Chỗ em các quán cà phê/ bánh ngọt mở tầng 1 chung cư các thương hiệu cả HighLand Coffee và đặc biệt là các bạn trẻ mở phòng Gym thì thay như thay áo.
E ạ, doanh thu 20-30tr mà chủ đút túi được 1 nửa thì lại khá quá. E tính riêng thuê sv bán theo ca mà chỉ 1ng 1 ca tháng cũng chục tr rồi, tiền nguyên vật liệu, thuê nhà, “thuê” vỉa hè, điện nước… giỏi lắm max 5tr cầm về. Còn nếu có mặt bằng thì mấy chi phí kia mới giảm xuống thì mới đc chục thôi aCháu quan sát một số quán cà phê bình dân dọc con phố chỗ cháu thì thấy doanh số khoảng 20 -30 triệu 1 tháng, trừ tiền thuê nhà, thuê sinh viên bán theo ca, thì mỗi tháng ông chủ/bà chủ đút túi khoảng 10 -15 triệu. Nếu tính chi phí cơ hội thì đúng là một sự lãng phí và hiệu suất quá thấp, nhưng nó vẫn chấp nhận được với những ông bà chủ kia (lười, ít muốn thay đổi, không có kỹ năng làm ăn gì khác) ... nên họ vẫn túc tắc bán hàng và sống kiểu vậy.... thi thoảng lại có ông chủ bà chủ không chịu nổi dẹp tiệm, một ông chủ bà chủ còm cõi nào đó lại thế chỗ
Thì cháu tính theo hướng lạc quan nhất có thể, thực tế không được như vậy., Nên mặt mũi những ông bà chủ quán cóc này buồn rầu lắm, nhưng có thể sức họ chỉ làm được đến thế, hoặc họ cũng chỉ muốn như vậy, túc tắc sống.E ạ, doanh thu 20-30tr mà chủ đút túi được 1 nửa thì lại khá quá. E tính riêng thuê sv bán theo ca mà chỉ 1ng 1 ca tháng cũng chục tr rồi, tiền nguyên vật liệu, thuê nhà, “thuê” vỉa hè, điện nước… giỏi lắm max 5tr cầm về. Còn nếu có mặt bằng thì mấy chi phí kia mới giảm xuống thì mới đc chục thôi a
Hay!Chuyện của em đơn giản lắm ạ:
Em không uống đc thứ cafe tạp, có tẩm ướp, rang cháy khét, mùi béo ngậy và uống thì đắng nghét. Vậy là 1 ngày đẹp zời em tự dưng nảy ra ý định mở quán cafe - đúng nghĩa là cafe . Sẵn có farm nhà trồng cà thì tại sao không?
Set up 1 quán cafe có dễ không? Dễ nhưng cũng thật khó. Em tính đánh vào phân khúc khách hàng trưởng thành, có gu nên xây dựng mọi thứ khá bài bản: từ layout quán đến nhận diện thương hiệu và cả menu nữa. Chi phí vốn ban đầu bao gồm: cải tạo mặt bằng + mua sắm trang thiết bị + xây dựng menu + đào tạo nhân viên... tiêu tốn của em hết 1,8 tỷ. Con số này không phải nhiều nhưng nó lại là con số liều lĩnh cho 1 kẻ tay ngang như em. Kết quả: 1,8 tỷ + chi phí vận hành mỗi tháng âm cỡ 70tr - 80tr trong vòng 2 năm thì em mới nhận ra mình đã sai từ lúc đầu. Vậy em sai ở đâu? Sau cú vấp này em có nhờ 1 người bạn từng làm GĐ phụ trách chuỗi cafe nhượng quyền Trung Nguyên tư vấn, chị ấy bảo: trong ngành F&B vị trí chiếm đến 70% thành - bại. Em sai ở chỗ chọn vị trí set up quán. Vậy thôi, xoá đi làm ván mới.
