[Funland] Những mẩu chuyện vui, buồn của một cựu binh.

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,041
Động cơ
552,432 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
(...lại tiếp ạ...) định viết nhanh nhanh cho xong. Nhưng bắt đầu viết lại chìm ngập trong những hồi ức nên lan man😩.
Nghe Út hỏi vậy, tôi gật đầu, cười:
- Có, đúng là có. Ngay cả bây giờ cũng vậy. Đó là một kỷ niệm đẹp rất khó quên trong cuộc đời chinh chiến.
Út nhoẻn miệng cười, nhìn tôi :
- Anh vẫn như ngày xưa, già dặn hơn, phong trần hơn và có thêm chút lãng tử. Mà anh đã có vợ chưa ? Anh vẫn là bộ đội ư ?
Tôi nhỏ nhẹ :
- Từ từ anh nói cho em nghe. Cái ngày Út đón bọn anh trở về từ bên kia biên giới, anh mừng lắm. Mừng vì đã hoàn thành nhiệm vụ, mừng vì được một cô gái xinh đẹp ôm. Và cũng có chút cảm tình với Út. Mà lính tráng bọn anh thì nhìn thấy mấy cô gái đẹp ai chẳng động lòng. Và cũng như Út, anh biết đó cũng là thứ tình cảm viển vông, bèo nước gặp nhau thôi. Ngày mai tất cả lại trở về trật tự vốn có. Mà cũng đúng như em cảm nhận, sáng đó anh chào em, cười với riêng em tiếc là không dám gửi cho em một nụ hôn gió 😘. Rồi anh về đơn vị. Cậu NB có rủ anh đến thăm em, mặc dù anh có thể đi, có một chút phân vân rồi quyết định không đi cùng NB. Vì anh nghĩ sẽ chẳng giải quyết điều gì. Khi tương lai còn mù mịt, cuộc chiến còn kéo dài. Khi chuyển đơn vị thì anh thực sự không còn nhớ đến cô Út nữa. Khi gặp lại em ở UB và ở bên nhau suốt buổi chiều, tối hôm đó thì giữa anh và em đã nảy sinh một tình cảm mà anh cố né tránh nó. Rồi cuối cùng qua những lá thư ở Thủ Đức, Phnom Penh anh đã nói anh thương em. Em biết anh nhớ em qua hình bóng nào không ? ...đôi bắp chân trăng trắng sáng mờ dưới ánh sao đưa anh qua bãi mìn. Dáng em dắt xe đạp đi vào cổng UB và nụ cười với núm đồng tiền chào anh khi anh về đơn vị sáng hôm đó.
Út cười vui vẻ, khuôn mặt cô rạng rỡ:
- Trời ơi, đúng là mấy ông lính. Nhớ gì không nhớ lại đi nhớ đôi bắp chân. Chết mất.
- Ờ, trời tối mù. Có nhìn thấy gì ngoài đôi bắp chân của em đâu.
Cuộc nói chuyện giữa chúng tôi trở nên vui vẻ.
- Lần này anh trở lại thăm má và gia đình em. Có lẽ tháng 6 anh sẽ ra Bắc, rời khỏi đất Campuchia. Sẽ rất lâu mới có dịp thăm má và em. Mừng cho em đã đạt được mơ ước của mình. Gia đình hạnh phúc, êm ấm. Mà anh cũng đã lấy vợ cuối năm ngoái rồi...
Út cắt ngang lời tôi :
- Chị người HN hả anh ? Chắc chị xinh lắm...
- Đúng, vợ anh ở HN. Còn xinh thì...nếu so với em thì cũng được 6-7 phần.
Út bất giác đỏ mặt, ánh mắt lấp lánh:
- Anh lại xạo như xưa. Con gái thủ đô đâu có xấu được. Chúc mừng anh.
Lúc này má cũng vừa đi chợ về. Thấy chúng tôi nói chuyện vui vẻ, má bảo:
- Út ngồi nói chuyện với anh đi. Hôm nay để má nấu cơm khao thằng T. Lần sau nó có vào thăm được má thì chưa chắc má con gặp được nhau.
Có tiếng xe máy ngoài cổng. Út đứng lên định chạy ra thì một người đàn ông cõng một bé gái 4-5 tuổi bước vào. Cô bé nhảy xuống chạy vào ôm Út miệng chào :
- Con chào má. Con đi học về.
Rồi cô bé nhìn tôi. Con bé rất giống Út cũng đôi mắt ấy, nước da ấy...
Út nhắc con :

