[TT Hữu ích] Những mẩu chuyện vui, buồn của một cựu binh.

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,125
Động cơ
551,766 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Thì vậy, quê em ở Hải Lăng- Quảng Trị, mùa hè 72 đỏ lửa đó cụ. Năm đó ở làng còn toàn ông bà già, người trẻ cả nam và nữ đều ra trận hết, không phe này thì phe kia.
Bà kể toàn lính trẻ măng, lơ nga lơ ngơ, thương lắm.
Hồi 1976 em huấn luyện ở Khe sanh dân Hải lăng lên đó làm ăn đông lắm.
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,125
Động cơ
551,766 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
À, em hỏi khí không phải: mình thấp bé nhẹ cân vậy, giáp lá cà với lính Mỹ có ăn thiệt thòi không cụ?
Cũng không hiểu các cụ ấy cận chiến kiểu gì. Em được đào tạo khá kỹ về môn này nhưng nhìn thằng cao to hơn thì cũng hơi ngại.😳
 

Chauthanh11

Xe điện
Biển số
OF-739910
Ngày cấp bằng
19/8/20
Số km
4,351
Động cơ
129,420 Mã lực
Nơi ở
Hậu Giang
Năm 1971 là nhân lực đã kiệt rồi. Phải lùa cả sinh viên đại học ra trận. Sau 1972 là 16 tuổi đã có giấy báo đi khám sức khỏe. Ông nào 45kg là cũng chuẩn bị lên đường. Đến năm 1976 khi bọn em nhập ngũ thì chất lượng tân binh đã kém lắm. Có ông 40-41 kg. Chiều cao có ông chỉ 1,47m. Mặc bộ K74 thắt cái thắt lưng to bản của Liên xô trông chẳng khắc gì bó mạ vứt bên đường.
Kể chuyện đánh nhau thời chống Mỹ thì ông chú tromg xóm nhà em , trước đóng ở căn cứ trong rừng U Minh Hạ . Chú còn nhớ rõ khoảng năm 1972 , khi bên ta có biểu diễn văn nghệ cho bộ đội và du kích xem . Căn cứ phía ta nằm sâu trong rừng , có rất nhiều trạm gác xung quanh . Chắc là do có chỉ điểm phía VNCH biết trước , nên khoảng 1 trung đội Biệt Cách Dù phía VNCH luồn rừng tầm hơn 10km vượt qua nhiều trạm gác phía ta mà không bị phát hiện , họ phục sẵn gần đó . Khi biểu diễn đang cao trào mọi người chăm chú coi thì họ nổ súng . Trận đánh chỉ diễn ra khoảng chưa đến 10p thì phía ta chết hơn 86 người ( chú ấy còn nhớ rõ )lúc quân Giải Phóng phản ứng lại thì bên kia họ rút ra tầm 1km và trực thăng bốc sạch đi rồi .
Chiến tranh chống Mỹ thì khu vực miền Tây mình không đánh lớn được và tiệt hại tương đối nặng
Phía VNCH họ cũng thiện chiến chứ đâu bèo bọt
 
Chỉnh sửa cuối:

Uyển Lam

Xe tải
Biển số
OF-860888
Ngày cấp bằng
6/6/24
Số km
315
Động cơ
61,979 Mã lực
Nơi ở
Vanity
Thì vậy, quê em ở Hải Lăng- Quảng Trị, mùa hè 72 đỏ lửa đó cụ. Năm đó ở làng còn toàn ông bà già, người trẻ cả nam và nữ đều ra trận hết, không phe này thì phe kia.
Bà kể toàn lính trẻ măng, lơ nga lơ ngơ, thương lắm.
Cho em mượn bình luận này để đặt ở đây bài thơ cứa ruột cứa gan những người làm Mẹ.

* Mợ phuongan : vod rịu em hoài, chẳng có gì để cảm ơn mợ. Mợ đọc thơ và ngắm hoa sen nhé:
_________***________

"Trong từng tấc đất có thịt xương của con
Trải êm cho mẹ gối đầu bớt đau bớt xót
Lồng lộng gió trời, chiều nay mẹ ơi chim vẫn hót
Mừng tuổi mẹ thay con bằng mây trắng hòa bình...

Tất cả người mẹ trên đời đều dũng cảm vô cùng cho một cuộc nở sinh
Khi dám mang chính trái tim mình ra ngoài lồng ngực
Chọn lùi trăm bước về sau, hi sinh từ những điều nhỏ nhất
Nguyện đem hết thảy đẹp tươi đổi cho con một kiếp ấm lành

Ai đã tày trời gây nên cuộc chiến tranh?
Để những đứa con từ hai bờ chiến tuyến
Lạy mẹ ra đi như chưa từng hiện diện
Ai thắng ai thua thì tim mẹ chúng ta cũng vỡ cả thôi mà...

Bút mực nào lột tả được xót xa
Khi tin con về được đồng đội trao bằng tờ giấy nhỏ
Mẹ ngửa cổ nhìn trời ngăn đớn đau máu rỏ
Giọt khóc cho con, giọt khóc cho mình!

