Em xin tát nước theo mưa 1 chuyện hồi ngày xưa em làm ở nhà hàng Á của ks Melia ạ:
Hồi đó em vẫn còn là SV, đi làm part time thôi ạ, nhưng do em học ngoại thương nên tiếng anh cũng khá khá thành ra cũng được các anh chị quản lý yêu quí, lại được cái nhanh nhẹn, hay cười nên hay được xếp phục vụ VIP
Ở đấy em chứng kiến nhiều chuyện thâm cung bí sử về các bác như Năm Cam, Thuyết buôn vua, Bắc Hà BIDV.....nhưng hôm nay em kể chuyện về việc bọn em phục vụ món ăn phật nhảy tường và bào ngư sốt dầu hào cho các cụ xem, nếu có trên 5 li vodka em sẽ kể tiếp nhiều chuyện hay hơn nữa ạ
Món Phật nhảy tường thì các cụ biết rồi, nó cung phu lắm, em nghe nói là rất nhiều gia vị và nguyên liệu quí, lại hầm trong 72h, ăn xong đảm bảo phật còn phải nhảy ra khỏi tường (đi giải tỏa ức chế ạ, hehe), nhưng đặc biệt trong đó nó có vây cá, hải sâm, bào ngư gì đấy
Tụi em bê bát soup từ nhà bếp lên tầng lửng là tầng chuyên phục vụ VIP, mang vào cái pantry là cái nơi tập kết đồ ăn để chỉnh trang và captain kiểm tra trước khi ra phục vụ khách
Tại đây bọn em lấy đồ nghề là 1 cái bát con và 1 cái dĩa, bọn em vớt mẹ nó 1/2 phần vây cá và ít nước rồi đổ thêm tí nước nóng ở máy pha cà phê vào rồi đàng hoàng mang vào phục vụ khách VIP
Các bố í trước khi ăn soup đã uống tí rượu vang với gưa góp kiểu tầu và khai vị các món nguội nên lưỡi đã bớt tinh rồi, làm sao mà nhận ra được, vẫn chén đều đều.
Mà mấy bố có tiền ăn cái này toàn loại đại gia rồi, thêm bớt tí đồ bổ cũng chả ảnh hưởng gì sức khỏe, tụi em cũng là thay trời hành đạo thôi.
Còn cái món bào ngư sốt dầu hào cũng thế, em nhớ hồi đó tầm 72 usd/đĩa có khoảng hơn chục miếng bé như lưỡi mèo, mấy cái hoa lơ xanh bầy chung quanh và dứoi sốt lên.
Tụi em bê từ bếp lên tầng lửng, đi đến cầu thang mà không có ai là thò tay nhón mẹ nó 1 miếng bỏ vào mồm chén.
Có lần em quen mui làm thế, tự dưng thằng manager người nước ngoài nó xuất hiện, nó thì không nhìn thấy gì nhưng nó vui mồm hỏi em là món đó của phòng VIP nào. Em sợ mất cả mật, nuốt vội miếng bào ngư xuống để trả lời nó. Các cụ ạ, cái cảm giác miếng thức ăn nóng nó đi xuống dạ dày, đi đến đâu cảm giác nóng rát đến đó, em mãi mãi không bao giờ quên. Cụ nào thử nuốt 1 viên đá lạnh mà xem, cảm giác cũng thế thôi nhưng mà lạnh.
Em thì em nói thật, mấy trò đó chả hay ho gì, nhưng mà mấy kỉ niệm tốt hay quên, mấy cái này lại cứ hay nhớ mới chết.
Dưng mà như em nói ở trên, những khách hàng đấy hầu như toàn bọn người xấu, họ đến đó ăn với mục đích chính trị, chém nhau, hạ bệ hoặc tâng bốc nhau, cặp kè hoặc chim chuột....nên tụi em cũng chả thấy xấu hổ gì việc mình làm, đã bảo thay trời hành đạo mà
Chứ con những khách hàng chân chính, dễ mến tụi em lại phục vụ kiểu khác các cụ ạ, Các cụ đừng ném đá em, em nghỉ tí đỡ mỏi tay rồi em kể tiếp.
Xin lỗi cụ chủ cho em ghé vào thớt cụ để hồi tưởng tí nhé