăm chỉ đấy.
- 5h cháu mới tan làm mà ?
- Vâng, chú chờ cháu ngoài cổng Ks rồi cháu và chú vừa đi về vừa nói chuyện về đến nhà một lúc là xong.
- Ồ, được chỉ sợ cháu mỏi chân thôi, chú đi bộ hàng ngày quen rồi.
- Cháu cũng đi bộ đi làm mà.
Chúng tôi vừa ăn vừa nói chuyện, cô giáo và Chan Tha rất vui. Sau bữa cơm, tôi chào hai mẹ con họ rồi ra về. Cô giáo bận rửa bát. Nên Chan Tha tiễn tôi xuống dưới nhà.
- Chú nhớ ngày mai là ngày học đầu tiên của chú rồi đó, tới đón cháu muộn là cháu phạt chú đó.
- Yên tâm chú luôn đúng giờ.
Về đến nhà mới nhà tôi mới sực nhớ quên túi đồ trên nhà cô giáo.
Chiều hôm sau, đúng 5h tôi đã có mặt trước Ks Samaki đây là khách sạn Hoàng Gia dưới thời Sihanouk, sau giải phóng đổi thành Samaki (Đoàn Kết) đây là ks sang nhất hồi bấy giờ, nơi tập trung các tổ chức nhân đạo quốc tế đang làm công tác cứu trợ cho K.
Hơn 5h một chút thì Chan Tha xuất hiện. Cô bé mặc cái áo sơ mi trắng và váy bằng vải thun màu tím than, có lẽ là đồng phục của ks. Phụ nữ K đi làm ở các cơ quan công sở thường mặc váy bằng vải thun, cạp cao và dàu gần mắt cá chân. Thấy tôi đã đứng chờ cô bé chào mấy cô bạn đồng nghiệp rồi rảo bước đi về phía tôi. Mấy cô bạn thấy vậy nói to :
- Chan Tha, người yêu cậu đấy à ? Mai phải mời chúng tớ uống cafe nhé.
Chan Tha đến gần tôi, cúi đầu giấu khuôn mặt đỏ bừng nói nhanh:
- Đi nhanh đi chú.
Tôi trêu cô bé :
- Từ từ hình như bạn cháu kêu cháu cái gì đó, chú không nghe rõ.
Mặt cô bé càng đỏ, lườm tôi một cái rồi kéo tay tôi đi nhanh. Đi một quãng xa, Chan Tha buông tay tôi nói:
- Chú giả vờ để trêu cháu, chú chắc nghe bạn cháu nói gì chứ ?
Được thể tôi vẫn tiếp tục tỉnh bơ:
- Chú cũng nghe loáng thoáng họ bảo mai cháu mời họ đi cafe. Hay ngày kia tan làm chú mời cháu và bạn cháu đi uống cafe ?
Cô bé dậm chân :
- Không được, không được cháu xấu hổ chết mất. Họ bảo chú là người yêu cháu đấy.
- Vậy càng phải mời họ đi cafe để họ biết là không phải.
- Thôi, không nói chuyện này với chú nữa. Giờ vừa đi chú vừa kể cho cháu nghe tất cả về chú. Từ nào sai, câu nào chưa đúng cháu sẽ sửa cho chú. Ở nhà cháu đã viết sẵn một số thành ngữ, ca dao thông dụng của K cho chú. Trong khi dạy chú thì chú cũng dạy lại cháu một số câu giao tiếp tiếng Việt nhé.
Vậy là vừa đi tôi vừa kể cho Chan Tha những chuyện tôi chợt nghĩ ra. Mỗi ngày một vài câu chuyện. Như đang kể chuyện cho các cụ of nghe.
( Em nghỉ, mỗi tối viết một đoạn vậy)
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,057
Động cơ
552,383 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Hồi đó 1 cây vàng E nghĩ là siêu to. Năm 87 Ô, Anh chưa lấy vợ - Bán nhà ở ngõ 82 H Thợ nhuộm Xe tải đõ cửa đc có 3 Cây. Mua đất ở Thái Hà 1 Chỉ 3 M2....
Vâng, nhưng hồi đó họ mua xe máy chứ không mua nhà. Ngồi trên chiếc Cub vài cây vàng họ gọi là " biệt thự di động"
 