Ván mới tuy có khá khẩm hơn nhưng em lại lặp sai lầm cũ lần 2, vẫn là vị trí quán tuy ở trung tâm nhưng mặt tiền nhỏ, không có chỗ đậu xe. Mấy năm nay em cứ lẹt đẹt duy trì, chỉ có điều trước kia mỗi tháng phải bù lỗ gần 100tr thì giờ tháng phải bù chút ít, tháng không. Ai cũng tưởng em bán cafe giàu lắm nhưng ai biết đâu em nghèo đi vì nó. Cơ bản đam mê vẫn còn và ý định mở chuỗi (tầm 10 cửa hàng) vẫn còn nên thôi, em lại cố lê lết qua hết tuần trăng này đã. Hy vọng đủ nắng hoa sẽ nở chứ không là em tàn theo cây cafe luôn .
Cụ mợ nào có ý định kinh doanh cafe thì có thể tham khảo bài học của em, em đã phải trả khá nhiều tiền cho nó đấy ạ . Các cụ mợ hãy luôn đọc câu thần chú: "vị trí, vị trí và vị trí". Chất lượng phục vụ, giá thành sản phẩm và chất lượng món ăn không phải là yếu tố tiên quyết cho ngành cafe nói riêng. Như Highland đó, đồ uống dở muốn chết nhưng tại sao nó cứ đông khách? Không phải vì vị trí thì vì cái gì ?
Doanh thu TB 25tr.Cháu quan sát một số quán cà phê bình dân dọc con phố chỗ cháu thì thấy doanh số khoảng 20 -30 triệu 1 tháng, trừ tiền thuê nhà, thuê sinh viên bán theo ca, thì mỗi tháng ông chủ/bà chủ đút túi khoảng 10 -15 triệu. Nếu tính chi phí cơ hội thì đúng là một sự lãng phí và hiệu suất quá thấp, nhưng nó vẫn chấp nhận được với những ông bà chủ kia (lười, ít muốn thay đổi, không có kỹ năng làm ăn gì khác) ... nên họ vẫn túc tắc bán hàng và sống kiểu vậy.... thi thoảng lại có ông chủ bà chủ không chịu nổi dẹp tiệm, một ông chủ bà chủ còm cõi nào đó lại thế chỗ
Cầm lửa đấy cụ, trước có Trend bánh đồng xu Phomai đó, có người bắt Trend nhập máy về để làm, máy về đến nơi thì Trend tắt, thế là máy cũng chả buồn mang về.Với những gì em thấy (không biết đúng hay không): Trung Quốc nó ra món đồ uống gì thì một thời gian sau VN cũng làm theo đồ uống đó và trở thành hot trend. Cụ nào bắt trend được thì kiếm khá phết đấy. Trend này có tuổi thọ khá ngắn, 15-20 ngày, cùng lắm 1 tháng.
Gu cafe ngoài Bắc là đen, đậm, đắng. Gu SG thì nhẹ hơn xíu nhưng do SG do uống đá nhiều nên cụ thấy nhạt. Em có 1 quán nhỏ ở Hải Phòng, em phải rang cà cho ngoài ấy đậm hơn SG xíu xiu. Màu cafe nó tuỳ thuộc vào độ rang đấy cụ. Thường nhân cà không ngon người ta sẽ rang cháy + tẩm ướp chút phụ gia (bột bắp, bơ, chất tạo mùi...) thì cà nó mới sánh, đậm được. Em chỉ cần ngửi cà cũng biết nó có tẩm ướp vị gì chứ chưa cần uống . Nhân cà ngon thì chỉ cần rang mộc thôi nó cũng thơm lừng kiểu mùi thơm êm đằm chứ không thơm shock như cà tẩm ướp phụ gia.Em không trong lĩnh vực đó nên không biết cụ thể như nào nhưng theo em thì:
- Ở HN, ngoài quán cafe thì rất nhiều người vẫn thích ngồi trà đá; vào cafe chỉ khi dẫn gái hoặc KH thôi chứ 1 mình hoặc mấy tay đực rựa với nhau thì trà đá vẫn là chân ái. Do vậy, lượng KH đến cafe sẽ ít hơn.
- SG: không có quán trà đá, nếu muốn có chỗ ngồi thì chỉ có cafe; đồng thời, giá cafe khá rẻ (bình dân chỉ từ 15-20K) nên quán cafe đông khách hơn HN.