- Anh Vũ chào bác đi con.
Cô bé nép vào lòng mẹ cất tiếng :
- Con chào bác. Bác là bạn má con à ?
- Chào con. Đúng rồi, bác là bạn của má.
May mắn trong cái ba lô lép xẹp của tôi có hộp kẹo bạc hà của Thái. Tôi lấy hộp kẹo trong ba lô đưa cho cô bé:
- Bác cho con gói kẹo nè
Cô bé nhìn mẹ, thấy Út gật đầu liền giơ tay nhận hộp kẹo:
- Con cảm ơn bác.
Út quay lại tôi nói :
- Anh Th chồng em. Chúng em dạy cùng trường. Còn đây là anh T, người mà em đã kể nhiều với anh.
Người đàn ông cười và bước tới bắt tay tôi.
- Chào anh. Nghe Út kể nhiều về anh. Hôm nay mới gặp.
- Vâng, rất vui được gặp anh.
Đó là một người chắc cũng trên 30 tuổi, trắng trẻo, dáng gầy gầy xương xương, đeo một cặp kính trắng tương đối dày. Sau khi chào tôi, anh ta nói:
- Út ngồi nói chuyện với anh T. Anh chạy ra ngoài mua thêm ít đồ về rồi xuống giúp má nấu cơm. Hôm nay có khách đặc biệt của em nên em không phải là gì. Anh Vũ có đi với ba không ?
Lần thứ hai nghe tên cô bé. Tôi nhìn Út, Út biết tôi muốn hỏi điều gì, cô gật đầu xác nhận.
Cô bé nói :
- Con ở nhà với má tiếp khách. Không đi theo ba đâu.
Chồng Út gật đầu chào tôi và sân lấy xe máy chạy đi.
( ...lại phải dở dang...)






 