vieteuro

Xe container
Biển số
OF-63079
Ngày cấp bằng
30/4/10
Số km
8,421
Động cơ
26,768 Mã lực
F1 nhà em đang ở trong quân ngũ, cháu nhập ngũ năm 2018 và thuộc một E thuộc Sư 325 Quân đoàn 2 đóng tại Bắc Giang. Nếu nói bộ đội khốn khó đủ bề thì ở chỗ nào chứ chỗ F1 nhà em thì không.
Doanh trại khang trang, nơi ở thoáng mát, ăn uống đầy đủ và ngon: từ 2 đến 3 món mặn, 1 món xào và canh rau, cơm ăn thừa - suất ăn của lính như Tiểu táo thời em còn trong quân ngũ.
Ban đầu em nghĩ có khi mình lên vào ngày nghỉ nên bữa ăn khác ngày thường, nhưng F1 nhà em xác nhận ngày nào cũng vậy và em lên nhiều lần sau cũng thấy thế.

Bộ đội thời bình thì ngoài huấn luyện và thực hiện các chế độ trong ngày thì giành rất nhiều thời gian để tăng gia và xây dựng, củng cố doanh trại. Vườn cây, xanh tốt, rau xanh mơn mởn, chuồng trại nuôi lợn gà sach sẽ, ao cá cũng có

Khi bắt đầu bước vào doanh trại em có cảm giác bước vào một khu resort, đường bê trong doanh trại 100% trải nhựa và bê tông, ven đường là các hàng cây bóng mát, bên dưới trồng cây cảnh và cứ một khoảng lại có ghế đá. Trong đơn vị có bể bơi, sân tennis, sân vận động.

Nói chung cuộc sống của bộ đội bây giờ thời bọn em nằm mơ cũng chẳng dám

Chỉ có một điều là lính nghĩa vụ bây giờ không được ra ngoài doanh trại vào ngày nghỉ nên công tác dân vận chắc chắn thua xa thời cha ông chúng.
Chắc E18 à cụ
 

Goal

Xe tăng
Biển số
OF-54376
Ngày cấp bằng
6/1/10
Số km
1,596
Động cơ
466,297 Mã lực
Nơi ở
Số 1 Trần Hưng Đạo

tranmanhha

Xe điện
Biển số
OF-105945
Ngày cấp bằng
16/7/11
Số km
3,934
Động cơ
454,814 Mã lực
BIDV sang bên đó mở chi nhánh NH và bảo hiểm nhiều lắm nên chuyện này bình thường mà cụ.
Ghi rõ tên thế này. Hướng dẫn viên giới thiệu lai lịch cũng khó cụ nhỉ. Chả lẽ giờ xoá đi.
 

197716102003

Xe container
Biển số
OF-297071
Ngày cấp bằng
30/10/13
Số km
5,358
Động cơ
384,912 Mã lực
Sau vài ngày chờ đợi thì em cũng có thông tin bên Cam gọi về. Anh thầy giáo đó đã nhờ 1 người quen chuyên đi thu mua nước thôt nốt ở vùng đó để về làm đường thốt nốt. Người đó đã đi dò hỏi và cho biết ở làng đó có người tên như vậy.
Có hy vọng, kế hoạch lên đường bắt đầu được vạch ra. Em nói thêm vì có công việc ở tỉnh Takeo nên em lên lịch là sẽ về Takeo ngủ 1 đêm. Sáng hôm sau sẽ đi đến tỉnh Campot sớm. Từ PP đi Takeo chừng 70km và từ Takeo xuôi về chợ Chsuck là 50km. Như vậy cũng tiện cho việc nghỉ ngơi lấy sức sau khi đi từ Hn sang Cpc.
Lãnh địa của em ở Takeo đây, đủ để giãn xương khớp sau 1 ngày vắt vẻo hết máy bay rồi oto để sang Cam