(Có thể do thói quen hay sao chứ em thấy cafe ở HN có màu đen lắm, đen hơn rất nhiều so với cafe SG. Cfe HN đen hơn, đậm hơn, cfe SG màu nhạt hơn, vị cũng nhạt hơn).
Rất thực tế, rất hay!Về biên độ lợi nhuận: Dù giá nhân cà có cao như hiện nay mà quán bán 25k/ly cà phê đen pha máy thì quán vẫn lời ít nhất 18k. Các cụ mợ tin hay không thì tuỳ . Tuy nhiên lợi nhuận ròng nó còn phụ thuộc vào nhiều chi phí khác: mặt bằng, chi phí vận hành.
Công thức tính lãi lỗ rất đơn giản: Doanh thu chia theo tỉ lệ này: Mặt bằng nhỏ hơn hoặc = 20% doanh thu + Cost nguyên liệu 20 - 25% (nếu chỉ bán mỗi cafe thôi thì cost nguyên liệu sẽ chiếm % thấp hơn số này nhiều) + Chi phí vận hành (lương nhân viên + các chi phí hầm bà lằng khác) 20 - 25%. Ví dụ cụ, mợ thuê mặt bằng 1 tháng 40tr thì doanh thu sẽ cần là 120 - 130tr/tháng mới đủ hoà vốn, tính trung bình tầm 4-4,5tr/ngày. Muốn có lãi thì doanh thu buộc phải cao hơn số này. Thế đấy, ai bảo bán cafe là nhanh giàu thì bơi vào đây cho em bái sư với ạ
Trong cả thớt có mỗi mình cụ là đang kinh doanh nên em góp ý riêng với cụ. Vấn đề của kinh doanh F&B cũng như mọi loại hình kinh doanh khác thôi. Không phải là "vị trí". Mấu chốt là "khách hàng". Cụ cũng như nhiều người chủ khác không đầu tư đúng mức ở công đoạn xác định khách hàng của mình là ai, họ cần gì. F&B không phải mảng chính của em nhưng em cũng đang có 3 thương hiệu. Trong đó có 1 thương hiệu bán ở giá 50-60k ngang Highland nhưng quán mở trong ngõ và khu vực không phải phố cafe. EBITDA mỗi điểm 80-140 triệu/tháng.Chuyện của em đơn giản lắm ạ:
Em không uống đc thứ cafe tạp, có tẩm ướp, rang cháy khét, mùi béo ngậy và uống thì đắng nghét. Vậy là 1 ngày đẹp zời em tự dưng nảy ra ý định mở quán cafe - đúng nghĩa là cafe . Sẵn có farm nhà trồng cà thì tại sao không?
Set up 1 quán cafe có dễ không? Dễ nhưng cũng thật khó. Em tính đánh vào phân khúc khách hàng trưởng thành, có gu nên xây dựng mọi thứ khá bài bản: từ layout quán đến nhận diện thương hiệu và cả menu nữa. Chi phí vốn ban đầu bao gồm: cải tạo mặt bằng + mua sắm trang thiết bị + xây dựng menu + đào tạo nhân viên... tiêu tốn của em hết 1,8 tỷ. Con số này không phải nhiều nhưng nó lại là con số liều lĩnh cho 1 kẻ tay ngang như em. Kết quả: 1,8 tỷ + chi phí vận hành mỗi tháng âm cỡ 70tr - 80tr trong vòng 2 năm thì em mới nhận ra mình đã sai từ lúc đầu. Vậy em sai ở đâu? Sau cú vấp này em có nhờ 1 người bạn từng làm GĐ phụ trách chuỗi cafe nhượng quyền Trung Nguyên tư vấn, chị ấy bảo: trong ngành F&B vị trí chiếm đến 70% thành - bại. Em sai ở chỗ chọn vị trí set up quán. Vậy thôi, xoá đi làm ván mới.
