[Funland] Những hồi ức của một lính Hải quân

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,807
Động cơ
362,073 Mã lực
Chức trách gì sướng nhất trong đời lính

Các bác OF thử bình xem, chức trách gì là sướng nhất trong đời lính nhé.

Nhà cháu thì cho rằng: bọn chiếu bóng lưu động của ban chính trị - là bọn có số “tiên”. :P

Các bác thử nhớ lại mà xem.
Thời 8x đấy, cứ thấy cái bóng xe Gát 66 - buộc 4 cái cọc tre, dũi vào đến cổng đơn vị, thì chẳng cứ quan lính của đơn vị đó, mà cả anh em ở các đơn vị xung quanh, thậm trí dân quanh vùng, cũng thấy phấn khởi hẳn.

Thường thì giờ thể thao buổi chiều sẽ được bãi bỏ, anh em có thêm thời gian tắm giặt và đặc biệt là được ăn cơm chiều sớm.
Suốt từ khi con Gát 66 đến, anh em chỉ có mỗi 1 topic để buôn là: tối nay sẽ được xem phim gì.

Món ăn khai vị cố hữu sẽ là 1 cuốn phim của thời sự trung ương hoặc điện ảnh quân đội, cái này thì ai cũng biết nên không cần bàn tán nhiều.
Cái đỉnh của đỉnh là phim giề cơ.
Mà hồi đó phim đâu có nhiều nhặn gì. Quanh đi quẩn lại cũng chỉ có: ‘Tháng tư chỉ có 30 ngày’, hay: ‘Mùa hè nóng bỏng ở Ca Bun’, v.v.. và v.v…

Thế nhưng mà cũng vui ra phết. Việc buôn của anh em còn kéo dài đến khuya.
Thường là xem phim xong, lính ta còn kiếm nồi cháo cải thiện lúc đêm khuya, để kéo dài thêm sự sung sướng. Nhưng đấy là chuyện của anh em ở tại đơn vị.
Bọn chiếu bóng mới là người của cõi trên.

Đi đến đâu, bọn nó cũng được thủ trưởng đơn vị tiếp đãi.
Nghèo nhất thì bọn chúng cũng có một cỗ riêng với thủ trưởng. Thực đơn đãi khách mà nhà cháu được biết là: 1 đĩa trứng rán, cá kho rán lại (bếp đại táo của anh em thì cá kho là cá kho, còn của đội chiếu bóng thì phải rán lại thêm cho sang trọng), một chai rượu thuốc Ngũ gia bì. =P~
Nhớ đến đây nhà cháu vẫn còn phải nuốt nước bọt.

Và hơn hết, chẳng có đơn vị nào nỡ thu tiền ăn, phiếu gạo của hội ấy cả.

Các bác xem bọn nó có đúng là ở ‘cõi tiên’ không.
>:)
 

Bung To

Xe điện
Biển số
OF-31819
Ngày cấp bằng
20/3/09
Số km
4,233
Động cơ
520,604 Mã lực

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,807
Động cơ
362,073 Mã lực
Chức trách gì hay bị lính ghét trong đời quân ngũ

Ở trên, nhà cháu đã nhờ các bác bình xem: chức trách gì là sướng nhất trong đời lính.
Nay nhà cháu xin cùng các bác bàn xem: chức trách gì hay bị lính ghét trong đời quân ngũ.
Bởi có lần, khi đã về với đời thường, các cựu chiến binh có ‘tám’ với nhau rằng: ghét nhất là vệ binh.
Nhà cháu thì cũng bình cho vệ binh cái tình cảm đó.

Lại nói về chuyện xem chiếu bóng.

Có lần đội chiếu bóng của tướng Sùng Lãm- đặc khu Quảng Ninh, đến đơn vị nhà cháu, chiếu bóng giao lưu và chiêu đãi.
Hôm đó chiếu liền 2 tập phim “Giải phóng”.

Đây là phim mầu, phim chiến đấu trong thế chiến 2 của Liên Xô. Đỉnh của đỉnh nên dân trong vùng cũng nô nức kéo đến xem đông lắm.

Tối hôm đó nhà cháu lại đeo băng “trực ban” mới đau chứ. #-o
Ngồi thu lu trong phòng trực mà hồn vía cứ hóng hết ra nghe tiếng thuyết minh ngoài bãi chiếu, bụng rất lấy làm phiền muộn.

Đúng lúc ấy có điện thoại ở vọng gác, gọi nhà cháu ra cổng. Dường như có ‘to tiếng’ giữa dân với vệ binh.
Nhà cháu bèn “cân đai bối tử” , rồi đi ra.

