Trời mưa, rồi việc em lại kể các cụ nghe chuyện ngày xưa tụi em đi phục vụ tiệc outside catering.
Tiệc này là khách hàng đặt khách sạn về tận địa điểm họ chọn để phục vụ. VD như Đại sứ quán tổ chức tiệc quốc khánh, con nhà đại gia làm sinh nhật, hay tiệc chiêu đãi tại gia.....
Hồi đó bên ANZ bank là 1 khách hàng quen của ks Melia. Nhà ông giám đốc điều hành ở Lý Thường Kiệt, cái đoạn đối diện bảo tàng phụ nữ VN. Thường cứ 1 tháng ông ý lại tổ chức tiệc tại gia 1 lần và toàn thuê bên ks em sang phục vụ.
Vợ ông này thì khó tính, những hôm làm ở đây toàn tiệc VVIP, khách chỉ có khoảng 20 người nhưng thực đơn ăn cả chục món, báo hại tụi em phải phục vụ méo mặt.
Bà này còn yêu sách, nhân viên phục vụ hình thức phải đồng đều, mặc đồng phục sạch sẽ, nữ phải trang điểm....có hôm bà ý đi ngang qua 1 cậu nhân viên rồi bỗng cảm thấy có điều gì còn lùi lại, hít hít, ngửi ngửi để đảm bảo vệ sinh cơ thể phải sạch sẽ, không làm ảnh hưởng đến khách hàng
Đồ phục vụ ăn uống nhà bà ý thì toàn đồ xịn và đẹp. Bát đĩa, dao dĩa, cốc chén....toàn tự chuẩn bị, không cần khách sạn.
Thường tối làm tiệc thì trưa tụi em đã phải sang đó để lau đồ cho sạch và làm công tác chuẩn bị khác rồi.
Từ ks ra nhà riêng của ông bà ý thì cũng chỉ 10p đi bộ nhưng lạ 1 cái là cử 5 đứa đi thì bao giờ cả 5 đứa cũng đều không hẹn mà cùng ngã vào hàng chè ở gần chỗ bán sách, dần dần thành quen, cứ hẹn nhau ở đó, ề à dăm ba chuyện rồi mới đi được. Đây cũng như kiểu sếp không tăng lương thì mình tự tăng lương bằng cách giảm giờ làm í mà.
Lau đồ thì phải cẩn thận. Lấy nước nóng cho vào cái ngâm rượu, gọi là wine cooler, đổ thêm tí dấm hoặc chanh rồi lau theo đúng qui chuẩn.
Cái bà này rất ghét ở chỗ là hay soi, để ý kĩ nhưng tiền TIP thì không bao giờ có, có khi xui còn bị bà ý complain thì lại ăn phạt. Vậy nên lắm lúc chúng nó tức, rình không ai để ý toàn nhổ 1 bãi nước bọt vào cái cooler đựng nước nóng đấy.
Phục vụ ở nhà bà đó thì mệt, nhà bà ý rộng kinh, phải vài nghìn m2 chứ không ít, chạy từ bếp mang đồ ăn ra sân, phục vụ khách, dọn đồ bẩn, mời nước uống....nói chung vào tiệc thì cứ gọi là mệt phờ râu trê.
Thường tầm 11-12h tiệc nhà bà ý mới tàn. Xong thì đứa nào cũng ê cả chân, khô cả mồm, lúc đó bà ý mới cho nghỉ để ăn lót dạ và uống nước.
Đồ ăn thì bao giờ cũng thừa nhiều vì tiệc bên ngoài nên bếp nó sợ không trở tay kịp, nó toàn chuẩn bị dôi ra. Các con giời nhà em được nghỉ thì lao vào oánh chén.
Giờ nghĩ lại mới thấy nhục nhục, chả biết mình ăn uống thế bà ý nghĩ thế nào, dù gì cũng là khách mà lại là người nước ngoài.
Nhưng mà lúc đó thì biết gì, đi từ chiều đến tối khuya mới được ăn, lắm lúc đồ ăn thừa cũng phải chén tuốt ý ạ.