pooka

Xe container
Biển số
OF-207662
Ngày cấp bằng
26/8/13
Số km
6,904
Động cơ
1,966,650 Mã lực
(...lại tiếp ạ...) định viết nhanh nhanh cho xong. Nhưng bắt đầu viết lại chìm ngập trong những hồi ức nên lan man😩.
Nghe Út hỏi vậy, tôi gật đầu, cười:
- Có, đúng là có. Ngay cả bây giờ cũng vậy. Đó là một kỷ niệm đẹp rất khó quên trong cuộc đời chinh chiến.
Út nhoẻn miệng cười, nhìn tôi :
- Anh vẫn như ngày xưa, già dặn hơn, phong trần hơn và có thêm chút lãng tử. Mà anh đã có vợ chưa ? Anh vẫn là bộ đội ư ?
Tôi nhỏ nhẹ :
- Từ từ anh nói cho em nghe. Cái ngày Út đón bọn anh trở về từ bên kia biên giới, anh mừng lắm. Mừng vì đã hoàn thành nhiệm vụ, mừng vì được một cô gái xinh đẹp ôm. Và cũng có chút cảm tình với Út. Mà lính tráng bọn anh thì nhìn thấy mấy cô gái đẹp ai chẳng động lòng. Và cũng như Út, anh biết đó cũng là thứ tình cảm viển vông, bèo nước gặp nhau thôi. Ngày mai tất cả lại trở về trật tự vốn có. Mà cũng đúng như em cảm nhận, sáng đó anh chào em, cười với riêng em tiếc là không dám gửi cho em một nụ hôn gió 😘. Rồi anh về đơn vị. Cậu NB có rủ anh đến thăm em, mặc dù anh có thể đi, có một chút phân vân rồi quyết định không đi cùng NB. Vì anh nghĩ sẽ chẳng giải quyết điều gì. Khi tương lai còn mù mịt, cuộc chiến còn kéo dài. Khi chuyển đơn vị thì anh thực sự không còn nhớ đến cô Út nữa. Khi gặp lại em ở UB và ở bên nhau suốt buổi chiều, tối hôm đó thì giữa anh và em đã nảy sinh một tình cảm mà anh cố né tránh nó. Rồi cuối cùng qua những lá thư ở Thủ Đức, Phnom Penh anh đã nói anh thương em. Em biết anh nhớ em qua hình bóng nào không ? ...đôi bắp chân trăng trắng sáng mờ dưới ánh sao đưa anh qua bãi mìn. Dáng em dắt xe đạp đi vào cổng UB và nụ cười với núm đồng tiền chào anh khi anh về đơn vị sáng hôm đó.
Út cười vui vẻ, khuôn mặt cô rạng rỡ:
- Trời ơi, đúng là mấy ông lính. Nhớ gì không nhớ lại đi nhớ đôi bắp chân. Chết mất.
- Ờ, trời tối mù. Có nhìn thấy gì ngoài đôi bắp chân của em đâu.
Cuộc nói chuyện giữa chúng tôi trở nên vui vẻ.
- Lần này anh trở lại thăm má và gia đình em. Có lẽ tháng 6 anh sẽ ra Bắc, rời khỏi đất Campuchia. Sẽ rất lâu mới có dịp thăm má và em. Mừng cho em đã đạt được mơ ước của mình. Gia đình hạnh phúc, êm ấm. Mà anh cũng đã lấy vợ cuối năm ngoái rồi...
Út cắt ngang lời tôi :
- Chị người HN hả anh ? Chắc chị xinh lắm...
- Đúng, vợ anh ở HN. Còn xinh thì...nếu so với em thì cũng được 6-7 phần.
Út bất giác đỏ mặt, ánh mắt lấp lánh:
- Anh lại xạo như xưa. Con gái thủ đô đâu có xấu được. Chúc mừng anh.
Lúc này má cũng vừa đi chợ về. Thấy chúng tôi nói chuyện vui vẻ, má bảo:
- Út ngồi nói chuyện với anh đi. Hôm nay để má nấu cơm khao thằng T. Lần sau nó có vào thăm được má thì chưa chắc má con gặp được nhau.
Có tiếng xe máy ngoài cổng. Út đứng lên định chạy ra thì một người đàn ông cõng một bé gái 4-5 tuổi bước vào. Cô bé nhảy xuống chạy vào ôm Út miệng chào :
- Con chào má. Con đi học về.
Rồi cô bé nhìn tôi. Con bé rất giống Út cũng đôi mắt ấy, nước da ấy...
Út nhắc con :

- Anh Vũ chào bác đi con.
Cô bé nép vào lòng mẹ cất tiếng :
- Con chào bác. Bác là bạn má con à ?
- Chào con. Đúng rồi, bác là bạn của má.
May mắn trong cái ba lô lép xẹp của tôi có hộp kẹo bạc hà của Thái. Tôi lấy hộp kẹo trong ba lô đưa cho cô bé:
- Bác cho con gói kẹo nè
Cô bé nhìn mẹ, thấy Út gật đầu liền giơ tay nhận hộp kẹo:
- Con cảm ơn bác.
Út quay lại tôi nói :
- Anh Th chồng em. Chúng em dạy cùng trường. Còn đây là anh T, người mà em đã kể nhiều với anh.
Người đàn ông cười và bước tới bắt tay tôi.
- Chào anh. Nghe Út kể nhiều về anh. Hôm nay mới gặp.
- Vâng, rất vui được gặp anh.
Đó là một người chắc cũng trên 30 tuổi, trắng trẻo, dáng gầy gầy xương xương, đeo một cặp kính trắng tương đối dày. Sau khi chào tôi, anh ta nói:
- Út ngồi nói chuyện với anh T. Anh chạy ra ngoài mua thêm ít đồ về rồi xuống giúp má nấu cơm. Hôm nay có khách đặc biệt của em nên em không phải là gì. Anh Vũ có đi với ba không ?
Lần thứ hai nghe tên cô bé. Tôi nhìn Út, Út biết tôi muốn hỏi điều gì, cô gật đầu xác nhận.
Cô bé nói :
- Con ở nhà với má tiếp khách. Không đi theo ba đâu.
Chồng Út gật đầu chào tôi và sân lấy xe máy chạy đi.
( ...lại phải dở dang...)