Hóa ra là: các cô gái vùng đất mỏ đang đòi gập chỉ huy để khiếu kiện.
Nhà cháu mời cả 3 cô vào nhà trực ban để tìm hiểu tình hình.

Gái Quảng Ninh vốn nổi tiếng về ghê gớm và đanh đá (như cô ca sỹ Hồ Quỳnh Huơng bây giờ cũng là gái Quảng đấy), các cô tranh nhau mở máy õng ẹo.
Mãi nhà cháu mới hiểu được là: trong lúc dẹp trật tự để cho dân vào xem, có chú vệ binh, khi đẩy các cô ấy ra, đã chạm vào các quả thủ pháo của các cô ấy, chẳng biết vô tình hay hữu ý.

Thôi thì cũng phải xử lý để cho đẹp tình quân dân, vả lại cũng muốn cho các chú vệ binh bớt đi một chút kiêu binh. Nhà cháu bèn điện xuống nhà ăn để hỏi xem sáng hôm sau bộ đội ăn gì.

Sau khi biết, nhà cháu bèn lấy quyền trực chỉ huy ra lệnh: ‘thôi dẹp. Xuất bột mì, mai cho toàn đơn vị ăn nắp hầm’.

Sau rốt, nhà cháu bảo cậu vệ binh gây ra tai nạn: ‘để phạt cậu, bây giờ cậu xuống nhà ăn, thay nuôi quân nhào và nặn bánh bao cho đơn vị’.

Đến nửa đêm, nhà cháu đi kiểm tra gác và tạt vào chỗ chú vệ binh khốn khổ ấy.
Nhà cháu hỏi: ‘chán nắn thủ pháo gái Quảng chưa?’.

Anh cu chàng ấy mếo máo: ‘Rồi ạ. Từ nay, cho giù tên lửa của em đang trực chiến hướng 12 giờ, chỉ nghĩ đến ‘nó’, tên lửa em đã gẫy gập xuống 6 giờ rưỡi rồi ạ’.

Thực ra, chức trách đã làm cho anh em vệ binh luôn bị soi thôi.
Mời các bác bình cho.
 

BAOVIET_TAXI

Xe điện
Biển số
OF-175348
Ngày cấp bằng
6/1/13
Số km
3,108
Động cơ
371,500 Mã lực
Nơi ở
vô gia cư
Tranh thủ tiếp đi cụ ơi ! mai là T7 , CN rồi. Cụ ko phọt được bọn em sốt ruột
 

Ngo Rung

Xe lăn
Biển số
OF-73049
Ngày cấp bằng
16/9/10
Số km
13,719
Động cơ
473,842 Mã lực
Công nhận nghe chuyện đời lính vui thật. Em không đi bộ đội nhưng cũng hay hóng chuyện đời lính.
Ở khu TT nhà em có chú em đi lính bên PKKQ, nhưng về bên hậu cần đóng ở Bắc Giang. Chú em đi lính về tròn quay, trắng hơn cả dân văn phòng.
Nó kể chuyện 2 thằng đi xe đạp ra chợ mua đồ ăn cho đơn vị. Đến chợ 2 ông chui vào quán thịt chó xong rồi không biết trời đất gì nữa. Đến chiều đơn vị định hò nhau đi tìm thì vừa ra đến công đã thấy dân đang kéo 2 ông cùng chiếc xe đạp trên xe bò để trả về đơn vị...hic. Ông em kể lại là lúc tỉnh trong phòng y tế chẳng biết tại sao mồm mình máu me be bét, lại có cả đất cát nữa, nhìn ông bên cạnh cũng chưa tỉnh mà quần áo, chân tay cũng te tua...Ông ấy cố nhỏm dậy để kiếm nước uống, thấy trong cổ vướng, khạc phát còn ra nguyên miếng thịt chó :)). Vụ kéo xe bò là nghe kể lại chứ ông em cũng không biết gì....tài thật^:)^
 
Biển số
OF-49
Ngày cấp bằng
23/5/06
Số km
7,400
Động cơ
660,704 Mã lực
Nơi ở
Thừa Thiên Huế
Chức trách gì hay bị lính ghét trong đời quân ngũ

Ở trên, nhà cháu đã nhờ các bác bình xem: chức trách gì là sướng nhất trong đời lính.
Nay nhà cháu xin cùng các bác bàn xem: chức trách gì hay bị lính ghét trong đời quân ngũ.
Bởi có lần, khi đã về với đời thường, các cựu chiến binh có ‘tám’ với nhau rằng: ghét nhất là vệ binh.
Nhà cháu thì cũng bình cho vệ binh cái tình cảm đó.
Vệ binh chỉ bị lính ghét còn cánh thông tin 15w Trung đoàn bộ (như bọn em) bị cả lính lẫn sỹ quan ghét cơ cụ ơi. :))
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,807
Động cơ
362,073 Mã lực
Nhà cháu xin cảm ơn các bác đã ghé thăm và đọc bài.