Ván mới tuy có khá khẩm hơn nhưng em lại lặp sai lầm cũ lần 2, vẫn là vị trí quán tuy ở trung tâm nhưng mặt tiền nhỏ, không có chỗ đậu xe. Mấy năm nay em cứ lẹt đẹt duy trì, chỉ có điều trước kia mỗi tháng phải bù lỗ gần 100tr thì giờ tháng phải bù chút ít, tháng không. Ai cũng tưởng em bán cafe giàu lắm nhưng ai biết đâu em nghèo đi vì nó. Cơ bản đam mê vẫn còn và ý định mở chuỗi (tầm 10 cửa hàng) vẫn còn nên thôi, em lại cố lê lết qua hết tuần trăng này đã. Hy vọng đủ nắng hoa sẽ nở chứ không là em tàn theo cây cafe luôn .
Cụ mợ nào có ý định kinh doanh cafe thì có thể tham khảo bài học của em, em đã phải trả khá nhiều tiền cho nó đấy ạ . Các cụ mợ hãy luôn đọc câu thần chú: "vị trí, vị trí và vị trí". Chất lượng phục vụ, giá thành sản phẩm và chất lượng món ăn không phải là yếu tố tiên quyết cho ngành cafe nói riêng. Như Highland đó, đồ uống dở muốn chết nhưng tại sao nó cứ đông khách? Không phải vì vị trí thì vì cái gì ?
Trước tiên em xin chúc mừng cụ đã kiếm lợi nhuận được từ việc kinh doanh cafe.Trong cả thớt có mỗi mình cụ là đang kinh doanh nên em góp ý riêng với cụ. Vấn đề của kinh doanh F&B cũng như mọi loại hình kinh doanh khác thôi. Không phải là "vị trí". Mấu chốt là "khách hàng". Cụ cũng như nhiều người chủ khác không đầu tư đúng mức ở công đoạn xác định khách hàng của mình là ai, họ cần gì. F&B không phải mảng chính của em nhưng em cũng đang có 3 thương hiệu. Trong đó có 1 thương hiệu bán ở giá 50-60k ngang Highland nhưng quán mở trong ngõ và khu vực không phải phố cafe. EBITDA mỗi điểm 80-140 triệu/tháng.
Các cụ nghiệp dư tay mơ đi làm kinh doanh có điểm chung là không xác định được danh sách ưu tiên của khách hàng. Vì vậy các cụ đầu tư rất nhiều tiền của, chi phí để làm tốt những điểm khách hàng không cần. Lỗ là ở chỗ này. Ví dụ có 1 quán của em là 1 nhà thông sàn 3 tầng, 3 nhà vệ sinh. Em cho bịt kín 2 nhà vệ sinh lại, chỉ giữ 1 cái ở tầng 2, cái giữ lại thì cải tạo thành 2 ngăn nam nữ riêng. Như vậy kê được thêm 16 ghế nữa do loại bỏ được 2 đường giao thông vào nhà vệ sinh. Độ hài lòng của khách thay đổi không đáng kể. Quay vòng khách chỗ 16 ghế thêm đó là 2 chấm, doanh thu trên đầu khách là 65k. Mỗi tháng thêm khoảng 60 triệu doanh thu, chi phí chỉ thêm phần cost (giá vốn hàng bán), không phát sinh thêm chi phí mặt bằng, nhân viên, điện nước. Tức là thêm 42 triệu lợi nhuận mỗi tháng.
Ngược lại có những điểm khách hàng rất cần mà nhiều quán bỏ qua. Ví dụ khoảng cách giữa ghế và bàn, độ cao tựa lưng, tỷ lệ giữa bàn ghế làm việc và bàn ghế trò chuyện, cách đánh sáng thích hợp cho việc trò chuyện và làm việc, độ thoải mái khi gửi xe (lưu ý là độ thoải mái chứ không phải là có chỗ để xe hay không), wifi...
Ví dụ vấn đề wifi. Wifi ở quán em căng đét mọi ngóc ngách như văn phòng hạng A, không có pass vào cực nhanh và dễ. Điểm nào em cũng lắp cáp quang của 2 nhà mạng khác nhau để dự phòng và có cục lưu điện riêng cho vụ wifi để đảm bảo mất điện vẫn vào mạng phà phà. Chi phí tính ra chỉ vài triệu 1 tháng mà tăng độ hài lòng và tỷ lệ quay lại của khách rõ rệt.