Lại đánh dấu tiếp.
 

omavn

Xe tải
Biển số
OF-456468
Ngày cấp bằng
27/9/16
Số km
325
Động cơ
-539,307 Mã lực
Chuyện của cụ Angkar mà thành phim em cứ cho cái tên phim là "Máu và hoa vùng biên ải" :D giống tên Một thời máu và hoa bên Quansu :D
 

Kyson1

Xe điện
Biển số
OF-169849
Ngày cấp bằng
4/12/12
Số km
4,750
Động cơ
453,474 Mã lực
Này anh, tên Ann Vũ là ý tứ lắm nha, có thể dùng để chưởi khi lên cơn nha :D

Chứ như lão Trần Đoành. Em nào mê mà đặt tên con thì e rằng hơi khó. :D
 

Cún em

Xe buýt
Biển số
OF-573979
Ngày cấp bằng
14/6/18
Số km
705
Động cơ
145,516 Mã lực
Tuổi
45
(...lại tiếp ạ...) định viết nhanh nhanh cho xong. Nhưng bắt đầu viết lại chìm ngập trong những hồi ức nên lan man😩.
Nghe Út hỏi vậy, tôi gật đầu, cười:
- Có, đúng là có. Ngay cả bây giờ cũng vậy. Đó là một kỷ niệm đẹp rất khó quên trong cuộc đời chinh chiến.
Út nhoẻn miệng cười, nhìn tôi :
- Anh vẫn như ngày xưa, già dặn hơn, phong trần hơn và có thêm chút lãng tử. Mà anh đã có vợ chưa ? Anh vẫn là bộ đội ư ?
Tôi nhỏ nhẹ :
- Từ từ anh nói cho em nghe. Cái ngày Út đón bọn anh trở về từ bên kia biên giới, anh mừng lắm. Mừng vì đã hoàn thành nhiệm vụ, mừng vì được một cô gái xinh đẹp ôm. Và cũng có chút cảm tình với Út. Mà lính tráng bọn anh thì nhìn thấy mấy cô gái đẹp ai chẳng động lòng. Và cũng như Út, anh biết đó cũng là thứ tình cảm viển vông, bèo nước gặp nhau thôi. Ngày mai tất cả lại trở về trật tự vốn có. Mà cũng đúng như em cảm nhận, sáng đó anh chào em, cười với riêng em tiếc là không dám gửi cho em một nụ hôn gió 😘. Rồi anh về đơn vị. Cậu NB có rủ anh đến thăm em, mặc dù anh có thể đi, có một chút phân vân rồi quyết định không đi cùng NB. Vì anh nghĩ sẽ chẳng giải quyết điều gì. Khi tương lai còn mù mịt, cuộc chiến còn kéo dài. Khi chuyển đơn vị thì anh thực sự không còn nhớ đến cô Út nữa. Khi gặp lại em ở UB và ở bên nhau suốt buổi chiều, tối hôm đó thì giữa anh và em đã nảy sinh một tình cảm mà anh cố né tránh nó. Rồi cuối cùng qua những lá thư ở Thủ Đức, Phnom Penh anh đã nói anh thương em. Em biết anh nhớ em qua hình bóng nào không ? ...đôi bắp chân trăng trắng sáng mờ dưới ánh sao đưa anh qua bãi mìn. Dáng em dắt xe đạp đi vào cổng UB và nụ cười với núm đồng tiền chào anh khi anh về đơn vị sáng hôm đó.
Út cười vui vẻ, khuôn mặt cô rạng rỡ:
- Trời ơi, đúng là mấy ông lính. Nhớ gì không nhớ lại đi nhớ đôi bắp chân. Chết mất.
- Ờ, trời tối mù. Có nhìn thấy gì ngoài đôi bắp chân của em đâu.
Cuộc nói chuyện giữa chúng tôi trở nên vui vẻ.
- Lần này anh trở lại thăm má và gia đình em. Có lẽ tháng 6 anh sẽ ra Bắc, rời khỏi đất Campuchia. Sẽ rất lâu mới có dịp thăm má và em. Mừng cho em đã đạt được mơ ước của mình. Gia đình hạnh phúc, êm ấm. Mà anh cũng đã lấy vợ cuối năm ngoái rồi...
Út cắt ngang lời tôi :
- Chị người HN hả anh ? Chắc chị xinh lắm...
- Đúng, vợ anh ở HN. Còn xinh thì...nếu so với em thì cũng được 6-7 phần.
Út bất giác đỏ mặt, ánh mắt lấp lánh:
- Anh lại xạo như xưa. Con gái thủ đô đâu có xấu được. Chúc mừng anh.
Lúc này má cũng vừa đi chợ về. Thấy chúng tôi nói chuyện vui vẻ, má bảo:
- Út ngồi nói chuyện với anh đi. Hôm nay để má nấu cơm khao thằng T. Lần sau nó có vào thăm được má thì chưa chắc má con gặp được nhau.
Có tiếng xe máy ngoài cổng. Út đứng lên định chạy ra thì một người đàn ông cõng một bé gái 4-5 tuổi bước vào. Cô bé nhảy xuống chạy vào ôm Út miệng chào :
- Con chào má. Con đi học về.
Rồi cô bé nhìn tôi. Con bé rất giống Út cũng đôi mắt ấy, nước da ấy...
Út nhắc con :