@ bác Gấu miền cực :D
15 W luôn là đơn vị được cưng chiều, làm sao mà bị 'ghét' được. Chắc là bác đùa dai nhà cháu :D
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,807
Động cơ
362,073 Mã lực
Sonate ánh trăng.


Những năm này, do hoàn cảnh, nên ngoài lúc mưu sinh, kiếm cơm trong thiên hạ, baoleo nhà cháu khi trở về nhà, đảm nhận nốt việc trông nom thương binh nặng, ca 4, từ 10 giờ đêm đến 5 giờ sáng.

Đêm khuy cô liêu, đức cha tuyên úy hay nhất, người bạn tâm giao phù hợp nhất, những intangible có thể nâng đỡ tinh thần, gột rửa tâm hồn, thanh tẩy tâm linh, làm cho con người trở nên thánh thiện hơn, chỉ có thể là các trình tấu nhạc cổ điển không lời.
Nhưng, những ‘Phiên chợ Ba-tư’; hay ‘Turkish March’ thì chỉ tổ làm lạc bước màn đêm đang trôi về hư không. Phải là ‘Khúc nhạc chiều’; ‘Memory’; hay Serenade’, thì mới có thể: dặt dìu nhịp bước cùng đêm thinh không, đang trôi dần tới ánh bình minh.

Đêm qua, baoleo nhà cháu bật re-play bản ‘Sonate ánh trăng’ của Beethoven. Từng nốt pi-a-nô rơi nhẹ, rải những nốt trầm mềm vào tĩnh lặng. Và từng nốt pi-a-nô như dìu đưa mảnh trăng hạ tuần đầu hạ, rơi dần nghiêng về phía chân trời.
Ánh trăng trôi bồng bềnh ngoài khung cửa, như đưa baoleo thả xuôi theo con sóng, trôi về vùng biển đông bắc, thời biên giới chiến tranh.

……………….
Được lữ trưởng đánh giá là thằng có tâm hồn nhất lữ đoàn (trai Hà lội gốc, đọc được “Bông Hồng vàng” của Pau tốp xơ ki bằng nguyên bản tiếng Nga, bla, bla…), nhà cháu được phân công phụ trách nữ tân binh của lữ đoàn.
Và thế là: tai nạn, nối tiếp tai nạn.

Thoạt tiên là toi 1 tháng phụ cấp, vì bị anh em đè ra bắt khao.
Anh em tưởng tượng ra cảnh: ‘tháng 9 nắng rám quả hồng’ mà lại có thằng cha là nhà cháu, được ngồi ghế, bên tả thì có 1 em mời bát nước gạo rang, bên hữu thì có em khâu hộ cái yếm bò của áo lính thủy, là tiết của đại bộ phận anh em, đã sôi lên sung sục.

Và tiết của nhà cháu còn sôi hơn, khi bị vu oan thế, mà lại không được tí ‘miếng’ nào làm thuốc.

Tiếp theo, đó là chuỗi ngày bị đau thần kinh, vì luôn luôn phải nghiến răng và lên gồng.

Các bác thử tính xem. Là cái thằng phụ trách thì đương nhiên là phải đi đốc gác đêm.

Đêm mùa hè, sóng biển rì rầm, từng con sóng va vào gềnh đá, làm bắn lên bạt ngàn tia hoa lân tinh. Tô điểm thêm cho vườn hoa sóng biển là những vì sao băng đang rơi chéo phía chân trời.
Lẫn trong gió biển là mùi hương hoa lan đất, xa xa rồi thật gần.
Hương lan đất gần đến mức, chỉ nhìn cặp môi của cô bé Hải Lệ, cũng đoán ra tiếng: “em ở đây cơ mà, anh ơi”.

Gía như là tiếng hô “ báo cáo thủ trưởng, có tôi” thì đời quân ngũ đơn giản biết bao nhiêu.

Trời ạ, đây lại là tiếng thì thầm” anh ơi” của nàng thiếu nữ, mới gần 18 trăng tròn.

Nó có sức nóng làm tan chảy câu căn vặn về mật khẩu, của anh chàng mẫn cán.
Nó làm anh chàng gương mẫu cóng người, khi đôi tay mát rượi của ‘hương lan đất’, chỉnh lại hộ chàng mấy ngôi sao trên vai.
Và theo bản năng cách mạng, anh chàng bất hạnh chỉ còn biết giơ 2 tay lên trời. Rồi vẫn giữ nguyên tư thế giơ hai tay lên trời ấy, chàng sỹ quan hào hoa của lữ đoàn, thất thểu lùi và lùi. Lùi đến khi không lùi được nữa thì thôi.