Con không về, em con cũng bặt tin
Cha con bao mùa xuân quên nhà mình nhớ thương da diết
Làm sao ai định nghĩa được ly biệt
Khi đau đớn phát ra từ trong những nghẹn ngào

Sao không là thét gào, hờn căm, phẫn nộ như chiêm bao
Mà mẹ chỉ ngồi xõa tóc vô hồn lặng thinh không nói
Hay nỗi đớn đau lớn hơn tất thảy kiên cường, tài giỏi
Nên phải dùng khúc ruột mẹ sinh, đổi tấc đất sơn hà?

Đi qua cuộc chiến chinh bằng đôi mắt mù lòa
Những đêm trắng chong đèn gọi chồng con bằng vinh quang liệt sĩ
Những người mẹ sống cuộc đời hùng vĩ
Như núi sông, rừng biển, bầu trời...

Giá của hòa bình đắt quá mẹ ơi
Nên Tổ quốc cúi đầu mang ơn mẹ
Sinh ra những anh hùng gác lại bút nghiên, tình yêu và tuổi trẻ
Theo tiếng gọi non sông cho ngày giải phóng nước nhà

Hòa bình của những bà mẹ dẫu là địch hay ta
Cũng là máu xương, cũng là sinh mệnh
Cũng nơm nớp đợi tin, xé lòng thét gọi
Những đứa con từ trận đánh cuối cùng

...

Chim bồ câu nhẹ nhàng đập cánh giữa không trung
Hòa vào nhịp phách trầm hồn thiêng sông núi
Như khúc ru ngâm chiều nay của nội
“Đất nước tôi thon thả giọt đàn bầu...” *

Giá của hòa bình được đổi bằng muôn triệu nỗi đau, mong rồi đây sẽ dịu..."


IMG_5665.jpeg
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,125
Động cơ
551,766 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Kể chuyện đánh nhau thời chống Mỹ thì ông chú tromg xóm nhà em , trước đóng ở căn cứ trong rừng U Minh Hạ . Chú còn nhớ rõ khoảng năm 1972 , khi bên ta có biểu diễn văn nghệ cho bộ đội và du kích xem . Căn cứ phía ta nằm sâu trong rừng , có rất nhiều trạm gác xung quanh . Chắc là do có chỉ điểm phía VNCH biết trước , nên khoảng 1 trung đội Biệt Cách Dù phía VNCH luồn rừng tầm hơn 10km vượt qua nhiều trạm gác phía ta mà không bị phát hiện , họ phục sẵn gần đó . Khi biểu diễn đang cao trào mọi người chăm chú coi thì họ nổ súng . Trận đánh chỉ diễn ra khoảng chưa đến 10p thì phía ta chết hơn 86 người ( chú ấy còn nhớ rõ )lúc quân Giải Phóng phản ứng lại thì bên kia họ rút ra tầm 1km và trực thăng bốc sạch đi rồi .
Chiến tranh chống Mỹ thì khu vực miền Tây mình không đánh lớn được và tiệt hại tương đối nặng
Em có ông anh họ nhập ngũ 1964. Hồi đó các cụ ấy còn hành quân hàng tháng mới vào được miền nam. Đoàn của ông ấy hơn 300 người mà vào đến chiến khu Dương Minh Châu chỉ còn hơn 20 người. Chết dọc đường đủ các kiểu, nhiều nhất là ăn bom B52 rải thảm vào bãi nghỉ. Mãi cuối 1975 ông anh mới về nhà lần đầu. Hồi em nhập ngũ ông ấy còn tặng chiếc mũ cối vào đôi cao su đúc. Hai vật đó cũng theo em suốt cuộc đời lính.
 

Tuankhoi001

Xe buýt
Biển số
OF-816773
Ngày cấp bằng
31/7/22
Số km
509
Động cơ
24,801 Mã lực
Đốt tất..con bé nó đốt luôn cả mọi giấy tờ , quyết định , vv ..
Đốt luôn cả 1 mớ báo giấy có từ những năm 30 của tk trước mà bác em dày công tìm kiếm.. trong đống đốt bỏ hình như có cuốn Trận ấp bắc..hay Chiến thắng ấp bắc gì đó..nhờ cuốn này em mới biết câu truyện trong sách dạy hs rằng chỉ vài tiểu đội du kích đánh trận đó là bốc phét..đó là cả 1 ll cỡ tiểu đoàn hay trung đoàn gì đó ( em ko nhớ kỹ..nhưng đó là ll chính quy )..chỉ huy bởi 1 vị Tá tên là Hai Hoàng. Du kích hỗ trợ là có.
Có cuốn sách gì in đẹp lắm..của LX in bằng tiếng VN nhưng chỉ thấy máy bay xe tăng thời cttg2 ..1 mớ họa báo lx in màu. Em bảo hay cháu đốt mấy cái này..giữ cái viết tay của ông cháu. Nó lại bảo cái này ( họa báo ) đẹp..để lại .
Chắc cụ đọc bài Tập đọc "Tiểu đội gang thép" của bọn trẻ con rồi tưởng đó là cả trận Ấp Bắc. Chứ hồi đấy sách giáo khoa lịch sử ghi rất cụ thể về trận này. Hay hôm học bài đấy cụ trốn học đi chơi nhỉ? :))
 

