Cảm ơn các cụ đã gửi vodka và vài lời khen tặng cho câu chuyện láo toét về tình yêu của em. Được đà tiến lên em kể các cụ nghe chuyện tụi em thủ tiền TIP nhé.
Như các cụ biết thì em làm nhân viên quèn ở nhà hàng trong ks Melia. Cơ chế cái ks này thì nó cũng chả khác gì 1 xã hội thu nhỏ cả. Có thèng GM (tổng giám đốc) nó là thủ tướng, có mấy bác chủ đầu tư thì như chủ tịch nước với quốc hội, các giám đốc bộ phận thì như bộ trưởng các bộ, cũng chả thiếu cái bọn quản lý cấp thấp hơn thì chả khác gì mấy ông quan huyện, rồi lại còn bọn trưởng ca thì chả khác gì tụi chánh tổng, lý trưởng. Và tất nhiên thì cũng chả thể nào mà thiếu được lớp dân đen như tụi nhân viên quèn chúng em.
Cái xã hội thu nhỏ đấy nó cũng phức tạp chả khác gì xã hội thật.
Cũng có bóc lột, lừa đảo, có người tốt kẻ xấu, có kẻ lợi dụng chức vụ và cũng có cả những kẻ hiệp nghĩa, đấu tranh vì người khác
Em tạm thời giải thích thế để các cụ hiểu sơ sơ. Còn chuyện chính là phần TIP (tiền khách hàng cho), cái này là thu nhập phụ nhưng hấp dẫn của hội nhân viên nhà hàng như chúng em.
Cái tiền này nó chả nhièu mà chả ít, nhưng là tiền chùa nên ai cũng thích. Mấy ông thủ tưởng, bộ trưởng thì chả nói làm gì, thu nhập các ông ý đủ cao để không nhòm ngó cái này, nhưng mà mấy thèng chánh tổng, lý trưởng thì nhõm ngọ suốt ý ạ.
Mấy thèng này thuộc loại chỉ tay năm ngón, làm thì chả làm, thấy khách VIP đến là lượn ra chào hỏi, bắt tay để lấy tí quan hệ rồi phó mặc cho tụi em. Nói ra thì thấy nó chả khác gì bọn chánh tổng với lý trưởng thời phong kiến cả, chúng nó chỉ rình rình phạt tụi dân đen chúng em để lập công với cấp trên
lẽ ra phục vụ tốt mà được TIP thì phải là của tụi em, nhưng mà không, chuyện thế mới nói.
Tiền TIP chúng nó qui định cho vào quĩ riêng, cuối tháng chia đều (chia cả cho chúng nó, bọn ăn trên ngồi chốc, lương cao còn tham như mõ)
Vì thế tụi dân đen chúng em mới nghĩ ra đủ trò để thủ cái tiền này làm của riêng, đặng có tài trợ để hết ca còn đi nhậu nhẹt.
Khách TIP tiền ít hoặc tip vào thẻ tín dụng thì thôi, bỏ qua. Nhưng hôm nào Tip được nhiều thì mấy đứa nhân viên toàn đứng che cho nhau, có đứa thì giả vờ đánh lạc hướng mấy thèng chánh tổng, lý trưởng rồi thủ luôn. Nam nhân viên thì dễ, cho luôn vào túi quần là xong, Nữ nhân viên mặc áo dài thì vặn vào cạp quần.
Hồi đầu bọn em ngu, thủ là thủ tất,
Hồi đấy có bác chúa đảo Tuần Châu hay đến ăn, mỗi khi bác í đến toàn cho cả tờ 100 usd, thèng quản lý nó nhìn thoáng nó thấy, vậy mà hết ca không thấy đứa nào nộp nên nó nghi, nó theo dõi.
Đã thế tụi em lại nghĩ kế khác, lần sau đi làm toàn dự trữ sẵn đô lẻ hoặc tiền VND, mỗi khi có khacchs TIP thì đổi tiền to lấy tiền nhỏ rồi nộp tiền nhỏ thôi.
Cả cái nhà hàng thì rộng, mấy chục bàn lại thêm 6 phòng VIP nhưng mỗi ca chỉ có 1 thèng chánh tổng (Supervisor) với 1 thèng lý trưởng (captain), mà dân đen chúng em thì đông, nên kiểu gì cũng qua măt được chúng nó.
Hết ca cả lũ âm thầm kéo nhau xuống locker (phòng thay đồ nhân viên) rồi gom lại, lấy quĩ đi ăn nhậu.
mấy thèng kia lúc đó còn phải viết logbook (1 dạng báo cáo) nên tụi em kệ chúng nó, chả phải mời mọc gì, cứ té đi ăn với nhau thôi.