Làm sao khác được các bác ơi.

Trong cái ánh sáng mờ ảo của các vì sao rơi, trong tiếng thì thầm của sóng biển, trong hương thơm thì thầm của ‘hương lan đất’ đang xua tan cái vị mặn mòi của biển cả, trong bạt ngàn sắc hoa lân tinh, khi sóng đánh vào gờ đá. Và trong cái ánh sáng ‘nhờ nhờ nhân ảnh’ ấy, cái ‘dáng hương lan đất ấy’, ‘nó’ buông xõa tóc không theo điều lệnh, cặp mắt sáng như mèo rừng, hai cánh tay trắng như lõi rau dọc mùng trong bát bún chân giò, dài như vòi bạch tuộc ấy, nó như đang muốn cuộn siết con mồi.

Ôi, khi ấy, chỉ cần một vang lên một tiếng sấm “khoạc khoạc” của chính ủy, đang đi thanh tra các ông kiểm tra, mà lúc đó tay chân mình lại không để đúng điều lệnh, thì “thôi rồi Lượm ơi”. Nhẹ thì cũng 1 hạt ra đi không hẹn ngày tái ngộ.
Thời ấy ngấm lắm, nếu mà bị 2 cái vòi bạch tuộc trắng ngần kia, nó cuộn siết- ăn thịt, thì:
-‘nó’ cướp mất sao
-‘nó’ cào mất gạch
-‘nó’ rạch thẻ ****.


Kinh bỏ ***. Có mà đang hăng hái ‘12 giờ’, nhớ tới câu sấm truyền kia, thì cũng phải khẩn trương lui về trạng thái ‘6 giờ rưỡi’ cho nó lành. Cho đẹp ý **** – hợp lòng dân.

…………………..
Nhớ tới chính ủy, theo phản xạ từ thủa còn khoác áo binh nhì, baoleo đưa tay lần tìm đôi quân hàm trên ve áo. Nhưng chẳng còn thấy đôi quân hàm gắn phù hiệu mỏ neo. Ở nơi ấy, giờ đây, là chiếc áo may ô cổ tròn, đã sờn mòn theo tháng năm.
Ừ, mình đã gửi ‘sao trên mũ và quân hàm trên vai’ cho quân đội, cũng đã 20 năm với nhiều lẻ mất rồi.
Bất giác, baoleo nhà cháu buông tiếng thở dài.
Từ trên chiếc giường i-nox quân y, bà vợ baoleo chợt tỉnh giấc: ‘ông lại mơ màng điều gì đấy phỏng?’.
Ừ, vâng. Baoleo nhà cháu vừa trở về nơi miền ký ức. Nơi biển tuần phòng vùng 1, nơi sóng đại dương cuộn sôi dưới chân vịt pháo thuyền. Nơi có một vùng biển vắng, nơi đã từng có mùi hương lan đất và chiếc kẹp tóc, sáng lấp lánh trong ánh lửa lân tinh.
Baoleo cố nén 1 tiếng thở dài, những mong nó chìm khuất lấp trong những nốt pi-a-nô trầm mềm của bản ‘Sonate ánh trăng’ .
Ừ, nếu như hồi ấy, mình chót nhỡ, đánh rơi tay xuống vùng ‘trắng mềm như cánh dọc mùng, thấm đẫm hương hoa lan’, thì ...thì....thì ...sao nhỉ.
 

pain

Xe ba gác
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
20,420
Động cơ
128,016 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Nốt vĩ thanh của anh lính biển! Đẹp quá cụ baoleo ơi:)
 

Vịtxanh

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-11416
Ngày cấp bằng
4/11/07
Số km
22,523
Động cơ
752,102 Mã lực
Chuyện đánh cá của lính biển.

Thú thực với các bác, lính thủy hầu như chẳng tự túc được cá để ăn đâu.
Thứ nhất là xăng dầu cấp cho tầu rất ngặt nghèo, không thể tự dưng nổi hứng nhổ neo đưa tầu ra khơi để đánh cá được.
Tiếp nữa là chẳng ai trang bị lưới đánh cá cho tầu chiến đấu cả, quân pháp nó biết thì vỡ mặt.
Thời nhà cháu ở Hải quan, Hải quân có 1 lữ, là lữ 128 làm nhiệm vụ đánh cá, làm nước mắm, v.v.. và v.v… Nhưng đời nhà cháu ở lính, nhà cháu chưa từng được xơi 1 con cá nào của lữ 128 ấy cả.