phuongan

Xe điện
Biển số
OF-74221
Ngày cấp bằng
30/9/10
Số km
3,765
Động cơ
926,682 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Uyển Lam em vod vì cám ơn thông tin của mợ khi giới thiệu hai cuốn sách của bác Trần Mai Hạnh và nhà văn Đỗ Chu.
Sau một thời gian mất tiền với các cuốn kiểu Muôn kiếp nhân sinh, Osho... đọc vừa chán, vừa khó hiểu. Em chỉ thích đọc những dạng văn chương chân phương, hiện thực nhưng không quá thô thiển.
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,125
Động cơ
551,766 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Uyển Lam em vod vì cám ơn thông tin của mợ khi giới thiệu hai cuốn sách của bác Trần Mai Hạnh và nhà văn Đỗ Chu.
Sau một thời gian mất tiền với các cuốn kiểu Muôn kiếp nhân sinh, Osho... đọc vừa chán, vừa khó hiểu. Em chỉ thích đọc những dạng văn chương chân phương, hiện thực nhưng không quá thô thiển.
Ngày bé em đọc hầm bà làng. Những năm 60 - 70 của thế kỷ trước làm gì có tiền mua sách, truyện. Toàn mượn của nhau hoặc đi thuê. Em hay thuê ở góc Phù Đổng Thiên Vương. Hình như hiệu sách cho thuê đó vẫn còn. Có lần thuê được cuốn truyện hay vừa đi bộ vừa đọc từ đó về tận nhà ở gần chợ Mơ. Giữa cái nắng hè, hoa cả mắt nhìn chữ ra màu xanh xanh.🤓
 

lenhhoxung1980

Xe container
Biển số
OF-372314
Ngày cấp bằng
2/7/15
Số km
6,991
Động cơ
981,843 Mã lực
Nơi ở
Cầu Giấy
Ngày bé em đọc hầm bà làng. Những năm 60 - 70 của thế kỷ trước làm gì có tiền mua sách, truyện. Toàn mượn của nhau hoặc đi thuê. Em hay thuê ở góc Phù Đổng Thiên Vương. Hình như hiệu sách cho thuê đó vẫn còn. Có lần thuê được cuốn truyện hay vừa đi bộ vừa đọc từ đó về tận nhà ở gần chợ Mơ. Giữa cái nắng hè, hoa cả mắt nhìn chữ ra màu xanh xanh.🤓
Ơ, cụ cũng thuê tiệm đó à. Những năm 198x em vẫn còn ra đó thuê cụ ạ. Ngay góc ngã 4. Giờ không biết còn không nữa.
Nhà em ở chợ Trời, cuốc bộ ra đó thuê xong vừa đi vừa đọc.
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,125
Động cơ
551,766 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Ơ, cụ cũng thuê tiệm đó à. Những năm 198x em vẫn còn ra đó thuê cụ ạ. Ngay góc ngã 4. Giờ không biết còn không nữa.
Nhà em ở chợ Trời, cuốc bộ ra đó thuê xong vừa đi vừa đọc.
Cái cửa hàng be bé đó mà nổi tiếng qua bao thế hệ nhóc con khu Hai Bà Trưng. Hầu như ai nghiện xem truyện ở khu Hai Bà Trưng cũng đã từng thuê sách truyện ở đây.
 