Screenshot_20210515-101427_Cc Cc.jpg

Sáng hôm sau 6h mấy anh em bắt đầu lục đục dậy để đi. Trước khi xuất phát em lẩm bẩm khấn bác ấy dẫn đường chỉ lối cho bọn em tìm được nơi cần tìm. Chưa bao giờ em thấy 50km mà nó dài đến thế.
20191027_132624.jpg

Cảm xúc vừa hồi hôp,vừa lo lắng lại vừa vui vui. Tóm lại nó chẳng giống thể loại cảm xúc gì các cụ ợ. Thế rồi cũng đến chợ Chsuck, đừng xe vừa để hỏi thăm và xác định phương hướng theo lời người mua nước thốt nốt hướng dẫn. Xe tiếp tục đi qua chợ và thật sự là 1 con đường khổ ải. Bụi mịt mù.

20191027_144835.jpg

Đi qua chừng 7km con đường mù mịt thế này thì đến 1 ngã rẽ tay phải. Rẽ vào đó khá ngoằn nghèo và khó đi vì nó là đường đất. Năm đó em đi vào tháng 10 là mùa mưa nên đồng ruộng tốt tươi. Ở Cam họ chỉ trồng lúa 1 năm 1 vụ vào mùa mưa khi đó nước vào ruộng. Còn đến mùa khô thì sang đó đất bỏ không trắng xóa. Xa xa có 1 ngôi nhà nên việc hỏi thăm cũng là cả 1 vấn đề

IMG_20210904_233521.jpg

Trên đường đi em thấy có ngôi nhà đang xây, họ làm cái cầu thang mà lần đầu em thấy. Nhìn nó lạ lạ nên em làm cái ảnh hôm nay có dịp khoe hầu các cụ :D
IMG_20210904_233550.jpg

Đi theo chỉ dẫn cuối cùng bọn em cũng tìm được đến nhà ông Pick. Vừa hỏi thăm để vào thì nghe hàng xóm nói ông ý mất rồi. Đang hừng hực hy vọng bỗng chốc tụt hết xuống gót chân các cụ ạ. Kiên nhẫn hỏi thêm 1 hồi thì người này sinh năm 63. Vậy thì không phải. Lại đi tiếp, giứa đường gặp 1 cậu đạp xe, hỏi thì nó chỉ ngoắt ngéo vài vòng, lội bùn bì bõm vì đêm qua trời vừa đổ mưa thì cũng tìm đến nhà người tên Pick. Vào đến nơi thì 1 ông chừng hơn 40 tuổi đi ra nhận mình tên Pick. Lại xin lỗi và chào từ biệt. Lần này thì thật sự cảm giác mất phương hướng, mấy anh em đều nghĩ có khi ông thốt nốt kia nhầm. Thôi thì an ủi nhau coi như đi du lịch vậy. Đi qua 1 cái chùa và em chợt nghĩ ,hay vào chùa hỏi vì ở bên Cam chùa của mỗi làng nó như nơi sinh hoạt cộng động. Bước chân vào chùa hỏi 1 cụ già về những thông tin mình biết thì cụ ấy nói có ông Khăm Phoal ở làng. Năm 1970 về có làm cán bộ và 1 tối Polpot gọi đi họp và không thấy về. Hỏi thêm thì đúng như những dữ liệu ghi trong cuốn nhật ký. Mấy anh em mừng nhưng không dám hy vọng vì sợ lại giống 2 ông Pick kia. Theo chỉ dẫn của ngưởi ở chùa bọn em đi về cuối làng. Con đường nhỏ tẹo oto k đi được nên mấy anh em cuốc bộ. Bùn đất, phưn bò không ngăn được bước chân của những đứa con người cách mạng. :D Đi khá xa cũng đến 1 căn nhà, 1 người đàn ông ra đón có nét gì đó rất giống ông anh đi cùng. Sau 1 hồi 2 bên kiểm tra thông tin qua lại thì hoàn toàn khớp với tờ giấy anh con trai cầm và những gì sau khi về Cam bác Khăm Phoal đã kể lại cho người em về cuộc sống ở Vn.
Cuộc hội ngộ không hề ngờ tới sau hơn 50 năm và cũng hơn 50 có mặt ở trần gian lần đầu tiên ông anh kia đặt chân về quê cha và tìm lại được quê hương mình. Chỉ tiếc rằng cô em gái 5 tuổi mà bác Khăm Phoal gửi lại chợ đã mất trước đó 1 năm.