(Note 1 nhát: bây giờ, lữ 128 được mang tên giả danh dân sự là công ty quốc doanh Vạn Hoa. Tầu của Vạn Hoa chuyên môn làm nhiệm vụ đâm – va- húc- chèn các tầu của Trung Quốc, khi làm nhiệm vụ bảo vệ các dàn khoan và nhà dàn DK của ta).

Lính thủy mà bắt được cá cũng chỉ là tình cờ, may rủi mà thôi. Tùy thuộc rất nhiều vào hoàn cảnh cụ thể.
Cái tầu PCF mà nhà cháu kể với các bác ở trên ấy, nhờ có 2 dàn đèn pha cực mạnh mà đôi khi bọn nhà cháu cũng vớ được khối cá mực.
Chuyện là thế này.

Để câu cá mực, ngư dân thường chọn những hôm tối trời, ít trăng. Tức là đầu tháng hoặc cuối tháng ấy. Họ mới mang thuyền ra biển. Đêm tối trời, các thuyền câu cá mực bật đèn lên, các chú cá mực thấy ánh sáng là lao đến kiếm mồi và tìm bạn. Vì thế các tầu câu cá mực thường hay đi sát vào nhau, để tầu này tỏa sáng cho tầu kia. Vì càng sáng, cá mực càng đến nhiều.
Vì thế, đây là lúc tình đoàn kết được thể hiện rõ nhất, không muốn cũng không được. Hix.

Các bác nào đi nghỉ mát ở biển, cứ thấy từng hàng đèn rực sáng của các tầu ngoài phía biển như là 1 thành phố nổi ấy, đấy chính là các tầu câu cá mực đấy.

Vì thế, mỗi khi con PCF của nhà cháu được lệnh ra khơi, mà vào những hôm không trăng, anh em thường mang trộm dây câu.
Bố bảo cũng không dám vác cần, ‘trển’ mà biết thì cứ gọi là sao gạch rơi lả tả.

Khuất nẻo 1 tý, tàu bật 2 dàn đèn lên coi như sục sạo tìm mục tiêu. Sau đó thuyền trưởng nhắm tịt mắt, coi như không biết lính tráng làm gì. Lính thì 2 tay 2 dây câu, mồi là bất cứ thì gì có thể kiếm được.
Vào những hôm trời tối đen như mực thì là trúng quả cá mực nhất. Giật lên cứ gọi là tanh tách. Nhưng cũng chả giám giật nhiều. Chỉ cỡ độ một cái xô tôn 40 lít của Liên Xô là phải cuốn gói. Bật cái bếp dầu lên, nhúng mấy con mực tươi vào nồi nước sôi, nhắm với chai Ngũ gia bì, nghe gió phần phật bên tai, quả là cũng tưởng mình đang ở xứ thần tiên vậy.

Lúc về cảng cũng phải rất thận trọng, cái xô cá mực ấy cũng phải len lén mang lên.
Giúi cho mấy cô bé chị nuôi cũng phải thì thào: ‘ai hỏi - nhớ là phải nói là mua rẻ được ở ngoài chợ nhé’.
Lính trong đơn vị, bữa trưa hôm sau cứ ngậm tăm ăn cơm với mực sào và không thằng nào dám hé răng với quan trên cả.

Với kinh nghiệm của lính thủy, nhà cháu xin hầu các bác 1 lời là: chớ ăn mực hoặc cua biển vào dịp trăng sáng. Lúc trăng sáng đó, lũ cua, mực còn mải mê tình tự, nên thịt của chúng rất óp.


Hị hị. Nhà cháu lúc này, đang chăm chú tìm điểm neo tầu, để nằm phục kích, trong một chuyến "Tuần - Kiểm". Có kết hợp tìm nơi câu mực khi đêm về. Hị hị.

Nhà em có ông chú trước giám đốc công ty 128 í đới.
Cái giề chớ cái Nước mắm Hải quân ổng đem cho cả họ dùng suốt năm :D
 

tainon

Xe điện
Biển số
OF-6949
Ngày cấp bằng
11/7/07
Số km
3,507
Động cơ
576,110 Mã lực
Người lính hải quân duy nhất ngoài đời cháu biết là thằng hàng xóm, ở nhà nó nghiện 3 lần cắt cơn xong lần thứ 3 ông già nó chạy cho nó đi hải quân để hết hẳn, giờ béo tốt hơn xưa.
 

xe buyt mua thu

Xe tải
Biển số
OF-196054
Ngày cấp bằng
28/5/13
Số km
400
Động cơ
330,221 Mã lực
Gần sáng khô ngủ dc,nhà cháu vào thớt đọc chuyện của cụ chủ thót mà cứ cười rúc rích như bị mà làmlàm í.cảm ơnơn cụ chủ văn hahay chữ tốt vừa là chia sẻ nhũng cảmcảm nhận về đời lính và nhũng ng chưa từng vào quân ngũ như nhà cháu thêm hiểu thêm yêu nhữngngnhữngng lính
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,807
Động cơ
362,073 Mã lực
@ bác Vịt xanh: thời 7x-8x, nước mắm của 128 có giá trị ra phết đấy. Đơn vị tôi vẫn mang nước mắm của 128 xuống nông trường Bình Minh ở Hà Nam Ninh, để đổi lấy trứng vịt.