jobber

Xe tăng
Biển số
OF-565670
Ngày cấp bằng
23/4/18
Số km
1,219
Động cơ
167,249 Mã lực
Cũng không hiểu các cụ ấy cận chiến kiểu gì. Em được đào tạo khá kỹ về môn này nhưng nhìn thằng cao to hơn thì cũng hơi ngại.😳
Hồi e sinh viên nghe thầy quân sự kể về chuyện dùng dao găm vật nhau với quân TQ ở suối cạn nghe mà ghê! Mà thầy nhìn gầy lắm ko hiểu cận chiến thế nào
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,761
Động cơ
288,390 Mã lực
Em có ông anh họ nhập ngũ 1964. Hồi đó các cụ ấy còn hành quân hàng tháng mới vào được miền nam. Đoàn của ông ấy hơn 300 người mà vào đến chiến khu Dương Minh Châu chỉ còn hơn 20 người. Chết dọc đường đủ các kiểu, nhiều nhất là ăn bom B52 rải thảm vào bãi nghỉ. Mãi cuối 1975 ông anh mới về nhà lần đầu. Hồi em nhập ngũ ông ấy còn tặng chiếc mũ cối vào đôi cao su đúc. Hai vật đó cũng theo em suốt cuộc đời lính.
Ông bác em mà em kể ở trên đó. Ông nói lần đầu đoàn ông đi già 300 . Nửa đường vẫn nguyên vẹn. Ấy nhưng chỉ quãng 30 phút trong 1 đêm thôi là chỉ còn vài chục . Số đó xé ra nhập vào đv khác. Ông nhiều lần nói về cảnh lòng và tóc các cô gái vương trên tre trúc Trường Sơn..
2 năm sau ông đc ra bắc 6 tháng rồi lại vào miền nam . Chuyến đi này lại là hơn 300 .. khoảng 100 đc huấn luyện ở HB sáp nhập nhóm cỡ 200 huấn luyện T Hóa .. đi vào tới cuối QNgai lại ăn trận bom đêm ..lại còn chưa đc trăm . Phải vòng qua CPC rồi về VN ở tây nam bộ ..từ đây vượt 1 vài kênh , sông rạch và xâm nhập vào UMinh . Đi đâu đều có dẫn đường tới đó.
Lần nào cũng bị ném bom vào ban đêm và đang trong lúc dừng chân nghỉ.. lần 1 là 1 cụ trong đoàn úp đèn pin vào tay chĩa xuống soi chỗ đi vs . Phía rất xa có 1 máy bay trinh sát , cụ khác quát ngay và cụ kia cũng tắt ngay.. giao liên hô chạy ngay càng nhanh càng tốt ..ấy vậy mà bác em nói khi đó cảm giác chỉ trong 5 hay 15 phút thì bom đã tới . Bom đánh cuốn chiếu trong 1 diện tích rất rộng. Tốc độ chạy của đv ko ăn thua gì cả.
Gia đình em có kể. Giai đoạn 72 thì ở miền bắc đã biết tổn thất nhân mạng lớn rồi. Lính có nơi có biểu hiện đào ngũ , trốn và phá đám chứ chẳng đẹp như sách đâu.. đv nào qua làng vào nam mà ở làng mẹ em thì hay chọn nhà ông ngoại em làm nơi nghỉ cho nhóm chỉ huy. Khác với giai đoạn trước đó là lạc quan . Giai đoạn này các chỉ huy và chiến sĩ có thái độ trầm buồn..họ ko nc vui vẻ mà im lặng ..thường họ tới vào tối và ra đi ngay trong sáng sớm..
Lứa các cụ bạn mẹ em ở vùng quê tổng số nhập ngũ 26 ..hết ctr riêng lứa này về đc 6 bao gồm cả thương binh. Trong 6 ông này có 1 ông là cậu họ em..ông cậu có bố là 1 cấp tá đang trong chiến trường , 1 anh trai cũng đang trong c trường . Mẹ em can ông em bằng tuổi và học cùng rằng ông có thể đc chọn cách khác con đng khác . Nhưng ông cậu nghe đài nhiều nên hung hăng : chị kệ em..em vào theo truyền thống abc..
Rồi quãng già 1 năm sau ông đc đưa về điều trị tại 1 bvqy dã chiến trong 1 hang đá lớn tại Hà Nam ( em từng vô tình đi qua miệng hang này..nó gần 1 nhà máy ximang địa phương và gần địa phận Hà Tây ). Mẹ em đạp xe đến đó tìm thăm em họ kiêm bạn học ..chắc ông ngại và tự ti nên ko gặp..ông ấy mất 1 chân và sau này sk suy giảm nhanh. Vợ con vất vả .
2005 2006 em gặp ông trong Tây Nguyên. Chính tại huyện của cụ sư đi bộ đang nổi tiếng.. ông già , gày hom hem tàn tạ..ông đưa gia đình đi kinh tế cafe. . Bệnh tật kéo tới và ông ra đi khi khá trẻ.
Mẹ em hồi còn sống có kể rằng. Lứa bà có 1 cô ..người yêu cô trong Tr Sơn..và cô đc thấm nhuần lắm..cô tình nguyện vào TS với người yêu..báo chí tung hô cô là " bồ câu "
Đc vài tháng bồ câu dính bom ko toàn thây..bồ câu cũng bất chấp mọi khuyên can khi đó.. mẹ em khi đó có quen bồ câu..
 
Chỉnh sửa cuối:

lenhhoxung1980

Xe container
Biển số
OF-372314
Ngày cấp bằng
2/7/15
Số km
6,991
Động cơ
981,843 Mã lực
Nơi ở
Cầu Giấy
Ông bác em mà em kể ở trên đó. Ông nói lần đầu đoàn ông đi già 300 . Nửa đường vẫn nguyên vẹn. Ấy nhưng chỉ quãng 30 phút trong 1 đêm thôi là chỉ còn vài chục . Số đó xé ra nhập vào đv khác. Ông nhiều lần nói về cảnh lòng và tóc các cô gái vương trên tre trúc Trường Sơn..
2 năm sau ông đc ra bắc 6 tháng rồi lại vào miền nam . Chuyến đi này lại là hơn 300 .. khoảng 100 đc huấn luyện ở HB sáp nhập nhóm cỡ 200 huấn luyện T Hóa .. đi vào tới cuối QNgai lại ăn trận bom đêm ..lại còn chưa đc trăm . Phải vòng qua CPC rồi về VN ở tây nam bộ ..từ đây vượt 1 vài kênh , sông rạch và xâm nhập vào UMinh . Đi đâu đều có dẫn đường tới đó.
Lần nào cũng bị ném bom vào ban đêm và đang trong lúc dừng chân nghỉ.. lần 1 là 1 cụ trong đoàn úp đèn pin vào tay chĩa xuống soi chỗ đi vs . Phía rất xa có 1 máy bay trinh sát , cụ khác quát ngay và cụ kia cũng tắt ngay.. giao liên hô chạy ngay càng nhanh càng tốt ..ấy vậy mà bác em nói khi đó cảm giác chỉ trong 5 hay 15 phút thì bom đã tới . Bom đánh cuốn chiếu trong 1 diện tích rất rộng. Tốc độ chạy của đv ko ăn thua gì cả.
Gia đình em có kể. Giai đoạn 72 thì ở miền bắc đã biết tổn thất nhân mạng lớn rồi. Lính có nơi có biểu hiện đào ngũ , trốn và phá đám chứ chẳng đẹp như sách đâu.. đv nào qua làng vào nam mà ở làng mẹ em thì hay chọn nhà ông ngoại em làm nơi nghỉ cho nhóm chỉ huy. Khác với giai đoạn trước đó là lạc quan . Giai đoạn này các chỉ huy và chiến sĩ có thái độ trầm buồn..họ ko nc vui vẻ mà im lặng ..thường họ tới vào tối và ra đi ngay trong sáng sớm..
Hè 72 các o nhà em đi tải thương suốt luôn. Làng nhà em là điểm tập kết bộ đội vượt sông Thạch Hãn vào thành cổ.
Trong khi đó 2 ông chú đi lính bên kia. Cũng may cả nhà đều lành lặn, không ai bị làm sao luôn.
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,761
Động cơ
288,390 Mã lực
Hè 72 các o nhà em đi tải thương suốt luôn. Làng nhà em là điểm tập kết bộ đội vượt sông Thạch Hãn vào thành cổ.
Trong khi đó 2 ông chú đi lính bên kia. Cũng may cả nhà đều lành lặn, không ai bị làm sao luôn.
Âm phúc to lớn đó cụ.
Ctr gây bao chuỷen đau đớn..nhiều chuyện em đc nghe trực tiếp nhưng ko thể nói trên đây..nó ko có gì là to lớn nhưng nó là phạm húy , phạm ý số đông vốn chỉ hiểu chuyện xuôi dòng..
 

lenhhoxung1980

Xe container
Biển số
OF-372314
Ngày cấp bằng
2/7/15
Số km
6,991
Động cơ
981,843 Mã lực
Nơi ở
Cầu Giấy
Âm phúc to lớn đó cụ.
Ctr gây bao chuỷen đau đớn..nhiều chuyện em đc nghe trực tiếp nhưng ko thể nói trên đây..nó ko có gì là to lớn nhưng nó là phạm húy , phạm ý số đông vốn chỉ hiểu chuyện xuôi dòng..
Vâng cụ. Trải qua 2 cuộc chiến tranh, ở vùng xung đột nóng bỏng nhất mà gia đình (cả con cái, dâu rể) không ai làm sao là phúc lớn ạ.