May là em khảnh, chỉ gặm 1 mẩu bánh mì là ok. về nhà úp tạm gói mì vậy
Tiệc này là khách hàng đặt khách sạn về tận địa điểm họ chọn để phục vụ. VD như Đại sứ quán tổ chức tiệc quốc khánh, con nhà đại gia làm sinh nhật, hay tiệc chiêu đãi tại gia.....
Hồi đó bên ANZ bank là 1 khách hàng quen của ks Melia. Nhà ông giám đốc điều hành ở Lý Thường Kiệt, cái đoạn đối diện bảo tàng phụ nữ VN. Thường cứ 1 tháng ông ý lại tổ chức tiệc tại gia 1 lần và toàn thuê bên ks em sang phục vụ.
Vợ ông này thì khó tính, những hôm làm ở đây toàn tiệc VVIP, khách chỉ có khoảng 20 người nhưng thực đơn ăn cả chục món, báo hại tụi em phải phục vụ méo mặt.
Bà này còn yêu sách, nhân viên phục vụ hình thức phải đồng đều, mặc đồng phục sạch sẽ, nữ phải trang điểm....có hôm bà ý đi ngang qua 1 cậu nhân viên rồi bỗng cảm thấy có điều gì còn lùi lại, hít hít, ngửi ngửi để đảm bảo vệ sinh cơ thể phải sạch sẽ, không làm ảnh hưởng đến khách hàng
Đồ phục vụ ăn uống nhà bà ý thì toàn đồ xịn và đẹp. Bát đĩa, dao dĩa, cốc chén....toàn tự chuẩn bị, không cần khách sạn.
Thường tối làm tiệc thì trưa tụi em đã phải sang đó để lau đồ cho sạch và làm công tác chuẩn bị khác rồi.
Từ ks ra nhà riêng của ông bà ý thì cũng chỉ 10p đi bộ nhưng lạ 1 cái là cử 5 đứa đi thì bao giờ cả 5 đứa cũng đều không hẹn mà cùng ngã vào hàng chè ở gần chỗ bán sách, dần dần thành quen, cứ hẹn nhau ở đó, ề à dăm ba chuyện rồi mới đi được. Đây cũng như kiểu sếp không tăng lương thì mình tự tăng lương bằng cách giảm giờ làm í mà.
Lau đồ thì phải cẩn thận. Lấy nước nóng cho vào cái ngâm rượu, gọi là wine cooler, đổ thêm tí dấm hoặc chanh rồi lau theo đúng qui chuẩn.
Cái bà này rất ghét ở chỗ là hay soi, để ý kĩ nhưng tiền TIP thì không bao giờ có, có khi xui còn bị bà ý complain thì lại ăn phạt. Vậy nên lắm lúc chúng nó tức, rình không ai để ý toàn nhổ 1 bãi nước bọt vào cái cooler đựng nước nóng đấy.
Phục vụ ở nhà bà đó thì mệt, nhà bà ý rộng kinh, phải vài nghìn m2 chứ không ít, chạy từ bếp mang đồ ăn ra sân, phục vụ khách, dọn đồ bẩn, mời nước uống....nói chung vào tiệc thì cứ gọi là mệt phờ râu trê.
Thường tầm 11-12h tiệc nhà bà ý mới tàn. Xong thì đứa nào cũng ê cả chân, khô cả mồm, lúc đó bà ý mới cho nghỉ để ăn lót dạ và uống nước.
Đồ ăn thì bao giờ cũng thừa nhiều vì tiệc bên ngoài nên bếp nó sợ không trở tay kịp, nó toàn chuẩn bị dôi ra. Các con giời nhà em được nghỉ thì lao vào oánh chén.
Giờ nghĩ lại mới thấy nhục nhục, chả biết mình ăn uống thế bà ý nghĩ thế nào, dù gì cũng là khách mà lại là người nước ngoài.
Nhưng mà lúc đó thì biết gì, đi từ chiều đến tối khuya mới được ăn, lắm lúc đồ ăn thừa cũng phải chén tuốt ý ạ.
May là em khảnh, chỉ gặm 1 mẩu bánh mì là ok. về nhà úp tạm gói mì vậy