- Anh Vũ chào bác đi con.
Cô bé nép vào lòng mẹ cất tiếng :
- Con chào bác. Bác là bạn má con à ?
- Chào con. Đúng rồi, bác là bạn của má.
May mắn trong cái ba lô lép xẹp của tôi có hộp kẹo bạc hà của Thái. Tôi lấy hộp kẹo trong ba lô đưa cho cô bé:
- Bác cho con gói kẹo nè
Cô bé nhìn mẹ, thấy Út gật đầu liền giơ tay nhận hộp kẹo:
- Con cảm ơn bác.
Út quay lại tôi nói :
- Anh Th chồng em. Chúng em dạy cùng trường. Còn đây là anh T, người mà em đã kể nhiều với anh.
Người đàn ông cười và bước tới bắt tay tôi.
- Chào anh. Nghe Út kể nhiều về anh. Hôm nay mới gặp.
- Vâng, rất vui được gặp anh.
Đó là một người chắc cũng trên 30 tuổi, trắng trẻo, dáng gầy gầy xương xương, đeo một cặp kính trắng tương đối dày. Sau khi chào tôi, anh ta nói:
- Út ngồi nói chuyện với anh T. Anh chạy ra ngoài mua thêm ít đồ về rồi xuống giúp má nấu cơm. Hôm nay có khách đặc biệt của em nên em không phải là gì. Anh Vũ có đi với ba không ?
Lần thứ hai nghe tên cô bé. Tôi nhìn Út, Út biết tôi muốn hỏi điều gì, cô gật đầu xác nhận.
Cô bé nói :
- Con ở nhà với má tiếp khách. Không đi theo ba đâu.
Chồng Út gật đầu chào tôi và sân lấy xe máy chạy đi.
( ...lại phải dở dang...)