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,761
Động cơ
288,390 Mã lực
Năm 89 90 gì đó LX tan rã ..thành trì đã đổ. Bác em khi đó cũng đã hưu rồi. Ông sống với 1 con trai chưa vợ trong căn nhà tt mái ngói ..nền thì ẩm, mái thì dột.. sau cửa sổ khai thối ko thể mở cửa do dân đi chợ búa sớm tìm nơi xả uế.. 2 cha con 2 giường cũ ..1 cái gãy chân phải kê bằng gạch. Nhưng ông vẫn dậy sớm tập td , tự nấu ăn nếu con trai vắng nhà. Vẫn đọc và viết lách . Vẫn cành Vạn niên thanh xanh quanh năm trong cái cốc cũ như khi sống ở cquan... vẫn nghe đài đọc báo ko sót ngày nào.. và rồi tin LX tan rã đến chính thức. Vài bác bạn bác kéo tới nhà bác..họ khóc . Họ ở đó cả ngày ..trong đó có 1 bác giáo viên khá nổi tiếng ở địa phương , cũng là 1 cựu cb, 1 nhà thơ đóng góp nhiều thơ cho báo chí ..ông còn có tiếng với các công việc nhân đạo từ thiện.
Bác em không khóc lóc nhưng ông có vẻ buồn.. sau này em cảm nhận lứa các cụ ấy không còn nhiệt huyết , man mác vẻ thất vọng ....giảm nghe đài đọc báo , ko muốn viết lách thơ thẩn gì nhiều..
Bác em có ước muốn là đc 1 lần trở lại thăm đồng chí đồng đội cũ ở mấy tỉnh miền tây mà ông gắn bó trong thời tuổi trẻ .. khi ông rời miền nam thì các bạn ông tặng 1 bức tranh sơn dầu gam xanh ..áng 50x80 vẽ cảnh rừng VN với vài con hươu nai gắn nổi màu vàng tây..góc đề dòng chữ..xxxx kính tặng anh hai C.. ông treo giữ nó ngay nơi trang trọng ở nhà trong quê..
Khoảng năm 2k ông đc thỏa mãn .. ông trở lại thăm tìm các đc cũ miền nam..đi hơn 1,5 tháng .. khi trở về Em ko hỏi han gì vì cảm thấy khi đi ông háo hức vui khi về ông bình bình lặng lẽ..
Cuối đời ..bác em và các cụ lứa ấy đều rơi vào cảm giác gì đó như buồn, thất vọng ..nhưng thất vọng ai, thất vọng cái gì thì ko rõ và ko ai dám hỏi..ấy nhưng cứ nc tuổi trẻ các ông với Tr Sơn , với Chiến trường tây nam bộ là lại sáng mắt hưng phấn ngay đc..
Bác không hào hứng nhiều khi kể các trận đánh nhau ở miền đông nam bộ mà hứng khởi nc về UMinh, về tình người miền tây ..nghe chuyện ông thì từ dân đến lính em cảm nhận có địch chứ làm gì có ác ôn.. có nhà tranh ghe xuồng chứ đâu có đói nghèo rên xiết..
Từ đơn vị chiến đấu ..sau mấy năm nhóm ông và nhiều nhóm đc đưa về các tỉnh miền tây..ở đây các ông vừa tổ chức cơ sở , xây dựng lực lượng , giành dân giành đất tạo ra các vùng da báo cài răng lược .. tổ chức và tham gia đánh chống càn chứ hầu như ko còn tham gia chiến dịch lớn.. giai đoạn năm 69 đến 70 ông đã cùng ae vào hoạt động ven sg , Long An và bị đánh bật khỏi 18 xã vườn trầu ( hay thôn )..lại vòng về miền tây..
Sau 75 ông đc giao nv giám đốc sở gd tỉnh Trà Vinh ..ông lẽ ra sẽ là gđ sở gd tỉnh này đầu tiên tính từ sau GP..nhưng ông đã từ chối xin đc về mb..
Nhiều khi nghĩ về lứa người này em cũng thấy khó hiểu..
Vì sao, vì cái gì mà ng ta lại ...
 