@ bác xe buyt mua thu: cảm ơn bác đã có nhời động viên nhà cháu (c).
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,807
Động cơ
362,073 Mã lực
Số ba không liên quan tới số một.

Quân phục của lính được phát theo cỡ số, không theo số đo của chiến binh, thế mới nên chuyện.
Và trung đội nữ tân binh có cô bé Hải Lệ (mà nhà cháu đã biên ở phần trước), sẽ còn gây ra nhiều tai họa cho nhà cháu.

Hôm đấy ( hè 1984), nhà cháu về Cục, lĩnh vật tư cho đơn vị.
Để tiết kiệm nhân lực, nên nhà cháu lĩnh luôn nhiệm vụ lĩnh hộ quân trang cho tân binh, thay cho cậu Hinh – Ban ‘quân trang -quân nhu’.

Xong việc của nhà cháu ở Cát Bi, nhà cháu lên tổng kho quân chủng, phía sau cảng Hải phòng để lĩnh quân trang.

Khi xem tờ kê của nhà cháu, bố Tại (ai ở Hải quân hồi 1979-1990 đều không thể quyên thiếu tá Tại, chỉ huy trưởng cụm kho Hải Phòng. Năm 1985, bố Tại làm nhà ở Thái Bình, trên mặt tiền phía trước nhà đã đắp nổi 2 sao 2 vạch, mặc giù lúc ấy bố Tại mới thiếu tá. Bố Tại giải thích là đắp sẵn như thế để khi nào tao về, chắc chắn sẽ được đúng như nguyện ước) quát nhà cháu luôn:
- baoleo, mày nghĩ đâu ra cái bảng kê này đấy.

Nhà cháu tự hào trả lời là:
- bố ơi, số liệu này là con lấy trong sách của Liện xô đấy.

Trong sách đấy, có khai sáng rằng: trong đơn vị Việt Nam, tỷ lệ số đo quần áo 1/2/3/4 tương ứng là 5% - 15% - 75% và 5%.

Bố Tại cáu tiết:
- mày nên biết rằng: tân binh nữ của mày, là gái Cát Hải đấy nhé. Mày mà tin theo sách vở, thì kệ bố mày.

Tuổi trẻ ngông cuồng, nên nhà cháu chẳng lấy gì làm buồn và cứ theo sách, lĩnh phụ tùng cho nữ tân binh, ra về.
Và thế là tai họa giáng xuống đầu nhà cháu.

Suốt một tuần liền, nhà cháu suốt ngày bị nữ tân binh quây:
- anh ơi, phía sau, em cài khuy không tới, anh đền cho em một đoạn dây mồi, để nối đi. 8-x

(đây chính là loại dây, buộc vào 2 bánh xe, của khẩu pháo Bô-pho bố Hạnh, mà chắc các bác còn nhớ ở câu chuyện trước).

Báo hại.
Trong cái tuần đen đủi ấy, nhà cháu bị hụt mất hơn trăm mét dây mồi. Chả hiểu chị em nó dùng để nối dây quang treo thật, hay nó dùng để đan túi xách nữa. >:)

Nhưng nhờ cái tai nạn ấy, mà nhà cháu biết được câu ca: “Gái Cát Hải- củ cải Thủy Nguyên” để chỉ cái sự phì nhiêu của cái vòng một, và cái quân trang số ba chết tiệt ấy. :D
 

xe buyt mua thu

Xe tải
Biển số
OF-196054
Ngày cấp bằng
28/5/13
Số km
400
Động cơ
330,221 Mã lực
cảm ơn lý càecàe của cụ chủ, nhà cháu là nữ thuộc hàng ít tuổituổi. Có cụ chủ thớt ttầm tuổi bố mẹ cháu đấy ạ. Đọc hồi ức của cụ mà nhà cháucháu khô nhịn dc cười. Cháu kính cụ chủ 1 ly vodka aách mà mát zời cụ đừng quá chén để còn viết tip nưa ạ, cháu kê dép hóng bài của cụcụ
 

trauxanh

Xe lăn
Biển số
OF-321342
Ngày cấp bằng
28/5/14
Số km
14,247
Động cơ
427,801 Mã lực
Vod cụ Baoleo, xúc động + cười đau bụng.
 

otohagiang

Xe container
Biển số
OF-57467
Ngày cấp bằng
23/2/10
Số km
5,201
Động cơ
497,962 Mã lực
em mê nhất đoạn bô pho nhà bác đó bác baoleo =))
mời bác ly rượu nặng nặng nhé :P
 

Vịtxanh

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-11416
Ngày cấp bằng
4/11/07
Số km
22,523
Động cơ
752,102 Mã lực
@ bác Vịt xanh: thời 7x-8x, nước mắm của 128 có giá trị ra phết đấy. Đơn vị tôi vẫn mang nước mắm của 128 xuống nông trường Bình Minh ở Hà Nam Ninh, để đổi lấy trứng vịt.