Chúc cụ khỏe, biên đều tay cho các cháu đọc ạ.
Một thời máu và hoa. Cám ơn cụ chủ và thế hệ cha anh đã hy sinh cho đất nước.
 

Namuda

Xe máy
Biển số
OF-840770
Ngày cấp bằng
27/9/23
Số km
93
Động cơ
3,905 Mã lực
Út cắt ngang lời tôi :
- Chị người HN hả anh ? Chắc chị xinh lắm...
- Đúng, vợ anh ở HN. Còn xinh thì...nếu so với em thì cũng được 6-7 phần.
Út bất giác đỏ mặt, ánh mắt lấp lánh:
- Anh lại xạo như xưa. Con gái thủ đô đâu có xấu được. Chúc mừng anh.
Cụ biên thế này ko biết đã thông qua mợ nóc nhà cụ chưa ạ. Chứ mà bị nói 6-7 phần của người khác cháu e mợ nhà mà biết là ko vui đâu ạ.
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,041
Động cơ
552,432 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,041
Động cơ
552,432 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Cụ biên thế này ko biết đã thông qua mợ nóc nhà cụ chưa ạ. Chứ mà bị nói 6-7 phần của người khác cháu e mợ nhà mà biết là ko vui đâu ạ.
Đó là thực tế, nên em không phải thông qua.🤓
 

Sói nhỏ

Chã!
Biển số
OF-80803
Ngày cấp bằng
21/12/10
Số km
2,152
Động cơ
413,948 Mã lực
Hồi ký của cụ angkorwat nếu gặp được tay biên kịch và đạo diễn giỏi có khi thành mấy bộ phim đình đám luôn đấy ạ.
 

Phè Văn Phỡn

Xì hơi lốp
Biển số
OF-791534
Ngày cấp bằng
27/9/21
Số km
1,458
Động cơ
60,387 Mã lực
Này anh, tên Ann Vũ là ý tứ lắm nha, có thể dùng để chưởi khi lên cơn nha :D

Chứ như lão Trần Đoành. Em nào mê mà đặt tên con thì e rằng hơi khó. :D
Cụ nói e mới để ý mợ Út lấy họ của cụ Wat làm tên con gái đầu lòng kkk. "Anh Vũ" trong đó đọc là Ăn Vũ các cụ nhỉ.
Còn lão Đoành thì đặt luôn " Đoành Đoành Đoành"
 

Fd79

Xe tải
Biển số
OF-592785
Ngày cấp bằng
1/10/18
Số km
434
Động cơ
139,859 Mã lực
Cụ nói e mới để ý mợ Út lấy họ của cụ Wat làm tên con gái đầu lòng kkk. "Anh Vũ" trong đó đọc là Ăn Vũ các cụ nhỉ.
Còn lão Đoành thì đặt luôn " Đoành Đoành Đoành"
Thế cụ trẻ Đoành trong series phim hài tết không biết có liên quan gì không với cụ Đoành Ofer ??!
 

Fd79

Xe tải
Biển số
OF-592785
Ngày cấp bằng
1/10/18
Số km
434
Động cơ
139,859 Mã lực
Diễn viên thì thôi cứ mời cụ chủ đóng luôn cho đúng cảm xúc các cụ mợ nhỉ
Thế thì lại phải mời con trai cụ angkorwat đóng vai thời trẻ, còn cụ Wat đóng giai đoạn hồi tưởng với thăm và gặp lại tiểu đội các em gái trong hồi ký ;)
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,041
Động cơ
552,432 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Thế thì lại phải mời con trai cụ angkorwat đóng vai thời trẻ, còn cụ Wat đóng giai đoạn hồi tưởng với thăm và gặp lại tiểu đội các em gái trong hồi ký ;)
Chuyện cô Út và Chan Thu là hai người lính hoàn toàn khác nhau cụ ạ. Ở Chan Thu em là thằng lính tự do vô kỷ luật. Lợi dụng hoàn cảnh, môi trường công tác để làm một việc người quân nhân không được phép làm. Dù là có chút tình người nhưng không có giá trị tuyên truyền. Với cô Út thì lại khác, chuyện này có thể làm phim " Chiến tranh bên cạnh tình yêu" được :)). Động viên lớp trẻ ra chiến trường bảo vệ tổ quốc khi cần. Để họ hiểu chiến tranh không chỉ có " Máu " mà còn có cả "Hoa" đẹp nữa.🤓
 