X0000

Xe điện
Biển số
OF-383918
Ngày cấp bằng
23/9/15
Số km
2,685
Động cơ
699,040 Mã lực
Năm 89 90 gì đó LX tan rã ..thành trì đã đổ. Bác em khi đó cũng đã hưu rồi. Ông sống với 1 con trai chưa vợ trong căn nhà tt mái ngói ..nền thì ẩm, mái thì dột.. sau cửa sổ khai thối ko thể mở cửa do dân đi chợ búa sớm tìm nơi xả uế.. 2 cha con 2 giường cũ ..1 cái gãy chân phải kê bằng gạch. Nhưng ông vẫn dậy sớm tập td , tự nấu ăn nếu con trai vắng nhà. Vẫn đọc và viết lách . Vẫn cành Vạn niên thanh xanh quanh năm trong cái cốc cũ như khi sống ở cquan... vẫn nghe đài đọc báo ko sót ngày nào.. và rồi tin LX tan rã đến chính thức. Vài bác bạn bác kéo tới nhà bác..họ khóc . Họ ở đó cả ngày ..trong đó có 1 bác giáo viên khá nổi tiếng ở địa phương , cũng là 1 cựu cb, 1 nhà thơ đóng góp nhiều thơ cho báo chí ..ông còn có tiếng với các công việc nhân đạo từ thiện.
Bác em không khóc lóc nhưng ông có vẻ buồn.. sau này em cảm nhận lứa các cụ ấy không còn nhiệt huyết , man mác vẻ thất vọng ....giảm nghe đài đọc báo , ko muốn viết lách thơ thẩn gì nhiều..
Bác em có ước muốn là đc 1 lần trở lại thăm đồng chí đồng đội cũ ở mấy tỉnh miền tây mà ông gắn bó trong thời tuổi trẻ .. khi ông rời miền nam thì các bạn ông tặng 1 bức tranh sơn dầu gam xanh ..áng 50x80 vẽ cảnh rừng VN với vài con hươu nai gắn nổi màu vàng tây..góc đề dòng chữ..xxxx kính tặng anh hai C.. ông treo giữ nó ngay nơi trang trọng ở nhà trong quê..
Khoảng năm 2k ông đc thỏa mãn .. ông trở lại thăm tìm các đc cũ miền nam..đi hơn 1,5 tháng .. khi trở về Em ko hỏi han gì vì cảm thấy khi đi ông háo hức vui khi về ông bình bình lặng lẽ..
Cuối đời ..bác em và các cụ lứa ấy đều rơi vào cảm giác gì đó như buồn, thất vọng ..nhưng thất vọng ai, thất vọng cái gì thì ko rõ và ko ai dám hỏi..ấy nhưng cứ nc tuổi trẻ các ông với Tr Sơn , với Chiến trường tây nam bộ là lại sáng mắt hưng phấn ngay đc..
Bác không hào hứng nhiều khi kể các trận đánh nhau ở miền đông nam bộ mà hứng khởi nc về UMinh, về tình người miền tây ..nghe chuyện ông thì từ dân đến lính em cảm nhận có địch chứ làm gì có ác ôn.. có nhà tranh ghe xuồng chứ đâu có đói nghèo rên xiết..
Từ đơn vị chiến đấu ..sau mấy năm nhóm ông và nhiều nhóm đc đưa về các tỉnh miền tây..ở đây các ông vừa tổ chức cơ sở , xây dựng lực lượng , giành dân giành đất tạo ra các vùng da báo cài răng lược .. tổ chức và tham gia đánh chống càn chứ hầu như ko còn tham gia chiến dịch lớn.. giai đoạn năm 69 đến 70 ông đã cùng ae vào hoạt động ven sg , Long An và bị đánh bật khỏi 18 xã vườn trầu ( hay thôn )..lại vòng về miền tây..
Sau 75 ông đc giao nv giám đốc sở gd tỉnh Trà Vinh ..ông lẽ ra sẽ là gđ sở gd tỉnh này đầu tiên tính từ sau GP..nhưng ông đã từ chối xin đc về mb..
Nhiều khi nghĩ về lứa người này em cũng thấy khó hiểu..
Vì sao, vì cái gì mà ng ta lại ...
Sợ nhất là các cụ trải qua chiến đấu rồi, cái Tôi to đùng
Bố đẻ em, trải qua cả mùa hè đỏ lửa 1972, khi cụ còn đang là sinh viên của HVQY, trải qua cả chiến trường Campuchia năm 1979-1981 và sau đó cụ lên Thái Nguyên để phục vụ Quân y của Quân đoàn nào đó
Năm 1983, hai chị em lên chơi với cụ, đi tàu từ quê lên Thái Nguyên còn bị mất hết sạch quần áo, lúc về mặc quần áo của dân tộc Mường hoặc dân tộc gì ở đó, em vẫn nhớ những bộ quần áo đó nhìn hoa hoè hoa sói lắm
Đến năm 1989, khi VN mình giảm biên quân đội, cụ bị ép hoặc chuyển ngành, hoặc nghỉ hưu. Cụ chọn chuyển ngành và giờ lương hưu cụ còn thấp hơn mẹ em, là Thiếu uý chuyên nghiệp (cụ là 1// nhưng do chuyển ngành nên lương thấp)
Cả cuộc đời cụ phục vụ Quân đội, phục vụ nhà nước. Và cũng rất thiệt thòi so với anh em đồng ngũ. Nhưng chưa bao giờ em thấy cụ kêu ca thế này thế kia cả
À thêm nữa, là năm 1986 khi các cụ nhà em ở cùng 1 viện quân y, được phân đất, nhưng quy định là nhận đất thì phải 6 tháng sau trả căn hộ đang mượn, các cụ chọn ở lại căn hộ đó. Và cuối cùng chả được chế độ đất cát, nhà cửa gì cả luôn
 