IMG_20210904_233615.jpg


IMG_20210904_233543.jpg
 

197716102003

Xe container
Biển số
OF-297071
Ngày cấp bằng
30/10/13
Số km
5,358
Động cơ
384,912 Mã lực
Lễ duyệt binh sau 1 năm giải phóng CPC. Toàn bộ đội VN .

IMG_20210905_003301.jpg


Năm đó em nhớ lúc duyệt binh có 2 cái xe tải sơn lốp trắng diễu hành không may đi sát vào nhau, chú lái xe bên trong thò cổ ra hét lên " mày lái thế đấy hả". Sau cú hét đó hôm sau cả 2 bị kỷ luật.
 

Ga Leo Cay

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-580492
Ngày cấp bằng
21/7/18
Số km
1,221
Động cơ
151,474 Mã lực
Sau vài ngày chờ đợi thì em cũng có thông tin bên Cam gọi về. Anh thầy giáo đó đã nhờ 1 người quen chuyên đi thu mua nước thôt nốt ở vùng đó để về làm đường thốt nốt. Người đó đã đi dò hỏi và cho biết ở làng đó có người tên như vậy.
Có hy vọng, kế hoạch lên đường bắt đầu được vạch ra. Em nói thêm vì có công việc ở tỉnh Takeo nên em lên lịch là sẽ về Takeo ngủ 1 đêm. Sáng hôm sau sẽ đi đến tỉnh Campot sớm. Từ PP đi Takeo chừng 70km và từ Takeo xuôi về chợ Chsuck là 50km. Như vậy cũng tiện cho việc nghỉ ngơi lấy sức sau khi đi từ Hn sang Cpc.
Lãnh địa của em ở Takeo đây, đủ để giãn xương khớp sau 1 ngày vắt vẻo hết máy bay rồi oto để sang Cam

Screenshot_20210515-101427_Cc Cc.jpg

Sáng hôm sau 6h mấy anh em bắt đầu lục đục dậy để đi. Trước khi xuất phát em lẩm bẩm khấn bác ấy dẫn đường chỉ lối cho bọn em tìm được nơi cần tìm. Chưa bao giờ em thấy 50km mà nó dài đến thế.
20191027_132624.jpg

Cảm xúc vừa hồi hôp,vừa lo lắng lại vừa vui vui. Tóm lại nó chẳng giống thể loại cảm xúc gì các cụ ợ. Thế rồi cũng đến chợ Chsuck, đừng xe vừa để hỏi thăm và xác định phương hướng theo lời người mua nước thốt nốt hướng dẫn. Xe tiếp tục đi qua chợ và thật sự là 1 con đường khổ ải. Bụi mịt mù.

20191027_144835.jpg

Đi qua chừng 7km con đường mù mịt thế này thì đến 1 ngã rẽ tay phải. Rẽ vào đó khá ngoằn nghèo và khó đi vì nó là đường đất. Năm đó em đi vào tháng 10 là mùa mưa nên đồng ruộng tốt tươi. Ở Cam họ chỉ trồng lúa 1 năm 1 vụ vào mùa mưa khi đó nước vào ruộng. Còn đến mùa khô thì sang đó đất bỏ không trắng xóa. Xa xa có 1 ngôi nhà nên việc hỏi thăm cũng là cả 1 vấn đề