Fd79

Xe tải
Biển số
OF-592785
Ngày cấp bằng
1/10/18
Số km
434
Động cơ
139,859 Mã lực
Chuyện cô Út và Chan Thu là hai người lính hoàn toàn khác nhau cụ ạ. Ở Chan Thu em là thằng lính tự do vô kỷ luật. Lợi dụng hoàn cảnh, môi trường công tác để làm một việc người quân nhân không được phép làm. Dù là có chút tình người nhưng không có giá trị tuyên truyền. Với cô Út thì lại khác, chuyện này có thể làm phim " Chiến tranh bên cạnh tình yêu" được :)). Động viên lớp trẻ ra chiến trường bảo vệ tổ quốc khi cần. Để họ hiểu chiến tranh không chỉ có " Máu " mà còn có cả "Hoa" đẹp nữa.🤓
Vâng cụ, cả 2 mối tình đều đẹp và nhiều cảm xúc, không tính đến yếu tố tuyên truyền thì film "Chan Thu" hot hơn ạ , phần ngoại truyện có khả năng nhiều cảnh tâm lý và hành động chưa công bố trên OF hấp dẫn hơn ạ :))
 

omavn

Xe tải
Biển số
OF-456468
Ngày cấp bằng
27/9/16
Số km
325
Động cơ
-539,307 Mã lực
Chờ đến đoạn 2 người đàn ông của cô Út uống rượu tâm sự cùng nhau :D
 

nhanchauchau

Xe tăng
Biển số
OF-153466
Ngày cấp bằng
21/8/12
Số km
1,967
Động cơ
1,037,441 Mã lực
Chuyện cô Út và Chan Thu là hai người lính hoàn toàn khác nhau cụ ạ. Ở Chan Thu em là thằng lính tự do vô kỷ luật. Lợi dụng hoàn cảnh, môi trường công tác để làm một việc người quân nhân không được phép làm. Dù là có chút tình người nhưng không có giá trị tuyên truyền. Với cô Út thì lại khác, chuyện này có thể làm phim " Chiến tranh bên cạnh tình yêu" được :)). Động viên lớp trẻ ra chiến trường bảo vệ tổ quốc khi cần. Để họ hiểu chiến tranh không chỉ có " Máu " mà còn có cả "Hoa" đẹp nữa.🤓
Mỗi câu chuyện hồi kí của mỗi cựu chiến binh là 1 lát cắt thời gian của thời hào hùng, máu lửa. Chỉ tiếc là k được ghi chép lại, rồi cứ mất dần khi các cụ về với tổ tiên.
Hồi em còn nhỏ, học cấp 1, mỗi năm đến ngày 22/12, trường lại mời 1 Ông CCB về trường kể chuyện. Các câu chuyện Ông kể, h em k nhớ nữa, chỉ nhớ mãi hình ảnh Ông, râu tóc bạc phơ, mặc bộ quân phục, đạp chiếc xe đạp cũ bằng 1 chân, cái nạng đặt dọc xe đi vào trường, rồi chống nạng lên bục. Ông kể chuyện mà cả sân trường im phăng phắc lắng nghe.
Hay như chuyên dưới đây, về ngày đánh sân bay Cát Bi, ngăn k cho Pháp tiếp viện Điện Biên Phủ, nếu làm phim như Mỹ, dễ thành bom tấn vì quá hay, mới chỉ đọc thôi mà mắt em đã nhòe đi rồi.
 
Chỉnh sửa cuối:
Thông tin thớt
Đang tải
Top