@ bác xe buyt mua thu: cảm ơn bác đã có nhời động viên nhà cháu (c).
Đến giờ, cái nước mắm của 128 ăn vẫn được mờ.
Mama em bẩu còn tốt hơn chin xu :D
 

Deming

Xe buýt
Biển số
OF-105894
Ngày cấp bằng
15/7/11
Số km
938
Động cơ
403,623 Mã lực
Nơi ở
nhà vợ
Sonate ánh trăng.


Những năm này, do hoàn cảnh, nên ngoài lúc mưu sinh, kiếm cơm trong thiên hạ, baoleo nhà cháu khi trở về nhà, đảm nhận nốt việc trông nom thương binh nặng, ca 4, từ 10 giờ đêm đến 5 giờ sáng.

Đêm khuy cô liêu, đức cha tuyên úy hay nhất, người bạn tâm giao phù hợp nhất, những intangible có thể nâng đỡ tinh thần, gột rửa tâm hồn, thanh tẩy tâm linh, làm cho con người trở nên thánh thiện hơn, chỉ có thể là các trình tấu nhạc cổ điển không lời.
Nhưng, những ‘Phiên chợ Ba-tư’; hay ‘Turkish March’ thì chỉ tổ làm lạc bước màn đêm đang trôi về hư không. Phải là ‘Khúc nhạc chiều’; ‘Memory’; hay Serenade’, thì mới có thể: dặt dìu nhịp bước cùng đêm thinh không, đang trôi dần tới ánh bình minh.

Đêm qua, baoleo nhà cháu bật re-play bản ‘Sonate ánh trăng’ của Beethoven. Từng nốt pi-a-nô rơi nhẹ, rải những nốt trầm mềm vào tĩnh lặng. Và từng nốt pi-a-nô như dìu đưa mảnh trăng hạ tuần đầu hạ, rơi dần nghiêng về phía chân trời.
Ánh trăng trôi bồng bềnh ngoài khung cửa, như đưa baoleo thả xuôi theo con sóng, trôi về vùng biển đông bắc, thời biên giới chiến tranh.

……………….
Được lữ trưởng đánh giá là thằng có tâm hồn nhất lữ đoàn (trai Hà lội gốc, đọc được “Bông Hồng vàng” của Pau tốp xơ ki bằng nguyên bản tiếng Nga, bla, bla…), nhà cháu được phân công phụ trách nữ tân binh của lữ đoàn.
Và thế là: tai nạn, nối tiếp tai nạn.

Thoạt tiên là toi 1 tháng phụ cấp, vì bị anh em đè ra bắt khao.
Anh em tưởng tượng ra cảnh: ‘tháng 9 nắng rám quả hồng’ mà lại có thằng cha là nhà cháu, được ngồi ghế, bên tả thì có 1 em mời bát nước gạo rang, bên hữu thì có em khâu hộ cái yếm bò của áo lính thủy, là tiết của đại bộ phận anh em, đã sôi lên sung sục.

Và tiết của nhà cháu còn sôi hơn, khi bị vu oan thế, mà lại không được tí ‘miếng’ nào làm thuốc.

Tiếp theo, đó là chuỗi ngày bị đau thần kinh, vì luôn luôn phải nghiến răng và lên gồng.

Các bác thử tính xem. Là cái thằng phụ trách thì đương nhiên là phải đi đốc gác đêm.

Đêm mùa hè, sóng biển rì rầm, từng con sóng va vào gềnh đá, làm bắn lên bạt ngàn tia hoa lân tinh. Tô điểm thêm cho vườn hoa sóng biển là những vì sao băng đang rơi chéo phía chân trời.
Lẫn trong gió biển là mùi hương hoa lan đất, xa xa rồi thật gần.
Hương lan đất gần đến mức, chỉ nhìn cặp môi của cô bé Hải Lệ, cũng đoán ra tiếng: “em ở đây cơ mà, anh ơi”.

Gía như là tiếng hô “ báo cáo thủ trưởng, có tôi” thì đời quân ngũ đơn giản biết bao nhiêu.