IMG_20210904_233521.jpg

Trên đường đi em thấy có ngôi nhà đang xây, họ làm cái cầu thang mà lần đầu em thấy. Nhìn nó lạ lạ nên em làm cái ảnh hôm nay có dịp khoe hầu các cụ :D
IMG_20210904_233550.jpg

Đi theo chỉ dẫn cuối cùng bọn em cũng tìm được đến nhà ông Pick. Vừa hỏi thăm để vào thì nghe hàng xóm nói ông ý mất rồi. Đang hừng hực hy vọng bỗng chốc tụt hết xuống gót chân các cụ ạ. Kiên nhẫn hỏi thêm 1 hồi thì người này sinh năm 63. Vậy thì không phải. Lại đi tiếp, giứa đường gặp 1 cậu đạp xe, hỏi thì nó chỉ ngoắt ngéo vài vòng, lội bùn bì bõm vì đêm qua trời vừa đổ mưa thì cũng tìm đến nhà người tên Pick. Vào đến nơi thì 1 ông chừng hơn 40 tuổi đi ra nhận mình tên Pick. Lại xin lỗi và chào từ biệt. Lần này thì thật sự cảm giác mất phương hướng, mấy anh em đều nghĩ có khi ông thốt nốt kia nhầm. Thôi thì an ủi nhau coi như đi du lịch vậy. Đi qua 1 cái chùa và em chợt nghĩ ,hay vào chùa hỏi vì ở bên Cam chùa của mỗi làng nó như nơi sinh hoạt cộng động. Bước chân vào chùa hỏi 1 cụ già về những thông tin mình biết thì cụ ấy nói có ông Khăm Phoal ở làng. Năm 1970 về có làm cán bộ và 1 tối Polpot gọi đi họp và không thấy về. Hỏi thêm thì đúng như những dữ liệu ghi trong cuốn nhật ký. Mấy anh em mừng nhưng không dám hy vọng vì sợ lại giống 2 ông Pick kia. Theo chỉ dẫn của ngưởi ở chùa bọn em đi về cuối làng. Con đường nhỏ tẹo oto k đi được nên mấy anh em cuốc bộ. Bùn đất, phưn bò không ngăn được bước chân của những đứa con người cách mạng. :D Đi khá xa cũng đến 1 căn nhà, 1 người đàn ông ra đón có nét gì đó rất giống ông anh đi cùng. Sau 1 hồi 2 bên kiểm tra thông tin qua lại thì hoàn toàn khớp với tờ giấy anh con trai cầm và những gì sau khi về Cam bác Khăm Phoal đã kể lại cho người em về cuộc sống ở Vn.
Cuộc hội ngộ không hề ngờ tới sau hơn 50 năm và cũng hơn 50 có mặt ở trần gian lần đầu tiên ông anh kia đặt chân về quê cha và tìm lại được quê hương mình. Chỉ tiếc rằng cô em gái 5 tuổi mà bác Khăm Phoal gửi lại chợ đã mất trước đó 1 năm.

IMG_20210904_233615.jpg


IMG_20210904_233543.jpg
Câu chuyện có đoạn kết đẹp quá. Mợ số lấy chồng bên Takeo hay sao mà có cơ ngơi rộng rãi thế.
 

197716102003

Xe container
Biển số
OF-297071
Ngày cấp bằng
30/10/13
Số km
5,358
Động cơ
384,912 Mã lực
Câu chuyện có đoạn kết đẹp quá. Mợ số lấy chồng bên Takeo hay sao mà có cơ ngơi rộng rãi thế.
Nhà em cụ ạ :) Cũng may cái kết đẹp nên cũng thấy lòng thanh thản đó cụ.

Screenshot_20210515-101456_Cc Cc.jpg


Screenshot_20210515-101506_Cc Cc.jpg
 

Ga Leo Cay

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-580492
Ngày cấp bằng
21/7/18
Số km
1,221
Động cơ
151,474 Mã lực
Thông tin thớt
Đang tải
Top