honda acura

Xe điện
Biển số
OF-15048
Ngày cấp bằng
23/4/08
Số km
4,667
Động cơ
596,180 Mã lực
Năm 89 90 gì đó LX tan rã ..thành trì đã đổ. Bác em khi đó cũng đã hưu rồi. Ông sống với 1 con trai chưa vợ trong căn nhà tt mái ngói ..nền thì ẩm, mái thì dột.. sau cửa sổ khai thối ko thể mở cửa do dân đi chợ búa sớm tìm nơi xả uế.. 2 cha con 2 giường cũ ..1 cái gãy chân phải kê bằng gạch. Nhưng ông vẫn dậy sớm tập td , tự nấu ăn nếu con trai vắng nhà. Vẫn đọc và viết lách . Vẫn cành Vạn niên thanh xanh quanh năm trong cái cốc cũ như khi sống ở cquan... vẫn nghe đài đọc báo ko sót ngày nào.. và rồi tin LX tan rã đến chính thức. Vài bác bạn bác kéo tới nhà bác..họ khóc . Họ ở đó cả ngày ..trong đó có 1 bác giáo viên khá nổi tiếng ở địa phương , cũng là 1 cựu cb, 1 nhà thơ đóng góp nhiều thơ cho báo chí ..ông còn có tiếng với các công việc nhân đạo từ thiện.
Bác em không khóc lóc nhưng ông có vẻ buồn.. sau này em cảm nhận lứa các cụ ấy không còn nhiệt huyết , man mác vẻ thất vọng ....giảm nghe đài đọc báo , ko muốn viết lách thơ thẩn gì nhiều..
Bác em có ước muốn là đc 1 lần trở lại thăm đồng chí đồng đội cũ ở mấy tỉnh miền tây mà ông gắn bó trong thời tuổi trẻ .. khi ông rời miền nam thì các bạn ông tặng 1 bức tranh sơn dầu gam xanh ..áng 50x80 vẽ cảnh rừng VN với vài con hươu nai gắn nổi màu vàng tây..góc đề dòng chữ..xxxx kính tặng anh hai C.. ông treo giữ nó ngay nơi trang trọng ở nhà trong quê..
Khoảng năm 2k ông đc thỏa mãn .. ông trở lại thăm tìm các đc cũ miền nam..đi hơn 1,5 tháng .. khi trở về Em ko hỏi han gì vì cảm thấy khi đi ông háo hức vui khi về ông bình bình lặng lẽ..
Cuối đời ..bác em và các cụ lứa ấy đều rơi vào cảm giác gì đó như buồn, thất vọng ..nhưng thất vọng ai, thất vọng cái gì thì ko rõ và ko ai dám hỏi..ấy nhưng cứ nc tuổi trẻ các ông với Tr Sơn , với Chiến trường tây nam bộ là lại sáng mắt hưng phấn ngay đc..
Bác không hào hứng nhiều khi kể các trận đánh nhau ở miền đông nam bộ mà hứng khởi nc về UMinh, về tình người miền tây ..nghe chuyện ông thì từ dân đến lính em cảm nhận có địch chứ làm gì có ác ôn.. có nhà tranh ghe xuồng chứ đâu có đói nghèo rên xiết..
Từ đơn vị chiến đấu ..sau mấy năm nhóm ông và nhiều nhóm đc đưa về các tỉnh miền tây..ở đây các ông vừa tổ chức cơ sở , xây dựng lực lượng , giành dân giành đất tạo ra các vùng da báo cài răng lược .. tổ chức và tham gia đánh chống càn chứ hầu như ko còn tham gia chiến dịch lớn.. giai đoạn năm 69 đến 70 ông đã cùng ae vào hoạt động ven sg , Long An và bị đánh bật khỏi 18 xã vườn trầu ( hay thôn )..lại vòng về miền tây..
Sau 75 ông đc giao nv giám đốc sở gd tỉnh Trà Vinh ..ông lẽ ra sẽ là gđ sở gd tỉnh này đầu tiên tính từ sau GP..nhưng ông đã từ chối xin đc về mb..
Nhiều khi nghĩ về lứa người này em cũng thấy khó hiểu..
Vì sao, vì cái gì mà ng ta lại ...
hình như cụ có cái dì đó tự diễn biến, tự chuyển hóa ấy nhỉ
xã hội thì phải luôn vận hành và đi lên, sống trong xã hội nào thì sẽ buộc phải nương theo nó
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,761
Động cơ
288,390 Mã lực
hình như cụ có cái dì đó tự diễn biến, tự chuyển hóa ấy nhỉ
xã hội thì phải luôn vận hành và đi lên, sống trong xã hội nào thì sẽ buộc phải nương theo nó
Chính xác là phải theo thời cuộc..em thì ko diễn biến hay chuyển hóa gì nhưng em thấy thế hệ đó có nhiều cụ cứ khư khư niềm tin nào đó ..họ có vẻ ko thích nghi vui vẻ đc với sự vận hành của xh theo hướng mà họ là ko mong muốn..
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,761
Động cơ
288,390 Mã lực
Sợ nhất là các cụ trải qua chiến đấu rồi, cái Tôi to đùng
Bố đẻ em, trải qua cả mùa hè đỏ lửa 1972, khi cụ còn đang là sinh viên của HVQY, trải qua cả chiến trường Campuchia năm 1979-1981 và sau đó cụ lên Thái Nguyên để phục vụ Quân y của Quân đoàn nào đó
Năm 1983, hai chị em lên chơi với cụ, đi tàu từ quê lên Thái Nguyên còn bị mất hết sạch quần áo, lúc về mặc quần áo của dân tộc Mường hoặc dân tộc gì ở đó, em vẫn nhớ những bộ quần áo đó nhìn hoa hoè hoa sói lắm
Đến năm 1989, khi VN mình giảm biên quân đội, cụ bị ép hoặc chuyển ngành, hoặc nghỉ hưu. Cụ chọn chuyển ngành và giờ lương hưu cụ còn thấp hơn mẹ em, là Thiếu uý chuyên nghiệp (cụ là 1// nhưng do chuyển ngành nên lương thấp)
Cả cuộc đời cụ phục vụ Quân đội, phục vụ nhà nước. Và cũng rất thiệt thòi so với anh em đồng ngũ. Nhưng chưa bao giờ em thấy cụ kêu ca thế này thế kia cả
À thêm nữa, là năm 1986 khi các cụ nhà em ở cùng 1 viện quân y, được phân đất, nhưng quy định là nhận đất thì phải 6 tháng sau trả căn hộ đang mượn, các cụ chọn ở lại căn hộ đó. Và cuối cùng chả được chế độ đất cát, nhà cửa gì cả luôn
Ông bác em với các cụ bạn ông ngày đó ko hề có cái tôi to đâu cụ. Con cháu còn rất dễ sống bên ông là đằng khác. Cũng ko kêu ca gì nhưng cảm giác các cụ có gì đó , vui bằng hồi ức nhiều hơn là thực tại.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top