Trời ạ, đây lại là tiếng thì thầm” anh ơi” của nàng thiếu nữ, mới gần 18 trăng tròn.

Nó có sức nóng làm tan chảy câu căn vặn về mật khẩu, của anh chàng mẫn cán.
Nó làm anh chàng gương mẫu cóng người, khi đôi tay mát rượi của ‘hương lan đất’, chỉnh lại hộ chàng mấy ngôi sao trên vai.
Và theo bản năng cách mạng, anh chàng bất hạnh chỉ còn biết giơ 2 tay lên trời. Rồi vẫn giữ nguyên tư thế giơ hai tay lên trời ấy, chàng sỹ quan hào hoa của lữ đoàn, thất thểu lùi và lùi. Lùi đến khi không lùi được nữa thì thôi.

Làm sao khác được các bác ơi.

Trong cái ánh sáng mờ ảo của các vì sao rơi, trong tiếng thì thầm của sóng biển, trong hương thơm thì thầm của ‘hương lan đất’ đang xua tan cái vị mặn mòi của biển cả, trong bạt ngàn sắc hoa lân tinh, khi sóng đánh vào gờ đá. Và trong cái ánh sáng ‘nhờ nhờ nhân ảnh’ ấy, cái ‘dáng hương lan đất ấy’, ‘nó’ buông xõa tóc không theo điều lệnh, cặp mắt sáng như mèo rừng, hai cánh tay trắng như lõi rau dọc mùng trong bát bún chân giò, dài như vòi bạch tuộc ấy, nó như đang muốn cuộn siết con mồi.

Ôi, khi ấy, chỉ cần một vang lên một tiếng sấm “khoạc khoạc” của chính ủy, đang đi thanh tra các ông kiểm tra, mà lúc đó tay chân mình lại không để đúng điều lệnh, thì “thôi rồi Lượm ơi”. Nhẹ thì cũng 1 hạt ra đi không hẹn ngày tái ngộ.
Thời ấy ngấm lắm, nếu mà bị 2 cái vòi bạch tuộc trắng ngần kia, nó cuộn siết- ăn thịt, thì:
-‘nó’ cướp mất sao
-‘nó’ cào mất gạch
-‘nó’ rạch thẻ ****.


Kinh bỏ ***. Có mà đang hăng hái ‘12 giờ’, nhớ tới câu sấm truyền kia, thì cũng phải khẩn trương lui về trạng thái ‘6 giờ rưỡi’ cho nó lành. Cho đẹp ý **** – hợp lòng dân.

…………………..
Nhớ tới chính ủy, theo phản xạ từ thủa còn khoác áo binh nhì, baoleo đưa tay lần tìm đôi quân hàm trên ve áo. Nhưng chẳng còn thấy đôi quân hàm gắn phù hiệu mỏ neo. Ở nơi ấy, giờ đây, là chiếc áo may ô cổ tròn, đã sờn mòn theo tháng năm.
Ừ, mình đã gửi ‘sao trên mũ và quân hàm trên vai’ cho quân đội, cũng đã 20 năm với nhiều lẻ mất rồi.
Bất giác, baoleo nhà cháu buông tiếng thở dài.
Từ trên chiếc giường i-nox quân y, bà vợ baoleo chợt tỉnh giấc: ‘ông lại mơ màng điều gì đấy phỏng?’.
Ừ, vâng. Baoleo nhà cháu vừa trở về nơi miền ký ức. Nơi biển tuần phòng vùng 1, nơi sóng đại dương cuộn sôi dưới chân vịt pháo thuyền. Nơi có một vùng biển vắng, nơi đã từng có mùi hương lan đất và chiếc kẹp tóc, sáng lấp lánh trong ánh lửa lân tinh.
Baoleo cố nén 1 tiếng thở dài, những mong nó chìm khuất lấp trong những nốt pi-a-nô trầm mềm của bản ‘Sonate ánh trăng’ .
Ừ, nếu như hồi ấy, mình chót nhỡ, đánh rơi tay xuống vùng ‘trắng mềm như cánh dọc mùng, thấm đẫm hương hoa lan’, thì ...thì....thì ...sao nhỉ.
Cãi lão già này, kể chuyện thế đới hửm???

Phải cái tay em thì kệ cuôn bà sao, kệ bố vạch, vứt thẻ XXX,.... em và thằng tiểu lưu manh nhà em sẽ đại khai sát giới, tả xung hữu đột cho bằng hết cái đám hoa lan mí lị nữ tân binh cho long trời lở đất, quỷ khốc, thần sầu, muốn sao e thẹn......

PS: Bái phục sức chiụ đựng cụ Baleo!
 
Chỉnh sửa cuối:
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top