To usavn: (hình như cụ này còn rất trẻ thì phải, đã có lần em nói chuyện
)
Đại để em dám không phán có thể triệt tiêu phép tính nào cả, lịch sử toán học hàng tỉ năm tự khắc biết chắt lọc những công cụ nào cần thiết và loại bỏ những công cụ không cần thiết, em không đủ tầm
. Câu chuyện về phép tính cộng là một câu chuyện toán học vui em đã đọc được ở đâu đó từ khi còn rất nhỏ, và em cũng rất hay ngẫm về nó, em đưa chữ "đại học" vào theo lối nói vui thôi, mong không cụ nào bắt bẻ câu chữ của em. Câu chuyện về phép cộng đại khái thế này :"tích là tổng của các số hạng giống nhau, nên với bất kì phép nhân nào người ta cũng có thể tách ra thành tổng của các số hạng giống nhau, tất nhiên, sẽ rất lâu la và mất thời gian". Câu chuyện đó đọc rất hay, nhưng lâu quá nên em quên gần hết câu chữ chính xác của nó rồi.
Em không chuyên về toán, vào đại học càng chẳng động gì đến toán nên không dám bàn sâu, nhưng xin bàn thêm một chút về phép toán vectơ: em nghĩ phép nhân vô hướng của 2 vectơ cũng vẫn là phép cộng vectơ thôi mà, nhưng vì nó không cùng hướng, nên lấy một thằng làm hệ quy chiếu, thằng còn lại nhân với cos góc xen giữa để chuyển về hệ quy chiếu của vectơ kia, sau đó lấy vectơ kia nhân với trị tuyệt đối của vectơ này thì cũng chính là phép cộng n vectơ cùng chiều (nếu trị tuyệt đối của vectơ này là n
).
Loằng ngoằng quá, túm cái váy lại là câu chuyện phép nhân, phép cộng là một câu chuyện vui thôi