Giả sử các cụ/mợ có thằng con trai suốt ngày đàn đúm tụ tập rượu chè, bài bạc, vài tháng lại báo nợ về nhà dăm chục củ (vay nặng lãi). Đêm đi cả đêm, ngày ngủ cả ngày, học hành mãi không ra trường được thì các cụ, mợ sẽ xử lý như thế nào ạ?
Và giả sử cái thằng hư hỏng ngỗ ngược ấy lại được cưng chiều gần 30 năm rồi, cứ vay lãi ăn chơi, nợ một cục lại có 2 ông bà già mang tiền đi trả nợ giùm, về nhà nằm ngủ suốt ngày cho lại sức rồi lại đi vay lãi ăn chơi tiếp. Trường hợp các cụ/mợ có đứa con như thế thì làm thế nào cho nó sống có ích với đời hơn được?
Cái thằng ngỗ ngược ấy là em chồng em đấy các cụ/mợ ạ. Thật ra nó chưa ảnh hưởng gì đến em, bao nhiêu sóng gió bố mẹ chồng em vẫn giơ vai gánh đỡ, chưa phiền hà gì đến vợ chồng em, thế nên em không dám ý kiến mà cũng chẳng có quyền gì để góp ý. Nhưng cứ nhìn ông già bà cả chắt chiu từng đồng đi trả nợ cho thằng thanh niên, đêm không ngủ vì nó không về, ngày cơm nước cung phụng nó mà em vừa giận vừa thương. Thương cả chồng, một vai quá nhiều gánh, gánh bố mẹ già, gánh gia đình, gánh thằng em hư hỏng. Nhưng nhà chồng cứ như mắc cái nợ kiếp trước với nó, cứ hết trận này đến trận khác mà không bao giờ thay đổi phương pháp giáo dục. Em stress với cách nuôi con của bố mẹ chồng em quá.